Phần 7 (H nhẹ)
15.
Dưới từng đợt tấn công bằng nước mắt của La Tại Dân, việc ở lại một đêm của Chung Thần Lạc đã gia hạn kéo dài thành một tuần.
Ba ngày đầu là thời kỳ mẫn cảm của La Tại Dân, Chung Thần Lạc ngoài việc phải ứng phó với tình trạng đeo bám của Bác sĩ La- nhìn không thấy người liền gọi, tìm được người còn muôn hôn nhẹ một cái ôm nhẹ một cái; thì còn phải đối phó với những màn 'tra khảo' của ba mẹ, bạn bè.
"Thần Lạc nha, em có ổn không?Có muốn anh đưa ít đồ cho em không?" Đây là Lý Khải Xán.
"Người trẻ tuổi nhớ kiềm chế một chút, còn có, khi nào thì dẫn người đi giới thiệu?" Đây là Hoàng Nhân Tuấn.
"... Chúng ta có phải hay không nên cùng bố mẹ của Tại Dân gặp mặt một lần?" Đây là ba mẹ của Chung Thần Lạc.
Chung Thần Lạc nhấn mạnh với đầu bên kia điện thoại không biết bao nhiêu lần rằng cậu và La Tại Dân còn chưa bước vào khu vực 18 cấm, nhưng đối phương hiển nhiên không tin, dùng lời của Lý Khải Xán là ba ngày này mà cậu có thể xuống giường thì đúng là kì tích. Tuy nhiên tình hình thực tế là, ngoại trừ đêm đầu tiên thì sau đó hai người cũng không ngủ chung giường, bởi vì La Tại Dân thời thời khắc khắc đều ghi nhớ không được đem người dọa chạy mất.
Vì vậy anh chỉ dám quấn lấy Chung Thần Lạc đòi ôm nhẹ và thêm vài nụ hôn sâu. Ví dụ như Chung Thần Lạc đang nấu ăn thì cứ đòi ôm người ta từ đằng sau, ôm thôi còn chưa tính, anh còn dùng một bàn tay với vào trong áo phông mỏng sờ Chung Thần Lạc bụng, tay kia thì xoa nhẹ lên ngực Chung Thần Lạc.
Chung Thần Lạc sợ nhột, vẫn luôn dùng cùi chỏ đẩy về sau, muốn La Tại Dân tránh xa ra một chút, nhưng La Tại Dân không chỉ dùng tay quấy rầy cậu mà còn gặm cắn tuyến thể không hoàn chỉnh của cậu. La Tại Dân các bước mỗi lần đều là đầu tiên nhẹ nhàng hôn ở đó, sau đó vươn đầu lưỡi ra liếm, đợi Chung Thần Lạc đứng không vững nữa thì bắt đầu mút vào cắn tuyến thể.
Mấy ngày nay, cổ của Chung Thần Lạc quả thật không thể ra ngoài để gặp được người, to to nhỏ nhỏ dấu đỏ đều là vết tích của những nụ hôn, trên vai cũng đều là. Cậu cũng không thể nổi giận với La Tại Dân, bởi vì chỉ cần giọng lớn một chút thì La Tại Dân sẽ lại biến thành một chú thỏ nhỏ vô hại với đôi mắt ngập hơi nước, như thể đang nói cậu mới là người bắt nạt anh.
Nếu đã chọn sắc đẹp, thì phải có đủ can đảm và kiên nhẫn để tiếp nhận cái đẹp đó.
Chung Thần Lạc tự an ủi mình như thế.
Cũng may sau khoảng thời gian mẫn cảm, lý trí bỏ nhà ra đi của Bác sĩ La cuối cùng cũng trở về, sẽ không như trong lúc đặc thù mà đeo bám người như vậy, nhưng dù sao đã hưởng thụ qua, nên bình thường vẫn kéo người qua hôn môt cái.
Tiểu Chung tổng sâu sắc cảm giác được nếu mình ở lại lâu thêm nữa thì sẽ sớm đầu hàng, vì thế đưa ra phải về nhà. Mặc dù La Tại Dân không nghĩ thả người, nhưng anh vẫn biết tính tình mèo con của mình, vì vậy tủi thân khuất phục bỏ lại một câu "anh đi nấu ăn" rồi bỏ đi, để lại Chung Thần Lạc một mình thu dọn quần áo rải rác ở mọi ngóc ngách của căn phòng.
Kỹ năng nấu nướng của La Tại Dân rất tốt, nấu món ăn cũng đều là Chung Thần Lạc thích ăn, Tiểu Chung tổng thật hài lòng. Cậu có thể cho 4/5 sao, còn một sao không cho vì Bác sĩ La ngồi ăn cũng không an phận, luôn thích dùng chân móc bắp chân của cậu.
Rõ ràng đó là một mối quan hệ yêu đương chính thức, nhưng Chung Thần Lạc luôn ảo giác như La Tại Dân là chim hoàng yến mà anh bao nuôi. Như trong bộ phim truyền hình cẩu huyết diễn mà cậu cùng Hoàng Nhân Tuấn từng xem, tình nhân nhỏ bé không muốn kim chủ rời đi, nghĩ hết biện pháp lôi kéo. Nghĩ như vậy,lại nghĩ lại cậu luôn miệng nói La Tại Dân là tiểu yêu tinh cũng không sai chút nào.
Chung Thần Lạc dùng hai chân kẹp lấy bàn chân đang quấy rối của La Tại Dân "Tháng này khi nào anh có rảnh? Bạn em muốn gặp anh."
"Thật là trùng hợp, bạn của anh cũng muốn gặp em." Chân của La Tại Dân trượt lên dọc theo bắp chân của Chung Thần Lạc, "Thần Lạc cuối cùng cũng cho anh danh phận nha"."
Chung Thần Lạc bị trêu chọc đến mức không thể ăn nổi cơm, cậu quyết định gậy ông đập lưng ông, chủ động dùng chân đi cọ bắp đùi của La Tại Dân. Quả nhiên là có hiệu quả, La Tại Dân không làm loạn nữa, phi thường ngoan ngoãn đển yên cho cậu ăn cơm.
Nhưng hiệu quả này sau khi ăn thì không còn tồn tại.
La Tại Dân ôm Chung Thần Lạc ngồi trên ghế sô pha, một tay giữ chặt thắt lưng cậu, tay kia véo cằm buộc cậu phải mở miệng. Nụ hôn này mạnh mẽ làm cho toàn thân Chung Thần Lạc đều cảm thấy trở nên mềm nhũn. Cậu nằm trong lòng La Tại Dân, có thể rõ ràng cảm nhận được nơi nào đó đang dần thay đổi.
Nhưng La Tại Dân cũng không thực hiện bước cuối cùng, anh để Chung Thần Lạc dùng chân giải quyết nhu cầu sinh lý của mình.
"Lần này có nói sẽ không làm em sợ nhưng lần sau sẽ không buông tha em dễ dàng như vậy". La Tại Dân ôm lấy Chung Thần Lạc đang buồn ngủ, nói.
16.
Sau khi xác định ngày và địa điểm ăn tối, bảy người họ thành lập một nhóm chat. Lý Khải Xán ban đầu vốn muốn dành cho La Tại Dân một lời chào "thân thiết" để anh biết rằng "nhà mẹ đẻ" Chung Thần Lạc cũng cũng không dễ chọc, nhưng điều đầu tiên Bác sĩ La làm sau khi gia nhập nhóm chat là phát phong bao lì xì.
"Cảm ơn mọi người vì quan tâm đến mình và Lạc Lạc".
Bắt người tay ngắn, Lý Khải Xán nhận bao lì xì xong chạy vào phòng làm việc tìm đồ. Lý Minh Hưởng nhìn cậu lật bên này lật bên kia, miệng còn lẩm bẩm, liền hỏi cậu muốn tìm cái gì.
"Phong bì lì xì, giống loại mà mẹ Thần Lạc đã tặng cho chúng ta trước đây, em nhớ em đã đặt ở đây ..." Lý Khải Xán kéo từng ngăn bàn ra, nhưng không tìm thấy thứ mình muốn.
Nhưng thật ra Lý Minh Hưởng từ ngăn trên cùng của giá sách lấy xuống một hộp nhỏ "Đây à?"
"Đúng, chính là cái này, em đã nói là làm sao có thể mất được. Chúng ta mỗi người một cái,....một cái nữa cho Nhân Tuấn". Lý Khải Xán chọn ra ba cái từ một xấp phong bì màu đỏ.
"Là muốn cho Alpha của Thần Lạc phải không?"
"Ừ, không phải Thần Lạc đã nói ở quê hương em ấy nếu mang người yêu về ra mắt thì trưởng bối sẽ cho phong bì lì xì sao.Tuy rằng chúng ta không lớn hơn em ấy bao nhiêu tuổi, nhưng dù sao nhiều năm như vậy cũng xem như nuôi dưỡng em trai. Đây là lần đầu em ấy dẫn người yêu đến gặp, chúng ta nên phải biểu hiện tốt một chút, khí thế không thể thua La Tại Dân được".
Lý Minh Hưởng đưa phong bì cho Lý Khải Xán, "Thần Lạc chỉ là nhỏ tuổi một chút, tâm tính vẫn là rất trưởng thành thuần thục, em đừng lo lắng quá".
"Làm sao có thể không lo lắng?" Lý Khải Xán bấm vào nhật ký trò chuyện trong nhóm, "Anh xem xem La Tại Dân mỗi lần nói chuyện đều phải thêm nhãn dán biểu tình vào, thấy thế nào đều giống như một cái làm nũng tiểu yêu tinh, cố tình Thần Lạc lại thích kiểu này".
Bên phía Lý Khải Xán đang thảo luận ngất trời với Lý Minh Hưởng về việc làm như thế nào để không mất phong độ, để cho La Tại Dân biết rằng Chung Thần Lạc cũng có hậu trường vững chắc, đồng thời còn mời Hoàng Nhân Tuấn tham gia thảo luận qua điện thoại. Bên này Lý Đế Nỗ và Phác Chí Thịnh cũng đang ở trung tâm mua sắm không biết phải làm sao.
"Anh à, hay mua áo hoodie đi, Thần Lạc thích mặc kiểu đó lắm, lần trước anh Tại Dân có tặng cho cậu ấy một chiếc, cậu ấy ngay từ đầu còn không nỡ mặc" Phác Chí Thịnh kéo Lý Đế Nỗ vào một cửa hàng quần áo nam.
"Đó là do Tại Dân tặng, có thể so sánh được sao?"
"..."
Lý Đế Nỗ nhìn thấy ở đằng xa có một Omega đang cầm quần áo ướm lên người Alpha, trong lòng đột nhiên nghĩ tới cái gì, "Mua đồ đôi đi."
Đang chuẩn bị đi thử quần-Phác Chí Thịnh- sợ ngây người "Anh, chúng ta hai Alpha không thích hợp".
"...Trong đầu em mỗi ngày chạy bao nhiêu chuyến tàu vậy hả?"
17.
Bạn bè thân thích hai bên đều rất xem trọng bữa ăn này, mà hai nhân vật chính lại bởi vì đang trong thời kỳ yêu đương nồng nhiệt nên đối với việc này không biết gì cả.
La Tại Dân vừa trở về sau vài ngày nghỉ phép, thì cả bệnh viện đều biết anh đã có người yêu, bởi vì anh đăng ảnh khuôn mặt đang ngủ của Chung Thần Lạc lên vòng kết nối với dòng chữ "Đã tìm được chú mèo con của mình".
Có nhiều Omega và Beta vì chuyện này mà đau lòng, nhưng các cô gái điều dưỡng ở bệnh viện hiển nhiên so với lúc trước càng hưng phấn.
"Xem đi, tớ đã nói mà. Từ lúc Bác sĩ La yêu cầu tớ chuyển chàng trai này đến phòng khám của anh ấy, tớ đã biết mối quan hệ của họ không đơn giản".
"Cậu ấy trông thực sự rất đáng yêu nha, nhìn xem cái tai cũng hồng hồng, thực hối hận vì ngày đó không hỏi phương thức liên hệ, haiz...."
Câu sau tình cờ bị Bác sĩ La-người mới đi kiểm tra các phòng bệnh về-nghe được.
"Không được nha, Lạc Lạc rất dễ xấu hổ, mấy người như vậy sẽ dọa em ấy sợ".
Mặc dù đang cười, nhưng vài vị chị em Beta ở đây đều cảm nhận được sự uy hiếp trong lời nói của Bác sĩ La.
Ngoài trừ những điều dưỡng hưng phấn hơn đau buồn vì La Tại Dân có người yêu kia, những thực tập sinh từng cộng tác với Bác sĩ La cũng tỏ vẻ sức mạnh của tình yêu thật vĩ đại.
Nghĩ lại lúc bọn họ còn trẻ thiếu hiểu biết, chỉ biết La Tại Dân là ngôi sao từng tốt nghiệp trường của mình, một đám đều tranh nhau muốn đến khoa La Tại Dân thực tập. Nhưng chỉ sau khi bắt tay vào làm mới hiểu được tại sao không ai dám theo đuổi La Tại Dân vị Alpha độc thân hoàng kim này.
Nếu mắc một sai lầm nho nhỏ thì sẽ nhận được Bác sĩ La dịu dàng nhưng đầy dao kéo "nhắc nhở", thậm chí có một chàng trai còn bị anh mắng khóc, tuy rằng sau này Bác sĩ La đã tặng một món quà nhỏ để xin lỗi, nhưng cũng đã để lại cho lứa thực tập sinh này ấn tượng "Bác sĩ La thật khủng bố".
Nhưng bọn họ trong lúc vô tình nghe được La Tại Dân cùng vị kia nhà anh gọi điện thoai thì bị trùng kích mãnh liệt.
"Chẳng lẽ Lạc Lạc không muốn gặp anh một chút sau giờ làm à?"
"Anh cả ngày đều nghĩ về em~~"
"Lạc Lạc đã rất tuyệt vời rồi"
Chà, sự "dịu dàng" của Bác sĩ La cũng có rất nhiều loại hình khác nhau.
Bác sĩ La, người được tình yêu làm dễ chịu cũng không muốn làm thêm giờ, không có chuyện quan trọng thì hết giờ cũng đứng dậy ra về, đồng nghiệp hỏi sao về sớm vậy thì nhận được câu trả lời "Phải đi đón bạn nhỏ nhà tôi".
Ở phía bên kia, Chung Thần Lạc, bạn nhỏ đang ngồi chờ để được đón đi, cũng đang trong văn phòng trộm lười.
Cậu lật xem những bức ảnh của La Tại Dân mà cậu đã lén chụp trên điện thoại di động của mình, nhịn không được khúc khích cười, thầm cảm thán bạn trai mình thật đẹp trai. Có một bức ảnh La Tại Dân ôm cậu từ phía sau, chống cằm trên vai và mắt nhìn vào máy ảnh theo hướng từ dưới lên. Chung Thần Lạc nhớ rằng sau khi chụp ảnh xong bức ảnh này thì anh bị La Tại Dân ép vào tường hôn, một bên hôn còn vừa xoa sau gáy của cậu.
"Lạc Lạc có vị như quả đào." Cậu nhớ La Tại Dân hôn xong đã nói như thế với cậu
Tin tức tố của Beta yếu đến mức Chung Thần Lạc nghĩ cậu sẽ không bao giờ có được nó trong đời, nhưng La Tại Dân nói anh ấy đã ngửi thấy được.
"Anh rất thích."
La Tại Dân nói với cậu, mặc kệ là tin tức tố vị đào, vẫn là mùi thơm tỏa ra từ cơ thể, lại hoặc là mùi bột giặt còn vương trên quần áo. Chỉ cần là Chung Thần Lạc thì anh đều thích.
Mọi người trong công ty cũng biết ông chủ của mình có chủ, dù sao khuôn mặt của La Tại Dân thật sự rất dễ làm người ta chú ý, anh ấy ngồi ở trước khu vực quầy lễ tân chưa đầy ba phút thì các nhóm trò chuyện đã nổ tung.
Sau đó, lễ tân ở trước sảnh chứng kiến toàn bộ quá trình ông chủ của họ lao vào vòng tay của Alpha này.
"Anh ở gara đợi em là được rồi, như thế nào lại lên đây?"Chung Thần Lạc ôm cổ La Tại Dân, đôi mắt cong cong, cười rộ lên như một chú mèo con.
La Tại Dân ôm lấy cậu xoay người lại, anh không muốn để ai khác nhìn thấy bộ dạng hiện tại của Chung Thần Lạc, sau đó cúi đầu hôn nhẹ lên khóe miệng cậu.
"Lần đầu tiên đón bạn trai tan làm, anh có chút lo lắng."
CHẤM DỨT.
CẢNH BÁO: Phần sau ngoại truyện sẽ hoàn toàn là H. Ai chưa đủ tuổi và dị ứng vui lòng không đọc nha~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro