Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 2

Minseok ghé một cửa hàng ven đường để mua bánh ngọt sau khi kết thúc môn thi cuối cùng. Cậu muốn tự thưởng cho mình vì đã cố gắng vượt qua cái học kỳ như một cơn ác mộng vừa rồi. Không biết kết quả thi như nào nhưng mà Minseok vẫn tự tin bản thân có thể qua hết tất cả các môn với thành tích khá. Thời tiết bên ngoài khá nóng bức, vậy nên khi vào cửa hàng cậu lập tức bị cái lạnh của điều hòa làm sởn da gà. Gọi một ly nước ép, Minseok ngồi vào bàn lôi điện thoại ra nghịch, sẵn tiện theo dõi xem cái topic hôm qua đã thảo luận tới đâu rồi. Quả nhiên sau một ngày, hàng loạt những topic khác hot hơn nổi lên, dìm tin tức hôm qua mất dạng, Minseok chỉ có thể ngậm ngùi lướt trên các diễn đàn khác nhưng dường như nó đã biến mất. Ngơ ngẩn không biết bao lâu, Minseok nhìn đồng hồ cũng đã trễ, cậu sẽ về để chơi game tiện thể trấn an thằng nhóc Sấm đang sầu đời vì chuỗi thua đỏ lè kia.

Đến quầy để tính tiền và mua thêm bánh, Minseok đang chờ đợi nhân viên chuẩn bị thì bỗng dưng nhận ra có ai đó đang đứng phía sau mình. Giật mình quay lại, một lồng ngực rộng lớn chắn hết tầm nhìn của cậu. Ngước mặt lên liền đụng phải một người đàn ông to như một con gấu đeo khẩu trang và đội mũ đen, Minseok hơi ngỡ ngàng. Người đàn ông đó nhìn cậu, hai hàng lông mày hơi nhíu lại, đôi mắt sắc bén như chim ưng. Minseok từng gặp rất nhiều người cao lớn hơn cả anh ta nhưng đây là lần đầu tiên cậu lại cảm thấy áp lực đến thế. Ở anh phát ra một mùi hương như cafe đen, vừa đậm vừa đắng nhưng lại gây nghiện kỳ lạ. Là một Alpha...

Minseok có chút rụt người vì khí thế áp đảo của anh, cậu hơi tiến lên trước để tránh xa anh một chút. Dường như nhận ra mình đang khiến người trước mặt khó chịu, người đàn ông to lớn cúi đầu hơi lùi lại phía sau, yên lặng chờ đợi. Minseok thoát khỏi khí thế của anh liền thở phào, thầm biết ơn người kia vì đã tinh ý như thế. Nhận bánh ngọt từ tay nhân viên, Minseok quay người muốn rời đi. Tuy nhiên vì lúc nãy chịu đựng áp lực từ một Alpha mạnh mẽ, cậu có chút lảo đảo tự vấp vào chân mình rồi ngã nhào xuống. Nhắm mắt chờ đợi nỗi đau đớn ập tới, Minseok đột nhiên nhận ra mình được một vòng ôm ấm áp ôm lấy, lưng cậu đập vào lồng ngực phía sau, mùi hương cafe bao lấy cả cơ thể cậu.

"Cậu có sao không?"

Giọng nói trầm vang lên từ trên đỉnh đầu, Minseok bối rối thoát ra khỏi cái ôm rộng lớn, cúi đầu xin lỗi tắp lự:

"Xin lỗi xin lỗi, tôi vô ý quá"

"Không sao, cậu không sao là tốt rồi"

Nói rồi người kia cúi xuống nhặt lấy hộp bánh ngọt bị Minseok làm rơi, rất tử tế đưa cho cậu còn lịch sự đỡ dưới hộp để không khiến tay hai người chạm nhau khi cậu cầm lấy quai túi. Minseok nhận lấy cảm ơn rối rít rồi nhanh chóng rời đi. Nếu cứ tiếp tục ở đây cậu sẽ xấu hổ chết mất. Vội vã ra khỏi cửa hàng, Minseok vừa đi vừa ôm đầu mình, cậu tưởng chừng như mình ném hết mặt mũi tại chỗ đó rồi. Nhưng mà dù sao cả hai cũng chỉ gặp nhau một lần thôi nên chắc người kia không để ý đâu nhỉ. Cậu mệt mỏi lắc đầu, trời nắng quá làm cậu cũng sắp chập mạch đến nơi rồi.

Vừa về đến phòng, Minseok đã lao đến bật máy tính ngay lập tức. Huhu cậu đã không được chơi game suốt bốn ngày liền rồi đó, một người nghiện game như cậu mà có thể chịu đựng đến tận bây giờ quả là kỳ tích của nhân loại mà. Trong lúc chờ máy tính khởi động, Minseok vui vẻ thay quần áo, nấu cho mình ít nước sôi, cậu muốn ăn mì rồi mới ăn bánh ngọt sau. Loay hoay một hồi Minseok mới xong việc, cậu ngồi vào bàn với tô mì gói, tranh thủ kiểm tra hộp tin nhắn. Kỳ lạ, giờ cũng là buổi chiều rồi, sao không thấy Sấm onl nhỉ? Tầm này thì khi cậu onl là thằng nhóc đã nhắn tin tới tấp léo nhéo cả tràng dài rồi mà. Trả lời một vài tin nhắn khác, Minseok vươn tay với lấy cây bút bên cạnh xoay xoay. Lại chờ thêm vài phút, làm một trận rank, cậu cảm thấy hơi nhàm chán nên quyết định đăng nhập acc đại cao thủ của mình tìm kiếm niềm vui.

Vừa login vào Minseok liền nhận ra acc đại cao thủ của Sấm cũng đang onl, đang trong trận aram. Thằng nhóc này từ khi nào lại chơi aram vậy nhỉ? Tò mò bấm vào xem, cậu ngạc nhiên khi lobby trận của Sấm toàn là những tuyển thủ rất nổi tiếng mà cậu thường theo dõi ở các giải đấu LMHT. Trận đấu cũng gần kết thúc, giây phút nhà chính nổ, Minseok cũng thoát ra. Chống cằm nhìn màn hình, cậu hơi trầm tư gửi tin nhắn cho Sấm:

[Sao hôm nay em lại onl acc này vậy?]

Một giây sau Sấm đã lập tức nhắn lại với tốc độ ánh sáng, nhiều lần Minseok cũng phải cảm thán với tốc độ gõ phím rất nhanh của thằng nhóc này.

[!!!! Anh Minseokkkkkkkkkk!. Cuối cùng anh cũng xuất hiện rồi!]

[Ờ, anh vào acc kia không thấy mày onl nên anh vào acc này. Lúc nãy nhóc đánh Aram à?]

[Dạ đúng rồi, em chờ anh mà cổ dài như hươu cao cổ luôn này. Chán quá nên chơi Aram nè. Anh đã thi xong rồi ạ?]

[Ừm anh thi xong rồi. Mà Sấm này, nãy anh thấy em chơi Aram với nhiều game thủ chuyên nghiệp vậy. Em quen họ à]

[... Nào có đâu ạ, em chỉ tình cờ ghép trận chung với họ thôi à a]

[Vậy hả, nhóc con cũng may mắn quá rồi đấy]

[...Haha làm gì đến mức đấy đâu anh. Tuyển thủ chuyên nghiệp thì cũng là con người thôi mà. Họ cũng muốn được sống như người bình thường thôi à]

[Nay triết lý vậy. Anh cũng muốn thử chơi với họ xem như nào ghê. Mấy trận đấu giải anh đều theo dõi cả]

[Í anh cũng thích xem giải hả? Vậy anh có thích đội tuyển nào không? Anh có thích tuyển thủ nào không anh?]

[Cũng có, anh thích T1]

[!!!! Vậy anh thích ai nhất trong T1 cơ????]

[Gì mà kích động quá vậy?]

"Kính coong..."

Tiếng chuông cửa vang lên đột ngột làm Minseok giật mình. Cậu đứng dậy đi ra mở cửa, là shipper đến giao hàng. Minseok mang gói hàng vào bàn, lấy dao rọc giấy mở ra. Một chiếc vòng nhỏ được xâu thành một chuỗi nhiều màu xuất hiện. Vui vẻ đưa lên trước đèn ngắm nghía, Minseok mỉm cười nhìn nó, cậu thật sự thích những thứ dễ thương như này. Bên trong hộp còn có chiếc thiệp bé bé, cậu cầm lên mở ra đọc

"Chúc mừng em đã kết thúc kỳ thi. Mọi thứ cũng khá khó khăn đúng không? Mong rằng em sẽ hoàn thành việc học của mình thật tốt. Nếu có cơ hội, anh sẽ về Hàn thăm em. Minseokie phải thật hạnh phúc nhé!"

"Anh trai của em, Hyukkyu"

Minseok mỉm cười đọc lại bức thư nhỏ vài lần, đây là người anh trai rất thân thiết của cậu. Trước đây anh là hàng xóm thường hay qua nhà Minseok chơi. Lớn hơn cậu sáu tuổi nên anh chăm lo cho cậu rất nhiều, lại còn là người bày cậu chơi game. Sau này gia đình anh chuyển ra nước ngoài sống, cả hai vẫn thường liên lạc với nhau qua Kakaotalk, thỉnh thoảng anh sẽ gửi quà cho cậu, đúng là một người anh rất tốt bụng. Tiếng tin nhắn vang lên liên tục làm suy nghĩ của Minseok ngắt mạch. Trên màn hình giao diện game, Sấm đang gửi tin nhắn loạn xạ, lặp đi lặp lại tên cậu. Minseok bật cười đặt món quà xuống trả lời thằng nhóc lắm chuyện này

[Kêu la cái gì lắm thế? Anh mày đang bận tay chút cũng không yên với mày]

[Tự nhiên khi không anh lại im lặng thế, em đang hỏi anh mà]

[Hỏi lại đi, nhóc lèm bèm thật sự đấy]

[Trong T1 anh thích ai nhất vậy?]

[T1 thì có ai không thích Faker cơ chứ, tất nhiên là Faker rồi]

[Gì vậy, đừng tính anh ấy vào, ngoài Faker thì anh thích ai nhất]

[Sao tự nhiên lại tò mò mấy cái này vậy? Mày là ai trong T1 à?]

[... Làm gì có chứ. Không biết đâu, anh trả lời đi mà, anh thích ai nhất]

[...Ừm]

Minseok chống cằm trầm tư, chẳng biết vì lý do gì mà một hình bóng to lớn hiện lên trong đầu cậu. Cái người chiều nay mà cậu đụng phải trong cửa hàng bánh ngọt, cái người to như một con gấu, một Alpha có mùi hương cafe đen đậm đó... Người đó hình như có chút quen...

[Anh Minseokkkkkkkk]

[Biết rồi biết rồi, để anh mày nghĩ coi. Mày cứ không thể yên lặng được một giây nào ấy nhỉ. Đúng là thằng nhóc con thích lèm bèm mà]

[Anh trả lời đi mà]

[Chắc là Gumayusi]

[Gì vậy??? Cái ông chú đó có gì mà thích chứ? Ảnh suốt ngày làu bàu mấy chuyện tào lao thôi, chả thú vị gì cả]

[Mày nói như thể mày với Gumayusi ở chung với nhau vậy?]

[... Làm gì có, anh nghĩ sao vậy]

[Cũng đúng, nít ranh như mày thì sao có thể ở chung với xạ thủ của T1 được. Mày chơi game dở muốn chết]

[Sao anh coi thường em vậy chứ? Em chơi hay vậy còn gì. Nhìn mức rank của em đi này, là đại cao thủ đó, thiếu chút điểm nữa là lên thách đấu rồi nhá]

[Vậy đứa nào vừa mới có chuỗi đỏ lè bên acc kia vậy hả. Bảo smurf rank mà toàn bị mấy con gà hành thôi. Có khi thiếu anh thì mày còn chả lên được Vàng ấy nhỉ]

[Ơ anh coi thường em, anh hết thương em rồi, anh bắt nạt em]

[Ừ đúng rồi, đáng đời mày lắm]

[...]

Minseok nhìn thằng nhóc con gõ dấu ba chấm liên tục mà bật cười. Nói chuyện với Sấm thật sự rất vui. Nhóc con này có kỹ năng rất tốt nhưng lại có một tính cách rất ngây thơ. Nhiều lúc cậu tự hỏi không biết Sấm có thật sự nhỏ hơn cậu hai tuổi không, vì cách nói chuyện như một đứa trẻ con đang làm nũng vậy. Vì vậy mà cậu thích việc chọc ghẹo nhóc trẻ con này, vừa vui vừa thấy nó đáng yêu.

[Nhưng mà anh ơi...]

[Không dỗi nữa hả?]

[Dỗiiiiiii]

[Ừ nói tiếp đi]

[Anh có thích Zeus không? Bạn đó đánh Top đỉnh lắm đó]

[Không]

[...]

[Sao thế? Nhóc là fan của Zeus à?]

[Fan bự lắm luôn á anh. Tại sao anh lại không thích? Anh phải thích Zeus chứ...]

[Haha, đùa nhóc chút thôi. Zeus hả? Zeus đánh tốt đấy, tay to, đi đường tốt, giao tranh cũng rất ổn. Có điều...tâm lý lại khá yếu trước những trận đấu quan trọng]

[Anh thấy vậy hả anh? Ừm anh Minhyung cũng nói với em như thế, em sẽ cố gắng cải thiện]

[Anh nói Zeus, chứ nói mày đâu, nhóc muốn cải thiện cái gì? Minhyung là ai?]

[...Hihi ảnh là anh của em ấy mà, ý em là nói Zeus nên cải thiện ấy, anh nhỉ? Hì hì]

[Nhóc dạo này cứ bí ẩn như nào ấy]

[Em làm gì có mà. Hihi. À mà anh ơi...]

[Nói]

[Em có một anh bạn, anh ấy chơi không giỏi lắm, nên là muốn chơi chung, anh thấy có được không ạ?]

[Người đó rank nào?]

[Đang vàng III ạ]

[Được, vậy kết bạn với anh đi, acc kia ấy, chứ acc này không thể đi chung được đâu]

[Hihi em biết rồi ạ. Sẵn tiện, anh ấy chơi vị trí Xạ thủ ạ]

Minseok đăng xuất acc hiện tại để đăng nhập vào acc rank thấp của mình. Mạng hơi chập chờn, tranh thủ lúc mạng đang quay vòng, cậu đi vào phòng bếp vứt rác, lấy đĩa để ăn bánh. Loay hoay một hồi, Minseok cầm đĩa bánh cùng ly nước đi vào bàn, mạng đã thôi lag, game đã đăng nhập xong. Bên dưới góc phải màn hình, lời mời kết bạn hiện ra cùng một dòng tin nhắn nho nhỏ từ avatar bông hoa hồng và cái tên Catan:

[Chào anh, em là người mà nhóc God of Thunder đã nói. Anh có thể gọi em là Gấu. Mong được anh giúp đỡ thời gian tới ạ...]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro