Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

25.

- Đại tiểu thư ! Đại thiếu phu nhân nhập viện rồi !
Thư kí xanh ngắt cả mặt xông vào phòng Tổng Giám đốc . Triêu Chinh chỉ mới quay lại công ty được hơn một tuần .


- Cái gì ?
Triêu Chinh ngưng đọng biểu tình trên mặt , cơ thể căng thẳng đến mức đông cứng lại .


- Quản gia vừa gọi đến báo ạ !
The kí đưa nhật ký cuộc gọi lên cho cô xem . Vì không thể gọi đến cho Triêu Chinh nên mới phải gọi cho Thư kí .



Triêu Chinh như phát điên chạy ra khỏi phòng làm việc , Hiền Trinh sẽ không xảy ra chuyện gì đâu . Sẽ không đâu .


Chiếc xe mang bảng số vàng đặc trưng của Tôn thị lao vút trên đường lớn , tốc độ của xe doạ sợ người đang lưu thông trên đường .


- Đại thiếu phu nhân đâu ?
Triêu Chinh vừa dừng xe lại liền lặp tức lao vào bệnh viện . Cô như kẻ điên tóm chặt lấy y tá mà gào thét .



- Đại tiểu thư ! Thiếu phu nhân đang phải phẫu thuật ạ !
Y tá bị doạ đến trắng cả mặt .



- Đại tiểu thư !
Viện trưởng gấp gáp từ phòng làm việc chạy đến chỗ cô .


- Chuyện gì xảy ra hả ?
Triêu Chinh tóm lấy cổ áo Viện trưởng xốc ngược lên , đáy mắt in hằn tơ máu .


- Đại tiểu thư ! Thiếu phu nhân cơ thể suy nhược ! Mang thai là điều cực kì nguy hiểm ! Đứa trẻ chưa đủ tháng nhưng bị suy tim thai phải lập tức phẫu thuật đưa ra !
Viện trưởng vừa luống cuống giải thích vừa cố gắng điều chỉnh nhịp thở của mình .


Triêu Chinh nghe xong liền thất thần , Hiền Trinh chịu khổ như thế nhưng chưa từng nói với cô , còn cô cứ mãi vui trên niềm vui của mình mà bỏ qua sức khoẻ của Hiền Trinh . Cô làm Alpha kiểu gì vậy ? Sao có thể đẩy Omega của mình vào chỗ nguy hiểm chứ ?



- Đại tỷ !
Ân Hy cũng từ công ty đến , áo khoác bên ngoài còn chưa kịp mặc tử tế .


- Ân Hy ! Đại tỷ !
Lữ Dã cùng Trí Nghiên cũng vội vã chạy đến bệnh viện .



- Thế nào rồi !
Ân Hy gấp gáp hướng về phía Viện trưởng thăm dò tình hình .


- Vẫn đang phẫu thuật ạ !
Viện trưởng đáp lại lời cô .


- Nhất định phải làm hết sức ! Đây là thế hệ thừa kế tiếp theo của Tôn thị !
Ân Hy nhíu chặt mày hướng về phía phòng phẫu thuật còn đang sáng đèn .



- Đại tỷ !
Lữ Dã đến bên cạnh vỗ nhẹ lên bờ vai đang run rẩy của Triêu Chinh .



- Sẽ không có chuyện gì đâu ! Trinh nhất định an toàn ! Sẽ an toàn !
Triêu Chinh dường như không còn kiểm soát được tâm trí , miệng cứ liên tục lẩm nhẩm trấn an bản thân .


Trí Nghiên tựa người vào tường , biểu tình 10 phần đều là nghiêm trọng .


- Chủ tịch !
Rất nhanh một lúc sau Tôn lão gia cũng đến .

- Bên trong thế nào ?
Tôn lão gia chậm rãi hướng Viện trưởng dò hỏi .


- Chủ tịch ! Tất cả các bác sĩ giỏi nhất đang tập trung phẫu thuật cho thiếu phu nhân ạ ! Tình hình không quá tệ !
Viện trưởng cưi đầu cung kính đáp lại Tôn lão gia .

Mọi người cũng thôi không nói gì thêm , tất cả đều mong rằng ca phẫu thuật sẽ tốt đẹp . Một người là Thiếu phu nhân tôn quý của Tôn gia , người còn lại là đứa trẻ đầu tiên của thế hệ thừa kế tiếp theo . Cả hai đều không được phép xảy ra chuyện gì .



________________________


Trải qua vài tiếng đứng ngồi không yên cuối cùng buổi phẩu thuật cũng kết thúc . Đứa trẻ được y tá ôm ra ngoài trước .


- Xin chúc mừng là một nữ Omega xinh xắn ạ !
Y tá với dáng vẻ cẩn trọng trao đứa trẻ chon Triêu Chinh .



- Hài tử ngoan ! Chào con !
Cả người Triêu Chinh kích động đến mức run lên , con của cô , đứa trẻ của cô và Hiền Trinh .



- Thiếu phu nhân thế nào rồi ?
Triêu Chinh hướng y tá hỏi .



- Thiếu phu nhân đang được chuyển đến phòng hồi sức ạ !
Y tá đáp lại lời cô .


Triêu Chinh đưa đứa trẻ cho Trí Nghiên bồng rồi bản thân chạy đến phòng hồi sức .


- Cạch !
Cô nhẹ nhàng đẩy cách cửa ra đủ để bản thân bước vào . Hiền Trinh yếu ớt nằm trên giường bệnh , sắc mặt thật sự rất kém . Dáng vẻ dường như mọi lúc có thể rời khỏi cô vậy .


Triêu Chinh đi đến bên cạnh giường , cô khuỵ chân xuống kế bên Hiền Trinh . Bàn tay cẩn thận nắm lấy tay người kia . Hơi thở yếu ớt của nàng khiến tim cô thắt lại .



- Trinh ! Hài tử đến gặp chúng ta rồi ! Cảm ơn em !
Triêu Chinh cố gắng khống chế bản thân đừng run rẩy , bàn tay cũng không dám siết chặt tay người kia . Cẩn thận từng chút một như hễ sợ mất đi .


- Đại tiểu thư ! Chủ tịch cho gọi người ạ !
Y tá ôm theo bệnh án đến gọi Triêu Chinh .


- Chăm sóc thiếu phu nhân !
Triêu Chinh chậm rãi đứng dậy , phân phó xong mới rời đi .


________________________

- Tình hình thiếu phu nhân không mấy khả quan ! Nhịp tim đang yếu dần !
Bác sĩ chủ nhiệm của Hiền Trinh đẩy tất cả bệnh án của nàng cho cô và Tôn lão gia cùng xem .


- Chuyển biến xấu như vậy ?
Tôn lão gia nhíu chặt mày nhìn số liệu trên giấy .


- Việc mang thai là bất khả thi nhưng thiếu phu nhân lại ..... ừm .....
Bác sĩ ậm ờ không dám nói .


- Còn bao nhiêu thời gian ?
Triêu Chinh cúi gầm mặt xuống lặn người hỏi .


- Dài nhất là 1 tháng , ngắn thì 2 tuần !
Bác sĩ lưỡng lự một lúc mới dám trả lời .

Triêu Chinh không nói thêm gì nữa tự mình bỏ ra ngoài . Cô trốn trong một góc nhỏ của hành lang , mặc kệ nước mắt tuôn ra như mưa . Bàn tay nắm thật chặt , móng tay gâm cả vào da thịt . Đau đớn trong tim cô không cách nào dừng lại được , nó khiến toàn thân Triêu Chinh tê liệt .


____________________________

Tối đến thuốc mê hết tác dụng Hiền Trinh cũng từ từ tỉnh lại , sắc mặt thật sự rất kém nhưng ánh mắt ngập tràn sự hạnh phúc của người làm mẹ .


- Chinh ! Hài tử đâu ?
Hiền Trinh kéo nhẹ tay lão công , đôi mắt dáo dác tìm đứa nhỏ .

- Đừng lo ! Hài tử đang ở phòng giữ ấm ! Ngày mai đưa em đi xem !
Triêu Chinh vẫn dịu dàng như cũ vuốt ve bàn tay gầy của lão bà chỉ là đáy mắt không giấu được đau lòng .

- Người ! Đã đặt tên cho con chưa ?
Hiền Trinh rất nghe lời cẩn thận nằm xuống giường .

- Em muốn gọi là gì ? Ta đều nghe em cả !
Triêu Chinh mỉm cười chạm nhẹ vào gương mặt người thương .


- Gọi là Bội Sam ! ngọc Bội bên cạnh y Sam của người !
Hiền Trinh áp má vào lòng bàn tay ấm áp của Triêu Chinh . Nàng mong rằng Sam nhi sẽ thay nàng bồi cạnh người kia đến cuối đời .


- Được ! Bội Sam ! Tôn Bội Sam ! Sam nhi của chúng ta !
Triêu Chinh gật đầu đồng ý . Cô hiểu ý của nàng .


- Ngủ một lát đi ! Sáng mai chúng ta đi gặp Sam nhi !
Triêu Chinh vỗ về Hiền Trinh đi vào giấc ngủ còn bản thân cô cứ như vậy suốt đêm ở bên cạnh nàng , một giây cũng không muốn rời đi .



Sáng sớm Hiền Trinh đã tỉnh giấc , sau khi được lão công bón cháo liền háo hức muốn đi xem hài tử .

Triêu Chinh dùng xe lăn đẩy Hiền Trinh đến chỗ Bội Sam . Thông qua lớp kính nàng liền nhìn thấy đứa trẻ của bọn họ , thật giống , ngũ quan thật giống Triêu Chinh .

- Thiếu phu nhân yên tâm ! Hai ngày nữa tiểu thư sẽ được ra ngoài với người !
Y tá đang trực nhìn thấy hai người liền tiến đến cúi chào .


- Được rồi ! Hãy chăm sóc tiểu thư nhé !
Hiền Trinh gật nhẹ đầu đáp lại .


- Chinh ! Giấy tờ đặt tên của Sam nhi đã đến chưa ?
Mắt vẫn không rời khỏi Bội Sam nhưng Hiền Trinh vẫn nhớ chuyện cần làm .


- Đã đưa tới phòng em rồi ! Trở về nhé ?
Triêu Chinh từ đầu đến cuối chỉ nhìn Bội Sam một lần , còn lại đều ngắm nhìn Hiền Trinh .

- Vâng ! 
Hiền Trinh lưu luyến chạm nhẹ vào tấm kính rồi mới chịu rời đi .



Giấy tờ đều đã được luật sư mang đến đầy đủ , khoảnh khắc cái tên "Tôn Bội Sam" được chính tay Hiền Trinh viết xuống khiến nàng hạnh phúc đến mức rơi nước mắt . Cái mũi đỏ ửng lên , đôi mắt không cách nào che giấu được cảm xúc làm mẹ của mình .

Triêu Chinh lặng người nhìn Hiền Trinh rơi xuống từng giọt nước mắt hạnh phúc . Tim của cô đau đớn như bị người khác siết chặt lấy . Gương mặt này sẽ không thể bên cạnh cô nữa . Sự dịu dàng ôn noãn của nàng cô sẽ không được hưởng thụ nữa . Khoé mắt Triêu Chinh đỏ ửng lên chực chờ như muốn tuôn trào .
Cô nên phải đối diện thế nào đây ?



___________________________

Waring : Chap sau ngược ! Mọi người chuẩn bị tinh thần

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #eunxiao