Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 151

Nội dung thu gọn

Thanh đứng im một chỗ, Thanh cảm nhận được sự hận thù toát ra từ trong ý nghĩ của hắn, bây giờ Thanh thấy hắn thật nguy hiểm, hắn không phải là người mà Thanh từng quen biết nữa, đôi mắt của hắn ngày càng u buồn, khuôn mặt của hắn tái xanh, hắn gầy đi nhiều quá.

Thanh muốn chạy lại ôm chầm lấy hắn, muốn gọi tên hắn tha thiết, muốn nói rằng Thanh yêu hắn, cần hắn, mẹ con Thanh không thể sống thiếu hắn.

Thanh lặng im không dám nói gì, hắn khác xưa, nghĩa là tình cảm của hắn dành cho Thanh còn tồi tệ hơn lúc trước. Thanh vẫn vậy, vẫn yêu hắn, vẫn chờ hắn trong vô vọng, vẫn muốn hắn yêu Thanh. Nhưng trái tim của hắn có hướng về Thanh không, Thanh không thể đoán, cũng không thể hỏi hắn.

Hắn đang đi, hắn dừng bước, quay người lại hắn hét.

_Sao cô còn đứng đấy…?? Cô có định đi theo tôi không…??

Thanh giật mình sợ hãi, giọng nói của hắn chứa ngàn mũi kim, chúng đang làm trái tim Thanh rỉ máu. Thanh luống cuống, chân tay Thanh lúc này thật thừa thãi, Thanh nửa muốn đi theo hắn, nửa lại sợ không dám.

Thanh vẫn đứng ở đấy, đôi mắt Thanh nhìn hắn là cả một bầu trời nhớ nhung thăm thẳm, Thanh muốn qua ánh mắt nói cho hắn biết Thanh nhớ hắn và yêu hắn đến mức độ nào.

Hắn bây giờ thù hận đã che khuất đi lí trí của hắn, hắn không còn nhận ra được điều gì nữa, với hắn mà nói tình yêu trong con tim hắn đã chết rồi, chết ngay từ cái lần Thanh bỏ hắn đi lấy chồng, hắn luôn hy vọng sau khi hắn chữa khỏi bệnh, hắn sẽ về Việt nam tìm Thanh, hắn sẽ nói cho Thanh biết hắn yêu Thanh, muốn Thanh làm mẹ của con hắn, nhưng tất cả đã muộn màng, hắn cay đắng nhận ra hắn luôn là kẻ thất bại trong tình yêu.

Hắn bước lại gần Thanh, bàn tay của hắn dơ lên, hắn muốn kéo Thanh đi nhưng sự đụng chạm vào thân thể Thanh khiến hắn run rẩy, hắn không có khả năng làm điều đó, chỉ cần một cái động chạm thôi cũng khiến hắn phát điên. Hắn phải tìm cách tránh xa Thanh bằng mọi giá, hắn sợ nếu được gặp mặt Thanh hàng ngày, hắn sẽ không kiềm chế được lòng, hắn sẽ gây nên tội thêm một lần nữa. Hắn đã yêu Thanh mất rồi.

Giọng hắn khàn khàn.

_Cô đi theo tôi hay là cô muốn tôi đuổi việc cô…??

Thanh kinh hãi, Thanh run rẩy, hắn là sếp của Thanh, điều đó có nghĩa từ nay về sau cả hai sẽ phải gặp nhau lâu dài. Thanh nghĩ.

_Thà rằng mình không bao giờ gặp lại hắn còn hơn gặp hắn mà bị hắn khinh ghét, bị hắn chửu rủa, bị hắn lãnh đạm, mình nên đi thôi, mình nên trốn tránh tiếp. Mình muốn lưu giữ lại những kỉ niệm êm đẹp đã có giữa mình và hắn, mình không muốn sống trong không khí đầy hận thù, căng thẳng và chán ghét nhau thế này.

Thanh bước giật lùi, miệng Thanh khô khốc.

_Tôi..tôi cần phải..phải về…!!

Hết chịu nổi, hắn lôi Thanh giật lại, cơ thể Thanh đã yếu nên chỉ cần một cái giật nhẹ của hắn, Thanh ngã nhào vào lòng hắn, hai tay hắn buông thõng, đôi mắt hắn đục ngàu, hắn đang cảm nhận được hơi ấm của Thanh,cảm nhận được mùi hương trên tóc Thanh, cảm nhận được trái tim hắn đang đập thật nhanh, hắn ngỡ tưởng trái tim hắn từ nay không còn rung lên nữa nhưng mà không phải khi ở gần bên Thanh, mọi thứ mà hắn cố gắng gìn giữ, cố gắng kìm nén bao lâu nay đã không còn tuân theo lí trí và mong muốn của hắn nữa.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn sợ hãi, hắn sợ hắn sẽ gây nên tội, sẽ làm tổn thương Thanh nhưng cơ thể Thanh ấm áp quá, mùi hương trên tóc Thanh quyến rũ và nồng nàn quá, hắn không thể buông tay, hắn tham lam muốn ôm chặt lấy Thanh, muốn giữ Thanh cho riêng mình hắn, chỉ cho riêng hắn thôi...!!.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn đau xót nhận ra Thanh gầy hơn trước, đôi mắt đầy sầu muộn, ánh mắt chứa đầy buồn đau. Hắn tưởng Thanh đang chìm đắm trong hạnh phúc hôn nhân thì đôi mắt kia, khuôn mặt kia, cơ thể kia phải tràn ngập hạnh phúc, tràn ngập niềm vui và sức sống chứ..??. Tại sao Thanh lại buồn, lại khóc, lại run rẩy sợ hãi khi gặp mặt hắn, tại sao…??

Bàn tay của hắn từ từ nâng lên, hắn ôm siết lấy Thanh. Bây giờ hắn không còn nghĩ được gì nữa, hắn cần Thanh, cần cảm nhận Thanh đang trong vòng tay của hắn, cần biết rằng hắn có Thanh trong đời, hắn mặc Thanh đã thuộc về ai, trái tim Thanh có ai.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn chỉ cần biết phút giây hiện tại này hắn có Thanh, được ôm Thanh, được gần gũi Thanh là hắn đã mãn nguyện lắm rồi.

Hắn sợ mai đây hắn sẽ không còn cơ hội ôm Thanh, không được gần gũi Thanh như thế này nữa. Hắn ước thời gian đừng trôi, hãy dừng lại phút giây này, hãy dừng lại…!!

Mọi người đi qua đi lại, họ kinh ngạc nhìn Thanh và Dũng không chớp, có người mỉm cười, có người lắc đầu, có người tò mò muốn biết Thanh đang ôm ai…?? Người đàn ông kia là ai…??

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 152

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Bàn tay ôm lấy hắn, Thanh ôm lấy hắn thật chặt, Thanh cố hít lấy mùi hương của hắn, cố gắng cảm nhận hơi ấm từ hắn, hơn một năm nay không ngày nào là Thanh không ước được ở gần bên hắn như thế này.

Thanh chưa từng hối hận là đã sinh con cho hắn, Thanh yêu đứa bé, yêu bố của nó. Ngày xưa lúc còn bé thơ Thanh từng ước là sẽ sinh cho người mình yêu một đứa con, đứa bé sẽ là cầu nối tình cảm giữa hai người.

Người con gái nào mà chả mong muốn đứa con của mình có cả cha lẫn mẹ, riêng đối với Thanh, Thanh còn mong nhiều hơn thế, vì cho đến tận bây giờ Thanh vẫn chưa biết được tình cảm của Dũng dành cho mình thế nào, vẫn không biết hắn có yêu Thanh, có cần Thanh ở bên đời hắn không hay là hắn hận, hắn khinh ghét Thanh…??

Thanh nhắm chặt mắt lại, cố gắng lấy hết dũng khí, Thanh đẩy hắn ra khỏi cơ thể, Thanh run rẩy.

_Tôi…tôi…cần đi nộp bản thảo…!!

Hắn căm hận nói.

_Cô phải nghe lời tôi nếu không tôi cho cô nghỉ việc ngay lập tức…??

Thanh đau khổ đáp.

_Nếu thế anh cứ làm đi. Tôi không cần một ông chủ độc tài…!!

Hắn khinh khỉnh.

_Cô sợ gặp tôi sẽ bị thằng chồng của cô ghen chứ gì…?? Cô yên tâm, dù tôi có ngu dại, tôi cũng không ngốc đến nỗi gây ra điều gì ngu ngốc để bị sỉ nhục và bị đe dọa nữa đâu. Tuy rằng tôi ghét cô nhưng tôi cũng thật lòng cầu chúc cho cô hạnh phúc…!!

Thanh giật mình, giọng Thanh thiếu sức sống.

_Anh…anh vừa nói gì…??

Hắn lạnh lùng.

_Đó không phải là việc của cô. Đi theo tôi mau…!!

Thanh chống cự yếu ớt.

_Tôi không đi đâu cả. Nộp xong bản thảo này, nhiệm vụ của tôi đến đây là hết. Anh không có quyền bắt ép tôi làm những gì mà tôi không thích…!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn cười nhạt.

_Bản tính ương bướng của cô đúng là khó sửa, nhưng mà cô nên nhớ đây là công ty, nhân viên phải ghe lời sếp, cô nên biết thân biết phận của mình, dù cô có muốn nghỉ việc cô cũng phải được sự đồng ý và cho phép của tôi.

Thanh vừa đau, vừa hận.

_Nếu anh ghét tôi đến thế, anh nên để cho tôi đi, vì gặp mặt nhau hàng ngày ở đây có khác gì giết chết nhau. Thôi thì tạm biệt, tôi hy vọng chúng ta từ nay không bao giờ phải gặp lại nhau trong hoàn cảnh như thế này nữa.

Anh từng bảo là nếu mai sau anh có gặp lại tôi thì chúng ta hãy coi nhau như hai người xa lạ, gặp mà không cần phải chào, chúng ta cứ lướt qua nhau như hai người tình cờ gặp nhau trên đường. Bây giờ anh hãy làm theo những gì mà anh nói đi. Tôi đi đây…!!

Lời nói trêu tức của Thanh, khiến cơn giận dữ của hắn bùng nổ. Hắn thô bạo bóp chặt tay Thanh, hắn lôi Thanh đi theo hắn. Thanh hốt hoảng vội kêu lên.

_Anh đang làm gì thế…?? Mau buông tay tôi ra…!! Buông ra…!!

Hắn không nghe, không thấy gì, bây giờ hắn cần phải làm một cái gì đó, cần phải phá một cái gì đó cho hả cơn giận của hắn, hắn căm ghét hết mọi thứ ở trên đời, cái mà hắn không có được khiến hắn phát điên, cảm giác mình vừa mất đi một báu vật là một hình phạt khủng khiếp nhất mà hắn từng nhận được.

Lòng hắn căm thù sục sôi, hắn oán hận ông trời, oán hận số kiếp của hắn. Đối với Thanh, hắn yêu quá nhiều mà cũng hận quá nhiều, hắn vừa yêu vừa hận, vừa căm ghét vừa thương, vừa muốn tránh xa vừa muốn lại gần, vừa muốn Thanh biến mất vĩnh viễn khỏi mắt hắn, vừa muốn Thanh đừng bao giờ rời xa hắn. Chưa có lúc nào hắn thấy tình cảm của hắn rối rắm, và bất an thế này.

Ở gần bên cạnh Thanh mang lại cho hắn nhiều cung bậc tình cảm, cảm xúc khác nhau, cái mà hắn nhận được có lẽ chỉ toàn nỗi đau và hận thù mà thôi. Đúng là bây giờ trong lòng hắn chỉ có hận mà không có yêu.

Hắn lôi Thanh vào một căn phòng trống, căn phòng dành cho tổng giám đốc, từ khi làm việc ở đây Thanh chưa từng đến và cũng chưa từng đi ngang qua, có thể do Thanh quá bận, và cũng có thể do Thanh không còn tâm trạng quan tâm đến những thứ khác, Thanh không muốn biết gì cả, nỗi đau, sự buồn phiền đã chiếm hết tâm trí Thanh, nó không còn chỗ trống cho những thứ đó.

Hắn đóng sầm cửa lại, hắn đẩy Thanh đứng sát vào tường, hắn mặc Thanh có thích hắn, có yêu hắn, có muốn hắn gần gũi Thanh hay không…?? Hắn hôn Thanh một cách thô bạo, đôi môi của hắn chiếm lấy đôi môi Thanh, bàn tay hắn siết chặt lấy cơ thể Thanh.

Nước mắt Thanh chảy ra, đầu Thanh trống rỗng, cơ thể Thanh nhẹ bỗng, bàn tay Thanh buông thõng, Thanh không biết là Thanh có còn cảm nhận được gì từ không khí xung quanh nữa không, tai Thanh còn nghe được gì nữa không..??

Có lẽ tất cả mọi giác quan trên người Thanh đã chết rồi, chúng không còn cảm nhận được gì nữa, tất cả giác quan của Thanh chỉ hướng về một người duy nhất là hắn mà thôi.

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 153

Nội dung thu gọn

Hắn hôn Thanh bằng tất cả con tim, bằng tất cả nỗi nhớ nhung, từ thô bạo chuyển sang dịu dàng, từ hờ hừng chuyển sang cuồng nhiệt, tâm tư hắn thay đổi nên hắn hôn Thanh cũng thay đổi theo tâm trạng của hắn.

Thanh đứng im, cơ thể Thanh cứng đơ, nước mắt Thanh hòa cùng nước mắt của hắn, cả hai đều đang khóc, lòng hắn đau vì hắn nghĩ hắn yêu mà không được yêu, còn Thanh, Thanh tưởng hắn ghét Thanh, hận Thanh nên tiếng yêu trong lòng Thanh vẫn mãi câm nín.

Thanh không dám nói cho hắn biết là Thanh yêu hắn, cần hắn, muốn hắn chăm sóc, bảo vệ Thanh cả đời. Không dám nói cho hắn biết bây giờ hắn đã có thêm một đứa con, Thanh không dám nói gì cả.

Thanh sợ hắn hắt hủi, sợ hắn quan tâm đến Thanh vì hắn cần đứa con, mà không phải là cần Thanh, làm sao Thanh dám nói gì, dám cho hắn biết gì khi chưa xác định được tình cảm của hắn.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh là một cô gái trọng chữ tín, một cô gái có lòng tự trọng cao, dù yêu người ta, muốn người ta yêu lại mình, Thanh có thể làm tất cả để người ta chú ý đến Thanh nhưng tuyệt nhiên không chấp nhận lòng thương hại của người đó, tuyệt nhiên không, Thanh thà sống cô độc cả đời, thà một mình nuôi con, thà như vậy còn hơn nhận nỗi đau không bao giờ dứt.

Thanh sợ nếu hai người lấy nhau vì trách nhiệm, lấy nhau vì lòng thương hại sẽ không có hạnh phúc, sẽ biến người kia thành kẻ thù, Thanh sợ điều đó nên Thanh phải tránh, phải câm lặng, mặc dù lòng Thanh đau, mặc dù trái tim Thanh tan nát.

Hắn hôn Thanh, ôm Thanh thật chặt, trong một thoáng giây hắn cảm nhận được hạnh phúc, cảm nhận được trái tim hắn đang đập rộn ràng trong lồng ngực nhưng hình như ông trời luôn trêu ngươi hắn, ông trời không muốn hắn nhận được hạnh phúc, không muốn hắn có được người con gái hắn yêu.

Trí óc hắn không ngừng hoạt động, căng thẳng, mệt mỏi, hắn buông Thanh ra. Đôi mắt hắn nhìn Thanh không rời, bàn tay hắn run run, hắn thấy Thanh khóc, hắn không chịu được.

Cổ họng hắn khô khốc, cố gắng nén cảm xúc đang tuôn trào trong lòng, giọng hắn khàn khàn.

_Tôi…tôi xin…xin lỗi…!!

Thanh khóc nấc lên, không nói một câu, Thanh nhìn lại hắn, bàn tay Thanh sờ nhẹ lên má hắn, Thanh nghẹn ngào hỏi.

_Anh..anh có khỏe không…?? Đôi…đôi chân anh đã khỏi hẳn chưa…??

Người hắn như muốn tan ra dưới bàn tay Thanh, hắn muốn Thanh cứ để tay ở trên má hắn mãi, cứ nhìn hắn như thế này mãi, cứ hỏi hắn bằng giọng ngọt ngào này mãi nhưng tất cả chỉ là một cảm giác không có thật.

Thanh không thuộc về hắn, bây giờ Thanh đã có Thiên Long, đã có người đàn ông khác chăm sóc, ở cạnh bên, cùng nhau chung vui, cùng nhau hưởng hạnh phúc, còn hắn, hắn phải đối diện với nỗi đau không bao giờ dứt, nỗi sầu, uất hận không bao giờ tan. Nhiều lúc hắn tự hỏi tình là gì, hạnh phúc là gì…??

Tại sao người ta có thừa, còn hắn, hắn dành trọn gần cả đời trai trẻ để đi tìm nó mà không được, hắn cứ chạy theo mãi, cứ đi tìm mãi, cứ đùa giỡn mãi nhưng ruốt cuộc hắn không có gì cả, cô đơn vẫn hoàn cô đơn, chán chường vẫn hoàn chán chường.

Hắn nhìn Thanh, nhìn cho thật kĩ. Ôi tình yêu của hắn…!! hạnh phúc của hắn nay còn đâu, hạnh phúc kia đã tan vỡ rồi, ước mơ chi, mong ước gì, thôi thì hãy cố mà quên, cố mà cười, cố mà sống…!!!

Hắn bật cười cuồng dại.

_Ha ha ha…!!

_Cô hỏi tôi có bị làm sao không ư…?? Cô quan tâm đến tôi làm gì…?? Quan tâm đến tôi để làm gì khi chính cô đã phá tan đi hết mọi sự sống trong tôi…!!

Hắn gào lên.

_Tôi hận cô…!! Cô có biết không…?? Tôi hận cô cho đến lúc chết…!! Cô là một người đàn bà độc ác, cô gieo hy vọng sống, gieo niềm tin, gieo hạnh phúc ảo tưởng cho tôi.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tôi cứ tưởng rằng tôi có thể tìm được một ai đó cho tôi san sẻ hết mọi tâm tư, cho tôi giải bày hết mọi đau khổ trong lòng, cô có biết rằng tôi đã từng tin cô, từng mong ước cô sẽ là một cô gái đặc biệt trong đời tôi nhưng sự thật cô làm tôi đau quá, hận quá. Bây giờ tôi chỉ muốn giết chết cô, muốn cô biến mất khỏi tôi mãi mãi…!!

_Cô đi đi…!! Đi đi…!! Đừng bao giờ quay lại đây nữa…!! Tôi sẽ trả tiền công cho cô…!! Sẽ bồi thường tiền hợp động lao động cho cô…!!

_Nói thật ngày nào cũng phải nhìn thấy cô là cực hình đối với tôi. Nếu cô thương tôi, còn nể chút tình nghĩa mà chúng ta đã có với nhau, cô hãy đi đi…!!

Thanh run lẩy bẩy, từng lời oán hận của hắn như những lưỡi gươm đang đâm chém vào trái tim Thanh. Thanh không mong hắn hận Thanh đến mức độ này, Thanh không thể nào tin là hắn lại ghét Thanh đến thế.

Nếu hắn ghét Thanh, hận Thanh, nguyển rủa Thanh, hắt hủi Thanh làm sao Thanh dám nói thật tình cảm trong lòng Thanh ra cho hắn biết, làm sao dám nói hắn và Thanh đang có một đứa con chung.

Mặt Thanh trằng bệch như một xác chết, cơ thể Thanh không ngừng run lên, vừa lúc nãy hắn còn hôn Thanh thế mà bây giờ hắn có thể quay ra hét thẳng vào mặt Thanh rằng hắn ghét Thanh, căm hận Thanh cho đến lúc chết. Thanh lảo đảo ngồi phịch xuống nên gạch, hai tay ôm mặt, Thanh khóc nấc lên, bao nhiêu uất hận, nhớ nhung, buồn phiền Thanh đều tuôn theo dòng nước mắt.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh đã cố sống mạnh mẽ, cố đạp trên tất cả mọi lo toan, mọi đau buồn, mọi sợ hãi để sống nhưng mà bây giờ mọi công sức của Thanh chẳng đổi lại được gì, cái mà Thanh nhận được sau tất cả mọi chuyện chỉ là một nỗi đau, một sự oán hờn, một mối tình oan trái. Lại thêm một lần nữa Thanh yêu phải người không yêu mình.

Mối tình ngày xưa tuy có đau, có hận nhưng không thể so sánh với mối tình này vì hai người mới chỉ gặp nhau trong một thời gian ngắn mà Thanh cảm tưởng như đã một thế kỉ trôi qua. Ngày trước Thanh yêu Thiên Long, hai người không có một ràng buộc gì còn bây giờ Thanh đã có con với hắn, đã mang một sinh mệnh chảy dòng máu của hắn, bảo làm sao Thanh không đau, không sầu, không tan nát.

Thanh quá chán đời, đưa đôi mắt vô hồn lên nhìn hắn. Thanh căm hận hét.

_Tôi cũng căm hận anh. Coi như đây là lần cuối chúng ta gặp nhau...!!

Cố gắng đứng dậy, vịn tay vào thành ghế, đôi mắt Thanh nhìn hắn đầy đau buồn, Thanh muốn ôm lấy hắn, muốn nói nhiều thứ nhưng khi nhìn vào khuôn mặt khó đăm đăm của hắn, nhìn vào ánh mắt đầy uất hận của hắn. Thanh cố nén lòng lại, cố gạt lệ trên mi mắt, Thanh run giọng bảo hắn.

_Tạm biệt...!!

Bàn tay Thanh chưa cầm được tay nắm cửa, Thanh nghe hắn quát thật to.

_Đứng lại...!!

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 154

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tiếng gõ cửa vang lên làm Thanh và Dũng giật mình, cố nén tức giận, Dũng chán nản hỏi.

_Ai đó… ??

Cô thư kí rụt rè nói.

_Dạ, thưa anh. Có người cần gặp anh… !!

Dũng hét.

_Tôi không rảnh, bảo người đó là hôm sau hãy đến… !!

Cô ta chưa kịp nói gì, giọng nói của một người phụ nữ khác vang lên.

_Anh Dũng… !! Là em đây… !!

Thanh tái mặt nhìn hắn, Thanh cay đắng nhận ra, hắn chưa bao giờ từ bỏ tính cách trăng hoa của hắn, hắn nằm một chỗ thì thôi, còn khi đôi chân của hắn đã khỏi hẳn hoàn toàn, hắn lại quay về con đường cũ.

Thanh thương cho thân phận bọt bèo của chính mình, thương cho thân phận côi cút của thằng bé mà Thanh vẫn còn chưa đặt tên. Thanh muốn hắn sẽ là người đặt tên cho con của hắn nhưng xem ra bây giờ Thanh không nên hy vọng nữa, không nên kì vọng vào tình cảm của hắn nữa. Thanh phải tự đi trên chính đôi chân của Thanh, phải tự nuôi thằng nhóc một mình, phải quên đi mối tình vô vọng với hắn.

Thanh đau khổ nhìn hắn, nếu còn đứng ở đây thêm một lúc có lẽ Thanh sẽ quỳ xuống xin hắn yêu Thanh, xin hắn ban cho Thanh một chút tình cảm của hắn, dù chỉ là một chút thôi.

Thanh gạt lệ, đôi mắt Thanh nhìn hắn vừa thương, vừa hận, vừa đau khổ, vừa cảm thấy cay đắng. Thanh tự nhủ.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Mình nên đi thôi. Mình không nên đến đây nữa, Thôi thì đành tìm việc khác, đành phải tính cách khác, được ở cạnh người mình yêu là hạnh phúc nhưng sẽ rất đớn đau khi người đó không chú ý gì đến mình, không quan tâm gì đến mình. Mình không thể chịu đựng được cảnh hắn tay trong tay với hết người đàn bà này đến người đàn bà khác. Đúng là mình nên đi, nên rời khỏi hắn, nên tránh xa hắn càng nhanh càng tốt.

Thanh hít một hơi thật sâu, đôi mắt Thanh đỏ hoe, đôi môi Thanh run run, Thanh đi ra cửa.

Bàn tay Thanh vừa chạm vào tay nắm, bàn tay hắn nắm chặt lấy tay Thanh. Hắn gằn giọng.

_Tôi đã bảo là tôi có chuyện cần nói với cô. Tôi không cho phép cô rời đi khi tôi vẫn còn chưa nói gì…. !!

Thanh cay đắng đáp.

_Giữa tôi và anh không còn gì để nói với tôi cả. Anh ghét tôi, hận tôi, tôi mệt mỏi với tình cảm của anh lắm rồi. Anh nghĩ thử xem hai người ghét nhau làm gì còn chuyện để nói với nhau nữa… !!

Hắn khinh khỉnh.

_Cô im miệng đi… !! Ở đây tôi là người ra lệnh, người đó không phải là cô. Cô nên làm theo lời của tôi thì hơn, nếu không tôi sẽ không đảm bảo là tôi sẽ làm gì cô đâu. Cô có biết khi người ta từ yêu biến thành hận thì sẽ kinh khủng như thế nào không… ??

Thanh tròn xoe nhìn hắn, lời nói của hắn vang lên như tiếng chuông ngân trong tai Thanh. Thanh lảo đảo muốn ngã.

Hắn vừa bảo gì. « Hắn…hắn yêu mình… !! Có…có thể nào như thế… ?? Không, không thể, chắc là mình nghe nhầm, mình lầm tưởng, hắn làm sao thích một cô gái như mình, hắn hận mình, khinh ghét mình còn chưa hết làm gì còn chỗ trống cho hắn thích mình, yêu mình nữa. Mình lại mộng tưởng, lại hy vọng hão rồi… ? »

Thanh run giọng bảo.

_Anh còn muốn gì nữa…???. Tôi đã đi theo đúng ý của anh rồi, anh còn cần gì…???, cần nói gì hơn điều đó nữa không…?? Những yêu cầu đó của anh vẫn còn chưa đủ tàn nhẫn hay sao…??

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn cười khẩy.

_Miệng lưỡi của cô đúng là sắc thật…!! Đối với tôi bây giờ cô chẳng là gì, cô không có một chút ý nghĩa gì trong lòng tôi cả….!!

Mắt Thanh đỏ hoe, nước mắt trực trào ra. Thanh đã chịu quá đủ rồi, nghe quá nhiều những lời không cần nghe rồi, trái tim Thanh đã phải chịu quá nhiều vết thương rồi, lòng Thanh đã tan nát nay vì hắn, vì những lời nói vô tình, lạnh lùng của hắn lại càng thêm nát. Thanh nguyện ước, cầu mong đừng bao giờ cho Thanh gặp mặt lại hắn thêm một lần nào nữa, gặp mà thêm đau, mà thêm hận thế này thì thà rằng suốt đời không nên gặp còn hơn.

Cánh cửa vừa mở ra, cả hai người phụ nữ đứng khựng nhìn nhau không chớp. Thanh chưa kịp hiểu gì.

_Bốp…!!

Một cái tát nảy lửa bay thẳng vào mặt Thanh, Thanh vừa mới sinh con xong, cơ thể hãy còn yếu, nên cái tát vừa rồi cũng đủ làm Thanh choáng váng, đầu Thanh xoay mòng mòng, Thanh lả người ra sau. Hắn hốt hoảng hét lên.

_Thanh…!! Cô có sao không…??

Đôi mắt hắn đục ngàu, hắn quát cô ta thật to.

_Cô đang làm cái quái gì thế hả…?? Cô có biết là cô vừa làm gì không…??

Hắn bế Thanh lên, giọng hắn tắc nghẹn.

_Thanh…!! Thanh…!!

Hắn nhìn khuôn mặt trắng nhợt của Thanh, nhìn cơ thể mễm nhũn của Thanh, lòng hắn đau nhói, trái tim hắn trùng xuống, bây giờ hắn muốn ôm chặt lấy Thanh, muốn nói hết ra tình cảm của hắn cho Thanh biết, muốn ở bên và muốn bảo vệ Thanh suốt đời.

Thấy lay mãi mà Thanh vẫn chưa tỉnh, hai hàm răng mím chặt, hắn tức giận.

_Nếu Thanh mà có bị làm sao. Tôi sẽ không tha cho cô đâu…!!

Cô ta tức tối hét lên.

_Nó là ai… ?? Tại sao anh lại quan tâm đến nó thế… ?? Anh nên nhớ bây giờ tôi mới là vợ chưa cưới của anh. Anh phải tôn trọng tôi, phải nghĩ đến cảm nhận của tôi. Ai cho phép anh có quan hệ với cô ta hả… ??

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 155

Nội dung thu gọn

Hơn một năm nay do phải chịu quá nhiều áp lực, thần kinh của Thanh không có lúc nào được thư giãn, đầu óc của Thanh không có lúc nào được thanh thản, sống mà cứ nơm nớp lo sợ khiến cơ thể Thanh bị suy nhược, sức khỏe đã yếu sẵn cộng với việc vừa sinh nở xong khiến Thanh không còn chịu đựng được thêm nữa.

Thanh nằm đấy, đôi mắt nhắm nghiền lại, đầu óc Thanh đang nghĩ về một hình bóng mà Thanh biết là cả đời này Thanh cùng không bao giờ có được, biết rằng mình không thể nhưng Thanh không thể ngăn cản bản thân, không thể ngăn cản dòng suy nghĩ đi hoang của chính mình.

Hắn bế Thanh đi xuống lầu, do thang máy có nhiều người sử dụng nên hắn không thể đi, hắn cũng không muốn chờ, với hắn mà nói ngoài Thanh ra hắn không quan tâm đến bất cứ thứ gì trên đời này nữa, ngay cả bản thân hắn, hắn cũng không cần.

Cô ta gào lên.

_Anh đứng lại cho tôi. Anh định bế cô ta đi đâu đấy hả...??

_Trong con mắt của anh có còn trông thấy tôi nữa không...?? Có còn coi tôi là gì của anh nữa không...??

Thấy đã gào khản cả họng mà Dũng vẫn bế Thanh đi, cô ta tức điên lên, giọng cô ta the thé.

_Nói cho anh biết. Tôi sẽ không để yên chuyện này đâu. Anh cứ bế cô ta đi đi...!! Anh tưởng là tôi không làm gì được cô ta à...?? Cô ta mà dám tranh giành anh với tôi là không xong với tôi đâu...!! Anh hãy nhớ lấy, các người hãy nhớ lấy...!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Mọi người xung quanh do tò mò nên họ xúm cả lại xem, họ muốn biết có chuyện gì mà ồn ào thế. Họ thấy một cô gái khoảng hai mươi ba tuổi đang gào thét, sếp của họ đang bế Thanh trên tay, những người chứng kiến câu chuyện từ đầu đến cuối kể cho những người đến sau, nên chẳng mấy chốc, cả tầng năm không ai là không biết.

Hắn mặc cô ta gào thét, mặc cô ta nguyền rủa. Hắn vẫn bế Thanh đi, đôi mắt hắn nhìn Thanh không rời, lòng hắn nóng như lửa đốt, hắn chỉ mong Thanh không bị làm sao, nếu Thanh có mệnh hề gì, hắn sống còn có ý nghĩa gì nữa, mặc dù Thanh đi lấy chồng, mặc dù vì điều đó hắn hận Thanh, hắn căm ghét Thanh nhưng Thanh vẫn còn sống, vẫn đươc hít thở không khí trong lành xung quanh, hắn vẫn còn hy vọng một ngày nào đó có thể gặp lại được Thanh.

Nếu Thanh chết rồi, nếu Thanh không còn tồn tại ở trên đời này nữa, thì một mình hắn, hắn phải sống như thế nào, phải trải qua những ngày tháng còn lại như thế nào đây…??, hắn đoán có lẽ hắn sẽ chết dần trong men rượu, trái tim hắn sẽ vỡ nát.

Đây là lần thứ hai hắn được bế Thanh trong vòng tay, lần thứ hai hắn cảm thấy hắn có thể bảo vệ được Thanh, nhớ ngày nào nằm trên giường bệnh nhìn Thiên Long bế Thanh, sự bất lực, chán nản giết chết hắn dần dần, hắn cảm tưởng hắn không còn hứng thú với bất cứ chuyện gì, ngay cả người con gái mà mình yêu cũng không thể bảo vệ nổi thì sống trên đời này còn có ích gì nữa…??

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn quát một anh chàng tái xế đứng ở gần ở đấy.

_Mau lái xe đưa tôi đến bệnh viện gần nhất…!!

_Vâng…!!

Anh ta nhanh chóng mở cửa xe cho Dũng bế Thanh vào trong. Trên đường đi, đôi mắt Dũng cứ nhìn Thanh mãi, Thanh bình yên nằm trong lòng hắn, mặc dù bị ngất nhưng có lẽ Thanh vẫn cảm nhận được hơi ấm toát ra từ cơ thể hắn, vẫn cảm nhận được sự lo lắng của hắn.

Nhưng sự thật lại quá phũ phàng, bây giờ hắn đã có vợ chưa cưới bên cạnh, hắn đã có người con gái cho hắn kết hôn làm sao Thanh còn cơ hội ở bên hắn nữa, làm sao Thanh còn dám nói gì với hắn nữa.

Hiểu lầm kia chưa kịp giải thích, bây giờ hiểu lầm mới lại thêm vào, có lẽ hắn và Thanh sẽ không bao giờ có được một cái kết đẹp đôi.

Hắn ôm chặt lấy Thanh, ôm chặt lấy cơ thể mỏng manh và yếu đuối của Thanh, hắn sợ nếu hắn buông tay, Thanh có thể bị ngã, cơ thể có thể bị thương, hắn muốn mãi mãi được ôm Thanh như thế này, mãi mãi không bao giờ lìa xa hắn.

Hắn biết chỉ là trong phút giây hiện tại này thôi, khi nào Thanh tỉnh lại, hắn và Thanh sẽ đi hai con đường khác nhau, Thanh về với chồng, hắn về với cuộc sống của hắn.

Hắn cay đắng nghĩ.

_Thật nực cười, mình mà cũng cần một người đàn bà ở bên cạnh chăm sóc, an ủi và động viên hay sao…?? Khôi hài quá, nực cười quá, mình là một tên lãng tử, yêu lắm mà hận cũng nhiều, từ xưa đến nay chưa có một người con gái nào ngoài vợ mình có thể nắm được trái tim của mình, thế mà nay Thanh lại có thể làm cho mình sống mà như chết thế này.

Tại sao mình không thể dứt bóng hình của cô ấy ra khỏi đầu, tại sao mình không làm được, tại sao mình lại hận cô ấy và yêu cô ấy nhiều như nhau.

_Mình chưa từng yêu người con gái nào như yêu Thanh, Thanh là một cô gái đặc biệt, cô ấy là định mệnh của cuộc đời mình. Nhưng vì mình ngu dại nên mình đã để vuột mất cô ấy...!!

_Từ nay bên đời mình sẽ không còn hình bóng của cô ấy nữa, cô ấy đang hạnh phúc bên Thiên Long, đang chìm đắm trong hạnh phúc hôn nhân, có lẽ trong lòng cô ấy mình mãi vẫn chỉ là một kẻ hư hỏng, một kẻ không ra gì, một tên điên mà thôi, cô ấy ghét mình, hận mình...!!

Đôi mắt hắn đỏ hoe, từ khi yêu Thanh hắn đã biết rơi lệ, lòng hắn đã biết đau, trái tim hắn đã biết rung động, hắn đã biết cảm nhận thế nào là tình yêu đích thực, điều đáng buồn duy nhất là hắn không thể có Thanh, hắn không bao giờ có, hắn chỉ mãi cô đơn, chỉ mãi sống trong bóng tối và hận thù mà thôi. Hắn coi đó là số kiếp của hắn.

Chiếc xe dừng trước cổng một bệnh viện của thành phố, hắn nhanh chóng mở cửa bước ra ngoài mà không cần anh chàng tài xế mở cửa cho.

Anh chàng tài xế kinh ngạc nhìn hắn không chớp từ khi nhận làm tài xế lái xe cho hắn, đây là lần đầu tiên anh ta mới trông thấy khuôn mặt hốt hoảng, lo lắng, vội vàng và hấp tấp của Dũng, đặc biệt là dành cho một người đàn bà, anh ta luôn thấy sếp của anh ta luôn cáu gắt, luôn đối xử lạnh lùng và tàn nhẫn đối với họ. Tại sao đối với cô gái này Dũng lại đối xử hoàn toàn khác hẳn…??

Chương 156

Nội dung thu gọn

Một điều không thể ngờ, định mệnh cuộc đời con người luôn xoay vần, nếu muốn nhận được hạnh phúc người ta cần phải mất đi nhiều thứ, nhiều khí phải mất cả máu, nước mắt và chính tính mạng của mình.

Khi Dũng vừa bước ngang qua sân bệnh viện, đôi mắt Dũng không nhìn đường mà đang nhìn Thanh, hắn không tài nào dứt khỏi đôi mắt nhắm nghiền và khuôn mặt trắng bệch của Thanh, lòng hắn lúc này nóng như lửa đốt, hắn đang lo lắng tột độ, hắn sợ Thanh chết, hắn sợ xảy ra bất cứ chuyện gì với Thanh, hắn muốn Thanh bình an, nếu Thanh có thể sống, nếu Thanh có thể khỏe mạnh, hắn nguyện đánh đổi mọi thứ mà hắn có, với hắn mà nói không có ai quan trọng trong cuộc đời hắn hơn Thanh.

Số phận của con người luôn luôn nghiệt ngã và trên đời này hai từ “công bằng” và “hạnh phúc” không phải lúc nào cũng có, không phải lúc nào muốn cũng được, có người đã sống cả đời, hy sinh cả đời mà vẫn không nhận được gì, có lẽ cho đến lúc chết họ vẫn không hiểu tại sao ông trời lại đối xử với họ như thế.

Có hai vị bác sĩ đi ngang qua người Dũng, một người mà có thể đến chết Dũng cũng không bao giờ quên được, định mệnh ôi định mệnh…!!, oan nghiệt ôi oan nghiệt…!!. Tại sao lại phải gặp nhau trong trường hợp thế này, tại sao ông trời lại tàn nhẫn sắp xếp hắn gặp lại Thiên Long đúng ngày hắn gặp lại Thanh, tại sao…??

Thiên Long tái mặt nhìn Dũng, ánh mắt của hắn nhìn từ khuôn mặt dần xuống người con gái đang nằm trong vòng tay của Dũng, đến khi xác định được người đó là ai rồi, hắn hét lên.

_Anh đã làm gì Thanh hả…??

Hắn buông rơi cuốn sổ bệnh án trên tay xuống đất, hắn giành lấy Thanh trên tay Dũng, giọng của hắn lúc này như một vị quan tòa tuyên án tử hình phạm nhân.

_Tôi đã cảnh cáo anh là không bao giờ được phép lại gần vợ tôi rồi kia mà…?? Tại sao cô ấy lại ở chỗ anh và vì sao cô ấy lại bị ngất…??

_Anh nói đi...!! Giải thích đi...!!

Dũng im lặng không nói gì, và cũng không muốn nói gì. Mà dù có muốn nói Dũng cũng không biết phải trả lời Thiên Long thế nào, trong cuộc chiến dành lại Thanh, Dũng đã bị thua cuộc ngay từ vòng đầu.

Dũng có thể dùng bạo lực để được phép hôn Thanh, được phép ôm Thanh, được phép cầm tay Thanh nhưng Dũng không có quyền sở hữu Thanh cả về thân thể, lẫn trái tim, bây giờ Thanh đã là của Thiên Long, họ được pháp luật chứng nhận là đã kết hôn, họ mới là dành cho nhau.

Còn Dũng, Dũng có là gì đâu, Dũng nếu có may mắn được Thanh để ý thì chỉ là một hình bóng mờ nhạt trong quá khứ mà thôi. Nó không đủ mạnh để níu giữ bước chân của Thanh lại, không đủ mạnh để lay chuyển trái tim Thanh, không đủ mạnh để làm Thanh yêu Dũng.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Có nói gì thì bây giờ cũng đã quá muộn rồi, Dũng nên trả Thanh về đúng người đàn ông có quyền sở hữu cô ấy, trả Thanh đúng về vị trí mà Thanh xứng đáng có.

Dũng đau khổ cùng cực, vậy là hết, hắn sẽ không bao giờ còn gặp lại được Thanh nữa, không bao giờ còn được phép chạm vào thân thể Thanh nữa, hương tóc kia, khuôn mặt kia, bờ môi kia, thân thể yếu đuối kia bây giờ đã thuộc về một người đàn ông khác, hắn nên đi thôi, nên rời khỏi đây thôi, nếu ở thêm lúc nữa hắn sẽ đau buồn mà chết.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn lảo đảo bỏ đi, hắn muốn quay lại giành lấy Thanh lắm nhưng hắn không nỡ làm như thế, hắn biết rằng nếu hắn làm thế hắn sẽ phá vỡ hạnh phúc lứa đôi của Thanh, hắn mặc dù hận Thanh, căm ghét Thanh, hắn muốn Thanh là của hắn nhưng hắn không thể làm tổn thương người con gái mà hắn yêu.

Yêu đấy, hận đấy, vậy thì đã sao, hắn nhận được gì trong cuộc tình này…??

Hắn cay đắng nhận ra, bản thân hắn là một tên vô tích sự, một kẻ không ra gì, đến người con gái mà mình yêu cũng không giữ được, ngay cả tiếng yêu cũng không dám nói ra thì đúng là hắn không đáng nhận được hạnh phúc.

Thiên Long mặc dù ghen tuông, mặc dù hận Thanh và hận luôn cả Dũng nhưng được gặp lại Thanh trong một tình huống không thể ngờ thế này khiến hắn vui không thể tả.

Hắn hạnh phúc cùng cực, hắn đã từng nói nếu như cho hắn cơ hội ở bên Thanh lần thứ hai hắn sẽ không bao giờ buông tay Thanh ra và sẽ không bao giờ để Thanh trốn thoát khỏi vòng tay hắn thêm một lần nữa, hắn phải giữ lấy Thanh thật chặt, phải biến Thanh thành của hắn bằng mọi giá.

Hắn nhanh chóng bảo người đồng nghiệp bên cạnh.

_Cậu nhặt hộ mình mấy bộ hồ sơ bệnh án dưới đất. Mình cần đưa vợ đi khám sức khỏe…!!

Anh chàng bác sĩ kia tò mò nhìn cô gái nằm trên tay Thiên Long, mặc dù không hiểu gì nhưng mà anh ta vẫn gật đầu nói.

_Được rồi, cậu đi đi…!!

_Cảm ơn cậu…!!

_Không có gì…!!

Hắn nhanh chóng đưa Thanh vào một phòng bệnh còn trống, vì hắn là bác sĩ nên hắn biết hắn phải làm gì, do từ bé đã quen biết Thanh nên hắn là người hiểu rõ bệnh tình của Thanh nhất, xa Thanh gần một năm khiến hắn nhớ Thanh đến phát điên, không ngày nào là hắn không gọi điện cho mấy tay thám tử mà hắn đã thuê đi tìm Thanh để biết thông tin, hắn chờ Thanh trong vô vọng, cứ ngỡ tưởng rằng cả đời này hắn không còn nhìn thấy Thanh nữa nhưng không ngờ hắn lại có thể gặp được Thanh ở đây.

Hắn có mặt tại bệnh viện này vì hắn tình nguyện sang đây phổ biến kĩ thuật và kinh nghiệm của hắn cho các bác sĩ ở bệnh viện, hắn cần dạy họ những kĩ thuật tiên tiến nhất.

Hắn sang đây một phần vì trách nhiệm, một phần vì hắn muốn tạm rời xa nơi mang lại cho hắn quá nhiều đau khổ, cho đến lúc này hắn vẫn không tài nào chấp nhận được sự thực là Thanh đã rời xa hắn. Nếu hắn biết hắn có thể gặp được Thanh ở nơi này sớm thì hắn đã đi từ lâu rồi.

Tạm gác lòng ghen tuông, thù hận đối với Dũng lại, hắn cần phải chăm sóc cho Thanh. Bao nhiêu câu hỏi mà hắn đã chuẩn bị sẵn cho Thanh ở trong đầu, hắn muốn sau khi Thanh tỉnh lại, hắn sẽ hỏi Thanh, sẽ giữ chặt lấy Thanh.

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 157

Nội dung thu gọn

Thanh nằm đó, cơ thể bất động, với Thanh mà nói không có lúc nào bình yên hơi lúc này, ngủ có nghĩa là chết, ngất có nghĩa là không biết gì, mà dù có nghĩ, có mơ, có gặp ác mộng vẫn còn hơn mở mắt ra, thế giới này có quá nhiều chuyện Thanh muốn tránh, muốn trốn chạy.

Tại sao Thanh chưa bao giờ yêu ai được trọn vẹn, chưa bao giờ có được trái tim của người đó, lúc Thanh cần, người đó ngoảnh mặt đi, đến khi Thanh không còn yêu, người đó lại quay lại làm phiền, quay lại chiếm lấy Thanh, ép Thanh phải lấy người đó bằng mọi giá, Thanh quá mệt mỏi, quá bất lực, quá chán chường.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh không còn muốn bất cứ một thứ gì ở trên đời này nữa, không còn cần bất cứ một ai nữa, không còn ý nghĩ là mai sau còn yêu thêm một ai nữa. Tất cả đã chấm hết rồi.

Hắn bỏ đi, bỏ đi mà không dám quay đầu lại, hắn biết nếu hắn còn nhìn Thanh thêm một lần nữa, hắn sẽ không dằn được lòng, không kiềm chế được lòng tham, hắn sẽ dành lấy Thanh, sẽ giật lấy Thanh trên tay của Thiên Long. Hắn sẽ quát vào mặt Thiên Long.

_Cậu có tư cách gì…?? Cậu đã làm được gì cho cô ấy, cậu không là gì của cô ấy cả. Tôi mới thực sự là người yêu cô ấy, cần cô ấy. Mới thực sự hiểu cô ấy muốn gì, cô ấy quan trọng như thế nào…!!

Hắn nhếch mép cười nhạt.

_Ý nghĩ đó vẫn mãi chỉ ở trong đầu, vẫn mãi nằm trong tim. Mối tình vô vọng này sẽ chẳng bao giờ có hồi kết. Mình yêu cô ấy, mình cần cô ấy biết bao. Bây giờ không chỉ mình muốn cô ấy mà còn thằng nhóc nó cũng cần cô ấy, mà có khi nó còn cần cô ấy hơn cả mình. Mình chưa từng nghĩ là sẽ tìm được một người con gái có thể chăm sóc tốt, có thể yêu thương thằng nhóc như con đẻ.

Cô ấy là người phụ nữ có thể làm được điều đó nhưng bây giờ có ước muốn, có mong ngóng phỏng có ích gì, còn có tác dụng gì nữa. Cô ấy đã lấy chồng, đang tận hưởng hạnh phúc hôn nhân, còn mình, mình có là gì của cô ấy đâu, mình cứu mạng cô ấy nhưng chính mình đã nợ cô ấy, mình đã làm hại đời con gái của cô ấy. Mình là một tên khốn, một kẻ không nên sinh ra ở trên đời này.

Ở bên cạnh mình, cô ấy chỉ toàn nhận được khổ đau, chỉ toàn nước mắt, mình chưa từng nhìn thấy cô ấy mỉm cười hạnh phúc khi cô ấy ở gần bên, chỉ khi nào ở bên thằng nhóc cô ấy mới thực sự cười, mới thật sự vui. Cô ấy ở bên mình, vì cô ấy yêu thằng nhóc, quan tâm đến thằng nhóc, không phải là vì quan tâm, yêu thương hay để ý gì đến mình.

Mình mãi vẫn là người lạ đối với cô ấy, là một kẻ tồi tệ, một tên không ra gì. Mình nên đi thôi, nên từ bỏ ý nghĩ có cô ấy, nên cố mà quên, cố mà nhớ rằng mình không là gì cả, không có ý nghĩa gì hết.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Đôi vai hắn run run, hắn bước vào xe, giọng hắn khàn khàn.

_Chúng ta đi thôi…!!

Anh chàng tài xế nhìn khuôn mắt lạnh tanh, nhìn đôi mắt đục ngàu, đôi môi mím chặt của hắn. Anh ta sợ hãi, vội gật đầu, anh ta đáp.

_Vâng…!!

Cả hai im lặng trên suốt đoạn đường đi. Bây giờ hắn muốn tìm đến một quán rượu nào đó, muốn uống thật say, đã lâu rồi hắn không uống rượu, lâu rồi hắn không được cảm nhận say là gì, quên là gì, hắn cần sống buông thả, cần phải làm một cái gì đó, hắn cần phải quên, phải cố mà quên.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Móc điện thoại trong túi quần, hắn gọi điện cho Hùng. Hơn một năm qua Hùng chính là người đã ở bên động viên an ủi, và cổ vũ hắn, nếu không có người bạn này có lẽ hắn sẽ không bao giờ có được như ngày hôm nay.

Hùng mỉm cười hỏi.

_Có chuyện gì không…??

_Mày đi uống rượu với tao nhé…??

Hùng nhăn mặt.

_Cậu bị làm sao thế…?? Sao vừa mới khỏi được bệnh lại muốn quay về con đường trước kia rồi. Cậu từng hứa với mình là sẽ không bao giờ uống rượu, không bao giờ hủy hoại tương lai của cậu nữa cơ mà…??, sao bây giờ cậu lại quên, lại muốn say, lại muốn sống buông thả, lại muốn quên đi hết những lời hứa đó…??

Dũng đau khổ nói.

_Cậu…cậu có biết là mình..mình vừa gặp lại Thanh không…??

Hùng giật mình, trong giọng nói của Hùng có cái gì đó xót xa, có cái gì đó nuối tiếc.

_Cậu gặp lại cô ấy ở đâu…?? Bây giờ cô ấy có khỏe không…??

Hắn mỉa mai.

_Tất nhiên là người ta phải hạnh phúc, phải vui sướng rồi, cưới được người mình yêu, được ở kề bên thì có gì mà buồn, mà hận, chỉ có mình, mình mới là kẻ đáng thương. Đàn bà trên đời này ai cũng bạc như nhau, cũng mang lòng dạ phản bội như nhau, mình sợ họ, khinh ghét họ, căm hận họ…!!

Hùng kêu lên.

_Cậu có bị làm sao không…?? Tại sao lại vơ đũa cả nắm thế...?? Không phải người con gái nào cũng xấu xa như cậu nói đâu. Thanh lại tuyệt đối không phải là cô gái thuộc kiểu đó, cô ấy là một người có trách nhiệm, một người có tấm lòng rộng mở, một người tốt, một người sống có tình nghĩa...!!

Hắn tức giận.

_Cậu thôi đi, đừng có tìm cách bao biện cho cô ta. Mình nghĩ khi biết mình bị gãy chân chắc là cô ta sợ lắm, cô ta sợ phải trả ơn cho mình, sợ bị mình làm phiền cả đời. Mình yêu cầu cô ta tránh xa mình, không cần phải trả ơn mình, mình đoán cô ta còn vui sướng hơn bao giờ hết, làm sao cô ta có thể chịu đựng được cảnh phải chăm sóc cho một người tàn tật, một kẻ mà cô ta ghét như mình.

Người đàn ông mà cô ta mong ước, mong được ở bên là Thiên Long, một chàng trai khôi ngô tuấn tú, một người đàn ông khỏe mạnh, phù hợp với cô ta cả về tuổi tác lẫn gia thế,..!!

_Cô ta đúng là một kẻ vô tình, lạnh lùng và đầy tàn nhẫn. Mình căm ghét cô ta, hận cô ta suốt kiếp...!!

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 158

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn chán nản hỏi.

_Thế nào cậu có đi uống rượu với mình không...??

Hùng thở dài.

_Thôi được rồi, hẹn gặp cậu ở quán bar gần công ty....!!

_Đến nhanh nhé...!!

_Biết rồi...!!

Hắn cúp máy, hình bóng của Thanh hiện lên trong tâm trí hắn. Hắn lo cho Thanh, hắn lo đến thắt ruột, nhưng hắn không tìm được cách gì, hắn không thể được ở gần bên Thanh nữa, bây giờ nếu hắn mà đến gần,hạnh phúc lứa đôi của Thanh sẽ bị tan vỡ, hắn không muốn vì hắn, người con gái hắn yêu phải chịu khổ đau, phải rơi lệ, phải đau lòng vì hắn thêm một lần nữa. Hắn thà nuốt hận một mình, thà một mình hắn đau, thà hắn sống trong câm lặng còn được nhìn thấy Thanh cười, Thanh hạnh phúc còn hơn.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn là một kẻ mâu thuẫn, có lúc hắn yếu đuối, có lúc hắn tàn nhẫn, có lúc hắn lại lạnh lùng, có lúc hắn muốn buông tha Thanh, có lúc hắn lại muốn dành lấy. Hắn ôm đầu khổ sở, ánh mắt, khuôn mặt hắn bây giờ chứa toàn buồn đau.

----------------------------------

Hắn gọi ba chai rượu, trong lúc ngồi chờ Hùng đến, hắn đã uống gần hết một chai, đến khi Hùng tới nơi hắn gần như đã say. Hùng khiếp hãi hét lên.

_Trời đất ơi...!! Cậu định tự sát hay sao thế hả...?? Tại sao lại uống rượu như uống nước lã thế này...!!

Hắn lè nhè.

_Mày đến rồi à...?? Mau ngồi xuống uống rượu đi...!!

_Tao buồn quá....!!

Hắn lại rót tiếp, lại ngửa cố uống tiếp. Hùng điên tiết dật ly rượu trên tay hắn. Hùng lôi hắn đứng dậy.

_Theo tao về nhà...!! Mày có biết là bây giờ mày giống cái gì không hả...?? Trông mày chẳng khác gì một cái giẻ rách...!!

_Ha ha ha...!!

Hắn cười như điên. Giọng hắn đầy căm phẫn.

_Mày nói đúng. Đời tao đúng là giẻ rách, một cái giẻ đã bị người ta vứt bỏ đi, tao cũng giống nó, vì đời tao đã từ lâu rồi, tao không còn hứng thú với bất cứ chuyện gì nữa. Mày có biết là ngay cả bản thân tao là ai, tao cũng không biết, thử hỏi tao sống còn có ích gì nữa...!!

Mở miệng là muốn chết, mở miệng ra là chán đời. Hùng hết chịu nổi, giọng của Hùng vang lên như sấm.

_Thằng bạn tồi tệ... !! Tại sao mày lại ích kỉ như thế, mày nên nhớ xung quanh mày còn có biết bao nhiêu người cần mày, trông cậy vào mày, nếu mày suy sụp, nếu mày chán sống làm sao họ sống nổi, làm sao có thể yên tâm làm việc, làm sao họ có hạnh phúc. Mày không nghĩ cho mày, mày cũng phải nghĩ cho người khác chứ...??

Hắn cay đắng đáp.

_Nghĩ cho bản thân tao ư...?? Tao thì còn gì để mà nghĩ nữa. Tao chán hết mọi thứ, hận hết mọi thứ...!! Với tao mà nói, sống mà như chết, tồn tại mà như không tồn tại, ngay lúc này tao cũng tưởng tao đang lạc vào lối nào, hiện thực này với tao chỉ toàn ác mộng. Tao sợ lắm, mày có biết không....??

Hùng sợ hãi nhìn hắn, điều gì đã biến hắn ra nông nỗi này, phải chăng hắn đã yêu Thanh đến phát điên, yêu Thanh đến nỗi ngay cả bản thân hắn, hắn cũng không cần nữa.

Hùng hối hận vì đã nghe lời của hắn, nên đã đuổi Thanh đi, đã dấu không cho Thanh biết hắn đang ở đâu, đang làm gì mặc dù đã bao nhiêu lần Thanh gọi điện, đã bao nhiêu lần Thanh cầu khẩn, Hùng vẫn chỉ trả lời một câu là “không biết.”

Bây giờ Thanh đã có chồng, Dũng sẽ không còn hy vọng gì nữa, không còn hy vọng có lại Thanh, được ở gần bên. Đôi mắt Hùng đỏ hoe, Hùng đau buồn bảo hắn.

_Cậu đừng buồn, mình tin là mai sau cậu cũng sẽ tìm được một người con gái yêu cậu thật lòng, muốn ở bên cạnh cậu....!!

Hắn thở dài.

_Cậu đừng khuyên mình nữa, đừng động viên mình nữa. Mình đã quá mệt mỏi với kiểu tình cảm chỉ có toàn khổ đau thế này lắm rồi. Mình sẽ cố quên cô ta, cố không nhớ, cố nghĩ rằng cô ta chỉ là một cái bóng đứng bên đường, khi ánh nắng tắt, màn đêm buông xuống, cái bóng kia cũng mất....!!

Hắn lại cười, cười như điên.

_Đúng...!! nắng tắt rồi, bóng tối sẽ phủ đầy. Đời mình từ nay chắc cũng chỉ toàn bóng tối...!! Cô ta là ai...?? là thiên thần hay ác quỷ, là một người con gái bình thường hay là một phù thủy, tại sao cô ta khiến mình yêu cô ta đến phát điên thế này, tại sao cô ta làm cho mình không ngừng nhớ đến cô ta, không ngừng mong được chạm vào người cô ta, không ngừng mong là có thể sở hữu được cô ta. Tại sao cô ta có thể làm được điều đó, tại sao....??

Hắn dành lấy chai rượu trên tay Hùng, hắn nhếch mép.

_Mình cần phải uống, phải uống cho say, chỉ có say mình mới tạm quên được cô ta, tạm quên được nỗi nhớ đang sục sôi trong lòng, quên đi nỗi đắng cay mà mình đang có, mình phải uống....!!!

Hắn run run rót rượu ra ly. Hùng bất lực đứng nhìn hắn uống như điên, nhìn hắn mà mắt Hùng cay cay.

Hùng đành câm nín, đành lặng im, Hùng không dám ngăn cảm hắn uống, vì Hùng nghĩ thôi thì hãy để cho hắn uống, quên được điều gì thì tốt điều ấy, nếu để hắn phải sống trong dằn vặt, sống trong đau khổ thà để hắn say, hắn tạm quên đi còn hơn.

Hùng kéo ghế ngồi xuống, tự rót cho mình một ly rượu, giọng Hùng đầy tình cảm.

_Hôm nay mình sẽ uống với cậu....!!

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 159

Nội dung thu gọn

Chớp chớp đôi mắt, Thanh bừng tỉnh, Thanh cảm tưởng Thanh vừa mới gặp ác mộng, vừa mới trải qua một giấc mơ.

Khẽ cựa mình, Thanh cố gắng dậy, có một bàn tay nâng người Thanh lên, một giọng ấm nồng vang bên tai.

_Em tỉnh rồi à…??

Thanh giật mình nhìn sang, đến khi biết người đó là ai rồi. Thanh kinh hãi, đôi mắt Thanh mở to nhìn người đó, khuôn mặt Thanh tái lại. Hắn là người mà Thanh không muốn gặp lại nhất trên đời, Thanh sợ hắn, ghét hắn, hận hắn. Thanh run rẩy.

_Tại…tại sao anh lại ở đây….??

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn nhếch mép.

_Nếu tôi không ở đây làm sao tôi gặp lại được cô. Làm sao biết cô đang ở bên cạnh hắn…!!

Hắn quát.

_Nói mau…!! Cô và hắn đã ở với nhau bao lâu rồi...?? Hai người đã làm những gì rồi….??

Thanh đau khổ đáp.

_Em đã nói là giữa em và anh không có gì cả. Nếu anh không chấp nhận em làm em gái của anh, em cũng đành chịu. Em không còn yêu anh nên không thể lấy anh…!!

Hắn cay cú.

_Cô nên nhớ tôi cũng đã từng nói, nếu tôi không có được cô thì hắn cũng đừng hòng mà có. Hắn bây giờ đã có người phụ nữ để kết hôn. Cô xen vào giữa họ làm gì…?? Cô không nỡ phá tan hạnh phúc của hắn chứ….??

Tin Dũng có vợ chưa cưới chẳng khác gì giết chết Thanh, Thanh run lẩy bẩy, lòng Thanh tan nát. Thanh lắp bắp hỏi.

_Những…những lời mà…mà anh nói là..là thật chứ…??

Hắn nhìn khuôn mặt tái nhợt của Thanh, nhìn ánh mắt thất thần của Thanh. Cơn ghen tuông trong lòng hắn bùng lên, hắn bóp chặt hai vai Thanh, hắn gằn giọng.

_Tại sao cô không hỏi hắn….?? Thật nực cười không phải là hai người đang ở cạnh bên nhau hay sao…?? Ngay cả chuyện này mà cô cũng không biết thì đúng là cô là một người con gái ngốc nghếch, một kẻ dại khờ trong tình yêu…!!

Thanh đau khổ cùng cực, thế là hết, bây giờ hắn đã có vợ chưa cưới, làm sao hắn chấp nhận Thanh bước vào cuộc đời hắn, làm sao hắn còn có chỗ trống dành cho Thanh nữa.

Hắn nhìn Thanh, nhìn thật kĩ, hơn một năm nay không một ngày nào là hắn không nhớ đến Thanh, hắn yêu Thanh, hận Thanh, cả hai cảm giác đó luôn đan xen trong lòng hắn.

Hắn xoay Thanh đối diện với hắn, hắn hỏi.

_Đứa bé…nó…nó đâu rồi….??

Thanh giật bắn người, cố gắng thu nhỏ người lại. Thanh run giọng.

_Anh…anh hỏi…hỏi làm..làm gì…??

Thấy thái độ sợ hãi của Thanh. Hắn quát.

_Có phải cô đã nói cho Dũng biết cô mang thai con của hắn, và bây giờ nó đang ở chỗ của hắn phải không….?? Hai người định quay lại với nhau đúng chứ….??

Thanh lắc đầu, nước mắt Thanh tuôn trào như mưa.

_Em….em chỉ…chỉ vừa gặp lại…lại hắn thôi. Em do qua mệt mỏi, quá xúc động nên…nên bị ngất. Em cũng không hiểu tại sao, bây giờ em lại ở đây. Ai đã đưa em tới bệnh viện, tại sao anh lại ở chỗ này…??

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn nhìn Thanh thật kĩ, hắn đang đánh giá lại những lời mà Thanh đang nói, hắn không muốn phải nghĩ nhiều về mối quan hệ giữa Thanh và Dũng, không muốn dành khoảng trống cho những cơn ghen tuông mà hắn biết, cả đời này hắn cũng không thể dứt ra được.

_Bây giờ em định làm gì…?? Định nói cho hắn biết là hắn đã có một đứa con hay sao…?? Hay là em định trốn tránh tiếp…??

Thanh chưa kịp nói gì, hắn đã cướp lời.

_Anh cấm em làm điều đó. Em có biết là anh đã phải cố gắng giải thích với bố mẹ anh và bố mẹ em về mối quan hệ của chúng ta khổ sở như thế nào không hả…?? chưa hết nếu bây giờ em bỏ anh để đi theo hắn làm sao anh sống được, hơn một năm qua không ngày nào là anh không nhớ đến em, không cho người đi tìm em ở khắp mọi nơi. Bây giờ anh đã tìm được em rồi, anh phải giữ em thật chặt, phải lấy em bằng mọi giá, dù em có ghét anh, hận anh, anh cũng phải giữ em cho riêng mình.

_Anh yêu em, nên anh cũng sẽ yêu con của em. Bây giờ em hãy đưa anh đến nơi mà em đang sống, anh cần phải đón con của mình, cần phải chăm sóc hai mẹ con em. Cần đưa em về bên kia, chúng ta cần làm đám cưới gấp. Em không định nuôi con một mình, không định sống cả đời mà không cho con em biết bố của nó là ai đấy chứ…??

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 160

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh lắc đầu.

_Em xin lỗi. Em không thể lấy anh, em không yêu anh, nếu chúng ta lấy nhau thì chỉ làm đau khổ nhau hơn mà thôi. Hôn nhân phải dựa trên tình yêu, nếu ngay cả điều đó cũng không làm được thì còn gì là hạnh phúc, còn gì là ý nghĩa của hôn nhân nữa. Em thà sống cả đời một mình, một mình em nuôi con còn hơn…!!

Hắn cay đắng nói.

_Cô im đi. Bây giờ cô không có quyền lên tiếng ở đây. Nếu cô không lấy tôi, cũng không sao nhưng tôi sẽ bám theo cô không rời, tôi đã mất cô một lần, tôi sẽ không bao giờ để điều đó xảy ra thêm một lần nữa. Tôi sẽ canh chừng cô, giám sát cô. Tôi không còn tin cô nữa, cô lừa dối tôi. Tối hôm đó cô cho tôi một chút hạnh phúc, một chút niềm vui rồi chính bàn tay cô đã vùi dập đi tất cả, cô làm tôi hụt hẫng, làm tôi một mình chơi vơi giữa cơn sóng tình.

_Cô có biết bây giờ tôi yêu cô như thế nào không…?? Tôi yêu cô đến phát điên, cô đã thành công, đã làm tôi yêu cô, tại sao cô không cho tôi cơ hội được bù đắp những gì mà tôi gây ra cho cô. Tôi đã đối xử lạnh nhạt với cô trong mười năm, à không phải nói là mười hai năm, từng đó thời gian cô còn chờ được, còn nói được tiếng yêu tôi. Tại sao chỉ có mấy tháng cô lại thay đổi, tại sao…??

Giọng hắn bỗng chốc vút cao.

_Không…!! Tôi không thể chấp nhận được điều đó, ngay từ ban đầu cô đã là của tôi thì suốt cuộc đời này cô cũng phải là của tôi. Tôi mặc trong lòng cô bây giờ có ai, cô đã sinh con cho ai. Tôi cũng sẽ dành lấy cô, chiếm lấy cô. Tôi không chấp nhận cô ở bên một người đàn ông nào khác, thuộc về một người khác mà không phải là tôi…!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh co rúm người lại. Trong mắt Thanh, bây giờ Thiên Long chẳng khác gì một tên bạo chúa, hắn làm Thanh run rẩy, làm Thanh kinh hãi, Thanh sợ hắn, ý nghĩ trốn chạy lại bùng lên, lại làm lòng Thanh sục sôi ý trí tự do, ý nghĩ được làm những gì mà Thanh thích, có thể cả đời này Thanh không còn cơ hội ở bên cạnh Dũng nữa nhưng ít ra Thanh có thể nhìn hắn, ngắm hắn qua đứa con chung của hai người. Thanh phải tìm cách bảo vệ thằng bé bằng mọi giá.

Thanh thở dài.

_Em xin anh, xin anh đừng níu kéo những gì đã thuộc về quá khứ. Hãy buông tay đi anh, hãy từ bỏ đi những vết thương, những vết xe của thời gian. Chúng ta cần phải sống tiếp, cần phải đi hết con đường đời. Hãy để quá khứ ngủ yên, hãy để cho mối tình kia được nằm im trong đáy tim. Em chưa bao giờ quên anh, anh có biết là để biến từ tình yêu em dành cho anh thành tình bạn khó như thế nào không…??

_Em đã phải cố gắng quên anh, học cách không có anh, học cách nghĩ rằng anh chỉ là một người anh trai, một người bạn của em thôi. Em làm được, em hy vọng anh cũng sẽ làm được.

_Nếu anh thực sự yêu em, quan tâm đến em. Xin anh hãy để cho em đi, xin anh hãy cho em được sống như ý muốn của em. Xin anh đừng bắt em phải kết hôn với anh, xin anh đừng bắt em làm những điều mà em không muốn. Em không muốn ngay cả một chút tình cảm còn lại giữa hai chúng ta cũng mất đi vì những điều mà anh sắp bắt em phải làm….!!

Hắn cười khẩy.

_Cô nói hay lắm, thuyết phục lằm. Còn cô sao cô không buông tay đi, không từ bỏ đi. Hắn đã có người yêu rồi, có người con gái cho hắn kết hôn rồi, tại sao cô vẫn không nguôi hy vọng là cô có thể được ở bên cạnh hắn, được hắn yêu, được hắn chăm sóc. Tại sao cô không nghĩ là hắn không yêu cô, không cần cô, không muốn cô xuất hiện trước mặt hắn. Sao cô không làm như thế đi…!!

Thanh im lặng không đáp, đúng là khi yêu ai cũng có lòng ích kỉ, ai cũng muốn người mình yêu chỉ thuộc về riêng một mình mình mà thôi. Dù ai có tấm lòng cao thượng đến mấy cũng thoát khỏi ghen tuông, không thoát khỏi hận thù, không thoát khỏi có lòng hận đối với người con gái mà mình yêu hay người đàn ông mà mình đã trao trọn cả trái tim.

Hắn dịu dàng hỏi.

_Thế nào em có đồng ý không…??Hay là em muốn anh phải dùng vũ lực đối với em, phải dùng thủ đoạn đối với em…??

Thanh run giọng.

_Anh…anh nói như..như vậy nghĩa…nghĩa là sao…??

Hắn đe dọa.

_Nếu em không theo anh về bên kia, anh sẽ gọi điện cho bố mẹ em biết, chưa hết anh cũng thuê người hộ tống em sang bên kia. Em nên nhớ tuy chúng ta chưa đăng kí kết hôn nhưng trên danh nghĩa em vẫn là vợ chưa cưới của anh. Anh cũng nhận, anh là bố của đứa bé em vừa sinh, anh sẽ có quyền làm những gì mà anh muốn. Lúc đó dù em có muốn đi hay không cũng không thuộc quyền lựa chọn của em nữa…!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh hét lên.

_Tôi không đi…!! Không đi đâu cả…!! Anh không phải là chồng tôi…!! Không phải là cha đứa con của tôi… !! nó là con của tôi, chỉ là con của một mình tôi thôi… !!

Thanh chưa kịp nói hết câu, hắn hôn Thanh. Thanh mở to mắt trừng trừng nhìn hắn, quá khiếp hãi Thanh cố đẩy hắn ra, bàn tay Thanh dơ lên.

_Bốp… !!

Thanh tát thẳng vào mặt hắn, Thanh nghẹn ngào nói.

_Tôi…tôi cấm anh từ lần sau xin anh đừng có đụng…đụng vào người tôi… !!

Một tiếng hừ vừa mới phát ra từ cổ họng của hắn, hắn ôm chặt lấy Thanh, hai bàn tay của hắn nắm chặt lấy hai tay Thanh, môi hắn chiếm lấy môi Thanh, nụ hôn cưỡng ép làm tim Thanh thắt lại, Thanh chỉ cảm nhận được vị mặn của nước mắt, một sự ghê tởm bản thân của chính Thanh mà thôi.

Cùng một nụ hôn nhưng Dũng làm cho Thanh có cảm nhận khác hẳn, nụ hôn của Dũng làm Thanh tan chảy, làm từng mạch máu trong cơ thể Thanh chảy thật nhanh, làm đầu óc Thanh trống rỗng, làm tầm hồn Thanh bay bổng, còn nụ hôn của Thiên Long chỉ khiến Thanh thương hại hắn, thương hại chính mình.

[Đánh dấu đã đọc và chuyển trang kế]

Trang

«

1

28

29

30

31

32

33

34

35

36

...

38

»

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 161

Nội dung thu gọn

Bây giờ hắn đã say như chết, hắn lăn ra ngủ, hắn không còn biết một cái gì nữa, chỉ tội nghiệp cho bạn của hắn, phải dìu hắn ra khỏi quán, phải đưa hắn về nhà.

Trong cơn say, hắn réo gọi tên của Thanh không ngừng. Hùng thở dài.

_Thật tội nghiệp cho mày…!! Lúc có cô ấy ở gần bên thì lại không biết trân trọng, bây giờ người ta đã đi lấy chồng rồi còn tiếc nuối, còn yêu đương gì nữa. Tại sao một kẻ đào hoa như mày lại phải khổ vì tình, lại bi lụy vì tình thế này…??

Anh chàng tài xế mở cửa cho Hùng dìu Dũng vào trong. Đưa được thằng bạn vào trong Hùng cũng mệt bở cả người. Hùng làu bàu.

_Thằng bạn chết tiệt. Từ khi mình chơi thân với nó đến giờ, chưa có giây phút nào mình được sống yên cả. Trong khi mình chưa có một mối tình vắt vai thì nó lại chia tay hết mối tình này đến mối tình khác, vì hai người đàn bà mà nó người không ra người ma không ra ma thế này thật hết chịu nổi….!!

Chán nản Hùng bảo anh chàng tái xế.

_Cậu lái xe đưa tôi về nhà nó…!!

_Vâng…!!

Trên đường đi thỉnh thoảng hắn giật mình tỉnh giấc, giọng hắn lè nhè.

_Uống tiếp nào…!! Tao vẫn còn chưa say….!!

_Uống đi nào….!! Cụng ly nào….!! Mình cần phải say…!! Cần phải uống…!!

_Sao ít thế…!! Nữa đi mày….!!

Vừa mới im lặng được một lúc, giọng Dũng sũng nước.

_Thanh...!! Bây giờ em đang ở đâu...?? Đang ở đâu...?? Em có biết là anh nhớ em lắm không, cần em lắm không...??

Dũng bóp trán, mặt Dũng nhăn lại, Dũng bật cười.

_Đúng là cô, ha ha ha...!! Đúng là cô rồi, nhưng cô có yêu tôi đâu, có cần tôi đâu. Cô đã lấy hắn, cô đã lấy hắn mất rồi. Cô ghét tôi, hận tôi nhưng tại sao tôi vẫn cứ thích cô, vẫn mãi muốn có cô trong đời....!!

Giọng Dũng nhỏ dần, đôi mắt Dũng nhắm lại, Dũng chìm vào giấc ngủ đầy ác mộng, trước khi thật sự ngủ say, miệng Dũng vẫn còn gọi.

_Thanh...!! Thanh....!! Em đang ở đâu....!!

Hùng muốn cười lắm nhưng mà cười không nổi, anh chàng tài xế bịt miệng, anh ta cố nén tiếng cười trong cổ họng, anh ta biết nếu anh cười bây giờ thế nào cũng bị mắng chửu, có khi còn bị mất việc, chủ đang buồn bực, anh ta đi uống rượu để giải sầu, thân phận làm đi làm thuê phải biết khi nào nên cười khi nào nên không.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Ngay cả đối với người xa lạ cũng thế, nếu người ta đang buồn mà mình lại cười thì có khác gì người vô duyên, một con người vô tình, một kẻ máu lạnh.

Hùng lay Dũng.

_Tỉnh lại đi mày…!! Mày đang nói lung tung cái gì thế…?? Đã tan tiệc rồi ông nội, bây giờ tao đang khổ vì mày đây này, cứ nằm đấy mà nói lảm nhảm mãi, mày nên nhớ mày chưa bao giờ nói một câu cám ơn tao nhưng vì tao là bạn mày nên tao cần phải bảo vệ mày, cần động viên mày, cần cổ vũ tinh thần của mày. Nhưng nếu mày cứ mãi sống như thế này thì tao sẽ bị kiệt sức…!!

_Chúa ơi…!! Mình là gì của nó thế này…?? Mình có phải là bảo mẫu, hay quản gia của nó đâu mà mình cứ phải đi theo nó mọi lúc mọi nơi, làm gì nghĩ gì mình cũng phải lo lắng cho nó. Chắc là mình đến phát điên, phát khùng mất thôi.

Nó bằng tuổi mình, kinh nghiệm sống của nó nhiều hơn mình, tại sao nó lại lụi tàn như một cụ già thế này…?? Phải chăng vì nó yêu nhiều quá, trái tim nó nồng ấm quá nên nó mới đau, mới hận…??

Còn mình, mình chưa yêu ai, chưa thật sự thích một ai nên mình mới không cảm nhận được, mới không hiểu hết được ý nghĩa của sự thất tình, mới không thấm thía được được nổi đau của người đàn ông bị phản bội, của người yêu mà không được yêu…??

Hùng chán nản.

_Thôi thì mình nghĩ nhiều làm gì…!! Mình chỉ có mình nó là người bạn thân duy nhất, mình sẽ cố hết sức để làm cho nó vui, mình cũng cố tìm mọi cách để giúp nó vượt qua nỗi đau này…!!

Chiếc xe dừng trước một ngôi biệt thự mà nhà Dũng vừa mới mua cách đây hai tháng. Đây là ngôi nhà thứ hai cách ngôi nhà trước mấy tiếng đi xe. Ngôi nhà này chỉ dùng khi nào Dũng đến đây quản lí và xem xét tiến độ kinh doanh của công ty mới mở, còn công ty chính vẫn ở trên thành phố.

Hùng và anh chàng tài xế phải vất vả lắm mới dìu được Dũng vào nhà, chưa kịp bật được công tác điện ở phòng khách, một giọng nói đầy tức giận vang lên.

_Các người đã đi đâu thế hả…??

Cô ta nhìn Dũng đang nửa ngủ nửa tỉnh, hai cánh tay vắt trên vai Hùng và trên vai anh chàng tài xế, cô ta hét.

_Trời ơi là trời…!! Suốt ngày say sỉn… !! Cô ta là ai hả… ?? là ai mà biến anh ra nông nỗi này… !! là ai mà suốt ngày anh gọi tên cô ta… ?? Suốt ngày chỉ nghĩ về một mình cô ta… !!

_Tôi chịu hết nổi rồi, ngày mai tôi sẽ đi tìm cô ta… !! Ngày mai tôi sẽ cảnh cáo cô ta…. !! Đồ mặt dày, đồ trơ trẽn, sao cô ta dám giựt chồng của người khác… ?? Cô ta có lòng tự trọng không… ??

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 162

Nội dung thu gọn

Lang thang, cứ lang thang mãi, ta chạy theo tình, tình lại bỏ ta đi. Đời là thế, tình là thế, không ai có thể học được chữ ngờ, không ai biết trước được mai sau mình sẽ yêu ai, sẽ vì ai mà phải chịu khổ đau, vì ai mà trái tim này tan nát.

Hắn đứng đó, đôi mắt mở to nhìn người phụ nữ mà hắn sắp phải lấy làm vợ. Hắn tự hỏi hắn lấy cô ta làm gì, lấy một người đàn bà hắn không yêu, không muốn có khác gì giết chết hắn. Với thái độ như vừa rồi, hắn nghĩ không sớm thì muộn chính tay hắn sẽ giết chết cô ta, chính tay hắn sẽ đánh cô ta. Hắn không cho phép ai được làm hại Thanh, được phép sỉ nhục Thanh.

Hắn cay đắng nghĩ "giật chồng của người khác ư…?? Ha ha ha…!! Thật nực cười, giá mà cô ấy làm như thế thì hay biết mấy…!!. Cô ấy để ý đến mình dù chỉ là một chút thôi thì đời mình đâu phải đau khổ, đâu phải lụi tàn thế này."

Hắn nhếch mép.

_Cô làm gì ở đây…??

Cô ta vẫn chưa hết tức giận, hai hàm răng cô ta nghiến chặt.

_Đây là nhà của tôi. Tất nhiên tôi phải ở lại đây rồi… !!

_Nhà cô…. ?? Cô có nhầm lẫn không… ?? Cô nên nhớ tôi đã nói là thà tôi sống cô độc cả đời, cũng không bao giờ lấy một người con gái đanh đá, ích kỉ và không biết đến người khác như cô…. !!

Hắn quát.

_Biến ra khỏi nhà tôi ngay… !! Biến đi… !! Từ nay về sau đừng để tôi nhìn thấy mặt cô thêm một lần nào nữa nếu không chính tay tôi sẽ giết cô, sẽ đánh cô… !!

_Hừ… !!Đàn bà các người toàn là lũ phản bội, toàn là lũ bạc tình, các người không có một ai là tốt đẹp cả… !!. Biến đi… !!

Hắn cười thật to, miệng hắn méo xệch.

_Cô muốn lấy tôi ư… ?? Cô muốn gì mà cô phải cố lấy một người đàn ông không yêu cô bằng được… ?? Cô muốn gì… ?? Cần gì… ??

Cô ta tái mặt đáp.

_Tôi không cần gì của anh cả. Tôi yêu anh nên tôi muốn lấy anh, muốn dành phần đời còn lại ở bên anh, chăm sóc cho anh… !!

Hắn nhìn cô ta không chớp, từng lời nói của cô ta lúc này vang bên tai hắn chẳng khác gì những mũi kim đang đâm xuyên thấu vào trái tim hắn. Hắn không cần ai thương hại hắn, hắn không muốn ai ở bên hắn vì người đó nghĩ hắn đáng thương, vì nghĩ rằng hắn cần có ai bên cạnh động viên, chăm sóc an ủi. Hắn không cần một ai cả.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Từ khi lị dị cho đến nay có hai người đàn bà bước vào đời hắn, một người mang lại tình yêu, mang lại cảm giác ấm áp, mang lại ánh sáng cho hắn, còn một người mang lại sự bực tức, chán đời, và không lúc nào sự cay đắng lại trào dâng lên cuồn cuộn trong lòng hắn như lúc này.

_Cô câm đi… !! Tôi không muốn nghe, bây giờ cô nói nghe hay lắm nhưng tôi biết khi tôi xảy ra chuyện, cô lại rũ áo ra đi, tình cảm lại thay đổi. Tôi chán nản và mệt mỏi lắm rồi. Cô làm ơn để cho tôi yên, để cho tôi được sống những ngày tháng còn lại trong bình yên. Đề nghị cô rời khỏi nhà tôi, biến khỏi cuộc đời tôi càng nhanh càng tốt…. !!

Cô ta gầm lên.

_Anh dám…. !! Tôi chẳng đi đâu cả, anh không có quyền vì tôi lấy anh là do bố mẹ anh sắp đặt , nói cho anh biết nếu anh bỏ tôi, đuổi tôi đi, anh sẽ phải ăn nói như thế nào với bố mẹ anh đây, biết giải thích với họ như thế nào đây. Anh không định làm bố mẹ phải vì anh mà buồn đau, vì anh mà họ phải lo lắng cho anh hơn nữa chứ… ??

Hắn khinh khỉnh đáp.

_Việc đó cô không phải lo, vì với tôi mà nói , thà rằng tôi trở thành một người con bất hiếu còn hơn lấy một người con gái như cô. Tôi thà sống cô độc, thà suốt đời bị nguyền rủa, còn hơn lấy người tôi không yêu, lấy người mà tôi khinh ghét. Sống như thế sớm muộn gì bố mẹ tôi cũng phải khổ đau, cũng phải lo lắng cho tôi vậy thì tôi thà làm ngay từ đầu, từ chối ngay từ đầu.

Tôi là một thằng đàn ông từ xưa đến nay không bao giờ thích nghe theo sự xắp sếp của người khác, ngay cả với bố mẹ tôi cũng thế, chuyện gì tôi có thể nghe nhưng hôn nhân thì nhất quyết không, không bao giờ có chuyện đó. Cô có biết là ngay lúc này tôi muốn đánh cô, muốn đá văng cô ra khỏi nhà, muốn quát vào mặt cô lắm không… !!

_Nếu cô không muốn tôi làm như thế, cô hãy im miệng lại đi…. !!

Hắn quay lại bảo Hùng và anh chàng tài xế.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Dìu mình lên phòng… !!

Lời nói vô tình của Dũng làm sự tức giận trong lòng cô ta bùng lên dữ dội, cô ta gào lên.

_Anh đứng lại cho tôi. Đứng lại…. !! Anh dám ăn nói với tôi như thế hả… ?? Dám mắng chửu tôi, dám sỉ nhục tôi như một con ở của anh sao… ?? Tôi nói cho anh biết, nếu anh không lấy tôi, anh cũng đừng hòng đến được với cô ta. Tôi sẽ phá hai người đến cùng, tôi sẽ biến cuộc sống của cô ta thành địa ngục. … !!

_Hừ…. !! Các người tưởng là có thể loại bỏ tôi dễ dàng như thế sao… ?? Đừng có mơ, đừng có mộng tưởng… !!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Sức chịu đựng của hắn có giới hạn, hắn buông tay ra khỏi vai Hùng và vai anh chàng tài xế. Hắn quay phắt lại, bàn tay hắn bóp chặt lấy hai bả vai cô ta. Hắn gằn giọng.

_Cô vừa nói gì… ?? cô nói lại cho tôi nghe xem nào… !!

_Tôi cảnh cáo cô nếu cô dám đến tìm cô ấy, dám nói một lời nào xúc phạm đến cô ấy, dám dùng thủ đoạn với cô ấy tôi sẽ không tha cho cô đâu. Nếu cô làm tổn thương cô ấy một, tôi sẽ trả lại cô gấp mười lần. Hãy nhớ kĩ lấy… !!

Hắn đẩy cô ta ngã phịch xuống sàn nhà, giọng hắn âm u như quỷ sứ từ dưới địa ngục lên.

_Cô còn chưa biết được con người thật của tôi đâu. Nói thật tôi bây giờ rất chán đời, nếu cô trêu tức tôi, tôi sẽ giết chết cô ngay lập tức, vì dù sao bây giờ tôi cũng đang muốn chết… !!

Đôi mắt hắn long lên sòng sọc, đôi môi hắt mím chặt, mặt hắn từ đỏ biến sang màu xanh, từ xanh biến sang màu xám.

Cô ta co rúm người lại vì sợ, miệng cô ta đông cứng, nỗi căm hận đang trào dâng lên trong lòng, nếu không trả được mối hận này cô ta sẽ không sống yên, một kẻ chỉ biết nghĩ đến bản thân như cô ta làm sao bỏ qua được mối nhục này, làm sao dễ dàng buông tay, cô ta phải làm một cái gì đó, phải hành động, chỉ có thế cô ta mới hả dạ, mới yên lòng sống tiếp.

Dũng càng đau, càng cố sức bảo vệ Thanh, càng làm cô ta ghen, càng làm cô ta muốn trả thù, càng làm cô ta muốn hành hạ Thanh, càng muốn biến cuộc sống của Thanh thành địa ngục hơn.

Trên khuôn mặt cô ta một nụ cười gian ác vừa mới nở trên môi, không ai biết trong đầu cô ta lúc này đang tính toán gì.

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 163

Nội dung thu gọn

Quá đau lòng Thanh lặng câm không nói nên lời, bây giờ trái tim Thanh tan nát, lòng Thanh ngổn ngang, yêu người ta không được người ta yêu lại, muốn ở bên người ta nhưng mãi vẫn không có cơ hội mà có khi cả đời này Thanh cũng không có.

Đôi mắt Thanh đỏ hoe, nụ hôn gượng ép của Thiên Long khiến Thanh ghê tởm, khiến cơ thể Thanh run lên. Thanh hận hắn, khinh ghét hắn. Lấy hết sức tàn Thanh lảo đảo đứng dậy, Thanh cần phải chạy, cần phải đi ra khỏi đây, cần phải trốn tiếp.

Hắn giữ chặt lấy Thanh, hắn buồn rầu bảo.

_Em lại định đi đâu nữa…??

Thanh khóc nấc lên, giọng Thanh thiếu sức sống.

_Chúng ta không thể…không thể ở bên nhau. Em xin anh hãy để cho em đi…!!

Hắn quát.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Cô lại thế rồi...!! Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, không bao giờ tôi từ bỏ cô. Không bao giờ tôi chấp nhận cô và hắn ở bên nhau. Nếu cô không yêu tôi, không muốn ở bên tôi thì hắn cũng đừng hòng mà có…!!

Thanh cười như điên, trong điệu cười của Thanh chứa toàn oán than, toàn hận sầu.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Anh là gì của tôi….?? Là gì của tôi… ?? Anh nói đi...!! Anh chẳng là gì của tôi cả...!! Anh không có quyền can thiệp vào đời tư của tôi, tôi yêu ai, muốn lấy ai, muốn ở bên ai là chuyện của tôi, anh là gì...?? là gì hả...?? Anh lấy tư cách gì...?? Lấy cái quyền gì để ép tôi phải lấy anh, ép tôi phải yêu anh...!!

Thanh gào lên.

_Anh có nghĩ đến cảm nhận của tôi không...?? Anh chẳng nghĩ gì cho tôi cả...!!

Thanh đánh mạnh vào người hắn.

_Tại sao....?? Tại sao hai chúng ta không bao giờ đập cùng một nhịp đập, tại sao hai chúng ta chưa bao giờ hiểu được suy nghĩ của người kia....?? Lúc tôi yêu anh, chạy theo anh, muốn anh yêu tôi, anh lại vô tình, lại đối xử lạnh nhạt, tàn nhẫn với tôi, còn bây giờ tôi đã cố quên anh, cố nghĩ anh chỉ là một người anh trai, một người bạn, anh lại ép tôi lấy anh, ép tôi yêu anh, ép tôi làm trái với con tim của tôi....!!

_Không....!! Tôi không chịu làm cái bóng của anh nữa đâu. Đời tôi, tôi phải tự có quyết định của riêng mình. Có thể tôi phải sống cô độc, có thể tôi sẽ không lấy được người tôi yêu nhưng ít ra tôi còn chút hy vọng vào ngày mai, vào kiếp sau. Nếu tôi lấy anh, ở bên cạnh anh chẳng khác gì tự tay tôi giết chết chính tôi, giết chết tương lai, giết chết niềm vui sống, giết chết đứa con của tôi...!!

_Anh đi đi...!!! Đi thật xa...!! Xin anh đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa...!! xin anh đừng bao giờ ép tôi lấy anh, ép tôi yêu anh...!! Ép tôi phải làm trái với nguyện vọng của tôi...!!

Nước mắt hòa lẫn với tiếng cười, Thanh cay đắng nói tiếp.

_Tôi yêu hắn...!! Anh có hiểu tôi yêu hắn đến mức độ nào không...?? Tôi yêu hắn đến nỗi ngay cả bản thân tôi là ai tôi cũng không biết, dù hắn có đứng ở đâu, đang làm gì tôi cũng chỉ nhớ về hắn mà thôi. Tôi có thể cảm nhận được trái tim, cảm nhận được hơi ấm của hắn mặc dù tôi biết là tôi không thể có được hắn trong cuộc đời...!!

_Trái tim tôi đã chết rồi, không lấy được hắn, không được hắn yêu, không được hắn quan tâm, đời tôi cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Anh lấy tôi làm gì, anh ép tôi kết hôn với anh làm gì...?? thứ mà anh lấy được chỉ là một tâm hồn vỡ nát, một trái tim đã đóng băng, một linh hồn sống mà như đã chết....!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh bóp chặt lấy tay hắn.

_Tôi xin anh đừng có ép tôi. Đừng đi theo tôi nữa, đừng tìm tôi làm gì...!! Hãy để cho tôi đi, hãy để tôi sống nốt cuộc đời còn lại với con tôi. Bây giờ với tôi mà nói, tôi chỉ còn mỗi mình nó, chỉ còn mỗi mình nó thôi...!!

Giọng Thanh nhỏ dần xuống.

_Làm ơn hãy để tôi đi....!!

Mặt hắn bây giờ tái như xác chết, hắn ngồi đó, ngồi im bất động, ngay cả thở hắn cũng không dám thở mạnh. Hắn sợ tất cả mọi thứ, thái độ chống đối, lời nói đầy kích động của Thanh khiến hắn không chịu được, khiến cơ thể hắn xìu xuống, khiến tay chân hắn nắm chặt, khiến đầu hắn bốc khói, khiến ý nghĩ muốn chiếm lấy Thanh lại bùng lên dữ dội.

Hắn gầm lên.

_Cô nói đủ chưa...?? Nói hết chưa...?? Nếu cô đã vô tình với tôi như thế thì cô đừng trách tôi tại sao lại đối xử vô tình, lại đối xử tàn nhẫn với cô...!!

Hắn cười khẩy.

_Được lắm...!! Cô cứ yêu hắn đi, cứ nghĩ về hắn đi...!! Cô càng yêu hắn, càng nghĩ về hắn, càng muốn ở bên hắn thì tôi lại càng làm cho hai người phải xa nhau, càng làm cho cả hai phải khổ đau...!!

Hắn nâng cằm Thanh lên, đôi mắt hắn nhìn Thanh vừa hờn giận, vừa căm phẫn, vừa yêu thương. Hắn đau khổ bảo Thanh.

_Lẽ nào trong lòng em bây giờ anh không có một chút giá trị, một chút ý nghĩa gì hay sao...?? lẽ nào tất cả tình cảm mà em dành cho anh ở trong quá khứ đã tan biến đi hết rồi sao...?? Lẽ nào với em anh không còn quan trọng, không còn là người mà em yêu duy nhất nữa, không là gì cả với em nữa...??

Thanh quay mặt đi chỗ khác, Thanh buồn bã trả lời.

_Em xin lỗi nhưng đó là sự thật. Với em bây giờ anh chỉ là một người anh trai của em thôi, ngoài ra không còn một ý nghĩa nào khác...!!

Hắn lạnh lùng.

_Tôi cũng chẳng quan tâm trong lòng cô tôi là gì nữa...?? Vì tôi đã quyết tâm phải lấy cô bằng được nên cô có nói gì, làm gì cũng không cản trở được ý định của tôi. Cô nên chuẩn bị tinh thần làm cô dâu của tôi, chuẩn bị tinh thần sống nửa cuộc đời còn lại của cô bên cạnh tôi đi là vừa....!!

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 164

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn lạnh lùng bảo Thanh.

_Lúc nãy em ngủ anh đã gọi điện cho bố mẹ em, bố mẹ anh và Trang biết là hiện giờ em đang ở bên cạnh anh. Anh nghĩ khoảng bốn giờ chiều hôm nay họ sẽ có mặt ở đây...!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh căm phẫn hét.

_Tại sao anh lại làm thế...??Tại sao cứ phải dồn em vào đường cùng...?? Tại sao anh phải ép em lấy anh bằng được....?? Tại sao anh lại tàn nhẫn với em thế...??

Hắn đau khổ nói.

_Anh xin lỗi. Anh không hề muốn làm tổn thương em, không hề muốn ép em phải lấy anh nhưng nếu không ép em, không cản đường đi của em, em lại tìm cách quay về với hắn, lại tìm cách bỏ trốn. Anh sợ rằng cả đời này anh sẽ không được gặp lại em nếu như em rời xa anh thêm một lần nữa...!!

Thanh nhắm mắt lại, hai dòng nước mắt rơi xuống. Đôi môi run run, bây giờ Thanh chán hết mọi thứ, căm hận hết mọi thứ, Thanh chỉ muốn Thanh được biến mất, được trở thành một người vô hình.

Thanh câm lặng không nói gì nữa. Nếu bố mẹ Thanh, bố mẹ Thiên Long và Trang sang đây. Thanh sẽ không tránh khỏi nguy cơ mất thằng bé vĩnh viễn, nguy cơ bị họ tước đoạt đi đứa con mà Thanh yêu nó hơn cả bản thân mình, Thanh yêu nó tới mức Thanh sẵn sàng hy sinh tính mạng, sẵn sàng từ bỏ hết mọi thứ. Thanh ôm đầu.

_Mình phải làm gì đây...?? Phải làm gì để bảo vệ nó đây...??

Thanh đứng bật dậy.

_Trời ơi thằng nhóc...!! mình đã bỏ đi lâu quá rồi...!! Mình phải về nhà với nó, không biết là từ sáng đến giờ nó có khóc không...?? Nó có khóc đòi mẹ không...?? Nó có hờn dỗi không...?? Mình phải đi thôi, phải về nhà gấp...!!

Thanh đi thật nhanh ra cửa. Hắn lôi Thanh lại.

_Em định đi đâu...??

Thanh điên tiết.

_Đi đâu là chuyện của tôi. Anh không là gì của tôi nên tôi không cần phải khai báo cho anh biết...!!

Thanh hất tay của hắn ra.

_Còn không mau buông tay. Anh có tin là tôi gọi cảnh sát đến bắt anh vì tội dám giam giữ người trái phép không...??

Hắn cười khẩy.

_Cô mạnh miệng gớm...!! Nhưng mà không sớm thì muộn cô cũng không thoát khỏi tay tôi đâu. Tôi tin rằng tôi có thể kiểm soát được con ngựa hoang như cô...!!

Thanh chán nản, bây giờ mà còn đứng đây cãi nhau lôi thôi với hắn, thằng bé là người bị thiệt thòi nhất. Thanh đi, vừa đi Thanh vừa chạy, cơ thể yếu đuối, Thanh gần như ngã sầm xuống đất, đầu óc Thanh choáng váng.

Một bàn tay đỡ lấy cơ thể Thanh, hắn ôm Thanh vào lòng, giọng hắn đầy lo lắng.

_Em không sao chứ...??

Lúc nào hắn cũng khiến Thanh vừa thương vừa hận hắn, có lúc hắn hiện nguyên hình là một tên ác quỷ, một kẻ máu lạnh, một tên ích kỉ, một kẻ chỉ nghĩ đến mình mà không quan tâm đến tình cảm của Thanh nhưng có lúc hắn làm Thanh phải cảm động, phải thương hắn, vì hắn luôn bảo vệ Thanh, luôn che trở cho Thanh, ngay từ khi Thanh còn bé cũng thế.

Hắn luôn ở bên Thanh, luôn bênh Thanh mỗi lúc Thanh bị bạn bè bắt nạt. Mỗi lúc Thanh bị ngã, Thanh luôn được hắn lôi dậy, luôn được hắn xoa đầu khích lệ. Có lẽ đó chính là nguyên nhân khiến Thanh thích hắn, yêu hắn trong mười hai năm.

Nhưng tình yêu đâu thể từ lòng cảm kích, từ thương hại biến thành tình yêu được, trong lòng Thanh hắn mãi vẫn chỉ là một người anh trai. Thanh không nên cho hắn hy vọng, không nên yếu lòng, không nên thương hại hắn nữa, nên tạo khoảng cách giữa hai người, nên làm cho hắn thức tỉnh, nên tìm một người con gái khác cho hắn, Thanh nên làm thế.

Thanh đẩy hắn ra, Thanh lắc đầu bảo.

_Em không sao...!! Em phải đi...!!

Hắn nắm chặt lấy tay Thanh. Hắn cương quyết nói.

_Em đưa anh đi theo em. Anh cần biết em sống ở đâu, cần gặp mặt đứa bé, cần đảm bảo em không bị làm sao khi đang trên đường về nhà...!!

Thanh tức giận.

_Anh muốn theo dõi tôi chứ gì...?? Anh muốn biết chỗ tôi sống để bắt tôi phải theo anh, để bắt tôi phải tuân theo sự sắp xếp của anh đúng không...??

_Tôi không phải là một con ngốc nên anh đừng hòng mà đi theo được tôi. Tôi đã nói rồi, tôi không muốn lấy anh thì dù anh có ép cũng không được...!!

Hắn lạnh lùng.

_Chuyện đó tính sau. Bây giờ em có đưa anh đi cùng em không...??

Thanh lắc đầu, anh mắt Thanh rực sáng, tình mẫu tử làm Thanh có thêm dũng khí, Thanh cần đảm bảo thằng bé được an toàn.

_Không...!!

Hắn đe dọa.

_Nếu thế cô đừng hòng ra được khỏi đây. Tôi là bác sĩ nên tôi biết phải nói với người ta như thế nào. Nếu tôi bảo cô bị bệnh nặng, nếu tôi bảo họ tôi là chồng của cô, liệu họ có cho cô đi không, liệu cô có nhanh chóng về nhà với con của cô được không...??

_Cô có thể độc ác với chính cô nhưng còn con cô, nó chỉ là một đứa trẻ mới sinh được ba tháng, nó cần cô...!!

Từng lời nói của hắn như những ngọn roi quất thẳng vào trái tim Thanh. Thanh căm phẫn nhìn hắn, Thanh đánh vào người hắn, vừa đánh hắn, Thanh vừa hét.

_Đồ độc ác...!! Đồ máu lạnh...!! Tại sao ngày xưa tôi lại yêu anh...?? Lại thích anh...!! anh có nghĩ đến tôi không ...?? có nghĩ đến cảm nhận của tôi không...?? Tại sao anh ép tôi...?? Tại sao anh lại đối xử với tôi tàn nhẫn như thế...?? Tại sao...??

Hắn nắm chặt lấy hai tay của Thanh. Đôi mắt hắn đỏ hoe.

_Anh hiểu được cảm nhận của em. Anh hiểu em muốn thoát khỏi tay anh, muốn được bay đến bên hắn nhưng em cũng phải hiểu cho anh. Anh yêu em, làm sao anh có thể chấp nhận em được ở bên hắn, làm sao anh có thể làm như thế được. Nếu không có được em, đời anh còn ý nghĩa gì nữa...!!

Thanh nhìn hắn, nhìn cho thật kĩ, nước mắt làm môi Thanh mặn chát, Thanh đã khóc quá nhiều, đã đau khổ quá nhiều, đã nghĩ quá nhiều. Thanh đau đớn bảo.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Buông tay đi anh...!! Hãy buông tha cho em...!! Tình yêu chỉ trọn vẹn khi cả hai yêu nhau, khi cả hai con tim cùng chung một nhịp đập. Em đã dành mười hai năm yêu anh trong cô độc, yêu anh đơn phương nên em hiểu hơn ai hết.

Em phải học cách từ bỏ, học cách quên anh. Em tin là anh cũng làm được, đừng vì lòng ích kỉ, ước muốn chiếm hữu của bản thân mà làm tổn thương đi người con gái đã từng yêu anh, đã từng hy sinh tất cả vì anh.

Em không cần anh phải trả ơn cho em hay đền đáp cho em. Em chỉ cần anh từ nay sống vui vẻ, mỉm cười, mở rộng trái tim của anh ra là anh đã trả ơn cho em, là anh đã cổ vũ cho em sống tiếp, cổ vũ cho em sống trong hy vọng rồi.

Em chỉ cầu mong có thế, chỉ yêu cầu anh làm được bao nhiêu đó thôi. Liệu anh có thể vì em mà làm như thế không...?? Anh có làm được không...??

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 165

Nội dung thu gọn

Người ta không ai thoát khỏi được định mệnh của chính mình. Mặc dù đã cố trốn chạy, cố bỏ trốn nhưng cuối cùng Thanh cũng chạy không thoát.

Sự xuất hiện của Thiên Long, bố mẹ Thanh, mẹ hắn và sự xuất hiện của Trang trong nhà bà Hường làm cả hai ông bà kinh ngạc. Do ông Phương có việc bận nên không đi được, thành ra chỉ có bố mẹ Thanh, mẹ hắn và Trang bay sang đây.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh ngồi im lặng như pho tượng, bây giờ tâm hồn Thanh đã chết, trái tim Thanh đã đóng băng lại. Thanh không còn cảm nhận được không khí xung quanh nữa.

Bà Katthy Phạm, bà Hồng Nhung khóc sụt sịt, cả hai người hết ôm, hết hỏi han, rồi lại đến trách móc, thằng bé đang được Trang bế, trên đôi mắt của Trang, hai dòng lệ đang tuôn trào.

Mặt Thanh đã tái nay càng tái. Thanh hận hắn, hận hắn thấu xương, Thanh không muốn nói gì mà cũng không muốn giải thích gì cả.

Thanh nhìn sáu người xung quanh, nhìn đứa con trai bé bỏng đang được Trang nựng trên tay. Sức mạnh người mẹ trong Thanh trỗi dậy, Thanh đón lấy thằng bé trên tay Trang, Thanh ôm lấy nó thật chặt, đôi mắt Thanh đầy cảnh giác, Thanh sợ họ cướp mất thằng bé, sợ họ làm tổn thương thằng bé, sợ sẽ không bao giờ còn gặp lại được nó nữa.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Bà Hồng Nhung run run hỏi.

_Thằng nhóc...thằng nhóc là con..con của....??

Thanh gạt lệ đáp.

_Cháu xin lỗi nhưng thằng nhóc không phải là....!!

Thanh chưa kịp nói hết câu. Thiên Long đã cướp lời.

_Mẹ hãy để cho cô ấy nghỉ ngơi, vừa mới sinh xong cô ấy hãy còn yếu, đến khi nào cô ấy khỏe mạnh chúng ta sẽ nói chuyện này sau...!!

Thanh hét.

_Anh im đi. Tôi phải nói sự thật cho bố mẹ anh biết...!!

Thanh quay sang bảo bà Hồng Nhung.

_Thưa bác...!! Cháu biết là bác luôn mong cháu và anh Thiên Long nên đôi nhưng bây giờ cháu đã yêu một người khác, có con với một người khác, nên cháu không thể nào lấy anh Thiên Long được, mong bác hiểu và thông cảm cho cháu.

_Cháu thành thật xin lỗi. Cháu nghĩ mai sau bác cũng sẽ tìm được một người con dâu xứng đáng hơn cháu, tốt hơn cháu. Cháu cầu chúc anh Thiên Long sẽ tìm được hạnh phúc, cầu chúc bác tìm được một người con dâu hiền ngoan, một người con dâu đảm đang, người đó sẽ yêu thương bác, kính trọng bác như mẹ ruột.

_Cháu không thể và không bao giờ có thể lấy anh ấy được nữa vì bây giờ tâm trí cháu, trái tim cháu đã thuộc về một người khác mà ngay cả cơ thể cháu cũng thế....!!

Hắn tái mặt ngồi phịch xuống ghế, hắn không ngờ là Thanh có thể nói ra những lời như thế, Trang ôm chặt lấy Thanh, bà Hồng Nhung mặt trắng bệch. Bố mẹ Thanh câm lặng, bà Katthy Phạm sau một phút sững sờ vì thông tin mà con gái vừa thông báo. Bà gào lên.

_Con bị điên rồi đấy hả...?? Sao con có thể nói như thế được. Sao con có thể làm như thế...??

_Con quá ngu dại, quá xuẩn ngốc....!! Hạnh phúc đang có trong tầm tay con lại vứt bỏ, con định chạy theo một hình bóng ảo tưởng, một thứ không có thật hay sao...??

_Mẹ không cho phép con làm thế...!! Mẹ cấm con....!!

Bà tiến lại gần Thanh, bà nhìn thằng bé đang mở to mắt nhìn bà không chớp. Thằng bé có nhiều nét rất giống Thanh, nó có đôi mắt to tròn, có làn da trắng hồng của Thanh và điều khiến người ta phải chú ý đến thằng bé là nó rất đẹp, nét đẹp của một người đàn ông, có lẽ khi mang thai Thanh đã nghĩ về người đó nhiều quá nên đứa con mà Thanh sinh ra không khác hắn bao nhiêu.

Lòng bà đang cuộn trào sóng dữ tự nhiên dịu xuống, đúng là đứng trước một đứa trẻ đẹp như thiên thần thế này bà không thể tàn ác được, không thể xuống tay được, không thể không yêu nó, dù nó có là con của ai đi chăng nữa thì một nửa dòng máu nó đang mang là máu của con gái bà.

Bà nghĩ rằng bà sẽ ghét, sẽ hắt hủi thằng bé khi bà biết được sự thật, khi bà biết vì thằng bé này mà con gái bà phải ra đi, phải phá vỡ hạnh phúc đang có với Thiên Long, nhưng đến khi nhìn thấy nó rồi bà không cần lòng được.

Mặc dù còn nhỏ, mặc dù nó mới chỉ có ba tháng tuổi nhưng nó vẫn biết mỉm cười, vẫn biết chìa tay ra đòi bế.

Nước mắt bà Katthy Phạm rơi xuống, bà khóc như mưa, bà bất lực, nhìn vào ánh mắt rực sáng của con gái, nhìn vào khuôn mặt lạnh tanh không biểu cảm của nó bà biết là bà đã thua.

Bà không thể ép nó lấy Thiên Long, mà dù bà có ép, có xích nó lại, nó cũng sẽ tìm cách trốn đi, nó đã yêu thằng kia đến phát điên rồi, nó yêu thằng đó đến nỗi nó không cần biết đến một ai nữa, trong lòng nó chỉ nghĩ về một mình tên đó mà thôi.

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 166

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh mỉm cười, nụ cười thật đẹp, thật nhẹ nhõm. Thanh nhìn đứa con, nhìn vào đôi mắt thơ ngây của nó. Thanh hít một hơi thật sâu, Thanh bảo sáu người xung quanh.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Con phải đi...!! Phải đi tìm lại hạnh phúc của con, dù lần này hắn có đuổi con, có hắt hủi con. Con cũng phải đi, con cần nói cho hắn biết là con yêu hắn, cần hắn, hai mẹ con con không thể sống thiếu hắn...!!

Thanh đi thật nhanh ra cửa. Cả sáu người đưa mắt nhìn Thanh, cả sáu người đều im lặng, trên khuôn mặt của Thanh có cái gì đó đáng sợ quá, có cái gì đó quyết tâm quá. Thiên Long là người đứng lên nhanh nhất, hắn hét lên.

_Em không thể làm như thế được...!! Em không thể...!!

Thanh cương quyết nói.

_Anh đừng cản em. Nếu còn yêu em, còn coi em là một người con gái anh yêu xin anh đừng làm tổn thương em thêm nữa. Em đã quá mệt mỏi rồi, quá đau lòng rồi, chuyện tình của hai chúng ta nên kết thúc ở đây đi...!! Nên kết thúc đi...!!

Trang đứng lên, Trang luôn hối hận, luôn dằn vặt vì Trang mà Thanh phải ra đi, vì Trang mà Thanh sống chết thế nào không biết nên lần này Trang không thể mắc thêm sai lầm nữa, Trang phải đứng cạnh bên Thanh cho dù xảy ra chuyện gì, cho dù Thanh có yêu Dũng, có muốn ở bên cạnh Dũng, Trang cũng ủng hộ.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Trang ủng hộ tình yêu đức thực, ủng hộ những người yêu nhau luôn nghĩ về nhau. Trang phải ở bên cạnh Thanh, phải là cánh tay phải của Thanh.

Bà Katthy Phạm im lặng, bà không nói một câu nào, bà không ngăn cản mà cũng không phản đối, mất đứa con gái một năm nay bà nhớ nó đến phát điên, thôi thì hãy để cho nó đi theo tiếng gọi con tim của nó, hạnh phúc hay khổ đau hãy để cho nó lựa chọn.

Bà Hồng Nhung, ông Hoàng lại càng không, họ không nói gì, và họ cũng không muốn nói gì, họ chỉ nhìn Thanh. Họ để cho bọn trẻ tự giải quyết tình cảm của mình, họ không muốn can thiệp vào nữa, can thiệp vào mà phải chịu cảnh mất con, chịu cảnh ngày nào cũng phải sống trong nơm nớp lo sợ thì thà rằng để chúng nó tự quyết định lấy tương lai của chính mình.

Thanh đi trước, Trang bước theo sau, Thiên Long gào lên.

_Anh xin em...!! Xin em đừng đi...!! hắn đã có vợ chưa cưới rồi, sao em còn cố...!! Sao em không buông tay đi...!!

Cả năm người giật mình nhìn Thanh, họ kinh ngạc, tin vừa rồi chẳng khác gì nhát búa đánh thẳng vào đầu họ.

Thanh rơi lệ, trên môi Thanh nở một nụ cười.

_Em biết nhưng mà có sao đâu, vì em nghĩ thà rằng em biết được tình cảm thật của hắn, thà rằng em biết hắn có yêu em hay không còn hơn suốt đời câm lặng. Em sẽ rất hối hận vì nhỡ đâu hắn cũng yêu em, cần em. Em phải đi, phải hỏi hắn, phải nói cho hắn biết em yêu hắn, cần hắn. Nói cho hắn biết bây giờ hắn đã có một đứa con. Em phải đi...!!

Trang gằn giọng.

_Tôi đề nghị anh tránh đường, nếu không đừng trách tôi độc ác...!!

Trang dơ nấm đấm lên đầy đe dọa, lòng Trang bây giờ thật thanh thản, Trang lại có thể bên Thanh như xưa, lại có thể được sát cánh cùng Thanh trong mọi chuyện. Trang vui vẻ bảo Thanh.

_Chúng ta đi thôi...!!

Thanh ôm chầm lấy Trang, giọng Thanh chứa đầy tình cảm.

_Cảm ơn cậu...!! Cảm ơn cậu nhiều lắm...!!

Trang gạt nước mắt trên mi, Trang giục.

_Chúng ta phải nhanh lên...!! Nhanh đi tìm lại hạnh phúc của cậu nào...!!

_Ừ...!!

Cả hai đi thật nhanh ra cổng, phải nói là cả ba mới đúng, không biết thằng nhóc có biết nó sắp được gặp mặt bố của nó không mà trên môi nó nở một nụ cười, ánh mắt thơ ngây của nó thật hạnh phúc, có lẽ nó cảm nhận được hạnh phúc của mẹ nó, cảm nhận được tình yêu mà mẹ nó dành cho bố của nó.

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 167

Nội dung thu gọn

Thanh quá run nên không thể lái được xe. Trên đường đi Trang vui sướng nói.

_Mình bây giờ mới hiểu được tâm tư và tình cảm của cậu. Mình mong cậu và hắn có được một cái kết hạnh phúc, mình mong hai người có thể đến được với nhau...!!

Thanh mỉm cười, Thanh không trả lời Trang. Gió hôm nay mát quá, lòng Thanh chưa có lúc nào thanh thản hơn lúc này, dù hắn có yêu Thanh hay không bây giờ với Thanh cũng không còn quan trọng nữa, điều quan trọng là Thanh sẽ dành cả đời này để yêu hắn, dành cả đời này để chăm sóc con của hắn. Với Thanh như thế là hạnh phúc rồi.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Mối tình đầu tuy có đau, có hận nhưng không thể sánh bằng mối tình này, hắn là mối tình cuối, là mối tình duy nhất trong cuộc đời của Thanh. Thanh nguyện sẽ không yêu thêm một ai nữa, mà dù có muốn Thanh cũng không thể yêu, người ta nói khi đã tìm được tình yêu đích thực của chính mình thì sẽ không thể yêu một ai khác, không thể nghĩ về một ai khác.

Trang lái xe đưa Thanh đến công ty của Dũng.

Cả hai đã hỏi hầu hết mọi người ở lầu năm nhưng không ai biết Dũng đã đi đâu, nhà Dũng ở chỗ nào.

Thanh sợ hãi, chưa có lúc nào Thanh mong gặp được hắn như lúc này. Chưa có lúc nào lòng Thanh lại nóng như lửa đốt như thế này.

Trang trấn an Thanh.

_Cậu đừng lo lắng quá. Cậu thử nghĩ xem, ngoài hắn ra cậu có quen biết ai biết nhà của hắn không...??

Thanh gật đầu đáp.

_Đó là anh Hùng. Nhưng mình sợ anh ấy không chịu nói cho mình biết nhà hắn ở chỗ nào...??

Trang bẻ mấy ngón tay kêu răng rắc.

_Cậu cứ bấm số di động của hắn đi. Hắn mà không chịu nói để mình chửu cho hắn một trận. Dám ngăn cản tình yêu tốt đẹp của người khác hả...??

Thanh phì cười, đây đúng là cô bạn Trang mà Thanh từng biết. Thanh run run bấm số điện thoại di động của Hùng.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Chưa đầy hai giây sau Thanh nghe giọng của Hùng.

_Chào em. Có đúng là Thanh đấy không...??

Thanh run rẩy hỏi.

_Có...có chuyện gì xảy..xảy ra với hắn à...??

Hùng cay đắng nói.

_Nó đang say như chết. Nó gặp lại em nên nó mới bị ra nông nỗi này. Anh thật ngu quá lẽ ra anh nên nói rõ tình cảm của nó dành cho em từ trước, nếu anh làm thế thì hai người đã không phải chia đôi ngả như bây giờ...!!

Thanh khóc nấc lên. Thanh lắp bắp hỏi.

_Anh..anh có thể cho em...em biết nhà..nhà của hắn ở chỗ nào được không...??

Hùng im lặng không đáp. Hùng luôn mong Thanh và Dũng nên đôi nhưng bây giờ Thanh đã có chồng, nếu để Thanh lại gần Dũng chỉ làm cho cả hai đau khổ hơn mà thôi.

Hùng thở dài.

_Em tìm nhà nó làm gì...?? Bây giờ nó và em đã không còn đi chung một con đường nữa, thôi thì em hãy buông tha cho nó, em không cần phải quan tâm đến nó nữa. Để quên được em nó cần thời gian, cần có khoảng cách..!!

Thanh hét lên.

_Ai bảo anh là em không yêu hắn. Em yêu hắn đến phát điên, anh có biết là vì yêu hắn mà hơn một năm qua em phải chạy trốn, em phải sinh con một mình. Anh nói đi có nỗi khổ nào hơn nỗi khổ, yêu mà không được yêu, sinh con cho hắn mà hắn không hề biết là hắn có thêm một đứa con trên đời.

_Bây giờ em đã quá mệt mỏi rồi. Sức chịu đựng của em có giới hạn, em cần phải hỏi hắn, cần phải hỏi hắn có yêu em không..?? Có cần em không...??

Hùng cười thật to. Đang lau mặt cho thằng bạn, Hùng đập bốp vào mặt Dũng một cái thật đau. Hùng đập mạnh quá đến nỗi, Dũng cảm thấy tối tăm hết mắt hết mũi. Dũng bật dậy, miệng hét.

_Mày đang làm cái quái gì thế hả...??Mày chăm sóc tao hay là mày đang định giết tao đấy...??

Hùng đưa máy cho Dũng, miệng suỵt một cái. Dũng ngơ ngác không hiểu gì nhưng cũng cầm máy lên. Thanh tưởng là Hùng vẫn đang nghe nên tự nhiên nói tiếp.

_Anh có biết là em yêu hắn nhiều như thế nào không...?? Đúng là em yêu hắn đến ngay cả bản thân em, người thân của em, em cũng không cần. Em đã bỏ trốn, bỏ trốn cùng với cái thai hơn hai tháng. Cay đắng thay hắn lại tưởng em kết hôn với Thiên Long, tưởng em không yêu hắn...!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Không yêu hắn mà em sinh con cho hắn, sinh con mà không cần biết là hắn có nhận thằng bé làm con đẻ của hắn không...?? Có nhận nó là máu mủ của hắn không...??

_Em cũng không cần biết là hắn có yêu em không...?? Em mặc kệ tất cả những điều đó, em yêu hắn, chỉ cần biết trong trái tim em có hắn, cần hắn là cũng đủ cho em làm như thế, dù có bị chửu là một kẻ không ra gì, một đứa con gái hư hỏng, một kẻ ngốc nghếch nhưng khi đã yêu ai em sẵn sàng làm tất cả vì người đó...!!

_Anh có nghĩ em nên buông tay không...?? có nên từ bỏ hắn không...?? Có nên nói thật tình cảm của em dành cho hắn không...?? có nên nói cho hắn biết là bây giờ hắn có một đứa con trai ba tháng tuổi không...??

Thanh thở dài.

_Có lẽ em không nên nói gì vì bây giờ hắn đang có một người con gái khác bên cạnh, người đó lại là vợ chưa cưới của hắn. Em nên từ bỏ hắn, nên tha cho hắn đúng không anh...?? Nhỡ đâu vì em mà hạnh phúc lứa đôi của hắn bị phá vỡ, nhỡ đâu hắn lại hận em thêm thì sao...??

Đúng rồi phải khó khăn lắm hắn mới tìm được một người con gái, hắn có thể tin tưởng, hắn có thể kết hôn. Em nên câm lặng, em không nên nói gì cả....!!

Thanh khóc nấc lên.

_Anh..anh đừng..đừng nói..nói gì cho hắn biết chuyện này nhé. Em không thể làm tổn thương hắn, không thể phá vỡ hạnh phúc của hắn. Em sẽ biến mất, sẽ ra đi. Em hứa là sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt hắn thêm một lần nữa. Em cầu xin anh...!! Xin anh đừng nói gì...!! Đừng nói gì cả...!!

Thanh nghe có một tiếng quát trong máy.

_Nếu thế cô trả lại con cho tôi....!!

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 168

Nội dung thu gọn

Thanh buông rơi chiếc điện thoại trên tay, giọng nói này làm Thanh choáng váng, dù có cố gạt nó ra khỏi đầu Thanh cũng làm không được, là hắn, đúng chính là hắn, tại sao hắn lại nghe điện thoại của anh Hùng...??Tại sao...??

Thanh sợ hãi vì tưởng là Hùng nên Thanh đã vô tình nói hết tất cả tâm tư, tình cảm, sự thật mà Thanh cố dấu hơn một năm nay cho hắn biết.

Thanh ôm lấy đầu, nước mắt không ngừng rơi. Quá sợ hãi Thanh bảo Trang.

_Chúng ta đi...đi thôi....!!

Trang nhìn khuôn mặt trắng bệch của Thanh, Trang lo lắng hỏi.

_Có phải hắn đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không...??

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh run giọng đáp.

_Cậu...cậu có biết người vừa nghe máy vừa rồi là...là hắn không...?? Chết mình rồi, mình đã lỡ nói hết sạch ra cho hắn biết, hắn đã biết mình yêu hắn, đã biết mình và hắn có một đứa con chung.

Từ bây giờ về sau mình sẽ sống trong hối hận vì hắn sắp kết hôn, nếu hắn biết được sự thật thì hạnh phúc của hắn có nguy cơ bị tan vỡ....!!

Tiếng điện thoại vang lên không ngừng. Trang cầm điện thoại lên, Thanh sợ hãi hét.

_Đừng...!! Đừng nghe...!! Tắt máy đi...!! Mình xin cậu...!! Xin cậu đừng nói gì với hắn cả...!!

Trang bực mình đáp.

_Cậu có ngu dại quá không...?? cậu định chạy trốn đến bao giờ nữa, nếu hắn thực sự yêu cậu hắn sẽ bỏ cô ta để lấy cậu. Cậu không vì cậu, cậu cũng phải vì thằng nhóc, nó cần cha, cần có một gia đình có đủ mẹ, có đủ bố. Cậu định nuôi con một mình suốt đời hay sao...??

_Tuy là cậu có thể làm nhưng có những thứ cậu không thể thay thế vai trò người cha trong gia đình được. Đừng vì sự ngu ngốc, và cái tầm lòng cao cả vớ vẩn của cậu mà làm cho con cậu phải khổ. Hắn phải có trách nhiệm với thằng bé mặc hắn có yêu cậu, có cần cậu hay không...??

Trang gằn giọng.

_A lô...!! Anh có đúng là Dũng không...??

Dũng quát.

_Cô là ai...??

Trang cũng không vừa.

_Tên kia...!! Anh dám ăn nói với bạn vợ tương lai của anh thế hả...?? Anh có tin là tôi sẽ đưa cô ấy đi luôn không...??

_Tên chết tiệt vì anh mà bạn tôi phải sống khổ sở hơn một năm nay. Nói cho anh biết, anh muốn làm gì thì làm anh mà không tìm cách bù đắp lại những tổn thương, những mất mát mà anh gây ra cho nó thì chính tay tôi sẽ xử anh...!!

_Hừ...!! Đàn ông các anh toàn là bọn vô tình, nói yêu người ta mà người ta có bị khổ đau, có thai với mình cũng không biết. Anh có hiểu là người phụ nữ phải sinh con một mình, phải trải qua chín tháng mười ngày mà không có ai bên cạnh kinh khủng như thế nào không...??

_Chưa hết nó vì anh nên mới phải bỏ trốn, phải xa gia đình, phải xa vòng tay mẹ hiền. Nếu anh nói rõ tình cảm ngay từ đầu cho nó biết thì hay biết bao. Cũng chỉ vì cái lòng tự trọng hão của anh đã làm cho nó khổ sở, nó sống mà như đã chết.

_Nó yêu anh đến nỗi ngay cả bản thân nó, nó cũng không cần, bố mẹ, gia đình, hạnh phúc như trong mơ nó cũng từ bỏ....!!

Trang quát thật to, nỗi uất ức vì phải xa bạn hơn một năm nay làm Trang căm phẫn, Trang đang trút hết lên đầu Dũng.

_Tên kia...!! Ngay bây giờ anh nói cho tôi biết. Anh có yêu nó không, có muốn mẹ con nó không...?? Hay là anh chỉ mạnh miệng nói suông...??

Dũng cười thật to, cả đời Dũng chưa có lúc nào sung sướng hơn lúc này. Vớ lấy chiếc áo khoác trên ghế, Dũng lao ra khỏi nhà, Dũng đi thật nhanh, Dũng cần phải gặp lại Thanh ngay lúc này, cần ôm lấy Thanh. Dũng nghĩ.

_ Vậy là hạnh phúc không phải là mơ, không phải là ảo tưởng, cô ấy thực sự thuộc về mình, thuộc về chỉ riêng một mình mình mà thôi.

Dũng sung sướng nói to.

_Mau nói cho tôi biết cô ấy bây giờ đang ở đâu...?? Tôi cần gặp cô ấy, cần gặp lại đứa con của tôi. Cần chăm sóc cho hai mẹ con cô ấy, cần bảo vệ cô ấy, cần ở bên cạnh cô ấy cả đời...!!

Dũng hét lên, tình cảm trong lòng Dũng dâng tràn, chúng làm Dũng ngột thở trong hạnh phúc, ngất ngây trong men tình.

_Tôi yêu cô ấy...!! Cô có hiểu hơn một năm qua tôi sống như thế nào không. Tôi đau khổ, tôi dằn vặt vì tôi tưởng cô ấy không yêu tôi, người mà cô ấy yêu là Thiên Long. Lúc tôi bị gãy chân tôi mới nhận ra tôi cần cô ấy, cần có cô ấy ở bên đời nhưng một kẻ tàn tật như tôi không nên làm khổ cô ấy, không nên vùi dập tương lai tương sáng của cô ấy vì vậy tôi mới đuổi cô ấy đi.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Tôi đã từng cầu mong khi nào tôi khỏi bệnh tôi sẽ quay lại dành lấy cô ấy từ tay Thiên Long. Tôi chưa kịp thực hiện điều đó, thì chính cậu ta là người đã đến tìm tôi trước. Cậu ta cảnh cáo tôi không được lại gần Thanh, không được lại gần vợ chưa cưới của cậu ta. Cô bảo có nỗi đau nào hơn nỗi đau nhìn người mình yêu đi lấy chồng.

_Bây giờ tôi mới biết cô ấy yêu tôi, cô ấy đã sinh cho tôi một đứa con. Ôi tôi đang sung sướng phát điên lên đây...!!

_Nói nhanh lên hai người bây giờ đang ở đâu...!! Nói mau đi....!!

Trang rơi lệ, Trang cảm nhận được sự sung sướng của hắn, cảm nhận được tình yêu của hắn dành cho Thanh, chưa có lúc nào Trang cảm thấy hạnh phúc và thanh thản hơn lúc này. Vậy là cô bạn thân đã tìm được một người đàn ông có thể yêu, có thể tin cậy, người đó có thể sẵn sàng hy sinh tính mạng để bảo vệ nó. Trang hét.

_Mau đến công ty của anh.....!! Chúng tôi đang đứng trước cổng chờ anh...!!

Dũng phóng xe thật nhanh, trên môi của Dũng không ngừng cười. Hạnh phúc ùa về làm cơ thể, trái tim, tâm hồn Dũng tràn đầy sức sống, mọi đám mây u ám trong lòng Dũng đều tan biến, bây giờ chỉ có niềm vui, chỉ có hạnh phúc đang dâng đầy.

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 169

Nội dung

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh nhìn Trang khóc, Thanh run sợ hỏi.

_Có...có chuyện...chuyện gì à...??

Trang ôm chầm lấy Thanh. Trang nói qua làn nước mắt.

_Mình xin lỗi cậu. Lẽ ra mình phải biết người thực sự yêu cậu ở trên đời này, người có thể sẵn sàng hy sinh mọi thứ vì cậu chỉ có mình hắn mà thôi. Nếu mình mà biết sớm hơn mình đã không ép cậu lấy Thiên Long, không ép cậu làm trái với con tim của cậu...!!

_Nếu mình không làm thế thì có lẽ bây giờ cậu và hắn đã hạnh phúc bên nhau rồi...!!

Thanh lắc đầu bảo.

_Không có chuyện đó đâu. Kể cả cậu không ép mình, hắn cũng không chấp nhận mình, vì mình biết hắn không yêu mình, hắn để ý đến mình chẳng qua vì lòng thương hại. Mình nên đi về nhà thôi, mình sẽ theo bố mẹ bay sang bên kia. Mình cần bố mẹ chăm sóc thằng nhóc, mình cần đi học lại, cần phải cố gắng nuôi con một mình, cần phải....!!

_Em cần phải làm gì...??

Thanh giật mình quay lại, đến khi nhìn kĩ người đàn ông đứng trước mặt là ai, trái tim Thanh tưởng chừng như bị đóng băng lại, mặt Thanh tái nhợt, cơ thể Thanh không ngừng run rẩy.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thằng bé cựa quậy trong lòng Thanh, đôi tay nhỏ xíu của nó dơ lên. Hắn khóc, bàn tay hắn run rẩy đón lấy thằng bé, hắn ôm lấy nó vào lòng.

Thanh đứng ngơ ngẩn nhìn hắn, Thanh nhìn hắn không chớp, vậy là hắn thực sự đã đến. Thanh muốn chạy trốn, muốn cướp lấy đứa con trên tay hắn, muốn rời khỏi đây thật nhanh nhưng cơ thể Thanh không tuân theo lí trí của Thanh, nó vẫn đứng nguyên ở đấy, vẫn bị cơ thể hắn thu hút, nó không chịu rời đi.

Hắn vừa khóc vừa cười, thằng bé tròn xoe mắt nhìn hắn, trên môi của nó nở một nụ cười, Thanh không hiểu tại sao ngày hôm nay nó lại hay cười đến thế phải chăng nó đang cảm nhận được hạnh phúc, phải chăng nó có thể đoán được.

Hắn hôn nhẹ lên má thằng nhóc, hắn đang hít lấy hương sữa thơm nồng toát ra từ cơ thể nó. Hắn run giọng hỏi.

_Em...em đã...đã đặt tên...tên cho con là gì...gì chưa...??

Thanh lắc đầu như một cái máy. Giọng hắn vỡ òa, nước mắt hắn chảy ra.

_Anh...anh xin....xin lỗi. Anh...anh không biết rằng chúng ta có một đứa con. Nếu anh biết sớm hơn anh đã không để em phải sống một mình, không để em phải một mình trải qua thời kì thai nghén, không phải đến bệnh viện khám thai, không phải sinh con một mình....!!

Đôi mắt Thanh mờ lệ, từng lời nói của hắn bây giờ như những khúc nhạc êm dịu, chúng đang làm lòng Thanh bớt đau, đang làm trái tim Thanh bớt rỉ máu. Đúng chỉ có mình hắn, chỉ có mình hắn mới khiến tâm tư, tình cảm của Thanh thay đổi.

Hắn có thể làm cho Thanh đau, có thể làm cho Thanh cười, có thể làm cho Thanh cảm nhận được hạnh phúc, hơn một năm qua Thanh phải sống trong địa ngục, phải chìm đắm trong bóng tối nhưng từ nay Thanh đã có hắn, hắn chính là nguồn ánh sáng của Thanh, chính là tương lai mà Thanh từng mong ước.

Thanh run rẩy đứng không vững, gió từ biển thổi về khiến cơ thể run lên vì lạnh, có thể tâm tư của Thanh quá xáo trộn, có thể tình cảm đang dâng tràn làm Thanh khó thở, có thể hôm nay hạnh phúc ùa về đột ngột quá nên Thanh không chịu đựng được, trái tim, cơ thể, tâm trí Thanh vẫn chưa phân tích kịp tình huống mà Thanh đang gặp phải.

Hắn đứng bất động nhìn Thanh, trên môi hắn nở một nụ cười, ánh mắt hắn nheo lại. Thanh đỏ bừng cả mặt, quá ngượng Thanh cúi gằm mặt xuống, bàn chân Thanh nhoay nhoay mấy viên sỏi trên cát.

Thanh không biết nói gì với hắn. Thanh thấy Thanh bây giờ ngu ngơ giống hệt một cô bé học sinh mới yêu lần đầu, mới tỏ tình lần đầu. Thanh chịu hết nổi ánh mắt nồng cháy của hắn. Thanh đi giật lùi, Thanh muốn trốn chạy. Thanh quên mất là đứa con đang bị hắn giữ trên tay.

Hắn bật cười bảo.

_Chẳng phải lúc nãy em nói nhiều lắm cơ mà. Tại sao bây giờ em lại không nói gì...?? Có cần anh nhắc lại những gì mà em đã nói với anh không...??

Thanh ngượng không thể tả. Cố gắng giữ bình tĩnh. Thanh lắp bắp.

_Tôi...tôi không...không có gì..gì cần nói với anh cả...!!

Hắn thích thú nói.

_Nếu thế anh giữ đứa con này nhé...??

Thanh kêu lên.

_Anh dám...!!Nó là con tôi, tôi mới là người nên giữ nó...!!

Hắn nheo mắt bảo.

_Một mình em có thể sinh ra nó à...?? Em nên nhớ một nửa dòng máu đang chảy trong người nó thuộc về anh....!!

Hắn trêu.

_Nếu em muốn giữ con...!! Em phải kết hôn với anh, nếu không anh sẽ giành con với anh. Anh đảm bảo em sẽ không có cơ hội được gần gũi nó nữa đâu. Vì em mới là sinh viên năm thứ hai, còn anh là một tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, so về mặt kinh tế, về kinh nghiệm sống , anh vẫn nhiều hơn em nên nếu phải ra tòa em thua là cái chắc....!!

Thanh điên tiết.

_Đồ ích kỉ...!! Anh đừng hòng đe dọa được tôi. Ai nói anh là cha đứa con của tôi....?? Nó do tôi sinh ra nên nó chỉ thuộc về một mình tôi thôi...!!

Hắn cười thật to, cả đời hắn chưa có lúc nào được cười thoải mái như hôm nay. Ánh mắt hắn nhìn Thanh không rời, Thanh xấu hổ quá, mặt Thanh lại đỏ bừng lên, cúi gằm mặt xuống. Thanh làu bàu.

_Tên điên. Sao hôm nay hắn lại trẻ con thế không biết, buổi sáng hôm nay hắn còn lạnh lùng và tàn nhẫn lắm cơ mà, sao phút chốc hắn lại thay đổi một cách nhanh chóng đến nỗi mình cũng không nhận ra nữa...!!

Thanh biết vì sao hắn lại thay đổi, điều đó khiến Thanh mỉm cười, một nụ cười hạnh phúc.Thanh cảm nhận được cơ thể ai đó đang đứng sát vào người, thằng nhóc đang nghịch tóc Thanh.

Đến khi Thanh ngẩng mặt lên nhìn, môi Thanh chạm vào môi hắn, đôi mắt Thanh mở to nhìn hắn không chớp. Thanh sững sờ với cảm giác hạnh phúc đang dâng lên ở trong lòng, tâm hồn Thanh bay bổng, trái tim Thanh rung lên.

_Các người đang làm trò gì thế hả....??

Một tiếng quát vang lên làm Thanh và hắn giật mình.

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 170

Nội dung thu gọn

Thanh kinh sợ nhìn người phụ nữ trước mặt, chính người phụ nữ này đã đánh Thanh, chính cô ta đã làm Thanh bị ngất.

Thanh linh cảm cô ta là vợ chưa cưới của Dũng. Lòng Thanh thắt lại, hạnh phúc vừa mới có nay lại có nguy cơ bị tan vỡ. Đúng là trong một lúc Thanh đã quên mất Dũng đã có người con gái khác, đã có người để kết hôn.

Tuy hắn đã biết Thanh yêu hắn, đã sinh con cho hắn nhưng bây giờ hai người đã đi hai con đường khác nhau, hắn có người khác, Thanh phải quay lại con đường đã đi của Thanh, quay lại con đường cô độc mà suốt đời này Thanh và hắn cũng không bao giờ được ở bên nhau nữa.

Đôi mắt Thanh đỏ hoe, Thanh đi giật lùi. Thanh sợ hãi, sợ sự thật, sợ hết mọi thứ. Tại sao mọi thứ luôn là quá muộn màng đối với Thanh, tại sao người Thanh yêu không bao giờ có cùng chung một suy nghĩ, có cùng chung một cảm nhận, tại sao tình duyên của Thanh luôn bị trắc trở, tại sao…??

Hắn nắm chặt lấy tay Thanh, hắn lôi Thanh đứng sát vào người hắn. Đôi mắt hắn nhìn Thanh nồng cháy, trên môi hắn nở một nụ cười, hắn thì thầm.

_Không sao đâu. Em đừng bỏ đi nữa. Giữa anh và cô ta không có gì đâu…!!

Đôi mắt cô ta long lên sòng sọc, môi cô ta mím chặt, mặt cô ta tái lại. Cô ta rít lên.

_Mau nói cho tôi biết…!! Cô ta là gì của anh…?? Là gì hả…?? Tại sao hai người dám ôm hôn nhau giữa thanh thiên bạch nhật thế này…??

_Anh có còn coi tôi là gì của anh nữa không…?? Có còn tôn trọng tôi nữa không…?? Tôi nói cho anh biết tôi sẽ không để yên cho anh muốn làm gì thì làm đâu…??

Cô ta hầm hầm xông đến, cô ta muốn đánh Thanh một trận, muốn hành hạ Thanh cho hả cơn giận của cô ta, cho bớt lòng ghen tuông đang sục sôi trong lòng.

Trang đứng chắn trước mặt cô ta, giọng Trang đầy đe dọa.

_Này cô kia…!! Cô định làm gì thế hả…?? Cô có muốn một bên má của cô phải mất mấy ngày mới hết bị xưng không hả…?? Đúng là đồ nanh nọc, cô mà dám động một ngón tay vào bạn tôi thêm một lần nữa là không xong với tôi đâu…!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Trang điên tiết quay lại quát Dũng.

_Anh nói cho tôi biết. người đàn bà này là gì của anh …?? Tại sao cô ta lại xuất hiện ở đây…?? Tại sao cô ta lại muốn đánh Thanh là thế nào…??

_Đứng bảo tôi là cô ta chính là vợ chưa cưới của anh…?? Nếu thế anh làm ơn buông tha cho Thanh, nó cần một người đàn ông yêu thương nó, lo lắng cho nó, chăm sóc và bảo vệ hai mẹ con nó, không phải là một thằng đàn ông sắp cưới vợ, một kẻ đa tình, một kẻ có trăng quên đèn….!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Nói mau…!! Anh mà không giải thích được tại sao, thì anh đừng hòng gặp lại được Thanh nữa. Nó đã vì anh mà phải chịu đau khổ hơn một năm nay. Tôi không cho phép anh làm nó khổ thêm nữa, thà rằng nó cả đời không gặp lại anh, thà rằng nó biến mất mãi mãi còn hơn nhìn thấy anh….!!

Dũng mỉm cười, một tay ôm lấy thằng bé, một tay ôm lấy Thanh. Dũng trịnh trọng bảo cô ta.

_Đây mới thực sự là người con gái tôi yêu. Chúng tôi đã có một đứa con chung nên người mà tôi muốn kết hôn, muốn chung sống cả đời là cô ấy chứ không phải là cô.

_Ngay từ đầu tôi đã nói là tôi không yêu cô. Không bao giờ lấy cô, từ đó cho đến nay trái tim tôi, cơ thể tôi, linh hồn, hơi thở của tôi đều hướng về một người duy nhất là cô ấy mà thôi.

_Nên tôi khuyên cô đừng bao giờ tới đây làm phiền hai chúng tôi nữa. Đừng cố níu kéo những gì không thuộc về cô. Cô đã tìm mọi cách để bố mẹ tôi ép tôi lấy cô nhưng cô không thể nào có được tôi vì tôi không yêu cô, vĩnh viễn không bao giờ yêu, không bao giờ để ý đến cô. Mong cô hiểu, và hãy đi đi….!!

Những lời nói vô tình của Dũng chẳng khác gì những nhát dao đâm thẳng vào trái tim cô ta. Cô ta gào lên.

_Anh dám ăn nói với tôi như thế hả…?? Các người không có quyền gạt tôi ra khỏi cuộc sống của các người…!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Hừ…!! đừng tưởng nói như thế là tôi để yên cho hai người đến với nhau. Tôi sẽ phá nát tất cả, sẽ làm cho cả hai phải khổ đau. Nếu tôi không có được anh, không lấy được anh thì cô ta cũng đừng hòng…!!

_Bây giờ tôi mới là vợ chưa cưới của anh, cô ta chẳng là gì cả. Cô ta sinh con cho anh, yêu anh thì đã sao...??. Cô ta vẫn mãi chỉ là một cái bóng, một cái đuôi mà thôi…!!

_Tôi sẽ chấp nhận nuôi con của cô ta nhưng tuyệt đối không chấp nhận anh lấy cô ta. Tuyệt đối không….!!

1/424]

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 171

Nội dung thu gọn

Thanh quên hết tất cả, quên hiện tại, quên mọi thứ xung quanh, quên luôn người vợ chưa cưới đang ghen tuông lồng lộn của Dũng, quên luôn Thanh đang đứng ở đâu, đang làm gì, đang đóng vai trò gì trong đời Dũng. Thanh ôm lấy hắn, ôm thật chặt.

Giọng Thanh sũng nước.

_Em yêu…yêu anh…!! Em cần anh, muốn có anh trong đời. Xin anh đừng bỏ em, đừng rời xa hai mẹ con em. Em xin anh….!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Dũng khóc, đúng là lần đầu tiên hắn khóc vì hạnh phúc, hắn không khóc vì khổ đau. Hắn ngọt ngào bảo.

_Anh cũng yêu em…!! Anh yêu em từ lâu lắm rồi. Chúng ta sẽ không bao giờ rời xa nhau nữa, không làm khổ nhau nữa được không em…??

Thanh gật đầu, mặc dù nước mắt không ngừng chảy, mặc dù còn có quá nhiều chuyện đang chờ Thanh ở phía trước nhưng Thanh vẫn mỉm cười, vẫn cảm thấy hạnh phúc. Lòng Thanh ngất ngây với men tình ái, trái tim Thanh rộng mở, Thanh muốn hét với trời đất, muốn nói với mọi người rằng.

_Thanh yêu hắn…!! Thanh đang yêu hắn cuồng say…!! Yêu hắn đến nỗi Thanh không cần gì cả, không muốn một thứ gì từ hắn, Thanh chỉ cần trái tim hắn có Thanh, chỉ có một mình Thanh là Thanh đã mãn nguyện lắm rồi, đã cảm thấy hạnh phúc lắm rồi. Thanh cần hắn, cần hắn đến phát điên.

Hai người ôm nhau thật chặt, hạnh phúc của họ truyền sang đứa con. Thằng bé ngọ nguậy trong lòng Dũng, bàn tay nó đập nhẹ vào tay Thanh. Thanh cúi xuống, đón đứa con trên tay Dũng, đôi mắt Thanh mờ lệ. Giọng Thanh run run.

_Có phải…phải em đang mơ đúng không anh…??

Hắn lau hai dòng nước mắt trên má Thanh, hắn nồng ấm bảo.

_Không phải là em đang mơ, mà đây là hiện thực, là tương lai của chúng ta. Mình về thôi em, chúng ta cần phải đi đón thằng nhóc Tiến, cần cho nó biết bây giờ nó không phải xa em nữa, em sẽ là mẹ của nó, cần cho nó biết nó đã có thêm một đứa em trai. Anh nghĩ chắc là nó sẽ vui sướng lắm, hạnh phúc lắm khi nó biết được sự thật này…!!

Dũng nắm lấy tay Thanh, Dũng cười thật tươi, hạnh phúc làm khuôn mặt Dũng bừng sáng, làm lòng Dũng rộn ràng, làm trái tim Dũng đập thật nhanh.

Dũng cảm tưởng tất cả mọi thứ mà Dũng đang có, đang nghe, đang nhìn là một giấc mộng trên thiên đường, nhưng bàn tay Thanh ấm quá, mềm quá, hương thơm trên tóc Thanh quyến trũ quá, nụ cười, ánh mắt, khuôn mặt Thanh đẹp quá.

Không….!! Đây không phải là mơ mà là hiện thực. hắn đã có Thanh trong đời, có hạnh phúc mà hắn từng mong ước. Hắn phải giữ lấy, phải nắm chặt lấy, hắn không muốn buông tay, không muốn làm một thằng ngốc, một tên quân tử hão nữa, hắn phải dành lấy Thanh, phải giữ Thanh là của riêng hắn.

Nước mắt trên mi rơi xuống, Trang khóc mừng vì hạnh phúc của cô bạn. Vậy là từ nay Trang có thể yên tâm giao phó Thanh cho Dũng, giao phó cô bạn thân cho một người đàn ông xa lạ.

Cô ta gào lên.

_Đứng lại…!! Hai người đứng lại cho tôi….!! Ai cho phép hai người đi như thế hả…??

_Các người có còn coi tôi là gì nữa không…??

Cô ta chạy theo Thanh và Dũng, bàn tay của cô ta dơ lên. Trang chưa kịp làm gì, Dũng đã nắm chặt lấy tay cô ta, Dũng gằn giọng.

_Đây là lần cuối cùng tôi nói chuyện tử tế với cô. Cô mà còn xuất hiện trước mặt tôi thêm một lần nữa, còn giở trò bạo lực ra với Thanh thêm một lần nữa là không xong với tôi đâu…!!

_Cô có biết phải khó khăn lắm tôi mới gặp lại được cô ấy, phải khó khăn lắm tôi mới lấy lại được nụ cười, mới cảm nhận được hạnh phúc nên tôi sẽ làm tất cả để bảo vệ cô ấy, sẽ hy sinh tất cả để có được hạnh phúc.

_Cô biết điều thì nên tránh xa tôi ra. Tôi nể cô vì cô yêu tôi nên tôi bỏ qua cho cô nhưng nếu cô làm quá quá thì tôi sẽ không còn nhẹ tay với cô nữa đâu….!!

Cô ta nắm chặt lấy tay Dũng, giọng cô ta buồn thảm.

_Em yêu anh…!! Anh có biết không…?? Tại sao anh không chọn em mà lại chọn nó…?? Nó có làm được gì cho anh đâu, có mang lại được lợi ích gì cho anh đâu, tại sao anh lại yêu nó, lại muốn lấy nó làm vợ….???.Tại sao người đó không phải là em, tại sao…??

Dũng bực mình bảo.

_Cô có hiểu yêu là như thế nào không..??? Tình yêu làm sao lấy vật chất ra đo được. Cái mà cô ấy làm cho tôi, cô không thể nào hiểu được đâu. Giàu có, quyền lực thì đã sao…?? Tôi đâu có thiếu tiền, vị trí xã hội cũng đâu có thua ai…??

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Đã có lúc tôi nghĩ tiền là tất cả, hạnh phúc có thể mua được bằng tiền, tình ái có thể trả sòng phằng bằng hầu bao nhưng khi cô ấy xuất hiện trong đời tôi. Cô ấy không cần một thứ gì từ tôi cả, cô ấy không yêu cầu tôi phải cho cô ấy cái gì, phải làm gì cho cô ấy hay bắt tôi phải hy sinh vì cô ấy…!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Nhưng tôi lại tự nguyện làm tất cả. Tôi có thể hy sinh tất cả, thậm chí ngay cả tính mạng của tôi, tôi cũng có thể cho cô ấy. Xa cô ấy hơn một năm, tôi sống mà như đã chết, tiền bạc nhiều, nhà cao cửa rộng, đi đâu cũng có người đón người đưa. Tại sao tôi không cảm thấy hạnh phúc, tại sao tôi không muốn sống tiếp, tại sao tôi không hết buồn đau…??

_Chỉ một câu nói “em yêu anh” của cô ấy đã khiến tôi sung sướng đến phát điên. Bây giờ trong mắt tôi, mọi người sao mà đáng yêu quá, tôi có thể tha thứ cho những người mà trước đây tôi khinh ghét, tôi có thích ngay cả những thứ mà trước đây làm tôi kinh tởm, tôi có thể hát, có thể làm thơ, có thể hét, có thể làm những trò điên rồ, ngay lúc này tôi tưởng tôi hãy còn bé, tưởng tôi là một chàng thanh niên còn trẻ, tưởng tôi là một người mới yêu lần đầu.

Hắn bóp chặt lấy hai vai cô ta, hắn hiền từ bảo.

_Cô có hiểu những gì mà tôi nói không…?? Có hiểu tôi yêu cô ấy đến mức độ nào không…?? Cô ấy là tất cả mọi thứ mà tôi có..?? Tôi có thể nghèo, có thể mất tất cả nhưng tôi không thể mất cô ấy, không thể sống thiếu cô ấy…!!

Mặt cô ta trắng bệch như một xác chết, cơ thể cô ta run rẩy, trái tim cô ta vỡ nát, ánh mắt cô ta mờ lệ, cô ta biết cô ta không bao giờ có được Dũng nữa, cô ta không thể có và không bao giờ có. Trong trái tim Dũng từ bây giờ cho đến mãi mãi về sau chỉ có duy nhất một hình bóng là Thanh mà thôi.

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 172

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Trang lắc đầu thở dài.

_Yêu mà phải khổ như thế kia thì thà rằng mình không yêu còn hơn…!!

Cô ta vẫn ngồi im bất động, cô ta không cảm nhận được gì nữa, hình bóng của Thanh, của Dũng và của thằng bé xa dần, họ đang đi tìm lại hạnh phúc mà họ đã đánh mất hơn một năm nay.

Họ sinh ra là để dành cho nhau, cô ta vẫn mãi chỉ là một người vô duyên, một kẻ ngoài cuộc, cô ta yêu mà không được yêu, muốn có mà không có được, muốn được an ủi nhưng không có ai ở bên cạnh để làm điều đó cho cô ta.

Cô ta căm hận tất cả, chán ghét hết mọi thứ, lòng cô ta tan nát, trái tim cô ta vỡ tan. Cô ta gục mặt xuống, cô ta khóc nức nở, miệng lưỡi cô ta đắng chát, tất cả hạnh phúc, hy vọng, tất cả niềm tin của cô ta đều đã mất hết.

Cô ta lảo đảo đứng dậy, không chịu được ánh mắt của mọi người xung quanh. Cô ta rời đi, bàn chân cô ta bước chập choạng trên con đường đầy sỏi, hình bóng của cô ta thật cô độc, vừa đi cô ta vừa lau hai dòng lệ chảy trên má, đôi môi cô ta không ngừng run rẩy, tiếng nấc không ngừng vang lên. Cô ta đang đau khổ tột độ.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Cô ta đã cố sống mạnh mẽ, cố lờ đi sự thật, cố quên đi hiện tại, cố hy vọng vào tình cảm của Dũng nhưng hơn một năm nay đều không mang lại kết quả gì.

Dũng chưa bao giờ cần cô ta, chưa bao giờ để ý đến cô ta, chưa bao giờ yêu cô ta, cô ta không là gì của Dũng cả, dù cô ta có biến mất ngay trước mắt Dũng, dù ngày mai cô ta có chết, chắc là Dũng cũng không biết, cũng không đau đớn, dù có thương tiếc cô ta thì cũng chỉ mang ý nghĩa là một người bạn, một người con gái hay làm phiền Dũng mà thôi.

Hai bàn tay cô ta nắm chặt vào nhau, ánh mắt cô ta hằn lên sự hận thù, lòng cô ta cuộn sóng, mối hận này nếu cô ta không trả, không tìm cách báo thù, không dành lại Dũng bằng mọi giá, cô ta sẽ không thỏa được lòng ghen, không đền bù được tình yêu vô vọng mà cô ta đã dành cho Dũng.

Cô ta phải làm một cái gì đó, phải nghĩ ra được cách gì đó, phải hành động vì chỉ có hành động cô ta mới không ủ rũ, mới không héo mòn.

_Đúng….!! Mình cần phải làm ngay hôm nay, cần phải hành động ngay lúc này…!! Mình cần phải làm…!!

Môi cô ta nở một nụ cười, nụ cười không làm khuôn mặt cô ta bừng sáng, không làm tâm hồn cô ta rộng mở, không làm lòng cô ta vui mà nó càng làm khuôn mặt cô ta u ám hơn, càng làm trái tim cô ta tan nát hơn, càng làm cho ý nghĩ phục thù, càng làm cho lòng quyết tâm phá hoại hạnh phúc của Thanh và Dũng mạnh mẽ hơn.

Bây giờ cô ta biết cô ta phải làm gì, trong cuộc chiến này, cô ta không phải là kẻ chiến bại duy nhất, mà còn có Thiên Long nữa, đúng còn hắn nữa, hắn yêu Thanh, yêu Thanh điên cuồng nên cũng không dễ dàng gì cho hắn khi để Thanh đến với Dũng.

Cô ta cười nhạt, miệng cô ta nhếch lên.

_Mình cần phải tìm gặp hắn, mình cần biết hắn có muốn dành lại cô ta hay không…?? Nếu hắn đồng ý hợp tác với mình thì hay biết mấy, còn nếu không mình sẽ chiến đấu một mình.

_Mình đánh cược tình yêu, hạnh phúc, tương lai, mọi thứ vào cuộc chơi này. Nếu mình thua, mình đồng ý mất tất cả nhưng nếu mình thằng mình sẽ có được Dũng, có được gia sản nhà họ Nguyễn, mình cần anh ta cũng như tiền của anh ta, mình không thể bỏ cuộc ngang chừng được.

Mình phải tiến lên, chỉ có không ngừng đấu tranh, không ngừng hành động mình mới có thể có được những thứ mà mình muốn, mới mang lại hạnh phúc mà mình mong…!!

Cô ta nhanh chóng bắt một chiếc xe tắc xi, lúc Dũng rời khỏi nhà cô ta cũng bám theo ngay nên cô ta không kịp mang theo gì. Cô ta bảo anh chàng tài xế.

_Làm ơn lái xe đưa tôi đến bệnh viện của thành phố…!!

Anh chàng lái xe gật đầu.

_Vâng…!!

Bốn người đã bỏ đi, chỉ còn lại một mình Trang đứng ở đây, Trang cũng không vội và cũng không muốn đi đâu, Trang lang thang dạo bước trên đường. Đôi mắt Trang đỏ hoe, chứng kiến hạnh phúc, tình yêu của con bạn thân. Trang đã hiểu ra nhiều điều, Trang đã hiểu thế nào là tình yêu đích thực, thế nào là hạnh phúc, thế nào là sung sướng khi hai người yêu nhau đến được với nhau.

Phía bên dưới đường là bãi biển, những hàng dừa đang lao xao trong gió, gió làm mái tóc Trang bay bay, làm tâm hồn Trang rộng mở, làm trái tim Trang đập rộn ràng, làm Trang nở một nụ cười thật tươi, làm giọng Trang vỡ òa trong gió.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Yeahhhh….!!

Hai tay Trang dang ra hai bên, miệng Trang hét thật to. Trang không hay có một người đàn ông đang đi theo ở phía đằng sau. Anh ta cười thật sảng khoái.

_Ha ha ha…!! Thật khôi hài...!! Tôi không ngờ cô lại vui tính đến thế...??

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 173

Nội dung thu gọn

_Anh có tin là tôi đánh anh một trận không...?? Tôi đang bực mình vì thế đừng có dại mà trêu tức tôi...!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Anh ta không những không sợ, mà trên ánh mắt anh ta còn thể hiện nét tinh nghịch và sự thích thú. Anh ta nhái giọng hỏi.

_Nếu tôi không bỏ đi có phải cô sẽ đánh tôi không...??

Trang hừ một tiếng.

_Còn phải nói. Từ xưa đến nay tôi ghét nhất là những thằng con trai bám đuôi theo con gái để làm quen như anh. Thật đáng ghét...!!

_Ha ha ha...!!

Anh ta lại cười thật to, cười đến chảy cả nước mắt. Trang bực mình quá đỗi, hết chịu nổi, Trang sắn tay áo lên, giọng Trang vang lên như sấm.

_Đã thế thì đừng có trách tôi...!!

Hắn vội nói.

_Xin nữ hiệp dừng tay....!!

Trang giật mình, lời nói tếu của hắn khiến Trang cũng không nhịn được cười, lần này người cười to không phải là hắn mà là Trang.

Trang cười thật to, cười đến chảy cả nước mắt, đang cười bỗng Trang dừng lại. Trang thấy chưa có lúc nào Trang lại vô duyên như lúc này, tự dưng lại cười trước mặt một thằng con trai không quen, cười trước mặt một tên mà lúc nãy Trang vừa mới chửu là đáng ghét xong.

Quá ngượng, Trang vùng vằng bỏ đi luôn. Hắn gọi với theo.

_Này cô...!! Sao tự nhiên lại bỏ đi thế...?? Hai người bạn của chúng ta đã đi tìm hạnh phúc của họ rồi thì chúng ta cũng phải tìm một chỗ nào đó để nghỉ ngơi và uống nước chứ...??

Trang nhíu mày hỏi.

_Bạn của anh là ai...?? Đừng nói với tôi Dũng là bạn của anh...?? Nếu mà phải thì anh làm ơn tránh xa tôi ra, nghĩ về hắn bây giờ vẫn còn khiến tôi tức tối....!!

Hùng mỉm cười bảo.

_Cô đừng hiểu lầm. Thật ra trong trái tim nó, nó vẫn luôn nghĩ về Thanh, luôn yêu Thanh, chỉ là do nó không có dũng khí làm điều đó thôi. Tôi đã chứng kiến tình cảm của nó dành cho Thanh hơn một năm nay nên tôi là người hiểu hơn ai hết.

_Nó yêu Thanh hơn bất cứ thứ gì trên đời, nó yêu Thanh đến nỗi đã có đôi lần nó định hủy hoại bản thân nó. Nếu tôi không ở bên cạnh nó, không an ủi, không động viên thì có lẽ nó đã chết từ lâu rồi....!!

_Cô cũng thấy rồi đấy, thấy nụ cười hạnh phúc, thấy niềm vui của nó.Nếu nó không yêu Thanh thật lòng, không nghĩ về Thanh, nếu Thanh thực sự không có chút ý nghĩa nào trong cuộc đời nó thì nó sẽ không làm thế.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_ Nếu nó không yêu Thanh nó đã lấy cô ta rồi, nó đã kết hôn với cô ta từ lâu, nó cần gì phải từ chối, cần gì phải cố gắng nén lòng nó lại khi nó biết Thanh đã đi lấy chồng...!!

_Bây giờ không còn một cản trở nào, không còn một thứ gì có thể ngăn cản nó đến với Thanh nữa, nó sẽ làm tất cả để bảo vệ hạnh phúc, bảo vệ hai mẹ con Thanh, bảo vệ tương lai của nó vì nếu Thanh chết, nếu Thanh không còn ở bên nó thì dù cho nó còn sống thì cũng chẳng khác gì chết.

_Thanh là tình yêu duy nhất, là người phụ nữ duy nhất trong trái tim nó từ nay cho đến mãi mãi về sau...!!

_Chúng ta là hai người bạn thân duy nhất trên đời này của hai người đó, chúng ta nên cầu chúc cho hạnh phúc của họ, nên tìm cách cho họ được ở bên nhau, được sống đời đời kiếp kiếp bên nhau...!!. Cô có nghĩ giống như tôi không...??

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Trang cảm động nhìn Hùng, cảm động trước tấm lòng nhân hậu, tấm lòng cao cả mà Hùng dành cho Dũng. Trang mỉm cười, một nụ cười thật đẹp, giọng Trang vang lên như gió thoảng.

_Vâng. Tôi cũng mong hai chúng ta làm được như thế, tôi cũng mong họ được hạnh phúc, mong hai người mãi mãi bên nhau....!!

Trang hướng mắt nhìn ra xa, ánh nắng ban chiều chan hòa khắp muôn nơi, từng tia nắng đang đùa nghịch trên tóc Trang, chúng đang nhảy múa, đang hát ca.

Người ta từng hỏi hạnh phúc là gì...?? Tình yêu là gì...?? phải chăng chúng là những thứ khó nắm bắt, khó đoán trước được nên con người cứ mãi phải chạy theo nó.

Ngay lúc này trái tim Hùng đang đập rộn ràng trong lồng ngực, Hùng linh cảm một điều không hay rằng từ nay đời sống của Hùng không còn được bình yên và phẳng lặng như trước nữa vì vừa mới có một người con gái bước vào cuộc đời Hùng, người con gái có ánh mắt tinh nghịch, có nụ cười trẻ thơ và đặc biệt người con gái này rất mạnh mẽ.

Có lẽ để chế ngự được tính cách như con trai của người con gái này Hùng sẽ phải tốn rất nhiều công sức, nhưng mà Hùng sẽ cố, Hùng hy vọng là Hùng có thể làm được.

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 174

Nội dung thu gọn

Để lấy được Thanh, Dũng phải vượt qua được cửa ải của bố mẹ Thanh. Ông Hoàng, bà Katthy Phạm quan sát và nhìn Dũng thật kĩ, trong con mắt của họ, họ không hài lòng về Dũng một chút nào, làm sao họ có thể gả con gái của họ cho Dũng, cho một chàng trai hơn con gái họ hơn một con giáp, điều đặc biệt là anh ta đã có con, đã từng li dị vợ.

Bà Katthy trừng mắt bảo Dũng.

_Hóa ra chính cậu là người đã làm cho con gái tôi phải bỏ trốn suốt một năm nay. Chính vì cậu mà mẹ con tôi bây giờ mới được gặp mặt nhau, vì cậu mà suýt chút nữa tôi không biết là tôi còn có cơ hội nhìn thấy nó nữa không…??

Bà Katthy Phạm tức giận quát.

_Cậu là ai hả…?? là ai mà có thể làm cho con gái tôi ngay cả cha mẹ, ngay cả người thân nó cũng từ bỏ, là ai mà nó bỏ người yêu từ thuở còn ấu thơ để chạy theo một thằng đàn ông đã có gia đình, đã có con như cậu… !!

Bà ôm đầu khổ sở.

_Tôi phải làm gì để tách hai đứa đây. Tôi không cho phép cậu được lại gần con gái tôi e rằng cũng không được nhưng nếu chấp nhận cậu làm con rể của tôi, thực lòng tôi không hề muốn… !!

_Tôi phải làm sao đây… ?? Còn thằng bé nữa, nó là con của cậu và con gái tôi. Dù có cố phủ nhận thì dòng máu mà nó đang mang kia, một nửa cũng thuộc về cậu…. !!

Dũng van lơn.

_Vậy thì mong cô hãy gả cô ấy cho cháu. Cháu hứa sẽ cố gắng mang lại hạnh phúc, mang lại tiếng cười, mang lại hơi ấm cho hai mẹ con cô ấy…!!

Giọng Dũng nhỏ dần.

_Cháu biết là so về tuổi tác cháu không xứng với cô ấy nhưng tình yêu đâu có phân biệt tuổi tác, đâu có phân biệt gia thế xuất thân. Cháu yêu cô ấy, với cháu mà nói nếu không lấy được cô ấy thì đời cháu coi như chẳng còn ý nghĩa gì nữa…!!

_Sống ở trên đời nếu không lấy được người mình yêu, nếu như không được chăm sóc, không được kề bên thì còn gì là hạnh phúc, còn gì là tương lai nữa. Có lẽ cô chú sẽ hỏi, nếu không lấy được con gái tôi, cậu có ý nghĩ tự sát không…??

_Cháu không phải là kẻ không biết quý mạng sống, không phải là kẻ chỉ biết nói suông.

_Với người khác họ có thể nói ngay với cô chú rằng, họ sẽ sẵn sàng chết, sẵn sàng nhảy xuống sông để chứng tỏ tình cảm của bản thân nhưng cháu không phải là kẻ sống chỉ biết suy nghĩ theo những ý nghĩ nhất thời, sống mà không nghĩ cho người khác.

_Mặc dù không lấy được cô ấy cháu sẽ đau, sẽ sầu khổ, sẽ bị bóng tối bủa vây cả đời nhưng cháu sẽ gắng gượng sống, gắng gượng tồn tại cho đến hơi thở cuối cùng. Cháu sẽ hy vọng vào một ngày mai, một ngày không xa cô ấy sẽ thuộc về cháu, và chỉ thuộc về một mình cháu thôi.

_ Cháu yêu cô ấy và chỉ biết một mình cô ấy, cháu biết với quá khứ của mình, với những gì mà cháu gây ra rất khó cho cô chú chấp nhận cháu nhưng cháu sẽ sửa, cháu sẽ cố gắng hoàn thiện, cố gắng trở thành một người đàn ông tốt.

_Cháu chỉ làm được điều đó nếu cháu có cô ấy bên cạnh còn nếu không cháu không biết cháu sẽ ra sao nữa. Cháu không phải đang cố giải thích, đang cố bao biện cho những tội lỗi mà cháu gây ra nhưng khi người ta chán đời, người ta thất vọng, người ta khổ đau, người ta dễ dàng đi đến bước đường cùng.

_Cháu may mắn hơn những người khác vì cháu gặp được Thanh, được cô ấy yêu, được cô ấy cho cháu hy vọng sống, cho cháu hy vọng vào một ngày mai tươi sáng. Đời cháu sẽ ra sao nếu như cháu không có cô ấy…??

Ông Hoàng hỏi.

_Cậu có thực lòng yêu con gái tôi như cậu nói không..?? hay là cậu chỉ yêu nó nhất thời rồi đến khi chán nó, cậu lại đuổi nó ra đường….??

_Chán cô ấy ư…??

Dũng mỉm cười, uống một ngụm nước Dũng nói tiếp.

_Nếu cháu có thể chán được cô ấy cháu đã không đau khổ thế này, người ta ai cũng chỉ có một nửa thuộc về mình, một tình yêu đích thực khi đã tìm được rồi sẽ rất khó tìm được một người có thể thay thế người đó. Thanh không phải là mối tình đầu của cháu nhưng sẽ là mối tình cuối của cháu…!!

Dũng nắm chặt lấy tay Thanh, ánh mắt Dũng nhìn Thanh không rời.

_Cháu yêu cô ấy….!! Cháu đã trải qua rất nhiều mối tình, cay đắng có, sầu hận có nhưng không có mối tình nào làm cho cháu phải khổ sở, phải đau đớn như mối tình này.

_Ngày trước cháu bị vợ phản bội, cháu luôn sống trong bóng tối, đúng là cháu yêu vợ, cháu yêu cô ấy thật lòng, nếu cô ấy không phản bội cháu, nếu như cô ấy không bỏ đi thì có lẽ gia đình cháu bây giờ đang là một gia đình hạnh phúc nhưng tất cả mọi thứ đã xảy ra, đã diễn ra không theo mong muốn của cháu.

_Cháu hận cô ấy, cháu căm hận lòng dạ phản trắc của đàn bà nên cháu mới lao vào con đường ăn chơi lêu lổng, cháu nghĩ rằng đời cháu coi như đã chết, coi như đã hết.

_Đến khi Thanh xuất hiện, mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn, từ ghét cô ấy cháu chuyển sang yêu cô ấy lúc nào không hay, cháu chưa yêu ai như yêu cô ấy, cháu yêu cô ấy đến phát điên, ý nghĩ muốn chiếm hữu cô ấy lúc nào cũng vang lên trong đầu cháu.

_Cháu cầu xin cô chú hãy gả Thanh cho cháu, cháu sẽ làm tất cả mọi thứ để cô ấy được hạnh phúc, dù có chuyện gì xảy ra cháu cũng sẽ ở bên cạnh cô ấy. Cháu không cầu mong cô ấy phải làm gì cho cháu, chỉ cần cô ấy ở bên cạnh cháu, chỉ cần hàng ngày cháu được nhìn thấy cô ấy, được cảm nhận là cháu đang có cô ấy là cháu đã mãn nguyện lắm rồi….!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Bàn tay Dũng nắm chặt lấy tay Thanh, Dũng muốn truyền hơi ấm, sức mạnh và lòng tin cho Thanh. Mặc dù biết bố mẹ Thanh sẽ khó mà chấp nhận Dũng làm con rể của họ nhưng Dũng phải cố gắng hết sức, phải có lòng tin.

Để có được Thanh, Dũng nguyện sẽ làm tất cả, huống gì chỉ cần kiên trì, chỉ cần cố gắng thuyết phục bố mẹ Thanh tin tưởng giao phó con gái của họ cho Dũng là xong.

Dũng nhìn Thanh bằng ánh mắt nồng cháy, Thanh đỏ bừng cả mặt, để tránh ngượng, Thanh giả vờ nựng má thằng bé.

Thằng nhóc Tiến rất khôn, nó thấy bố mẹ Thanh trầm ngâm không nói gì, nó sợ hai ông bà không cho bố nó lấy Thanh, nó liền tiến tới, miệng nó líu lo.

_Cháu chào ông bà…!!

_Ông bà làm ơn cho bố cháu lấy mẹ Thanh nhé…!!

_Cháu thích em lắm, em rất đẹp. Cháu thích có mẹ, có em, có bố, nếu ông bà không cho bố lấy mẹ, bố sẽ buồn, Tiến cũng sẽ buồn…!!

Hai ông bà nhìn thằng nhóc, thằng bé này đẹp không khác gì bố nó, điều đặc biệt là đứa con do Thanh sinh ra cũng không khác gì thằng nhóc này, cả hai đều rất giống Dũng, hai anh em ruột thịt tuy không phải do một mình Thanh sinh ra nhưng giữa họ có một sợi dây liên kết vô hình nên có thể thấu hiểu được tình cảm, tâm tư của nhau.

Thanh rơi lệ, Thanh dịu dàng gọi.

_Tiến lại đây…!!

Thằng nhóc mỉm cười thật tươi, từ lúc gặp lại Thanh nó mới nở được một nụ cười, mới lấy lại được sinh khí sống, hơn một năm qua, nó phải sống trong sự ghẻ lạnh của bố nó, vì dù Dũng có muốn quan tâm e rằng cũng không được, căn bệnh, nỗi buồn, đau khổ đã cuốn Dũng đi chỉ cho đến lúc này Dũng mới thật sự ra dáng là một ông bố đúng nghĩa, một người cha mà thằng nhóc cần.

Thằng nhóc ôm chầm lấy Thanh, nó vui vẻ hỏi Thanh.

_Mẹ…!! Cho con nựng em nhé…??

Thanh đỏ bừng cả mặt, Thanh run giọng hỏi.

_Ai…ai bảo nhóc gọi… chị..chị là mẹ của nhóc…??

Thằng nhóc bá cổ Thanh, mũi nó dụi vào tóc Thanh, nó đang cố cảm nhận hơi ấm mà hơn một năm qua nó mới được ôm lấy Thanh như thế này. Nó ngọt ngào bảo.

_Bố bảo con phải gọi mẹ là mẹ Thanh. Con yêu mẹ lắm…!!

_Mẹ đồng ý lấy bố nhé…!! Con luôn muốn có em, một mình con sẽ rất buồn. Mà bố thì nhất định không chịu sinh em bé cho con chơi…!!

Dũng đỏ bừng cả mặt, lời nói ngây thơ của thằng nhóc ba tuổi làm cả nhà bật cười, Thanh còn ngượng hơn cả Dũng, Thanh không dám ngước mặt lên nhìn ai.

1 ngày trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 175

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nội dung thu gọn

Cuối cùng bố mẹ Thanh cũng phải đồng ý cho Thanh lấy Dũng, vì hai ông bà biết dù có cố ngăn cản e rằng cũng không được.

Trong lòng Thanh chỉ có Dũng, mà trong lòng Dũng cũng chỉ có Thanh, nhìn cách Dũng chăm sóc hai mẹ con Thanh, cách Dũng nhìn Thanh, hai ông bà hiểu dù không hài lòng, họ cũng không nỡ phá ngang mối lương duyên tốt đẹp của Thanh và Dũng.

Bố mẹ Dũng cũng đã biết chuyện Dũng từ chối không chịu lấy Cẩm Vân để lấy Thanh. Hai ông bà tức tốc bay sang Việt nam ngay sau khi nhận được tin, hai ông bà muốn biết Thanh là một cô gái như thế nào mà có thể quyến rũ được con trai của hai ông bà .Đặc biệt là thằng nhóc rất thích và rất quý Thanh, chỉ cần nhắc đến tên của Thanh là nó đã toe toét cười, nó không ngừng nhắc, không ngừng gọi tên Thanh.

Hôm nay hai ông bà hẹn gặp mặt riêng Thanh, họ muốn nói chuyện thẳng thắn với Thanh. Đây là cuộc hẹn riêng tư nên chỉ có mình Thanh biết, còn Dũng do bận việc và do bố mẹ Dũng bảo Thanh không được cho Dũng biết nên Thanh không nói gì. Dù sao Thanh cũng muốn một mình Thanh đối diện với chuyện này.

Nếu muốn đường hoàng bước vào nhà họ Nguyễn, Thanh phải thuyết phục được bố mẹ Dũng chấp nhận Thanh, chưa hết Thanh muốn chứng tỏ cho họ biết Thanh yêu Dũng là thật lòng, Thanh yêu Dũng không phải vì Thanh vụ lợi tài sản nhà họ Nguyễn. Thanh yêu Dũng không phải vì ý nghĩ nhất thời mà suốt đời này Thanh chỉ yêu có mỗi mình Dũng thôi.

Thanh bế theo thằng bé, thằng nhóc Tiến, cả ba mẹ con lững thững bước vào quán.

Thằng nhóc Tiến nắm lấy vạt áo của Thanh, từ khi được gặp lại Thanh khuôn mặt nó bừng sáng, nó suốt ngày gọi Thanh là mẹ, một câu mẹ, hai câu mẹ, lúc đầu Thanh cảm thấy ngượng ngùng nhưng bây giờ Thanh đã quen với cảm giác được làm mẹ của thằng nhóc, Thanh yêu nó như con, tình cảm Thanh dành cho nó bằng với tình cảm Thanh dành cho đứa con trai Thanh đang bế trên tay. Thanh luôn đối xử công bằng với cả hai.

Thanh cúi xuống hỏi nó.

_Con có muốn mẹ mua gì cho con không...??

Nó toe toét cười, miệng vòi vĩnh.

_Mẹ mua hoa cho Tiến nhé...??

Thanh bật cười.

_Tiến muốn mua hoa làm gì...?? Tiến nói cho mẹ biết đi...!!

Nó đưa ngón tay nhỏ xinh lên suỵt một cái, cu cậu ra vẻ bí mật.

_Con không thể nói cho mẹ biết được. Con đã lỡ hứa với một người rồi...!!

Thanh che miệng cười, thằng nhóc này bây giờ tếu không chịu nổi, nó luôn làm cho Thanh phải phì cười vì nó. Thanh ôm lấy nó, giọng Thanh sũng nước.

_Tiến có biết là mẹ rất yêu Tiến không...?? Mẹ muốn mai sau chúng ta sẽ là một gia đình hạnh phúc....!!

Thanh thơm lên má nó một cái, Thanh dịu dàng hỏi.

_Con có yêu mẹ không..?? Có thích em không...??

Thằng nhóc sung sướng hét.

_Con yêu mẹ lắm...!! Con thích em lắm...!!

Nó nôn nóng hỏi.

_Bao giờ bố mẹ mới lấy nhau...?? Bao giờ mẹ mới chuyển về nhà bố sống...?? Bao giờ con mới được trông em...!! Con thích làm anh lắm...!!

Thanh chưa kịp trả lời, một giọng nói trầm ấm vang lên.

_Cháu đã đến rồi...??

Thanh giật mình ngước nhìn lên, Thanh run giọng chào.

_Chào bác....!!

Bà ta quan sát Thanh thật kĩ, sau một thoáng suy nghĩ bà mỉm cười bảo.

_Cháu có thể cho ta bế thằng bé một lúc được không...??

Thanh gật đầu, Thanh đưa thằng bé cho bà ta. Đôi mắt bà ta đỏ hoe, bà ta nhận ra thằng bé giống hệt Dũng hồi nhỏ, giống hệt thằng nhóc Tiến lúc mới sinh, cả hai đều là bản sao của Dũng.

Tình mẫu tử trong lòng bà ta trỗi dậy, nước mắt trên khóe mi bà ta trực trào ra.

_Nó..nó được mấy...mấy tháng rồi...??

Thanh cúi đầu đáp.

_Dạ được hơn ba tháng rồi ạ....!!

Bà nắm lấy tay Thanh, giọng bà như một người mẹ hiền dạy con.

_Ta không hiểu là con có thật lòng yêu con trai ta không nhưng nó thì thật lòng yêu con. Thằng nhóc này nó cũng yêu con như yêu một người mẹ, trong lòng nó từ lâu đã không còn phân biệt con có phải là mẹ thật của nó hay không.

_Ta nghĩ con thật sự là một cô gái tốt, một người mẹ hoàn hảo cho hai đứa trẻ. Mai sau ta không biết con có thay đổi tình cảm của con dành cho con trai ta hay không nhưng hiện tại đúng là không ai có thể thay thế được con trong lòng hai bố con nó.

_Nếu ta cấm không cho con lấy con trai ta, nó sẽ hận ta, căm ghét ta, thằng nhóc sẽ ghét ta, nó sẽ không được vui, hơn một năm qua ta chưa bao giờ thấy thằng nhóc cười thế mà hôm nay đi bên con nó lại cười tươi như thế, lại vui vẻ, khuôn mặt nó lại hồng hào thế kia, đủ thấy con có ảnh hưởng tới nó như thế nào.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Nhưng có lẽ người thay đổi vì con nhiều nhất vẫn là Dũng. Ta tưởng sau khi nó li hôn, đời nó coi như không còn sinh khí, không còn niềm tin, không còn tương lai, không còn có được hạnh phúc nữa thế mà nó lại có thể cười, có thể khóc, trái tim nó lại có thể rung động vì một người con gái khác mà không phải là vợ nó.

_Ta nên buông tay thôi, hôm nay ta đến đây gặp con là ta muốn xem con là một cô gái như thế nào nhưng bây giờ điều này không còn cần thiết nữa. Ta chỉ cần con thật lòng yêu con trai ta, đừng bao giờ rời xa nó, đừng làm cho nó khổ đau thêm một lần nữa là được rồi. Người làm mẹ như ta chỉ cầu mong con trai mình được hạnh phúc, chỉ muốn mang lại niềm vui cho nó.

_Ta biết ta hơi ích kỉ, hơi độc đoán khi ép nó lấy Cẩm Vân, ta làm thế vì ta tưởng nó có thể mang lại hạnh phúc cho con trai ta nhưng ta đã sai rồi, ta đã nhầm lẫn, lẽ ra ta phải biết chỉ có tình yêu đích thực, chỉ có người gái mà con trai ta yêu thật lòng mới có thể mang lại hạnh phúc cho nó.

_Con là cô gái nó chọn. Ta mặc dù không chấp nhận con nhưng ta sẽ vì con trai ta, vì hạnh phúc của nó ta sẽ không cố chấp nữa. Hai chúng ta là hai người đàn bà quan trọng trong cuộc đời nó. Một người sắp làm vợ của nó, một người là mẹ của nó. Vậy thì chúng ta sẽ cố gắng sống hòa thuận, cố gắng giảng hòa. Con có đồng ý không...??

Thanh khóc nấc lên, lúc mới đến đây Thanh tưởng mẹ Dũng là một người phụ nữ ghê gớm, là một người đàn bà khó khăn nhưng mà không phải bà là một người phụ nữ hết lòng vì con.

Thanh ôm lấy bà, rất tự nhiên Thanh hôn bà một cái, giọng Thanh đầy tình cảm.

_Con cảm ơn mẹ....!! Cảm ơn mẹ nhiều lắm...!!

Lòng bà Thảo từ băng giá, đã ấm dần lên, bà khẽ mỉm cười, bà thấy con dâu tương lai của bà thật trẻ con, ai lại ôm chầm lấy mẹ chồng ngay ngày gặp mặt đầu tiên thế này.

Bà vỗ nhẹ vào lưng Thanh.

_Thôi con đừng có khóc, nếu không mọi người xung quanh lại tưởng mẹ mắng con thì oan cho mẹ lắm. Chồng con mà biết được nó lại trách mẹ...!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh lắc đầu nói.

_Anh ấy sẽ không trách mẹ đâu vì mẹ đâu có trách mắng con, mẹ đang thương con đấy chứ...!!

Bà bật cười.

_Con dâu ngốc....!! Mẹ chưa thấy có ai giống như con...!!

Thanh dụi mặt vào vai bà, Thanh hít lấy hương thơm trên tóc bà, nước mắt Thanh không ngừng chảy ra. Đến bây giờ lòng Thanh mới thực sự thanh thản, mới thực sự cảm thấy hạnh phúc trọn vẹn. Vậy là bố mẹ Thanh, bố mẹ Dũng cũng không có ai phản đối gì, Thanh đỏ mặt nghĩ đến ngày cưới đang đến gần.

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 176

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hai kẻ cô đơn đang ngồi uống rượu trong một quán bar, cả hai im lặng không nói gì với nhau, mà dù có muốn nói họ cũng không biết phải mở đầu như thế nào.

Đây là lần thứ ba họ hẹn gặp mặt nhau. Thiên Long cười khẩy hỏi.

_Bây giờ cô định làm gì…?? Ngay cả bố mẹ Dũng cũng đã đồng ý cho Thanh lấy Dũng rồi, người cô có thể dựa vào đã mất, chúng ta còn làm được gì nữa…??

Cô ta nhếch mép nói.

_Điều đó thì anh khỏi phải lo vì với tôi mà nói không có khó khăn nào, không có rào cản nào là ngăn được bước chân của tôi.

Thiên Long nhíu mày, giọng của hắn có vẻ khinh miệt.

_Cô nói thì hay lắm mấy ngày nữa là họ cưới nhau rồi, còn có rào cản nào, còn ngăn trở gì nữa. Họ đã là của nhau, đã là của nhau từ lâu. Hai chúng ta vẫn mãi chỉ là hai kẻ thua cuộc, hai kẻ chiến bại mà thôi… !!

Cô ta tức giận đáp.

_Anh im đi. Tôi không ngờ anh lại yếu đuối, lại bi lụy hơn cả một người đàn bà. Chỉ mới gặp một chút trở ngại đã vội buông tay rồi sao… ?? Cần phải mạnh mẽ, cần phải có lòng tin, cần phải dùng thủ đoạn thì chúng ta mới thành công được chứ… ??

Thiên Long chán nản hỏi.

_Theo cô chúng ta phải dùng cách gì, phải làm thế nào để tách hai người họ ra khỏi cuộc hôn nhân này đây…?? Tôi không thể nào chịu nổi cảnh Thanh đi bên cạnh hắn trong lễ kết hôn vào mấy ngày sắp tới…!!

_Ngay lúc này trái tim tôi như muốn nổ tung, lòng tôi đang cuộn sóng, đầu óc tôi căng thẳng, tôi cảm tưởng là tôi sắp chết đến nơi, sắp ngạt thở đến nơi. Yêu mà không lấy được người mình yêu thì còn nỗi khổ nào hơn, nỗi đau nào hơn….!!

Hắn cao giọng.

_Cô nói đúng nếu tôi buông tay vào lúc này tôi sẽ không bao giờ có được Thanh, không bao giờ còn có cơ hội được chăm sóc, được ở bên cạnh cô ấy nữa. Tôi phải chiến đấu, phải vùng lên. Tôi sẽ không yếu đuối, sẽ không buông tay nữa. Tôi phải nắm chặt lấy, phải giữ lấy, cô ấy là của tôi, không phải là của hắn. Tất cả mọi thứ mà cô ấy có đều là của tôi….!!

Đôi mắt hắn rực sáng, đôi môi hắn mím chặt, bàn tay hắn bóp chiếc ly trong tay tưởng chừng như nó sắp vị vỡ vụn ra từng mảnh. Chưa có lúc nào ý trí muốn có được Thanh, muốn sở hữu được Thanh lại bùng lên dữ dội ở trong lòng hắn như lúc này.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Cô ta nhìn hắn, nhìn thấy lòng quyết tâm của hắn. Cô ta bật cười thật to.

_Anh nói phải lắm, nói hay lắm….!!

Cô ta nâng ly rượu trên tay lên. Miệng cô ta hét.

_Chúng ta cụng ly nào… !! Chúc cho mọi chuyện được diễn ra theo đúng như kế hoạch mà chúng ta đã bàn với nhau… !!

_Cố lên…. !!

_Keng…. !!

Tiếng hai chiếc ly chạm vào nhau nghe thật vui tai, hai con người thất tình, hai kẻ ích kỉ, hai kẻ tuyệt vọng chếch choáng trong men rượu, họ đã uống quá nhiều. Bây giờ họ không còn biết một cái gì nữa, họ cứ nói, cứ gào, cứ uống, hết ly rượu này đến ly rượu khác, uống hết chai rượu này họ lại gọi chai rượu khác.

Cô ta vừa cười vừa khóc, miệng cô ta không ngừng gọi tên Dũng, bàn tay cô ta đánh vào mặt Thiên Long, cô ta lè nhè.

_Anh là một thằng đểu. Sao anh dám phụ tình tôi….!!

_Nhưng mà….!!

Cô ta nấc lên một tiếng, cô ta thì thào không ra hơi.

_Tôi sẽ bám theo anh, bám theo anh cả đời, anh đừng hòng thoát khỏi tay tôi. Hừ, anh tưởng tôi là một kẻ dễ dàng để cho anh bỏ tôi như vứt bỏ một viên gạch ở trên đường hay sao…??

_Không…!! Tôi không phải là một con vật, một kẻ vô tình, một kẻ không có trái tim. Tôi yêu ai thì người đó phải thuộc về tôi, chỉ thuộc về một mình tôi thôi…!!

Cô ta đứng dậy, loạng choạng cô ta ngã nhào xuống bàn. Cô ta cười thật to.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Ha ha ha….!!

Tay cô ta chỉ vào mặt Thiên Long.

_Trông anh bây giờ mắc cười quá…!!

Cô ta cầm ly rượu trên tay, cô ta đổ rượu rớt từ đầu xuống cổ, từ cổ xuống chiếc áo cánh mà Thiên Long đang mặc trên người , cô ta ôm lấy bụng, cô ta cười sằng sặc.

_Thật là hay quá đi…!! Hay quá …!! Ha ha ha ….!!

Cười chán cô ta lăn ra ngủ, miệng cô ta làu bàu.

_Đàn ông các người đều là lũ bạc tình cả. Đừng tưởng tôi yêu các người, tôi thích các người. Tôi đây căm hận các người, căm hận các người….!!

_Các người là bọn khốn khiếp…!! là một lũ tồi tệ…!! Tại sao các người lại làm tôi đau thế này. Tại sao các người không chết hết đi…!!, chết hết đi…..!!

Đang nằm gục trên bàn, cô ta bật dậy, tự rót một ly rượu, cô ta cụng mạnh vào ly rượu của Thiên Long. Cô ta hô.

_Muôn năm…!! Thất tình muôn năm…!!

Thấy Thiên Long đã gục mặt xuống bàn từ lúc nào, cô ta lay người Thiên Long, cô ta hét vào tai Thiên Long thật to.

_Dậy… !! Dậy mau… !! Dậy uống rượu tiếp…. !! Tôi vẫn còn chưa say, tôi vẫn còn muốn uống tiếp… !! Mau lên… !!

Vì cô ta mà quán bar thành ra một cái chợ, tất cả mọi người đều ngưng uống, ngưng nói chuyện, ngưng làm việc riêng để nhìn cô ta, để nghe cô ta nói, để xem cô ta diễn hề. Cô ta đã làm không ít người phải cười, phải lắc đầu, phải bình phẩm, phải thích thú, họ thầm thì bảo nhau.

_Lại thêm một kẻ thất tình nữa, không hiểu tình là gì mà nhiều người phải đau khổ vì nó thế … ??

10 tiếng trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 177

Nội dung thu gọn

Hai kẻ say rượu loạng choạng dìu nhau rời khỏi quán bar. Cô ta đã say quá rồi nên không còn biết một cái gì nữa, mà ngay cả Thiên Long cũng thế. Cô ta lè nhè bảo.

_Anh yêu…!! Bây giờ mình đi đâu đây…??

Thiên Long cười hềnh hệch, hắn vừa cười vừa nấc.

_Đi về…!!

Miệng lưỡi cô ta líu lại.

_Về đâu…??

_Về nhà…!!

Thiên Long nhờ một người thanh niên phục vụ gọi dùm hai chiếc xe tắc xi. Một chiếc trở cô ta về nhà Dũng, một chiếc trở hắn về nhà bố mẹ nuôi Thanh.

Trên đường về nhà, hắn thiu thiu ngủ, ánh mắt hắn đục ngàu, bây giờ hình như rượu đã gần như tan hết, đầu óc hắn bắt đầu hoạt động trở lại, hắn cần phải làm một cái gì đó, từ xưa đến nay hắn chưa bao giờ chấp nhận thua cuộc, chưa bao giờ chịu thua bất kì một ai, trong tình yêu thì lại càng không.

Chiếc xe tắc xi dừng trước một căn nhà hai tầng, trước cổng có một dàn hoa thiên lý, thật lòng hắn không muốn đến đây sống, không muốn làm phiền bố mẹ nuôi Thanh, nhưng vì muốn gần gũi, muốn được nhìn thấy Thanh nên hắn phải cố gắng kìm nén.

Mấy ngày vừa qua sức chịu đựng của hắn đã gần vượt quá giới hạn, phải nhìn thấy Thanh tay trong tay với Dũng khiến hắn tức giận, khiến hắn ghen tức đến phát điên, hắn muốn phá nát tất cả, muốn gây nên tội, hắn không muốn nương tay nữa, không muốn buông xuôi nữa, hắn đã chịu đựng quá đủ rồi.

Hắn vừa bước xuống xe, hắn thấy Dũng đưa mẹ con Thanh về nhà, nhìn nụ cười hạnh phúc trên môi Thanh, nhìn ánh mắt nồng cháy Thanh dành cho Dũng, hắn cười khẩy.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Các người đi chơi vui chứ…??

Thanh giật mình quay lại, đến khi nhìn thấy hắn, lòng Thanh trùng xuống, trái tim Thanh đau nhói, đúng là Thanh vẫn chưa thể vui, chưa thể hạnh phúc nếu như hắn vẫn chưa tìm được người con gái khác, chưa từ bỏ ý định quay lại với Thanh.

Thanh run giọng hỏi.

_Anh…anh đã uống rượu…??

Hắn nhếch mép.

_Cô quan tâm đến tôi làm gì…?? Bây giờ trong lòng cô chỉ có hắn, cô đang vui hưởng hạnh phúc, đang chuẩn bị lấy người mà cô hằng mong ước. Bắt cô phải quan tâm đến một kẻ cô không yêu, không muốn nhìn thấy mặt như tôi chỉ khiến cô thêm phiền, chỉ khiến cô thêm mệt mỏi đúng không..??. Tôi nên đi, nên rời khỏi đây, nên đi khuất khỏi ánh mắt cô đúng chứ…??

Nước mắt Thanh chảy xuống, bây giờ lòng Thanh đang đau, hạnh phúc vừa mới có nay lại có nguy cơ bị tan vỡ, Thanh là một cô gái nhân hậu. Thanh không muốn người yêu Thanh vì Thanh mà phải chịu khổ đau, nhưng nếu không lấy được Dũng thì thà rằng giết chết Thanh đi còn hơn, còn nếu lấy Dũng, Thanh sẽ không thể trọn vẹn hưởng hạnh phúc lứa đôi vì còn một mối lo canh cánh trong lòng Thanh đó là hai con người, Thiên Long và Cẩm Vân – vợ chưa cưới của Dũng.

Nếu vì Thanh mà Thiên Long và Cẩm Vân không lấy đượi ai, không yêu ai, không có hạnh phúc thì làm sao Thanh vui nổi.

Dũng tức giận.

_Cậu dám ăn nói với cô ấy như thế hả…?? Cô ấy có nợ nần gì cậu đâu…?? Sao cậu cứ làm phiền cô ấy, cứ dày vò cô ấy mãi..?? Cô ấy đã từng yêu cậu, cô ấy đã dành mười hai năm để yêu cậu. Lẽ ra người nên ghen nên tức ở đây là tôi mới đúng, cậu không có quyền phá vỡ hạnh phúc, phá vỡ niềm vui của cô ấy…!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Tình yêu ngày xưa giữa hai người nay đã là quá khứ rồi, hiện tại người cô ấy yêu là tôi, chúng tôi sắp kết hôn, sao cậu vẫn không chịu hiểu, không chịu buông tay…??

Thiên Long cười như điên.

_Ha ha ha…!! Anh im đi, anh mới là người không có tư cách nói ở đây. Thanh lẽ ra phải thuộc về tôi, ngay từ đầu người cô ấy yêu là tôi, người cô ấy muốn lấy là tôi, nhưng chính anh, chính anh đã chen ngang, đã phá đám, nếu không phải tại anh thì có lẽ chúng tôi đã nên đôi, đã lấy nhau từ lâu rồi….!!

Dũng cười khẩy.

_Nếu thế thì đã sao. Cái gì đã thuộc về quá khứ rồi thì dù có níu kéo, dù có cố tìm mọi cách quay lại cũng không được, khi con tim đã hết rung động, đã hết yêu thì cậu có làm gì, có tìm đủ mọi cách cũng bằng thừa….!!

_Tôi thành thật khuyên cậu, không có cuộc tình nào là không đau, không có cuộc tình nào là không lấy đi nhiều nước mắt nhưng tôi tin là cậu có thể tìm được một người con gái yêu cậu, và cậu cũng yêu người đó. Tình yêu chỉ đẹp, chỉ trọn vẹn khi hai con tim cùng rung động, cùng hướng về nhau, còn nếu không đó chỉ là một cái hố sâu, một cái lỗ chôn vùi cả hai…!!

Những lời khuyên của Dũng lúc này chằng khác gì sỉ nhục hắn. Hắn tức giận quát.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Anh câm đi…!! Tôi không cần anh phải giảng đạo cho tôi. Đừng giở giọng thương hại ra ở đây. Anh vẫn còn chưa lấy được Thanh cơ mà…?? Hai người vẫn còn chưa kết hôn vậy là tôi vẫn còn cơ hội. Ai nói là tôi sẽ thua…??

Hắn gào to.

_Không…!! Tôi không thể thua…!! Và sẽ không bao giờ thua…!! Anh hãy chờ đấy…!! Chờ mà xem…!!

Hắn cầm lấy tay Thanh, hắn van xin.

_Em sẽ không lấy hắn, không kết hôn với hắn đúng không…??

Thanh nhìn hắn, lòng Thanh tan nát. Tại sao cho đến lúc này hắn vẫn không chịu hiểu là Thanh không còn yêu hắn nữa, không còn thích hắn nữa, tại sao hắn không chịu buông tha cho hắn, không chịu từ bỏ tính cố chấp của hắn, vì chỉ có làm được như thế hắn mới rũ bỏ được quá khứ, mới rũ bỏ được bóng ma của chính mình.

Dũng gỡ tay Thanh ra khỏi tay Thiên Long. Dũng gằn giọng.

_Tôi cấm cậu động vào cô ấy, cậu nên nhớ bây giờ cô ấy là vợ chưa cưới của tôi không phải là người yêu trước đây của cậu….!!

10 tiếng trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 178

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn không quan tâm, giọng hắn đầy khiêu khích.

_Tôi không cần biết anh là gì của cô ấy, tôi cũng không cần biết hai người đã làm gì với nhau, tôi vẫn yêu, vẫn thích, vẫn muốn lấy cô ấy….!!

Dũng hết chịu nổi, bàn tay Dũng túm chặt cổ áo của Thiên Long, Dũng hét.

_Tôi đã cảnh cáo cậu tránh xa Thanh ra. Cậu có muốn tôi đánh cậu một trận không hả…??

Hắn thách thức.

_Có giỏi thì anh đánh đi. Đừng tưởng tôi không thể đánh lại anh…!!

Thanh sợ hãi, Thanh vội hét.

_Hai người dừng tay lại…!! Hai người định làm gì thế hả…? ? Tại sao hơi một tí là động tay động chân…??

Thanh dịu giọng bảo Thiên Long.

_Anh đã uống say quá rồi. Anh nên vào nhà nghỉ ngơi đi, chuyện tình cảm của chúng ta đã kết thúc từ lâu nên em xin anh đừng níu kéo nữa….!!

Thanh quay sang bảo Dũng.

_Anh về đi…!! Cũng đã khuya lắm rồi. Em sợ bố mẹ anh lại mong....!!

_Cho em gửi lời chúc ngủ ngon đến bố mẹ anh nhé…!!

Dũng mỉm cười, Dũng ôm lấy Thanh, hôn nhẹ lên má thằng bé, hôn lên má Thanh một cái. Dũng bảo.

_Ừ…!! Anh đi đây…!! Em nhớ giữ gìn sức khỏe và nhớ tránh xa hắn ra, anh không chịu đựng nổi cảnh em và hắn sống chung một nhà. Chúng ta phải nhanh chóng kết hôn may ra anh mới không phải sống trong cảnh thấp thỏm lo âu như thế này…!!

Thanh tưởng mọi chuyện đến đây là yên ổn nhưng cảnh thân mật giữa Thanh và Dũng đã khiến hắn phát điên, rượu bắt đầu phát huy tác dụng.

Dũng vừa bước được hai bước Thiên Long dơ thẳng nấm đấm vào mặt Dũng. Dũng giật mình vội tránh sang một bên. Thanh kinh hoàng hét lên.

_Dừng lại….!!

Nhưng đã quá trễ rồi, hai thằng đàn ông vì muốn tranh giành cùng một cô gái mình yêu nên họ không còn biết gì nữa. Thanh ôm thằng bé trên tay nên không làm được gì, Thanh không muốn một trong ai vì Thanh mà bị thương nên Thanh vội chạy thật nhanh vào nhà, găp ông Hoàng, ông Kiên – bố nuôi, Thanh run giọng bảo.

_Bố làm ơn nhanh lên…!! anh Thiên Long và anh Dũng đang…đang đánh nhau ở ngoài kia…!!

Hai ông vội chạy thật nhanh ra ngoài cổng, ông Hoàng hét.

_Hai đứa dừng lại ngay. Các con đang làm gì thế hả…?? Thế này là sao…?? Hai đứa đã bao nhiêu tuổi rồi…?? Hai đứa có phải là bọn du côn đâu mà có thể hơi một tí là dơ nấm đấm lên để nói chuyện với nhau…!!

Ông thở dài nói tiếp.

_Một đứa là người yêu cũ, một đứa là chồng sắp cưới, các con làm gì cũng phải nghĩ cho Thanh chứ. Nó yêu ai từ trước đến nay luôn rạch ròi…!!

Ông trừng mắt bảo Thiên Long.

_Thiên Long…!! Bác đã chứng kiến Thanh yêu con trong mười hai năm. Trong thời gian đó nó đã vì con nên đã phải khóc rất nhiều, đã phải sống trong đau khổ. Nó cũng vì con đã làm rất nhiều chuyện, đã không quản nắng mưa, không quản khó khăn, không quản nó chỉ là một cô gái, một đứa con gái yêu mà không được yêu, nó làm tất cả vì con.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Còn con, con đã làm được gì cho nó. Con chưa làm được gì cho nó cả. Nó đã mấy lần ốm suýt chết vì con, nó yêu con, hy sinh vì con mà không yêu cầu con đáp lại tình cảm của nó. Con đã làm gì được cho nó chưa…?? Đã từng nghĩ con nên sống như thế nào để không hổ thẹn với những gì mà nó làm cho con chưa…??

_Trong thời gian nó yêu con, nó chưa bao giờ ép con phải yêu lại nó, chưa bắt con phải đáp trả những gì nó làm cho con. Tại sao con lại không làm được cho nó dù chỉ là một chút những gì mà nó đã làm cho con…??

_Nó chờ con trong mười hai năm, mười hai năm vô vọng. Tại sao lúc đó con không nói con yêu nó, con bỏ mặc nó sống trong nỗi đau, sống trong đau khổ, sống trong bóng tối. Đến khi nó tìm được người đàn ông nó yêu, người đó cũng yêu lại nó thì con lại xuất hiện, con nói con yêu nó, muốn lấy nó, con có ích kỉ, có tàn nhẫn quá không…??

_Con đang yêu nó hay là con đang yêu chính con…?? Con phải hiểu được tấm lòng của nó, phải hiểu là nó đã từng yêu con như thế nào…?? Từng hy sinh vì con như thế nào chứ…?? Tại sao con lại tìm cách gây khó dễ, gây cản trở hạnh phúc, tương lai của nó…??

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Bác thật thất vọng vì con quá…!! Bác thất vọng quá..!! Bác tưởng con phải khác, phải hành động khác nhưng mà con chỉ nghĩ đến bản thân của con thôi…!!

_Thanh chọn Dũng vì nó yêu Dũng, vì Dũng mới thật sự hiểu được tầm quan trọng, mới hiểu được nó có ý nghĩa như thế nào, mới thật sự hy sinh vì nó, còn con, con nên suy nghĩ lại đi, nên suy xét lại hành động của mình để lần sau có yêu ai cũng không mắc phải sai lầm như hôm nay nữa…!!

Từng lời nói của ông Hoàng như những ngọn roi đang đánh vào lương tâm hắn, đúng là hắn chưa làm được gì cho Thanh cả, chưa trả được món nợ cho Thanh, chưa hy sinh được gì cho Thanh, hắn là một tên ích kỉ,một kẻ không ra gì, hắn tưởng chỉ có lấy được Thanh, chỉ có được ở bên cạnh Thanh hắn mới trả được món nợ đó, mới mang lại hạnh phúc cho Thanh nhưng làm như thế hắn chỉ đang hại chết Thanh thôi, vì Thanh không yêu hắn, người mà Thanh yêu bây giờ là Dũng không phải là hắn.

Hắn buông cổ áo của Dũng ra, ngồi thụp xuống, hắn ôm lấy đầu. Giọng hắn tắc nghẹn.

_Anh…anh xin lỗi. Anh không cố ý làm em đau khổ, không cố ý làm em phải đau lòng vì anh. Anh sẽ cố quên em, sẽ chúc phúc cho em. Anh sẽ làm tất cả để em cười, anh hứa….!!

Thanh mỉm cười, mắt Thanh mờ lệ, cuối cùng hắn cũng hiểu ra. Thanh bước lại gần hắn, tay Thanh nắm lấy tay hắn, Thanh run rẩy bảo hắn.

_Cảm ơn anh. Em cũng cầu chúc cho anh tìm được một người con gái yêu anh, có thể chăm sóc anh và có thể mang lại nụ cười cho anh…!!

Hắn ngước mặt lên nhìn Thanh, trong đáy mắt hắn long lanh lệ, hắn đang cố cười, cố không nghĩ gì nữa. Hắn cần phải quên, cần phải học cách không có Thanh, học cách từ nay hắn phải đi tìm một người con gái khác, hắn hy vọng lần này hắn sẽ không làm sai nữa, không nói tiếng yêu muộn màng nữa.

Dũng giật lấy tay Thanh, giọng Dũng đầy hờn ghen.

_Tuy là tôi mừng vì cậu cuối cùng cũng hiểu ra nhưng hình như chuyện tình của hai người tôi không biết một chút gì…!!

Hắn quay lại nhìn Thanh, ánh mắt hắn bây giờ như có lửa, hắn kề sát vào tai Thanh, hắn nghiến răng.

_Em mà không nói thật cho anh biết giữa em và hắn đã từng xảy ra chuyện gì thì em chết với anh…!!

Thanh mỉm cười đáp lại.

_Còn anh không chịu nói cho em biết thời gian qua anh đã có quan hệ với bao nhiêu cô gái, anh cũng không xong với em đâu…!!

10 tiếng trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 179

Nội dung thu gọn

Cô ta lảo đảo đi vào nhà, bà Thảo nhíu mày hỏi.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Cháu làm gì mà uống say như thế… ??

Cô ta cay đắng đáp.

_Vì sao ư.. ?? vì con trai của bác, bác có biết là cháu yêu anh ấy nhiều như thế nào không… ?? Tại sao bác lại đồng ý để cho Thanh lấy Dũng, tại sao bác lại làm thế… ?? Bác trả lời cháu đi… !!

Bà Thảo đau khổ bảo.

_Bác xin lỗi, lúc đầu bác muốn cháu lấy Dũng vì bác tưởng cháu có thể khiến nó yêu cháu nhưng bác đã lầm người mà nó yêu từ trước đến nay chỉ có mình Thanh mà thôi… !!

Bà nắm lấy tay Cẩm Vân, bà dịu giọng.

_Bỏ đi cháu ...!!. Coi như con trai bác nó không có duyên với cháu, bác tin là cháu có thể tìm được một người đàn ông khác tốt hơn con trai bác, người đó sẽ yêu thương cháu, sẽ ở bên chăm sóc và bảo vệ cháu… !!

Cô ta tức giận hét lên.

_Bác thôi đi, bây giờ bác nói những lời này chỉ làm cho cháu thêm đau hơn mà thôi. Cháu sẽ không bao giờ chấp nhận cho anh Dũng lấy Thanh đâu.. !!, cháu không bao giờ đồng ý vì anh ấy là chồng sắp cưới của cháu, người mà anh ấy nên lấy là cháu, người đó tuyệt đối không phải là cô ta, tuyệt đối không… !!

Bà Thảo thở dài.

_Bác biết là bảo cháu quên Dũng bây giờ sẽ rất khó nhưng mà mất đi một mối tình không phải là đã chết, không phải là ngày tận thế. Tin bác đi, nếu hai người thật sự thuộc về nhau, thật sự là một nửa của người kia thì dù có dùng kéo sắc cũng không thể cắt đứt sợi tơ đã được ông tơ bà nguyệt giăng ra, còn nếu không thì dù cháu có cố níu kéo lại cũng không được…. !!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Cô ta bịt chặt hai tai lại, cô ta hét lên.

_Bác đừng nói nữa.. !!, lòng cháu đã quyết, cháu sẽ không thay đổi dù bác có nói gì, có khuyên bảo cháu như thế nào đi chăng nữa… !!

_Cháu mà đã yêu ai thì người đó một là thuộc về cháu hai là người đó phải suốt đời sống cô độc. … !!

Bà Thảo kinh sợ, bà rùng mình, ánh mắt của Cẩm Vân lúc này đáng sợ quá, mắt cô ta long lên sòng sọc, ánh mắt thể hiện sự chết chóc, sự hận thù thâm sâu.

Bà sợ vì bà mà hạnh phúc của con trai bà bị phá hỏng, bà sợ bà không còn cơ hội được gặp lại đứa cháu nội do Thanh sinh ra, sợ không còn được nhận Thanh làm con dâu nữa.

Tuy chỉ vừa mới gặp mặt Thanh có mấy ngày nhưng bà nhận ra Thanh là một cô gái tốt bụng, một người mẹ hiền, một người có thể sẵn sàng hy sinh vì người mình yêu, có thể làm tất cả vì người đó mà không cần người đó phải báo đáp lại, hay phải trả ơn gì, đó mới là người con gái cần cho con trai bà, không phải là một cô gái ích kỉ, một kẻ chỉ biết có mình như cô ta.

Yêu là phải biết hy sinh vì người khác, phải vì hạnh phúc của người mình yêu, nên biết khi nào nên giữ , nên buông tay, không phải yêu là tìm cách chiếm lấy bằng được, bất chấp người mình yêu có thích, có muốn hay không, hành động như thế chẳng khác gì bạo chúa, chẳng khác gì giết chết người mình yêu.

Bà Thảo nhìn Cẩm Vân, bà cảm thấy hối hận vô cùng, bà hối hận vì bà đã vô tình làm con trai bà khổ, vô tình biến cuộc đời của nó thành địa ngục, cũng may Dũng nhất quyết từ chối không chịu lấy Cẩm Vân. Nếu Dũng nghe lời bà thì có lẽ cuộc đời của nó thật sự đã kết thúc rồi.

Bà sẽ không còn cơ hội nhìn thấy được nụ cười, nhìn thấy được hạnh phúc làm bừng sáng khuôn mặt của nó nữa, không còn nhìn được ánh mắt trẻ thơ tươi vui của thằng nhóc, không còn cơ hội được gặp mặt thằng cháu nội mới sinh, bà phải cảm tạ ông trời, cảm tạ tình yêu Dũng dành cho Thanh, bà cảm tạ Thanh, cảm tạ tình cảm Thanh dành cho Dũng, cảm tạ tình yêu đích thực, cảm tạ tình yêu chân thành, bà cảm tạ tất cả.

Lo sợ mất tất cả những điều đó, lòng bà Thảo từ thương hại Cẩm Vân biến thành tức giận, bà gằn giọng.

_Nếu cháu mà làm tổn hại đến tình cảm của Thanh và Dũng, bác sẽ không tha cho cháu, bác sẽ không muốn nhìn mặt cháu thêm một lần nữa, đừng tưởng vì bác yêu cháu, thương cháu mà cháu muốn làm gì thì làm… !!

_Đúng là bác từng muốn cháu lấy con trai bác, bác tưởng cháu là một cô gái tốt, một người con gái phù hợp với con trai bác nhưng bác đã lầm, cháu không có được lòng nhân hậu, không có được đức hy sinh vì người khác, không có được tính kiên trì như Thanh.

_So với Thanh cháu còn kém xa nhiều thứ lắm, tuy nó không được sinh ra trong một gia đình giàu có và quyền lực như cháu nhưng tư cách làm người, làm vợ, làm mẹ nó hơn hẳn cháu… !!

_Cháu hãy đi đi và đừng bao giờ xuất hiện ở đây thêm một lần nữa. Nếu cháu hiểu và có thể từ bỏ được, cháu hãy ở lại đây cùng chung vui đám cưới với hai bác, còn nếu không cháu hãy đi thật xa, đi đến một nơi mà cháu có thể tĩnh tâm lại, có thể xa rời những thứ mà cháu không muốn thấy, không muốn nhìn, hay không muốn biết, thời gian sẽ giúp cháu làm lành tất cả.

_Bác chúc cháu tìm được hạnh phúc, chúc cháu sớm hiểu thế nào là tình yêu, thế nào mới thực sự là yêu, thế nào mới thực sự là hy sinh vì người khác. Trong tình yêu nhiều khi buông tay, nhiều khi tha thứ, nhiều khi chúc phúc cho người mình yêu được hạnh phúc còn quan trọng hơn có được thân xác mà trái tim người đó đã chết. Cháu hãy suy nghĩ kĩ lại lời nói của bác… !!

Bà Thảo bỏ đi lên lầu, cô ta ngồi phịch xuống ghế, ôm lấy đầu, cô ta khóc nấc lên. Người duy nhất ủng hộ cô ta lấy Dũng đã quay sang ủng hộ Thanh, cô ta chẳng còn gì nữa, chẳng còn hy vọng vào ai được nữa, cô ta phải tự mình đứng lên, phải tự hành động một mình, cô ta lắc đầu.

_Không đúng, mình còn có Thiên Long nữa…. !!

Cô ta đứng bật dậy.

_Mình cần phải gọi điện cho hắn. Mình cần phải lên kế hoạch, mình không thể chậm trễ hơn được nữa. Phải nhanh lên… !!

10 tiếng trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 180

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thiên Long tránh không gặp mặt cô ta, vì bây giờ trong lòng hắn đang dao động, lời nói chân tình của ông Hoàng vào tối hôm trước làm hắn thức tỉnh, hắn nhận ra yêu là phải biết hy sinh, phải biết khi nào nên giữ, khi nào nên thả, hắn không có được Thanh nhưng hắn có được niềm vui, có được tiếng cười của Thanh vậy là hắn đã hạnh phúc, đã sung sướng lắm rồi, còn hơn có được Thanh nhưng chỉ nhận được toàn nước mắt, toàn khổ đau.

Chỉ còn hai ngày nữa là đến ngày cưới, Thanh e lệ đi bên cạnh Dũng, bàn tay Dũng nắm chặt lấy tay Thanh, bốn người đang tung tăng dạo bước trong công viên.

Dũng nheo mắt trêu Thanh.

_Em yêu anh đến nỗi dám sinh con cho anh khi chưa biết anh có yêu em không…??, có muốn nhận thằng bé làm con anh không cơ à…??

Thanh đỏ bừng mặt đáp.

_Đó là việc của em. Ngay bây giờ anh nói anh không cần hai mẹ con em, em sẵn sàng dắt thằng nhóc Tiến, bế thằng bé ra đi…!!

Dũng cười thật to.

_Nếu mà em đi thì em hãy đi một mình em đi vì hai thằng nhóc này đều là con anh, anh phải giữ lại…!!

Thanh điên tiết.

_Hóa ra anh cần con hơn em, cũng được có giỏi thì anh cứ giữ lấy đi, để xem ai thua ai…!!

Dũng giả vờ kêu lên.

_Trời ơi…!!Bây giờ tôi mới biết vợ của tôi dữ, hic, kiểu này mà lấy nhau có lẽ suốt ngày tôi sẽ bị vợ đánh…!!

Dũng bế thằng nhóc lên, Dũng âu yếm hỏi nó.

_Nếu mẹ đánh bố, con bênh ai…??

Thằng nhóc trả lời ngay.

_Con bênh bố…!!

Thanh ngọt ngào.

_Thế Tiến không yêu mẹ à…?? Tại sao con lại bênh bố…??

Nó cười toe.

_Con yêu mẹ, con cũng yêu bố. Nếu bố đánh mẹ, con sẽ bênh mẹ, còn nếu mẹ đánh bố, con sẽ bênh bố…!!

Thanh lắc đầu chịu thua, mặc dù chỉ mới hơn ba tuổi một chút nhưng vì ngay từ nhỏ nó đã cảm nhận được hoàn cảnh côi cút của nó nên nó biết ai mới thực sự yêu nó, thương nó, Thanh đến đã mang lại hơi ấm, mang lại tiếng cười hạnh phúc trẻ thơ, mang lại một gia đình hạnh phúc cho nó nên nó yêu Thanh, mến Thanh như một người mẹ.

Thanh thơm lên má nó, Dũng xốc thằng nhóc lên cổ, cả bốn người đi dưới trời thu, đi dưới những hàng cây xanh lá, đi dưới những cây dừa đang rung rinh trước gió.

Thằng nhóc thích thú reo lên.

_Bố xem đẹp chưa kìa…!!

_Bố cho con xuống, con muốn được nghịch cát…!!

Dũng lắc đầu.

_Không được, con không đội mũ nhỡ đâu bị say nắng thì sao…!!

Thanh trấn an Dũng.

_Anh đừng lo, để em quấn một cái khăn trên đầu nó, rồi lại đằng kia mua cho nó một cái mũ mới…!!

Thằng nhóc nịnh Thanh.

_Chỉ có mẹ Thanh là thương con nhất…!!

Thanh cười khúc khích, mũi Dũng nhăn lại, Dũng giả vờ hờn giận.

_Lúc nào con cũng chỉ biết có mẹ Thanh, bố sợ mai sau bố mẹ mà giận nhau, các con đều tập trung lại để cô lập bố thì tội cho bố lắm…!!

Thằng nhóc lém lỉnh trả lời.

_Con yêu mẹ con phải bảo vệ mẹ, phải bênh mẹ chứ…??

Dũng dơ tay lên.

_ý của con là con không yêu bố, không thích bố chứ gì…??

Dũng trừng mắt, ánh mắt thể hiện sự tức giận, tuy chỉ là giả vờ cũng khiến thằng nhóc sợ, nó đứng nép vào người Thanh đầy tin tưởng. Thanh trách.

_Anh đang làm cho con sợ đây này…!! Bố gì mà hơi một tí là trừng mắt, là dọa nạt, đúng là đồ điên…!!

Thanh vỗ về.

_Không sao đâu..!! Bố chỉ trêu con thôi, nếu bố dám đánh con, mắng con một cách vô lí thì đã có mẹ đây, mẹ xử bố hộ con…!!

Thằng nhóc mở to mắt nhìn Thanh, nó tò mò hỏi.

_Mẹ sẽ làm thế chứ…??

Thanh gật đầu.

_Tất nhiên…!!

Nó kéo áo Thanh, ý nó bảo Thanh ngồi xuống. Thanh ngồi xuống, miệng nó thì thầm vào tai Thanh, Thanh đỏ bừng cả mặt, những lời mà thằng nhóc nói khiến Thanh vừa buồn cười, vừa ngượng. Thanh và thằng nhóc bật cười thật to, ngay cả thằng bé Thanh đang bế trên tay cũng cười, mặc dù nó không hiểu gì nhưng vì thấy mẹ nó cười, anh nó cười nên nó cũng cười theo.

Người ngơ ngác và cảm thấy mình thừa thãi duy nhất ở đây là Dũng. Dũng nhìn ba mẹ con, nhìn nụ cười nở trên môi họ, trong lòng Dũng một cảm giác mênh mang hạnh phúc, cảm thấy con sóng tình cảm đang trào dâng. Hạnh phúc là một thứ tuy khó nắm bắt nhưng khi nó đến nó dễ làm cho con người ta bị ngột thở, dễ làm con người ta lâng lâng trong một cảm giác ngất ngây.

Tuy Dũng không uống rượu, không say nhưng nụ cười, ánh mắt, khuôn mặt của Thanh đã làm cho Dũng bị say, làm cho Dũng bị nhấn chìm, làm trái tim Dũng không chạy, không hoạt động, không bệnh cũng hóa bệnh, không bị thương, cũng hóa bị thương, không muốn đập nhanh cũng không thể không đập.

Dũng cứ nhìn Thanh mãi, nhìn không rời, Dũng muốn dành cả đời để ngắm nhìn Thanh, muốn dành tất cả mọi thứ mà Dũng đang có để cho Thanh, Dũng muốn bảo vệ ba mẹ con Thanh, muốn dành hết mọi thứ tốt đẹp cho Thanh, muốn mang lại nụ cười, mang lại hơi thở, mang lại ánh bình minh, mang lại tương lai tươi sáng cho Thanh.

Chương 181

Nội dung thu gọn

Dũng đang ngồi trong văn phòng làm việc, có tiếng gõ cửa. Dũng bảo.

_Ai đó…!!

Giọng cô thư kí vang lên.

_Thưa anh…!! Có người muốn tìm gặp anh…!!

Dũng bực mình.

_Bảo với người đó là tôi đang bận, khi nào rảnh tôi sẽ hẹn gặp lại người đó sau…!!

Cô thư kí nén tiếng thở dài.

_Em biết nhưng mà cô gái này cứ khăng khăng đòi gặp anh bằng được. Mặc dù em đã hết lời khuyên bảo nhưng cô ta không chịu đi, cô ta nói là nếu không gặp được anh cô ta nhất định không chịu về…!!

Dũng đứng bật dậy, mở toang cánh cửa, Dũng gằn giọng.

_Đâu…?? Người con gái mà cô nói muốn gặp tôi đâu…??

Cô ta đứng lên, giọng cô ta tắc nghẹn.

_Anh Dũng…!!

Dũng giật mình nhìn cô ta, đến khi xác định được người con gái này là ai, mặt Dũng tái lại, môi Dũng run run, hai tay nắm chặt vào nhau, ánh mắt thể hiện sự tức giận, căm ghét, và uất hận. Bây giờ Dũng chỉ muốn xông đến bóp chết cô ta, vì cô mà Dũng phải sống trong địa ngục, vì cô ta mà suýt chút nữa, Dũng đã đánh mất đi tình yêu của đời mình.

Dũng phẫn uất hét lên.

_Cút…!! Cút đi…!! Cút ngay…!!

_Sao cô dám vác mặt đến đây…!! Tôi đã từng nói nếu để tôi phải nhìn thấy cô thêm một lần nữa thì chính tay tôi sẽ giết chết cô, sẽ xử cô. Ngày trước tôi để cô vuỗi áo ra đi vì dù sao cô cũng là mẹ của con tôi nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác rồi, với tôi mà nói bây giờ cô chẳng khác gì kẻ thù, chẳng khác gì một người con gái lăng loàng, một kẻ phản bội…!!

Dũng hầm hầm đóng cửa văn phòng lại, cô ta sợ hãi vội nắm chặt lấy tay Dũng, cô ta van xin.

_Em xin anh…!! Xin anh hãy cứu lấy em…!!

Dũng hất tay cô ta ra khỏi tay Dũng, Dũng quát.

_Cô đang làm gì đấy hả…?? Giữa tôi và cô đã không còn có quan hệ gì từ lâu, tại sao cô còn quay về đây quấy rầy tôi. Có phải trong mắt cô, tôi vẫn còn yêu cô, vẫn còn bi lụy vì cô nên cô mới lợi dụng tôi, mới muốn lừa tôi thêm một lần nữa….??

_Nói để cô hay bây giờ tôi đã tìm được một người con gái tôi có thể yêu, có thể trao gửi trái tim, trao gửi niềm tin, trao gửi hạnh phúc. Tôi không còn yêu cô nữa, ngay cả hận thù với cô tôi cũng đang cố xóa bỏ. Nếu không muốn lòng căm hận cô trong tôi bùng lên thì cô hãy biến đi trước khi tôi nổi điên thực sự….!!

Cô ta khóc nấc lên.

_Em xin anh… !! Xin anh hãy tha thứ cho em…!! Vì em ngu dại nên em mới tin vào lời nói ngon ngọt của anh ta. Thật ra người anh ta yêu không phải là em, anh ta chưa bao giờ yêu em, anh ta làm thế chỉ để trả thù anh, chỉ để trêu tức anh thôi…!!

Dũng khinh miệt đáp.

_Vậy thì đã sao…?? Cứ cho là hắn vì muốn trả thù tôi, vì muốn trêu tức tôi đi…?? Nhưng nếu cô không yếu lòng, không mang trong mình sẵn lòng dạ phản bội, làm sao hắn có cơ hội quyến rũ cô, có cơ hội mang cô thoát khỏi vòng tay tôi. Chính là cô, cô là một người đàn bà hay thay lòng đổi dạ, tôi đã mệt mỏi và chán chường lắm rồi…!!

_Tôi yêu cô, tôi đã cố gằng làm tất cả mọi thứ để cho cô vui, để cô được an nhàn sung sướng, nhưng có bao giờ cô hỏi tôi. “Hôm nay anh đi làm có mệt không…??”,”Có cần em làm gì cho anh không..??”.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Không….!! Cô không nói gì cả…!! Cô chỉ biết có tiền và tiền thôi, ngay cả đứa con hai tháng tuổi do cô sinh ra, cô cũng nhẫn tâm bỏ nó lại cho tôi để chạy theo người đàn ông đó. Tôi từng quỳ xuống xin cô nghĩ lại, từng nói sẽ cho cô tất cả chỉ cần cô ở lại bên cạnh tôi, ở lại bên cạnh thằng bé nhưng mà không, cô vẫn ngoảng mặt bỏ đi mặc dù biết là thằng bé cần cô, mặc dù cô biết là tôi yêu cô thế nào…!!

_Cô tàn nhẫn quá…!! Lạnh lùng quá…!! đôc ác quá…!! Vì cô, vì yêu cô, vì hận cô mà tôi sống như đã chết, sống mà không biết gì ,tôi đã hủy hoại tương lai, hủy hoại đời tôi, hủy hoại tất cả những gì mà tôi đang có và suýt chút nữa vì cô, tình cảm hai bố con tôi là hai cái hố sâu không thứ gì có thể lấp đầy nổi…!!

Cô ta ôm chặt lấy lưng Dũng, cô ta nghẹn ngào bảo.

_Em xin anh…!! Xin anh hãy tha thứ cho em…!! Vì em ngu dại, vì em ngốc ngếch nên em không biết anh yêu em nhiều như thế nào, đã hy sinh vì em như thế nào…!!

_Nhưng bây giờ em đã biết rồi, đã cảm nhận được rồi. Xin anh hãy cho em một cơ hội, xin anh cho em được phép sữa chữa sai lầm mà em đã gây ra. Xin anh cho em được dành phần đời còn lại để chăm sóc và để trả ơn những gì mà anh đã làm cho em….!!!

Dũng gỡ tay cô ta ra khỏi eo, Dũng còn chưa kịp làm gì. Thanh tức giận hét.

_Hai người đang làm gì thế hả…??

Dũng sợ hãi vội buông tay cô ta ra, còn cô ta ngược lại, cô ta giả vờ ngã vào lòng Dũng. Thanh bừng sắc giận, Thanh cười khẩy bảo Dũng.

_Em thật không ngờ, chỉ có mới đây mà anh đã kiếm ngay được một người phụ nữ khác rồi. Em xin lỗi vì đã đến không đúng lúc…!!

Thanh nắm lấy tay thằng nhóc Tiến, cả ba mẹ con định đi ra khỏi cửa. Dũng đẩy cô ta ra, Dũng hét.

_Cô định giở trò gì hả…??

Dũng chạy nhanh ra cửa, nắm lấy tay Thanh, Dũng vội phân trần.

_Giữa anh và cô ta không có gì đâu. Cô ta chỉ đến đây để nói chuyện thôi…!!

Thanh quay lại nhìn Dũng, nhìn khuôn mặt khổ sở của Dũng. Thanh nhìn cô ta, nhìn đôi mắt đỏ hoe vì vừa khóc xong, nhìn ánh mắt đau khổ, nhìn đôi môi run rẩy của cô ta, Thanh thấy ánh mắt cô ta nhìn thằng nhóc Tiến không rời.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh giật mình, đây không phải là vợ trước đây của Dũng hay sao…?? Lòng ghen tuông trong Thanh bùng lên, Thanh nhắm chặt mắt lại, so với cô ta Thanh vẫn mãi chỉ là người đến sau, vẫn mãi chỉ là một cái bóng, ngay lúc này Thanh không biết là Dũng có thật lòng yêu Thanh, có thật lòng không coi Thanh là người thay thế cô ta nữa không…??

10 tiếng trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 182

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh hít một hơi thật sâu, mặc dù biết rằng khi lấy Dũng, Thanh sẽ phải đối mặt với nhiều vấn đề, phải đối mặt với tính cách trăng hoa của chồng, nhưng yêu là phải chấp nhận, phải nhượng bộ, phải cố hòa hợp. Nếu bây giờ Thanh ghen tuông, nếu bây giờ Thanh bỏ đi, Thanh sẽ có nguy cơ bị mất Dũng.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thang gồng mình nghĩ.

_Mình đã phải mất hơn một năm sống trong đau khổ, sống trong bóng tối, sống trong tuyệt vọng, hơn ai hết mình hiểu mình yêu Dũng như thế nào, cần anh ấy nhiều như thế nào.

_Dù anh ấy có từng yêu cô ta, có từng vì cô ta mà ngay cả bản thân anh ấy cũng không cần, nhưng tình cảm đó đã thuộc về quá khứ rồi, hiện tại anh ấy là chồng của mình, là bố của đứa con mà mình vừa mới sinh.

_Mình phải giữ anh ấy cho riêng mình. Cần phải chứng tỏ cho cô ta biết ai mới thực sự là người anh ấy cần, là người anh ấy chọn. Có thể cô ta từng là vợ, từng là người quan trọng trong cuộc đời anh ấy nhưng tất cả đã kết thúc rồi, hiện tại mình mới là người quan trọng, mới là tất cả mà anh ấy có…!!

Thanh lấy lại tự tin rất nhanh, với Thanh mà nói chỉ cần nhìn vào đôi mắt thơ ngây, trong veo của hai thằng bé đang đứng dựa vào Thanh đây cũng đủ làm cho Thanh có dũng khí đối diện với bất cứ chuyện gì, Thanh không chỉ đấu tranh cho hạnh phúc của chính mình mà còn cho hai sinh linh bé bỏng này nữa, chúng cần Thanh, cần có một gia đình đúng nghĩa, cần có cả cha lẫn mẹ.

Thanh mỉm cười.

_Chào chị…!! Chị đây là….??

Cô ta giật mình, cô ta lắp bắp nói.

_Tôi…tôi là… !!

Dũng cướp lời.

_Mời cô ra khỏi đây… !! Tôi hy vọng tôi không bao giờ còn phải nhìn thấy mặt của cô thêm một lần nào nữa… !!

Thanh trừng mắt nhìn Dũng, Thanh quay sang bảo cô ta.

_Có chuyện gì chúng ta có thể tìm một chỗ nào đó nói chuyện được không… ?? Em không muốn vì chuyện của người lớn mà hai đứa bé này phải giật mình kinh sợ… !!

Cô ta đau khổ nhìn thằng nhóc Tiến. Thằng bé ngơ ngác nhìn cô ta, bàn tay nó bấu thật chặt vào tay Thanh, miệng nó mếu máo.

_Mẹ ơi… !! Con sợ lắm… !!

Thanh hốt hoảng vội cúi xuống, Thanh lo lắng hỏi.

_Con sao thế… ?? Con bị đau ở đâu à… ??

Thằng bé lí nhí bảo Thanh.

_Con muốn đi vệ sinh… !!

Thanh xoa đầu nó, đưa thằng bé trên tay cho Dũng, Thanh bảo.

_Anh bế con dùm em, em cần đưa Tiến đi vệ sinh… !!

Dũng đón lấy thằng bé trên tay Thanh, Thanh gật đầu chào cô ta.

_Hai anh chị cứ nói chuyện đi…. !!

Thanh và thằng nhóc rời khỏi phòng, cả hai bước thật nhanh ra cửa. Bây giờ trong phòng chỉ còn lại Dũng và cô ta.

Cô ta run rẩy hỏi.

_Thắng bé này là…là… !!

Dũng trả lời ngay.

_Nó là con của tôi và Thanh… !!

Cô ta ngồi phịch xuống ghế xô pha. Giọng cô ta tắc nghẹn.

_Vậy là cô ta chính là người con gái anh sắp kết hôn. Sao anh…anh có thể làm thế… ??

Dũng hét.

_Tại sao lại không được… ?? Cô có quyền gì mà dám ngăn cấm tôi. Lẽ ra người phải hỏi tại sao cô lại về đây, lại muốn phá ngang hạnh phúc của tôi là tôi mới đúng. Cô là một kẻ phản bội, một người vợ phản trắc, một người mẹ tồi tệ, cô còn muốn gì nữa, còn muốn cướp thêm thứ gì của tôi nữa… ??

Cô ta khóc nấc lên.

_Em không muốn thứ gì từ anh cả… ?? Em chỉ muốn anh quay về với em… !! quay về với tình cảm xưa kia của anh thôi. Em sẽ làm một người vợ tốt của anh, một người mẹ tốt của thằng Tiến… !!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Dũng cười khẩy.

_Quá muộn rồi, bây giờ trong lòng nó không có cô và chưa bao giờ có cô. Nếu cô muốn nó đau đến chết, muốn nó suốt đời hận cô thì cô cứ nói cho nó biết cô là mẹ của nó, cứ nói cho nó biết tại vì sao cô lại bỏ đi, tôi hy vọng khi nó biết được sự thật nó sẽ không bị xốc, cả đời nó sẽ không hận đàn bà như tôi… !!

Những lời nói của Dũng như những nhát dao đâm thẳng vào trái tim cô ta. Đúng là cô ta không có tư cách, không đủ tư cách làm vợ, làm mẹ, cô ta chỉ nghĩ cho riêng mình cô ta, chỉ làm theo tình cảm mù quáng nhất thời mà con tim cô ta mang lại, cô ta không biết quý trọng những gì mà cô ta có nên cô ta mới đánh mất hạnh phúc trong tầm tay, nên bây giờ cô mới không còn gì.

10 tiếng trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 183

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh mở cửa bước vào, đôi mắt Thanh rực sáng, Thanh tự nhủ Thanh phải đối diện với bóng ma quá khứ của Dũng, phải đối diện với tình cảm của bản thân. Thanh không nên tự ti, không nên yếu lòng nữa, thời gian vô tình lắm chỉ cần đi sai một nước cờ cả hai con người sẽ phải trả giá đắt cho nó.

Thanh không muốn phạm thêm sai lầm, không muốn trốn chạy, không muốn trở thành một quân tử nữa. Thanh không cho phép cô ta cướp mất Dũng, cướp thằng bé Tiến ra khỏi cuộc đời Thanh, Thanh sẽ làm tất cả để giữ họ lại, nếu muốn hạnh phúc, muốn có niềm vui Thanh phải dũng cảm, phải có niềm tin.

Thanh ngồi đối diện với cô ta, bàn tay Thanh nắm lấy tay Dũng. Thanh mỉm cười chào cả hai.

Cô ta nhìn Thanh, quan sát Thanh thật kĩ. Cô ta run giọng hỏi.

_Thằng nhóc Tiến đâu rồi…??

_Tôi đã nhờ một chị nhân viên trông hộ nó…!!

_Tại sao cô không mang nó vào đây…?? Tôi có chuyện cần nói với nó…!!

Thanh điềm tĩnh đáp.

_Chị định nói gì với nó…?? Chị đinh nói là chị yêu nó, muốn quay lại vai trò làm mẹ của nó…?? Muốn nó yêu lại chị, muốn nhận chị làm mẹ hay sao…??

Cô ta gào lên.

_Đó là việc của tôi…!! Cô không có quyền ngăn cấm tình cảm của hai mẹ con tôi…!!

Thanh bật cười, chưa có lúc nào Thanh lại tự tin, lại bình thản đến thế.

_Ngăn cấm tình cảm của hai mẹ con chị ư…?? Tôi nào dám…!!

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Tôi hỏi thật chị, thằng nhóc có bao nhiêu cái nốt ruồi…?? Nó thích ăn gì nhất…?? Nó hay khóc vào giờ nào nhất…?? Nó ốm bao nhiêu trận…?? Nó nặng bao nhiêu kí…?? Và câu nói mà nó hay nói nhất là câu gì..??

Thanh hét.

_Chị trả lời tôi đi…?? Trả lời tôi mau…!! Chị là mẹ của nó đúng không…?? Là mẹ chị phải biết hết tất cả những điều đó chứ…?? Chị có biết nó đáng thương như thế nào không…?? Nó đã khóc nhiều như thế nào không…?? Nó đã bao nhiêu lần ốm suýt chết không… ??

Thanh cao giọng.

_Lúc đó chị ở đâu…?? Chị đang làm gì…?? Chị là mẹ, tôi cũng làm mẹ, tôi hiểu phải mang thai chín tháng mười ngày vất vả như thế nào, sợ hãi như thế nào…?? Mang thai đã khổ, sinh được nó ra lại càng khổ, càng lo lắng, càng sợ hãi hơn, vì không biết đứa con mình sinh ra có được bình thường, có được khỏe mạnh không…??

_Nhân gian thường có câu. “Công sinh không bằng công dưỡng”. Chị đã có công sinh nó ra, nhưng chị lại trốn chạy trách nhiệm nuôi dưỡng nó, chị chỉ biết có chị.

_Tôi không hiểu chị yêu người đàn ông đó như thế nào…?? Nhưng tôi hiểu khi yêu ai đó thì người con gái luôn mong muốn được ở kề bên, luôn mong được nhìn thấy người đó hàng ngày. Chị đã chạy theo tình, đã từ bỏ tất cả, điều đó có nghĩa là trước khi chuẩn bị đi xa, chị không còn tiếc thương gì về quá khứ, không còn có thằng bé trong lòng chị nữa.

Thanh hạ giọng xuống.

_Em chưa bao giờ khinh miệt chị, em luôn ủng hộ tình yêu chân thành. Nếu hai vợ chồng không còn tình cảm mà phải sống với nhau thì đời sống vợ chồng có khác gì địa ngục, li hôn là giải pháp thích hợp nhất.

_Bây giờ em chỉ mong, chị hãy cho thằng nhóc thêm thời gian, cho nó thêm thời gian chấp nhận chị là mẹ nó dần dần. Nếu ngay lúc này chị nói chị là mẹ của nó, em sợ nó sẽ bị xốc, sợ nó sẽ bị u uất.

_Nếu chị thật sự yêu nó, thương nó, chị hãy làm như em nói, còn nếu không, em sẽ làm tất cả để bảo vệ nó, dù chị là mẹ của nó nhưng chị đã từ bỏ nó, đã kí giấy đồng ý cho anh Dũng nuôi nó, em có quyền làm những gì mà em muốn.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh ngồi thẳng, ánh mắt Thanh nhìn cô ta đầy cương nghị, đầy tự tin. Thanh không sợ bất cứ một điều gì, Thanh không cho phép ai được phép làm tổn thương thằng nhóc Tiến, không cho phép làm tổn thương đứa trẻ mà Thanh yêu như con.

Mặt cô ta tái lại, cô ta gào lên.

_Cô là ai hả… ?? là ai mà dám ăn nói với tôi như thế… ??

Dũng định lên tiếng nhưng Thanh ngăn lại, Thanh bảo.

_Đây là chuyện giữa hai người phụ nữ với nhau. Hãy để em và cô ấy giải quyết, anh không nên xen vào làm gì… !!

Thanh quay sang bảo cô ta.

_Chị bảo tôi là ai ư… ?? Tôi là vợ sắp cưới của anh Dũng, tôi sẽ là mẹ hai đứa con trai của anh ấy. Từng ấy đã đủ cho tôi lên tiếng chưa… ??

Cô ta khinh khỉnh.

_Thằng Tiến không phải là do cô sinh ra. Cô không phải là mẹ nó… !!

_Vậy hóa ra người xứng đáng làm mẹ của nó ở đây là chị đúng không… ?? Vậy chị hãy trả lời những câu hỏi của tôi ở trên đi… !! Trả lời đi… !!

Cô ta ấp úng nói không nên câu. Thanh cười nhạt.

_Đừng lên giọng ở đây… !! Chị là gì của anh Dũng, là gì thì chị tự biết rõ nhất. Tình cảm của hai người đã kết thúc từ lâu rồi. Chị nghĩ thử xem hiện tại quan trọng hơn hay quá khứ quan trọng hơn…. ??

_Trong lòng chị có thực sự quan tâm, có thực sự yêu thằng nhóc, hay chỉ vì lòng ích kỉ, chỉ vì ý nghĩ ham muốn nhất thời mà chị đến đây tranh giành tình cảm của nó với chúng tôi… ??

Thanh tức giận, giọng Thanh vang lên.

_Tôi đoán, người đàn ông kia đã bỏ chị, chị bị dồn vào đường cùng nên chị mới quay về đây để mong anh Dũng quay lại với chị chứ gì…??

_Chị đúng là không biết liêm sỉ là gì…?? Ngày trước sao chị không làm điều này ngay từ đầu, sao chị không làm…?? Tại sao chị phải chờ cho đến khi sóng đã yên, biển đã bình lặng, chị lại muốn khuấy đảo hết mọi thứ lên….??

_Tôi là kẻ đã khốn khổ vì tình, đã chịu quá nhiều thiệt thòi, quá nhiều mất mát nên lần này tôi sẽ không ngu dại, không để vuột mất hạnh phúc mà phải mất mười hai năm tôi mới tìm thấy nữa đâu…!!

_Dù chị có tìm cách gì, có dùng thủ đoạn gì cũng không ngăn cản được tôi. Tôi cảnh cáo chị nếu chị mà tìm cách tiếp cận thằng nhóc, tiếp cận nó để gây khổ đau cho nó thì chính tay tôi sẽ trừng trị chị.

_Tôi yêu nó còn hơn yêu con đẻ, tuy tôi không sinh nó ra nhưng đã từ lâu điều này không còn ý nghĩa gì, không còn quan trọng với tôi nữa. Ai mà dám làm tổn thương, dám làm con tôi đau, con tôi khổ là không xong với tôi đâu…!!

Trông Thanh bây giờ thật đáng sợ, cô ta co rúm người lại, cô ta cảm thấy cô ta thật nhỏ bé, thật đáng thương, cô quay sang nhìn Dũng, cô ta thấy ánh mắt Dũng nhìn Thanh không rời, ánh mắt Dũng nhìn Thanh mới nồng ấm, mới tha thiết, mới ngọt ngào làm sao…??

Cô ta cay đắng nhận ra cô ta đã đánh mất tất cả, bây giờ cô ta chẳng còn gì, tiền không, tình không, ngay cả đứa con trai cô ta sinh ra cô ta cũng mất nốt.

10 tiếng trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 184

Nội dung thu gọn

Thằng nhóc Tiến ùa vào như một cơn lốc. Miệng nó không ngừng gọi.

_Mẹ Thanh ơi…!! Mẹ ơi..!!

Thanh mỉm cười, hai tay Thanh dang rộng ra. Thanh ngọt ngào hỏi.

_Có gì không con…??

Nó nũng nịu đòi Thanh.

_Mẹ mua hoa cho con nhé…??

Thanh bật cười.

_Hôm trước mẹ đã mua hoa cho Tiến rồi cơ mà…?? Sao hôm nay con cũng muốn mua…??

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nó toe toét.

_Bí mật…!!

Thanh xoa đầu nó, Thanh bảo chị nhân viên.

_Sao chị lại để nó vào đây…??

Chị lắc đầu nói.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Tại cậu chủ cứ nhất định đòi vào với em bằng được nên chị…!!

Thanh dễ dãi bảo.

_Không sao…!! Cảm ơn chị…!! Chị có thể đi được rồi…!!

Thanh quay sang bảo thằng nhóc.

_Con có nhận ra ai đây không…??

Dũng và Hoàng Lan đều giật mình, cả hai không ngờ Thanh lại hỏi thằng nhóc thế. Đôi mắt cô ta đỏ hoe, cô ta ngồi im bất động trên ghế, bàn tay cô ta run rẩy.

Thằng nhóc nhanh nhảu chào cô ta.

_Con chào cô..!! Cô xinh lắm…!!

Cô ta lắp bắp.

_Chào…chào…con… !!

Thằng bé trèo vào lòng Thanh, nó tíu tít khoe.

_Ông ngoại mua cho con một chiếc xe ô tô rất đẹp, con sẽ để dành mai này chơi cùng với em… !!

Cô ta không chịu đựng thêm nữa, hình ảnh gia đình hạnh phúc của Dũng làm trái tim cô ta vỡ nát, cô ta nhìn khuôn mặt trẻ thơ hạnh phúc, tươi vui của thằng bé. Tình mẫu tử trong cô ta trỗi dậy, cô ta từng muốn dùng mọi cách để có được nó nhưng cô ta không nỡ phá tan hình ảnh này, không muốn vì cô ta, thằng bé phải chịu đau thêm nữa. cô ta đã gây ra đau khổ cho bố con Dũng quá nhiều rồi.

_Mình nên đi… !! nên đi thôi… !! Mình không nên sống ích kỉ, không nên lấy đi niềm vui, không nên lấy đi nụ cười của thằng bé… !!

_Đúng là mình sinh ra nó nhưng người mẹ thực sự trong lòng nó, người xứng đáng có được tình cảm của nó không phải là mình mà là cô ta. Chỉ có cô ta mới thực sự yêu nó, quan tâm, chăm sóc và bảo vệ nó. Còn mình, mình là một người mẹ tồi tệ, một kẻ không ra gì… !!

Cô ta lảo đảo đứng dậy, cô ta muốn rời đi. Thanh gọi giật lại.

_Kìa chị… !! chẳng phải chị muốn nhận lại con hay sao… ??

Cô ta lắc đầu , bàn tay cô ta run run.

_Em mới xứng đáng làm mẹ nó. Em hãy nói với nó là có một người mẹ luôn mong nó lớn khôn từng ngày, luôn yêu nó, và hãy nói với nó chị xin lỗi… !!

Mắt Thanh rớm lệ.

_Tại sao chị phải khổ thế, chị có thể có lại được tình cảm của nó, chỉ cần chị cho nó có thêm thời gian để chấp nhận chị, hai chúng ta sẽ là mẹ của nó, sẽ cùng nhau chăm sóc, nuôi dưỡng và bảo vệ nó… !!

Chị ta lắc đầu.

_Chị không muốn phá bỏ hình ảnh tốt đẹp đã có trong lòng nó, hãy để cho nó nghĩ chị đã chết rồi như thế sẽ hay hơn. Nếu nó biết được sự thật vì sao chị lại bỏ nó, chị sợ nó sẽ oán hận chị, sẽ sống trong đau khổ, và hơn hết chị sợ nó sẽ căm hận tất cả mọi người, hãy để nó nghĩ em là mẹ của nó… !!

Chị ta quỳ xuống, Thanh hốt hoảng.

_Chị làm gì thế… ?? Chị mau đứng lên đi… !!

Chị ta lắc đầu.

_Hãy để chị lạy tạ em. Chị xin em hãy chăm sóc cho thằng bé, hãy yêu nó như con. Hãy thay chị yêu anh Dũng, chị là một người đàn bà hư hỏng, một kẻ không ra gì nên không biết trân trọng cuộc sống hiện tại… !!

_Em là một cô gái tốt, một người con gái mạnh mẽ, thông minh, em sẽ làm tốt hơn chị, hiểu hơn chị… !!

Cô ta quay sang bảo Dũng.

_Dũng… !! em ngàn lần xin lỗi anh… !! Mong anh tha thứ cho em… !!Xin anh đừng oán hận em nữa. Em sẽ ra đi…!! Sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh thêm một lần nào nữa…!! Mai sau khi gặp lại nhau em mong chúng ta có thể làm bạn tốt của nhau…!!

Dũng nhìn cô ta, nhìn giọt nước mắt đang chảy trên khuôn mặt tái xám của cô ta. Mặc dù vẫn còn ghét, vẫn còn hận nhưng hai người cũng đã từng có một thời mặn nồng bên nhau, hai người còn có một đứa con chung. Dũng nhẹ giọng bảo cô ta.

_Tôi cầu chúc cho cô được hạnh phúc. Tôi hy vọng lần này cô sẽ biết quý trọng những gì mà cô có….!!

_Vâng…!!

Cô ta bỏ đi, trước khi đi Thanh bảo thằng nhóc gọi cô ta một tiếng là mẹ, Thằng bé ngây thơ nó chỉ biết nghe lời Thanh, nó không hề biết người đàn bà trước mặt nó là mẹ đẻ của nó.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Cô ta hạnh phúc, môi cô ta mỉm cười, cuối cùng cô ta cũng có thể nghe được một tiếng gọi mẹ từ đứa con mà cô ta sinh ra. Cô ta không còn ân hận, không còn luyến tiếc gì nữa, cô ta ước nguyện khi nào thằng nhóc lớn lên, cô ta sẽ quay về, cô ta sẽ nhận lại nó, còn bây giờ hãy để cho nó tận hưởng cuộc sống, trải qua tuổi thơ hạnh phúc bên Thanh và Dũng, hãy để cho nó được cảm nhận vòng tay của mẹ hiền.

Trong phòng chỉ còn lại bốn người. Dũng nhìn Thanh, trên môi Dũng nở một nụ cười, ánh mắt Dũng nhìn Thanh nồng cháy, Dũng vòng tay ra sau lưng Thanh, Dũng ngả đầu Thanh lên vai Dũng, giọng Dũng ngọt ngào.

_Cảm ơn em…!! Cảm ơn em vì đã hiểu và thông cảm cho anh…!!

Thanh e lệ.

_Em là vợ của anh… !! Là vợ thì phải biết chồng mình đang nghĩ gì và cần gì chứ… !!

Hắn bật cười, ánh mắt hắn nheo lại.

_Ai vừa bảo là vợ tôi thế nhỉ… ?? Sao hôm trước em nói là em không muốn lấy anh… !!

Thanh cười gian, Thanh bảo thằng nhóc.

_Con yêu…!! Bố vừa mới bắt nạt mẹ. Hai mẹ con ta phải xử bố, phải cho bố chừa cái tính hay bắt nạt người khác đi…!!

Thằng nhóc hưởng ứng, hai mẹ con Thanh người cù, người đánh nhẹ vào người Dũng. Tiếng cười hạnh phúc của bốn người vang lên. Mấy nhân viên đi qua phòng làm việc của Dũng, họ phì cười, họ lắc đầu bảo nhau.

_Sếp của chúng ta từ khi lấy được Thanh, anh ta chẳng khác gì trẻ con…!!

10 tiếng trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 185

Nội dung thu gọn

Cuối cùng ngày cưới cũng đến, từ sáng sớm Thanh đã bị cô bạn thân Trang lôi đi dạo cho thanh thản đầu óc, Thanh không tài nào tập trung được, suy nghĩ trong Thanh bị đảo lộn hoàn toàn.

Thằng bé được mẹ Thanh bế, bà Hường vừa có được con gái nuôi, vứa có cháu, bây giờ bà có thêm con rể, có thêm cháu trai, có thêm người thân, lòng bà vui sướng, tâm hồn bà rộng mở, bà cười không ngớt.

Trang trêu Thanh.

_Cậu thì hạnh phúc rồi, chẳng bù cho mình, mình vẫn chưa có ai…??

Thanh nheo mắt hỏi.

_Cậu có nói thật không đó…?? Sao dạo này mình thấy anh Hùng bám theo cậu ghê thế…??

Thanh ngó Trang lom khom.

_Nói mau…!! Hai người đang có gì dấu tôi đúng không…??

Trang cười khì bảo.

_Dấu cái đầu mày…!! Giữa tao và hắn có gì đâu mà phải dấu, tao và hắn là hai oan gia, gặp mặt nhau chỉ tổ cãi nhau. Tao nghĩ tao và hắn không gặp mặt nhau còn hơn, không gặp mặt hắn tao đỡ phải tức, đỡ phải tốn nước bọt…!!

Thanh cười khúc khích.

_Có thật không đây…?? Có thật là gặp người ta khiến cho mày khó chịu hay là trong lòng mày lúc nào cũng mong nhanh được gặp người ta, mong suốt ngày được nhìn thấy người ta, được nghe giọng nói của người ta…??

_Người ta nói yêu nhau lắm thì cắn nhau đau, vì thế càng yêu thì càng cãi nhau, mức độ của hai người bây giờ có thể nói là quá thắm thiết rồi, quá yêu rồi…!!

Trang dơ tay lên.

_Con nhỏ kia…!!Hôm nay bản cô nương phải cho ngươi biết thế nào lễ độ, đã lâu rồi ta chưa có cơ hội được xử ngươi nên hôm nay ngươi mới dám nhờn ta…!!

Trang chưa đánh được Thanh cái nào điện thoại của Thanh vang lên. Thanh mỉm cười hỏi.

_Có gì không anh…??

Dũng hờn dỗi.

_Phải có chuyện gì anh mới gọi điện cho em được hả…??

Thanh tỉnh bơ đáp.

_Tất nhiên rồi….!!

Dũng điên tiết.

_Em hơi bị quá đáng đó…!! Anh quan tâm đến em, gọi điện cho em, em lại khó chịu, anh sợ mai sau khi lấy được nhau rồi, anh hốt không dám gọi điện về nhà hỏi thăm em nữa…!!

Thanh che miệng cười.

_Nếu thế ai bắt ép anh. Em nghĩ em không bắt anh gọi điện cho em, anh còn mừng hơn là bắt được vàng, vì anh có thể tha hồ được bay nhảy ở bên ngoài, tha hồ đi chơi với người đẹp, chỉ tội cho một người vợ cô độc như em…!!

Dũng kêu lên.

_Trời ơi là trời…!! Có ai thấu hiểu cho tôi không hả trời…!! Tại sao em cứ luôn nghi ngờ anh thế…?? Kể từ khi anh yêu em, anh đã đi tu rồi, anh không còn nghĩ về bất cứ một người con gái nào khác ngoài em…!!

Thanh đỏ bừng cả mặt, cố gắng che đậy cảm xúc trong lòng, Thanh bảo.

_Có chuyện gì anh mau nói nhanh lên đi…!! Anh cứ nói lung tung mãi…!!

Dũng dịu giọng.

_Ai bảo em là anh đang nói lung tung, anh thật sự yêu em. Yêu em đến chết…!! anh cảnh cáo em, nếu em mà phản bội anh, anh sẽ giết chết em…!!

Thanh le lưỡi.

_Dạ…!! Em biết rồi…!! Nếu anh mà phản bội em, em cũng không tha cho anh đâu…!!

_Vậy là chúng ta hòa nhé… !! Anh gọi điện cho em chỉ muốn biết em có khỏe không thôi… ??

Thanh chán nản.

_Tất nhiên em phải khỏe rồi… !! Em khỏe như trâu ấy… !!

Dũng quan tâm hỏi.

_Có chuyện gì khiến em buồn phải không.. ??

Thanh lắc đầu.

_Không có gì đâu anh… !! Chỉ là sắp phải đi lấy chồng nên tâm trạng của em không được yên. Em linh cảm hình như xắp có chuyện gì đó xảy ra… !!

Dũng trấn an Thanh.

_Em đừng nghĩ lung tung nữa, mọi khó khăn, mọi gian khổ, mọi thử thách đã qua rồi. Bây giờ chúng ta chỉ phải hoàn thành xong lễ cưới này là có thể thuộc về nhau mãi mãi..!!

Mắt Thanh rớm lệ, Thanh run giọng nói.

_Em…em yêu anh. Em hy vọng là không có chuyện gì xảy ra. Nếu không em sẽ chết mất, em không thể sống thiếu anh, không thể xa hai đứa con…!!

Dũng bật cười.

_Em sao thế…?? Sao tự nhiên em lại lẩm cẩm như một bà già thế…??

Thanh cáu.

_Anh dám nói em là một bà già hả…?? Nếu thế anh đừng lấy em nữa là xong…!!

Dũng cười thật to, Thanh điên tiết nghĩ.

_Tên chết tiệt, mãi mà hắn vẫn không chừa được tính hay chọc phá của hắn. Mai sau anh mà còn như thế nữa thì anh sẽ biết tay tôi.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh tức giận hét to.

_Tạm biệt…!!

Dũng gọi với theo.

_Khoan đã…!! Anh vẫn còn chưa nói xong…!!

_Tôi chẳng có gì cần nói với anh cả…!!

Trang nheo mắt hỏi Thanh.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Sao cậu lại mắng ông xã của cậu ghê thế..?? Sắp làm vợ người ta rồi, cậu phải thay đổi tình cách trẻ con của cậu đi..!!

Thanh cáu.

_Tại sao mình phải thay đổi, mình nghĩ người mà nên thay đổi là hắn mới đúng. Cứ hễ hắn mở miệng ra là lại tìm cách bắt chẹt mình, thật là tức chết mà…!!

_Nếu thế em bỏ hắn đi…!!

Thanh và Trang giật mình quay lại. Trang tức giận.

_Tên kia…!! Ai cho phép anh ăn nói lung tung như thế hả… ??Đúng là phát ngôn bừa bãi… !!

Hắn lạnh lùng.

_Việc đó không liên quan gì tới cô… !!

Trang vênh mặt lên cãi.

_Tại sao lại không liên quan gì tới tôi… ?? Thanh là bạn tôi, tôi phải có trách nhiệm bảo vệ hạnh phúc, tương lai của nó… !!!

Hắn khinh khỉnh.

_Cô nên lo cho cô đi…!!Chưa yêu ai mà đòi bày đặt lên giọng với người khác… !!

_Ai bảo là cô ấy chưa yêu ai… ?? Người cô ấy đang yêu là tôi… !!

Lần này đến lượt ba người giật mình quay lại, Hùng xuất hiện với một nụ cười trên môi. Hắn nheo mắt chào Trang.

_Chào em… !! Thế nào hôm nay em đi chơi với anh chứ… ??

Trang phồng mồm.

_Ai bảo tôi là người yêu của anh hả… ?? Trời ơi… !! Anh quảng cáo to như thế có chết tôi không cơ chứ…?? Kiểu này còn ai dám yêu tôi nữa…!!

Thanh ôm bụng cười thật to, Thiên Long cũng không nhịn được cười, bây giờ trong lòng hắn mọi đám mây u ám đã được xua tan bớt, hắn hiểu là nếu không có được Thanh, hắn nên buông tay, nên chúc phúc cho Thanh được hạnh phúc.

[Đánh dấu đã đọc và chuyển trang kế]

Page loaded in 0.039257049560547seconds | Serverload: [1.06 1.43 1.39 2/415]

Chương 186

Nội dung thu gọn

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh đang thay quần áo, Thanh muốn ra siêu thị mua một ít đồ, mặc dù biết là tối nay đám cưới của Thanh sẽ được tổ chức tại một nhà hàng lớn của thành phố, thời gian còn lại cho Thanh chuẩn bị không còn nhiều nhưng nỗi lo hai đứa trẻ bị bỏ đói, trong lòng muốn mua vài thứ cho hai đứa, Thanh cầm chìa khóa xe máy, Thanh chuẩn bị rời khỏi nhà.

Điện thoại trong túi áo vang lên đột ngột khiến Thanh giật mình, nhìn số lạ hiện lên trên màn hình, Thanh linh cảm có điều gì đó không hay sắp sửa xảy ra.

Thanh run giọng hỏi.

_Xin hỏi ai đó…??

Giọng một người đàn ông vang lên.

_Cô có phải là mẹ của đứa bé này không…??

Thanh hốt hoảng, giọng Thanh run rẩy.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Ông..ông bảo…bảo sao…?? Đứa…đứa bé nào…!!

Ông ta bảo thằng nhóc Tiến.

_Mày nói một câu cho cô ta biết mày đang ở đâu đi…!!

Thằng bé ngây thơ, nó tưởng ông ta có lòng tốt đưa nó về với mẹ nó nên nó cười toe bảo Thanh.

_Mẹ ơi…!! Là con đây…!!

Giọng Thanh vỡ òa.

_Tiến…. !! Con có sao không… ??

_Dạ… !! Con không sao… !! Ở đây chơi vui lắm mẹ ạ… !!

Chiếc điện thoại bị giật ra khỏi tay nó. Ông ta gằn giọng hỏi Thanh.

_Thế nào…?? Bây giờ cô đã tin chưa…??

Thang lảo đảo muốn ngã, bịt chặt miệng cho tiếng khóc không thoát ra khỏi cổ họng, Thanh gần như ngất xỉu, mặt Thanh trắng bệch.

_Tại…tại sao..con tôi lại ở trong tay ông… ??

_Mày ngu thế, tất nhiên là tao bắt cóc rồi… !!

Thanh kêu lên.

_Ông…ông muốn gì… ?? Ông cần bao nhiêu tiền… ??

Ông ta bật cười thật to.

_Tiền thì tất nhiên tao phải lấy…!! Nhưng mà mày có muốn gặp lại con mày không…??

Thanh gật đầu.

_Muốn…!!

_Nếu thế mày phải nghe lời tao…!! Phải làm theo chính xác những gì mà tao nói…!! Nếu mày nói cho bất cứ ai biết là tao đang giữ con của mày thì suốt đời này mày đừng hòng gặp lại nó…!!

Thanh ngồi phịch xuống nền nhà. Giọng Thanh tắc nghẹn.

_Tôi…tôi sẽ làm…!! Ông làm ơn nói nhanh lên… !!

_Bây giờ mày hãy rời khỏi nhà…. !! Cầm theo điện thoại của mày… !! Đến đầu ngõ mày rẽ phải cứ thế đi thẳng, đến ngã tư thứ ba rẽ trái, cứ đi cho đến khi nào tao gọi điện thì dừng lại… !!

_Vâng… !!

Ông ta hăm he.

_Mày không được nói cho ai biết là mày đi đâu, mày phải đảm bảo là không có ai bám theo hay đi cùng mày nếu không tao sẽ giết chết thằng bé này ngay lập tức…!!

Thanh run lẩy bẩy.

_Đừng…đừng làm thế. Tôi…tôi sẽ làm theo lời…lời của ông…!!

_Nhanh lên…!!Tao không chờ lâu được đâu…!!

Thanh đứng không còn vững nữa, tin này là một cú xốc quá khủng khiếp đối với Thanh. Tình mẫu tử trong Thanh bùng lên, mặc dù còn yếu, sức khỏe không được tốt nhưng Thanh vẫn cố đứng dậy, vẫn cố làm theo những gì mà tên bắt cóc kia nói.

Thanh không kịp thông báo gì cho cả nhà biết, không kịp nói gì với ai Thanh đã đội nón bảo hiểm, nổ máy, Thanh lái xe ra khỏi nhà.

Thanh vừa đi khỏi được một lúc, Trang ùa vào phòng Thanh như một cơn lốc.

_Thanh…!! Xem mình có gì cho cậu này…!!

Trang ngơ ngác ngó xung quanh, tìm mãi mà không thấy Thanh đâu, Trang nhìn lọ hoa bị rơi vỡ lung tung ở trên sàn nhà, nhìn chiếc khăn tay của Thanh nằm trên bàn bị Thanh xéo quăn, Trang lo sợ. Trang vội gọi điện thoại cho Dũng.

Dũng đang cố giải quyết hết công việc cho xong để còn yên tâm lấy vợ, cảm giác hưng phấn, tầm hồn bay bổng, hạnh phúc làm Dũng khó tập trung vào làm việc, hình bóng, nụ cười, ánh mắt của Thanh cứ bám theo Dũng mãi, Dũng lẩm bẩm.

_Mình yêu cô ấy đến phát điên rồi, kiểu này mà không lấy được cô ấy chắc là mình chết quá…!!

Tiếng chuông điện thoại vang lên bài tình ca, Dũng tưởng Thanh gọi, trên môi Dũng nở một nụ cười hạnh phúc, mặt Dũng đỏ bừng, đến khi biết là Trang tuy hơi thất vọng nhưng Dũng cũng vui vẻ hỏi.

_Chào em. Có chuyện gì không…??

Trang run giọng.

_Thanh….!! Thanh có ở chỗ anh không…??

Dũng đứng bật dậy.

_Em bảo sao…?? Cô ấy đã đi đâu rồi à…??

Trang khóc nấc lên.

_Em lo lắm …!! Em không hiểu tại sao lọ hoa trong phòng nó lại vỡ tan, chiếc khăn tay mà nó yêu quý nó lại vứt bỏ trên sàn, hình như là còn bị giày xéo không ít, nó luôn là người yêu hoa, yêu câu cỏ, không khi nào nó lại đối xử với lọ hoa mà nó cất công cắm vào lọ như thế…!!

Dũng ngồi phịch xuống ghế, mặt Dũng trắng bệch, một linh cảm chết chóc, đau thương, chia li đang hình thành lên trong đầu Dũng.

Giọng Dũng khô khốc.

_Em đã đi tìm cô ấy chưa…?? Nhỡ đâu cô ấy chỉ đi xung quanh ở đâu đó thì sao…??

Trang lắc đầu.

_Không có…!! Em đã đi tìm khắp mọi nơi mà em nghĩ là nó hay đến rồi, thậm chí em còn gọi điện cho nó nhưng mà nó không chịu bắt máy…!!

Dũng không còn bĩnh tĩnh được nữa. Dũng run giọng bảo Trang.

_Em cứ ở đấy đi…!!Anh sẽ đến ngay…!! Có gì em báo cho Hùng, cho Thiên Long và cho cả nhà bố mẹ Thanh biết nhé…!! Anh linh cảm chuyện này có bàn tay sắp xếp của ai đó…!!

Trang khóc hu hu.

_Tại sao số của bạn thân em lại khổ thế…?? Lần nào nó sắp chạm được tay vào hạnh phúc cũng đều xảy ra chuyện…!!

Dũng mặc dù lòng hắn đang nóng như lửa đốt, mặc dù hắn lo sợ sẽ mất Thanh nhưng hắn là đàn ông, là trụ cột trong gia đình, hắn phải cố giữ bình tĩnh, phải cố vững vàng tinh thần, nếu hắn suy sụp, nếu hắn ngã xuống sẽ không có ai giúp hắn tìm được Thanh, vì dù họ có làm, có giúp, hắn cũng không yên tâm, cũng không thể ngồi im, vì nếu không làm được gì, hắn sẽ chết vì âu lo, chết vì đợi chờ.

4 tiếng trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 187

Nội dung thu gọn

Theo chỉ dẫn của ông ta Thanh càng ngày càng tiến sâu hơn vào rừng, nhà bố mẹ nuôi Thanh ở gần vùng biển, nơi có nhiều cây cối, có quá nhiều hoang đảo, tuy gọi là thành phố nhưng nó vẫn không thoát khỏi có nhiều nét hoang sơ.

Mọi cảm giác sợ hãi trong lòng Thanh gần như bị tê liệt, trong đầu Thanh lúc này chỉ vang lên duy nhất tiếng kêu cứu của thằng nhóc. Thanh không còn đủ tỉnh táo để phân biệt đâu là thật, đâu là giả nữa.

Thanh đang đi trên đường, có một cây gậy đánh thẳng vào đầu Thanh, Thanh bất tỉnh nhân sự, một nụ cười gian ác vừa mới nở trên môi một người. Trong ánh sáng ban chiều của khu rừng lại càng âm u, lại càng đáng sợ.

Người đó vác Thanh trên vai, đặt Thanh vào một cái bao tải, giọng nói âm u như quỷ từ dưới địa ngục vang lên.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Mày đừng trách tao…!! Vì mày ngu nên mày mới dám cản đường đi của tao. Nếu có trách hãy trách ông trời tại sao lại sinh mày ra đúng vào ngôi sao xấu…!!

Chiếc bao tải được thả lăn từ đỉnh đồi rơi thẳng xuống phía dưới, ở dưới chân đồi người ta chỉ nhìn thấy đá, thấy nước, thấy cây, thấy một màu trắng xóa bạt ngàn của mây, một màu xanh bạt ngàn của rừng cây, một nơi dễ dàng cho bọn tội phạm giết người phi tang xác chết, một nơi mà bàn tay con người không thể tìm ra nhau, một nơi có đi không có về.

Cả nhà Thanh nhốn nháo cả lên, họ gần như đã lục tung tất cả thành phố cũng không tìm thấy Thanh, điện thoại của Thanh đã theo chủ nhân của nó lăn xuống đồi mất rồi.

Không ai biết Thanh đã đi đâu, đã làm gì, hai ngày trôi qua, chỉ trải qua có hai ngày trông Dũng bây giờ như già thêm mấy tuổi, quần áo xộc xêch, đầu tóc rối bù, râu mọc tua tủa, khuôn mặt tái xám, quầng mắt thâm đen.

Thằng nhóc Tiến được một người đàn ông thả về đầu ngõ ngay sau khi Thanh đi, trước khi thả nó, ông ta còn mua cho nó rất nhiều quà, ông ta dặn nó là không được nói gì về cuộc gặp gỡ giữa ông ta và nó, nếu không ông sẽ giận và sẽ không chơi với nó nữa. Nó quá thơ ngây để hiểu rằng vì nó mà Thanh đã bị người ta ám hại.

Cả nhà không ai hay biết gì về chuyện này, họ quá lo cho Thanh nên không để ý nhiều đến lời kể của thằng nhóc, chỉ đến khi nó vô tình nói.

_Hôm qua con gặp mẹ Thanh. Mẹ bảo là hãy chờ mẹ, mẹ sẽ đến đón con…!!

Dũng bật dậy, hai bàn tay Dũng nắm vào hai bả vai nó, giọng Dũng khô khốc.

_Mẹ gặp con lúc nào…??

Nó gãi đầu, trí óc non nớt của nó bắt đầu hoạt động.

_Con đang chơi ở ngoài cổng có một ông cho con một gói kẹo, rồi ông dẫn con đi. Sau đó ông mua cho con rất nhiều quà, ông nịnh là ông sẽ gọi điện bảo mẹ đến đón con….!!

Dũng ôm đầu, khuôn mặt Dũng trắng bệch như xác chết.

_Như…như thế có nghĩa là có kẻ nào đó đã lợi dụng thằng Tiến để hại Thanh.

Trời ơi…!!

Dũng gục đầu xuống bàn. Trang khóc nấc lên.

_Chúng ta phải làm gì bây giờ. Công an thì đã báo rồi, ngay cả báo chí, truyền hình, mạng cũng đã gửi bài đăng tìm Thanh. Không lẽ chúng ta chỉ biết ngồi đây chờ kết quả… !!

Dũng tức giận, bàn tay Dũng vung lên, Dũng định đánh thằng nhóc một cái tát.

Bà Katthy Phạm hét lên.

_Con làm gì thế… ?? Nó chỉ là một đứa trẻ làm sao nó hiểu được… !!

Đôi mắt Dũng đỏ hoe, giọng Dũng tắc nghẹn.

_Con làm sao mà sống được nếu như con không thể tìm được cô ấy… ??

Bà Katthy Phạm đã khóc quá nhiều, đã ngất mấy lần, sức khỏe của bà chưa có lúc nào lại tồi tệ như lúc này, chỉ cần một cơn gió thoảng cũng đủ làm cho bà ngã. Bà kinh sợ hết mọi thứ, đây là lần thứ hai bà phải chịu cảnh mất con gái, lần trước là do nó tự bỏ nhà ra đi, còn lần này nó bị người ta bắt cóc, sống chết thế nào không biết .

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thiên Long đau khổ không kém gì Dũng, cả hai người đàn ông vì yêu Thanh có thể làm bất cứ điều gì, một kẻ có được tình cảm của Thanh, còn người kia tuy là kẻ chiến bại nhưng tình cảm đâu có thể dễ dàng đổi thay.

Cả hai chưa có lúc nào lại hòa hợp, lại đồng cảm với nhau như bây giờ, có lẽ nỗi đau mất Thanh đã làm cả hai hiểu ra, Thanh thuộc về ai không quan trọng, điều quan trọng là Thanh vẫn còn sống, vẫn còn được hít thở không khí trong lành, được nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của Thanh. Bây giờ Thanh biến mất rồi, biến mất mà không có bất cứ tin tức gì, thì tranh giành nhau, hận thù nhau phỏng có ích gì… ??

4 tiếng trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 188

Nội dung thu gọn

Năm năm trôi qua, không ai tìm được Thanh, không ai biết Thanh đã đi đâu, sống chết như thế nào, không ai biết, không một ai hay.

Đời Dũng coi như đã chết, chết thật rồi, năm năm con người có quá nhiều biến đổi, cuối cùng Hùng cũng tìm được bến đỗ cho cuộc đời mình, còn Dũng, Dũng không thể yêu ai, cũng không thể lấy ai, trong lòng Dũng, Thanh là mối tình cuối và cũng là mối tình duy nhất của Dũng.

Không ngày nào Dũng không tìm đến công an phường, không ngày nào Dũng không mong tin tức của Thanh nhưng tất cả đều mang lại kết quả là một con số không tròn trĩnh, người đàn ông mà thằng nhóc miêu tả không hề có thật, ông ta đã cải trang khi tiếp cận thằng nhóc, thằng nhóc do còn quá nhỏ, quá non nớt để hiểu hết được sự lừa dối, lọc lừa của người đời.

Từ sau vụ bắt cóc đó nó cũng câm luôn, nó không hề nói thêm một lời nào nữa, tình cảm giữa hai bố con Dũng vốn đã có một cái hố sâu ở giữa, nay vì Thanh, cái hố sâu đó càng ngày càng bị khoét thêm ra, bây giờ họ như hai người xa lạ.

Cẩm Vân hàng ngày vẫn đến nhà Dũng, mối tình cô ta dành cho Dũng đã hơn bảy năm, bảy năm chờ trong vô vọng, cô ta đã dùng mọi cách mà không tài nào lay chuyển được tình cảm của Dũng.

Đứa con do Thanh sinh ra đã được năm tuổi, nó được Dũng đặt tên là Nam, bây giờ thằng bé được cả hai bên nội ngoại tranh nhau giữ, bố mẹ Thanh chỉ có duy nhất mình Thanh, nên họ muốn giữ đứa cháu lại cho vui cửa vui nhà, còn bố mẹ Dũng, lại không muốn xa cháu nội, cuộc chiến tranh giành cháu vẫn diễn ra dai giẳng không dứt. Nhiều lúc thằng bé phải hét lên.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

_Con không ở với ai cả, con ở với bố…!!

Dũng nói.

_Ừ…!! Về với bố..!!

Ba bố con sống với nhau như ba cái bóng, tình cảm anh em giữa Tiến và Nam không được tốt đẹp, thứ nhất vì Tiến không chịu nói một câu gì từ lúc hơn ba tuổi đến giờ, còn Nam do quá hiếu động và trong lòng nó hiểu có một bức màn bí mật liên quan đến sự mất tích của mẹ nó.

Nam thường hay bắt nạt Tiến, anh em suốt ngày đánh nhau, Dũng là một ông bố bất lực, sau mỗi giờ tan ca ở công ty. Dũng không muốn về nhà mà lại muốn lang thang ở đâu đó, Dũng quá cô đơn, quá nhớ Thanh, quá hận đời, Dũng căm hận tất cả.

Thiên Long đã nhận hai đứa con của Dũng làm con nuôi, Thiên Long cũng giống như Dũng cho đến lúc này vẫn chưa chịu lấy ai và yêu ai. Bà Hồng Nhung đã khóc hết nước mắt nhưng Thiên Long vẫn không thay đổi quyết định của mình.

Hôm nay công ty Dũng có một cuộc gặp gỡ với đối tác người nước ngoài. Dũng uể oải bước đi trên con đường đầy sỏi, Dũng muốn tâm tư được lắng lại trước khi gặp gỡ đối tác của mình.

Dũng nhớ Thanh, nhớ Thanh đến phát điên, đôi mắt Dũng đỏ hoe, nước mắt chảy xuống, lệ đầy mi, Dũng khóc như một đứa trẻ. Dũng réo gọi.

_Thanh…!! Thanh…!! Bây giờ em đang ở đâu…?? Đang ở đâu…?? Tại sao em đi mãi mà không chịu về…?? Tại sao…??

Trả lời Dũng chỉ có tiếng gió, tiếng sóng vỗ, chỉ có tiếng lá kêu sào sạc, hàng dừa kia vẫn xanh, bầu trời vẫn đầy mây trắng, hết ngày lại đến đêm, hết nắng lại đến mưa, hết mùa thu lại đến mùa hè, tại sao Thanh đi mãi không chịu về…??, tại sao hình bóng trong lòng Dũng lúc nào cũng nhức nhối…?? lúc nào cũng réo gọi nhưng tại sao Thanh lại không nghe tiếng..??

Có lẽ dưới đáy biển sâu, linh hồn của Thanh, trái tim của Thanh là muôn ngàn con sóng, là muôn ngàn khúc hát du dương trong gió, là ánh mắt ai đang nhìn Dũng từ trên thiên đường.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Có một cô gái đi gần về phía Dũng đang đứng, hai tay cô ta đút vào túi quần, ánh mắt cô ta nhìn về xa xăm, hình như trong kí ức xa xưa cô ta đã đánh mất một cái gì đó.

Cô ta va vào người Dũng, Dũng giật mình nhìn cô ta. Cô ta tròn xoe mắt nhìn Dũng trong một thoáng ánh mắt cô ta thay đổi nhưng cô ta lấy lại được bĩnh tình rất nhanh. Cô ta mỉm cười chào.

_Chào anh…!! Anh là tổng giác đốc công ty Hoàng Hải…??

Dũng gật đầu đáp.

_Đúng…!! Cô là …??

Rất tự nhiên cô ta nói.

_Tôi là đối tác làm ăn tiếp theo của anh… !!

Dũng quan sát cô ta thật kĩ, phải nói là cô ta rất đẹp, vẻ đẹp hoang dã, nước da trằng hồng, mái tóc đen dài, đôi mắt to tròn lúc nào cũng long lanh lệ như sắp khóc, cô ta mặc một bộ đồ công sở, chiếc quần dài, hai tay đút vào túi quần, dáng điệu tự tin, có bản lĩnh.

Cô ta nhíu mày hỏi.

_Có gì không mà tại sao anh lại quan sát tôi kĩ thế… ??

Dũng lắc đầu.

_Tôi chỉ tò mò không hiểu đối tác của tôi là nam hay là nữ, không ngờ người đó lại là cô… !!

_Tôi không xứng làm đối tác làm ăn với anh à… ??

_Không phải vì trông cô còn trẻ quá… !!

Cô ta bật cười.

_Trẻ nhưng mà có tài là có thể trở thành đối tác của anh là được chứ gì… ??

Điệu bộ tự tin, và lời nói thẳng thắn của cô ta khiến cho Dũng mỉm cười. Lòng Dũng lạnh tanh, ánh mắt Dũng nhìn ra xa. Dũng đang nhớ Thanh, nhớ đến quặn lòng.

4 tiếng trước

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 193673 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Chương 189

Nội dung thu gọn

_Chào cậu…!! Hẹn gặp cậu ngày mai..!!Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nó bước ra cổng, có một cô gái bước lại gần, giọng cô ta run run.

_Chào con…!! Con có phải là Nam không…??

Thằng bé ngước mắt lên nhìn người phụ nữ trước mắt, đôi mắt nó mở to, ánh mắt nó sững sờ vì người phụ nữ này giống một người mà nó từng biết, rất giống một người mà nó hàng ngày đều được nhìn thấy trên khung hình treo ở trên tường trong phòng ngủ của bố nó. Người phụ nữ mà bố nó nói là nó phải gọi bằng mẹ, người phụ nữ mà theo những gì nó biết đã bị mất tích năm năm nay.

Nó lùi lại, đôi mắt nó đỏ hoe, nó cảm nhận được tình mẫu tử, cảm nhận được tình thương toát ra từ người phụ nữ này.

Giọng nó tắc nghẹn.

_Cô…cô là…là…!!

Cô ta mỉm cười bảo nó.

_Đã năm năm rồi. Thời gian trôi qua thật nhanh, hạnh phúc của con người thật mỏng manh. Mẹ đã từng mong có thể chăm sóc, có thể nhìn thấy hai con khôn lớn trưởng thành nhưng nghiệt ngã thay có người đã cố tình làm cho mẹ phải xa các con, làm cho mối lương duyên tốt đẹp của bố mẹ bị chia đôi, mẹ quay về đây vì muốn dành lại những thứ đó, mẹ cần phải làm… !!

Thằng bé mở to mắt nhìn cô ta không chớp, lòng nó run lên, quyển sách trên tay nó rớt xuống đất. Thanh nghẹn lời.

_Lại đây với mẹ nào… !!

Nó đứng chôn chân một chỗ, mặc dù nó muốn chạy lại ôm chầm lấy Thanh, ôm lấy người mẹ mà nó chỉ được nghe ông bà nội ngoại, được nghe bác Hùng, cô Trang, bố nuôi Thiên Long kể lại, nó đã từng mong ước có mẹ biết bao, bây giờ mẹ nó về đây, nó hạnh phúc, nó sung sướng nhưng nó e sợ, trái tim nó không ngừng đập nhanh. Nó sợ rằng người đàn bà đang khóc kia, đang nhìn nó đầy yêu thương kia chỉ là một hình bóng, chỉ là một hình ảnh do nó tưởng tưởng ra.

Một lúc sau thằng nhóc Tiến bước ra khỏi cổng trường, Thanh đứng lên, nước mắt Thanh tuôn đầy mi, Thanh gọi tên nó.

_Tiến… !! Tiến… !!

Thằng bé giật mình ngước mắt nhìn Thanh, khi đã nhận ra được người phụ nữ đứng trước mặt nó là ai. Đôi mắt nó mở to hết cỡ, miệng nó ú ớ, bàn tay nó chỉ trỏ, lệ nó cũng đang tuôn trào, môi nó run run.

Thanh bước lại gần nó, Thanh cúi xuống, Thanh ôm lấy nó thật chặt, giọng Thanh nồng ấm.

_Con ngoan của mẹ. Mẹ xin lỗi vì mẹ mà con mới bị câm. Mẹ xin lỗi… !! Xin lỗi con… !!

Thằng bé ôm chặt lấy Thanh, mũi nó hít lấy hương thơm trên tóc Thanh, nó đang cố cảm nhận lại hơi ầm mà đã hai lần nó đánh mất, hai lần nó bị tước đoạt.

Thằng nhóc Nam vẫn đứng chôn chân ở đấy, nó ghen tị với anh nó, nó ghen tị vì anh nó được ôm còn nó thì không.

Thanh gọi nó.

_Lại đây với mẹ nào… !! Lại đây… !!

Nó lững chững đi lại, đôi mắt nó vẫn nhìn Thanh không rời, hạnh phúc ùa về nhanh quá đến nỗi trái tim nó, đầu óc nó không phân tích kịp.

Thanh ôm lấy hai đứa con mà đã từ lâu rồi, Thanh không có cơ hội được làm điều đó. Ba mẹ con ôm lấy nhau, nước mắt hòa lẫn làm nỗi đau, niềm nhớ thương được vơi bớt. Thanh không ngừng gọi tên Nam,không ngừng gọi tên Tiến.

Thằng Tiến vẫn chưa thể nói ngay được, đã năm năm trôi qua nó không nói một câu gì nên dù có hạnh phúc nó cũng không thể thay đổi được thói quen của nó.

Nhiệm vụ đi đón hai con hoàn toàn do Dũng đảm nhiệm, Dũng giật mình, nhìn hai đứa con của mình đang ôm một người con gái. Dung run run gọi.

_Nam.. !! Tiến… !! Về thôi hai con… !!

Thanh gần như ngất xỉu khi nghe giọng nói này, đúng là năm năm qua, ngày nào Thanh cũng mong ngóng, cũng mong được nhanh chóng trở về với ba bố con Dũng, nay tất cả đã thành hiện thực rồi, lòng Thanh vui sướng, trái tim Thanh đập rộn ràng trong lồng ngực.

Thanh run rẩy đứng lên, phải khó khăn lắm Thanh mới quay được người, khó khăn lắm Thanh mới ngẩng được mặt lên nhìn Dũng.

Chiếc chìa khóa xe ô tô trên tay Dũng rớt xuống đất, mặt Dũng tái nhợt, môi Dũng run run, nước mắt Dũng rơi xuống, Dũng đang khóc vì hạnh phúc, đang khóc vì vui sướng, người con gái thiêu đốt tâm gan, thiêu đốt lòng Dũng, thiếu đốt sự sống của Dũng đã trở về.

Khuôn mặt Dũng từ u ám chuyển sang sắc hồng, từ băng giá chuyển sang có sức sống. Môi Dũng từ mím chặt đã dần nở một nụ cười. Thanh đứng đó, ánh mắt nhìn Dũng nồng nàn, trên môi Thanh nở một nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai. Năm năm trôi qua, Thanh vẫn không có gì thay đổi, vẫn là cô gái sáu năm về trước, ánh mắt, nụ cười, khuôn mặt, vóc dáng, tất cả đều hướng về một người duy nhất là Dũng mà thôi.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh chạy thật nhanh lại, Thanh ôm chầm lấy Dũng. Giọng Thanh tắc nghẹn.

_Em…em yêu anh…!! Anh có biết là em nhớ…nhớ anh như thế nào không..??

Dũng ôm lấy Thanh thật chặt, nước mắt Dũng làm ướt bờ vai Thanh. Mất một lúc Dũng mới thốt nổi nên lời.

_Có…có đúng là..là em…em không…??

Thanh gật đầu. Giọng Thanh vang lên như gió thoảng.

_Vâng…!! Là em đây…!! Em đã về với bố con anh đây… !!

Dũng đẩy Thanh ra, Dũng ngắm Thanh thật kĩ, không kìm nén được tình cảm của mình, Dũng hôn Thanh cuồng nhiệt, Thanh đỏ bừng mặt, vội đẩy Dũng ra Thanh nói.

_Anh không thấy là bọn trẻ đang nhìn chúng ta kia à… ??

Đúng là tất cả bọn trẻ đều đang nhìn Thanh và Dũng, mặt Thanh bây giờ đỏ như gấc chín, ngượng quá Thanh cúi gằm mặt xuống.

Nam và Tiến vội chạy lại cả hai nắm chặt lấy tay Thanh và tay Dũng, cả nhà Dũng bây giờ lại được đoàn tụ lần thứ hai hy vọng lần này họ sẽ không bao giờ phải rời xa nhau nữa.

4 tiếng trước

Chương Cuối.

Nội dung thu gọn

Thanh trở về mọi sự thật được phanh phui, cuối cùng mọi người cũng biết được ai là người đã cố tình giết hại Thanh, cố tình làm Thanh biến mất khỏi cuộc đời này. Đau đớn thay, tình và hận luôn làm con người ta mù quáng.

Mặc dù muốn xin tha tội cho cô ta, mặc dù không muốn cô ta phải ra tòa nhưng nỗi uất hận bị kìm nén trong năm năm phải sống trong tàn tật, phải sống trong cảnh chết dở sống dở khiến Thanh phát điên. Thanh thề khi nào trở về Thanh sẽ trả thù, Thanh sẽ khiến kẻ hại chết Thanh phải trả giá cho những gì mà cô ta đã gây ra.

Cô ta bị bắt ngay sau khi Thanh đưa đơn kiện cô ta. Thằng nhóc Tiến nhờ Thanh đã lấy lại được niềm vui sống, đã lấy lại được nụ cười, gia đình Thanh đã có được hạnh phúc. Công việc của Thanh và Dũng quá bận nên hai người vẫn chưa thể làm đám cưới, đã nhiều lần Dũng muốn cưới nhưng Thanh bảo là để từ từ.

Cô gái xuất hiện ở bãi biển hôm nào là em gái nuôi của Thanh, Thanh may mắn được cứu bởi gia đình em gái nuôi cứu khi họ đi du lịch vào đúng hôm Thanh bị cô ta ném từ đỉnh đồi xuống, cũng may họ đang đi picnic ở dưới chân núi, họ thấy một cái bao tải lăn xuống, lúc đầu họ tưởng là một cục đá nhưng đến khi nút buộc trên bao tải bị tọt, mái tóc Thanh xổ tung ra, họ mới biết cái bao tải chứa người không phải là đá. Bao tải bị đập mạnh vào đá, cả thân thể Thanh bầm dập.

Mặc dù họ cứu được Thanh, nhưng Thanh không nhớ được gì, Thanh bị thương ở đầu quá nặng, chân tay bị gãy, cơ thể bị xây xước nhiều chỗ, phải mất năm năm điều trị Thanh mới nhớ lại được Thanh là ai, và vì sao Thanh lại bị như thế.

Biết được sự thật họ đưa Thanh trở về Việt nam, Thanh thuê mấy tay thám tử giỏi. Thanh nhờ họ điều tra về cái chết của chính mình, Thanh cũng cho người điều tra về gia đình Dũng, gia đình Thanh, Thanh muốn biết họ sống như thế nào, họ có khỏe mạnh, có được an vui không…??

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thanh hạnh phúc vì Dũng vẫn chờ Thanh, vẫn yêu Thanh, hạnh phúc vì hai đứa con của Thanh bây giờ đều đã lớn khôn. Nhìn thằng nhóc Tiến buồn bã, nhìn ánh mắt không có hồn của nó, vì vụ bắt cóc mà nó bị câm. Lòng căm phẫn trong Thanh bùng lên, Thanh càng muốn trả thù cô ta hơn, càng muốn làm cho cô ta phải đau đớn hơn.

Cô ta dám ngang nhiên hàng ngày đến nhà Dũng, dám ngang nhiên đóng vai một người tốt bụng, một người bạn trong khi chính cô ta đã đẩy Thanh vào chỗ chết, chính cô ta làm gia đình Thanh tan vỡ.

Dù tòa có tuyên phạt cô ta thế nào Thanh cũng không thương tiếc, không rơi lệ và cũng không cảm thông. Nếu Thanh không được cứu có lẽ Thanh đã vĩnh viễn nắm dưới đáy biển rồi, gia đình Thanh sẽ ra sao…??

Mỹ Hằng – em gái nuôi của Thanh hay đến nhà Thanh chơi, Mỹ Hằng là một cô gái mạnh mẽ, một đứa con gái mang linh hồn và tính cách của con trai.Thanh đang có ý định muốn em gái nuôi của Thanh và Thiên Long nên đôi nhưng mà xem ra khó quá. Một người thì quá mạnh mẽ, người kia lại quá cố chấp, xem ra để hai người này đến được với nhau Thanh còn phải vất vả nhiều…!!

Hùng và Trang đã kết hôn được hai năm, họ đang trông ngóng đứa con sắp trào đời. Mọi người ai cũng có được hạnh phúc riêng của mình, họ muốn biết khi nào Thanh và Dũng sẽ làm đám cưới, khi nào hai người mới kết hôn…??

Lần lữa, lần lữa mãi cuối cùng ngày cưới lần thứ hai của Thanh và Dũng cũng đến. Dũng hồi hộp, lo sợ vu vơ, Dũng sợ lần này hai người lại không lấy được nhau như lần trước, nếu phải xa nhau thêm năm năm nữa chắc là Dũng sẽ phát điên mà chết.

Mọi thứ đã chuẩn bị đâu vào đó, chỉ còn thiếu duy nhất một mình cô dâu. Tất cả đều nhìn ra cửa, họ đang tự hỏi bây giờ Thanh đang ở đâu…?? đang làm gì…?? Không phải lại xảy ra chuyện gì rồi chứ…??

Dũng phóng xe như điên đến nhà Thanh, Dũng thấy cô dâu của mình đang ngồi ăn ngon lành. Dũng cáu.

_Em làm gì thế hả…?? còn không mau chuẩn bị đến nhà thờ với anh…??

Thanh chỉ đôi chân.

_Em xin lỗi chắc là lần này chúng ta không thể làm đám cưới được đâu vì em vừa mới bị trẹo chân. Thôi để lần sau chúng ta làm đám cưới đi anh nhé…??

Dũng vừa bực mình vừa buồn cười.

_Không nhưng nhị gì hết…!! Em có biết để lấy được em anh phải khổ sở như thế nào không..?? nên lần này dù có phải cõng em anh cũng phải lấy em bằng được…!!

Dũng bế thốc Thanh lên, Thanh đỏ mặt kêu lên.

_Anh làm gì thế…?? Mau bỏ em xuống…!!

_Đi nào…!!

Cả hai ông bà đều lắc đầu cười, hai đứa này luôn luôn thế, hy vọng lần này chúng nó lấy được nhau cho ông bà nhờ, nếu cứ phải sống trong cảnh thấp thỏm lo âu, chắc là ông bà phải ra đi sớm.

Trên đường đến nhà thờ, chiếc xe đang đi ngon lành bỗng.

_Bụp….!!

_Xì…!!

Dũng kêu trời.

_Trời ơi…!! Sao số tôi khổ thế không biết…!! Tại sao lại nổ lốp đúng vào ngày này....??

Thanh ngược lại rất điềm tĩnh, thấy khuôn mặt nhăn như khỉ của Dũng, Thanh bật cười thật to.

_Ha ha ha…!!

_Anh làm em mắc cười quá…!!

_Nếu chúng ta không làm đám cưới hôm nay thì ngày mai lo gì…!! Em nghĩ chuyện chúng ta có yêu nhau không…?? Có thích nhau không…?? Có thực sự muốn sống bên nhau không mới là quan trọng…!!

Dũng quay lại nhìn Thanh, mở túi áo khoác, Dũng lôi ra một chiếc nhẫn, đeo nó vào tay Thanh, Dũng trịnh trọng hỏi.

_Thanh…!! Em có đồng ý làm vợ anh không…??

Thanh nhìn thật sâu vào mắt Dũng, Thanh gật đầu nói.

_Em đồng ý…!!

Thanh hỏi Dũng.

_Anh có đồng ý làm chồng em không…??

Dũng gật đầu.

_Anh đồng ý…!!

Dũng hóm hỉnh bảo.

_Bây giờ chú rể có thể hôn cô dâu…!!

Thanh che mặt lại, cơn mưa chiều rơi xuống, cả hai bị mắc kẹt ở giữa đường. Dũng hôn Thanh nồng cháy, nụ hôn làm cả hai không biết gì đến không gian thời gian nữa.

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Trong khi đôi tình nhân đang hôn nhau ở trên đường thì mọi người ở nhà thờ lại nháo nhào cả lên, họ hết ngóng rồi lại chờ, hết đi ra rồi lại đi vào, tất cả đều sốt ruột thấy rõ. Một câu hỏi to đùng hiện lên trong đầu họ là.

_Chú rể và cô dâu hiện giờ đang ở đâu…??

Truyện "Vợ Nhặt " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

HẾT

Page loaded in 0.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: