Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 144- thật ngại ngùng, không thứ lỗi

CHƯƠNG 144- THẬT NGẠI NGÙNG, KHÔNG THỨ LỖI

"Liên hệ với đoàn làm phim [Trinh Thám Học Viện], chuẩn bị cảnh quay của vai O chính lại từ đầu." Sơ Mục Tranh tiện tay vứt xuống một tập hồ sơ lý lịch, giọng nhẹ như bâng, thế nhưng ý tứ đã quyết định sinh tử của Phong Nhược Uyển.

Đám cao tầng nghểnh cổ liền nhìn thấy hình chụp trên sơ yếu lý lịch kia. Từ phó tổng thầm kêu một tiếng không ổn trong lòng, nhưng vẫn cố xác nhận lại: "Tổng tài là muốn thay vai O chính sao? Nếu vậy Nhược Uyển phải làm sao đây?"

Sơ Mục Tranh lẳng lặng nhìn ông ta, ngữ khí không đổi: "Phong sát."

Phong sát!?

Lời này vừa nói xong, cả một đám cao tầng đều hít thở không thông. Tổng tài như vậy mà muốn phong sát Phong Nhược Uyển, dù rằng Phong Nhược Uyển gây nhiều họa lớn họa nhỏ cho công ty, nhưng vì mãi không tìm ra được mầm móng nào tốt hơn cô ta, vậy nên công ty vẫn luôn cật lực giữ gìn diễn viên Omega duy nhất này.

Bất quá, thật không ngờ tổng tài đột nhiên lại muốn phong sát Phong Nhược Uyển.

À mà cũng không phải đột nhiên. Hiện tại Phong Nhược Uyển gây họa cũng hơi lớn rồi.

Thế nhưng người khác vẫn không tránh khỏi khó hiểu, vì bình thường tổng tài vẫn luôn hòa nhã dễ nói chuyện, đối đãi với nhân viên cấp dưới chưa từng tuyệt tình đến mức độ vậy. Lần này dường như Phong Nhược Uyển thật sự đã chạm vào điểm mấu chốt của tổng tài rồi.

Từ phó tổng có hơi nóng nảy, vì lão ta chung một thuyền với đoàn đội Tô Ý Ninh, vẫn còn tiếc rẻ một đường đút lót này, bèn vội tìm lời bào chữa: "Tổng tài, sợ rằng làm thế có phần không thỏa đáng không? Dù sao thì bên đoàn làm phim cũng dã quay lâu như vậy, tiến độ quay lại từ đầu có chút bất tiện. Huống hồ, tài nguyên đổ vào Phong Nhược Uyển nhiều như thế, đột nhiên phong sát sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến công ty. Càng không phải nói, chuyện công khai phong sát này sẽ khiến truyền thông bày vẽ rất rắc rối."

"Ai nói là công khai phong sát hả!? Các ngươi có phải ăn nhiều quá nên lú hết rồi không?"

Sơ Mục Tranh chưa đáp thì giọng nói oang oang quen thuộc truyền vào. Có thể tự tiện ra vào phòng tổng tài không xin phép, cũng chỉ có thể là vị Nhị tiểu lòe loẹt sắc màu kia rồi.

Quả nhiên Sơ Mục Kỳ rất nhanh xuất hiện, điệu bộ tự nhiên đi tới bắt chéo hai tay trước ngực, xưng xỉa nói chuyện không hề khách khí với đám người cao tầng: "Thật uổng công các ngươi ăn lương của Thiên Kiêu, chút chuyện nhỏ cũng phải tới phiên tiểu gia đây nhúng mũi. Là tuyết tàng, tuyết tàng có được không? Các ngươi nhanh chân một chút, đêm cái cô phiền phức kia giấu kĩ cho gia."

Tuyết tàng so ra mà nói cũng là một loại phong sát, nhưng là phong sát trong âm thầm.

Từ phó tổng vẫn không phục: "Nhị tiểu thư trẻ tuổi nông nỗi, thứ lỗi ta thẳng tính..."

Sơ Mục Kỳ cắt ngang: "Thật ngại ngùng, không thứ lỗi."

Từ phó tổng: "..." Má nó, có thể nói chuyện bình thường được không hả?

Sơ Mục Tranh gõ gõ ngón tay lên tập tài liệu, bình thản nói: "Dù Mục Kỳ hơi nóng tính, nhưng ta tin các vị cũng nghe ra vài phần đạo lý. Hai năm, ta đã cho Phong Nhược Uyển không dưới mười lần cơ hội cho những rắc rối của cô ta, thậm chí còn không tiếc tài nguyên bồi dưỡng. Thế nhưng cô ta làm ta quá thất vọng rồi. Cứ như vậy sẽ là một con sâu làm rầu nồi canh, hai lần đề cử Ảnh hậu có đáng bằng danh dự của Thiên Kiêu hay không?"

Câu này thật sự nặng tựa ngàn cân, từ khi xuất đạo tới nay Phong Nhược Uyển trừ được đề cử Ảnh hậu ra, thì hầu như không có gì nổi bật. Tác phẩm không có tới một cái đạt được 8.0 điểm bình chọn, nhưng scandal thì năm ngày trận lớn ba ngày trận nhỏ, tuyệt đối phiền phức phòng công chúng chạy theo chùi đít cho.

Mà nói trắng nói đen một chút, hai lần đề cử Ảnh hậu đó, cũng là nhờ vào Thiên Kiêu tìm cho kịch bản tốt, đạo diễn tốt, nguồn đầu tư dồi dào. Bằng không cô ta hoàn toàn không có bản lãnh lớn tới thế.

Hiện tại còn gây một chuyện lớn như vậy. Cứ cho là Thiên Kiêu có ý muốn giữ Phong Nhược Uyển đi, nhưng cũng phải nhìn mặt mũi công chúng, cộng đồng mạng bây giờ cũng không ngu, chuyện cô ta dung túng cấp dưới quấy rối tình dục đã tiến vào hotsearch. Phong Nhược Uyển đã là một nửa quân cờ chết.

Từ phó tổng thấy thái độ của Sơ Mục Tranh kiên quyết như thế, cũng biết không còn đường nào cứu vãn, vậy nên đành cắn răng tiếc rẻ chứ không tiếp tục nói nữa.

Phong Nhược Uyển nếu thật sự đã bị phế, lão ta cũng không ngu mà cứ vì cô ta chống đối tổng tài, cô ta cũng không có nhiều lợi ích bằng chén cơm của lão.

Sau khi đuổi hết đám người cao tầng đi rồi, Sơ Mục Kỳ cũng không thèm khách khí với tỷ tỷ mình chút nào, hỏi thẳng: "Sao lại không để vai chính lại cho tra nữ kia đi! Phải diễn với mấy nữ nhân tâm cơ, ta thật sự quá mệt tâm rồi! Tỷ tỷ, ngươi thật sự không thể đau sủng muội muội này một chút hay sao?"

Sơ Mục Tranh chậm rãi châm một điếu thuốc, ánh mắt mơ hồ sau màn khói mờ ảo: "Nàng sẽ từ chối thôi."

"Hả? Tra nữ này úng não à, cơ hội tốt như vậy! Thử hỏi vai chính của một bộ truyền hình lớn, ai không tranh sứt đầu mẻ trán chứ?" Sơ Mục Kỳ chau mày.

Đúng lúc này điện thoại cả hai người đều đánh một tiếng keng.

"Ơ, tra nữ đó nhắn tin này."

Tra nữ: [Cảm ơn ngươi đã báo ta một tiếng trợ lý mình ức hiếp. Lần này coi như ta nợ ngươi một ân tình, hảo huynh đệ của ta. Khi nào rảnh sẽ bao ngươi đi uống bia ăn thịt nướng đi.]

"Xời, còn khách khí thế cơ đấy!" Sơ Mục Kỳ miệng đầy ghét bỏ, nhưng thực tế khóe miệng đã nhếch lên tận trời.

Mắt thấy Sơ Mục Tranh cũng đang ngây người nhìn điện thoại, đến mức tàn thuốc đỏ sắp bỏng tay cũng không hay. Sơ Mục Kỳ vội vàng nâng lên cảnh giác, lò dò tiếp cận: "Ây dô, không phải tra nữ đó cũng nhắn tin cho ngươi đi? Tỷ tỷ, nàng nhắn gì thế? Ta xem thử tí nào!"

Sơ Mục Tranh cảm nhận được ánh mắt mãnh liệt bát quái của muội muội, vội vàng thu điện thoại, mặt lạnh: "Cút!"

Sơ Mục Kỳ chẹp miệng: "Xừ, đồ nhỏ mọn!"

Thế nhưng thật sự muốn biết tra nữ đó nhắn gì kia chứ? Sẽ không phải vì tỷ tỷ phong sát Phong Nhược Uyển mà cảm động rưng rưng, gương vỡ lại lành? Không thể nào, chuyện phong sát mới vừa quyết định một giây trước, tra nữ không thể nào biết được, thật phản khoa học! Nếu vậy không lẽ tỷ tỷ nói trước cho tra nữ biết! Mẹ nó, sẽ không máu chó tới vậy đi!

A phi, nàng phải làm một khóa giáo dục tư tưởng cho tra nữ mới được! Quay đi đâu cũng được, chết cũng không được quay lại với người cũ biết không hả!

...

Buổi chiều hôm đó, khắp trang mạng đều đầy lời mắng chửi dành cho Phong Nhược Uyển, dù cho có thủy quân nhảy vào nói giúp cũng bị chửi cho máu me đầy đầu.

Vì tính chất chuyện này không phải là cắt ghép chỉnh sửa, mà là livestream. Còn là vô tình lọt vào khung livestream của Sơ Mục Kỳ. Hiển nhiên không phải là chuyện có thể sắp đặt, cộng đồng mạng đều lựa chọn tin những gì mắt mình thấy.

Phong Nhược Uyển ỷ người đông ức hiếp người yếu, còn dung túng cho cấp dưới công khai vũ nhục một tiểu trợ lý tay không tấc sắt, thậm chí là quấy rối tình dục, body shaming một cách thô thiển. Đây đã chạm tới vấn đề đạo đức nghiêm trọng. Hơn thế nữa, cô ta còn cố tình ỷ mình là tiền bối, chèn ép Kỷ Miên, còn chó cùng rứt giậu chụp cho Kỷ Miên một chậu phân là "cố tình gây sự". Thật sự là đảo loạn tam quan rồi.

Hầu hết đây là câu hỏi đặt cho Phong Nhược Uyển. Mấy ai chấp nhận được một kẻ có vấn đề về đạo đức như thế làm người công chúng được. Đây rõ ràng là sỉ nhục mà.

Thế nhưng cũng phải kể đến không ít lời khen dành cho phía Kỷ Miên, dù nàng bị Phong Nhược Uyển cố tình gây sự chèn ép tới như vậy, nhưng vẫn bình thản gọi một tiếng "Phong tiền bối". Chứng tỏ tố chất nghề nghiệp của nàng không tồi.

Thêm nữa, lần trước việc nàng chọn vào vai Hắc Quả Phụ vốn đã bị không ít người cười nhạo. Một cô gái hai mươi tuổi lại muốn thử sức mình với vai bà lão bốn mươi tuổi, đúng là kể chuyện cười rụng răng. Nhưng vì trong livestream đó, Kỷ Miên vẫn còn đang mặc trang phục diễn, thật sự khiến người ta kinh diễm.

Vì nàng thân hình đã tinh tế, hiện tại mặc một thân váy đen gợi cảm, vừa cấm dục vừa quyến rũ. Đây là trắng trợn muốn máu nóng người ta mà. Thế nên không ít người dành lời khen cho Kỷ Miên, còn có chút mong chờ bộ phim này mau ra mắt. Tất nhiên hành động mờ ám của Sơ Mục Kỳ giải vây cho Kỷ Miên, càng khiến đảng cp Miên- Kỳ hăng máu spam khắp mọi mặt trận, số lượng fan cp như ngồi tên lửa mà bay lên.

Buổi chiều, Kỷ Miên cùng với Lý Nhị đưa Tiểu Vi đi khám tổng quát.

Tiểu Vi không biết lần thứ bao nhiêu bĩu môi: "Người ta thật sự không có vấn đề gì mà!"

Đúng là Tiểu Vi có chút kích động khi bị bắt nạt, nhưng tố chất tâm lý cũng rất mạnh, qua một giờ, khóc xong một trận liền cảm thấy giải tỏa rồi. Nhưng Kỷ Miên và Lý Nhị đều không an tâm, bèn đem nàng đi khám bệnh một phen. Cũng chắc chắc rằng không để lại di chứng tâm lý gì.

"Không sao là tốt rồi! Ta còn tưởng trợ lý khả ái nhà ta sắp bị dọa tới mức không kịp nhìn thấy Ảnh đế Đại Ảnh cơ!" Kỷ Miên nhịn không được trêu đùa.

Tiểu Vi lập tức xù hết cả lông lên: "Miên tỷ xấu xa! Đã nói sẽ không nhắc lại cơ mà!!"

"Ha ha!" Kỷ Miên cười vui vẻ.

Nhìn dáng vẻ bình dị dễ gần của Kỷ Miên hiện tại, thật sự nhìn không ra đây là nữ nhân ban trưa sẽ lấy khí thế một địch mười, cả một người đầy sát khí, muốn lao vào tử chiến đến nơi cùng Phong Nhược Uyển kia đấy.

Tiểu Vi nói không cảm động là nói dối. Từ khi dậy thì, vì vẻ ngoài đặc biệt của mình, Tiểu Vi không ít lần bị đàm tiếu, nói những lời không sạch sẽ, thế nhưng chẳng có ai đứng ra nói giúp, chỉ có thể lẳng lặng chịu đựng. Nay đi làm công tất nhiên phải chịu những ấm ức không mong muốn, nhưng có được cấp trên như Kỷ Miên đúng không còn gì bằng. Bất quá, Tiểu Vi thật sự đang lo lắng, Phong Nhược Uyển địa vị trong giới rất cao, đắc tội cô ta sợ rằng không có trái lành.

Lý Nhị chợt xem thông báo trên điện thoại, sắc mặt ngưng trọng một lúc thì mở miệng: "Đoàn làm phim thay người rồi."

"Thay người? Sẽ không phải là Miên tỷ đi!!" Tiểu Vi đầy mặt kinh hãi.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro