Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30. Lâm Khanh & Tô Miên (2)

Tô Miên hiện tại có chút ngốc, cậu kéo kéo dây xích trên cổ. Tiềm thức cảm thấy cái này không thích hợp, nhưng cậu không giải thích được chỗ nào không thích hợp. Cậu nhìn chằm chằm Lâm Khanh, ngây ngốc cười, thân thể trắng tuyết bày ra ở trên giường, giống như một tác phẩm nghệ thuật.

Lâm Khanh yêu chết dáng vẻ này của Tô Miên, ngoan ngoãn vô cùng, mặc người đùa giỡn.

Lâm Khanh sờ sờ đầu Tô Miên, kéo cậu ngồi dậy trên giường, hôn hôn khóe mắt cậu: “Bảo bảo ngoan, nói cho tôi biết, bọn họ đã làm những gì với em trên giường?”.

Tô Miên nghiêng đầu nhìn hắn, suy nghĩ hồi lâu hỏi: “Ai?”.

“Lệ Dịch Thần, Trình Thâm… “.

Tô Miên cau mày, chống cằm nghiêm túc suy nghĩ, sau đó bản thân tự mình làm mẫu. Cậu chống hai tay lên giường, cong mông lên, toàn bộ hạ thể nhiễm thủy quang sáng bóng, hướng đến trước mặt Lâm Khanh, toàn bộ phô bày cho hắn xem. Cậu quay đầu vừa tức giận nói, vừa dùng một tay chỉ tiểu huyệt: “Bọn họ đều lấy đồ vật cắm vào trong này, lấy đồ vật cứng cứng cắm vào trong…. “.

Tô Miên ngây thơ pha chút quyến rũ, lơ đãng kể. Cậu không biết một màn này đối với Alpha mà nói có bao nhiêu kích thích. Lâm Khanh nhìn cảnh đẹp trước mắt, hô hấp đình chỉ vài giây, trong mắt giống như có lốc xoáy đỏ chót.

“Còn gì nữa?”, Lâm Khanh giọng nói anh ách, âm điệu thay đổi.

Tô Miên nghĩ một chút rồi đem ngón tay chỉ vào trong miệng, nói: “Bọn họ… còn bắt ăn đồ vật”.

“Ăn cái gì?”

Tô Miên giống một con bút bê tình dục có hệ thống không hoàn thiện, suy nghĩ nửa ngày, cũng không biết phải nói thể nào. Cậu gấp đến mức đỏ bừng mặt, hoang mang nhìn Lâm Khanh. Ánh mắt từ trên mặt hắn đi xuống một chút, rồi dừng ở địa phương rậm rạp nào đó.

Tô Miên như phát hiện ra chân lý, tay nhỏ linh loạt đột nhiên cầm lấy côn thịt Lâm Khanh. Lâm Khanh cảm thấy nhược điểm chí mạng của mình bị bắt được, eo bụng đều mềm.

“Chính là cái này, bọn họ bắt ăn cái này”, Tô Miên ô ô nói, nhìn qua rất không vui.

Lâm Khanh lại đẩy ngã Tô Miên trên giường, đè nặng lên, đỡ côn thịt to lớn đến trước mặt cậu, dùng quy đầu nghiền áp đôi môi đỏ hồng. Mã mắt tràn ra chất lỏng trong suốt, cọ hết toàn bộ lên mặt cậu.

“Bảo bối cũng giúp tôi ăn một lần được không?”, Lâm Khanh ôn nhu khuyên giải, giống như dụ dỗ trẻ con. Hắn muốn thay thế hết đánh dấu của những người đó, hắn muốn Tô Miên chỉ nhớ kỹ hắn. Nếu Tô Miên không muốn, hắn sẽ dùng thuốc để khiến cậu nguyện ý.

Mùi xạ hương trên côn thịt Alpha đập vào mũi, Tô Miên đầy mặt đều là không tình nguyện: “Không muốn! Không muốn ăn nó, không thể ăn!”.

Lâm Khanh sờ sờ trán Tô Miên, bẻ cằm cậu ra, mạnh mẽ đưa côn thịt vào trong miệng cậu: “Nghe lời! Nếm thử đi, nó ăn rất ngon, bảo bảo ngoan không nên kén ăn”.

Tô Miên lắc lắc đầu, “Ô ô” cự tuyệt. Lâm Khanh cũng đã giữ chặt đầu cậu, không nông không sâu thao vào miệng nhỏ của Tô Miên.

Lông mao cứng cạp rập rạp cọ lên da mặt mềm mại của Tô Miên ngứa ngáy, trong miệng đều là mùi vị côn thịt. Bởi vì miệng không thể khép lại, nước bọt phân bố ra đều chảy đầy khóe miệng.

So với hoa huyệt co rút, trong miệng nhỏ càng thêm ướt át, còn có đầu lưỡi linh hoạt tăng thêm kích thích. Lâm Khanh dùng phía ngoài côn thịt cọ xát vào lưỡi Tô Miên, làm khoái cảm không ngừng từ dưới truyền lên trên trán. Tiếng hít thở cả hắn tăng lên, eo càng thêm đong đưa.

Côn thịt của Lâm Khanh quá lớn, không thể đi vào hết, không khống chế tốt sẽ đỉnh ra một độ cong trong miệng Tô Miên.

Dần dần, Lâm Khanh không còn thỏa mãn với khoái cảm nhẹ nhàng nữa. Dục vọng đạt tới đỉnh điểm, mọi sự kiềm chế đều coi như bỏ. Động tác của Lâm Khanh bắt đầu thô bạo, dương vật tiến càng sâu, côn thịt thô dài mạnh mẽ thao vào sâu trong yết hầu Tô Miên. Tô Miên thậm chí có thể dùng miệng cảm thụ được gân xanh uốn lượn trên côn thịt.

Huấn luyện của Trình Thâm lúc trước giờ phát huy công hiệu, chẳng sợ Lâm Khanh tiến sâu thế nào, Tô Miên cũng có thể nuốt quy đầu vào tận cổ. Yết hầu theo phản ứng sinh lí đè ép, ngược lại gia tăng khoái cảm của Lâm Khanh, thành công làm hắn bắn ra.

Trong nháy mắt khi bắn tinh, Lâm Khanh rút côn thịt ra. Tinh dịch theo đó bắn hết lên mặt Tô Miên, khiến cho gương mặt nhỏ như được đắp một cái mặt nạ tinh dịch.

Không kịp thở dốc, Tô Miên đã “Oa oa” rơi nước mắt, cũng không biết phải nói cái gì, chỉ cảm thấy bản thân bị bắt nạt, hết sức ủy khuất.

Lâm Khanh trái lại lộ ra tươi cười, hắn chấm tinh dịch trên mặt Tô Miên, bôi một chút lên xương quai xanh, ngực, eo, bụng của cậu. Hắn muốn toàn thân trên dưới của Tô Miên đều là tinh dịch của hắn. Hành động của hắn không khác với chó đực dùng nước tiểu để đánh dấu địa bàn.

Làm xong hết những chuyện mà bản thân đã ảo tưởng bấy lâu nay, Lâm Khanh quyết định làm đến chính sự. Hắn giúp Tô Miên lau nước mắt, bế Tô Miên chỉ còn chỉ số thông minh bằng một đứa trẻ đặt vào một cái ghế. Cái ghế này là đặc chế, mới vừa ngồi lên, không đợi Tô Miên chạy trốn, hai tay của cậu đã bị nâng lên trói lại ở trên đầu, hai mắt cá chân như ngọc cũng bị khóa lại. Hắn tinh tế đem xích nhỏ trên cổ Tô Miên khóa ở phía sau lưng ghế, đứng yên thưởng thức kiệt tác của mình.

Chỉ thấy Tô Miên ngồi ở trên ghế, hai tay bị trói chặt, giơ lên cao trên đỉnh đầu, hai chân cong lên, mở rộng ra, bị khóa ở trên hai tay vịn của ghế, hoa huyệt cùng hậu huyệt đều bại lộ ở trong không khí.

Bởi vì tư thế được điều chỉnh, tinh dịch ở bên trong hoa huyệt lại chảy ra, ướt nhẹp hạ thể, cùng với phần tinh dịch trên mặt, trên người cậu, nhìn vô cùng dâm đãng.

Tô Miên dại ra, ngây ngốc nhìn Lâm Khanh.

Lâm Khanh cầm hai cái kẹp con bướm, kẹp lấy hai đầu vú Tô Miên. Khoái cảm bị điện giật tê tê dại dại khiến Tô Miên đang bị trói ở trên ghế co rút không ngừng, sống lưng cong lên.

“A…… Ân…… Thật ngứa……” Tô Miên lung tung kêu to: “A a a…… tê quá, lấy ra……”

Lâm Khanh giống như không nghe thấy, tiếp tục làm chuyện của mình. Hắn lấy cồn và bông tới, chà lau thân dưới của Tô Miên, trên tay cầm ngân châm lạnh băng.

Nếu Tô Miên còn ý thức, cậu khẳng định sẽ phản kháng, đáng tiếc cậu không còn. Đầu vú bị đùa bỡn khiến cho dục vọng của cậu tăng lên không ngừng, Tô Miên tựa như chiếc thuyền nhỏ ở nơi đầu sóng ngọn gió bị sóng lớn đánh vào, hoa huyệt cùng hậu huyệt không ngừng phân bố dâm thủy, lầy lội bất kham.

Chỉ dựa vào khoái cảm ở đầu vú là không thể đạt được cao trào, Tô Miên vừa dâm kêu, vừa cảm thấy hoa huyệt và hậu huyệt vô cùng hư không. Thật muốn có cái gì đó có thể thọc vào trong, động động một chút, giảm bớt ngứa ngáy bên trong.

Lâm Khanh dùng những ngón tay chai sạn vì thường xuyên cầm dao, đẩy môi âm hộ đang ngượng ngùng của Tô Miên, xoa bóp âm đế của cậu, đem viên đậu đỏ đáng thương chơi đến cương cứng, biến thành viên đậu phộng lớn, sau đó nhẹ nhàng kéo dài ra.

Lúc trước là vì tò mò, hiện tại là vì ngựa quen đường cũ, Lâm Khanh đã bắn ra hai lần nên có càng nhiều sự nhẫn nại. Hắn trơ mắt nhìn viên đậu nho nhỏ ở trong tay hắn biến ra các kiểu đa dạng.

“Ân a… Không cần kéo, a… Sắp bị kéo hỏng rồi…. Thật kỳ quái…”,Tô Miên dâm kêu.

Lâm Khanh không thèm nhìn, tiếp tục chơi đùa âm đế: “Cái gì bị kéo hỏng?”

“Ngô a… Không biết… Không cần lại kéo, ô ô… Đau quá…”, Tô Miên thấp giọng xin tha.

“Nhớ kỹ, đây là âm đế dâm của bảo bối”, Lâm Khanh kiên nhẫn dạy dỗ. Làm bác sĩ, hắn biết rất rõ điểm mẫn cảm của Omega nằm ở đâu. Chỉ dùng hai ngón tay, liền đem Tô Miên chơi dục tiên dục tử.

Tô Miên bị trêu chọc muốn hỏng rồi. Hai đùi run rẩy, dương vật thanh tú dựng đứng thẳng tắp, dâm thủy trong huyệt dâm chảy ra không ngừng, làm tay Lâm Khanh ướt sũng.

“Thật là không nghe lời”, Lâm Khanh vừa nói, vừa tiếp tục xoa bóp miệng huyệt đỏ tươi non mềm, sau đó dùng rượu sát trùng lau rửa âm đế của Tô Miên.

Lâm Khanh cầm lấy ngân châm đã chuẩn bị sẵn, nhắm ngay âm đế đang dựng đứng của Tô Miên, xuyên qua một cách tinh chuẩn.

Đang chìm đắm trong dục vọng tích tụ, thình lình cảm nhận được đau đớn phá lệ rõ ràng, Tô Miên kêu thảm thiết một tiếng, cả khuôn mặt nhỏ đỏ hồng trở nên trắng bệch, như được đắp phấn, hai chân theo bản năng muốn co lại, lại bị khóa chân trói ở tại chỗ.

Lâm Khanh tốc độ rất nhanh, giống như xâu kim, trôi chảy liền mạch đeo khuyên vào âm đế. Làm xong hết thảy mọi thứ, Tô Miên chỉ cảm thấy chỗ không thể nói truyền đến từng trận nhói đau.

Tô Miên nằm ở trên ghế há to hút khí, ánh mắt hồn nhiên lộ ra sợ hãi. Cậu không thể phân biệt được Lâm Khanh đối cậu làm cái gì, nhưng thân thể lại nhớ kỹ: người này không dễ chọc, sẽ làm cậu đau.

“Đau quá…… Phía dưới đau quá……”, Tô Miên khóc la.

Lâm Khanh hôn cổ vũ cho Tô Miên: “Một lát nữa sẽ không đau, bảo bảo ngoan dũng cảm một chút.”

Ngay lúc Tô Miên cho rằng Lâm Khanh đã dịu dàng trở lại, hắn lại lấy đi kẹp con bướm, lộ ra đầu vú bị kẹp đỏ ửng, lại lần nữa lấy ra rượu sát trùng, bôi ở trên hai cái đầu vú của cậu.

Sau vài tiếng kêu sắc nhọn, đầu vú Tô Miên cũng bị đeo khuyên. Khác với khuyên bạc mộc mạc gắn ở hạ thể, khuyên vú vô cùng hoa lệ, được khảm lên bảo thạch hồng rực rỡ, kết hợp với da thịt trắng nõn của Tô Miên vô cùng nổi bật.

Sau khi làm xong hết mọi việc, cả người Lâm Khanh thần thanh khí sảng. Từ một góc độ nào đó, có thể nói cuối cùng Tô Miên cũng hoàn toàn là của hắn. Trên người cậu mang theo bộ khuyên bạc mà chính tay hắn đã đeo cho cậu, là dựa theo sở thích của hắn. Để xem, vật nhỏ này còn dám bò lên trên giường người khác nữa không, dám khoe ra khuyên vú dâm đãng cùng khuyên âm đế trên thân cho người khác xem hay không.

Tô Miên lúc này giống như vừa được vớt ra từ trong nước. Đầu vú cùng âm đế truyền đến đau đớn khiến cho cậu thấp giọng hút khí từng trận, từng giọt nước mắt như trân châu rơi xuống.

Lâm Khanh sau khi dùng dụng cụ chữa trị xử lý miệng vết thương lúc đeo khuyên tránh cho sau này nhiễm trùng thì tận tình đùa nghịch những chỗ xỏ khuyên của Tô Miên.

Lâm Khanh cầm lấy khuyên bên phải kéo ra, sau hỏi cậu: “Thoải mái chứ?”

Cảm giác đeo khuyên rất kỳ quái, Tô Miên vội vàng lắc đầu, kìm nén tiếng rên rỉ yêu kiều muốn tràn ra ngoài miệng.

“Khẩu thị tâm phi!”, Lâm Khanh mở ra hai cơ quan ẩn trên khuyên vú, đầu vú Tô Miên lại lần nữa bị đùa bỡn, dương vật nhỏ xinh run rẩy đứng thẳng: “Trước tiên giúp bảo bối thông tuyến sữa, nếu không, đợi lúc bảo bảo sinh ra, lại không có sữa ăn thì phải làm sao?”

Tô Miên nghẹn ngào như thú nhỏ.

Lâm Khanh liếm miệng Tô Miên, đầu lưỡi linh hoạt vọt vào trong, cướp đoạt trong miệng cậu, câu lấy lưỡi thơm, cuốn vào miệng mình chậm rãi cắn: “Bảo bối nhanh lên, sinh bảo bảo ra được không? Như vậy sẽ có thật nhiều sữa, tôi cũng có thể uống.”

Lâm Khanh tay moi đào huyệt dâm Tô Miên, thường thường véo xoa âm đế của cậu, chơi đến toán thân Tô Miên mềm mại run rẩy không thôi.

“Ngô a…… Đừng, đừng đùa…… Muốn bắn……”, tinh thần Tô Miên hoảng hốt, khoái cảm dưới hạ thể không ngừng kích thích, Tô Miên dưới tình huống không bị thao làm muốn bắn tinh.

“Không được, vừa nãy đã bắn một lần, hiện tại không thể bắn nữa”, Lâm Khanh nghiêm giọng nói, bóp chặt dương vật của Tô Miên.

Tô Miên khó chịu duỗi chân, muốn tránh thoát bàn tay tà ác.

Lâm Khanh lại lấy ra một cái vòng dương vật, tròng lên trên dương vật của Tô Miên, khóa chặt tinh dịch của cậu lại.

“Không cần…… A a…… Thật là khó chịu, mau lấy ra, muốn bắn……”

Ngón tay Lâm Khanh cắm vào hoa huyệt Tô Miên, dời đi lực chú ý của cậu, cũng đem côn thịt đã sớm dựng đứng từ lâu cắm vào hậu huyệt Tô Miên, đem cừu con nhồi đầy. Động tác thô lỗ làm Tô Miên trầm giọng hừ nhẹ.

“Không được bắn, chỉ có thể dùng huyệt dâm cao trào”, Lâm Khanh ác liệt nói. Hắn bắt đầu vận động dưới hông, trứng dái nặng trĩu đánh ở trên mộng thịt trắng bóng, tốc độ không đổi đâm thọc vào điểm dâm ở sâu bên trong. Dưới sự bôi trơn dâm thủy, côn thịt dễ dàng thâm nhập khoang sinh sản, câu lấy miệng khoang sinh sản, ra ra vào vào.

Đầu vú chấn động, hoa huyệt cùng âm đế bị trêu chọc, hậu huyệt có côn thịt lớn cọ xát, từng cơn khoái cảm truyền đến khiến Tô Miên muốn nổ tung. Sau vài giờ sau không ngừng bị kích thích, Tô Miên đạt tới cao trào.

“Ân…… A…… Nước tiểu……”, dâm thủy triều xuy tưới hết lên trên dương vật Lâm Khanh,  độ ấm nóng khiến eo Lâm Khanh run lên.

Khoái cảm cực hạn kéo dài, Tô Miên khóc nức nở khụt khịt, thân mình run rẩy nổi nên từng mảng ửng hồng, mị thịt ở hậu huyệt giống như có vô số cái miệng nhỏ liếm mút không ngừng. Lâm Khanh tinh quan thất thủ, hung hăng thao thêm mấy chục lần, ở trong khoang sinh sản của Tô Miên bắn ra. Tinh dịch nồng đậm bắn đầy cái miệng nhỏ thứ ba trên người Tô Miên.
(Viết H yếu quá🫠vẫn còn lân qt nhìu🥹)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro