Chương 80: Du lịch New Zealand (12)
Editor : Minseul95
Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.
Khi cả đoàn xe tới địa điểm đã định, ba người bọn họ đã đánh được vài bàn rồi, về cơ bản thì Kỳ Nhạc Nhạc đã thắng rất nhiều lần, nếu mà họ chơi nghiêm túc thật, thì hai người này có thể thua tới nỗi ngay cả quần lót đều không còn. Cho dù là như vậy thì Park Ji Min vẫn hứng thú bừng bừng như cũ, đây giống như là phẩm chất cơ bản của một con bạc liều lĩnh.
Ngay khi xe vừa dừng lại, Kỳ Nhạc Nhạc liền buông bài poker xuống và lao nhanh ra ngoài, ở trên xe tuy rằng chơi bài cũng vui nhưng vẫn là chán muốn chết.
Lúc này, mặt trời đang dần lặng về phía Tây, toàn bộ không trung đều nhuộm thành một màu đỏ rất đẹp mắt, những cánh đồng rộng lớn cùng những dãy núi non dài không dứt trong rất là đồ sộ.
Kỳ Nhạc Nhạc vừa mới bước ra đã bị gió ở trên đỉnh núi cao này thổi cho lạnh run cả người, cơn gió lạnh thổi đến khiến gò má của cô hơi đau, đến khi nhìn thấy Kim Tae Hyung mặc quần áo hơi mỏng đứng trên một tản đá gần vách núi để chụp ảnh, trái tim của cô suýt chút nữa thì nhảy ra ngoài, cô chạy như bay đến đó đem anh kéo xuống dưới.
"Anh làm gì vậy? Kim Tae Hyung! Ở đây cao như vậy rất nguy hiểm đó anh biết không?"
Cô thật sự tức giận, vạn nhất anh té xuống dưới thì làm sao bây giờ? Cái này không có đùa được đâu!
Kim Tae Hyung tay chân luống cuống muốn quỳ xuống mà nhận sai.
"Thật xin lỗi thật xin lỗi Nhạc Nhạc, lần sau anh sẽ không làm như vậy nữa! Nhạc Nhạc! Bảo bối! Lão bà!"
Ngay cả ngôn ngữ ở thành phố C anh đều nói ra rồi, không ngừng đuổi theo để năn nỉ cô.
"Tae Hyung à, đây là lỗi của em, như thế nào lại để Nhạc Nhạc của chúng ta lo lắng như vậy chứ?"
Min Yoon Gi ở một bên làm ngư ông đắc lợi, đem Kỳ Nhạc Nhạc đang giận dỗi ôm vào trong ngực. Kim Tae Hyung sốt ruột muốn kéo tay cô lại bị cô hất ra, anh gắp đến độ muốn xoay quanh, nhưng có lẽ là cảm giác được tay của anh lạnh không chịu được nên Kỳ Nhạc Nhạc rầu rĩ nói:
"Oppa, anh đi mặc thêm quần áo vào đi."
"Được được được, anh sẽ đi mặc thêm quần áo liền đây!"
Kim Tae Hyung chạy như bay đem quần áo thật dầy mặc vào, thời điểm quay trở lại mới được cô cho sắc mặt tốt, anh nhiều lần đảm bảo hứa rằng sau này sẽ không làm những hành động nguy hiểm nữa, Kỳ Nhạc Nhạc mới nguyện ý nói chuyện với anh.
Tám người ngồi ở lối vào quán cà phê và cùng nhau thưởng thức cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp này, Kỳ Nhạc Nhạc bởi vì sợ lạnh nên toàn bộ hành trình đều ngồi trong vòng tay của Kim Seok Jin, bị anh dùng áo khoác lông vũ quấn quanh một tầng.
Kim Tae Hyung đề xuất thử thách nhảy «Chicken Noodie Soup» trước khi trời tối hơn, Jung Ho Seok Kim Tae Hyung và Park Ji Min trước tiên đi tìm một không gian thoáng đãng luyện tập một chút, Kỳ Nhạc Nhạc cũng ở một bên học các động tác nhảy. Tuy nhiên, tay chân cô cứ cứng ngắc, học không ra sao mà cứ chập choạng như một chú chim cánh cụt vậy.
Jung Ho Seok trực tiếp cười tới cong eo, đội trưởng đội vũ đạo trong miệng kêu 'bam bam bam' cùng Park Ji Min và Jeon Jung Kook sửa đúng lại động tác cho cô, nhưng là cô vẫn không thể học được.
Nhưng ngày hôm nay cô mang lại niềm vui cho các anh ấy cũng được rồi. (;ŏ﹏ŏ)(;ŏ﹏ŏ)
Sau khi quay video xong, họ chạy nhanh vào tiệm để sưởi ấm, các thành viên khác đang gọi nước uống và món tráng miệng ở trong đây.
"Nhạc Nhạc em muốn ăn gì nào?"
Min Yoon Gi hỏi cô, hiện tại thời điểm này thì Kỳ Nhạc Nhạc không thể uống cà phê, cô lại không thích sữa bò, cũng không muốn ăn bánh ngọt, suy nghĩ nữa ngày mới nói :
"Cho em một ly nước sôi để nguội là được rồi."
"Hả?"
Min Yoon Gi nghi hoặc quay đầu, trong mạch máu người Hàn Quốc lưu đều là nước đá, nhưng anh vẫn gọi cho cô một ly nước sôi để nguội.
Kim Tae Hyung múc một miếng bánh kem bự và muốn đút cho cô ăn, nhưng hiện tại Kỳ Nhạc Nhạc thật sự là không muốn ăn gì đó, ánh mắt có hơi kháng cự, Kim Tae Hyung đành phải đem bánh kem bỏ vào miệng của mình.
"Nha! Sao anh lại có cảm giác đi chơi một chuyến này, em lại ốm đi không ít vậy?"
Ánh mắt Kim Seok Jin tràn đầy vẻ không tán thành, vốn dĩ bữa ăn chính cô đã ăn rất ít rồi, bây giờ sữa bò cô lại không uống, ngay cả bánh ngọt cô cũng không ăn, cơ thể cô sao lại có thể chịu đựng được chứ.
"Đúng vậy, em phải ăn nhiều thêm một chút đi."
Jeon Jung Kook đưa một miếng bánh nướng đến bên miệng cô, như thể cô không ăn thì cậu sẽ không bỏ xuống. Không có biện pháp, Kỳ Nhạc Nhạc đành cắn một miếng nhỏ, ô ô ô cô muốn ăn đồ ăn của Trung Quốc! Mấy thứ này cô một chút cũng không muốn ăn, còn đều là đồ ngọt nữa, cứu mạng a.
Cô cố nén cảm giác muốn nôn ra, rốt cuộc thật sự là không lễ phép, hơn nữa lại là một mảnh tâm ý của các anh ấy, nên cô vội vã uống một hớp lớn nước sôi đã nguội để áp chế cơn buồn nôn lại.
Thấy cô thật sự là không muốn ăn, Jeon Jung Kook cũng không tiếp tục ép cô nữa, lo lắng và lo lắng, cậu vẫn là không nỡ ép cô ăn những món cô không thích.
Kỳ Nhạc Nhạc ăn không ngon, làm bảy người bọn họ cũng đều lo lắng đến phát sầu, tức khắc những món ăn trên đĩa đều không còn ngon nữa.
Kim Seok Jin quyết định chờ đến khi có điều kiện liền nấu cho cô một vài món ăn Trung Quốc, bằng không đứa nhỏ này có thể sẽ ốm chỉ còn da bọc xương thôi đấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro