Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương4-5: Sự tiếp xúc đầu tiên

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Bố mẹ Kỳ vẫn đang bàn bạc sôi nổi về bảy chàng rể, nhà bọn họ là một gia đình AO bình thường, tuy điều kiện không tốt nhưng hai vợ chồng vẫn hy vọng sau này con gái sẽ sống hạnh phúc.

Kỳ Nhạc Nhạc không muốn nghe cha mẹ cằn nhằn, bây giờ cô vẫn đang nghi ngờ cuộc sống của mình, ah! Cô thật sự xứng đôi với một thần tượng? đây là mơ hay thực vậy.

"Này! Nhạc Nhạc, vài bữa nữa con sẽ qua đó hay họ sẽ qua đây?" Mẹ Kỳ hỏi cô con gái còn đang thẩn thờ của mình.

"Chắc là con qua đó, con là sinh viên lại đang trong kỳ nghỉ hè. Họ vẫn đang chuẩn bị cho concert, làm sau họ có thể qua đây được đây." Kỳ Nhạc Nhạc không chút nghĩ ngợi nói.

"Đúng rồi con không có việc làm gì, có muốn chúng ta cùng đi không." Mẹ Kỳ lo lắng con gái Omega một mình ra nước ngoài, nhưng bà lại muốn cô tự lập hơn một chút, bằng không mỗi ngày ở nhà hình chữ X giống bộ dáng gì.

Kỳ Nhạc Nhạc không muốn tạo gánh nặng cho các oppa của mình quá nhiều.

"Quên đi, con có thể đi một mình, còn ba mẹ có thể đi vào lần sau ạ."

"Được rồi dù sau 100% độ thích ứng, ba và mẹ của con một chút cũng không lo lắng bọn họ đối với con không tốt. Con phải lễ phép với họ, tuyệt đối không được bỏ rơi họ, biết chưa!"

Ba Kỳ nhắc nhở cô rất nhiều lần, sợ đứa con gái khó hiểu này sẽ gây phiền phức cho người khác.

"Ai nha, con biết rồi, con biết rồi, ba đã nói rất nhiều lần, họ là thần tượng của con, sau con có thể bỏ rơi họ được chứ." Lỗ tai cô sắp thành cái kén rồi, chính mình trốn vào phòng ngủ trước.

"Này đứa nhỏ này, sau con ngỗ ngược vậy?" Mẹ Kỳ hận sắt không thành thép, muốn đánh cô một trận.

"Khoan, chúng ta soạn đồ cho con trước, ngày mai anh sẽ dạy con bé những việc cần chú ý." Cha Kỳ vội vàng kéo người vợ dễ nổi nóng của mình lại, để cứu con gái khỏi nước sôi lửa bỏng.

Kỳ Nhạc Nhạc nằm trên giường chính mình, đang uống một chai Coca, và bắt đầu lướt web, kết quả cô phát hiện mình nhận được tin nhắn từ bảy người lạ trên wechat.

[I'm Jung Kook, hallo~ ~]

[Here is Jin!]

[SUGA]

[You're my hope, I'm J-hope!]

[Hi, I'm Nam Joon]

[Ji Min coming!]

[V! V! Look at me!]

Làm một Army lâu năm, Kỳ Nhạc Nhạc vừa nhìn thấy nội dung của bảy dòng tin nhắn này liền biết là ai, cô liền hưng phấn đến mức lăn lộn trên giường, bấm pass xong liền ném điện thoại đi để trốn tránh hiện thực.

Cô không biết rằng, bảy người đàn ông ở phía đối diện của điện thoại cũng rất hào hứng và ngại ngùng như vậy, vì ngôn ngữ bất đồng, tám người đã trò chuyện một cách ngượng ngùng, với một ứng dụng phiên dịch.

"Ah! Anh vẫn phải học tiếng Trung mới được." Kim Nam Joon đau khổ xoa đầu, anh muốn trò chuyện thoải mái với Nhạc Nhạc, vì anh không thể diễn đạt những gì muốn nói trong lòng mình một cách trôi chảy.

"Em muốn đăng kí một lớp học tiếng Trung, vì Nhạc Nhạc em nhất định có thể." Kim Tae Hyung có động lực như tiêm phải máu gà, anh có thể học bất cứ thứ gì vì tình yêu. Và học Tiếng trung cũng như là ăn một miếng bánh thôi.

"Anh đăng kí cho em nữa, em muốn khóa học cấp tốc nhanh nhất." Jeon Jung Kook thật sự không thể chịu đựng nổi ứng dụng phiên dịch, cậu muốn nói gì điều không được.

Park Ji Min trợn mắt nhìn em út nhà mình. "Tiếng Trung mà em nghĩ muốn học cấp tốc, em nằm mơ đi."

"Ôi chao, tiếng Trung thật sự rất khó, nhưng anh nhất định sẽ không bỏ cuộc." Jung Ho Seok đang tìm kiếm khóa học tiếng Trung đáng tin cậy.

Min Yoon Gi kéo kéo cánh tay anh ấy một cái: "Tìm cho anh một cái nữa, ứng dụng phiên dịch này thật sự khó chịu muốn chết!"

Kim Seok Jin, người không được khỏe, nữa nằm trên sàn nhà lông mày nhíu lại. "A! mọi người đều cùng học thôi."

Bên kia, Kỳ Nhạc Nhạc cũng gặp rất rối vì rào cản ngôn ngữ, cô có nên đăng kí một lớp học tiếng Hàn cấp tốc hay không nhỉ. Này cô thật sự muốn đến xem concert ở Seoul! Nhưng cô vừa không có tiền trước đó cũng không mua được vé, lần này cô có thể hay không.....Tìm cách đi cửa sau thử xem? Vào fandom đã lâu mà cô cũng chưa có được đi xem concert lần nào cả.

Trước khi cô có thể đề cập đến nó. Kim Nam Joon đã tìm ra một phần chức năng của Wechat và lôi kéo tám người vào một nhóm {All For Nhạc Nhạc} sau đó ở trong nhóm trực tiếp mời cô vào ba ngày sau đến xem concert của bọn anh ở Seoul.

Như vậy là, ước mơ của cô sắp trở thành hiện thực rồi đúng không???

Chương 5: Chuẩn bị trước khi đi

Nhóm trò chuyện {All For Nhạc Nhạc} (cuộc trò chuyện dưới đây điều bằng tiếng anh)

[Coca Nhạc Nhạc: Thật sự có thể sao ạ?]

[Kim Nam Joon: Tất nhiên rồi, đó là niềm vinh hạnh của bọn anh.]

[Kim Tae Hyung: Tốt hơn nên nói rằng bọn anh rất mong chờ vào sự xuất hiện của em!]

[Jeon Jung Kook: Nhạc Nhạc, em có chịu nổi xem concert một lúc lâu được không? Bên dưới không có chỗ ngồi, nên em chỉ có thể đứng suốt thôi, vả lại có rất nhiều người nữa!]

[Coca Nhạc Nhạc: Chắc là có thể đi? Nhưng sức khỏe của em không được tốt cho lắm, mỗi ngày đều phải uống thuốc bổ mới được.]

[Min Yoon Gi: Chỉ xem buổi tổng duyệt thì sao? Còn buổi diễn chính thức thì xem trong phòng chờ?]

[Jung Ho Seok: Quan trọng là sức khỏe của em, ngàn vạn lần không cần miễn cưỡng.]

Mặc dù Kỳ Nhạc Nhạc rất muốn xem buổi diễn trực tiếp, nhưng cô thật sự không chắc là mình có thể chịu đựng được khi concert kết thúc hay không....Đây là một sự thật rất đáng buồn, cái giá mà những Omega vượt trội phải gánh chịu chính là cơ thể yếu ớt hơn những Omega bình thường, tình trạng này sẽ thuyên giảm sau khi Omega đủ 25 tuổi.

Mặc dù bây giờ cô trong khá khỏe mạnh, nhưng cha mẹ cô thường kiểm soát cô rất nghiêm ngặt, và cô phải uống các thực phẩm dành riêng cho Omega mỗi ngày để duy trì sức khỏe và vóc dáng của mình.

[Coca Nhạc Nhạc: Như vậy cũng được, nhưng em lại làm phiền mọi người rồi.]

[Park Ji Min: Nhạc Nhạc có thể kêu bọn anh là oppa là tốt rồi, chúng ta càng phải nhanh chóng làm quen với nhau  chứ nhỉ?]

Ahahahahhahha!cứu với Park trí mạng không hỗ là Park trí mạng,cô không thở được ah!_( ;'Д`)( ;'Д`)

[Coca Nhạc Nhạc: A.....vâng, oppa](⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄ (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄

[Kim Seok Jin: Nhạc Nhạc thường uống thuốc đúng giờ để giữ gìn sức khỏe, vậy em ngày thường thích ăn cái gì vậy?]

Lời vừa nói ra BTS đã chuẩn bị giấy bút để ghi lại, họ phải chăm sóc Kỳ Nhạc Nhạc thật tốt trong tương lai.

[Coca Nhạc Nhạc: Em thích những món như, Coca,hamburger, Pizza,mì chua cay, bún ốc, mặc dù dù em không thể ăn quá nhiều. À em còn thích dưa hấu và cam không quá thích đồ ngọt!]

[Kim Tae Hyung: Anh cũng thích coca cùng hamburger, sau này anh sẽ dẫn em đi ăn hamburger ngon nhất nhé?]

[Coca Nhạc Nhạc: (Thật dễ thương, ahhhhhhh!) Tốt quá Tae Hyung oppa!]

[Jeon Jung Kook: Oppa sẽ học cách làm những thứ này!]

[Min Yoon Gi: Em không cần học đâu, anh làm được.]

[Kim Seok Jin: Yoon Gi! Bao lâu rồi em không nấu ăn? Có lục nghề không đấy?]

[Min Yoon Gi: Hyung, anh cũng giống vậy thôi, còn nói em.]

Mẹ ơi! Nếu còn tiếp tục đề tài này, cô sẽ trở thành tội nhân gây ra xung đột nội bộ trông BTS mất! Không được! Là một Army, cô sẽ không bao giờ cho con phép điều đó xảy ra.

Vì vậy Kỳ Nhạc Nhạc lấy cớ BTS còn phải diễn tập, cô nhanh chóng rút lui ra ngoài.

Trước tiên cô sắp xếp các tài liệu cần thiết và gửi chúng đến đại sứ quán thông qua Omega vượt trội để xin giấy thị thực.

Mẹ Kỳ lúc này gõ cửa đi vào. "Cha và mẹ ra ngoài mua đồ dùng cho con, con muốn cần mua những thứ gì để mẹ mua về cho, đồ ăn vặt linh tinh thì đừng nghĩ, mẹ sẽ không mua đâu."

"Đồ ăn vặt ~"

Lần này cô đi Hàn Quốc, ước chừng phải trải qua cả kỳ nghỉ hè ở giai đoạn thích ứng, không ăn đồ ăn từ quê nhà làm sao cô sống nổi.

"Mẹ mua một ít đi mà! Con đến đó phải mang theo thứ gì đó cho họ chứ ~" Kỳ Nhạc Nhạc nũng nịu cầu xin.

"Thôi nào, mẹ còn không biết con sao? Những thứ này rốt cuộc còn không phải chui vào bụng con sao." Mẹ Kỳ lập tức chọc thủng ý đồ của cô.

"Mẹ! Mẹ! Mẹ! cầu xin mẹ làm ơn đi hu hu hu. Con không có mấy thứ này làm sao mà sống nỗi chứ!" Cô bắt đầu la lối khóc lóc lăn lộn, chỉ cần mình không biết xấu hổ mẹ nhất định sẽ mền lòng.

Quả nhiên bà thật sự không chịu được đứa con không biết xấu hổ nhà mình. Mẹ Kỳ hứa sẽ mua cho cô một ít, mua nhiều hơn cũng không cho cô mang đi.

"Hoan hô mẹ, mẹ vạn tuế. "

"Còn vạn tuế, mẹ không bị con làm tức chết, mẹ liền cảm tạ trời đất." Mẹ Kỳ đóng sập cửa rời đi, quả nhiên con cái điều là tới đòi nợ.
.
.
.
(Đã chỉnh sửa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro