Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2. Bạch liên hoa

Trình Thâm làm hai ba lần, xuân dược trong cơ thể mới hoàn toàn giải, nhưng Tô Miên vẫn còn động dục, cả người gắt gao dính chặt ở trên người Trình Thâm như bạch tuộc, dùng huyệt động bí ẩn dưới hạ thể không ngừng trêu chọc hùng thú.

Trình Thâm không phải cái gì chính nhân quân tử, thịt dâng đến bên miệng không ăn, quả thực không phải nam nhân. Cứ như vậy, thân hình to lớn đè nặng lên cơ thể mềm mại mảnh khảnh, ở trên giường phân phân hợp hợp hai ngày liền, kì động dục của cả hai mới miễn cưỡng kết thúc. Suốt quá trình, Tô Miên hoàn toàn dựa vào nước cùng dịch dinh dưỡng ở đầu giường để giải quyết yêu cầu thể lực.

Lúc thân thể nhiệt triều bớt lại, toàn bộ hoa huyệt cậu đều khép không được, miệng nhỏ mở ra đủ nhét vừa nắp bình, không ngừng chảy ra dâm thủy cùng tinh dịch, dâm mĩ vô cùng.

Côn thịt của Alpha vốn dĩ đã lớn, Trình Thâm lại càng là nhân tài kiệt xuất trong đó. Trải qua hai ngày liền thao làm, Tô Miên hoàn toàn bị thao chín, Trình Thâm chỉ cần dùng ngón tay chạm vào một chút, Tô Miên cả người liền sẽ run rẩy đạt tới tiểu cao trào, mỹ diệu đến tận cùng.

Mệt mỏi làm Tô Miên nhanh chóng lâm vào ngủ say, chờ lần nữa tỉnh lại, ý thức được mấy ngày nay đã xảy ra cái gì, cả khuôn mặt nhỏ của Tô Miên nháy mắt trắng toát, cậu dựa vào đầu giường, bắt lấy chăn ngón tay run rẩy, mắt to ngập nước tất cả đều là sợ hãi.

Làm sao bây giờ? Cậu bị đánh dấu! Cậu bị một cái Alpha hoàn toàn xa lạ đánh dấu! Lệ Dịch Thần mà biết sẽ thật sự giết chết cậu!

Cả người cậu đều bao phủ bởi vị rượu mạnh không biết tên, chóp mũi lượn lờ hương rượu tây khiến người choáng váng, tên ngốc cũng có thể nhìn ra trên người hắn đã xảy ra chuyện gì.

Sau cổ ẩn ẩn đau, Tô Miên nhịn không được sờ lên tuyến thể không còn nguyên vẹn, trong lòng liền lạnh. Vừa vặn Trình Thâm từ trong phòng tắm đi ra, toàn thân hơi nước bao phủ, cự vật hùng vĩ dưới háng rũ xuống ngủ đông, giọt nước từ ngọn tóc chảy xuống, rơi trên cơ bụng rắn chắc, tản mát ra hormone nam tính tuyệt đối. Tầm mắt Tô Miên nhịn không được dừng trên dương vật ngày hôm qua làm cậu dục tiên dục tử, bản năng lùi về phía sau, đáng tiếc sau lưng chỉ có vách tường, làm cậu không thể trốn.

Trình Thâm từng bước đi vào, hơi mang theo ánh mắt đánh giá dừng ở trên người Tô Miên, thanh âm mát lạnh nói: "Tỉnh?"

Này mẹ nó không phải đang nói lời vô nghĩa?

Đáng tiếc thiên tính phục tùng của Omega ở trước Alpha cường đại lộ rõ, cừu con ngay cả một cái ánh mắt hung ác cũng không dám đáp lại, chỉ biết đáng thương vô cùng mà lui ra phía sau, giống như chỉ cần kéo xa khoảng cách thêm 1cm cũng có thể làm bản thân an toàn.

Trình Thâm rất không hài lòng mà đem Tô Miên kéo trở về: "Muốn trốn cái gì?" ngày hôm qua cũng là hắn luôn thao, còn gia hỏa này vẫn luôn chạy trốn, thật là thiếu dạy dỗ. Làm một chuyên gia điều giáo, nhìn thấy Tô Miên cái loại này song tính hiếm thấy, Trình Thâm toàn thân đều bị khơi dậy hứng thú, hận không thể tìm đến một cái lồng sắt, đem tiểu đáng thương trước mặt ném vào nhốt lại, chơi đùa đến khi cậu khóc.

Cảm xúc xa lạ trên đùi phi thường chân thật, nghĩ đến hậu quả làm Lệ Dịch Thần mang nón xanh, bả vai tuyết trăng của Tô Miên nhịn không được run lên vài cái. Lệ Dịch Thần trong mắt không chấp nhận được một hạt cát, khi trở về, nhất định cậu sẽ bị bạn trai trên danh nghĩa này vứt bỏ.

Tô Miên vì Lệ Dịch Thần, ngày thường cũng không dám cùng Alpha xa lạ nói chuyện, không phải bởi vì cậu thực sự thích Lệ Dịch Thần hay Lệ Dịch Thần thực để ý cậu, chỉ bởi vì gia hỏa kia bệnh tâm thần, dục vọng chiếm hữu đạt đến trình độ biến thái, nghe nói là trước đây bị bạn gái cũ phản bội dẫn thế hiện tại thần kinh hề hề.

Trình Thâm không biết trong đầu nhỏ của Tô Miên suy nghĩ cái gì mà nhập tâm như vậy, ngay cả người cộng độ xuân tiêu là hắn cũng có thể ngó lơ.

"Tên em là gì?" Trình Thâm nheo mắt hỏi, rắn độc nho nhã lễ độ bắt đầu để lộ ra tim xà. Tô Miên kinh hoảng ngẩng đầu, hình dáng nam nhân góc cạnh rõ ràng, một bên thân mình hướng cửa sổ, ánh sáng đem dung mạo hoàn mỹ của nam nhân chiếu đến sáng tối rõ ràng. Ngũ quan lập thể giàu có mị lực, đồng thời cũng càng lãnh khốc, cặp con ngươi thâm thúy nhìn không chớp mắt gắt gao cố định con mồi.

"Tôi tên gì cùng anh không có quan hệ!" Tô Miên lấy hết can đảm rống trở về, nhưng cậu rống cùng làm nũng không sai biệt lắm, Trình Thâm hạ thể liền căng thẳng, cự vật phía dưới lại có xu thế ngẩng đầu. Tô Miên thì hoàn toàn ngược lại, cậu hận không thể đem người trước mặt cắn chết.

Trời mới biết cậu đã phải tốn bao nhiêu thời gian mới có thể trèo lên cây đại thụ Lệ Dịch Thần kia? Suốt ba năm a! Ba năm a! Thận trọng từng bước, nơi chốn lấy lòng, mỗi ngày đều khắp nơi vay tiền mua mỹ phẩm dưỡng da quý giá để đắp lên mặt lên người, nỗ lực ở trước mặt Lệ Dịch Thần đắp nặn ra hình tượng bạch nguyệt quang thuần khiết nghèo khổ, thường thường ở trước mặt hắn bày ra cậu có bao nhiêu thiện lương so với bạn gái cũ quanh quẩn trong lòng Lệ Dịch Thần. Bí mật song tính chính là con át chủ bài cậu luôn nhịn không đem giao ra, hôm nay liền tiện nghi cho tên vương bát đản trước mắt???

Tô Miên hận đến nghiến răng, bị đánh dấu không có nghĩa là cậu sẽ đòi chết đòi sống, quan trọng là cậu đã cấp cho gia chủ gia tộc tài phiệt lớn nhất Đế Quốc mang nón xanh, ý nghĩa cậu lập tức sẽ biến mất khỏi thế giới này! Tiền tài, địa vị, thanh danh, từ hôm nay trở đi chúng liền vô duyên với cậu! Tô Miên nghèo khổ cả đời không cách nào tưởng tượng hết thảy sẽ cùng cậu cách xa. Nếu thật sự như vậy, không bằng cậu kiếm đoạn dây thừng treo cổ chính mình.

Tô Miên ủy khuất muốn khóc, cảm giác trời muốn sập.

Trình Thâm không biết biểu tình của một người có thể phong phú như thế, cùng vỉ pha màu dương như, hắn giơ lên khoé mắt hẹp dài, hứng thú dạt dào mà đánh giá: "Nghĩ cái gì đó?"

Tô Miên đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt như nhìn chằm chằm miếng thịt xem kỹ Trình Thâm, Alpha trước mắt khí chất thượng giai, cảm giác cũng không giống nhau, Tô Miên giống như mua hàng hóa bắt bẻ đánh giá, suy xét người nam nhân này có đáng giá để để cậu ra tay hay không.

Nửa ngày, Tô Miên hỏi: "Anh có tiền sao?"

Trình Thâm cơ hồ trong nháy mắt dục hoả lại một lần nữa xông lên đầu óc, Tô Miên chân trắng thật dài đáp trên giường, khi nói chuyện đôi mắt doanh nhuận liếc mắt đưa tình, giống mỹ nhân ngư mới vừa trồi lên khỏi mặt biển. Nhưng mà mỹ nhân ngư sẽ không cùng nam nhân xa lạ ngủ xong sau hỏi hắn có tiền hay không. Phản ứng đầu tiên của Trình Thâm là Tô Miên là trai bao, hắn sẽ không keo kiệt đối với bạn giường hợp ý nghĩ muốn cái gì, nhưng nếu là đối phương tự mình nói ra, Trình Thâm sẽ cảm thấy biến vị.

Trình Thâm bất động thanh sắc đem dục hoả ngăn lại: "Tiền gì? Nếu muốn đòi tiền thì trong ví tôi có đem theo một chút, nếu muốn hỏi kinh tế của tôi thì tôi là một nhân viên đi làm bình thường, một tháng được mấy ngàn, có chuyện gì sao?"

"Tôi biết rồi, cậu có phải hay không cảm thấy bị tôi đánh dấu là thiệt thòi? Không sao, tôi sẽ chịu trách nhiệm, về sau đối với cậu thật tốt", Trình Thâm làm ra vẻ nói: "Ngày đó đem cậu kéo vào phòng không phải cố ý, thật sự là... thật sự là lúc đó tôi động dục, không khống chế được, thật xin lỗi".

Tô Miên hoài nghi mà nhìn Trình Thâm: "Anh thật sự là nhân viên bình thường?"

"Đúng vậy, trong ví tiền của tôi còn có giấy phép công nhân của công ty, XX công ty, cậu muốn hay không nhìn xem?", Trình Thâm làm bộ người thành thật tỏ lòng trung thành nói: "Công ty chúng tôi đãi ngộ rất tốt, công tác ổn định, nếu cậu nguyện ý, chúng ta hai người... có thể thử xem, thật sự, tôi sẽ đối tốt với cậu."

"Tốt cái đầu anh". Tô Miên lật mặt còn nhanh hơn lật sách, thần thái mê người biến mất, với qua cái gói ở bên cạnh, hướng Trình Thâm ném qua. Cậu thế này cùng bị chiếm tiện nghi có gì khác biệt? Nhân viên bình thường? Cậu vì chính mình đầu tư nhiều như thế, không phải để tìm một cái nhân viên Alpha tầm thường.

Tô Miên từ trên giường nhảy xuống, một khắc đặt chân kia, eo mềm đau không có sức lực, ngã ra trên thảm, cậu nhịn không được đem mười tám đời tổ tông nhà Trình Thâm đều mắng một lượt. Trình Thâm săn sóc muốn dìu cậu, Tô Miên chán ghét đẩy tay hắn, chính mình đỡ mép giường bò dậy: "Cút đi! Cách xa tôi ra một chút, đừng chạm vào tôi."

Tô Miên đem quần áo nhăn dúm dó trên mặt đất nhặt lên, bất chấp ghét bỏ mà mặc lên người, cậu hiện tại cần thiết rời khỏi địa phương quỷ quái này.

Cậu mặc xong quần áo, dùng ngón tay thon dài chỉ vào Trình Thâm: "Tôi nói cho anh biết, chuyện này của hai chúng ta, anh tập tức quên đi, tôi không quen biết anh, anh cũng chưa gặp qua tôi, tôi coi như bị chó cắn một ngụm, không cần anh phụ trách, anh cũng không được phép cùng người nào kể! Nghe hiểu chứ?"

Trình Thâm xem đến nhướng mày.

"Nói chuyện a, anh câm à?" Tô Miên ác thanh ác khí.

Trình Thâm thẳng tắp đi qua, giả bộ thành khẩn đáng thương nói: "Bảo bối, em ngày hôm qua ở trên giường cũng không có nói như thế, em rõ ràng nói muốn tôi, cầu tôi cho em, vì cái gì hôm nay liền không cần tôi? Bảo bối, em tin tưởng tôi, tôi thật sự có thể cho em hạnh phúc, để tôi chịu trách nhiệm với em được không?"

"Lăn, phụ cái đầu ngươi". Tô Miên thẹn quá thành giận, trào phúng nói: "Anh xứng thượng tôi sao? Anh biết một kiện quần áo của tôi mua bao nhiêu tiền? Một cái giày của tôi khả năng bằng một tháng tiền lương của anh, cũng không nhìn xem anh là cái dạng người gì, còn muốn đối với tôi phụ trách, vì mạng nhỏ của anh, đem chuyện hôm nay nuốt ở trong bụng, nếu để bạn trai tôi biết được, anh cùng tôi chết lúc nào không biết."

Tô Miên mặc tốt quần áo, dứt khoát duỗi tay.

Trình Thâm: ?

"Ví tiền anh đâu?"

Trình Thâm khẩn trương, trong ví tiền của hắn căn bản không có giấy phép công nhân gì, chỉ có danh thiếp mạ vàng chủ nhân "Cực Lạc Quán" của hắn.

"Thất thần cái gì? Đưa cho tôi". Tô Miên kiêu căng ngạo mạn ra lệnh.

Trình Thâm từ trong quần rơi rụng trên mặt đất lấy ra ví da thật, đưa cho Tô Miên. Hắn nghĩ kỹ rồi, loại tiểu gia hỏa thiếu thao ham giàu này, nên cưỡng chế ném vào lồng sắt mà cấm luyến dưỡng.

Tô Miên thấy trình Thâm một bộ dáng do dự, trợ trắng mắt coi thường, đoạt lấy ví tiền mở ra, cậu không có hứng thú xem giấy phép công nhân của Trình Thâm, mục tiêu của cậu chỉ là tiền bên trong. Tô Miên không khách khí đem toàn bộ tiền mặt lấy ra, đào rỗng sau đó ném trả lại Trình Thâm, các đồ vật khác một chút cũng không động: "Trả lại anh, Omega tôi cũng không phải làm người cao thượng, chút tiền ấy tôi lấy là thiên kinh địa nghĩa, anh đừng cảm thấy oan ức."

Nói xong, Tô Miên xác định chính mình toàn thân mặc xong rồi, tư thế quái dị đi đến cửa, kéo ra tay nắm rời đi, vừa đi vừa phun tào: Quả nhiên là quỷ nghèo, trong bao vậy mà chỉ có một nghìn tệ, thật là uổng cho một khuôn mặt đẹp, dáng người bên ngoài tốt như vậy còn không bằng đe bán đâu, còn hơn so với hắn đi làm kiếm tiền.

Tô Miên tức giận Trình Thâm đánh dấu cậu, phá hủy con đường cậu gả vào hào môn tư bảo, thế là đem hết tất cả lời nói ác độc bất kham hướng Trình Thâm đánh giá.

Cậu ngày hôm qua còn cùng chị em rủ nhau uống rượu, sau khi chơi mệt mỏi, liền muốn mở một gian phòng khách sạn bên cạnh quán bar chuẩn bị ngủ, ai có thể ngờ chính lúc cậu mê man lấy thẻ mở phòng, tên Alpha ngu ngốc thiểu năng trí tuệ kia liền đem cậu kéo vào gian phòng khác, thật mẹ nó đậu má.

Vào thang máy, hạ thể Tô Miên vẫn còn đau, ngu ngốc Alpha giống như chưa bao giờ chạm qua Omega, mặc cậu khóc lóc xin tha, Trình Thâm vẫn luôn bắt lấy cậu làm. Đùi trong dính dính, bụng trướng trướng, tất cả đều là tinh dịch ngày hôm qua Trình Thâm bắn vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro