Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3 làm sao mà đuổi kịp cậu ta chứ

EDIT; @yinyin040

Lớp mười một của học kỳ hai, chính là quãng thời gian mà Lăng Vân Phàm cùng Kỷ Thương Hải cạnh tranh kịch liệt đến cách mười con phố đều có thể nghe thấy.

Nếu hai người gặp ở hành lang thang Lăng Vân Phàm sẽ trực tiếp quay đầu đi, không cho Kỷ Thương Hải mặt mũi.

Sau đó là đến đoạn thời gian chia nhóm nhỏ ra học tập , Lăng Vân Phàm cùng Kỷ Thương Hải trùng hợp mà được sắp vào cùng nhóm, Lăng Vân Phàm lúc đầu còn nghĩ nên làm cái gì bây giờ, kết quả Kỷ Thương Hải chỉ tới một ngày, sau đó trực tiếp xin nghỉ nửa tháng, đã không đi học cũng không có tới tham gia hoạt động của nhóm.

Tiếp theo là tiết tự học buổi tối,cậu ở lại đọc sách đến 10 giờ, tôi đây liền đọc sách đến 11 giờ, cuối cùng hai người điều ngoan cố mà ở lại , cho đến khi bảo vệ phải tới đuổi người: "Hai vị bạn học này, các ngươi làm cái gì thế! Tiết tự học buổi tối đã kết thúc lâu rồi sau còn không đi về nhà a! Biết bây giờ phải cúp cầu giao điện không? Hai người muốn ngủ ở đây phải không, ngủ dưới đất anh em ôm nhau mà tâm tình à?"

Điều kỳ quái nhất vẫn là ở đại hội thể thao.

Một người nhảy cao 800mét cùng 5000 mét đoạt được giải, một người khác nhảy xa 100 mét cùng 200 mét cùng xếp hạng.

Cuối cùng lớp đua tiếp sức lại càng xuất sắc, Lăng Vân Phàm cùng Kỷ Thương Hải điều là người chạy cuối, vừa lúc này hai cái lớp chạy điều nhau, phân biệt ở hạng nhất đường đua cùng hạng ba đường đua.

-( đừng đọc wed lậu nha) https://www.wattpad.com/story/336819564?utm

Ngày đó, trước khi thi đấu tiếp sức bắt đầu, tuyển thủ thi đấu vô cùng sôi nổi mà ở trên đường đua làm nóng thân thể.

Lăng Vân Phàm đang ép chân bỗng nhiên cảm thấy một ánh mắt nóng bỏng đang nhìn mình, vừa ngẩng đầu lên liền thấy Kỷ Thương Hải không biết vì cái gì mà nhìn chằm chằm mình.

Hai người bốn mắt giao nhau, Kỷ Thương Hải liền chuyển tầm mắt đi nơi khác.

Lăng Vân Phàm buồn bực nghĩ: Kỷ Thương Hải nhìn chằm chằm cái gì chứ? Sao, trước khi chơi còn tham dò tình địch à?

Bỗng nhiên nam sinh đứng thứ hai trên sân cười hì hì chạy tới, thân thiết mà ôm lấy bả vai cậu, cười đùa nói: "Phàm ca,thủ hạ lưu tình a."

"Cái này không được rồi." Lăng Vân Phàm trả lời, "Cái danh hiệu hạng nhất này tôi nhất định phải lấy."

Nam sinh cười to, thân mật mà câu cổ Lăng Vân Phàm : "Ai u, không hổ là Phàm ca, nói chuyện chính là kiên cường."

Giọng mới nói ra, phía trước liền bay tới một giọng nói lạnh lùng.

"bắt đầu thi đấu ngay bây giờ , mà ở đó có người còn tán gẫu, vậy mà tơ tưởng lấy được hạnh nhất?"

Người nói ra câu này chính là Kỷ Thương Hải, một đôi mặc mắt liếc xéo hai người, đáy mắt hình như có băng tra.

Lăng Vân Phàm không vui: " cậu......"

"Làm cái gì đó ." Giáo viên thể dục la lên "thi đấu sắp bắt đầu rồi, mau trở lại vị trí của mình đi."

nam sinh kia vội vàng buông Lăng Vân Phàm ra, ngoan ngoãn mà trở lại sân thi của mình .

Lăng Vân Phàm bất đắc dĩ im lặng, nhưng trong lòng bị kích thích, lửa giận thế nào cũng không hạ được.

Bất quá ở việc chạy bộ, Lăng Vân Phàm có tự tin rất lớn.

Người chạy đầu tiên của lớp cậu không cách nhau quá xa lớp khác.

Chỉ cần phía trước không có bị gì, cậu khẳng định là có thể lấy hạng nhất.

Nhưng chính là lo lắng cái gì thì sẽ gặp cái ấy.

Trong lúc giao gậy đến người thử ba gậy lại bị rớt , tuy rằng lập tức nhặt lên, nhưng vẫn làm chậm thời gian.

Lăng Vân Phàm nhận gậy từ người thứ ba, liền liều mạng mà chạy như điên, dưới tiếng vỗ tay cổ vũ mà vược qua hai người của lớp khác, cùng Kỷ Thương Hải tranh thắng bại.

Mẹ nó, chân như không còn là của mình nữa, Kỷ Thương Hải nhất định phải thua.

Mắt thấy còn 5 mét cuối cùng, khi Lăng Vân Phàm đuổi kịp Kỷ Thương Hải, thắng lợi ở ngay trước mắt, nhưng ông trời lại cố tình trêu đùa cậu. Vạch đích gần trong gang tấc, Lăng Vân Phàm lại bị trẹo chân.

Trời đất trong nháy mắt trở nên quay cuồng, Lăng Vân Phàm chỉ có suy nghĩ duy nhất là: Té ngã rồi nhanh chóng đứng lên lại khẳng định sẽ không kịp, khoảng cách cũng chỉ có hơn 2mét, không bằng......

Cậu nhào tới phía trước, thân thể lăn hai vòng mà cán vạch đích.

Bạn học và giáo viên cùng lúc đi đến nâng cậu lên, Lăng Vân Phàm mở miệng câu đầu tiên chính là: "Tôi thắng Kỷ Thương Hải rồi sao?"

Tính tình thiếu niên trước nay đều là như thế không bao giờ chịu thua cuộc.

Nghe thấy bạn học nói: "thắng thắng" càn làm Lăng Vân Phàm cười lớn, sau đó bởi vì cổ chân đau đớn tiếng kêu la thảm thiết giống như bình nước đang sôi.

Bất quá sau khi đến phòng y tế, Lăng Vân Phàm cảm thấy có điều không đúng. tuy cậu nhanh trí mà lăn đến vạch đích, nhưng nói như thế nào cũng là té ngã, sao có thể nhanh hơn người đang chạy trong khi đó hai người lại chỉ chênh lệch cực kỳ nhỏ.

Lăng Vân Phàm buồn bực nghĩ, sau đó liền hỏi người anh em của mình. Người đó đem Lăng Văn Phàm để lên giường trên phòng y tế nói: "Há, mày té doạ đến Kỷ Thương Hải làm cậu ta phải dừng lại."

"Dọa đến cậu ta?" Lăng Vân Phàm nghi ngờ nhướng mày, "tao với cậu ta chạy khác đường nhau làm sau có thể doạ đến cậu ta được?"

"Ai nói không !" Người nọ hét lên, "Cũng không biết người kia chạy đua mà không nhìn đường lại đi nhìn qua mày, chắc là muốn nhìn xem mày có vược qua cậu ta chưa chứ gì, xứng đáng hạng hai chạy đua mà ."

"Dù sao tao cũng thắng." Lăng Vân Phàm đắc ý nói, ngẩng đầu ưỡn ngực, nhiều ngày phiền muộn như trở thành hư không.

"Phàm ca mày ở đây nghỉ ngơi thật tốt nghỉ ngơi đi, tao phải đi tham dự lễ bế mạc đại hội thể thao." Người kia nói, "Chờ lễ bế mạc kết thúc tao tới đưa mày về nhà."

"Được tao ở đây, mày mau đi đi."

Chờ người kia rời đi, Lăng Vân Phàm đỡ cái chân đang bị thương lên giường bệnh, nằm xuống có thể bởi vì buồn chán, thế nên một lúc sau cậu đã ngủ.

Trong lúc Mơ mơ màng màng, Lăng Vân Phàm ngửi được một mùi hương thanh đạm lãnh lẽo như có như không trong không khí, dường như được tạo ra từ 'dông tố sau hồ nước biên', .

Lăng Vân Phàm sau khi tỉnh dậy, phát hiện cửa sổ phòng y tế bị mở ra một nửa, đầu giường bệnh để một chay nước tăng lực cùng một bánh hộp mousse xoài .

Trên hộp bánh dán một tờ ghi chú hình trái tim, bên trên ghi ba chữ: Tặng Phàm ca.

Lăng Vân Phàm nguyên ngày đều là chạy nhảy lung tung, lúc này tự nhiên sẽ cảm thấy đói bụng, cho nên không có nửa điểm do dự mà đem bánh kem ăn hết, cậu thầm nghĩ : Phải hỏi lại xem bánh kem này ai tặng, sau đó đi cảm ơn người ta mới được.

Từ ngày hôm đó Lăng Vân Phàm vẫn luôn nhớ hộp bánh kem kia, nhưng cậu khắp nơi dò hỏi, thế nhưng lại không có ai nhận đã tặng nó cho cậu.

https://www.wattpad.com/story/336819564-abo-sau-khi-gi

Ánh nắng chiếu qua khe cửa, lớp mười một cãi nhau ầm ĩ vì một chuyện không đâu.

Mà đến lớp mười hai, lại phải dành một năm chỉ quan tâm đến ôn luyện.

Lăng Vân Phàm năm nay đứng hạn cao hơn Kỷ Thương Hải hai lần, vậy mà lại thấp hơn Kỷ Thương Hải tận ba lần,Lăng Vân Phàm tức đến nghiến răng nghiến lợi, ngày đêm ôn luyện cho lần thi thứ sáu tiếp theo , Kỷ Thương Hải lại bắt đầu thường hay nghỉ học.

Bảng thành tích lần thi thứ sáu vừa ra, Lăng Vân Phàm lập tức tìm tên mình ở hàng đầu, thấy tên mình xếp cao hơn Kỷ Thương Hải không phải chỉ một hai bạn học,trong lòng nhảy nhót mà hô một câu "yes".

Sau đó hắn bắt đầu tìm kiếm tên Kỷ Thương Hải .

Hạng mười không có, hạng hai mươi cũng không có.

Lăng Vân Phàm liền kinh ngạc không thôi , cậu ởhàng cuối cùng lại thấy được tên Kỷ Thương Hải.

tất cả môn đều là 0 điểm, Kỷ Thương Hải không đi thi.

Đột nhiên, Lăng Vân Phàm vừa rồi còn đang vui mừng đột nhiên trở nên buồn bực, đây chính là thất vọng cùng cô đơn.

Cảm thấy thất vọng cùng cô đơn không bao lâu lại biến thành tức giận: Kỷ Thương Hải cậu ta sao lại có thể không đi thi! cậu có phải hay không cảm thấy lần thi này bất quá nhường cho tôi nên dứt khoát không đi thi! Con mẹ nó lão tử nhất định phải đem thành tích san đều tỉ số, lần sau thi so với cậu điểm càng cao hơn, cậu ở đó mà chờ đi!

Nhưng Kỷ Thương Hải không cho Lăng Vân Phàm cơ hội đó.

Kỷ Thương Hải tạm nghỉ học.

________&&&&&_______-( đừng đọc wed lậu nha) https://www.wattpad.com/story/336819564?utm

EDIT; @yinyin040

24/3/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro