12🌻
(18+ một chút xíu)
Taehyung vừa về đến nhà, Jeon Jungkook khó chịu rên lên vài tiếng, nhiệt độ cơ thể cũng theo đó mà tăng lên. Taehyung vừa đem túi chả về trông thấy cậu vật vã trên sofa thì có hơi tức giận. Bế cậu lên tay, anh kéo áo thun cậu lên nhìn dấu bầm trên lưng do bản thân mất kiểm soát lúc nảy mà tạo ra.
"Anh xin lỗi"
Đỡ JungKook nằm xuống giường, Taehyung vén nhẹ áo cậu xoa xoa nắn nắn tấm lưng vừa bị anh làm tím bầm.
"Xin lỗi"
Cúi người hôn nhẹ lên vùng bụng phẳng lì của cậu, Taehyung ôn nhu dùng bàn tay to lớn của mình bao phủ lên nó, xoa xoa rồi lại hôn. Cứ thế cho đến khi Jeon Jungkook khó chịu cựa quậy.
"Ư..ưm ... hức"
Đặt đầu tròn lên cánh tay ôm gọn người nhỏ vào lòng, JungKook thoải mái tìm kiếm được vùng hõm cổ đặc sệt hương tin tức bạc hà quen thuộc mà ra sức hít sâu tham luyến. Bàn tay rắn rỏi bắt đầu không yên phận mà mò mẫm đến vòng ba căng tròn, không chút tì vết.
Cởi hai lớp vải quần của cậu kéo tận xuống đầu gối, vật thể giữa hai chân JungKook bật vội ra ngoài. Nếu so với kích cỡ thì nó cũng khá khẩm bé hơn của anh một tí nhưng so về màu sắc thì của JungKook mang màu hồng nhạt đúng chuẩn một bé nhỏ nằm dưới, vật đấy không dùng để xỏ xiên như thứ sẳm đen và gân guốc ở giữa hai chân anh.
" Xài hao quá "
Jungkook khó chịu rút người vào anh, Pheromone hương sữa dâu cứ không ngừng tuôn ra, cơ thể cứ dần nóng lên một cách mất kiểm soát.
"Taehyungie"
Ngón tay giữa mơn trớn rồi dần tiến vào hậu huyệt. Một ngón, hai ngón, rồi lại ba ngón.. Cả cơ thể JungKook căng cứng hẳn ra, cậu bám chặt vào anh mà nức nở trong cuống họng.
Jeon Jungkook tiến vào trạng thái đói khát bạn đời của mình một cách nghiêm trọng. Thỉnh thoảng, giai đoạn này cậu sẽ mắc phải khi cãi nhau với Taehyung và Taehyung biến mất khỏi tầm mắt của cậu. Cả hai từ khi cưới về số lần cãi nhau cũng kha khá nhưng đa phần Kim Taehyung sẽ là người im lặng và luôn ở ngay tầm mắt của cậu, muốn mắng thì mắng muốn đấm thì đấm. Vì đơn giản Kim Taehyung luôn nghĩ "JungKook của anh đã vất vả rồi".
Lần này cãi nhau do không kiềm chế được xúc cảm nên anh vô tình rời đi bỏ mặc cậu ở lại một mình, tưởng chừng như cái tật phát tình khi giận này đã hết hẳn qua mấy năm nay nhưng Taehyung lại không ngờ bé nhỏ nhà anh mãi vẫn không trị được tật xấu, cứ bị rối loạn kì như thế không sớm thì muộn cũng phát điên vì Omega hoặc Alpha khác mà không phải là anh cho xem.
"Anh ơi..hức"
"Ơi,bình tĩnh.. Em tỉnh táo chưa?"
"Hức..Taehyung..Taehyung"
"Ơi anh đây ngoan không khóc"
"Không phải đâu..hức"
"Bình tĩnh Jeikei!"
Jeon Jungkook càng nói càng khóc, nước mắt và mồ hôi của câu dính cả vào hõm cổ anh khiến Taehyung vừa thấy thương vừa thấy tội.
"Ngoan không khóc anh ở đây với em rồi ngoan"
Kéo hai chân cậu ôm thắt lưng mình, Taehyung nghiêng người cởi chiếc quần kaki đang mặc và ném mạnh xuống sàn nhà. Jeon Jungkook vô thức ôm anh chặt cứng, ôm cậu lại gần hộc tủ lấy bao đeo vào rồi từ từ nắc vào mông cậu một phát tận gốc, cậu rên lên đầy thỏa mãn và khóc càng dữ dội hơn.
"Hưʍ.."
Hậu huyệt khít khao bao trọn lấy "anh em chí cốt" của mình, Taehyung bị kẹp đến phát đau mà rên lên vài tiếng trong cuống họng.
"Jeikei.. Ngoan, em làm anh đau.. Từ từ"
"Đừng bỏ...hức..đừng bỏ em"
"Không bỏ! Ngoan"
"Không phải..như..hức"
Vỗ nhẹ vào lưng cậu dỗ dành, Taehyung nhích người sao cho thoải mái nhưng Jeon Jungkook lại hiểu nhầm anh sẽ rời khỏi mình nên lại tiếp tục khóc toáng cả lên.
"Không..huhu"
Kim Taehyung cưng chiều ôm trọn cậu nhấc lên, phía dưới vẫn bấu víu chặt chẽ không buông.
Pheromone bạc hà tỏa ra nhàn nhạt nhằm an ủi bạn bé bị rối loạn tâm trạng sợ chồng lớn bỏ rơi này.
Đợi người nhỏ thích ứng được sự tồn tại của mình, Taehyung ôn ôn nhu nhu hôn lên chóp mũi cậu, tay không ngừng vỗ về trên tấm lưng trắng mịn thơm nức hương sữa dâu ngọt ngào.
Thút thít chán chê, Jungkook dụi mặt vào hõm cổ anh tiếp tục làm nũng.
"Tỉnh táo hơn chưa?"
"Dạ...."
"Từ từ, đừng thở mạnh anh lo"
"Hức.. "
Khi nghe Jungkook nói đã bình tĩnh lại Taehyung liền nhẹ nhàng nói
"Jungkook này anh thương em, rất thương em vậy nên tính chiếm hữu của tôi đối với em cũng nổi nên nhiều hơn, việc mong muốn được công khai và có bé nhỏ với em là điều tôi hằng mong muốn, nhiều khi tôi thấy bản thân thật sự hơi nổi nóng cứ luôn mồm hối thúc dù bản thân nói sẽ nhẹ nhàng vậy mà tôi lại làm nó khác đi tôi muốn em phải nhanh chóng có bé khiến tâm trạng của em không tốt mấy tháng nay vậy nên từ giờ tôi sẽ nghe theo quyết định của em sẽ không bắt ép em phải có bé hay làm những điều em không muốn nữa mọi thứ đều nghe em sắp đặt tôi sẽ chờ đến lúc em tự nguyện nói với tôi rằng em muốn có bé chứ không phải vì bất kì lí do nào khác nhé. Tôi biết đợt trước đi viện em đã nói cứ để thuận theo tự nhiên nhưng thật tâm em vẫn băn khoăn đúng không tôi hiện tại sẽ tôn trọng quyết định của em tôi sẽ chờ đợi chờ đến ngày em nói với tôi rằng em thật sự đã sẵn sàng "
Jungkook nhẹ nhàng ngước mắt nhìn Taehyung
"Anh ơi thuốc em uống không phải là thuốc tránh thai ạ"
"Là thuốc đau dạ dày em lỡ để bản thân bị loét dạ dày ạ"
* Taehyung xịt keo cứng ngắt*
Bốp.
"Huhu...đau anh ơi"
Cơ mông Jeon Jungkook run lẩy bẩy thít chặt lấy cự vật của anh.
Bốp.
Bốp.
Bốp.
Bốp.
"Anh ơi ..huhuhu"
"Khỏi kêu, đi xuống khỏi người tui"
Nâng mông cậu lên để dễ dàng hù dọa người nọ, Jeon Jungkook thấy chồng lớn định không cho mình nữa thì uất ức dùng sức giãy giụa đòi sống đòi chết.
"Không đâu, của em mà"
"Cái gì của em?"
"Anh xô em vô kệ rửa mặt, anh làm em ói, anh hù em, anh bỏ đi mặc kệ em, anh làm em uất ức đến phát tình, anh đánh mông em đau"
"Anh hỏi cái gì của em?"
"Cái gì ở trong cơ thể em là của em"
"Tỉnh ra rồi hết nóng hết mếu cái nói chuyện ngang với anh, cho ăn đánh nữa bây giờ!"
"Méc mẹ"
"Ai tội nặng hơn?"
"Em bị bệnh mà anh móc họng em cho em nôn, cho em nhả thuốc thì ai nặng hơn"
"Sợ em uống mấy thứ thuốc nguy hiểm nữa thôi, lì như heo nói mãi không nghe"
"Không thèm uống"
"Anh có mua chả kìa, ăn rồi uống thuốc"
"Đau mông, đau bụng, nực nội, nóng trong người"
Nắc mạnh hông, JungKook đau đến dũi các đầu ngón chân. Đầu ngón tay cào lên drap giường.
"Vậy uống sữa đỡ, lát anh hâm đồ ăn cho ăn sau"
___.
@THV: nhăm nhăm nhăm😋😋 hiểu lầm nhỏ xíu, yêu em rất nhiều ❤💏
Tính năng khóa bình luận.
Hết chap 12
Các tình yêu có quên tôi không 🥹
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro