Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22

Theo một nghĩa nào đó, việc dùng tin tức tố trấn an có tác dụng xúc tác, các tuyến thể thường xuyên được trấn an sẽ phát triển càng nhanh.


Có thể thấy được sau một đêm trấn an đã làm cho tuyến thể Rimbaud trưởng thành lên một chút, cậu có thể nói ra nhiều câu từ đơn giản hơn so với trước kia, cũng dần dần làm nổi bật tính cách bản thể của cậu. Thí nghiệm thực thể tác chiến đặc chủng được chia làm hai loại, loại một là từ phôi thai bắt đầu từ chiến tranh sinh ra, loại khác thì giống như Rimbaud, sau khi bị bắt để cải tạo giải phẫu nội sọ và xương sống, tiêm một lượng lớn các chất xúc tác khác nhau vào tuyến thể để mọi người kỳ vọng anh có được khả năng phân hóa năng lực cùng cộng sinh năng lực, tỷ lệ thành công sau này càng thấp.


Vì để làm cho những vũ khí mạnh này dễ dàng quản lý hơn, các nhà khoa học đã lựa chọn biểu hiện ngoài của thí nghiệm thực thể trong quá trình đào tạo, vì vậy tất cả các thí nghiệm thực thể đều không thể giao tiếp bằng lời nói trong giai đoạn này, tính tình hơi ngốc ngốc và thờ ơ.


Một khi thí nghiệm thực thể bước vào giai đoạn trưởng thành, liền sẽ thoát ly tư tưởng khống chế, thức tỉnh ra tính tình bất đồng, có thí nghiệm thực thể nhút nhát ngượng ngùng, có hỉ nộ vô thường giết người như ma, có âm hiểm xảo trá, trở nên cường đại mà khó có thể dự đoán, lúc này bọn họ sẽ nhanh chóng rời tay, đem những thí nghiệm thực thể đang dần trở nên phiền toái này, lấy danh vũ khí sinh học mà bán ra, biến thành một lượng lớn tiền giấy, về phần những sinh vật siêu nhiên vi phạm quy luật tự nhiên này tương lai sẽ như thế nào thì căn bản không ai để ý.


Bạch Sở Niên bị người cá từ trên cao nhìn chằm chằm xuống, trong lòng ngược lại dâng lên một loại mong chờ bí ẩn.


"Tôi cảm thấy thiếu." Bạch Sở Niên nghênh đón tầm mắt hồ nghi của Rimbaud, môi như có như không chạm nhẹ vào gương mặt anh: "Đánh nhau trước, còn lại về nhà nói."


Tâm tình Alpha giống như sau khi nhảy ra khỏi tầng mây, gối tay huýt sáo, gõ gõ máy bộ đàm truyền tin, cùng Tất Lãm Tinh liên lạc hội hợp.


Sau khi phân tích, nếu thí sinh còn tồn tại không quá 5%, vậy thì cơ hội giao tranh rất nhỏ, đa số phần lớn đội sẽ ôm ý nghĩ bình tĩnh, giảm bớt số lần giao tranh, ổn định thứ hạng. Cho nên Bạch Sở Niên lựa chọn đánh cuộc một đợt dưới ánh đèn đen, đi cướp hộp đạn cố định nằm ở tầng ba của viện nghiên cứu khoa học.


Hai chiếc xe từ lộ tuyến bản đồ theo kế hoạch của Bạch Sở Niên lần lượt tiến vào viện nghiên cứu khoa học, đi thẳng một đường không bị cản trở.


Viện nghiên cứu khoa học là tòa nhà ven biển có diện tích lớn nhất trong bản đồ thành phố, chia thành ba toàn nhà ABC, giữa ba tầng, mười tầng, mười sáu tầng đều có hành lang nối liền, mỗi tòa nhà đều có hai thang thẳng được dựng song song, nhưng tựa hồ không có ánh sáng, cửa sổ của ba toàn nhà đều tối, có thể miễn cưỡng dựa vào ánh sáng bình minh mà nhìn thấy được vật.


Tám người đồng thời bỏ xe lên lầu, Độ Mặc báo vị trí của các đội khác cho họ, ba Omega còn lại lần lượt nấp ở ba đầu cầu thang trông chừng.


Đội của Bạch Sở Niên phụ trách tấn công vào tòa nhà. "Thang máy không có phản ứng." Lục Ngôn đứng trước nút thang máy ngây người, con số rõ ràng cho thấy thang máy đang ở lầu một, nhưng nhấn thế nào cửa cũng không mở.


"Đi thang bộ, trước tiên cứ cướp được hộp đạn đã." Bạch Sở Niên không quan tâm, lầu 3 thôi mà, không phí nhiều thời gian.


"Nhưng thang máy không mở, làm sao tôi có thể lấy máy ảnh SLR mà nhiệm vụ bảo?"


"? Cậu còn chê điểm chúng ta không đủ cao? Chúng ta đều là hạng hai, sắp phải chạm mặt Lục Soát Quỷ Đoàn, nghe tôi, nhiệm vụ này không làm."


"A." Lục Ngôn hạ tai xuống, ấn loạn phím hướng lên lầu để hả giận, chạy theo đội lên lầu ba.


Xung quanh rương đạn yên tĩnh không có tiếng động, như Bạch Sở Niên dự đoán trước, căn bản không ai đến cướp, mấy người cứ như đang đi chợ, thảnh thơi tìm kiếm vũ khí trong hộp đạn, ngoại trừ thiết bị chống nổ cùng kim tiêm hồi phụ thì Bạch Sở Niên còn tìm được một cây kim tiêm hồi phục nhanh chóng, hai đèn pin cường quang, một khẩu súng máy hạng nhẹ, bốn đai đạn khác nhau cùng các trang bị khác.


Kỳ thật bọn họ hiện tại mỗi người đều mập đến chảy dầu(*), căn bản không thiếu trang bị, Bạch Sở Niên đẩy cửa sổ, đem những trang bị không cần thiết ném xuống biển đằng sau viện nghiên cứu khoa học, mình không cần thì người khác cũng đừng mơ dùng được.


(*) Mình nghĩ chỗ này ý là trang bị trong người rất nhiều, đến nổi mập ra:>


Leng keng.


Thang máy vang lên một tiếng: "Đã đến tầng 3." Nhưng cửa tự động vẫn chưa mở ra.


Âm thanh điện tử lạnh như băng quanh quẩn trong viện nghiên cứu trống trải yên tĩnh, Lục Ngôn sợ tới mức lỗ tai run lên, trốn sau lưng Tất Lãm Tinh: "Thang máy này sao lại đi theo chúng ta... Có gì trong đó đó."


Độ Mặc vốn dĩ không sợ, bị Lục Ngôn nói thì da đầu liền tê dại, liếc sang hai Alpha bên cạnh, cuối cùng kiên trì trốn cạnh Rimbaud, nhỏ giọng báo vị trí: "Cuối hành lang có bốn người tới, thanh máu đều đầy. A, hình như còn có hai người khác, họ không phải là một đội."


Rimbaud nhíu mày, đuôi quấn Omega Quạ đen đến góc nhỏ, phóng thích một lượng điện lớn ở trước mặt Độ Mặc tạo thành một tấm lưới điện cao áp bảo vệ Omega, thấp giọng ra lệnh: "Đứng im."


Độ Mặc nào dám nói chuyện.


"Đội nào gan như vậy, cũng tới cướp hộp đạn." Bạch Sở Niên có chút buồn bực, đột nhiên nghe thấy cuối hành lang, tiếng súng vang hỗn loạn cùng tiếng kêu la thảm thiết, tiếp đến là tiếng ồn ào chửi bậy cùng tiếng chạy gấp rút. 


"Đội hình của bọn họ đang rối loạn." Độ Mặc cảm nhận được dấu hiệu sinh mệnh của một đội ở cuối hành lang: "Có hai người đang mất máu, còn đang mất, còn đang mất, người còn lại từ cầu thang chạy lên, má ơi, ngay cả đồng đội cũng bỏ mặc."


Sau khi yên lặng một lúc, đài phát thanh trên bầu trời im lặng một hồi lâu mới vang lên:


"Thí nghiệm thực thể 1513 giết chết [Lục Soát Quỷ Đoàn] Hạ Văn Ý."


Tin tức vừa nổ ra, ai ai đều ngẩn người.


Thí nghiệm thực thể 1513, trong tư liệu kia giới thiệu là thí nghiệm quỷ dị xà nữ mục, ở trong ba toàn nhà này tùy ý đi lại. Suy nghĩ Bạch Sở Niên có chút hỗn loạn, quay đầu lại hỏi Độ Mặc: "Cậu rốt cuộc cảm nhận được bao nhiêu người?"


Độ Mặc chảy mồ hôi lạnh, nhấp môi nhớ lại: "Sáu, sáu quả tim đập... Trong đó bốn quả là của đội viên Lục Soát Quỷ Đoàn, còn lại hai quả....."


Tất Lãm Tinh: "Là của xà nữ mục."


Lục Ngôn: "Sát(*), quái vật ghê tởm như vậy không chỉ có một con sao?"


(*)Sát - 擦(cā): Từ chửi thề. Cre: Baidu.


"Mở họp mở họp." Bạch Sở Niên vẫy tay gọi mọi người đến gần thảo luận chiến thuật: "Hiện tại không phải là đối mặt với quái vật, tôi nói ngắn gọn một chút tinh thần hội nghị, việc cấp bách trước mắt là bảo vệ cho Lục Soát Quỷ Đoàn."


Lục Ngôn: "?"Độ Mặc: "?"

Rimbaud: "."

Tất Lãm Tinh: "......"

Bạch Sở Niên cầm súng tiến về phía cuối hành lang, nền đất đầy vết đạn và vết máu, trong ánh sáng lờ mờ, gương mặt của đội trưởng Lục Soát Quỷ Đoàn – Hà Sở Vị - tái nhợt như tờ giấy, nằm ở trên cầu thang thoi thóp thở, ngón tay thon dài nhỏ máu nắm chặt một khẩu súng lục, vết máu thấm đẫm đồng phục màu bạc nhỏ giọt xuống bậc thang.


Bạch Sở Niên không nói hai lời kéo Alpha Sói lên ấn huyệt ở giữa người, móc ra một mũi kim tiêm hồi phục cho cậu ta, tiêm vào trong thanh máu đã thấy đáy, ấn vài cái vào ngực sau đó lấy loa phát thanh ra đánh thức: "Người anh em! Cố gắng lên, các cậu mà chết thì chúng tôi liền lên hạng 1."


Hà Sở Vị bị tiếng của loa phát thanh làm chấn động đến não, ho ra một ngụm máu: "Mẹ nó, cậu đừng chạm vào tôi."


--------hết chương 22--------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro