Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15 khi còn nhỏ có chút điên

EDIT:yinyin040

Lăng Vân Phàm ra cửa tìm bóng rổ, kết quả tìm thấy một Kỷ Thương Hải với đôi mắt sưng thành hạch đào về nhà, điều này thực sự làm cho mẹ Lăng khiếp sợ.

Mẹ Lăng hỏi hai người đều ấp úng nói không rõ.

Cũng may mẹ Lăng không có hỏi đến cùng, chỉ hỏi lại Kỷ Thương Hải xác nhận người trong nhà đồng ý cho hắn ở nhờ chỗ này, liền đưa cho Kỷ Thương Hải nước đá để đắp đôi mắt.

Buổi tối, Kỷ Thương Hải ngủ ở bên cạnh Lăng Vân Phàm, đợi hồi lâu, chờ đến khi hắn cho rằng Lăng Vân Phàm ngủ rồi, thật cẩn thận mà dịch qua, dùng trán chốn đối trán với Lăng Vân Phàm.

Nhưng Lăng Vân Phàm không sâu.

Lăng Vân Phàm cảm nhận được động tác của Kỷ Thương Hải, mơ mơ màng màng mà trở mình, duỗi tay sờ sờ đầu Kỷ Thương Hải như trấn an.

Kỷ Thương Hải ngây người một lát, cuộn tròn người lại, tiến vào trong lòng ngực Lăng Vân Phàm.

Ngày hôm sau tỉnh lại,Kỷ Thương Hải xem chuyện hôm qua khóc thành bộ dáng kia giống như không có việc gì, đối với Lăng Vân Phàm cùng mẹ Lăng nới lời cảm ơn, rồi sau đó liền đi về nhà.

sau ngày hôm đó hai người vẫn như cũ chạng vạng gặp nhau ở công viên cùng chơi đùa, Kỷ Thương Hải không nhắc lại những chuyện hôm đó, Lăng Vân Phàm cũng ngượng ngùng không nhắc tới.

Cái khác chính là, sau ngày đó, Kỷ Thương Hải sẽ lặp đi lặp lại hỏi Lăng Vân Phàm có thích mình hay không, thậm chí hỏi thành nghiện.

Lăng Vân Phàm cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho là bạn mình mang ý niệm, luôn nói với Kỷ Thương Hải là mình thích hắn, cảm thấy hắn rất tốt.

Mỗi lần Lăng Vân Phàm nói thích xong , Kỷ Thương Hải đều sẽ vui vẻ rất lâu.

-

-

Chỉ chớp mắt, kỳ nghỉ hè đã qua.

ngày đầu tiên khai giảng, là khí thế tổng vệ sinh ngất trời, một bên múa may cây chổi cùng giẻ lau, một bên cùng bạn học hai tháng không gặp nói chuyện phiếm.

sau khi kết thúc tổng vệ sinh xong , Lăng Vân Phàm cùng bạn cùng bàn hi hi ha ha mà đi đổ rác, ở trên hành lang bất ngờ gặp được Kỷ Thương Hải.

"A!" Lăng Vân Phàm hai mắt tỏa sáng, giơ tay hướng Kỷ Thương Hải vẫy vẫy.

Ai ngờ Kỷ Thương Hải liếc mắt nhìn Lăng Vân Phàm một cái, sao đó trực tiếp làm lơ cậu, quay đầu bước nhanh rời đi.

Lăng Vân Phàm sửng sốt, không biết mình làm sai cái gì.

Cậu bởi vậy nóng lòng một ngày, chạng vạng  cậu đi tới bồn hoa sớm hơn chờ Kỷ Thương Hải.

Chờ Kỷ Thương Hải vừa xuất hiện, Lăng Vân Phàm liền bắt lấy người kia, chất vấn nói: "Hôm nay ở trường học, vì cái gì không để ý tới tôi?"

Nào biết Kỷ Thương Hải so Lăng Vân Phàm còn gắp hơn: "Ở trong trường học, cậu không thể nói chuyện với tôi."

"Tại sao chứ?" Lăng Vân Phàm khó hiểu.

Kỷ Thương Hải lo âu: "Bọn họ thấy tôi cùng cậu chơi với nhau, cậu sẽ cũng bị bắt nạt ."

Lăng Vân Phàm sửng sốt, bỗng nhiên phản ứng lại câu nói đó: "Trong lớp học thật sự có người bắt nạt cậu?"

Kỷ Thương Hải cúi đầu: "...... Không, chỉ cười nhạo vài tiếng, tôi quen rồi, nhưng tuyệt đối không thể liên lụy tới cậu." Hắn nói, hơi hơi cắn răng, cánh tay buông xuống nắm chặt thành quyền, ẩn ẩn phát run.

Lăng Vân Phàm ngẩng đầu ưỡn ngực: "Mắc gì chứ? Tôi mới không sợ bọn họ."

Kỷ Thương Hải: "Chính là......"

Lăng Vân Phàm: "Nào có nhiều chính là chứ vậy, cậu ở trường học không để ý tới tôi, tôi rất đau lòng đó a." cậu tăng thêm ngữ khí hai chữ 'đau lòng '  , giả bộ ủy khuất, đem Kỷ Thương Hải chỉnh đến chân tay luống cuống.

Lăng Vân Phàm che ngực: "rất đau lòng a, Tây Hồ thủy tôi nước mắt. Yêu nhất cậu là tôi, cậu như thế nào bỏ được làm tôi khổ sở. Tôi có phải hay không là người cậu yêu nhất, cậu vì cái gì không nói lời nào?"

"Khụ khụ." Kỷ Thương Hải bị câu hát của cậu trêu sợ tới mức liên tục ho khan, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, "Đừng hát nữa, đừng hát nữa."

Lăng Vân Phàm chớp mắt cười: "Không hát cũng được, vậy cậu hứa với tôi, ở trường không được không để ý tới tôi."

Kỷ Thương Hải: "Chính là......"

Lăng Vân Phàm: "Ai nha, đâu nhiều 'chính là' như vậy ! Được rồi, quyết định như vậy đi, đi thôi, chơi bóng rổ."

Nói rồi cậu  ôm lấy bả vai Kỷ Thương Hải, không cho Kỷ Thương Hải cơ hội cãi lại, đem người kéo tới công viên.https://www.wattpad.com/myworks/336819564/write/1344151394

-

Đêm đó, Kỷ Thương Hải nằm ở trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được.

Trên đời này có người thích lấy thống khổ của người khác làm niềm vui, những tên lưu manh trên lớp của Kỷ Thương Hải, chính là cái loại này.

Kỷ Thương Hải sớm đã nhìn thấu bọn họ, hắn rõ ràng biết nếu Lăng Vân Phàm ở trường thân thiết với mình, nhất định sẽ bị bắt nạt.

Bởi vì lo âu Kỷ Thương Hải theo bản năng gặm tay, đầu óc suy nghĩ nên làm cái gì bây giờ?

Đúng lúc này, bên ngoài phòng tiếng pha lê va vào nhau tạo ra tiếng vang thanh thúy .

Kỷ Thương Hải nhìn hướng cửa phòng , thấy ánh đèn mỏng manh xuyên thấu qua kẹt cửa chui vào.

Kỷ Thương Hải do dự một lát, xốc lên chăn đứng dậy, tay chân nhẹ nhàng mà ra khỏi phòng.

Phòng khách không bật đèn, đồ dùng trong nhà bày trí khô khan bị bao phủ bởi đêm tối mông lung, ánh đèn sáng duy nhất ở đây là phòng vệ sinh.

Kỷ Thương Hải thật cẩn thận mà đi qua , đẩy cửa phòng vệ sinh ra.

Phía sau cửa có mấy bình rượu pha lê màu lục đậm , bình rượu mang theo bọt biển chảy đầy đất, trong không khí tràn ngập mùi cồn nồng đậm khiến người ta buồn nôn.

Một vị mỹ nhân động lòng người, thân hình tinh tế gầy yếu, trên người mặc một bộ váy trắng ngà đứng trước bồn rửa tay trước, nghe thấy tiếng vang, nàng xoay người lại,  cánh tay không vững chạm vào làm rớt cây dao trang trí nàng mới đặt ở bồn rửa tay.

Dao trang trí rơi xuống đất, bị rượu bao phủ.

Kỷ Thương Hải hô một tiếng: "Mẹ......"

Nữ tử trước mắt say khướt, son môi bị lem ra mặt, dây áo bị trễ xuống bả vai, thực sự một bộ dáng chật vật.

Nữ tử vẫy vẫy tay, hàm hồ nói: "Đi ngủ......"

Lời còn chưa dứt, nàng không đứng vững, lảo đảo ngã quỵ.

Kỷ Thương Hải vội vàng tiến lên, đỡ lấy nàng, dìu nàng lên giường trong phòng ngủ chính ,  đắp chăn đàng hoàng.

Nữ tử kéo chăn qua đầu, ô ô yết yết mà bắt đầu khóc.

"Mẹ." Kỷ Thương Hải lại hô một tiếng.

Nhưng không ai đáp lại hắn.

Kỷ Thương Hải dường như đã quen, vô thanh vô tức mà rót ly nước nóng đặt ở kệ trên đầu giường, sau đó rời khỏi phòng đóng cửa lại.

Kỷ Thương Hải đi phòng vệ sinh, đem mấy bình rượu dọn dẹp sạch sẽ.

Hắn mở vòi hoa sen, cọ rửa trên mặt đất, đúng lúc này,cây dao trang trí bị rơi xuống trên mặt đất lúc nãy lộ ra tới.

Kỷ Thương Hải ngơ ngẩn mà nhìn cây dao kia, ánh đèn phòng vệ sinh sáng đến chói mắt làm người ta choáng váng,chỗ sâu trong đầu hắn vang lên giọng nói nhỏ nhẹ, lặp lại lẩm bẩm nếu Lăng Vân Phàm ở trường học bị bắt nạt, vậy nên làm sao bây giờ đâu?

Hắn chậm rãi khom lưng, đem kia đem dao trang trí nhặt lên gắt gao nắm chặt ở trong tay, ngồi ngốc tại chỗ lập lại hồi lâu......

-

ngày hôm sau khai giảng , mọi người đều ở nỗ lực đem tâm trạng thản thơi của kì nghỉ hè dẹp đi.

thời gian thể dục giữa giờ , Lăng Vân Phàm ghé vào trên bàn nghỉ ngơi, bỗng nhiên nghe thấy ngồi cùng bàn cùng bạn bàn trên nói chuyện: "Tạm thời đừng đi WC lầu 4 ,mấy cái tên lưu manh  lớp bên cạnh điều ở đó."

"Có phải hay không là đánh nhau?hay là đi nói với thầy cô?"

"Không biết , tôi thấy một nam sinh lớp 1 bị bọn họ kéo vào bên trong, không biết tình hình như thế nào."

Lăng Vân Phàm ngẩng đầu lên: "Nam sinh lớp 1?"

Ngồi cùng bàn: "Chính là cái người hôm qua làm lơ cậu đó, bị kéo vào WC, không biết có phải hay không đánh nhau."

Lăng Vân Phàm nháy mắt thanh tỉnh, đột nhiên chụp bàn đứng dậy, cất bước hướng lầu 4 mà chạy.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Tới đây rồi nhớ cho tui  1⭐ nhoa--------------------------EDIT:yinyin040

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro