Chương 10
Edit: Tasdiparoa
Chương 10: Bắt đầu cầm tù (không có thịt)
Kể từ đó, Trương Thần bị giam cầm trong biệt thự này, Cố Dịch Thanh cũng đã giữ lời hứa về chuyện điều trị cho ba cậu.
Thỉnh thoảng cậu còn được Cố Dịch Thanh cho phép gọi điện cho ba để hỏi thăm tình hình gần đây, cậu cũng rất vui khi nghe tin ba mình hóa trị rất hiệu quả nhưng trong lòng vẫn tràn ngập cay đắng. Nếu không được người đàn ông này bao nuôi, cậu sẽ không bao giờ có đủ tiền để cứu ba, mỗi khi cậu gọi điện đến thì em gái toàn làm nũng như một đứa trẻ và còn hỏi khi nào cậu sẽ về, cậu cũng chỉ có thể biện ra một lý do để cho qua chuyện.
Cậu nói:"Chờ ba bình phục rồi anh sẽ về. Giờ anh bận quá....Tiểu Nhân đã lớn rồi, em phải chăm sóc tốt cho ba mẹ nhé, khi nào anh về thì sẽ dẫn em đến công viên chơi trò chơi mà em thích nhất...."
Em gái ở đầu dây bên kia cười rồi nói mình đã không còn nhỏ nữa, cần gì phải đi công viên, Trương Thần cũng cười lại rồi nói: Vậy thì đi chỗ khác.
Chỉ mới nói mấy câu mà trong lòng Trương Thần đã cảm thấy vô cùng ấm áp rồi.
Nhưng thường thì vừa mới hỏi thăm tình hình gần đây của đối phương, Cố Dịch Thanh liền đi đến, không chút do dự vuốt ve cơ thể gần như trần trụi của cậu, cậu không còn cách nào khác đành phải tạm biệt gia đình rồi quay đầu lại phối hợp với người đàn ông.
Trương Thần đã bị giam cầm trong biệt thự này hai tháng rồi, trong khoảng thời gian này, hầu như ngày nào cậu cũng phải làm tình với Alpha, cậu biết Alpha này tên là Cố Dịch Thanh nhưng cậu rất ít khi gọi tên hắn vì hầu hết thời gian Cố Dịch Thanh toàn bắt cậu gọi hắn là chồng.
Lúc đầu Trương Thần vẫn chưa quen, mỗi khi nói ra mặt cậu đều rất đỏ, nhưng số lần dần dần tăng lên nên cậu cũng có chút chết lặng, dù sao cũng đã bẩn rồi, còn bẩn thêm được nữa sao?
Chỉ là, dục vọng Alpha vượt xa người thường nên cậu không thể chịu nổi.
Nhiều lần Trương Thần nói không muốn, nhưng Cố Dịch Thanh vẫn thô bạo xâm nhập vào khoang sinh sản của cậu rồi xuất tinh, mặc dù không thắt nút nhưng nó vẫn thường khiến cậu phải kinh hãi.
Cậu đờ đẫn nghĩ, nếu đã nhận sự giúp đỡ của người khác, bản chất cậu cũng chẳng khác gì gái điếm đứng đường hà cớ gì phải miễn cưỡng, cho nên sau vài lần, cậu mới bỏ đi một phần xấu hổ mà phối hợp với Cố Dịch Thanh.
Để khiến Alpha dịu dàng hơn ở trên giường, Trương Thần thỉnh thoảng cũng sẽ chủ động phối hợp để làm hắn vui vẻ.
Trong lòng Cố Dịch Thanh vô cùng rối rắm buồn bực, hắn không biết mình bị làm sao nữa, tại sao lại đi mê đắm một Beta bình thường không có gì nổi bật đã thế tuổi còn rất lớn, một đêm không làm tình hắn sẽ không ngủ ngon giấc. Lúc đầu chỉ muốn trả thù cậu, nhưng sau khi đụ cậu rồi thì hắn lại không ngừng được, hắn chỉ muốn hung hăng chiếm hữu cậu, biến cậu hoàn toàn trở thành của riêng mình, thậm chỉ còn muốn cậu sinh con cho hắn.
Nên hắn lừa Trương Thần là chỉ cần không thắt nút thì dù có bắn vào khoang sinh sản cũng không có thai được. Beta không có kinh nghiệm trong chuyện này nên đã bị dụ dỗ và tin đó là thật. Có lẽ vì muốn trả ơn lòng tốt của hắn nên cậu cũng nhiều lần mở ra khoang sinh sản để hắn tùy ý xâm nhập vào.
Sau nhiều lần chơi thâu đêm suốt hai tháng, Trương Thần đã không còn ngại ngùng nữa, thậm chí còn chủ động gọi hắn là chồng, bị đụ không chịu nỗi thì liền bắt đầu làm nũng, có lẽ vì điều này mà Cố Dịch Thanh cũng đối xử với cậu ngày càng dịu dàng hơn.
Ngoại trừ việc Beta ăn mặc ít vải ra thì cuộc sống của cả hai gần giống như một cặp tình nhân đang hưởng thụ tuần trăng mật, mỗi ngày không thể tách rời nhau.
Nhưng tháng gần đây, Trương Thần cảm thấy bất an không giải thích được, thái độ của Cố Dịch Thanh cũng khác thường, dù cậu có cố gắng lấy lòng hắn bao nhiêu lần thì hắn cũng không cho cậu gọi một cuộc điện thoại nào.
Trương Thần trở nên hơi nóng nảy, cậu không biết ba mình đã thế nào rồi nhưng lần trước khi cậu gọi điện, mẹ cậu đã bảo cậu đừng lo lắng, chắc là vì điều này nên Cố Dịch Thanh mới không cho cậu gọi điện nữa, hắn cũng chỉ làm vậy vì lần trước cậu vẫn chưa cho hắn chơi thỏa thích thôi.
Nhưng nửa tháng trôi qua trong nháy mắt, mỗi lần nhắc đến yêu cầu này, Cố Dich Thanh lại kéo Beta lên giường rồi rót tinh vào bụng cho đến khi Beta không dám hỏi vấn đề này mới thôi.
Một hôm, Trương Thần đang ngồi trên ghế đá trong sân ngắm hoa, bỗng nhiên không biết tại sao cảm thấy rất bất an, cậu không nghĩ ngợi gì liền chạy về phòng, bất chấp hậu quả thừa dịp Cố Dịch Thanh đi vắng mà nhấc điện thoại lên rồi bấm dãy số vô cùng quen thuộc.
Tích —— tích —— tích, số quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau, tiếp theo là một loạt tiếng Anh mà cậu không thể hiểu được.
Cậu lo lắng cắn ngón tay, sao không nghe điện thoại? Có chuyện gì rồi sao?
Cậu gọi đi gọi lại, mỗi lần gọi thì càng thấy bất an hơn, cho đến khi ở đầu dây bên kia không phải là thông báo lạnh lùng nữa.
Cuộc gọi đã thực hiện và chính em gái đã bắt máy.
"Alo, anh trai, có chuyện gì vậy anh? Vừa rồi em hơi bận nên không nghe máy được." Cô cố gắng che đậy, giả vờ như không có chuyện gì nhưng khóc nức nở lại rất rõ ràng, nghe cô nói chuyện tim Trương Thần càng đập thình thịch.
Cậu hít một hơi thật sâu rồi hỏi:"Tiểu Nhiên, ba như thế nào rồi...? Anh muốn nói chuyện với ba."
"Ba không có sao cả, ba vừa hóa trị xong nên đang nghỉ ngơi, anh yên tâm đi, làm xong việc nói chuyện với ba cũng chưa muộn..." lời còn chưa dứt, đầu bên kia điện thoại có một giọng nói lớn, "Anh à, em không nói với anh nữa tại em có việc phải làm, khi nào rảnh em sẽ gọi lại cho anh!" Nói xong cô liền cúp máy điện thoại.
Trương Thần im lặng đứng trước điện thoại một lúc lâu, cậu nắm chặt tay lại và nhìn cái áo sơ mi gần như trong suốt mà cậu đang mặc, cảm thấy hơi choáng váng.
Chẳng phải nguyện vọng của mình là tìm một người vợ hiền thục đức hạnh và có một đứa con xinh xắn sao? Giờ thì bị đàn ông khác đè xuống như một ả điếm rồi hàng đêm làm tình, mình càng ngày càng trở nên thật kém cỏi.
Linh cảm trong lòng cậu nói rằng chắc ba đã có chuyện gì rồi.
Cậu đi lên phòng ngủ ở tầng hai, lấy một bộ quần áo trong tủ ra mặc cho mình, quần áo quá rộng nên cậu mặc không vừa nhưng cậu cũng không thể làm gì được, hơn hai tháng cậu không có mặc quần áo nên ngay cả một bộ quần áo của mình cũng không có.
Khi đến cổng lớn, cậu do dự một lúc rồi đẩy cửa ra ngoài, bởi vì Cố Dịch Thanh không cho cậu ra ngoài, vì tiền chữa bệnh cho ba nên cậu cũng chưa bao giờ dám làm trái lời hắn, nếu ba mà có chuyện gì....thì cậu không cần phải tiếp tục như thế này nữa, đúng không?
Ngồi trên xe buýt miễn phí, đi đến những nơi không có người, qua vài lần ngoằn ngoèo, cuối cùng Trương Thần đã đến bệnh viện, cậu đã mất rất nhiều công sức ở quầy lễ tân để hỏi phòng bệnh của ba mình nằm ở đâu. Đó là phòng VIP, Trương Thần im lặng một lúc rồi nói cảm ơn xong nhanh chóng đi đến chỗ đó.
Nhưng cậu không hề thấy nhân viên lễ tân của bệnh viện liền bấm điện thoại sau khi cậu rời đi.
Khi đến phòng bệnh, cậu có chút sợ hãi khi đi vào, mọi người luôn sợ khi phải đối mặt với nỗi sợ hãi của chính mình, cậu còn chưa mở cửa thì bên trong đã mở cánh cửa ra, đó là em gái của cậu Trương Hinh Nhân.
Sắc mặt cô tiều tụy, hai mắt đỏ hoe, hình như vừa mới khóc, nhìn Trương Thần ở đây hiển nhiên cô rất kinh ngạc, cô vội quay đầu đi, run giọng nói:"Anh trai, anh sao lại tới đây? Không phải em đã nói với anh..."
"Ba sắp đi rồi sao?" Trương Hinh Nhân còn chưa kịp nói, Trương Thần đã nói ra, cậu có vẻ rất bình tĩnh.
Trương Hinh Nhân không nói gì, cô ấy cúi đầu rồi yếu ớt nói một tiếng ừm.
"Khi nào?"
"Mấy ngày trước....hóa trị xong, tình trạng của ba đột nhiên xấu đi, ba thương anh như vậy nên không muốn nói cho amh biết, em..."
Không đợi cô nói tiếp, Trương Thần vỗ vai cô rồi đi vào phòng bệnh, thấy trong phòng không có người, anh cố gắng trấn tĩnh bản thân lại, hít một hơi, hỏi:"Ba đâu rồi?"
“……”
"Tiểu Nhân?
"Ba đã đi rồi......"
Trương Thần đã khóc, thật ra cậu không muốn khóc đâu, cậu không muốn khiến mình trở nên yếu đuối trước mặt em gái, nhưng dù sao ba cậu cũng rời đi rồi, cứ lặng lẽ như vậy mà rời đi.
Trương Hinh Nhân nhẹ nhàng ôm lấy cậu một chút rồi quay người đi thu dọn một ít đồ đạc mà ba cô để lại.
Và dĩ nhiên.....cô đã thoáng nhìn thấy dấu hôn trên cổ Trương Thần nên có chút không dám đối mặt với anh trai mình.
-Còn tiếp-
Lời tác giả:
Viết cốt truyện mệt quá, chương sau sẽ có chương đặc biệt đầy thịt, mọi người hãy ăn đi\(Δ’)/
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro