chương 10 không phải chính là cơ tốt nhất để rời đi sao?!
EDIT; @yinyin040
Kỷ Thương Hải láy xe đến một chung cư xa hoa chung cư, đem xe chạy vào gara.
Sau kh hai người xuống xe Kỷ Thương Hải nhịn không được nhìn chằm chằm băng gạc đầu gối của Lăng Vân Phàm.
Lăng Vân Phàm liếc mắt một cái liền biết hắn suy nghĩ cái gì, vội vàng nói: "Thật sự không có đau, cậu đi trước đi, tôi theo sau."
Kỷ Thương Hải đem tay đưa tới trước mắt Lăng Vân Phàm: "Nếu không muốn bế ít nhất cũng phải cho tôi nắm tay dìu cậu chứ."
Lăng Vân Phàm do dự một lúc, nhưng lại nghĩ nắm tay một cái cũng không mất miếng thịt, vì thế liền cầm tay Kỷ Thương Hải .
Tay Kỷ Thương Hải hơi lạnh khô ráo, ngón tay thon dài, có thể dễ dàng đem tay Lăng Vân Phàm bao lại.
Lăng Vân Phàm chủ động làm Kỷ Thương Hải cầm lòng không đậu mà câu môi, lôi kéo người kia đi vào trong thang máy.
Thang máy thẳng tới tầng mười một, tiểu khu này hộ hình mỗi tầng là một hộ, sự giàu có này làm tâm tình Lăng Vân Phàm trở nên phức tạp sự tò mò lúc nãy hầu như không còn, thay thế nó chính là sự xa cách cùng cảm giác xa lạ.
Lăng Vân Phàm đi theo Kỷ Thương Hải đi vào trong nhà, nhìn quanh bốn phía, cảm thấy kỳ quái cang tăng lên, thế cho nên thể xác và tinh thần đều ở kháng cự nơi này.
trong nhà sạch sẽ ngăn nắp, có nhiều dụng cụ điện giống nhau không ít, nhưng lại lạnh lẽo khoong có hơi người sống ở đây, liếc mắt một cái nhìn lại không có một cái đồ dùng trong nhà nào hết.
NNơi như thế cũng có thể được gọi là nhà?
Lăng Vân Phàm nhịn không được nhớ tới trới kia câu vì trả nợ mà phải bán đi nhà của mình.
Cách vách là một đại thẩm nhiệt tình, Trên tủ TV để những vật lưu niệm mỗi lần ba đi công tác mang về, trên tường treo tranh chữ thập do mẹ Lăng thêu, bàn ăn trải một tầng khăn trải bàn cách nhiệt, trên của phòng của Lăng Vân Phàm lưa đầy những vết tích vẽ bậy khi còn nhỏ, trên kệ sách bên trái phòng là truyện tranh, tiểu thuyết, tạp chí, bên phải là sách giáo khoa của cậu từ nhỏ đến lớn, trong phòng bếp lúc nào cũng nhàn nhạt khói, ban công mấy bồn xương rồng ở ban công khỏe mạnh sinh trưởng.
Cái đấy mới gọi là nhà.
Ngay cả Hùng ca ồn ào nhốn nháo ở quán ăn, đều giống nhà hơn nơi này.
chỉ được đăn trên wattpad yinyin040 https://www.wattpad.com/myworks/336819564/write/1343495470
"Đây là......" Lăng Vân Phàm nhìn về phía Kỷ Thương Hải, chần chờ hỏi, "Chúng ta trước kia cùng nhau sống ở đây sao?"
Kỷ Thương Hải dự đoán được Lăng Vân Phàm sẽ hỏi như vậy, trả lời nói: "Không ở thường xuyên chỉ ghé qua hai ba lần, câu có nhà của chính mình, mà tôi nửa năm trước lại xuất ngoại, cậu biến mất ngày đó cậu cũng không biết bị cái gì đem đồ cậu để ở đây toàn bộ mang đi."
Chợt vừa nghe không có gì xấu.
Không đợi Lăng Vân Phàm nghĩ lại, Kỷ Thương Hải lấy dép lê từ tủ giày ra , đặt ở trên mặt đất: "Vào đi, đừng đứng nữa bác sĩ nói cậu phải tĩnh dưỡng."
Chờ Lăng Vân Phàm đổi giày xong, Kỷ Thương Hải lôi kéo người vào phòng ngủ chính, ngữ khí ôn nhu đặt cậu ngồi xuống mép giường , rót một ly nước đưa cho Lăng Vân Phàm, sửa sang lại giường sau đó lại tìm hòm thuốc, bận rộn hảo một trận, cuối cùng nói với Lăng Vân Phàm: "cậu dựa vào đầu giường đi, cảm thấy đau đầu choáng váng sao?" vốn dĩ không cảm thấy gì, hiện tại bị ngươi này không chỗ sắp đặt thành bạn trai thật là cố chút đau đầu.
"cũng có một chút đau nhưng không cảm thấy choáng váng." Lăng Vân Phàm thành thành thật thật trả lời.
Kỷ Thương Hải: "Để tôi nhìn xem vết thương của cậu."
Hắn nói, tiến lên nửa bước gần sát Lăng Vân Phàm, duỗi tay đỡ lấy đầu Lăng Vân Phàm , động tác mềm nhẹ tiểu tâm mà đem băng gạc cởi bỏ, nhìn một hồi: "Sưng đến đáng sợ, để tôi sát trùng lại cho cậu."
Lăng Vân Phàm: "Được."
Kỷ Thương Hải lấy tăm bông từ hòm thuốc ra , dính lên cây cọ nâu povidone: " có thể sẽ có chút đau."
Lăng Vân Phàm: "Không sao."
Hai chữ Lăng Vân Phàm nói ra có chút nhẹ nhàng, nhưng khi tăm bông dính đầy nước thuốc povidone đè lên vết thương trên đầu gối cậu khó nhịn được đau đớn mà vô thức duỗi tay nắm lấy áo của Kỷ Thương Hải.
Lăng Vân Phàm lập tức ý thức được không ổn, lập tức buông tay, tay xấu hổ mà treo trên không.
Kỷ Thương Hải chú ý tới động tác nhỏ của cậu, cười nói: "Cứ nắm đi."
Lăng Vân Phàm: "không thể, như thế đem quần áo của cậu nắm hỏng cậu." Quỷ biết quần áo cậu có bao nhiêu quý.
Kỷ Thương Hải một bên giúp Lăng Vân Phàm bôi thuốc, bên nói: "Một bộ quần áo mà thôi, chỉ cần cậu muốn, thì cắn tôi cũng được ."
Lăng Vân Phàm không biết đáp lại như thế nào, cười gượng hai tiếng.
Trước kia làm sao mà không nhìn ra người này có khuynh hướng chịu ngược a!?
trong khi Lăng Vân Phàm đang suy nghĩ lung tung , Kỷ Thương Hải đã bắt đầu kiểm tra cánh tay của cậu, tuy đều là vết thương ngoài da, nhưng bị thương không ít chỗ , chỉ chốc lát Lăng Vân Phàm cả người tràn ngập povidone cùng hương vị Vân Nam Bạch Dược .
Lăng Vân Phàm buồn bực: "Bác sĩ có nói cho cậu là tôi khi nào mới không cần dùng thuốc đó nữa không?"
Kỷ Thương Hải: "Mỗi ngày bôi thuốc hai lần, nửa tháng sau hẳn là vết thương có thể kết vảy."
Lăng Vân Phàm nhịn không được hô: "Nửa tháng? vậy chẳng khác nào đem tôi ướp ngon miệng lun!"
Kỷ Thương Hải bị chọc cười, đôi mắt trong trẻo cong lên.
Lăng Vân Phàm nhìn hắn, cảm thấy hắn cười so trước kia đẹp hơn rất nhiều.
Bỗng nhiên phòng khách truyền đến tiếng chuông cửa, Kỷ Thương Hải đem povidone trong tay đậy nắp lại, bỏ vào hòm thuốc: "Là cơm hộp tới, cậu chờ một lát."
Nói xong, hắn đứng dậy ra khỏi phòng, phòng khách truyền đến thanh âm mở cửa đóng cửa , mơ hồ còn có tiếng chén đũa va chạm leng keng.
Ước mười phút sau, Kỷ Thương Hải một lần nữa xuất hiện ở trong phòng, cười đối Lăng Vân Phàm nói: "Ra ăn cơm đi, muốn tôi đỡ cậu không?"
"Không cần không cần." Lăng Vân Phàm tự mình đứng lên, đi vào nhà ăn.
Trên bàn cơm canh gà naáu với nắm tùng nhung nóng hỏi bóc hơi lên, bít tết Tomahawk, mùi hương tôm hum sốt bay khắp phòng,canh bạch ngọc hải sâm thơm ngon.
Lăng Vân Phàm líu lưỡi: "Này...... Nhiều như vậy a? đồ ăn này đó hẳn là rất mắc đi......"
Kỷ Thương Hải chu đáo kéo ra ghế dựa cho Lăng Vân Phàm , cười nói: "Cảm thấy cậu đói bụng, nên tôi mua nhiều chút như vậy cậu sẽ ăn no."
Lăng Vân Phàm đích thực đói bụng.
Thậm chí có chút đói đến choáng váng.
Hoang mang nghĩ rằng có phải hay không mình thật sự mất trí nhớ, Kỷ Thương Hải thật sự là bạn trai mình.
Hắn choáng váng mà ngồi ở ghế trên, mê mang mang mà cầm lấy chiếc đũa, ngốc lăng lăng mà kẹp mì sợi trong chén lên ăn một ngụm.https://www.wattpad.com/myworks/336819564/write/1343495470
"Ăn ngon không?" Kỷ Thương Hải quan tâm hỏi.
"Ô ô." Lăng Vân Phàm nghẹn ngào.
Kỷ Thương Hải hoảng loạn đứng lên: "Làm sao vậy?"
Lăng Vân Phàm khóc mặt: "Không có việc gì, cá này thực sự rất ngon."
Kỷ Thương Hải bất đắc dĩ mà ngồi trở lại ghế: "Có cần khoa trương như vậy không?"
Lăng Vân Phàm lời lẽ chính đáng: "Có! Cộng Công giận xúc Bất Chu sơn chính là bởi vì không ăn được chén mì này! Jehovah phát động đại hồng thủy Noah cũng là vì không ăn được này chén mì này!"
Kỷ Thương Hải nhẹ nhàng cười ra tiếng.
Lăng Vân Phàm: "Đừng hỏi tôi nữa cậu cũng nhanh ăn đi."
"Được." Kỷ Thương Hải cầm lấy chiếc đũa lên một gắp một miếng thịt gà bỏ vào trong miệng, đôi mắt lại dính ở trên người Lăng Vân Phàm, thấy cậu vùi đầu ăn đến vui vẻ nhảy nhót, cảm giác trong thịt gà miệng dường như thơm ngon hơn nhiều.
Nhưng vào lúc này, di động Kỷ Thương Hải vang lên, hắn cầm di động lên, thấy tên người gọi hiện hai chữ ' dung trạm ' .
Kỷ Thương Hải sắc mặt khẽ biến hóa điệu bộ tươi cười biến mất , hắn nắm chặt di động đứng lên, nhìn Lăng Vân Phàm nói: "Tôi đi nghe điện thoại một lát."
Lăng Vân Phàm đang nhai bò bít tết trong miệng , chỉ có thể hàm hàm hồ hồ mà ừ vài tiếng, sợ Kỷ Thương Hải không hiểu ý mình, lại gật đầu liên tục.
Kỷ Thương Hải nhìn bộ dạng này của cậu, nhịn không được lại cong cong khóe miệng, cầm di động đi vào phòng nghe điện thoại.
Một lát sau, Kỷ Thương Hải trở lại nhà ăn, nhìn Lăng Vân Phàm nói: "tôi phải đi đến công ty một chuyến."
Lăng Vân Phàm vội vàng nuốt xuống mì sợi trong miệng : "A? bây giờ sao?"
"ừ." Kỷ Thương Hải gật gật đầu, "Cậu cứ từ từ ăn, ăn xong chén đũa cứ để trên bàn, đợi chờ tôi trở lại sẽ dọn cho."
Lăng Vân Phàm: "Không phải vậy cơm cậu cũng chưa ăn được hai miếng , tốt xấu ăn thì phải no hả đi, việc rất gấp sao?"
"Thực sự gắp." Khi nói chuyện, Kỷ Thương Hải đã đi tới nhà ăn cửa, "tôi phải đi rồi."
Lăng Vân Phàm hướng bóng dáng hắn kêu: "Vậy cậu đi đường cẩn thận."
Nghe vậy, Kỷ Thương Hải nghiêng người nhìn tới Lăng Vân Phàm, trong mắt như có ngàn ánh sáng, hắn cười nhạt: "được."
-https://www.wattpad.com/myworks/336819564/write/1343495470
Kỷ Thương Hải đi rồi, Lăng Vân Phàm đột nhiên cảm thấy đồ ăn cũng không không còn ngon, cậu chầm chậm mà ăn hết đồ ăn trong chén, đem chén đũa dọn sạch sẽ, lại đem thừa đồ ăn thừa đậy kính lại, chuẩn bị bỏ vào tủ lạnh.
nhưng khi Lăng Vân Phàm mở ra tủ lạnh, sửng sốt một chút. Tủ lạnh trống rỗng, cái gì cũng không có.
Lăng Vân Phàm gãi gãi đầu, cũng không nghĩ nhiều, đem đồ ăn thừa bỏ vào tử lạnh, nghĩ buổi tối hâm lại có thể tiếp tục ăn.
Làm xong này hết thảy, Lăng Vân Phàm bắt đầu tự hỏi kế tiếp cậu nên làm gì.
Chờ một chút.
Lăng Vân Phàm bỗng dưng giật mình một cái .
Hiện tại không phải chính là cơ tốt nhất để rời đi sao?!
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
EDIT; @yinyin040
vân nam bạch dược:có tác dụng Hoạt huyết, làm tan máu tụ, giảm sưng & giảm đau, giải độc. Thuốc được sử dụng trong các trường hợp chấn thương, đụng giập, bầm tím, sưng đau, giập mô mềm, gãy xương kín, xuất huyết nội tạng, ho ra máu, chảy máu do trĩ, xuất huyết tử cung, xuất huyết do lao phổi,...và các bệnh nhiễm trùng ngoài da
bạch ngọc hải sâm: là con hải sâm trắng á
cộng công giận xúc bất chu sơn:Cung Công là thủy thần, con trai của (cháu năm đời của ), mặt người, thân , tóc đỏ, cưỡi đen, quản lý bảy phần hải dương, sông ngòi, ao đầm của thế gian. kế ngôi , thi hành chính sách cắt đứt sự kết nối của trời đất. Các thần không có tự do, mà người trên mặt đất cũng oán thán vang vọng trời đất. Cung Công vì thế tạo phản, hướng Chuyên Húc tuyên chiến, đánh nhau với Chúc Dung. Hai bên hỗn chiến ở , là nơi chém bốn chân rùa để vá trời. Hai bên chém giết hơn mười ngày, quân Cung Công sắp thua. Cung Công đau lòng, nổi giận gầm lên một tiếng, húc đầu vào núi Bất Chu tự vẫn. Chỉ sau một tiếng, núi Bất Chu sập xuống. Trời hướng tây bắc đổ xuống vì mất đi cột chống. Mặt trời, mặt trăng, các tinh tú chảy về phía tây. Mặt đất hướng đông nam cũng sụp xuống. Trăm sông bởi vậy mà đổ về đó. Vũ trụ từ đó hình thành quy luật mới, các vì sao vận hành theo chu kỳ, trăm sông đổ về một biển.
Jehovah phát động Noah đại hồng thủy: coi flim đại hồng thủy - noah để biết thêm chi tiết
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro