Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 49: Phải đánh dấu chủ quyền

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Sau khi thuận lợi được khiên lên những bậc thang dốc và khó khăn nhất, con đường phía sau cũng không quá khó đi, bởi vì trời càng ngày càng nắng hơn, tuy rằng ở trên núi không nóng như ở thành phố, nhưng vẫn không quá mát mẻ.

Cả ba không che kín mít như buổi sáng, có lẽ là vẻ đẹp của họ cho dù có mũ ngư dân rộng vành cũng không che được nên một vài nữ du khách lấy hết can đảm để lại đây bắt chuyện.

"Soái...Soái ca, có thể cho tôi xin Wechat của anh được không?" Bốn cô gái nhìn vẻ đẹp vượt trội của Kim Tae Hyung, khuôn mặt điển trai lấm tấm mồ hôi của Jeon Jung Kook và đôi lông mày cùng đôi môi quyến rũ của Park Ji Min.

Không thể nghĩ tới đi ra ngoài chơi còn có thể gặp mấy anh đẹp trai như vậy, đúng là không phí tiền mà! Hãy nhìn từng người bọn họ, bọn họ trông đẹp trai hơn nhiều ngôi sao nam trông giới giải trí.

Jeon Jung Kook lau mồ hôi với vẻ mặt bối rối, mấy cô gái này đang nói cái gì vây? Park Ji Min đã nhìn ra đối phương có vẻ muốn xin phương thức liên lạc, vì thế xem xét liếc mắt nhìn Kỳ Nhạc Nhạc ở một bên xem kịch vui.

"Sorry, i don' t understand!"( xin lỗi, tôi không hiểu!) Kim Tae Hyung sợ bị các cô gái gạt và làm Nhạc Nhạc ghen tị thoáng một cái đã trốn sau Kỳ Nhạc Nhạc đang uống nước, có thể nói là tuân thủ nghiêm ngặt nam đức.

Mấy cô gái này hoàn toàn không để ý đến Kỳ Nhạc Nhạc, họ nghĩ rằng một anh chàng đẹp trai đến mức độ này sẽ không tìm một 'cô gái nhỏ nhắn' để hẹn hò đi? Không thể không nói, thật tự tin.

Không ngờ lại bất chuyện được với một anh chàng ngoại quốc đẹp trai, các cô càng muốn làm quen, không thể cùng soái ca đẹp trai như vậy phát sinh cái gì cảm giác thật có lỗi với chính mình.

Jeon Jung Kook bị hỏi nhiều nên hơi khó chịu, trực tiếp chỉ vào Kỳ Nhạc Nhạc. "She is our wife." (cô ấy là vợ của chúng tôi.)

Vì thế mấy cô gái lộ ra ánh mắt cực kỳ hâm mộ, đây là diễm phúc như thế nào a? Kiếp trước đã cứu vớt cả hệ Ngân Hà đi!

Chờ các cô gái đi hết rồi, Jeon Jung Kook hơi ủy khuất ôm cánh tay của Kỳ Nhạc Nhạc. "Wei, Nhạc Nhạc em phải đánh dấu chủ quyền mới được a!"

"Anh muốn đặt áo thun có tên của Nhạc Nhạc trên đó để mặc!"  Tuân thủ nam đức Kim Tae Hyung miệng dẩu tuốt trên cao, anh đều hận không thể đem chính mình treo trên lưng quần của cô, sao Nhạc Nhạc một chút cũng không để bụng vậy?

Park Ji Min tương đối không giống bọn họ, mấy tên dính người làm gì biết thủ đoạn là như thế nào, giây tiếp theo trong mắt anh liền ầng ậc nước, còn làm bộ không thèm để ý quay đầu đi.

Kỳ Nhạc Nhạc đột nhiên cảm thấy áy náy. "Thật sự xin lỗi các oppa, em, em không phải tin tưởng các anh sao! Em rất quan tâm các anh mà!" Cô cảm giác chính mình giống như một tra nữ vậy, có tam thê tứ thiếp rồi mà còn không hài lòng.

Park Ji Min vẫn không nói chuyện, ngược lại sờ vào hốc mắt khô khốc của mình.

Kim Tae Hyung &Jeon Jung Kook: Học được! Học được!

Giây tiếp theo hai người bọn họ cũng bắt đầu giả khóc, nước mắt rơi đầy mặt. Mỹ nhân vừa khóc, hoa lê đái vũ làm người ta đau lòng.

-Hoa lê đái vũ: giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.

Kỳ Nhạc Nhạc vội vàng nhận sai, dỗ dành từng người một, hứa đi hứa lại cô sẽ thường xuyên tuyên thệ chủ quyền, và không cho những cô gái khác chạm vào dù chỉ một ngón tay của họ, rốt cuộc mới dỗ dành những ông trời con này xong.

Bốn người họ đi dạo đến bốn, năm giờ chiều mới ra tới bên ngoài, ba Alpha vẫn như cũ tràn đầy năng lượng, nhưng Kỳ Nhạc Nhạc lại kiệt sức và thiếp đi trên lưng của Kim Tae Hyung.

Bọn họ ngồi xe buýt trong cảnh khu mới có thể đi ra ngoài, may mắn các bảng hướng dẫn điều có tiếng anh, vài người thay phiên nhau cõng Kỳ Nhạc Nhạc cũng thuận lợi về tới thị trấn.

Tới khi đến khách sạn rồi cũng luyến tiếc buông tay, liền thay phiên ôm Kỳ Nhạc Nhạc cho đến khi ăn cơm mới nhẹ nhàng đánh thức cô dậy.

"Nhạc Nhạc, đến giờ ăn rồi." Park Ji Min cũng không biết chính mình ngày thường có thể nói chuyện ngọt ngào như vậy.

Kỳ Nhạc Nhạc cố gắng mở to mắt, thân thể này của cô thật sự vô dụng mà, hy vọng khi tới 25 tuổi có thể tốt hơn một chút, bằng không đi ra ngoài chơi đều liên lụy những người khác.

Bữa tối bốn người tùy tiện ăn vài món rau xào từ nông trại, bởi vì ngày hôm nay vận động hơi nhiều, nên Jeon Jung Kook ăn tù tì một hơi hết bốn chén cơm, ăn uống ít hơn Park Ji Min và Kim Tae Hyung cũng làm ba chén. Chỉ có Kỳ Nhạc Nhạc mệt mỏi nên chỉ ăn được nữa chén cơm, Park Ji Min nhìn không được lấy chén cơm của cô, lại đút cho cô miếng đồ ăn, ăn ít như vậy thì làm sao mà khỏe được.

Tối nay thể chất của Kỳ Nhạc Nhạc không ổn định, thuận lý thành chương ngủ bên cạnh Park Ji Min, cuối tuần này là giai đoạn thích ứng của anh, tin tức tố của Park Ji Min rất tốt cho Kỳ Nhạc Nhạc.

Vì thế Park Ji Min ôm Kỳ Nhạc Nhạc mỉm cười khiêu khích với hai tên tình địch đỏ mắt vì ghen tị kia, che dấu danh vọng của mình mà đi ngủ.

"A a a a a! Park Ji Min!" Kim Tae Hyung tức giận dậm chân, cậu đợi thêm mấy ngày nữa đi, xem tớ giành lại cô vợ nhỏ như thế nào! Hừ cho cậu đắc ý thêm mấy ngày nữa.

"Oa, biểu hiện của Ji Min hyung thật làm người ta tức giận." Jeon Jung Kook tỏ vẻ, nắm đấm của cậu đều cứng lại.
.
.
.
(Đã chỉnh sửa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro