
aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
M ớ i đi không đ ượ c vài ngày, L ụ c C ả nh Hàng đã thúc gi ụ c g ọ i đi ệ n tho ạ i t ớ i ”V ẫ n ch ư a tr ở l ạ i chăm sóc con cún c ủ a em à ? ” B ạ ch Thu ầ n Khi ế t c ố ý đ ặ t câu h ỏ i “Ti ể u Ti ệ n Viên v ẫ n nghĩ t ớ i em h ả ?? ” Ng ậ m ph ả i b ồ hòn ngh ẹ n đ ế n ch ế t ng ườ i, anh lên ti ế ng “Nó nói r ấ t mu ố n, mau mau tr ở v ề đi. ” Vì v ậ y bu ổ i chi ề u cùng ngày, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t xách hành lý li ề n nói l ờ i t ừ bi ệ t v ớ i Lão B ạ ch cùng dì T ầ n đang trong th ờ i kỳ trăng m ậ t. L ầ n này thì r ờ i nhà mà không có b ấ t c ứ lo l ắ ng ph ả n đ ố i gì. L ầ n này đi thành ph ố C mà trong lòng cô tràn đ ầ y hoan h ỉ . *** “ Ướ c m ơ c ủ a em?” Trong m ắ t L ụ c C ả nh Hàng h ơ i có c ả m giác khó có th ể tin . Ng ườ i đ ố i di ệ n d ứ t khoát g ậ t đ ầ u : ” Ướ c m ơ c ủ a em là làm bà ch ủ c ủ a c ử a hàng thú c ư ng. ” “Lúc trung h ọ c không ph ả i đã nói mu ố n làm ti ế p viên hàng không sao? ” B ị nh ắ c t ớ i chuy ệ n m ấ t h ứ ng, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t đang ôm Ti ể u Ti ệ n Viên tr ừ ng m ắ t nhìn anh “Sao không ph ả i nghe nói ở g ầ n phi tr ườ ng thì d ễ g ặ p tai n ạ n hàng không à, ông B ạ ch không mu ố n. ” “V ậ y còn nói mu ố n làm cô giáo ?” … … Hôm nay B ạ ch Thu ầ n Khi ế t cũng r ấ t là t ự bi ế t đi ề u, “N ế u em làm cô giáo, h ọ c sinh s ẽ b ị em làm h ạ i không bi ế t thành b ộ dáng gì n ữ a. ” C ườ i hài lòng, L ụ c C ả nh Hàng v ươ n tay kéo ng ườ i bên c ạ nh l ạ i “N ế u không suy nghĩ th ử làm chân bà ch ủ m ộ t phen? ” L ờ i này là thu ộ c . . . Nghiêng đ ầ u nhìn L ụ c C ả nh Hàng, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t nh ướ n mày “Anh có th ể nói th ẳ ng m ộ t chút không?? ” “. . . Nói đúng là ” L ờ i nói đ ế n khóe mi ệ ng c ủ a anh có h ơ i ng ượ ng ng ậ p “Ch ẳ ng l ẽ em không hâm m ộ dì T ầ n sao? ” “G ả cho ng ườ i trung niên mà đ ẹ p trai nh ư ông B ạ ch cũng không t ệ .” Anh còn không nói th ẳ ng ra thì cô cũng gi ả b ộ ngu sung lăng … . “. . . Hay em chê anh không đ ủ thích h ợ p? ” “Nào dám.” Tôi còn đang h ậ n anh không ch ị u nói th ẳ ng ra . Ở g ầ n hai ng ườ i, âm thanh c ủ a TV tr ở thành vai chính trong vài giây. Nh ư ng mà ti ế p theo thì L ụ c C ả nh Hàng có chuy ệ n ấ m ách ở trong lòng r ố t c ụ c c ố l ấ y dũng khí đ ể giành l ấ y vai chính “Hai chúng ta có nên cũng suy nghĩ đăng kí k ế t hôn? ” “. . .” Nhìn hai gò má ai đó thoáng hi ệ n ra ử ng h ồ ng, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t không quá tin t ưở ng chính mình đ ượ c c ầ u hôn, l ạ i càng không gi ả i thích n ổ i t ạ i sao gi ờ kh ắ c này chính mình có đi ể m cũng không nói nên l ờ i . Trong lúc ch ờ đ ợ i ng ườ i bên c ạ nh l ấ y l ạ i tinh th ầ n mà g ậ t đ ầ u, trong TV l ạ i ch ỉ phát bài hát bu ồ n không ph ả i lúc. L ụ c C ả nh Hàng nh ướ n mày v ươ n tay c ầ m đi ề u khi ể n t ừ xa t ắ t TV đi, sau đó l ặ p l ạ i câu nói trên c ủ a mình “Li ệ u hai chúng ta cũng nên suy nghĩ đăng kí k ế t hôn? ” “Anh cho r ằ ng em không dám sao.” R ố t c ụ c cô m ở mi ệ ng đ ồ ng ý. Hi ệ n t ạ i B ạ ch Thu ầ n Khi ế t có m ộ t lo ạ i c ả m giác chính mình là n ữ cao th ủ võ lâm d ễ dàng phá tan huy ệ t câ m “Nh ư ng mà tr ướ c h ế t th ử nói qua m ộ t chút xem sính l ễ c ủ a anh là cái gì? ” Sính l ễ , L ụ c C ả nh Hàng đ ư a ra m ộ t danh m ụ c ? Chi ề u th ứ sáu, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t vô cùng bu ồ n chán đang ở nhà ôm Ti ể u Ti ệ n Viên ng ủ , m ộ t cu ộ c đi ệ n tho ạ i đã qu ấ y r ầ y m ộ t gi ấ c m ộ ng đ ẹ p c ủ a cô . Sau khi nh ậ n đi ệ n tho ạ i thì tâm tr ạ ng c ủ a cô tr ướ c khi r ờ i gi ườ ng v ố n khá n ặ ng n ề , nh ư ng v ừ a nghe L ụ c C ả nh Hàng nói xong thì l ậ p t ứ c cô tr ợ n tròn hai m ắ t, trong ánh m ắ t hoàn toàn là ni ề m vui b ấ t ng ờ . Lý t ưở ng c ủ a cô không ph ả i là mu ố n m ở c ủ a hàng bán thú c ư ng sao, anh không đ ể cho lý t ưở ng c ủ a cô b ị tan bi ế n tàn kh ố c. Tìm m ộ t c ử a hàng ở v ị trí thu ậ n l ớ i đ ố i v ớ i L ụ c C ả nh Hàng mà nói qu ả th ự c ch ỉ là h ạ bút vi ế t thành văn . V ộ i v ộ i vàng vàng lên đ ườ ng đi đ ế n con đ ườ ng mà anh nói, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t v ừ a th ấ y m ặ t ti ề n c ử a hàng li ề n v ừ a lòng nho ẻ n mi ệ ng c ườ i. Nh ư ng mà cô tìm kh ắ p ở bên trong bên ngoài mà không tìm đ ượ c L ụ c C ả nh Hàng . “Này, anh đang ở đâu, làm sao mà em khô ng tìm th ấ y anh? ” “Công ty có m ộ t s ố vi ệ c nên anh đã tr ở v ề tr ướ c. ” ” Gi ỏ i nh ỉ , còn ch ư a k ế t hôn mà đã dùng câu công ty có vi ệ c đ ể b ắ t n ạ t em. ” Anh c ườ i thành ti ế ng, r ồ i nói nh ư nh ậ n l ỗ i “ Ạ nh l ậ p t ứ c tìm ng ườ i đ ế n giúp em ký h ợ p đ ồ ng. ” “Đ ừ ng v ộ i, làm sao anh bi ế t em coi tr ọ ng nhà này ?” V ừ a nói th ế , B ạ ch Thu ầ n Khi ế t v ừ a li ế c m ắ t nhìn m ặ t ti ề n c ử a hàng r ấ t h ợ p ý mình . “Anh r ấ t tin t ưở ng l ự a ch ọ n c ủ a mình.” Bao g ồ m c ả em . Bao g ồ m mình. B ạ ch Thu ầ n Khi ế t tha cho anh m ộ t l ầ n “Đ ượ c r ồ i, anh làm vi ệ c đi. Đ ể em xem l ạ i bên trong c ử a hàng. ” “Đ ượ c, Nghi Tĩnh đã xu ấ t phát , ch ắ c là s ẽ t ớ i ngay đó. ” Hàn Nghi Tĩnh? B ạ ch Thu ầ n Khi ế t hoàn toàn không nghĩ t ớ i L ụ c C ả nh Hàng phái ng ườ i đ ế n giúp mình là cô ta. Hai ng ườ i kia làm sao v ẫ n còn không m ỗ i ng ườ i đi m ộ t ng ả ! Trái h ồ ng chua loét b ắ t đ ầ u phát tác . Sau m ườ i lăm phút đ ồ ng h ồ , Hàn Nghi Tĩnh ăn m ặ c nghiêm ch ỉ nh xu ấ t hi ệ n ở tr ướ c m ắ t B ạ ch Thu ầ n Khi ế t. Có đi ề u m ớ i ch ỉ hai tu ầ n không g ặ p thôi mà tinh th ầ n cô ta không ng ờ l ạ i thay đ ổ i, c ụ th ể là ở đâu x ả y ra bi ế n đ ổ i đ ộ t bi ế n gen linh tinh các lo ạ i thì B ạ ch Thu ầ n Khi ế t cũng không rõ ràng l ắ m . “Qu ả n lý Hàn, làm phi ề n cô. ” “Không c ầ n khách khí, m ặ t ti ề n c ử a hàng có v ừ a lòng không, n ế u nh ư v ừ a lòng thì chúng ta li ề n ký h ợ p đ ồ ng cùng đ ố i tác. ” “Cũng đ ượ c. ” Ở m ộ t bên nhìn cô gái kia có v ẻ nghiêm túc chăm chú đ ọ c h ợ p đ ồ ng, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t có c ả m giác v ề s ự ư u vi ệ t gi ố ng bà ch ủ , nh ư ng có l ẽ s ự hâm m ộ đ ố i v ớ i năng l ự c công tác c ủ a ng ườ i khác càng nhi ề u h ơ n. Trong lúc th ấ y mình nh ư s ắ p s ử a đi vào cõ i th ầ n tiên thì Hàn Nghi Tĩnh g ọ i B ạ ch Thu ầ n Khi ế t đ ế n ký tên. Sau khi h ạ bút xong m ộ t nét cu ố i cùng, m ộ t gian c ử a hàng có m ặ t ti ề n r ấ t khá đã thu ộ c v ề B ạ ch Thu ầ n Khi ế t . Ti ễ n đ ư a đ ố i tác ký k ế t xong, ở tr ướ c c ử a hi ệ u m ặ t ti ề n tr ố ng tr ả i ch ỉ còn l ạ i có hai n ữ nhân mà quan h ệ v ẫ n không ng ừ ng l ộ n x ộ n . “G ầ n đây m ẹ c ủ a tôi có kh ỏ e không? ” Ng ẩ ng đ ầ u nhìn l ạ i, Hàn Nghi Tĩnh g ậ t đ ầ u m ộ t cái “M ẹ r ấ t kh ỏ e, m ấ y ngày hôm tr ướ c đã tr ở v ề . Ở bên kia có ng ườ i b ạ n t ổ ch ứ c tri ể n l ãm tranh nên m ờ i m ẹ tham gia. ” “Ph ả i, ngh ệ thu ậ t gia đ ượ c ng ườ i tôn kính mà. ” Cô c ườ i th ả n nhiên, sau đó ngoài d ự li ệ u c ủ a B ạ ch Thu ầ n Khi ế t thì Hàn Nghi Tĩnh ch ủ đ ộ ng nói ra suy nghĩ v ớ i cô. Hai ng ườ i có quan h ệ đ ặ c thù nh ư v ậ y trong m ộ t bu ổ i chi ề u yên l ặ ng l ạ i m ở đáy lòng thì th ậ t s ự có h ơ i khác th ườ ng. Khi nghe cô ta n ói câu th ứ nh ấ t thì B ạ ch Thu ầ n Khi ế t li ề n n ổ i da gà . “Chúc hai ng ườ i h ạ nh phúc. ” “. . . Cám ơ n. ” Th ấ y B ạ ch Thu ầ n Khi ế t v ẻ kỳ quái, cô ta c ườ i m ộ t ti ế ng r ồ i nói ti ế p “Li ệ u có ph ả i cô cho r ằ ng tôi là lo ạ i cô gái b ướ n g b ỉ nh b ụ ng d ạ h ẹ p hòi cho dù ch ế t cũng s ẽ không chúc phúc tình đ ị ch? Tôi m ặ c dù r ấ t b ướ ng b ỉ nh, nh ư ng tôi còn ch ư a đ ế n m ứ c c ự c đoan. M ặ c dù cu ố i cùng ng ườ i C ả nh Hàng l ự a ch ọ n chính là cô, nh ư ng tuy ệ t không có nghĩa là tôi thua cô , cán cân c ủ a m ẹ hình n h ư càng có khuynh h ướ ng nghiêng v ề phía tôi r ồ i đ ấ y . ” Lúc đ ầ u B ạ ch Thu ầ n Khi ế t đã b ắ t đ ầ u h ơ i h ơ i thích ng ườ i tr ướ c m ặ t, nh ư ng sau câu nói cu ố i cùng thì l ậ p t ứ c khiêu khích s ự khó ch ị u c ủ a cô.Có đi ề u t ỉ nh táo suy nghĩ, Hàn Nghi Tĩnh không ph ả i là ng ườ i ngây th ơ nh ư v ậ y, không nên xem xét k ỹ chuy ệ n so sánh nh ư th ế . Bây gi ờ cô ta nói nh ữ ng l ờ i này, có l ẽ chính là l ấ y l ạ i m ặ t mũi cho mình m ộ t chút . Cô ta là d ạ ng ph ụ n ữ m ạ nh m ẽ không ch ấ p nh ậ n th ấ t b ạ i . “Tr ướ c đó vài ngày lúc ở si êu th ị mua n ướ c t ươ ng, tôi g ặ p m ộ t đôi yêu đ ươ ng cãi nhau. R ồ i cô gái kia hét lên đ ố i v ớ i đàn ông ’ng ườ i ta c ả đ ờ i này không ph ả i thi ế u m ấ t ai đó thì không s ố ng n ổ i’ . Sau này bên c ạ nh cô không có L ụ c C ả nh Hàng, nh ư ng cô v ẫ n đang vui c ườ i t ứ c gi ậ n m ắ ng m ỏ . Còn bên c ạ nh tôi không có m ẹ mình, nh ư ng mà . . . Tôi quên nói cho cô bi ế t cha tôi đã tái hôn, sau này tôi có m ẹ giúp cho con cái.” Đ ượ c r ồ i, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t th ừ a nh ậ n lòng d ạ cô h ẹ p hòi, nh ư ng cô cũng mu ố n h ơ n ng ườ i khác n ữ a ! “ Ờ , chúc m ừ ng .” Hàn Nghi Tĩnh c ườ i đ ế n t ự nhiên, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t đoán có l ẽ cô ta th ậ t s ự đã h ọ c xong cách tho ả i mái . Bu ổ i t ố i v ề nhà, cô ng ồ i l ắ c l ư ở trên tàu đi ệ n ng ầ m, trong lòng đang không ng ừ ng ch ỉ nh lý ngàn v ạ n s ợ i t ơ gi ữ a mình cùng L ụ c C ả nh H àng , C ố Tr ữ và Hàn Nghi Tĩnh. Tình yêu chính là tình yêu, không có th ể ra s ứ c c ấ y ghép nó vào kho ả ng tr ố ng. Gi ữ a cô và L ụ c C ả nh Hàng ch ỉ đ ơ n thu ầ n là tình c ả m, cho nên b ọ n h ọ gi ố ng nh ư b ị nh ự a cao su mà dính chung m ộ t ch ỗ ; C ố Tr ữ cùng mình ít nhi ề u mang t heo tình c ả m không ch ị u thua v ớ i L ụ c C ả nh Hàng, cho nên anh v ớ i cô d ễ dàng d ừ ng l ạ i ở m ứ c b ạ n bè. So v ớ i Hàn Nghi Tĩnh thì s ự đ ố i l ậ p li ề n càng rõ ràng, k ế t qu ả đ ươ ng nhiên cũng không ph ả i là tình yêu. Có đi ề u cũng may là nh ữ ng s ợ i dây phi ề n ph ứ c gi ữ a b ọ n h ọ đ ề u đã c ở i ra. Nghĩ t ớ i đây, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t không kh ỏ i th ở phào m ộ t cái . Chuông đi ệ n tho ạ i di đ ộ ng vang lên, là L ụ c C ả nh Hàng. “Xong vi ệ c ch ư a? ” “R ồ i, em đang ở đâu? ” “Ng ồ i tàu đi ệ n ng ầ m v ề nhà. ” “Đ ừ ng v ề v ộ i, ra kh ỏ i tàu đi ệ n ng ầ m ch ờ anh, anh đi đón em. ” “Chúng ta ph ả i đi đâu? ” “Đ ế n nhà m ẹ anh ăn c ơ m. ” “M ẹ nghĩ hai đ ứ a các con có l ẽ nên suy xét lo l ắ ng thêm m ộ t l ầ n đi, k ế t hôn không ph ả i trò đùa. ” B ữ a c ơ m ở nhà cha m ẹ h ọ L ụ c hình nh ư tiêu hóa không t ố t l ắ m. B ắ t đ ầ u t ừ ngày hôm sau thì trong đ ầ u B ạ ch Thu ầ n Khi ế t ch ỉ có l ờ i đ ề ngh ị m ẹ L ụ c nói ra t ố i hôm qua v ớ i v ẻ m ặ t tr ị nh tr ọ ng . T ừ lúc nào mình đ ắ c t ộ i v ớ i m ẹ L ụ c nh ỉ , làm sao m à bà nh ư không mu ố n g ặ p mình v ậ y. Khi cô nghi ho ặ c r ờ i gi ườ ng, đi ra kh ỏ i phòng ng ủ ch ỉ th ấ y trên c ổ Ti ể u Ti ệ n Viên đang ng ồ i ở gi ữ a phòng khách có đính m ộ t m ả nh gi ấ y. Cô đi t ớ i c ầ m l ấ y m ả nh gi ấ y đó “Ch ị u khó ăn sáng nhi ề u h ơ n. Mu ố n ăn gì thì ăn, chuy ệ n hô m qua không c ầ n đ ể ý nhi ề u, anh s ẽ thuy ế t ph ụ c m ẹ mình. ” Th ậ t s ự s ẽ r ấ t d ễ dàng thuy ế t ph ụ c sao? B ạ ch Thu ầ n Khi ế t v ừ a ăn đi ể m tâm v ừ a t ưở ng t ượ ng L ụ c C ả nh Hàng khuyên m ẹ c ủ a mình nh ư th ế nào. Làm nũng, l ạ i còn v ừ a khóc , th ứ hai là làm ầ m lên , th ứ ba là th ắ t c ổ ? *** D ự báo th ờ i ti ế t rõ ràng nói hôm nay ti ế t tr ờ i trong xanh, nh ư ng khi L ụ c m ẹ ra kh ỏ i nhà mua th ứ c ăn thì xác th ậ t b ầ u tr ờ i đ ầ y mây. Nh ư ng mà không s ợ , cho dù tr ờ i m ư a cũng đã có ng ườ i c ầ m ô che cho mình. Nghiêng đ ầ u li ế c nhìn đ ứ a con bên c ạ nh, c ả m giác t ự hào theo thói quen c ủ a m ẹ L ụ c l ạ i trào dâng trong lòng. Cũng khó trách, chính mình đã có m ộ t đ ứ a con nh ư th ế , mà l ạ i còn ư u tú nh ư v ậ y thì đ ươ ng nhiên là bà mu ố n m ở to m ắ t đ ể ch ọ n l ự a con dâu. Tr ướ c đâ y nhìn Nghi Tĩnh công nh ậ n làm cho bà thích, sau l ạ i th ấ y B ạ ch Thu ầ n Khi ế t v ớ i cá tính nh ư bù đ ắ p cho đ ứ a con b ả o b ố i, đ ề u là nh ữ ng s ự l ự a ch ọ n không t ệ . Nh ư ng v ớ i quan h ệ l ộ n x ộ n c ủ a hai ng ườ i thì bà không kh ỏ i tr ộ m th ở dài m ộ t ti ế ng, m ẹ L ụ c cũng r ấ t hao t ổ n tâm trí . Hi ế u thu ậ n nh ậ n m ớ rau xanh t ừ trong tay m ẹ đ ư a, L ụ c C ả nh Hàng v ố n r ấ t ít c ườ i nay tít m ắ t nói v ớ i gi ọ ng đi ệ u h ơ i có v ẻ làm nũng “Hôm nay m ẹ mu ố n ăn món này v ớ i ba à. ” “Đúng v ậ y, con cũng mu ố n ăn m ộ t b ữ a sao? ” “R ấ t mu ố n, tay ngh ề c ủ a m ẹ càng ngày càng cao siêu. Nh ư ng mà m ộ t lát n ữ a có l ẽ con có vi ệ c ph ả i v ề công ty. ” “Th ờ i gian eo h ẹ p nh ư v ậ y thì con còn đ ế n ch ỗ m ẹ làm gì. M ẹ s ẽ không làm tr ễ công vi ệ c c ủ a con, m ẹ s ẽ t ự mình đi mua th ứ c ăn.” V ừ a nói, m ẹ L ụ c mu ố n l ấ y l ạ i m ớ rau xanh mình v ừ a đ ư a. Nh ư ng mà L ụ c C ả nh Hàng sao có th ể b ằ ng lòng . “Có v ộ i đ ế n đâu thì cũng mu ố n giúp m ẹ . ” Chút tâm t ư nho nh ỏ ấ y, m ẹ L ụ c mà đoán không ra thì th ậ t xin l ỗ i thân ph ậ n làm m ẹ c ủ a mình. Quay đ ầ u l ạ i nhìn khuôn m ặ t t ươ i c ườ i c ủ a con mình, bà đi th ẳ ng vào v ấ n đ ề “Có ph ả i nói v ề chuy ệ n hôm qua không? ” “M ẹ , m ẹ th ậ t thông minh.” Đ ề tài đã m ở ra , L ụ c C ả nh Hàng li ề n nói ti ế p “Con đã nói rõ m ọ i chuy ệ n v ớ i Nghi Tĩnh, h i ệ n t ạ i dì Li ễ u cũng đã tr ở v ề nhà. T ạ i sao m ẹ v ẫ n còn không tán thành con và Thu ầ n Khi ế t đ ế n v ớ i nhau? ” “Con cái, coi nh ư dì Li ễ u đã đi v ề , Nghi Tĩnh cũng quy ế t đ ị nh rút lui, nh ư ng mà quan h ệ gi ữ a ba ng ườ i b ọ n h ọ v ẫ n không thay đ ổ i. Hu ố ng ch i, m ẹ nghe ng ườ i ta nói đ ứ a tr ẻ ở gia đình b ố m ẹ không đ ầ y đ ủ so v ớ i tr ẻ con ở gia đình đ ầ y đ ủ h ơ i ích k ỷ h ơ n m ộ t chút. Cho nên m ẹ hy v ọ ng con có th ể tìm thi ế u n ữ m ộ t gia đình có hoàn c ả nh t ươ ng đ ố i đ ơ n gi ả n đ ể k ế t hôn. ” Đ ố i v ớ i n ỗ i lo c ủ a m ẹ mình anh c ả m th ấ y v ạ n ph ầ n b ấ t mãn, nh ư ng L ụ c C ả nh Hàng v ẫ n nh ị n s ự s ố t ru ộ t mà gi ả i thích “Hoàn c ả nh gia đình Thu ầ n Khi ế t cũng không có đi ể m gì ph ứ c t ạ p. M ặ c dù dì Li ễ u đã đi kh ỏ i vào lúc cô ấ y h ọ c ti ể u h ọ c, nh ư ng b ố cô ấ y chăm sóc r ấ t khá, h ơ n n ữ a cô ấ y còn có m ẹ k ế th ươ ng yêu cô ấ y. Hi ệ n t ạ i không còn nói là m ẹ k ế n ữ a mà cũng đã g ọ i m ẹ . ” “Cha c ủ a Ti ể u B ạ ch đã tái hôn ? ” “Vâng, g ầ n đây v ừ a m ớ i k ế t hôn, nói nh ư v ậ y cũng không còn là gia đình không đ ầ y đ ủ b ố m ẹ n ữ a. ” M ẹ L ụ c hao t ổ n tâm trí l ắ c đ ầ u “Không ph ả i là m ẹ c ố ch ấ p v ề gia đình không đ ầ y đ ủ b ố m ẹ , ch ỉ là m ẹ mu ố n con tìm đ ượ c m ộ t cô gái vô cùng yêu con, đ ố i t ố t v ớ i con. ” “M ẹ , làm th ế nào mà bi ế t là cô ấ y không yêu con? ” “C ả m giác, m ẹ c ả m giác nó thích con không b ằ ng con thích nó. ” B ầ u tr ờ i u ám r ố t c ụ c có m ư a xu ố ng, mái tôn c ủ a ch ợ bán rau c ỏ b ị n ướ c m ư a đ ậ p làm rung đ ộ ng ầ m ĩ. Khu ch ợ v ố n đã náo nhi ệ t càng tr ở nên ồ n ào náo đ ộ ng. Nh ư ng m ộ t đôi m ẹ con l ạ i d ừ ng câu chu y ệ n. Mua th ứ c ăn xong thì đ ư a m ẹ v ề nhà, trong lòng L ụ c C ả nh Hàng h ơ i có c ả m giác nói không ra l ờ i nên lái xe quay v ề công ty v ẫ n h ơ i không yên lòng . *** “Anh yêu em không?” “Anh yêu em.” “Yêu nhi ề u không? ” “Vô cùng yêu.” “Nh ư ng em c ả m giác mình còn yêu anh nhi ề u h ơ n, vô cùng l ạ i thêm m ộ t! ” “Sai, anh yêu em r ấ t nhi ề u l ạ i thêm hai. ” “Thêm ba.” Ng ườ i th ứ ba xen vào? B ạ ch Thu ầ n Khi ế t d ừ ng l ạ i vi ệ c tìm tòi đ ồ đ ạ c trang trí n ộ i th ấ t trên m ạ ng mà quay đ ầ u nhìn v ề phía v ở k ị ch th ầ n t ượ ng não tàn đang phát trong TV, làm sao mà nh ữ ng l ờ i tho ạ i nh ư v ậ y cũng có? R ố t c ụ c vai chính nam n ữ so ra nói năng vô cùng gi ố ng nh ư h ỏ i đáp. B ạ ch Thu ầ n Khi ế t đ ầ u tiên là d ừ ng l ạ i sau đó phì c ườ i, đó không ph ả i là r ấ t gi ố ng trò ch ơ i, coi ch ừ ng vai nam chính càng ngày càng gi ố ng nh ư ông chú chuyên l ợ i d ụ ng ! L ụ c soát trang trí n ộ i th ấ t c ủ a trên d ướ i m ộ t trăm c ử a hàng thú c ư ng, x ươ ng c ổ B ạ ch Thu ầ n Khi ế t ch ị u không n ổ i l ượ ng công vi ệ c l ớ n n ữ a. Cô xoa cái c ổ nh ỏ nh ắ n c ủ a mình đi vào b ế p tìm th ứ gì ngon t ự khao chính mình. Nh ư ng trong ch ớ p m ắ t cái c ố c th ủ y tinh trên tay cô li ề n b ị r ơ i v ỡ tan tành. Làm sao v ậ y, cái c ố c d ễ dàng đi to ng! Thôi coi nh ư đ ổ i l ấ y bình an v ậ y . Ôm đ ố ng l ớ n đ ồ ăn r ồ i ng ồ i lỳ trên gh ế sa lon, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t c ầ m cái đi ề u khi ể n t ừ xa r ố t c ụ c b ắ t đ ầ u chuy ể n kênh kh ỏ i v ở k ị ch sân kh ấ u th ầ n t ượ ng não tàn. Cô v ố n r ấ t ít xem tin t ứ c l ạ i đ ộ t nhiên mu ố n ngó qua b ả n tin tr ư a c ủ a thành ph ố C . Tr ờ i m ư a bên ngoài càng lúc càng l ớ n khi ế n cô không th ể không đi ề u ch ỉ nh âm l ượ ng TV l ớ n h ơ n . “Ti ế p theo chúng ta theo phóng viên đi m ộ t chuy ế n đ ế n hi ệ n tr ườ ng s ự c ố liên hoàn. ” G ặ p chuy ệ n không may? B ạ ch Thu ầ n Khi ế t tr ợ n m ắ t nhìn chăm chú màn ả nh. Hình ả nh trong b ố i c ả nh tr ở nên r ấ t quen thu ộ c, chính là con đ ườ ng tr ướ c kia ngày ngày cô v ẫ n đi làm . “B ở i vì đ ộ t nhiên m ư a to, mi ệ ng c ố ng thoát n ướ c ở con đ ườ ng này có b ộ ph ậ n thoát n ướ c không t ố t. Cho nên m ặ t đ ườ ng đã đ ọ ng n ướ c, chúng ta có th ể th ấ y ở n ơ i phát sinh s ự c ố đâm xe thì n ướ c đ ọ ng đã cao h ơ n c ổ chân phóng viên c ủ a chúng ta . . . ” M ộ t khi th ờ i ti ế t x ả y ra s ự c ố li ề n d ễ dàng phát sinh tai n ạ n giao thông. B ắ t đ ầ u lo s ợ khó hi ể u, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t nghĩ sau này ph ả i b ả o L ụ c C ả nh Hàng h ưở ng ứ ng l ờ i kêu g ọ i c ẩ n th ậ n di chuy ể n khi đi làm . Tin t ứ c s ự c ố v ẫ n đ ư a ti n, camera quay c ậ n c ả nh nhãn hi ệ u t ừ ng chi ế c xe g ặ p chuy ệ n không may. Đ ộ t nhiên, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t s ợ run, không ng ờ trên TV cô l ạ i th ấ y đ ượ c bi ể n s ố xe c ủ a L ụ c C ả nh Hàng. Ch ắ c nhìn l ầ m r ồ i . . . M ặ c dù không ng ừ ng tr ấ n an chính mình, nh ư ng cô v ẫ n c ứ g ọ i đi ệ n cho L ụ c C ả nh Hàng, t ắ t máy. Tim b ị nh ả y lên đ ế n c ổ h ọ ng, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t l ạ i g ọ i đ ườ ng dây nóng đ ế n b ả n tin tr ư a đ ể h ỏ i trong nh ữ ng xe g ặ p chuy ệ n không may li ệ u có xe c ủ a L ụ c C ả nh Hàng không. K ế t qu ả cô gái ở đ ầ u kia đ ườ ng dây nóng tr ả l ờ i ch ắ c ch ắ n “V âng, có m ộ t chi ế c xe bi ể n s ố này. ” “Ng ườ i ở trong xe không có vi ệ c gì ch ứ ? ” “Cái này chúng tôi không rõ ràng l ắ m, n ạ n nh ậ n đ ề u đã đ ượ c đ ư a t ớ i b ệ nh vi ệ n trung tâm thành ph ố . Cô gái, cô có th ể đ ế n b ệ nh vi ệ n xem qua đi. ” Còn ch ờ cô đ ề ngh ị n ữ a à! B ạ ch Thu ầ n Khi ế t c ầ m áo khoác m ặ c lên ng ườ i, cũng không k ị p m ở ô dù li ề n ch ạ y xu ố ng d ướ i nhà. Nh ư ng lo ạ i th ờ i ti ế t này thì đi ề u khi ể n xe khó khăn mu ố n ch ế t. Lòng nh ư l ử a đ ố t làm hình nh ư ng ườ i ta cũng quên đi còn có nh ữ ng ph ươ ng ti ệ n giao thông nh ư xe buýt hay đ ườ ng tàu đi ệ n ng ầ m. V ừ a nghĩ b ệ nh vi ệ n trung tâm thành ph ố ch ẳ ng qua cách nhà có b ố n năm con ph ố , B ạ ch Thu ầ n Khi ế t không ng ờ l ạ i gi ố ng nh ư vai chính trong phim TV r ấ t m ạ nh m ẽ , nhanh chân ch ạ y li ề n . M ở ô dù khi ch ạ y b ộ ch ỉ có th ể làm gia tăng l ự c c ả n nên cô ch ạ y m ớ i có vài b ướ c thì ô dù cũng qu ẳ ng đi, b ả n thân li ề n gi ố ng nh ư quy ể n sách nào đó vi ế t v ề c ả cu ộ c đ ờ i này. M ạ nh m ẽ lên, nhân lúc còn tr ẻ tu ổ i thì hãy dũng mãnh l ấ y m ộ t l ầ n đi . *** Trong b ệ nh vi ệ n, L ụ c C ả nh Hàng c ắ n răng đ ể ng ườ i y tá x ử lý v ế t th ươ ng cho mình. Anh mu ố n nhanh đ ế n công ty r ồ i ở đó t ự mình x ử lý qua m ấ y v ế t th ươ ng bên ngoài. Nh ư ng c ả nh sát giao thông l ạ i mu ố n nh ữ ng ng ườ i b ị th ươ ng b ọ n h ọ đi cùng đ ế n b ệ nh vi ệ n. Ông tr ờ i bi ế t rõ là anh r ấ t không thích b ầ u không khí n ồ ng n ặ c mùi thu ố c sát trùng sao . “Đ ỡ ch ư a?” Ba m ẹ h ọ L ụ c m ở c ử a phòng c ấ p c ứ u mà h ỏ i . “Không đau l ắ m . ” “Sau này mà g ặ p lo ạ i th ờ i ti ế t đó thì con cũng đ ừ ng l ái xe .” M ẹ L ụ c m ớ i v ừ a ở nhà n ấ u xong b ữ a c ơ m li ề n th ấ y trong TV nói có s ự c ố giao thông phát sinh. Đ ế n khi th ấ y bi ể n s ố xe c ủ a con mình thì bà s ợ đ ế n thi ế u chút n ữ a ng ấ t x ỉ u đi. Nh ư ng mà ch ạ y t ớ i b ệ nh vi ệ n nhìn th ấ y anh ch ỉ b ị m ộ t v ế t th ươ ng nh ỏ bên ng oài thì cu ố i cùng cũng v ữ ng b ụ ng h ơ n . Mi ệ ng v ế t th ươ ng đ ượ c x ử lý t ố t, c ả nh sát giao thông làm ghi chép xong xuôi, L ụ c C ả nh Hàng đi toilet. Trong đ ạ i s ả nh b ệ nh vi ệ n cha m ẹ h ọ L ụ c v ừ a ng ồ i ch ờ con v ừ a nói chuy ệ n phi ế m v ớ i bác sĩ quen tình c ờ g ặ p. Đ ộ t nhiên th ấ y tr ướ c m ắ t xông vào m ộ t cô gái tinh th ầ n sa sút toàn thân ướ t đ ẫ m, cái nhìn c ủ a toàn b ộ m ọ i ng ườ i trong đ ạ i s ả nh đ ề u b ị thu hút đ ế n . “Tr ờ i m ư a qu ả là l ớ n.” Bác sĩ nói vui . M ẹ L ụ c c ườ i ph ụ h ọ a, nh ư ng l ậ p t ứ c bà phát hi ệ n cô gái đang lo l ắ ng đó là ai . B ạ ch Thu ầ n Khi ế t g ạ t mái tóc nh ư t ấ m rèm c ử a ngăn c ả n t ầ m m ắ t sang hai bên, s ả i b ướ c ch ạ y đ ế n quày gi ả i đáp th ở h ổ n hà h ổ n h ể n mà h ỏ i “V ừ a r ồ i nh ữ ng b ệ nh nhân t ừ s ự c ố giao thông chuy ể n đ ế n đâu? ” “Cô là ng ườ i nhà c ủ a h ọ sao. ” “Đúng là ng ườ i nhà, ch ồ ng tôi đang ở bên trong! Anh ấ y tên là L ụ c C ả nh Hàng, không có vi ệ c gì ch ứ , anh ấ y không có vi ệ c gì ch ứ ? ” Không th ể phân bi ệ t rõ là n ướ c m ắ t hay n ướ c m ư a đang ch ả y xu ố ng trên m ặ t cô, trong lòng m ẹ L ụ c trong nháy m ắ t m ề m nhũn nh ư bông, hai gò má bà h ơ i nóng lên. Nh ữ ng l ờ i bà nói bu ổ i sáng d ườ ng nh ư ch ỉ là ph ỏ ng đoán c ủ a mình. Bà là ng ườ i t ừ ng tr ả i, ch ỉ c ầ n có yêu, đ ề u s ẽ hi ể u rõ lo ạ i c ả m giác đau lòng dù nh ỏ bé c ủ a tình c ả m lo l ắ ng chân thành. B ướ c ra phía tr ướ c, m ẹ L ụ c v ỗ vai B ạ ch Thu ầ n Khi ế t m ộ t cái “Ti ể u B ạ ch, không c ầ n lo l ắ ng, C ả nh Hàng không có vi ệ c gì. ” ” Cô.” Cũng không bi ế t t ạ i sao, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t l ạ i đ ỏ m ắ t l ầ n n ữ a, hô h ấ p v ẫ n g ấ p gáp “C ả nh Hàng th ự c s ự không có vi ệ c gì? Th ậ t s ự ? ” “Đ ươ ng nhiên.” Cô bé ng ố c này, t ạ i sao bà l ạ i ph ả i g ạ t cô ch ứ . L ấ y ra khăn tay c ủ a mình, m ẹ L ụ c vô cùng hi ề n lành lau khô m ặ t cho cô “Ng ượ c l ạ i nhìn cháu kìa, làm kh ổ mình nh ư v ậ y thì đ ế n tám chín ph ầ n s ẽ b ị c ả m l ạ nh. ” “Không có vi ệ c gì đâu, thân th ể cháu r ấ t t ố t, kh ỏ e m ạ nh nh ư voi v ậ y. Đúng r ồ i, C ả nh Hàng đâu? ” “Đi toilet .” Hô h ấ p d ầ n d ầ n đ ề u đ ặ n, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t th ở th ậ t dài. Cô c ườ i có h ơ i ng ượ ng ngùng “Quá lâu không v ậ n đ ộ ng nên ch ạ y vài b ướ c đã m ệ t thành d ạ ng này, r ấ t m ấ t m ặ t. ” “Sau này m ỗ i tu ầ n đ ề u đi đánh c ầ u lông đi. ” L ờ i … m ờ i này . . . cô liên t ụ c g ậ t đ ầ u. M ặ c dù không bi ế t L ụ c C ả nh Hàng khuyên m ẹ L ụ c nh ư th ế nào, nh ư ng cô có c ả m giác là anh đã thành công . “Nghe C ả nh Hàng nói, cha c ủ a cháu đã tái hôn ? ” V ẫ n còn chìm trong ni ề m vui thành công, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t h ơ i gi ậ t mình. Không nghĩ t ớ i L ụ c C ả nh Hàng cũng nói vi ệ c này cho m ẹ mình. Cô g ậ t đ ầ u, nh ắ c t ớ i vi ệ c này v ẫ n còn kích đ ộ ng “Cu ố i cùng đã k ế t hôn! M ẹ cháu đ ợ i cha đã nhi ề u năm nh ư v ậ y. ” L ậ p t ứ c h ồ i ph ụ c l ạ i . Bà m ẹ này t ự nhiên không ph ả i là nói t ớ i Li ễ u Chi Nhã, m ẹ L ụ c rõ ràng đ ể l ộ n ụ c ườ i “T ạ i sao đ ế n gi ờ m ớ i k ế t hôn? ” Cô x ấ u h ổ c ắ n môi d ướ i “B ọ n h ọ s ợ cháu không ch ị u đ ượ c. ” Có l ẽ r ấ t nhi ề u ng ườ i đ ề u gi ố ng nh ư m ẹ L ụ c tr ướ c đây luôn cho r ằ ng con cái trong gia đình không đ ủ cha m ẹ thì so v ớ i tr ẻ con nhà bình th ườ ng s ẽ ích k ỷ h ơ n m ộ t chút. Nh ư ng mà không nên xem nh ẹ , con cái trong gia đình không đ ủ cha m ẹ cũng vì tình yêu cha ho ặ c là m ẹ mình mà h ọ c đ ượ c cách không v ụ l ợ i . M ẹ L ụ c g ậ t đ ầ u hàm ý sâu s ắ c, hôm nay th ậ t gi ố ng nh ư chung k ế t, kỳ th ậ t cũng th ự c s ự là b ắ t đ ầ u . *** Sau khi v ề t ớ i nhà, thay qu ầ n áo xong B ạ ch Thu ầ n Khi ế t v ộ i vã ch ạ y đ ế n ôm l ấ y L ụ c C ả nh Hàng “R ố t cu ộ c là anh n ói nh ư th ế nào mà thuy ế t ph ụ c đ ượ c m ẹ anh? ” “H ả ?” Anh l ộ rõ có h ơ i không hi ể u nguyên nhân, nh ư ng mà m ộ t cu ộ c g ọ i ti ế p theo đã làm anh hi ể u rõ m ọ i đi ề u . Là m ẹ L ụ c g ọ i cho con mình, trong cu ộ c g ọ i cũng không nói nhi ề u, nh ư ng l ạ i nh ắ c t ớ i vi ệ c r ấ t quan tr ọ ng. Bà b ả o cu ố i tháng này có hai ngày cũng r ấ t t ố t, thích h ợ p đ ể k ế t hôn . “Ai g ọ i đ ấ y?” B ạ ch Thu ầ n Khi ế t nhìn ai đó v ớ i v ẻ m ặ t n ụ c ườ i mà h ỏ i . “Bí m ậ t. ” “V ậ y anh nói cho em bi ế t, anh nói nh ư th ế nào mà thuy ế t ph ụ c đ ượ c m ẹ anh? ” “Cái này, cũng là bí m ậ t.” Kỳ th ậ t anh cũng không rõ l ắ m m ẹ mình làm th ế nào đ ộ t nhiên g ậ t đ ầ u . Li ế c m ắ t xoáy vào anh, B ạ ch Thu ầ n Khi ế t t ứ c gi ậ n nh ư ng c ố ý nói “Có ph ả i khóc ôm chân m ẹ mà nói, thành toàn cho chúng con đi, thành toàn cho chúng con đi — “ Đi t ớ i đùa ngh ị ch ch ọ c ch ọ c vào m ặ t cô, L ụ c C ả nh Hàng c ườ i đ ế n đ ặ c bi ệ t ng ọ t ngào “Cũng không nói cho em bi ế t. ” Ch ế t ti ệ t, không nói thì đ ừ ng nói, đ ể nó tr ở thành bí m ậ t thiên c ổ đi! Ch ờ tên L ụ c C ả nh Hàng lão luy ệ n này nghĩ r ồ i khai ra s ự th ự c thì b ả n cô nãi nãi đây cũng không mu ố n nghe n ữ a ! “Nh ư ng mà có tin có th ể nói cho em. M ẹ anh nói cu ố i tháng có hai ngày r ấ t đ ẹ p, đ ể chúng ta ch ọ n m ộ t ngày. ” “Nhanh nh ư v ậ y? ” “R ấ t c ả m đ ộ ng ch ứ ? ” Phì… h ừ , nói c ứ nh ư là cô mu ố n mong m ỏ i đ ượ c s ớ m g ả cho anh v ậ y “Anh có th ể h ỏ i m ẹ mình h ộ em, c ử a hàng thú c ư ng c ủ a e m lúc nào khai tr ươ ng thì may m ắ n? ” “Mu ố n bi ế t à?” Ng ườ i nào đó c ườ i x ấ u xa . “Mu ố n ch ứ ! ” “V ậ y tr ướ c h ế t có quà cho m ẹ anh. ” “Đ ư a cái gì? Li ề n làm b ộ bi ế n thân thành tên đ ạ i ác ma v ậ t ng ử a h ọ B ạ ch nào đó “Món quà r ấ t quý . . . ”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro