Chapter 1
Đặt ly rượu trong tay xuống, đưa tay ấn lại miếng dán ức chế hơi hơi nhếch lên ở sau gáy để kìm nén cảm giác khô nóng đang ngấm ngầm dâng lên trong lòng. Trần Vũ Tư tính toán có lẽ kỳ động dục của nàng cũng sắp đến, uống xong ly rượu này nàng nên nhanh chóng về nhà.
"Thưa tiểu thư, ly rượu này là do tiên sinh ở phía bên kia gọi cho cô, ý muốn mời tiểu thư một ly."
Người phục rượu mang đến cho nàng một ly rượu đầy màu sắc, vừa nói vừa quay đầu ra sau để biểu thị lời nói của mình.
Trần Vũ Tư nhìn theo ánh mắt của anh ta. Nàng thấy một người đàn ông mặc tây trang, đi giày da, trên mặt có nhiều nếp nhăn. Nam Alpha đó đang híp mắt nhìn về phía nàng.
"Xin lỗi, tôi không biết anh ta."
Trần Vũ Tư cố gắng chịu đựng sự ghê tởm đang trào dâng trong lòng, nhẹ nhàng cự tuyệt.
Ai ngờ nam Alpha kia cư nhiên lại đi tới, dẫn theo một đám người ngồi xuống bên cạnh Trần Vũ Tư.
"Vị mỹ nữ này, chúng ta tình cờ gặp nhau xem như là duyên phận, tôi mời em một ly rượu này, coi như để làm bạn với nhau đi."
Nàng ngửi thấy trong đám người này đủ loại mùi hương ghê tởm của rượu, thuốc lá cùng loạn thất bát tao mùi tin tức tố, Trần Vũ Tư cảm thấy như mình sắp phun ra bữa tối ngày hôm qua. Nàng dịch sang bên cạnh một chút, tránh bàn tay của hắn ta chuẩn bị giả vờ để khoác lên vai nàng.
"Xin lỗi, tôi đêm nay uống hơi nhiều, việc làm bạn hay là thôi đi."
Nam nhân kia vẫn không bỏ cuộc, cầm ly rượu lên, "Thật đáng tiếc, nếu không thể làm bạn được, cô em có thể uống một ngụm cho anh chút mặt mũi được không? Em xem có nhiều đàn em của anh đứng đây như vậy, anh sẽ cảm thấy rất mất mặt đó."
Những người đi theo nam nhân này cũng bắt đầu ồn ào, la ó lên, "Đúng vậy, cô em không uống chính là không cho đại ca của chúng ta mặt mũi, không uống một ngụm, chúng ta không cho cô em đi đâu!"
Trần Vũ Tư lộ ra vẻ mặt khó chịu, công việc ở chỗ làm chịu quá nhiều áp lực, tranh thủ hôm nay vừa hoàn thành xong một hạng mục, dành được cho bản thân chút thời gian nhàn rỗi, Trần Vũ Tư mới quyết định đến quán bar để thư giãn một chút.
Nhìn ly rượu trước mặt mình, Trần Vũ Tư nghĩ rằng nồng độ cồn của ly rượu này chắc không quá cao. Nàng hơn nữa cũng chỉ uống một ngụm thôi, chắc sẽ không có vấn đề gì đâu.
Nàng nhận lấy ly rượu trong tay tên nam nhân kia, ngẩng đầu nhấp một ngụm rượu xong liền đặt ly xuống lại bàn, đứng dậy tỏ ý muốn rời đi.
"Ây da, như thế nào uống xong liền muốn rời đi rồi! Ở lại chơi một chút đi!"
Trần Vũ Tư hất bàn tay phía sau đang giữ chặt bàn tay của nàng lại, bước nhanh ra khỏi sàn nhảy, vội vàng muốn rời đi càng sớm càng tốt.
Thật vất vả nàng cuối cùng cũng đã thoát ra khỏi sàn nhảy đông đúc, không nghĩ tới nàng lại đi nhầm hướng, nhưng xoay người lại nhìn thấy đám người kia đang chen chúc trên sàn nhảy, vươn cổ nhìn xung quanh. Trần Vũ Tư không dám quay trở lại mà bước nhanh về phía nhà vệ sinh.
Vừa đi, Trần Vũ Tư cảm giác hai chân của mình như muốn nhũn ea, cả người nóng lên, lúc này nàng mới ý thức được ly rượu kia có vấn đề!
Trong lòng nàng đang cảm thấy rất lo lắng, không dám dừng lại.
"Omega kia đi đâu rồi?"
Nghe được giọng nói từ phía sau truyền đến, Trần Vũ Tư càng cảm thấy hoảng sợ hơn, không chú ý đến đường đi trước mặt mà đâm sầm vào lồng ngực của người trước mặt
"Ầm!"
Không kịp nghĩ nhiều, Trần Vũ Tư đã túm lấy cổ áo của người đối diện, kéo người đó vào buồng trong cùng của nhà vệ sinh, đem người đó đặt ở trên cửa, ôm cổ người đó để tránh bản thân không bị trượt xuống."
"Cứu tôi."
———————————————————
Tả Tịnh Viện cách đây không lâu rốt cục cũng đã phân hóa, đúng như dự đoán, cô phân hóa thành một Alpha.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ 17 của cô, để ăn mừng việc bản thân cuối cùng đã trở thành một Alpha, cô đã đi theo Lô Hinh Di ở nhà bên cạnh đến quán bar.
Vốn dĩ Lô Hinh Di không muốn đem cô đến nơi này, dù gì Tả Tịnh Viện còn chưa đủ tuổi. Nhưng Tiểu Lô không thể chịu đựng nổi sự đeo bám của Tả Tịnh Viện.
"Tiểu Lô, không sao, không sao, năm sau đại khái là tớ sẽ trưởng thành. Hơn nữa, cậu không phải là cũng chưa trưởng thành mà đúng không? Cậu đi đến đây nhiều lần như vậy, tớ đi theo cậu, sẽ không có vấn đề gì đâu."
Lúc này, cô đang đi vệ sinh một mình, mới mở cửa ra, đã bị một người nào đó hung hăng đụng một cái thật mạnh.
Đau quá! Cô đang định nhìn xem coi ai là người không có mắt đụng vào mình. Bản thân còn chưa kịp hành động thì đã bị kéo vào buồng vệ sinh, đè ở trên cửa.
Cảm nhận được cơ thể mềm mại như nước của Omega gắt gao dán chặt vào người mình, gò má nóng bỏng áp vào cổ của cô, nàng thở dốc, hơi thở nhè nhẹ thổi vào tai của cô một cách tinh tế.
Vừa mới phân hóa thành Alpha, cô kìm không được mà dưới thân liền có một chút phản ứng, sắc mặt đột nhiên đỏ ửng, ngây ngốc không biết nên làm như thế nào.
"Cứu tôi."
Nghe Omega ở trong lòng mình nói như vậy, Tả Tịnh Viện còn chưa kịp phản ứng lại, giây tiếp theo cửa toilet đã bị đẩy ra, dọa cô sợ đến mức run lên, theo bản năng ôm chặt lấy Omega trong lòng đang không ngừng trượt xuống.
"Tao rõ ràng nhìn thấy Omega chạy vào toilet bên này. Tìm cho tao! Đừng để nó chạy mất! Tao để ý nó cả một đêm, tuyệt đối không thể buông tha nó!"
Omega?
Tả Tịnh Viện nhìn Omega đang vô thức cọ tới cọ lui trong ngực mình, cuối cùng cũng hiểu được, Omega này có lẽ đã bị đám Alpha bên ngoài đánh thuốc.
Với tinh thần anh hùng trượng nghĩa, phải làm điều đúng đắn, Tả Tịnh Viện ôm chặt Omega trong vòng tay mình, nhất định không thể để nàng rơi vào tay bọn chúng!
Toilet cũng không quá lớn nên bọn chúng rất nhanh đã tìm tới nơi Tả Tịnh Viện và Trần Vũ Tư đang trốn.
"Mở cửa! Mở cửa nhanh!"
Hai mắt của nam nhân ngoài cửa sáng lên, hắn ta chắc chắn Trần Vũ Tư đang trốn ở chỗ này.
Tả Tịnh Viện lập tức luống cuống, không biết nên làm gì bây giờ, với tư cách là một Alpha vừa mới phân hóa còn chưa đủ tuổi, cô khẳng định là đánh không lại đám Alpha bên ngoài!
Đột nhiên, Trần Vũ Tư không biết lấy sức lực từ đâu, đưa tay kéo Tả Tịnh Viện về phía mình, ôm lấy cổ và hôn lên môi của cô.
Đầu óc của Tả Tịnh Viện trống rỗng, cô còn chưa kịp phản ứng lại, cửa phòng đã bị đá tung.
Tả Tịnh Viện đẩy đầu của Trần Vũ Tư vào trong lồng ngực của mình, lợi dụng hình thể của Alpha để che chắn cho cơ thể của Omega càng nhiều càng tốt.
"Mẹ kiếp! Mấy người đang làm cái gì vậy! Có biết bọn tôi đang làm chuyện tốt không!"
Tả Tịnh Viện học theo những câu thoại cô đã đọc trong tiểu thuyết, quay đầu lại, tức giận chửi rủa đám người kia.
Ba bốn người đàn ông đang chen chúc ngoài cửa ngẩn người ra, vẫn chưa từ bỏ mà thò đầu vào để kiểm tra.
"Cút đi! Đừng làm chậm trễ chuyện tốt của lão tử!"
Tả Tịnh Viện nhìn những tên Alpha với thân hình thô kệch cao lớn ngoài cửa, nội tâm điên cuồng khẩn cầu bọn chúng nhanh chóng rời đi. Trần Vũ Tư trong vòng tay của cô dường như không thể trụ được nữa rồi, chính cô cũng vậy, Tả Tịnh Viện cảm thấy ngực mình đang nóng dần lên, Omega chính là đang không ngừng liếm, hôn cô.
May mắn thay, đám người kia vẫn còn bán tín bán nghi mà rời đi, ồn ào di chuyển đến chỗ khác để tìm Trần Vũ Tư.
Nghe thấy tiếng toilet đóng cửa, tiếng mắng chửi của mấy tên nam nhân đó đã xa dần, Tả Tịnh Viện mới buông bàn tay đặt sau đầu của Trần Vũ Tư xuống.
Cô còn chưa kịp lấy lại hơi, Tả Tịnh Viện lại bị Omega kéo lại và hôn cô một cách mãnh liệt.
Tả Tịnh Viện không có kinh nghiệm, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được sự hoảng sợ của Omega, chiếc lưỡi nhỏ của nàng đang vội vàng tìm kiếm bạn tình của nó ở trong miệng cô.
Cô ôm lấy Omega trước mắt, mùi tin tức tố trên người Omega là hương cam quýt, cô nhắm mắt lại mà cảm thụ hương vị ngọt ngào trên đôi môi của nàng.
Vậy đó là cảm giác khi hôn...
Trần Vũ Tư đột nhiên rời khỏi nụ hôn tưởng chừng như bất tận của hai người, tiểu Alpha vẫn còn đang chìm đắm trong cơn say, không được hôn nữa, cô mở to đôi mắt ngập tràn ủy khuất của mình mà nhìn đối phương bĩu môi.
Omega đưa một tay đi xuống sờ soạng, nhẹ nhàng vẽ ra hình dáng dưới thân của Tả Tịnh Viện.
Tả Tịnh Viện đỏ mặt, thoải mái mà hừ một tiếng. Giọng nói ngọt ngào của đối phương khiến Trần Vũ Tư hoài nghi về xúc cảm trong tay mình.
"Cô... là Alpha đúng không? Cô đã đủ tuổi chưa?"
———————————————————
Tá đa ~ Hôm nay mọi thứ đều là giả, chỉ có ô tê pê mới là thiệt.
Một chiếc fic mới cùng thể loại hoàn toàn mới 😀 Mong mọi người sẽ ủng hộ nhìu nhìu ạ. 😍
P/s: Một tấm hình t vô tình tìm thấy. Không hiểu sao nhìn hình trong đầu t lại cảm giác giống như Trần tiểu thư đang dẫn Tả bạch kiểm của cô ấy đi chơi vậy đó =))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro