Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35

"Họ tên."

Tiếng chất vấn trầm thấp lạnh băng vang lên.

Tôi nheo mắt lại, cũng không phối hợp: "Tôi tên là gì, huấn luyện viên anh chẳng phải biết rõ rồi sao? Hơn nữa vì cái gì muốn vào Tinh Võng, dùng phương thức tương tự thực tế ảo thực hiện cái loại huấn luyện quỷ quái này?"

Người nọ đứng ở trước mặt tôi hờ hững mở ra màn hình ánh sáng, viết vào ghi chép thẩm vấn ——

Tù binh từ chối trả lời câu hỏi.

...... Vậy là đã bắt đầu rồi?

Trong ánh mắt mờ mịt còn chưa nhập vai của tôi, Tần Ánh Nam nâng lên ngón tay ấn vào hình xăm bên gáy tôi, sau đó chậm rãi vuốt ve hoa văn hoa diên vĩ, mười phần chiếm hữu bao lấy tuyến thể mà ngày thường tôi cũng không cho phép hắn tuỳ ý đụng chạm.

!

Tôi cứng đờ cả người, vô cùng kháng cự hất đầu.

"Kẻ địch sẽ không cho em thời gian chuẩn bị tâm lý, cũng sẽ không bởi vì em ghét bị vuốt ve sau cổ mà tránh đi nơi đó." Người này nói xong, lại mặt không biểu cảm xoa bóp thật mạnh phần da thịt kia vài cái, sau đó mới vòng vèo cất bước đến cạnh bàn thẩm vấn, cong lưng mở ra ngăn kéo.

Những liều thuốc thử quen thuộc được xếp sẵn bên trong.

Mười hai liều.

Bên cạnh còn có một ống chích không đầu kim.

Nhìn thấy đối phương đem lượng thuốc thử bằng bảy liều rót vào ống chích, da đầu tôi tê rần, không nhịn được muốn chạy trốn.

Nhưng giờ phút này tôi đang bị trói tay treo trong một gian tù lạnh lẽo ẩm ướt, mũi chân còn không với tới mặt đất, đầu gối cũng bị khoá lại với nhau bằng xiềng xích kim loại, muốn nâng cũng không nâng được.

Mà sốt suột nhất chính là, Hứa Khả Quyền của tôi không cao bằng Tần Ánh Nam.

Nếu không có hắn cho phép, tôi không có cách nào thoát ra từ không gian giả tưởng này.

"Vì cái gì tù binh phải tiếp nhận hình thức khảo vấn này?" Tôi vất vả lay động vài cái, lấy cánh tay làm tâm điểm, dùng hết sức đong đưa trái phải như đồng hồ quả quýt, "Hơn nữa không phải hôm qua anh mới cho tôi dùng liều thuốc này hay sao? Huấn luyện viên anh không thể dựa vào bắt chước thực tế ảo không tạo thành chân chính thương tổn mà muốn làm gì thì làm!"

Đối mặt với cố gắng lý luận của tôi, Tần Ánh Nam chỉ nhàn nhạt trả lời: "Tôi không cần cho em bất kỳ lời giải thích nào."

Ánh mắt người đàn ông mặc quân phục kia trở nên sắc nhọn, khí tràng xung quanh thân thể mười phần áp bách, biểu hiện như một thẩm vấn viên kẻ địch máu lạnh chân chính.

...... Nếu pheromone của hắn không vây quanh tôi liên tục trấn an mà nói, tôi có khả năng thật sự đã bị hắn hù doạ.

Nhưng dù có như thế nào, dây lưng vẫn bị cởi bỏ không chút do dự, quần cũng bị tụt xuống dưới chân, lỏng lẻo treo trên dây xích.

Không có chút tiền diễn nào, ba ngón tay khớp xương rõ ràng của người nọ đã dùng sức thọc vào giữa hai chân khô ráo của tôi, hơn nữa còn mạnh mẽ liên tục thâm nhập hướng vào bên trong.

Niêm mạc bị cọ xát mang đến đau đớn như bỏng cháy.

Tôi nhăn lại mi không thể thích ứng với hành động này, thân thể run rẩy một chút khó có thể tự kiềm chế: "Ưm...."

Tần Ánh Nam liếc mắt nhìn tôi một cái, sức lực trên tay hơi nhẹ nhàng chút, giọng nói vẫn cố tình tỏ ra đạm mạc: "Nuốt tiếng rên của em vào. Chỉ cần em để lộ ra một chút yếu đuối trong quá trình thẩm vấn..... Cho dù là phản ứng cực kỳ bé nhỏ theo bản năng, đều sẽ bị những kẻ khảo vấn kinh nghiệm phong phú bắt lấy không buông tay, cho đến khi từ điểm này đánh vỡ hoàn toàn phòng tuyến của em."

Tôi vừa muốn cảm ơn lời dạy của hắn, người này đã quay trở lại đóng vai bên tra tấn, lời nói bén nhọn khiến tôi cảm thấy khó chịu: "Anh thật là Alpha? Vì sao thân thể mềm mại như vậy, còn biết hút lấy ngón tay tôi, giống như đã bị đàn ông đụ qua rất nhiều lần vậy."

Làm nhục cũng là thứ mà tù binh phải chịu đựng sao?

Tôi vứt sự cảm kích vừa rồi lên chín tầng mây, nghiến răng nghiến lợi đáp trả trở về: "Tao, chỉ, bị, chó, cắn, qua, thôi!"

Hắn nhấc làn mi sắc bén lên cao, rút ra ngón tay lấy ống chích không kim ấn vào huyệt khẩu tôi, trong lời nói dường như có chút ý cười như có như không: "Phải không?"

Dòng nước tuôn ra mãnh liệt theo động tác đưa đẩy xuyên qua từng lớp thịt mềm, rất có lực tưới vào chỗ sâu trong cửa khoang đang mấp máy thật chặt. Phần thịt mềm mại vô cùng bên trong bị dòng nước có chứa hiệu lực kích dục đánh đến run lên, co rút lại từng đợt.

Quá trình thật sự rất giống như bị bắn tinh bên trong.

Tôi cảm thấy xấu hổ đến mức lỗ tai nóng lên, trừng mắt nhìn Tần Ánh Nam, đôi mắt cũng đã bị sự nóng bỏng từ bên trong thân thể hấp hơi đến ươn ướt một chút: "Anh thật sự có khuynh hướng biến thái có phải hay không?"

Người này không xi nhê: "Hỏi lần cuối cùng, họ tên."

Tôi nghiến răng, nỗ lực duy trì lý trí trong tình dục sôi trào: "...... Diệp Húc."

"Tuổi."

"19."

"Thân phận."

"Học viên hệ điều khiển trường quân đội Trung Ương Liên Bang."

Nghe xong lời nói của tôi, ánh mắt hắn dần dần lạnh xuống: "Thành thật trả lời như em, về cơ bản không có khả năng giống như những binh lính khác trao đổi bình thường về Liên Bang."

Cái gì?

Tôi - lần đầu tiên chịu thẩm vấn - kinh ngạc đến trợn to mắt, không hiểu được ngọn nguồn của lời đánh giá này.

Khuôn mặt Tần Ánh Nam khá nghiêm túc: "Thứ nhất, em để lộ tên thật. Trường Quân đội đã che giấu thân phận của em, cơ sở dữ liệu Liên Bang cũng giấu đi họ tên và khuôn mặt, cho nên chỉ có số ít người biết cha em là Nguyên soái Diệp. Nhưng nếu kẻ thẩm vấn em vừa vặn nắm được thông tin tình báo thì sao? Em cảm thấy thân phận con trai Nguyên soái không đáng để đối phương quan tâm hay sao?"

"Thứ hai, không được để lộ ra em còn trẻ và tuổi nghề chưa cao. Càng ngây thơ đơn thuần, càng dễ dàng gợi lên ham muốn tra tấn của người thẩm vấn. Nên trả lời nhiều hơn vài tuổi, biểu hiện láu cá lõi đời hơn chút, sẽ làm đối phương mất đi hứng thú."

"Thứ ba, có thể trở thành học viên trường Quân đội Trung Ương Liên Bang, hoặc là thực lực bản thân xuất sắc, hoặc là bối cảnh gia đình cực kỳ hiển hách, hệ điều khiển tinh hạm lại càng là nhân tài kiệt xuất trong số các khoa ngành. Tù binh là học viên cỡ này, không thủ tiêu mà còn trả lại Liên Bang sao?"

Mấy vấn đề đơn giản này vậy mà lại có thể liên luỵ nhiều như vậy.

Tôi ngơ ngẩn gật đầu, ghi nhớ lại tất cả những lời Tần Ánh Nam vừa nói.

"Thuốc thử hẳn là đã ngấm được kha khá rồi." Hắn nhìn nửa người dưới còn đang bị ép chứa ống chích của tôi, giọng nói khàn khàn, "Chúng ta bắt đầu tiến vào phân đoạn tiếp theo, khảo vấn tình dục."

Lời tác giả: Hai tiếng rưỡi 1800 chữ... Tôi tuyệt vọng với tốc độ của tay mình rồi...... Đợi tỉnh lại sẽ viết tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro