Chương 10. Dạy dỗ kết thúc
Trình Thâm rốt cuộc không khắc chế được, đem Tô Miên mềm nhũn không xương kéo dậy, lật người lại đè úp ở trên bàn, đưa lưng về phía mình, hai chân đứng thẳng mở ra, cong mông lộ ra nơi riêng tư bên dưới.
Cừu con đáng thương bị coi như búp bê vải mà đùa nghịch, trước ngực dán vào mặt bàn lạnh băng, mặt trên dính đầy dâm thủy dính nhớp của cậu.
Tô Miên bị ép hô hấp không thuận, còn không kịp kinh hô, Trình Thâm liền nhanh nhẹn kéo khoá quần, móc ra côn thịt lửa nóng, nhắm ngay huyệt dâm, cắm thật mạnh vào. Tô Miên kêu một tiếng. Hoa huyệt bị gậy mát xa thao mở hoàn toàn, chỉ một lúc sau, Trình Thâm dễ như trở bàn tay trực tiếp đỉnh tới chỗ sâu nhất, Tô Miên toàn thân bên dưới liền mềm. Nếu không phải Trình Thâm đang dùng tay bóp eo cậu, Tô Miên có thể đã ngã ngồi trên mặt đất.
Tô Miên ôm bụng sờ đếm chỗ bị côn thịt thao phình phình, cách một lớp bụng mỏng, cậu có thể rõ ràng cảm nhận được côn thịt của Trình Thâm đang ra vào tring thân thể.
Tô Miên bị thao đôi mắt như nước, tràn ngập mị ý, mang theo khoé mắt đỏ thắm, càng vũ mị lòng người.
“Ân a ~ quá, quá sâu, chủ nhân…. Huyệt dâm sắp hỏng rồi, ân…. Nhẹ một chút….”, Tô Miên sợ Trình Thâm, lại không dám khiêu khích quyền uy của hắn, trong óc khắc sâu nhớ kỹ xưng hô “Chủ nhân”.
Một tiếng “Chủ nhân” làm Trình Thâm xuân tâm nhộn nhạo, hắn vươn một bản tay, đem đầu Tô Miên quay lại đây, cúi người hôn lên, tinh tê gặm cắm cánh môi cừu con.
Cái miệng nhỏ nhắn phía dưới Tô Miên làm hắn sướng muốn chết, bị gậy mát xa làm lâu như vậy, cư nhiên còn sẽ hút như thế! Cái miệng phía trên cũng câu lấy trái tim người, Trình Thâm nghĩ muốn thao cả đời.
“Chó cái nhỏ thích côn thịt như thế, sao có thể bị thao hư đâu?”, Trình Thâm sắc tình ở trên tấm lưng trơn nhẵn của Tô Miên liếm láp: “Nó ăn trông thật vui, em không cảm giác thấy sao? Nó đang cắn chặt tôi, thật dâm đãng”.
Trình Thâm điên cuồng dập eo giống như máy đóng cọc. Hắn một thân quần áo chỉnh chu mặc ở trên người, duy nhất dương vật là lộ ra bên ngoài, trên mặt lộ thần sắc cực kỳ say mê, giống ngụy quân tử giả vờ đạo mạo.
Trình Thâm đồng thời vừa thao làm, tuận tiện miệng đối miệng cùng Tô Miên trao đổi nước miếng. Nếm đủ đủ mật nước trong miệng cừu con rồi, hắn quay ra tập kích tuyến thể, đem bộ vị yếu ớt mẫm cảm kia liếm ướt dầm dề, lại lần nữa rót vào tin tức tố của chính mình, đem Tô Miên đáng thương chuốc say đến mơ màng.
Trình Thâm không có quên hắn là người đầu tiên đánh dấu chó cái nhỏ, cũng sẽ là chủ nhân duy nhất của cậu, chỉ riêng điểm này đủ để hắn sung sướng hồi lâu.
Cắn 20 phút, Trình Thâm dùng quy đầu to như quả trứng gà, khai phá tử cung chen vào khoang sinh sản.
“Không, không cần, không cần”, Tô Miên quên không được đau đớn lần trước Trình Thâm bắt tinh trong cơ thể cậu, thân thể mỏi mệt cố phát ra một tia sức lực, hai tay đồng thời khua loạn trên mặt bàn trống không, dường như hi vọng có thể tìm ra biện phát thoát khỏi hùng thú sau lưng.
Khi Alpha bắn tinh tuyệt đối không cho phép thư thú phản kháng, Trình Thâm gần như thô lỗ chọc vào tử cung, lập tức bắt đầu thành kết, tinh dịch nóng bỏng vẩy đầy cung khoang yếu ớt, không một giọt nào chảy ra.
Trình Thâm một ngụm cắn vào bả vai Tô Miên, bộ dáng giống như muốn ăn tươi nuốt sống cậu. Hắn dán ở lỗ tai Tô Miên nói: “Sinh cho tôi bảo bảo được không, tốt nhất là một Omega đáng yêu giống em, làm nó trở thành tiểu chó con của tôi”.
Lời nói trái đạo đức đem Tô Miên kích thích đến hổ thẹn vô cùng. Cậu thế nhưng theo bản năng hình dung đến cảnh tượng mà Trình Thâm vừa nói, nếu thật sự sinh ra Omega bảo bảo, chẳng lẽ tên điên này cũng muốn đối xử với bảo bảo như đối xử với cậu? Cậu không cần, cậu không cần sinh bảo bảo cho loại người này! Tô Miên bắt đầu giãy giụa.
Ở trong mắt Trình Thâm, sự giãy giụa của Tô Miên chính là tình thú, không thể sinh ra bất kì uy hiếp gì đối với hắn.
Bắn xong tinh, Trình Thâm rút dương vật ra, dùng một cái nít lấp kín hoa huyệt, thưởng thức nơi riêng tư sớm đã bị thao đỏ nói: “Như vầy liền sẽ không lãng phí”.
Dâm thủy cùng tinh dịch lấp đầy tử cung, Trinh Thâm vuốt bụng Tô Miên nói: “Nghe được không? Bên trong đang có một chó cái con nho nhỏ”.
Tô Miên bị hắn nói tức giận ô ô khóc, Trình Thâm không quan tâm, đổi xuống hậu huyệt tiếp tục thao, đem khoang sinh sản ở hậu huyệt cũng thao mở bắn vào tinh dịch.
Khối thân thể này thực sự quá mỹ vị, Trình Thâm luyến tiếc tách ra. Bắn năm sáu lần tinh, Trình Thâm mới buông tha Tô Miên, lúc đó cậu đã bị côn thịt hắn thao cho hôn mê bất tỉnh.
” Thật là không chịu được thao a ~ xem ra cần rèn luyện thể năng thêm một chút, bằng không làm sao thoả mãn khách nhân, nhưng làm sao bây giờ?”, Trình Thâm một bên nghiêm túc suy tư, một bên kéo khoá quần, chỉ còn Tô Miên trên mặt đất giống như nam kỹ thấp kém nhất.
Rất nhanh, kế hoạch nâng cao thể lực được Trình Thâm xếp vào danh sách dạy dỗ. Biện pháp đơn giản mà thô bạo nhất của Trình Thâm chính là ngựa gỗ play. Thời điểm cậu rời đi côn thịt của Trình Thâm chính là lúc cậu ngồi trên ngựa gỗ.
Hai huyệt dâm mỗi ngày bị côn thịt gỗ thô cứng thao, trong miệng cũng sẽ hàm chứa một cái côn thịt chạy bằng điện luyện tập khẩu giao.
Tô Miên toàn thân ba cái miệng nhỏ không một khắc nào là không bị lấp đầy, đồ ăn mỗi ngày đều trải qua phối hợp đặc thù, Tô Miên không chỉ không tiều tụy, ngược lại làn da toả sáng hẳng lên, huyệt dâm vẫn khẩn trí như lúc ban đầu.
Hiệu quả dạy dỗ lớn nhất chính là Tô Miên vừa thấy đến côn thịt liền sẽ phát dâm chảy dâm thủy, thậm chí thấy trụ thể cũng có xúc động dùng hạ thể cọ xát, kỹ năng khẩu giao càng là tiến bộ vượt bậc, điều này Trình Thâm đã tự mình thể nghiệm qua.
Từ lúc Tô Miên học được dùng miệng như thế nào để đem tinh dịch hút ra, đồ ăn cậu ăn nhiều nhất mỗi ngày chính là tinh dịch của Trình Thâm.
Ngay từ đầu Tô Miên còn kháng cự, nhưng không chịu nổi Trình Thâm bỏ đói cùng dạy dỗ trừng phạt, chỉ có thể mau mau nghe lệnh, dần dần cậu bắt đầu quen với tinh dịch cùng mùi vị xạ hương ở hạ thể Alpha.
Lúc đêm khuya tĩnh lặng, Tô Miên trong nháy mắt cũng sẽ hoài nghi bản thân. Cậu rất thống khổ, cậu không biết vì sao lại đi đến một bước này. Nhưng mỗi khi Trình Thâm chú ý thấy cậu tinh thần dao động, liền cưỡng chế quấy nhiễu thay đổi, lấp đầy tao huyệt cậu, làm cậu trong đầu chỉ còn khoái cảm làm tình.
“Ở trong tay tôi, chỉ cần em cảm thấy vui sướng là đủ rồi, không cần nghĩ nhiều như vậy, chủ nhân sẽ không vứt bỏ chó con của mình”, Trình Thâm luôn nói như thế.
Có lẽ câu nói kia có ma lực, hoặc là dục vọng đã ăn mòn dây thần kinh của Tô Miên, cậu thật sự dần dần đem cơ thể hoàn toàn giao cho Trình Thâm, nghe lệnh hắn, chỉ còn lại có hưởng thụ.
_______
Cùng lúc đó bên ngoài, Lệ Dịch Thần cơ hồ muốn phát điên giết người, bởi vì Tô Miên một người sống sờ sờ vậy mà biến mất từ trong tay thuộc hạ của y, biến mất sạch sẽ, phản thất như chưa bao giờ có sự tồn tại của cậu trên đời.
Ngày đó làm phẫu thuật cắt bỏ tuyến thể của Tô Miên, Lệ Dịch Thần đứng ngồi không yên. Khi cấp dưới báo cáo nội dung công tác, y thất thần rất nhiều lần.
Lệ Dịch Thần không biết vì sao cảm thấy bực bội như vậy, giống như nếu thật sự cắt bỏ tuyến thể của Tô Miên, chỗ nào đó trong trái tim y cũng sẽ thiếu hụt một góc.
Sau khi thất thần liên tiếp 3 lần, Lệ Dịch Thần không kiên nhẫn đuổi đi đám cấp dưới, một mình một người ngồi trên ghế xoay rộng lớn, lạnh nhạt xem xét phong cảnh ngoài cửa sổ. Các toà nhà xen kẽ nối tiêos nhau san sát, phía dưới đường phố xe cộ tấp nập, đám đông mãnh liệt, cùng tâm hắn giống nhau, hỗn loạn phức tạp.
Lúc ấy là gần 10 giờ —Thời gian Tô Miên bắt đầu giải phẫu, Lệ Dịch Thần ngồi không yên, y gần như cướp đoạt cầm lấy di động trên bàn, gọi điện thoại cho bác sĩ tư nhân.
Ca phẫu thuật không đảm bảo nên không được tiến hành, Lệ Dịch Thần tự nói trong lòng, tuy rằng trên mặt y kiên nghị không một tia biểu tình, nhưng trong lòng giống như kiến bò trên chảo nóng, thấp thỏm lo âu.
Y còn chưa nghĩ đến sẽ đối mặt với Tô Miên thế nào sau khi hủy bỏ ca phẫu thuật, thì bất ngờ nhận được một tin không thể ngờ tới — Tô Miên mất tích!
Vì toàn bộ đội ngũ chữa trị trong quá trình cắt bỏ tuyến thể của Tô Miên đều bị mê man và ngã gục tại biệt thự riêng. Theo lời bác sĩ, lúc đó Tô Miên đã bị tiêm thuốc gây mê, không thể tự mình thoát đi được, vậy nhất định là có người xông vào và đưa cậu đi. Lệ Dịch Thần tức giận đập mạnh xuống bàn, làm nước trong ly dao động tạo nên những gợn sóng. Điểm mấu chốt nhất là y không thể nghĩ ra ai đã đưa Tô Miên đi!
Tô Miên trong suốt 20 năm qua, đã trải qua sinh hoạt vô cùng đơn giản. Lệ Dịch Thần từng điều tra qua, y biết rằng Tô Miên thực sự đã sống rất khổ sở. Điều này càng cho thấy việc Tô Miên xuất hiện trước mặt y có bao nhiêu khó khăn. Dưới sự “biểu diễn” cùng thế công ôn nhu của Tô Miên, Lệ Dịch Thần vẫn luôn vô cùng thương hại Tô Miên. Vì vậy, khi biết rằng Tô Miên đã phản bội mình, y mới nổi giận như vậy. Điều này chẳng khác gì việc phát hiện ra thần tượng mình coi trọng nhất lên giường cùng với người mình ghét nhất.
Bởi vì hiểu rất rõ Tô Miên, cho nên Lệ Dịch Thần càng chắc chắn Tô Miên không có đắc tội với ai. Vậy như thế nào lại có người mất công chạy đến địa bàn của y để bắt cóc Tô Miên?
Ngay từ đầu, Lệ Dịch Thần nghĩ rằng những kẻ không hợp pháp muốn lợi dụng mối quan hệ giữa Tô Miên và anh để tống tiền. Anh đã chuẩn bị sẵn sàng để đưa tiền, nhưng không hề có một cuộc gọi nào từ số lạ liên hệ với anh.
Khoảng một tuần sau, sau khi loại bỏ tất cả những khả năng khác, cái tên ít ai ngờ đến nhất, Trình Thân, cuối cùng hiện lên trong đầu Lệ Dịch Thần.
Ngay từ đầu, Lệ Dịch Thần nghĩ rằng những kẻ không hợp pháp muốn lợi dụng mối quan hệ giữa Tô Miên và anh để tống tiền. Anh đã chuẩn bị sẵn sàng để đưa tiền, nhưng không hề có một cuộc gọi nào từ số lạ liên hệ với anh.
Khoảng một tuần sau, sau khi loại bỏ tất cả những khả năng khác, cái tên ít ai ngờ đến nhất, Trình Thân, cuối cùng hiện lên trong đầu Lệ Dịch Thần.
4oNgay từ đầu, Lệ Dịch Thần nghĩ rằng những kẻ không hợp pháp muốn lợi dụng mối quan hệ giữa Tô Miên và anh để tống tiền. Anh đã chuẩn bị sẵn sàng để đưa tiền, nhưng không hề có một cuộc gọi nào từ số lạ liên hệ với anh.
Khoảng một tuần sau, sau khi loại bỏ tất cả những khả năng khác, cái tên ít ai ngờ đến nhất, Trình Thân, cuối cùng hiện lên trong đầu Lệ Dịch Thần.
Lúc đầu, Lệ Dịch Thần nghĩ do mấy kẻ tội phạm muốn lợi dụng mối quan hệ giữa Tô Miên và y để tống tiền, y đều đã chuẩn bị tốt để đưa tiền, lại không hề có số điện thoại lạ nào liên hệ với y.
Khoảng một tuần sau, loại bỏ tất cả những khả năng khác, cái tên ít ai ngờ đến nhất, Trình Thân, cuối cùng hiện lên trong đầu Lệ Dịch Thần.
Lệ Dịch Thần không lập tức nghĩ đến Trình Thâm vì hắn thực sự không phải loại người sẽ gây rắc rối chỉ vì bạn giường. Trình Thâm nắm giữ Cực Lạc Quán, dạng cực phẩm nào mà chưa thấy qua, không có khả năng chỉ vì một lần ngủ với Tô Miên liền nhớ mãi không quên, nảy ra ý định đoạt người từ chỗ thuộc hạ của y.
Hiển nhiên, Lệ tổng của chúng ta vẫn chưa hiểu đủ về độ xảo quyệt và đáng khinh của Trình Thâm, cũng chưa cảm nhận sâu sắc được mị lực của cừu non nhà mình.
Tô Miên đã phản bội y, nhưng Lệ Dịch Thần lại vi phạm nguyên tắc của chính mình, không ra tay tàn nhẫn với cậu. Vậy thì làm sao không có khả năng một kẻ đầy tham vọng như Trình Thâm đối Tô Miên ăn một lần liền nghiện.
Sau khi Lệ Dịch Thần ra sức điều tra kỹ lưỡng Trình Thân, y quả nhiên phát hiện dấu vết để lại. Cấp dưới báo cáo lại, gần đây Trình Thâm dường như có được một Omega vô cùng quyến rũ, rất được hắn yêu thích, đều đặn mỗi ngày ở biệt thự tư nhân dạy dỗ người, không ít thành viên VIP của Cực Lạc Quán muốn thấy mặt người đều không được.
Tất cả manh mối đều chỉ vào Trình Thâm, không phải vì Lệ Dịch Thần không tin tưởng. Sau khi nghe được tình báo điều tra, y hận không thể xông vào biệt thự của Trình Thâm mau chóng đoạt người. Tuy nhiên, hệ thống an ninh của biệt thự hắn rất nghiêm ngặt, tất cả bảo vệ đều trang bị súng ống đầy đủ.
Đang lúc Lệ Dịch Thần cảm thấy tức giận và buồn bực, Cực Lạc Quán phát ra bên ngoài thư mời hoạt động đặc biệt, chủ đề “Đêm Giáng Sinh Kinh Hỉ”.
Là đối thủ, Lệ Dịch Thần hiểu rõ mấy hoạt động của Cực Lạc Quán, cái gì mà đêm kinh hỉ, đơn giản chính là một bữa tiệc tình dục phóng túng, triển lãm và bán đấu giá một ít nô lệ đã dạy dỗ tốt cho nhóm người quyền quý đùa bỡn.
Lệ Dịch Thần đã cử thuộc hạ đến lấy một thư mời, chuẩn bị trà trộn vào bữa tiệc, tự mình tìm kiếm Tô Miên. Nếu thật sự là Trình Thâm bắt cóc Tô Miên, coi như cấm luyến nuôi ở biệt thự, thì hắn chỉ có một kết cục—chết!
Y là bạn trai của Tô Miên, y muốn đối xử với cậu như thế nào cũng được, nhưng người ngoài thì không được! Huống chi Trình Thâm đã đánh dấu Tô Miên.
Lệ Dịch Thần giờ phút này chỉ hận không thể ngay lập tức giết chết Trình Thâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro