Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 68: Sinh nhật Jung Kookie

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Vào ngày hôm nay, mọi người đều có thể bắt gặp màn hình led chúc mừng sinh nhật của Jeon Jung Kook ở khắp mọi nơi đường phố lớn, ngõ nhỏ của Seoul và thậm chí cả Hàn Quốc. Cho dù đó là bảng đèn tàu điện ngầm, hay màn hình quảng cáo lớn trên phố thương mại, mọi người đều gửi lời chúc mừng sinh nhật đến idol toàn cầu em út vàng của nhà Chống đạn.

Tám người chia thành hai nhóm đi đến khu thương mại gần Hannam-dong, ngoại trừ Kỳ Nhạc Nhạc mỗi người đều đội mũ và đeo khẩu trang mới dám ra ngoài.

Hôm nay Kỳ Nhạc Nhạc lựa chọn đi cùng với Jeon Jung Kook, dù sao tiểu thọ tinh cũng lớn nhất mà, dù không thấy khuôn mặt dưới lớp khẩu trang của Jeon Jung Kook nhưng cũng nhìn ra được tâm trạng lúc này của cậu cực kỳ tốt.

Kỳ Nhạc Nhạc lúc nào cũng đi chung với cậu, bỏ mặt sáu thành viên ở lại phía sau nhìn đến chua xót.

Ô ô ô ô, tại sao hôm nay không phải là sinh nhật của bọn họ chứ? Có trái chanh này mấy anh em chúng ta cùng chia ra ăn đi, ai cũng có phần hết!

Sau khi đi dạo hết một vòng, trong tay mỗi người bọn họ đều xách theo túi lớn túi nhỏ, Kỳ Nhạc Nhạc liên tục từ chối cũng không giảm đi sự mua sắm cuồng nhiệt của các thành viên một chút nào. Bọn họ cảm thấy chiếc váy này đẹp và chiếc mũ kia hợp với cô, vì thế họ mua mua mua thế là mua chúng cả đống.

Có thể là đội ngũ lựa chọn đồ có quá nhiều người, bọn họ bị mọi người nhận ra. Lúc này bọn họ tách ra bốn tổ và bỏ chạy ngay lập tức, đầu óc của Jeon Jung Kook nhất thời chưa kịp nghĩ ngợi đã kéo Kỳ Nhạc Nhạc vào một phòng thay đồ nam của một cửa hàng nào đó.

Không gian bên trong rất chật hẹp, trên tay hai người lại xách theo rất nhiều đồ, Kỳ Nhạc Nhạc chỉ có thể dán sát vào người Jeon Jung Kook, mùi tin tức tố bưởi nho nồng nặc trộn lẫn với Hormone Alpha bao bọc lấy cô, cô ngẩn đầu lên thậm chí là có thể thấy những giọt mồ hôi chảy xuống từ hai bên má của cậu, này thật đúng là tức giận muốn chết mà.

Jeon Jung Kook thấy khuôn mặt nhỏ của cô bởi vì vận động vất vả mà trở nên đỏ bừng, liền giơ tay lau mồ hôi trên trán cô.

"Suỵt, đợi bọn họ đi xa một chút là chúng ta có thể ra ngoài rồi."

Khuôn mặt của Kỳ Nhạc Nhạc bởi vì hành động của cậu mà càng đỏ hơn, cô chỉ đơn gian là vùi mặt vào ngực cậu. Tính sai rồi, bởi vì quần áo dành cho mùa hè rất mỏng, có thể nói hiện tại là mặt cô trực tiếp vùi vào cơ ngực của Jeon Jung Kook!!!

Qua lớp vải, cô có thể cảm nhận được sức nóng đến từ cơ thể của cậu, và sức mạnh cường tráng từ cơ bắp đáng tự hào đó, cứu mạng a, cô nên làm sao bây giờ? Nên làm gì bây giờ?

Cô có chút xấu hổ chuẩn bị đổi tư thế của mình, kết quả lại bị Jeon Jung Kook ấn trở về, ô ô ô mềm mại quá đi giống như bộ lông của một chú gấu vậy.

Kỳ Nhạc Nhạc thấy tiếng tim đập càng lúc càng nhanh của Jeon Jung Kook, cô ngẩn đầu lên nhìn mới phát hiện phần lộ ra trên khuôn mặt của cậu ấy cũng đỏ bừng, nguyên lai bây giờ cậu cũng đang xấu hổ phải không?

Một lát sau, âm thanh la hét ầm ĩ bên ngoài không còn nữa, Jeon Jung Kook lén lút thò đầu ra ngoài xem xét tình hình, thấy bên ngoài không còn nguy hiểm nữa mới dám cho cô ra ngoài.

Kỳ Nhạc Nhạc cũng vội vàng hít vài hơi không khí trong lành và mát mẻ, ở bên trong nóng bức và ngột ngạt đến mức cô gần như không thể thở được.

Cũng không biết các thành viên khác đang trốn ở chỗ nào, hai người bọn họ ngồi ở bên trong cửa hàng đồ uống lạnh một hồi mới biết tin tức, tám người thuận lợi gặp nhau trong gara ngầm ít người qua lại.

Nhóm của Kim Seok Jin và Min Yoon Gi là thảm nhất, kính râm lúc chạy không biết đã ném đi chỗ nào.

"Anh mệt quá."

Kim Seok Jin không ngừng thở dốc, mà người muốn kiếp sau sẽ trở thành một hòn đá Min Yoon Gi cũng không khá hơn là bao, sắc mặt vì chạy trốn mà trắng bệch cả lên.

"Hai người không có việc gì chứ?"

Kim Nam Joon lo lắng nhìn Kỳ Nhạc Nhạc từ trên xuống dưới, thấy đối phương không có bị thương sắc mặt hồng hào mới thở phào nhẹ nhõm.

"Lần sau các anh đừng cùng nhau ra ngoài, quá dễ dàng bị mọi người phát hiện."

Lần này Kỳ Nhạc Nhạc thật sự bị dọa không nhẹ.

Tám người quyết định buổi chiều sẽ đi ăn ở Haidilao, nhưng phát sinh chuyện vừa rồi, khiến cho bọn họ sợ hãi không dám đến nhà hàng ăn nữa.

"Em sẽ đi đến Haidilao mua một cái lẩu cùng một ít nguyên liệu nấu ăn, các anh muốn ăn gì thì nói cho em biết là được."

Vẫn là một mình cô đi sẽ an toàn hơn.

"Nhưng là......" Hình như bọn họ còn có chuyện muốn nói. Kỳ Nhạc Nhạc lựa chọn không nghe bọn họ niệm kinh, mọi người đành phải thỏa hiệp.

"Bọn anh sẽ ở trong xe chờ em, cứ từ từ đừng nên gấp gáp!" Park Ji Min lo lắng dặn dò vài câu.

"Em không phải là một đứa con nít, oppa các anh không cần lo lắng!"

Kỳ Nhạc Nhạc cuối cùng cũng có cơ hội hành động một mình, đầu tiên cô đến cửa hàng Haagen-Dazs để đặt một cái bánh kem chocolate, để lát nữa trực tiếp đưa đến ký túc xá, kỳ thật đây cũng là lựa chọn sau khi cùng sáu thành viên khác thương lượng, nếu không thì một thời gian nữa thì cô vẫn chưa quyết định được.

Sau đó cô đi đến Haidilao mua đồ và đặt dịch vụ giao hàng trực tiếp, như vậy không cần cô xách theo túi lớn túi nhỏ cũng có thể thuận lợi về nhà.

•'¯'•

Sau khi vui vẻ ăn xong cái lẩu vào buổi tối, Kỳ Nhạc Nhạc vui vẻ nhận được tin bánh kem đã được giao đến cửa, bởi vì Hannam The Hill không cho phép người lạ tiến vào tiểu khu, cho nên cơm hộp và những thứ linh tinh chỉ có thể nhận ở cổng tiểu khu, Kỳ Nhạc Nhạc chạy ra lấy, sau đó dùng điện thoại liên lạc với sáu thành viên còn lại để cho bọn họ đợi một lát nữa tùy theo hoàn cảnh mà hành sự.

Bởi vì đây là bánh kem, hiện tại lại là mùa hè nên sau khi cô nhận được liền chạy nhanh trở về, trong tay cầm chắc bánh kem để không chạm vào hộp giấy.

Khi đến cửa ký túc xá, cô gõ cửa ba lần để ra hiệu, Jeon Jung Kook phát hiện các anh không ai ra mở cửa cảm thấy hơi kỳ lạ.

"Không ai mở cửa sao?" Jeon Jung Kook không hiểu hỏi.

"Nhạc Nhạc có thể tự mình mở cửa, có lẽ đó không phải là Nhạc Nhạc."

Min Yoon Gi bình tĩnh trả lời một cách tự nhiên.

Kỳ Nhạc Nhạc ở bên ngoài cắm ngọn nến và thắp sáng nó, thông qua đôi mắt mà mở cửa, ngay sau đó Kim Tae Hyung lập tức tắt đèn.

🎶 Happy Birthday to you
Happy Birthday to you
Happy Birthday to my Jung Kookie
Happy Birthday to you. 🎶

Kỳ Nhạc Nhạc bưng bánh kem bước vào, ánh đèn vàng ấm áp chiếu sáng khuôn mặt cô trong bóng tối, trong mắt Jeon Jung Kook giờ phút này chỉ có cô, chỉ thấy một mình cô.

Cậu thổi tắt ngọn nến, mọi thứ xung quanh hỗn loạn trở lại, nhưng mùi tin tức tố trên người của cô báo rằng cô còn đứng ở đây, Jeon Jung Kook cực kỳ an tâm.

Thời điểm đèn sáng trở lại, Kỳ Nhạc Nhạc cầm một chiếc hộp xinh xắn trên tay cười rạng rỡ với cậu, các anh lớn cũng đem những món quá mà họ đã chuẩn bị từ lâu, từng cái đưa cho cậu.

Jeon Jung Kook cảm thấy trên đời này không có ai có thể hạnh phúc hơn cậu trong giờ phút này, cậu chờ không nổi mở chiếc hộp mà Kỳ Nhạc Nhạc đã đưa cho cậu ra, nằm bên trong chính là một sợi dây, lắc tay và một chiếc nhẫn đơn giản.

Kỳ Nhạc Nhạc có chút ngượng ngùng.

"Cái này.....đây là chính tay em tự làm...... Có khả năng nó không đẹp bằng những thứ được mua bên ngoài......"

Nhưng Jeon Jung Kook ngay lập tức cởi bỏ tất cả các phụ kiện mà cậu ấy đang đeo, sau đó đeo trang sức có khắc tên bọn họ lên.

"Anh rất thích nó! Mặt trên còn có khắc tên của chúng ta, đây giống như là một tín vật đính ước vậy!"

"Tên là gì?"

Kim Tae Hyung nghiêng người nhìn kỹ hơn, bên trong dây chuyền, lắc tay và nhẫn đều có khắc hai chữ 'JK&LeLe'.

Mặt sáu thành viên đều hiện lên chữ hâm mộ, Kim Tae Hyung ngay lập tức bất đầu lôi kéo tay cô làm nũng.

"Anh cũng muốn một cái gì đó do Nhạc Nhạc làm, có khắc tên của chúng ta trên đó ô ô ô."

"Seok Jinie không đáng yêu sao? Seok Jinie cũng muốn có nó!"

Jin maknae cũng không cam lòng bị bỏ lại phía sau.

Những người còn lại mắc cỡ khi làm nũng đều dùng ánh mắt khát vọng nhìn cô, Kỳ Nhạc Nhạc bị nhìn đến da đầu tê dại, đành phải đáp ứng.

"Khi nào đến sinh nhật của các anh em cũng sẽ làm giống vậy!"

"Yeah!!!" Kim Tae Hyung sung sướng nhảy cẫng lên, lúc này xem Jeon Jung Kook có thể khoe khoang như thế nào nữa!

Ngày hôm qua bảy người thảo luận với Kỳ Nhạc Nhạc, dựa theo thứ tự tuổi tác của các thành viên mà đi ngủ ở chỗ họ, hôm nay là thứ ba, đêm nay Kỳ Nhạc Nhạc sẽ ngủ trên giường của Min Yoon Gi.

Nhưng là Jeon Jung Kook nghĩ tới nghĩ lui, hôm nay là sinh nhật cậu, để Nhạc Nhạc ngủ cùng cậu ấy cũng không có gì quá đáng phải không?

Ngay khi cậu nói ra nói ra suy nghĩ của mình, Min Yoon Gi liền tức giận. "Đừng có mơ! Jeon Jung Kook!"

"Nhưng hôm nay là sinh nhật của anh, Nhạc Nhạc em sẽ chiều anh, chiều anh mà đúng không?"

Jeon Jung Kook làm nũng như một đứa trẻ được chiều hư, Kỳ Nhạc Nhạc lỗ tai mềm, căn bản không thể chống cự được sự làm nũng của cậu, nhưng Min Yoon Gi trừng mắt giận dữ như vậy cô cũng rất sợ hãi, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao?

"Em đừng có tóm Nhạc Nhạc không buông, không thể chính là không thể, nếu hôm nay vì em mà phá vỡ quy tắc, vậy mấy cái thỏa thuận trong tương lai thì phải làm sao?"

Min Yoon Gi quyết không nhượng bộ.

Trong khung cảnh bế tắc này, thân là anh cả Kim Seok Jin bước ra nói chuyện.

"Jung Kook à, chủ nhật mới là ngày của em, ngoan nghe lời."

Hốc mắt của Jeon Jung Kook đột nhiên đỏ lên. "Thật xin lỗi Nhạc Nhạc, xin lỗi các anh, là do em quá tùy hứng, em cũng hiểu những khó khăn của Yoon Gi hyung."

Cậu vừa nói vừa khóc.

Làm sáu hyung lớn nhìn đến trợn mắt há mồm, Jeon Jung Kook cái tên này làm sao có thể? Nói không lại thì bắt đầu giả làm bạch liên hoa sao? Làm sao có thể? Bọn này trước đây đã đánh giá thấp em rồi!

Kỳ Nhạc Nhạc cuối cùng cũng không đành lòng. "Thật xin lỗi Yoon Gi oppa, em, em, em thứ ba tuần này sẽ ở bên Jung Kook oppa, dù sao cũng là sinh nhật của anh ấy mà!"

Min Yoon Gi thiếu chút nữa đã bĩu môi, làm tốt lắm tên Jeon Jung Kook kia!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro