Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9 thật thật giả giả

EDIT; @yinyin040

Lăng Vân Phàm: "Cái kia......Cậu có thể đặt tôi xuống hay không?

Kỷ Thương Hải: "tại sao?

Bởi vì ước chừng ở 400 vạn năm trước, nhân loại tổ tiên vì thích ứng với hoàn cảnh thảo nguyên  khô ráo , học xong đi đứng bằng hai chấn, cho nên tôi dựa  vào thời gian mấy trăm vạn năm  tiến hóa tới hai chân không phải phế.

Lăng Vân Phàm: "Quá mất mặt......"

Kỷ Thương Hải cười cười: "Tôi trước kia thường xuyên ôm cậu như vậy , cậu chưa bao giờ cảm thấy mất mặt."

Lăng Vân Phàm: ".....phóng!"

Thí!

Kỷ Thương Hải: "Phóng?"

Lăng Vân Phàm bất lực nói: "Để tôi xuống dưới đất......"

Kỷ Thương Hải thoạt nhìn tâm tình cực kì tốt: "Không bỏ."

Lăng Vân Phàm: "......"

Ngạnh ngạnh, quyền đầu cứng.

Lăng Vân Phàm thử giảng đạo lý: "...... Cậu phải biết rằng, tôi quên đến không còn một miếng, cho nên cậu hiện tại đối tôi mà nói là người xa lạ, tôi thật sự cảm thấy thực mất mặt, cậu để tôi xuống dưới đi, tôi tự mình có thể đi."

Kỷ Thương Hải thu lại nụ cười, trầm mặc một lát, nhìn người trong lòng ngực một lúc như cũ vẫn không buông Lăng Vân Phàm ra:  "Đầu gối cậu đều thấm máu, hà tất gì phải miễn cưỡng chính mình, huống hồ lại gần ra đến ngoài."

Lời này Kỷ Thương Hải nói không sai.

Hai người từ hành lang  vào thang máy có thể xuống tới tầng bãi đỗ xe  không đi tới hai bước, Kỷ Thương Hải hướng một chiếc xe trước mặt bước tới, hơn nữa rốt cuộc cũng đem Lăng Vân Phàm trong lòng ngực bỏ vào trong xe.

https://www.wattpad.com/myworks/336819564/write/1339112315

 Lăng Vân Phàm rõ ràng không cảm thấy đầu gối đau, sau một lúc một lần nữa uốn gối,  chỗ bị thương truyền cơn đau đánh thẳng  vào dây thần kinh, Lăng Vân Phàm vội vàng duỗi tay đỡ lên xe ổn định thân mình, cường trang thong dong.

Bất quá khi đó Kỷ Thương Hải không cẩn thận đụng vào trúng mình chiếc xe hơi, nhưng không phải chiếc trước mắt này .

Lăng Vân Phàm tò mò mà nhìn logo xe, đồng tử chấn động.

ĐM, chỉ là một chiếc xe này thôi cũng đủ trả hết nợ trên người cậu.

Hiện giờ cậu cùng Kỷ Thương Hải, kia thật là một cái là vân trung Côn Bằng trong nước long mã, một cái là phòng thượng gà mương trung tôm.

"Lên xe đi." Kỷ Thương Hải ga lăng mà thay cậu mở cửa ghế phụ nhìn về phía Lăng Vân Phàm.

Lăng Vân Phàm đứng ở  trước cửa xe, nhìn  không gian trong xe nhỏ hẹp bịt kín, mặt lộ vẻ do dự.

Lý trí nói cho hắn, bất luận mục đích của Kỷ Thương Hải  là cái gì, cậu hẳn là nên lập tức ngả bài.

Cậu bất quá là vì  tôn nghiêm đáng thương mà phải giả vờ mất trí nhớ, cậu có thể diễn bao lâu?

Một lời nói dối cần vô số lời nói dối tới che đậy, cậu nhất định sẽ bị lòi ra, đến lúc đó mất mặt hay hiện tại mất mặt có khác gì nhau? Hà tất gì ở đây lãng phí thời gian?

Lăng Vân Phàm thật sâu hít một hơi âm thầm hạ quyết tâm, bình tĩnh mà quay đầu nhìn về phía Kỷ Thương Hải: "Kỳ thật tôi......"

Kỷ Thương Hải đột nhiên mở miệng đánh gãy lời Lăng Vân Phàm: "Kỳ thật chúng ta đã không ở chung nửa năm."

"A?" Lăng Vân Phàm sửng sốt.

 Kỷ Thương Hải đè bả vai Lăng Vân Phàm , đem người ấn xuống ghế phụ cũng nhanh chóng đóng cửa xe.

Lăng Vân Phàm: "Không phải, từ từ......" Nói thật cần có dũng khí, cậu mới vừa gom đủ dũng khí cứ như vậy mà mất hết!

Kỷ Thương Hải bước nhanh đến bên của bên kia, lên xe sau mới hơi thả lỏng một ít, hắn nghiêng đi thân giúp Lăng Vân Phàm đeo dây an toàn, cũng nói: "Tên của cậu là Lăng Vân Phàm, lăng trong không lăng, vân phàm trong thẳng quải vân phàm, chúng ta ở bên nhau ba năm, nửa năm trước tôi bởi vì việc kinh doanh của tập đoàn sự không thể không xuất ngoại, vì thế chúng ta đã yêu xa nữa năm."

"A?" Lăng Vân Phàm nghe được sửng sốt sửng sốt.

Kỷ Thương Hải nhân lúc này cúi đầu đem đai an toàn , Lăng Vân Phàm nhìn không thấy biểu tình của hắn , chỉ nghe thấy hắn nói: "tôi mỗi ngày đều nhớ đến cậu."

"Nhưng là một tháng trước." Kỷ Thương Hải ngồi dậy tự đeo đai an toàn cho mình, "Cậu đêm hôm khuya khoắt gọi điện thoại cho tôi, nói mình đã xảy ra chuyện, lúc sau đột nhiên không có tin tức, tôi làm thế nào cũng không liên lạc được với cậu."

Kỷ Thương Hải khởi động xe, vững vàng mà lái xe ra khỏi gara bệnh viện, tiếp tục nói: " Lòng tôi nóng như lửa đốt, bỏ hết việc quan trọng trong tay trở về nước, chỉ nghĩ chạy nhanh tìm được cậu, sau đó đêm qua, cậu rốt cuộc chịu lại lần nữa liên lạc với tôi, cậu nói  ra một cái địa chỉ, để cho tôi đến tìm cậu, tôi lập tức chạy xe đến nhưng bởi vì không quen đường nên không tìm thấy chiaạ chỉ của cậu chỉ có thể ở trên đường lớn chậm rãi tìm kiếm."

"Ai ngờ, cậu bỗng nhiên từ nhỏ ngõ nhỏ vụt ra, đụng vào xe tôi sau đó liền hôn mê bất tỉnh, tôi vội vàng đem câu đến bệnh viện."

Kỷ Thương Hải nói xong, còn hỏi lại Lăng Vân Phàm một câu: "Những việc này, cậu còn có ấn tượng không?"

Lăng Vân Phàm trợn mắt há hốc mồm: "......"

Cậu có cái éo ấn tượng a a a!

Kỷ Thương Hải làm như thế nào mà mặt không đổi sắc nói ra những việc này như thật vậy!

https://www.wattpad.com/myworks/336819564/write/1339112315

Nếu không phải chủ nghĩa duy vật kiên định ở cậu trên đầu gõ mõ, cậu liền sẽ hoài nghi chính mình nhân tai nạn xe cộ có phải xuyên qua đến song song rồi không a!

"Tôi...... Tôi không nhớ rõ......" Lăng Vân Phàm trong lúc nhất thời không biết nói cái gì, ậm ừ nửa ngày, nghẹn ra câu này.

"Không sao." Kỷ Thương Hải nhẹ giọng, dường như đang nói cho chính mình nghe, "Dù sao tôi cũng tìm được cậu rồi."

"Vậy cậu...... Cậu......" tình huống này quá mức khó bề phân biệt, đem Lăng Vân Phàm chỉnh sẽ không, một từ 'cậu' tự nói lắp nửa ngày mới nhảy ra một câu, "Cậu từ nước ngoài gấp gáp trở về công việc ở công ty  không quan trọng sao?"

Hỏi xong câu này, Lăng Vân Phàm liền cảm thấy mình có chút điên, như thế nào còn theo Kỷ Thương Hải biên tiếp kịch bản.

Kỷ Thương Hải nghe xong, nhẹ nhàng cười ra tiếng, sau đó nói: "Đã không quan trọng, công tác đều giao cho người khác xong rồi."

Lăng Vân Phàm: "Vậy là tốt rồi."

Kỷ Thương Hải: "cậu nhắm mắt nghỉ ngơi một lát đi, chút nữa là tới nhà rồi."

Lăng Vân Phàm: "...... ừm."

Cậu đột nhiên cảm thấy tò mò, nhà trong miệng Kỷ Thương Hải , không biết sẽ ra sao.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Tới đây rồi nhớ cho tui  1⭐ nhoa

Kỷ ca thật là 1 biên kịch tài năng một ảnh đế tàidỏi a

EDIT; @yinyin040

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro