Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2. 忆 ỨC

Rồng bay phượng múa là biểu tượng của gia tộc Vĩ. Dòng dõi thư hương cống nạp triều đình hơn ba mươi vạn nén nhang, thức trà quý hiếm. Thưởu triều tam quốc tứ rẽ, gia tộc có công lớn hộ giá thái tử nhi lập đế. Từ đấy, giàu sang phú quý trải khắp vạn đời qua nhiều thập kỷ.

Tới nay, cơ ngơi thịnh vượng, chưa một lần bị trời tính toán đánh sập. Lão gia họ Vĩ là hiền tài hiếm có, trước giờ chỉ chấp nhận liên hôn giữa hai nhà Alpha.

Mới đầu nghe tin con gái đích tôn sinh ra là Omega, ông không sầu đo oán nghiệt. Thế hệ gen di truyền qua đời này sang đời khác, bất kể giới tính gì, con cháu đều xinh đẹp giỏi giang.

Một công ty con phó thác cho con gái, đủ hiểu bản lĩnh và kỳ vọng của Lão đối với đứa con gái này. Người ta đồn đứa con gái tuy là Omega, lại phân hạng cấp S lận. Cực kì quý hiếm.

Một Alpha muốn liên hôn với nàng, chỉ có thể từ S trở lên. Hơn nữa, Alpha cấp A chỉ chiếm 0.001% tỉ lệ dân số. Đủ thấy kiếm một Alpha S đã khó cỡ nào.

Buổi tối. Xe hơi lăn bánh qua cầu lớn. Qua cửa cầu lớn, cô bé sẽ thấy quảng trường rộng. Giữa quảng trường mênh mông, có rất nhiều người trực chờ kiếm ăn.

Tựa như đống con giòi bọ chui lúc nha lúc nhúc đấu đá, cấu xé, ăn thịt lẫn nhau chỉ vì miếng mồi tí tẹo.

Đài phun nước như thể công viên biển thơ mộng. Những ánh đèn lấp ló, sáng rực. Chả khác gì, một phép châm biếm. Thưởu sao số phận những con người thấp kém mà hèn hạ như vầy.

Chiếc xe đậu trước cây đèn đỏ. Cô bé híp mắt to tròn dễ thương, nhìn quảng trường lớn kín người ngoài cửa kính vương hạt mưa.

Mưa rơi rả rích, tạt vào kính kêu rích rắc.

Yết hầu trắng mịn, nhỏ nhẹ ngân lên:

"Cha, sao có nhiều người ngoài kia thế ạ?"

Quay đầu lại, cô bé hết hồn vì sự xuất hiện của khuôn mặt phụ nữ lạ in trên cửa xe.

Lão gia Vĩ liếc qua, khinh miệt một người phụ nữ chợt nhảy vồ sát cửa kính. Ông choàng tay sau vòng eo của con gái, kéo con gái ôm vào lòng.

Ả trưng sát bộ mặt già nua đanh đá, giọng điệu chua ngoa, mời chài:

"Quý ông, ngài có muốn một đêm không? Tôi cắt giá rẻ cho ngài. Chỉ 20% thôi!"

Giọng đàn ông đã ngũ tuần khẽ vang:

"Chạy xe."

Tài xế tuốt mồ hôi lạnh, nhanh chóng nhấn ga sau 1 giây đèn chuyển xanh.

Chiếc xe lăn bánh được vài giây. Đủ để cô bé ngây ngô nhìn thấy cái cảnh người đàn bà xấu xí vừa rồi đang giật mạnh mái tóc dài màu trắng của một cô gái trẻ đẹp.

"Á a a mẹ ơi con đau!"

"Cái thứ mất nết, mày tới tuổi nầy còn không chịu tiếp khách! Tính để em trai mày chết đói hả???"

Không biết trong đầu cô bé nhỏ nghĩ gì. Lão gia Vĩ chợt nghe con gái hỏi.

"Cha, nếu con là cô gái ấy, liệu con có đi tiếp khách không ạ?"

Lão gia không biểu lộ cảm xúc. Uy nghiêm, điềm đạm.

"Không, Vĩ Nghiên. Con là con gái gia tộc thượng lưu. Con khác với cô ta."

Lão gia ngửi được mùi tin tức tố nhẹ từ cổ gáy đứa nhỏ. Tuy hương thơm nhạt nhòa, còn chưa đủ tuổi trải kỳ phát tình đầu đời mà đã tỏa hương câu dẫn nhường này.

Nếu không phải kiếp này ràng buộc cha con, Lão gia đã có thể quang minh chính đại dưỡng thê từ nhỏ rồi nạp thiếp như thưởu phong kiến.

Lão gia Vĩ đưa đứa nhỏ tới tiệc xã giao dành cho giới quý tộc. Tiện thể, ra mắt cô bé, được nhiều quý Alpha cấp cao để ý thì càng tốt. Dẫu sao cũng là cơ hội chọn rể để liên hôn.

Vĩ Nghiên tuổi nhỏ tài cao, kỳ cầm thi họa lĩnh hội nhuần nhuyễn. Dung nhan mềm mại, mỹ lệ. Tuyệt sắc giai nhân, không ai dám trèo cao.

Cô bé cột tóc đuôi ngựa, đen dài, mượt mà. Dưới ánh đèn lộng lẫy, còn phản sáng sự bóng mượt như lụa của mái tóc. Phần mái kiểu Pháp, ôm mặt nhọn thanh tao toát lệ.

"Tiểu thư Vĩ, nay em thật đẹp!"

Sườn váy ôm trọn đường cong nữ tính của cô bé. Cùng với mùi hương hoa anh đào tỏa nắng. Thu hút biết bao nhiêu lời đường mật từ cánh Alpha bất kể nam nữ.

Vĩ Nghiên chào xã giao với biết bao nhiêu nữ nam Alpha. Cả cột sống suýt bửa thành đôi. Làm em mệt ngây ngất. Duy nhất khoảnh khắc đau bụng, em lấy cớ đi vệ sinh chối từ đám ruồi muỗi bu nhặng.

Một đám sâu bọ bẩn thỉu. Vĩ Nghiên phát tởm đến mức buồn nôn.

Mùi đặc trưng của từng Alpha khiến cánh mũi em suýt nữa đi nhập viện, sắc mặt cực kỳ khó coi. Nhưng ra ngoài xã giao đâu thể trưng bộ mặt phản cảm với người khác. Như thế không có quy củ.

Không thể để người ngoài đánh giá cách giáo dục của gia tộc Vĩ.

Không một Alpha nào có mùi dễ nghe chút nào. Dù chỉ một xíu xìu xiu. Vĩ Nghiên vừa đi dạo vừa giữ khăn tay lụa lau mũi. Tao nhã hít mùi phấn từ khăn tay cho bớt mùi Alpha kinh tởm.

Đằng này chẳng mấy chốc em xin cha về sớm đi nhập viện khoang viêm xoang mũi cho rồi.

Trong lòng bực bội tức không thể phát tiết, Vĩ Nghiên chạy vào một căn phòng xa lạ. Em không để ý bảng hiệu cấm làm phiền ngay trên đầu mà tự tiện xông vào.

Lại càng không để ý cửa phòng không khóa là có mục đích.

Đến khi đóng cửa lại, Vĩ Nghiên tức thì bị mùi tin tức tố trong kỳ Nóng tấn công. Đầu em tiếp nhận đợt sóng mạnh, choáng váng một trận, cả người run rẩy, khụyu gối chạm sàn.

Miễn cưỡng dùng khăn tay nhấn mạnh mũi, áp chế sự xâm nhập của mùi hương nồng từ một Alpha. Vĩ Nghiên mới có giây thả lỏng, tập trung thở đều đặn. Sắc mặt trắng ngắt chuyển dần hồng hào trở lại.

Cặp mắt phượng híp một cái. Vĩ Nghiên nhận ra cặp mắt phượng dài ấy đang co rút tiêu cự vàng kim, mọi nhất cử nhất động của em đều bị con mắt khóa chặt.

Sợi xích sắt nặng trịch khét ra âm thanh xẹt xẹt. Cục mắt xích to bằng cổ tay em, em nhìn mà khiếp sợ. Rốt cuộc một Alpha kiểu gì lại bị xuồng xích dữ vầy.

Xích như chó dại. Vĩ Nghiên nuốt nước bọt trong thầm lặng. Căng thẳng ngay cả nuốt nước bọt xuống họng vẫn không dám tạo ra âm thanh lớn.

Vĩ Nghiên đoán tiểu Alpha trạc tuổi mình. Còn bị nhốt trong lồng chó, đặt gần tủ đầu giường. Không khác gì thú cưng. Toàn thân trần truồng, em có thể thấy dương vật nhỏ hồng ỉu xìu giữa hai chân của tiểu Alpha.

Nghĩ tới mặt đỏ tai hồng như thỏ con có tật giật mình. Vĩ Nghiên quay phắt đầu sang chỗ khác ngay khi chạm mắt phượng vàng ấy.

Nhưng em gỡ khăn tay thưởu nào không biết, vừa rồi vì tiểu Alpha cảnh giác em là kẻ xấu nên mới tỏa sát khí đàn áp. Sau vài phút, tiểu Alpha thu hồi nguyên trạng, ngược lại, tỏa mùi hương rất dễ chịu, xoa dịu cánh mũi ửng đỏ của Vĩ Nghiên.

Không ngứa ngáy, không nặng mùi hôi. Đặc biệt, em không thấy nó kinh tởm.

Vả lại... Còn rất thơm!

Là thơm ngọt.

Vĩ Nghiên nhìn tiểu Alpha không còn khóa mắt vào em, chuyển sang hạ cằm nhìn đất. Tư thế cúi đầu. Lưng thẳng. Trông rất quy củ.

Vẻ như được dạy dỗ từ trước.

Như con chó vậy. Rất ngoan hiền.

Tiểu Alpha vểnh tai, nhạy bén tiếng động từ bên ngoài cánh cửa lớn. Lúc này, Vĩ Nghiên nhận ra động thái mới của tiểu Alpha sau một canh giờ im lặng.

Ngẩng cao đầu, nhìn em với ánh mắt phượng hiền lành, rồi cất giọng trầm bổng bình chân như vại.

"Trốn đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro