
Chương 14.
Du Sanh còn không có phản ứng lại được thì cô...... đã bị đè xuống.
Là thật sự bị đè xuống.
Cô hoàn toàn ngốc lăng.
Sau đó, làm cô càng ngốc hơn chính là, cái đồ vật chưa bao giờ có động tĩnh kia của cô, đột nhiên liền có phản ứng.
Xoát...... Một chút liền đứng lên.
Này liền cmn...... Thái quá.
Du Sanh một hồi chửi tục thầm trong lòng, tự mắng chính mình, vô số câu muốn nói với cô nhỏ không biết kiềm chế nào đó đang điền cuồng spam trong đầu.
Vừa rồi cô còn thề son sắt nói chính mình không được, kết quả mới qua một lát liền bị vả mặt bạch bạch.
Cô rõ ràng không có nói dối, kết quả bởi vì cái thứ nào đó...... không phối hợp, khiến cô biến thành cái kẻ lừa đảo.
Du Sanh cơ hồ có thể tưởng tượng được biểu tình của Lean.
Xác thật sắc mặt Lean có chút kỳ quái, chỉ là điều cậu đang nghĩ hiện tại khác với Du Sanh tưởng.
Ý nghĩ trong đầu cậu lúc này cũng không phải là alpha này lừa cậu.
Chủ yếu là thứ... dưới lòng bàn tay, thật sự là cảm giác tồn tại quá lớn.
Chiếm cứ phần lớn tâm tình cậu.
Vừa rồi còn không cảm thấy, chỉ một lòng muốn nghiệm chứng điều Alpha nói.
Hiện tại nghiệm chứng xong rồi, xúc cảm từ lòng bàn tay hạ làm cậu ý thức được việc mình vừa làm là một chuyện táo bạo...... Hoang đường cỡ nào.
Nào có Omega sẽ chủ động như vậy, tuy rằng hiện tại mặt ngoài cậu chỉ là cái beta...
Nhưng beta cũng sẽ không làm ra chuyện như vậy sự biết không!
Hai người cũng không dám động, liền ở vào một loại trạng thái đặc biệt xấu hổ, lại thập phần ái muội.
Du Sanh dùng sức muốn làm mình bình tĩnh lại, muốn nhanh chóng bình phục đi xuống, kết quả...... Tự nhiên là không theo ý người, bộ phận nào đó của cô rất là không nghe lời, không phối hợp một chút nào, thậm chí còn run lên một chút để diễu võ dương oai.
Bình thường cũng không thấy nó có tinh thần như vậy bao giờ.
Du Sanh quả thực muốn điên rồi, nghẹn đỏ mặt gập ghềnh giải thích:
- "Ta thật sự không có...... Lừa cậu, nó...... Nó bình thường thật sự không phải như thế, thật sự, ta...... Nó...... Cậu, cậu tin ta......"
Cô thật sự không biết nói như thế nào.
Lean nghe thấy cô nói, mới lấy lại tinh thần một chút, mím môi, chỉ cảm thấy giọng nói có chút khô khốc, cách vải hơi mỏng, dưới lòng bàn tay là nóng cháy nóng bỏng.
Cậu cách Alpha cực gần, có thể nhìn đến vành mắt cô bởi vì sốt ruột một chút phiếm hồng, còn có đôi mắt đen nhánh từ lúc lần đầu gặp được liền đặc biệt hấp dẫn cậu.
- "Lean...... Cậu......"
Du Sanh có chút không dám nhìn thẳng vào mắt cậu, nghiêng đầu qua.
- "Cậu có thể hay không trước tiên......"
Đứng lên.
Lời còn chưa nói xong, cô đã bị ngắt ngang.
- "Vừa rồi cậu lừa ta."
Lean biết Alpha không có nói sai, cô quá vô thố, thoạt nhìn đối với phản ứng của chính mình cũng thực hoảng loạn.
Hẳn là cũng không có trải qua loại tình huống này, trong lòng cậu có chút vui vẻ.
Rốt cuộc các alpha cậu từng biết từ trước đến nay, phần lớn đều là không chút nào cố kỵ, dơ thực sự.
Cô không giống vậy, một chút đều không giống họ.
Cậu thích cô, cho nên không thể để cô đi.
Nói cậu đê tiện cũng được, vô sỉ cũng thế, cậu không để bụng.
- "Cậu nói mình không được, chính là...... Cậu rõ ràng có thể."
Hơn nữa rất là được là đằng khác, Lean nghĩ như vậy, vành tai cũng hơi hồng.
- "Ta thật sự...... Không lừa cậu, những gì ta nói đều là sự thật, ta cũng là......"
Du Sanh thật sự là nói không được nữa, cô đã xấu hổ đến mức muốn tìm cái động để chui vào.
Cô cũng là lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này, thật sự là không biết làm sao bây giờ.
- "Chúng ta trước tiên không nói cái này, nếu không phải cậu không được, như vậy......"
Lean tiến sát vào, nhẹ giọng nói:
- "Chúng ta có thể kết hôn sao?"
Du Sanh...... Du Sanh trực tiếp bị dọa héo.
Là thật sự héo.
Vừa rồi cái vị tiểu... đại gia hoả diễu võ dương oai như thế nào cũng không bình phục được, lại nháy mắt hành quân lặng lẽ.
Lean sửng sốt, hơi ngồi dậy tới, nhìn nhìn hướng phía dưới, như là không thể tin tưởng được, lại nhìn nhìn Du Sanh:
- "Kết hôn cùng ta, liền làm cậu thấy không có hứng thú như vậy sao?"
Nói thật, Du Sanh cảm thấy, tình huống bây giờ còn không bằng vừa rồi, cô nghẹn nửa ngày, mới nghẹn ra hai chữ:
-"Không phải......"
- "Vậy là bởi vì cái gì?"
Lean như là nghĩ tới cái gì, ánh mắt dừng ở trên gương cách đó không xa.
Beta trong gương có một khuôn mặt rất tầm thường, cũng liền một đôi mắt đẹp một chút, những chỗ khác thật sự là thường thường vô vị.
- " Là bởi vì ta trông khó coi sao?"
Cậu biết Alpha đều thích omega ngoan ngoãn xinh đẹp, mà bộ dáng hiện tại của cậu xác thật không thu hút yêu thích của Alpha.
Du Sanh đột nhiên lắc đầu:- "Không phải......"
- "Vậy, là bởi vì ta là beta sao, cậu thích Omega?"
Lean cũng không có ý tứ buông tha Du Sanh, truy hỏi tiếp.
Du Sanh quả thực muốn điên rồi, khuôn mặt đỏ chót, buột miệng thốt ra:
- "Ta không thích Omega, ta cũng không thích beta!"
Không thích Omega, cũng không thích beta, vậy chỉ còn......
Lean sắc mặt thay đổi, thập phần khó coi:
- "Cậu thích Alpha?"
Người cậu thích, thế nhưng là thích đồng tính...... Sao?
Lean hồi tưởng một chút, phát hiện Du Sanh hình như không thân cận với quá nhiều người, trừ bỏ......
Clare.
Trước đó cậu còn nhìn thấy qua rất nhiều lần, Clare lúc buổi tối đã khuya từ trong nhà Du Sanh đi ra tới.
Chẳng lẽ......
"Cậu thích...... Clare?" - Lean thập phần gian nan hỏi.
Clare?
Thích hắn?
what??????
- "Sao có thể, đương nhiên không phải!"
Du Sanh lập tức phản bác, cô là điên rồi sao, sao cô có thể thích Clare được, liền tính Thủ Đô Tinh nổ cô cũng sẽ không thích Clare được không?
( Clare: Miêu miêu miêu? )
Lean hơi yên tâm, ngay sau đó lại có chút nghi hoặc:
- "Vậy cậu......"
- "Cái đó, chúng ta nhất định phải nói chuyện như vậy lúc này sao?"
Du Sanh duỗi tay bưng kín hai mắt của mình, lòng bàn tay nóng lên, làn da dưới lòng bàn tay cũng là nóng.
Tay cậu ấy, thậm chí còn đặt ở trên cô...... phía dưới.
Ấn.
Lean chớp chớp mắt, như là mới phát hiện không đúng lắm, yên lặng đứng lên.
Du Sanh mới vừa cảm thấy có thể hô hấp không khí, trước mặt chợt tối sầm lại, tiếp theo Lean liền đè ép xuống dưới trên người cô.
Sự tình quá mức đột nhiên, Du Sanh không có phản ứng lại kịp.
Thế cho nên hai người, liền lại hôn phải đi.
Lần này Lean cũng không phải cố ý, là tấm chăn vải nhung trên sô pha bởi vì động tĩnh vừa rồi rơi xuống trên mặt đất.
Cậu không thấy được, không cẩn thận dẫm vào, lúc ngồi dậy liền trượt một chút.
Sau đó liền thành trạng huống như vầy.
Du Sanh thật sự là không biết nói cái gì cho phải, cô chống lên bả vai Lean, đem hai người tách ra, nỗ lực xem nhẹ nhiệt độ trên mặt cùng xúc cảm vừa lưu lại trên môi.
- "Cậu có thể...... đứng lên sao?"
Lean kỳ thật không quá muốn lên, nhưng mà vẫn là nhẹ giọng đáp một chút, chậm rãi đỡ sô pha đứng lên.
Lúc này Du Sanh cảnh giác, nghĩ nếu là Lean lại quăng ngã, cô liền đem người đỡ được trước, miễn cho lại phát sinh tình huống xấu hổ vừa rồi.
Nhưng thật ra Lean không có lại quăng ngã, cậu chú ý đứng lên, ngồi ở một bên trên sô pha.
Du Sanh cũng ngồi xuống, hai người chỉ cách một ít khoảng cách, trong lúc nhất thời không có nói lời nào.
Du Sanh suy tư nên làm gì bây giờ, tình huống hiện giờ đã không phải chỉ có đơn thuần chạm một cái hôn như trước, cô nên làm cái gì bây giờ?
Lean thấy cô thần sắc nghiêm túc, cũng không tự tiện mở miệng, chỉ là rốt cuộc có chút khẩn trương.
Qua một hồi lâu, Du Sanh hít sâu một chút, nhìn về phía Lean
- "Chúng ta nói chuyện đi."
Lean gật đầu: - "Được."
- "Lời nói phía trước thực sự không có một câu lừa cậu, ta nói ta có bệnh cũng là thật, tuy rằng...... Hiện tại giống như đã tốt."
Lúc nói câu này, Du Sanh nhẹ nhàng chạm chạm chóp mũi, vẫn là có chút xấu hổ.
- "Còn có, ta không thích beta, cũng không thích Omega, đương nhiên Alpha cũng là không thích."
"Nhưng là thay vì nói không thích, hẳn là xem như vô cảm. Người giống ta như vậy, hẳn là xem như vô tính luyến ái? Ta phía trước chưa bao giờ có tính toán yêu đương kết hôn tính toán, ta cũng không có người thích, phía trước nói thật, nguyện vọng duy nhất của ta chính là về hưu, tìm cái tinh cầu nghi cư dưỡng lão, chính mình tự mình sinh sống."
Lại nói tiếp, đời trước cô hình như cũng là như thế này. Ban đầu cô tưởng nguyên nhân do công tác bận quá, nhưng cẩn thận ngẫm lại, ngay cả thời học sinh cô tựa hồ cũng không có cảm thấy hứng thú đối với người khác phái hoặc là cùng phái gì, thậm chí cũng không có xúc động trên thân thể.
Đời này...... Càng không phải nói cũng thế.
Du Sanh đôi tay nắm lại, lòng bàn tay đều ra mồ hôi, ngẩng đầu nhìn Lean, ánh mắt ôn hòa lại nghiêm túc.
Lean không tự giác thẳng sống lưng, hô hấp cơ hồ đình trệ, trong lòng không còn có tâm tư ác liệt khác.
Alpha trước mặt quá mức chân thành tha thiết, làm trái tim cậu đập nhanh bịch bịch, trực giác bảo rằng lời nói kế tiếp sẽ phi thường trọng yếu đối với cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro