keep🔞
Warning: 18+, futanari Yujin, OOC. Có chứa từ ngữ thô tục, cân nhắc trước khi đọc.
An Yujin (top) x Jang Wonyoung (bottom)
❌ Đây là fanfic, nên mọi việc diễn ra trong fic đều là tưởng tượng. Vui lòng không công kích cá nhân nào hoặc bình luận khiếm nhã.❌
_______________________________
An Yujin là một người nổi tiếng ở trường đại học này, cô chuyển đến vào học kỳ đầu tiên của năm thứ hai. An Yujin là gương mặt châu Á hiếm hoi trong đội điền kinh của trường, cô còn thành lập một ban nhạc và biểu diễn với tư cách là tay guitar và rất nổi tiếng trong khuôn viên trường.
An Yujin luôn được bao quanh bởi những cô gái da màu. Yujin thường nhận được những lời tỏ tình từ các tiền bối hoặc các hậu bối trong giờ nghỉ trưa, nhưng cô chưa bao giờ đồng ý hẹn hò với bất cứ ai.
Cuối cùng, vào nửa sau của học kỳ, Jang Wonyoung cũng chuyển vào trường.
Wonyoung đã thành công gia nhập đội cổ vũ của trường, với khuôn mặt xinh đẹp nổi bật và thân hình cân đối, mái tóc vàng óng thì không ai có thể từ chối nàng. Trên thực tế, Wonyoung và Yujin là bạn thân thời thơ ấu nên ngay cả khi những cô gái da màu xung quanh quấy rầy Yujin, nàng cũng sẽ không để ý. Và trong giờ nghỉ trưa đầu tiên của Wonyoung khi nàng đến trường, Yujin đã hôn lên má nàng trước mặt toàn trường và tuyên bố rằng Wonyoung là bạn gái của cô.
Jang Wonyoung lớn lên ở Hàn Quốc và khi mới đến, nàng cảm thấy hơi ngại ngùng khi bị đối xử thẳng thắn như vậy. Nhưng đây không phải là điều xấu, trước đây Yujin không thích thể hiện tình yêu của mình một cách táo bạo như vậy nhưng sau khi sống ở bên kia đại dương một thời gian, Yujin đã trở nên thẳng thắn và nhiệt tình hơn rất nhiều.
Wonyoung không ghét Yujin, người quá táo bạo và không biết kiềm chế.
Hôm nay là ngày lễ kỷ niệm của trường, ban nhạc của Yujin sẽ biểu diễn vào buổi tối. Wonyoung đang đợi Yujin xuất hiện với bản nhạc rock đốt cháy bầu không khí. Sau khi bài hát kết thúc và mọi người rời đi, đến lượt Yujin thu dọn thiết bị sau màn trình diễn và giành được quyền sử dụng hậu trường cuối cùng.
Wonyoung chạy đến hậu trường tìm Yujin, Yujin đang ngồi xổm trên mặt đất để cất đi mấy sợi dây, khi đứng dậy, cô quay lại và nhìn thấy Wonyoung.
Wonyoung xuất hiện trong tiết mục múa mở màn của đội cổ vũ tối nay, nàng mặc áo phông ngắn màu xanh và quần đùi trắng.
Wonyoung đang ngồi thẫn thờ trên chiếc ghế sofa thấp ở hậu trường, đôi chân dài, gầy, trắng nõn dường như không có nơi nào để nghỉ ngơi.
Giây tiếp theo, Yujin nhấc đôi chân dài không chỗ tựa này lên và đặt chúng lên vai-
Sự bùng nổ nội tiết tố chỉ kéo dài trong giây lát, Wonyoung buộc phải chấp nhận sự tấn công nóng nảy và bạo lực của Yujin vào cơ thể nàng.
Yujin hôn Wonyoung một cách thô bạo, hay nói đúng hơn là cắn môi Wonyoung, nàng cảm thấy đau nên dùng chút sức đẩy Yujin ra, nàng bày tỏ sự bất mãn bằng tiếng mẹ đẻ.
"Yujin..." Nhìn vẻ mặt nóng nảy của Yujin, Wonyoung nói, "Yujin, chị có thể nhẹ nhàng một chút được không..."
An Yujin sửng sốt một chút, nhìn cô gái trước mặt mình, cô không đáp lại lời của nàng, bên dưới cơ thể cô đau nhức, lúc này cô còn có việc quan trọng hơn phải làm.
"Wonyoung, Wonyoung..." Một đôi bàn tay to chạm vào vạt áo của nàng, bởi vì Yujin chơi guitar trong ban nhạc nên đầu ngón tay của cô bị bao phủ bởi một lớp vết chai cứng. Đi qua vòng eo thon gọn của Wonyoung, dùng ngón tay ôm hai bông hoa anh đào đỏ rực trước ngực chơi đùa, Jang Wonyoung hoàn toàn mềm nhũn ngã xuống ghế sofa, thậm chí còn không còn sức lực để đứng thẳng lên.
Người con gái trên cơ thể Wonyoung vẫn đang liếm dái tai vốn nhạy cảm của nàng, tiếp tục đùa giỡn với hai bộ ngực tội nghiệp vốn đã sưng tấy đỏ bừng.
Trên thực tế, điều tồi tệ hơn vẫn chưa đến.
Chiếc quần đùi thể thao màu trắng vội vàng cởi ra, tùy ý ném sang một bên, An Yujin xuyên qua lớp quần lót mỏng mà liếm hôn chỗ đó.
Lúc này, Jang Wonyoung vừa ghét vừa yêu chiếc mũi cao chót vót có cảm giác hiện diện mạnh mẽ của An Yujin. Nó cọ xát qua lại với âm vật mỏng manh nhất, và nàng phải cắn chặt môi dưới để kìm lại tiếng rên rỉ.
Jang Wonyoung cảm thấy mình lúc này nhất định rất không ổn. Nàng đang nằm trên chiếc ghế sofa nhỏ trong phòng chuẩn bị ban nhạc ở hậu trường của trường, chiếc áo ngắn bị đẩy lên trên, áo lót không cài cúc và buông thõng trên vai, núm vú bị sờ mó cho đến đỏ bừng, và bị nhéo cho đến khi chúng sưng tấy. Phần thân dưới thì bừa bộn, chiếc quần đùi bị tuột ra ném đi đâu đó, chiếc quần lót còn chưa cởi ra đã ướt đến mức như đang nhỏ giọt, đương nhiên là nước bọt của An Yujin trộn lẫn với nước của chính nàng.
Và nó sắp trở nên tồi tệ hơn.
Khi An Yujin thực sự đã vui vẻ rồi, cô mới kéo quần lót xuống rồi cúi xuống ấn vào hôn vào chỗ đó lần nữa. Lần này, không có vải che chắn, xúc giác càng rõ ràng, với đầu lưỡi mềm mại và sống mũi thẳng tắp, Jang Wonyoung gần như tưởng rằng mình sắp bị liếm đến lên đỉnh.
Yujin dùng lực nhiều hơn một chút, lưỡi của cô di chuyển đến lõi của bông hoa, Jang Wonyoung quả thực đã bị An Yujin liếm đến cạn nước.
Cơ bụng trực tràng của nàng căng cứng vào thời điểm cao trào, Jang Wonyoung cắn môi, không dám phát ra quá nhiều tiếng động, hành động này dường như khơi dậy sự bất mãn của An Yujin.
Cảm nhận được Jang Wonyoung đạt cực khoái, An Yujin ngẩng đầu hôn nàng, tay dưới không nhàn rỗi, dùng tay xoa xoa hạt đậu, thuận lợi tiến vào âm hộ nàng.
Tuy không thiếu bôi trơn nhưng các huyệt đạo vừa lên đỉnh vẫn rất căng, Jang Wonyoung không khỏi đau đớn vì bị tấn công liên tục
"A! Yujin... đừng" Jang Wonyoung cảm thấy An Yujin như một con chó con đang gặm cổ nàng, nhẹ nhàng đẩy người đang đè nàng ra, "Chậm lại..."
Bởi vì linh hoạt tốt, An Yujin có thể thoải mái thao túng người bên dưới, An Yujin quỳ giữa hai chân dang rộng, đầu gối chạm vào đùi trên, bởi vì trong lúc biểu diễn mặc quần yếm nên đùi của Jang Wonyoung bị cọ xát, một mảnh màu đỏ xuất hiện.
An Yujin không biết tối nay vì sao đột nhiên phát điên, liền dẫn bạn gái chuẩn bị ân ái về căn phòng nhỏ này. Có lẽ là vì Wonyoung trông rất đẹp sau khi cắt tóc mái.
Trên thực tế, An Yujin thực sự rất do dự - sự việc xảy ra đột ngột - và cô không phải là người mang theo thuốc tránh thai bên mình, tuy thuốc tránh thai hiện tại rất hiệu quả nhưng rốt cuộc lại không tốt cho sức khỏe của Wonyoung.
Jang Wonyoung dường như hiểu được An Yujin đang do dự điều gì, quả thực là đột ngột, khi đó nàng còn đang nghĩ đến việc giúp Yujin dọn dẹp hậu trường, nhưng một giây sau nàng đã bị hôn khắp người.
An Yujin cởi quần yếm của nàng ra. Ngay khi An Yujin chuẩn bị tiến vào, Wonyoung lại cảm giác được Yujin đã đưa thêm hai ngón tay vào.
"A... Yujin"
Ba ngón tay cùng nhau tiến vào, đối với Jang Wonyoung vừa mới lên đỉnh, như vậy vẫn là có chút quá sức, sung mãn đến mức nàng suýt chút nữa bị kích thích rơi nước mắt.
An Yujin bắt đầu co giật ngón tay.
Jang Wonyoung bị lật lại, gần như bán khỏa thân, chiếc áo ngắn màu xanh không che được gì cả, trong khi An Yujin vẫn mặc trang phục biểu diễn như cũ, ngoại trừ việc cởi ra một nửa quần.
Ba ngón tay của An Yujin từ phía sau tiến vào, ngoài việc được lấp đầy hoàn toàn phía dưới, eo còn bị ép vào dương vật nóng bỏng của An Yujin, và nó đang cọ sát vào lưng dưới khi hai người làm tình.
An Yujin nhất định là cố ý! cô biết vòng eo của nàng rất nhạy cảm nhưng cô vẫn chọn tư thế này.
Thật là một con cún xấu xa!
Ôm chặt mép ghế sofa, Jang Wonyoung có thể cảm nhận rõ ràng vết chai trên đầu ngón tay An Yujin.
Nhìn lại, nàng nghĩ mình đã bị ướt khi xem Yujin biểu diễn. Những ngón tay của nghệ sĩ guitar Yujin bay bổng khi chơi đàn, những ngón tay thon thả của cô rất linh hoạt và mạnh mẽ.
Bây giờ những ngón tay xinh đẹp đó đã đưa vào trong cơ thể nàng, nghĩ đến sự thật này, Jang Wonyoung không khỏi càng đỏ mặt hơn.
Nàng không ngờ rằng mình có thể nghe thấy những cô gái khác nói về sự mê đắm với Yujin. Họ nói về khuôn mặt của Yujin, sau đó là vóc dáng của Yujin, khả năng thể thao, ban nhạc của Yujin, và cuối cùng, bằng cách nào đó, họ nói về khả năng làm tình của Yujin.
Jang Wonyoung đỏ mặt, tim đập thình thịch nghe được cuộc trò chuyện của họ, lần đầu tiên nàng ghét điểm nghe IELTS của mình quá tốt, cuối cùng họ đã kết luận rằng Yujin chắc chắn là một người rất dịu dàng và lịch thiệp khi trên giường...
Jang Wonyoung, người bị ấn vào ghế sofa và bị ngón tay xâm nhập hết lần này đến lần khác, bất lực chịu đựng.
Nàng không biết mình đã lên đỉnh bao nhiêu lần, cuối cùng An Yujin vẫn rút hộp khăn giấy ở hậu trường lau tay mình. Wonyoung đang nằm yếu ớt trên ghế sofa, thở hổn hển, đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó nhét vào giữa hai chân nàng.
"Wony... giúp chị với, được không?" Không thể không nói, An Yujin trên giường khá chu đáo, cô sẽ thỏa mãn nhu cầu của đối phương trước, sẽ không bao giờ tiến xa hơn nếu không có biện pháp an toàn.
Jang Wonyoung chủ động nhấc đôi chân đau nhức của nàng lên để An Yujin nắm lấy.
An Yujin dùng một tay nắm lấy mắt cá chân của Jang Wonyoung, nhấc hai chân dài lên vai, sau đó đứng dậy, nhét dương vật còn cương cứng vào giữa hai chân nàng và chậm rãi đẩy vào.
Jang Wonyoung nhắm chặt mắt lại, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được dương vật của cô đang chậm rãi nhưng nhịp nhàng đâm vào bụng dưới của nàng.
An Yujin không có ép buộc người dưới thân mở mắt, cô đang tận hưởng cảm giác được cặp đùi trắng nõn mềm mại bao bọc.
Với một tiếng rên rỉ của Wonyoung, cô đặt chân Wonyoung trên vai xuống, và xuất tinh khắp đầu gối trắng đỏ của nàng. Một dòng dịch tuyến có chút lạnh lẽo chảy xuống đầu gối, Jang Wonyoung cuối cùng nàng cũng mở mắt ra, nhìn thấy An Yujin đang chăm chú nhìn mình, nàng vòng tay qua cổ Yujin, hôn cô không tự chủ.
Khi mọi chuyện đã kết thúc, An Yujin đã kéo Jang Wonyoung ra khỏi "hiện trường".
Jang Wonyoung bây giờ không thể nói là thoải mái, nàng vừa trải qua một trận ác chiến, cặp đùi trắng nõn mềm mại bị cọ xát đến đỏ bừng, chỉ có thể đứng vững, đi lại có chút khó khăn.
An Yujin lúc này xấu hổ gãi đầu, căn hộ của cô ở ngoài trường học, hôm nay cô không đi xe, chỉ có thể đi bộ về.
Cuối cùng, Yujin chọn cõng công chúa về nhà, dù Wonyoung có chiều cao ngang cô nhưng trông nàng vẫn nhẹ nhàng, mảnh mai vì không tăng cân, điều này rất dễ dàng đối với An Yujin, người tập điền kinh và thể thao. Một tay Yujin cầm túi đàn guitar, tay kia ôm Wonyoung trên lưng.
"...Yujin..." Jang Wonyoung nằm trên lưng An Yujin, giọng nói có chút nghèn nghẹt.
"...Chị xin lỗi, Wony, lần sau chị sẽ nhẹ nhàng". An Yujin không biết hôm nay tại sao mình lại điên cuồng như vậy, "... Nhưng mà, Wony này."
"Dạ?"
"Wony cắt tóc mái rồi, trong rất đáng yêu, chỉ nhìn em thôi là chị muốn bắt nạt em rồi..."
Jang Wonyoung trên lưng cô đột nhiên im lặng và thậm chí không cử động.
"...Tuy nhiên, sự xinh đẹp của em khiến chị muốn yêu thương và bảo vệ em..."
An Yujin tiếp tục, "Ví dụ như bây giờ, chị tuyệt đối không muốn để Wony về nhà một mình"
An Yujin cảm thấy gáy mình ngứa ngáy, chính là Jang Wonyoung cẩn thận hôn nơi đó.
"An Yujin, em yêu chị".
______________End______________
We could do this all night 🤟🤟
All night hay thật sự luôn á, hơi bị mê nhạc kiểu này = ))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro