Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 63: Nụ hôn của Jeon Jung Kook

(Từ giờ mình gộp hai chương lại làm một nên edit có chút lâu mọi người thông cảm nha!)

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Kỳ Nhạc Nhạc cầm con cá nhỏ trên tay đút cá heo ăn, lại sờ cái trán nhẵn nhụi của nó, có lẽ do hơi thở của cô không có tính công kích, bé cá heo ăn thịt của cá nhỏ xong trực tiếp từ trong nước nhảy lên hôn vào môi cô, Kỳ Nhạc Nhạc hơi ngạc nhiên rồi cũng hôn lại nó.

Jeon Jung Kook ngồi trên ghế khán giả : Thật ghen tị, thật ghen tị với một con cá heo! Tôi còn chưa được hôn Nhạc Nhạc mà đã bị một con cá heo cướp mất rồi, tôi phải tìm ai để đồi công bằng đây?

Trái chanh aka Jeon Jung Kook nhìn Kỳ Nhạc Nhạc trở về với khuôn mặt tươi cười, cậu cảm thấy mình có chút vô lý, ăn dấm với động vật thì có gì ngon, nhưng cậu lại ghen tị chết đi được.

Kỳ Nhạc Nhạc nhìn ra cậu có chút chán nản:

"Oppa anh làm sao vậy?"

Không lẽ Jeon Jung Kook lại nói ra việc mình ghen tị với một con cá heo đây?

"Không, không có việc gì."

"Thật sao?"

Kỳ Nhạc Nhạc cẩn thận nghĩ lại một chút vừa rồi có chuyện gì mà làm cậu để ý không. Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có việc mới nãy cô hôn bé cá heo một cái là có khả năng. Không thể nào, không thể nào, idol toàn cầu Jeon Jung Kook mà lại đi ghen với động vật nhỏ sao?

Cô làm bộ vô tình đánh giá cậu, người này tuy rằng ngoài miệng không nói gì, nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập ủy khuất, còn không ngừng đỉnh đỉnh má. Bộ dạng nhỏ trong cực kỳ đáng thương, Kỳ Nhạc Nhạc thở dài đưa cậu đến một gốc hẻo lánh.

"Oppa, cúi đầu xuống."

Jeon Jung Kook ngoan ngoãn cúi đầu xuống Kỳ Nhạc Nhạc nhanh chóng kéo khẩu trang của Jeon Jung Kook xuống, hôn ở khóe miệng cậu một cái, sau đó làm như không có việc gì đeo khẩu trang lại cho cậu, rồi quay lưng đi trước.

Bây giờ trong lòng cô tràn ngập xấu hổ, sao gan cô lớn quá vậy thế mà lại đi cưỡng hôn Jeon Jung Kook? Lúc này xấu hổ thì đã muộn rồi.

Jeon Jung Kook bị nụ hôn đột ngột của cô làm cho ngu người, ngốc lăng tại chỗ chờ khi phản ứng lại chính là một chú thỏ cơ bắp mừng như điên, cậu tiến lên kéo cô trở về bằng một tay. Trực tiếp gỡ khẩu trang và hôn lên môi cô.

Jeon Jung Kook đỡ gáy cô và không cho cô tránh thoát, nụ hôn vừa kết thúc Kỳ Nhạc Nhạc đỏ mặt, tai đỏ bừng đầu như muốn bốc khói, vừa rồi, vừa rồi cậu còn tính đưa đầu lưỡi vào trong miệng của cô nữa!

Không giống cô đang xấu hổ bên này, bên kia Jeon Jung Kook có thể nói là sáng bừng cả khuôn mặt, cho dù khuôn mặt có trang điểm dày cộp xấu xí đi chăng nữa, cũng không thể che giấu được khóe miệng đang nhếch lên dù cậu đã cố gắng kìm nén lại.

"Oppa!" Kỳ Nhạc Nhạc xấu hổ đến mức ngón chân đều phải cong lên, tại sao người này lại làm liều như vậy?

Jeon Jung Kook bắt lấy tay cô đang đấm cậu, giọng điệu rất phấn khích :

"Nhạc Nhạc, rất là ngọt."

"Yah! Jeon Jung Kook!"

Kỳ Nhạc Nhạc vừa xấu hổ vừa tức giận chạy đi thật nhanh, nhưng sức lực này của cô làm sao có thể thoát khỏi Jeon Jung Kook, rất mau đã bị kéo trở về và bị Thỏ cơ bắp ôm vào trong lòng.

May mắn thay, ở gần đó có người lục tục đi lại, khi Kỳ Nhạc Nhạc giận dữ trừng mắt, Jeon Jung Kook mới thành thật một chút, nhưng cậu nhất quyết kiên trì muốn  mười ngón tay đan vào nhau cùng với cô.

Hai người nói nói cười cười đi xem những con vật khác, Kỳ Nhạc Nhạc cũng kiện trì chụp cho cậu rất nhiều ảnh, bắt quá không nhìn ra được khuôn mặt của cậu, chỉ có thể nhìn ra được dáng người của cậu rất đẹp, nhưng Jeon Jung Kook cũng rất vui vẻ, cậu cười làm lộ ra một cái răng thỏ đẹp đẽ trong lớp kem nền sẵm màu.

Sau khi ăn bữa trưa xong, Kỳ Nhạc Nhạc liền bị chóng mặt, được cậu ôm ngồi trên ghế để nghỉ ngơi.

[Nhóm chat]

[Người đàn ông Busan: (hình ảnh) (hình ảnh) (hình ảnh)]

[Hổ nhỏ Daegu: Mày cút xéo cho anh! Chụp cái gì mà chụp!]

[Mochi Busan: Đừng có quên cơ hội này là ai cho chú mày đấy!]

[Người đàn ông Busan: Hắc hắc hắc, các anh cũng đừng có mà hâm mộ nha?]

[Hổ nhỏ Daegu: Mắc gì anh phải mà hâm mộ chú mày?]

[Hổ nhỏ Daegu: Làm như bọn này không có vậy?]

[Mochi Busan: Không sao cả, còn khoe khoang nữa anh liền nói cho các hyung khác, để xem em còn dám khoe khoang như vậy không?]

Jeon Jung Kook cất điện thoại đi, ôm Kỳ Nhạc Nhạc vào lòng, tựa như cha mẹ đang dỗ con nhẹ nhàng vỗ về cô. Trên đường đi, còn có một số nhân viên đến hỏi họ có cần giúp đỡ không? Bởi vì trong công viên cũng thường xuyên có Alpha hoặc Omega không được khỏe giống như vậy.

Jeon Jung Kook dùng tiếng anh lẫn ngôn ngữ cơ thể, muốn một ly nước chanh ấm để đút cho Kỳ Nhạc Nhạc uống, sao đó dùng tay áo lau vết nước trên khóe miệng cô, động tác rất cẩn thận.

•´¯'••´¯'••´¯'••´¯'••´¯'••´¯'•

Chờ Kỳ Nhạc Nhạc khỏe hơn, bọn họ liền đi xem gấu bắc cực ở khu vực xa nhất, còn tình cờ gặp được một nhóm vũ công đang nhảy điệu samba.

Người phụ nữ tóc vàng mắt xanh trang điểm hoa lệ, dáng người nóng bỏng duyên dáng nhảy múa say sưa, có lẽ cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của Kỳ Nhạc Nhạc, cô gái ấy còn hướng về cô hôn gió một cái.

Ô ô ô, chị gái xinh đẹp ai mà không thích? Kỳ Nhạc Nhạc phấn khích đến mức suýt nhảy vào, may mắn Jeon Jung Kook vẫn luôn lôi kéo cánh tay cô mới không làm cô kích động mà chạy vào đó.

Jeon Jung Kook nghĩ không ra, cậu có chút không hiểu, cô gái đó có đẹp bằng cậu không? Tại sao Nhạc Nhạc lại vui vẻ như vậy? Hơn nữa đối phương là một nữ Alpha! Chỉ cần nghĩ đến điều đó cậu liền cảm thấy hụt hẫng.

Kết quả một lúc sau lại có một vài nam vũ công nhảy điệu samba đi tới, ăn mặc vô cùng kỳ lạ và sexy, tuy rằng Kỳ Nhạc Nhạc nhìn thấy họ không hưng phấn giống như nhìn chị gái lúc nãy nhưng cô vẫn không rời mắt được, ngày thường cô rất ít khi xem những màn khiêu vũ như vậy.

Jeon Jung Kook : Tui tức! Tui thật sự rất tức lắm rồi nha!

Cậu trực tiếp dùng tay che mắt cô lại, không được nhìn nữa! Xem nữa cậu sẽ ghen đến phát điên mất!

Kỳ Nhạc Nhạc đang xem đến mê mẩn thì đột nhiên đôi mắt bị che lại, cô nhanh chóng lấy tay của cậu ra, tránh ra tránh ra, cái người này đang làm gì vậy?

Thấy cô còn chưa từ bỏ ý định, Jeon Jung Kook rầu rĩ nói :

"Nhạc Nhạc thích xem như vậy sao? Anh cũng có thể nhảy? Anh nhảy không thua kém gì với bọn họ đâu! Chờ khi nào về khách sạn anh sẽ nhảy cho Nhạc Nhạc xem đầy đủ."

Lời nói vang lên bên tai cô, giọng nói của cậu vang trong lòng ngực, miễn bàn có bao nhiêu gợi cảm.

Kỳ Nhạc Nhạc cảm thấy lỗ tai ngứa ngứa, hơn nữa nói chuyện ở khoảng cách gần như vậy thật ám muội ahh! Cô vừa nghe liền biết cậu lại ghen rồi, thật là một bình dấm chua siêu to mà, lần sau sẽ không đi cùng cậu nữa!

"Không phải....Lâu rồi em mới xem lại điệu nhảy samba mà! Không xem nữa, không xem nữa, chúng ta đi thôi!"

Nếu cô còn nhìn thêm nữa, ở đây sẽ biến thành xưởng dấm mất!!!

Jeon Jung Kook cảm thấy mỹ mãn, dứt khoát đưa cô đi xem gấu bắc cực, cái này là an toàn nhất!

Thời điểm lúc bọn họ tới vừa lúc gấu bắc cực bơi ra ngoài ăn cơm, thậm chí còn cọ vào kính để gãi ngứa.

"Con gấu này đen quá, không có trắng như những con gấu bắc cực khác."

Jeon Jung Kook có chút thất vọng.

Gấu Bắc Cực: Lịch sự của bạn đâu vậy?

"Em cảm thấy nó dễ thương, ngây thơ giống như Nam Joon oppa vậy."

"Phụt! Ha ha ha ha, Nam Joon hyung, ha ha ha ha ha."

Jeon Jung Kook ôm bụng cười lớn, cậu muốn chụp một tấm ảnh và nhanh chóng gửi nó cho Nam Joon hyung.

Về cơ bản là hai người đã đi tham quan toàn bộ khu vực trong công viên, nên quyết định quay trở về khách sạn. Nhưng Kỳ Nhạc Nhạc đột nhiên nhớ tới phố Cẩm Lý ban đêm rất náo nhiệt, bây giờ cô chưa có mệt, có thể đến đó để mua sắm một chút.

Jeon Jung Kook đang lo thế giới của hai người mà cậu đã luôn chờ đợi sẽ nhanh chóng kết thúc, vừa nghe cô nói đã đồng ý ngay lập tức.

Vì vị trí của công viên này có chút xa, bây giờ muốn đến phố Cẩm Lý thì đi tàu điện ngầm là tốt nhất, Kỳ Nhạc Nhạc có chút lo lắng, bởi vì mọi người đều biết bộ ba em út của BTS đang ở thành phố C, tàu điện ngầm thì có rất nhiều người, lỡ như Jung Kook oppa bị nhận ra cho dù có chạy đằng trời cũng sẽ không thể thoát ra được đâu.

Jeon Jung Kook một chút cũng không sợ, cậu đã ăn mặc hóa trang thành như vậy, hơn nữa người trên tàu rất nhiều sẽ không ai chú ý tới cậu đang lẫn trong đám đông đâu.

"Không có sao đâu, sẽ không bị nhận ra, anh không nghĩ mình có thể nổi tiếng như vậy đâu?"

Đầu Kỳ Nhạc Nhạc đầy dấu chấm hỏi, nghe một chút đây có phải là tiếng người nói không? Jeon Jung Kook mà không nổi tiếng? Với thân phận siêu sao nổi tiếng thế giới sao anh có thể nói ra một câu khó hiểu như vậy nhỉ?

"Ai nó thế? Oppa ở Trung Quốc cũng rất nổi tiếng đấy!"

May mắn khi vừa tới nhà ga, là tàu chuẩn bị xuất phát, cũng không có người trên đó, Kỳ Nhạc Nhạc để cậu ngồi ở một góc, cô ngồi bên cạnh để giúp cho việc che chắn cho cậu.

Ghế ngồi trên tàu điện ngầm đều được làm bằng kim loại, điều hòa trong xe cũng bật rất mạnh, Kỳ Nhạc Nhạc mặc áo ngắn tay và quần đùi ngồi trên ghế bị lạnh đến giật mình, Jeon Jung Kook trực tiếp duỗi tay vòng ra sau lưng cô, để cô dựa vào chính mình như vậy sẽ không cảm thấy lạnh nữa.

Bởi vì hình xăm trên cánh tay của cậu cũng rất dễ nhận bị nhận ra, Kỳ Nhạc Nhạc theo bản năng lấy tay che mu bàn tay của cậu.

Jeon Jung Kook nhìn những ngón tay trắng nõn của cô, đột nhiên có một ý nghĩ, nếu không cậu sẽ đi xăm thêm một lần nữa, đem tên của cô hoặc chân dung của cô xăm lên đó thì sao nhỉ?
.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro