Chương 20. Song long
Hoa huyệt no đủ nhiều nước mấp máy, như động yêu tinh chuyên ăn tinh dịch người, cắm vào liền chảy ra dâm thủy dính nhớp câu dẫn một một vị khách qua đường.
Đổng Phi vừa khuếch trương vừa thọc vào rút ra, đâm Tô Miên rên rỉ thành từng đợt đứt quãng.
Mùi hương đàn hương nồng đậm tựa như những giọt mưa rơi xuống người Đổng Niệm, dường như đánh thẳng vào linh hồn anh, khiến ánh mắt ngây ngô của anh trở nên thâm thúy. Như thể bị bỏ bùa, anh lặng lẽ tiến lên, nâng Omega như tường vi nở rộ đang nằm trên bàn dậy, hết sức ôn nhu động tình hôn lên môi Tô Miên, vừa gặm cắn, vừa liếm nhẹ, như thể muốn hút hết không khí trong lồng ngực Tô Miên.
Tô Miên vô lực bị huynh đệ hai người chi phối, tao huyệt dễ dàng bị côn thịt của Đổng Phi ma sát ra tia lửa, khoái cảm tê tê dại dại cùng với cái hôn triền miên đem hô hấp của cậu đình chỉ, cưỡng chế sa dọa vào biển dục vọng, thất thần ngắn ngủi.
Không có bất luận một Omega nào có thể giữ mình bất động dưới những âu yếm như thế này. Giờ khắc này, khoái cảm khiến Tô Miên như chìm vào mây, cơ thể mềm mại khẽ run lên.
Đổng Niệm lưu luyến dùng đầu lưỡi ở trước ngực Tô Miên đốt lửa, tình cảm ở trong hai tròng mắt càng thêm mất khống chế, anh móc ra côn thịt trướng đau, quy đầu chậm rãi ma sát huyệt khẩu dính nhớp bất kham, như mũi thương tùy thời có thể tiến công.
Đổng Phi và Đổng Niệm đã cùng nhau thao Tô Miên nhiều lần, cả hai anh em đều không rõ ràng bày tỏ ý muốn chiếm hữu Tô Miên cho riêng mình. Họ thầm cạnh tranh với nhau trên người Tô Miên, so xem ai có thể làm cho đĩ dâm nhỏ sung sướng hơn. Dần dà, thân thể Tô Miên cũng dần quen với việc hầu hạ hai cây côn thịt.
Dương vật Đổng Niệm tiếp cận hạ thể, Tô Miên theo bản năng liền nâng mông, chủ động đem hậu huyệt lộ ra cho anh. Nhưng.... mục tiêu của Động Niệm là hoa huyệt đã nhét đầy côn thịt.
Khi quy đầu tròn trịa mới vừa đụng vào môi âm hộ, Tô Miên còn không có phản ứng ngay, chờ Đổng Niệm thử đỉnh hông, cực đại quy đầu chen vào một tấc, trong khoảnh khắc, Tô Miên như một con tôm bị thả vào chảo dầu sôi, phần eo cong lên thành một độ cung khó tin, cậu buột ra một tiếng kêu thảm thiết.
Dục vọng biến mất, đôi mắt Tô Miên ngấn lệ, cổ thon dài nghiêng sang một bên, cậu đứt quãng cầu xin Đổng Niệm: "Xin anh... đừng vào...".
Tinh thần khẩn trương khiến hoa huyệt co rút lại, Đổng Phi sắp bị kẹp bắn, hắn tức giận Tô Miên nhu nhược đáng thương, dùng côn thịt cương cứng đỉnh thật mạnh vào tao tâm, làm bên hông mềm nhũn của Tô Miên lại lần nữa xụi lơ: "Thả lỏng huyệt dâm của cậu, đừng cắn côn thịt của chủ nhân."
Tô Miên bị nỗi sợ hãi hai căn côn thịt thọc vào huyệt dâm chi phối, ngón chân như châu ngọc cuộn lại, lắc đầu đá đánh lung tung, trong miệng mơ hồ kêu: "Không cần cùng nhau cắm vào, cầu xin hai người, không cần cùng nhau, muốn tôi làm thế nào cũng được".
Lý trí của Đổng Niệm bị lời nói của Tô Miên kéo trở về, động tác ngừng lại.
Tô Miên biết Đổng Niệm từ trước đến nay luôn không nỡ làm cậu bị thương, giãy giụa túm lấy tay anh, lấy lui mà tiến cầu cứu: "Chủ nhân... Chủ nhân cắm vào huyệt dâm phía sau của em đi, phía sau thật ngứa... Muốn côn thịt lớn của chủ nhân ngăn ngứa...."
Đổng Phi thấy thế, cơn tức giận trong lồng ngực từ từ dâng lên, Tô Miên làm nũng bán đáng thương, vĩnh viễn là đối với Đổng Niệm.
Đổng Phi cởi quần lót treo ở cổ chân Tô Miên, nhét vào trong miệng Tô Miên, thành thạo cởi cà vạt xuống, bắt lấy tay cậu trói cố định, đẩy lên đỉnh đầy cậu.
"Loại đĩ dâm này, chính là khẩu thị tâm phi, nhiều lần nói không cần, nhưng lúc ăn gậy thịt lại rất vui sướng!", Đổng Phi châm chọc.
Đổng Niệm ở một bên nhìn đông cung sống nửa ngày, sau khi thanh âm Tô Miên bị lấp kín, thân hình xinh đẹp mỹ lệ như tường vi nở rộ đánh vào thần kinh anh. Dâm ngôn uế ngữ của Đổng Phi hoàn toàn kích thích anh, anh như bị ma ám, dưới sự trợ giúp khuếch trương của Đổng Phi, dương vật thô cứng rốt cuộc một thọc tiến vào.
Cơ thể Tô Miên run lên bần bật, nhưng tiếng kêu sợ hãi đều bị miếng vải trong miệng chặn lại.
Sau một lúc lâu, Tô Miên bình phục, cơ thể mềm mại, tinh tế của cậu vẫn không động đậy. Nếu không phải ngực còn phập phồng, người ta có thể nghĩ rằng cậu đã chết.
Thân thể kỳ lạ của cậu dường như chứa đựng một sức mạnh khó tin; sau cơn đau ngắn ngủi, Tô Miên lại cảm thấy được lấp đầy. Cậu như thực sự đã trở thành một kỹ nữ, mọi góc nhỏ của cơ thể đều trở thành công cụ thỏa mãn dục vọng của Alpha. Trong lòng, cảm giác xấu hổ dâng trào, bao trùm lấy cậu.
Đổng Niệm thô nặng thở dốc, anh cũng không chịu nổi, đường đi hẹp hòi đồng thời nhét vào hai căn côn thịt, muốn động một chút đều rất gian nan, sống lưng gợi cảm thẳng tắp nổi lên một lớp mồ hôi mỏng. Đổng Niệm nhẫn nại chịu đựng nỗi đau.
Sau khi dần thích ứng, Tô Miên vặn nhẹ vòng eo. Cậu vẫn sợ hãi, theo bản năng trốn tránh côn thịt thô tráng, nước mắt tí tách rơi, từ rên rỉ kìm nén biến thành khóc nức nở.
Cậu không biết rằng, tiếng khóc và đôi mắt đẫm lệ của mình lại càng làm hai Alpha bị kích thích, càng khiến hai kẻ kia muốn hành hạ cậu, nhắc nhở rằng cơ thể quyến rũ ấy của cậu ngon lành đến nhường nào, và tiếng rên rỉ kia thật tuyệt diệu biết bao.
Đổng Phi cảm thấy không thể ngừng lại được. Hắn cúi xuống, nắm lấy cổ Tô Miên, lộ ra răng nanh, một ngụm cắn vào tuyến thể trên cổ cậu, rót vào tin tức tố hương hoa hồng.
Da thịt yếu ớt mỏng manh trên cổ Tô Miên đầy những vết cắn, những vết thương cũ chưa lành lại thêm vết thương mới.
Tin tức tố của Alpha là thôi tình dược tốt nhất, hoa huyệt của Tô Miên lập tức phân bố càng nhiều dâm dịch để thích ứng hai căn côn thịt, lửa nóng tình triều hừng hực lan ra khắp toàn thân. Tô Miên cả người vô lực, cơ bắp thả lỏng, sợ hãi trên mặt chậm rãi chuyển sang kiều mị vì dục cầu bất mãn. Khuôn mặt nhỏ hồng hồng giống như mới ngâm mình ở suối nước nóng ra, không tự chủ rầm rì, hoa huyệt giãn ra hạn độ lớn nhất.
Đổng Niệm không nhìn được trong miệng Tô Miên nhét quần lót, anh đem vải mềm kéo ra, xin lỗi ngậm lấy núm vú Tô Miên, cẩn thận tỉ mỉ mút cắn.
Ai ngờ Tô Miên hiện tại kêu dâm đến lợi hại, ngày thường bị thao tàn nhẫn mới có thể nói ra mấy lời như vậy.
"Ngô....nóng quá, thật khó chịu.... A....", Tô Miên khóc chít chít: "Chủ nhân... chủ nhân mau động động, thao thao em...."
Vừa rồi còn đau muốn chết muốn sống, hiện tại chủ động cầu thao, Đổng Phi bị kích thích đỏ mắt, hắn nghiền nát hoa huyệt ướt nóng, véo lộng loát động dương vật Tô Miên: "Nói, em muốn cái gì thao em?"
Omega trong trạng thái động dục phần lớn không có lý trí gì, Tô Miễn dâm kêu: "Muốn côn thịt... ân a....Động động a, mau thao tiểu huyệt của em".
"Nếu muốn côn thịt, chủ nhân liền cho em". Đổng Phi nảy sinh ác độc đĩnh độc eo thú rắn chắc, đem quần áo trên người Tô Miên cởi ra sạch sẽ, tình sắc vuốt ve.
Âm đạo ấm nóng cùng một căn côn thịt khác hợp lại tạo thành cảm xúc không giống người thường, Đổng Niệm liền lợi dụng dâm dịch không ngừng phân bố, cùng Đổng Phi đan xen cắm vào.
Không giống Đổng Phi thay đổi đa dạng nhiều tư thế, Đổng Niệm chỉ có làm bừa. Anh ở trên giường rất ít nói chuyện, nhưng tình dục dưới đáy mắt có thể làm Tô Miên chết đuối. Côn thịt không tiếng động sưng to tuyên bố anh có bao nhiêu khát khao chiếm lấy Tô Miên hoàn toàn!
Đổng Niệm không cam lòng yếu thế, ở tuyến thể của Tô Miên rót vào tin tức tố của anh, anh cũng muốn Tô Miên dính lênh hương vị của chính mình, anh muốn cậu!
Vách thịt hoa huyệt bị hai căn côn thịt thiên phú dị bẩm nhồi đầy đến hạn độ lớn nhất, biên sườn mơ hồ trong suốt, chỉ còn lại dâm thủy bị đánh thành bọt trắng bao ở mép. (không bt mình viết cái gì luôn -.-)
"A~ quá lớn.... Bụng thật trướng, điểm nhẹ... A a a... điểm dâm vẫn luôn bị đỉnh, muốn bắn...", ánh mắt Tô Miên mất đi tiêu cự, thất lạc không biết nhìn về phía nào, hai tay bị trói chặt tạo thành vệt đỏ.
Lỗ chuông của Đổng Phi tràn ra tinh dịch, đem tiểu huyệt cọ ra một mảng ướt nhuyễn, hắn bắt đầu có kỹ sảo đỉnh lộng tử cung, muốn chen côn thịt vào: "Lão công có làm em sướng hay không? Thật dâm đãng, ăn vào hai căn dương vật rồi mà vẫn phát dâm".
"Sướng ~ lão công làm thật sướng, ân a.... Em chính là tiểu dâm đãng, muốn ăn dương vật...."
Hương lá chanh cùng hương hoa hồng chặt chẽ bao vây lấy Tô Miên, khoái cảm quá độ làm cậu cảm thấy cậu sẽ bị hai Alpha này làm đến chết mới thôi.
Dưới sự luân phiên không ngừng thọc vào rút ra cùng loát động, Tô Miên thực mau bắn ra cỗ tinh dịch đầu tiên.
Đổng Phi thuận thế dùng tinh dịch Tô Miên bôi lên ngực cậu tạo thủy quang sáng loáng, giống như thịnh yến nhân thể nào đó ở trong Cực Lạc Quán.
Dư vị cao trào một nuốt một hấp thu hai căn côn thịt, Đổng Niệm phát ra gầm nhẹ nghẹn ngào trong cổ họng. Anh cùng Đổng Phi hai người phân biệt kéo cao một chân của Tô Miên, khiến côn thịt đứng thẳng cắm vào càng sâu.
Hai căn côn thịt không ngừng thao lộng, ngay lúc Đổng Phi dẫn đầu chen vào miệng tử cung trong nháy mắt, Tô Miên lại lần nữa tiết ra, ngăn không được cấm luyến.
"Thật muốn đem em lộng chết ở trên giường", Đổng Phi cắn răng nói.
Dưới sự khăng khăng tranh đoạt của Đổng Niệm, côn thịt của anh cùng Đổng Phi cùng nhau thao vào khoang sinh sản của Tô Miên, độ co giãn của địa phương này lớn đến mức có thể trực tiếp sinh ra một đứa trẻ, tuy rằng cố hết sức, rốt cuộc cũng chịu dung hạ hai cái quy đầu.
Tô Miên hoàn toàn bị thao ngốc, thống khổ cùng vui thích ở trên mặt thay nhau hiện ra, cậu cũng không biết có phải bản thân chết rồi hay không, phản phất không ngừng ở thế giới băng hỏa cực đoan du đẩu qua lại, một lúc mị kêu, một lúc nữ nở, cuối cùng chỉ còn lại thừa nhận chết lặng, trong miệng là rên rỉ mờ mịt nghẹn ngào.
Thời điểm hai căn côn thịt ở trong tử cung thành kết, Tô Miên đã ngất đi, cậu không nhìn thấy được bụng nhỏ bằng phẳng bị tiêm vào một lượng tinh dịch khủng bố, căng lên như một quả bóng cao su.
Tính với phía trước, Đổng Phi đã bắn hai lần, hắn đem côn thịt đã mềm rút ra, dục cầu bất mãn tạp tạp đầu lưỡi.
Đổng Niệm trên trán ướt mồ hôi, không phải bởi vì làm tình, là bở vì anh cũng ở thiên đường cùng địa ngục du tẩu, ý muốn điên cuồng cùng tự trách phỉ nhổ dây dưa, sắp đem đầu óc anh xé làm hai nửa.
Tinh lực của Alpha đương nhiên không dễ dàng loại bỏ như vậy, nhưng nhìn Tô Miên hôn mê bất tỉnh, sợ hãi nổi lên trong lòng Đổng Niệm, anh vôi vàng nâng chân Tô Miên lên, kiểm tra phía dưới có bị thương hay không. Cũng may hoa huyệt chỉ bị kéo căng không khép lại được, dâm đãng há mồm phun tinh dịch, không xuất hiện một chút vệt máu hồng nào.
Đổng Niệm im lặng một lúc, cuối cùng chỉ đặt chân của Tô Miên lên môi, nhẹ nhàng ngậm lấy, trong mắt ánh lên cảm xúc khó tả. Qua một hồi lâu, Đổng Niệm ngăn chặn tà hỏa, thở dài, định mặc quần áo cho Tô Miên, ai ngời Tô Miên từ từ tỉnh lại, trạng thái động dục vẫn còn, theo tay Đổng Niệm bám đi lên, đầu lưỡi linh hoạt không khỏi phân trần câu lấy miệng Đổng Niệm, vội vàng câu dẫn hùng thú tưới chính mình.
Đổng Phi đang nghĩ buông tha Tô Miên, thấy cậu tỉnh lại hôn Đổng Niệm, "Thao" một tiếng, một tay ôm lấy eo Tô Miên, một tay nâng mông cậu, đem cậu vứt lên sopha.
Đổng Niệm đứng lặng tại chỗ vài giây, cuối cùng cũng đi tới....
Hai đạo tin tức tố rót vào dẫn tới hậu quả động dục là - Tô Miên bị thao đến mất khống chế, ba cái miệng nhỏ toàn bộ bị tinh dịch lấp đầy....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro