Nt6
Toàn bộ đều là sô cô la trắng nha, nhất định khi tan vào trong sẽ rất đẹp." Ngón tay thon dài của Lê Diễm cầm lấy một viên sô cô la trắng xinh đẹp, chỉ như vậy thôi đã khiến cho Lâm Văn Tịch thấy giống như một tác phẩm nghệ thuật, ngón tay của nam nhân phi thường dễ nhìn. Thế nhưng lúc cảm nhận được động tác của nam nhân, Lâm Văn Tịch lập tức xấu hổ đến đỏ mặt, sao chủ nhân có thể nhét cái vật kia vào chỗ đó của mình chứ...
Lê Diễm tách hoa thần ở phía trên của Lâm Văn Tịch ra, nhẹ nhàng đẩy một viên sô cô la vào, "Phải ngoan ngoãn nuốt vào nha."
Tưởng tượng ra bộ dáng cái chỗ phấn hồng của Lâm Văn Tịch hộc ra sô cô la trắng đã bị hòa tan, Lê Diễm liền cảm thấy hưng phấn. Phải nhấm nháp người yêu ngon miệng ở trước mặt thật kỹ lưỡng mới được.
Cảm nhận được dị vật khiến cho thân thể Lâm Văn Tịch run lên, cứ cảm thấy rất kỳ quái... Cái vật kia ở trong chỗ đó của mình...
"Bên trong nóng quá nha, rất nhanh sẽ tan chảy thôi." Nam nhân cười cười còn cố ý đâm ngón tay vào, đẩy sô cô la vào càng sâu.
"A... Đừng..." Lâm Văn Tịch sinh ra một loại cảm giác sợ hãi, cứ cảm thấy càng ngày vật kia tiến vào càng sâu, nếu như không lấy ra được thì biết làm sao đây...
Dường như đã nhìn thấu Lâm Văn Tịch đang suy nghĩ cái gì, Lê Diễm cười cười, "Sau khi tiến vào liền tan chảy, chủ nhân sẽ liếm ra giúp em."
Lời nam nhân nói khiến Lâm Văn Tịch thoáng xấu hổ đôi chút, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ đến sắp nhỏ ra máu, thân thể lại không tự chủ được mà cảm thấy hưng phấn, đến cả phía trước cũng nhịn không được nên đã ngẩng đầu lên.
"Có cảm giác rồi sao?" Lê Diễm cười búng lên vật nhỏ đáng yêu ở phía trước.
"Ưm..." Lâm Văn Tịch ngượng ngùng đáp lại bằng một thanh âm nhỏ như tiếng muỗi kêu.
"Nhìn thử xem chỗ này của bảo bối có thể nuốt được bao nhiêu viên." Lê Diễm vừa cười vừa xé tiếp một viên sô cô la ra, "Viên này có nhân rượu nha, không biết sau khi tan ra sẽ có cảm giác gì, chỗ này của Tiểu Tịch có bị say không?"
Lại một viên nữa bị đẩy vào.
"A... Lạ quá a... Diễm..." Lâm Văn Tịch nghĩ không phải ở bên dưới say, mà là chính mình đã say rồi, cảm giác không khác gì uống rượu vậy, bởi vì động tác của nam nhân mà hai gò má cậu đã trở nên đỏ bừng.
Ngón tay của Lê Diễm lại đẩy một viên sô cô la khác đi vào, khuấy đều ở bên trong, cảm nhận được do độ nóng quá cao nên sô cô la đã bắt đầu tan chảy, rất nhanh tay của anh cũng bị thấm ướt đến dinh dính.
"Bà xã, sô cô la ăn có ngon không? Cái miệng nhỏ nhắn của em đã ăn hết 3 viên rồi đó nha."
Rõ ràng cảm giác rất kỳ quái, nhưng khi thấy nam nhân nở nụ cười nhìn vào mắt mình, Lâm Văn Tịch liền cảm thấy đầu óc nóng lên, "A... Ăn ngon... Rất ngọt..."
"Vậy ăn tiếp vài viên nữa đi." Nam nhân cười cười hài lòng, sau đó lại lột vỏ rồi nhét tiếp vài viên vào, để nó từ từ hòa tan ở bên trong, rất nhanh có vài giọt sữa trắng tản ra mùi thơm của sô cô la hương rượu nhàn nhạt chảy ra từ hoa huyệt phấn hồng của Lâm Văn Tịch. Lê Diễm nhìn thấy mà cả người khô nóng, nhớ tới hình ảnh chỗ đó chậm rãi chảy tinh dịch của mình ra, cái loại cảm giác dâm mỹ này khiến cho anh càng thêm hưng phấn.
Lê Diễm vươn tay vỗ vỗ vào mông của Lâm Văn Tịch, "Bảo bối, ngậm chặt vào, đừng để chảy ra ngoài nha." Bị nam nhân vỗ mông, tiểu huyệt siết chặt lại cứ như bị dọa cho hết hồn, thực sự ngậm chặt lấy dịch thể trắng sữa ở bên trong.
"Chủ nhân..."
"Không ăn nổi nữa hả?" Lê Diễm cười vươn lưỡi ra liếm lên môi của Lâm Văn Tịch, "Đổi sang chỗ khác ăn được chứ?"
"Dạ? Hả..." Lâm Văn Tịch còn chưa kịp hiểu ý tứ trong lời nói của nam nhân, Lê Diễm đã xé mở một viên nhét vào trong cúc huyệt bên dưới của Lâm Văn Tịch.
"A! Chủ nhân... Chỗ đó..." Dù sao đó cũng không phải là nơi trời sinh dùng để thừa nhận dục vọng, Lâm Văn Tịch cứ cảm thấy chỗ đó còn siết chặt hơn phía trước một ít, lúc này cảm nhận được dị vật cũng nghiêm trọng hơn. Lúc không tự chủ kẹp chặt lại còn có thể rõ ràng cảm nhận được viên đó đang chậm rãi mềm ra rồi nhỏ đi ở bên trong thân thể mình, cảm giác cứng rắn đã biến mất, hình như thứ đã hợp thành dịch thể lại muốn chảy ra bên ngoài.
"Không được... A... Chủ nhân... Nhiều quá..." Gần như cả hộp sô cô la đều sắp bị Lê Diễm bỏ vào trong hai cái tiểu huyệt của Lâm Văn Tịch, bên trên phải ngậm lại thật chặt để không cho một giọt nào chảy ra, phía dưới thì phải thừa nhận kích thích, Lâm Văn Tịch khó chịu không ngừng giãy dụa.
Lê Diễm thưởng thức bộ dáng xinh đẹp này của Lâm Văn Tịch, cố ý cong ngón tay lên chọc vào một điểm nhô lên bên trong cúc huyệt của em ấy, "A...ha... Không được... Chủ nhân... Sẽ chảy ra... A..."
Phía trước phía sau đã sắp nhịn không được, Lâm Văn Tịch từ bỏ ý định kêu nam nhân thả mình ra, nếu như để thứ này chảy ra ngoài sẽ khiến cho chăn nệm nhớp nhúa mất.
"Vậy ra đi." Lê Diễm hôn cậu, ngón tay ra vào càng lúc càng nhanh, phía dưới đã chảy ra không ít sô cô la trắng, Lê Diễm còn đưa lên môi liếm liếm, "Thực sự rất ngọt a, có mùi vị của Tiểu Tịch."
Lời nói của nam nhân khiến cho hai bên tai của Lâm Văn Tịch đều đỏ lên, cậu cảm thấy nam nhân trước mắt khêu gợi chịu không nổi, không biết thế nào cậu đã rướn người lên hôn anh, nhất thời hương vị ngọt ngào của sô cô la lan tỏa ra trong miệng của hai người, còn có mùi rượu nhàn nhạt khiến cho cả hai dần say mê, nhất thời hôn đến khó chia lìa.
Thấy Lâm Văn Tịch chủ động hôn tới như thế, Lê Diễm cũng nhiệt tình quấn lấy lưỡi của cậu, dây dưa một trận.
"A... Phía dưới sắp ra... A...ha..." Lê Diễm thả môi của Lâm Văn Tịch ra, đi xuống ngậm lấy hoa huyệt sắp chảy ra sô cô la lỏng, nhất thời hương vị ngọt ngào bao trùm cả khoang miệng, vốn Lê Diễm không quá thích đồ ngọt, thế nhưng vào giờ khắc này anh lại cảm thấy thứ này mỹ vị không gì sánh được.
"Bảo bối, ngọt quá." Cứ như là cảm thấy chưa đủ, Lê Diễm còn muốn vói đầu lưỡi vào bên trong liếm, đến cả cúc huyệt phía dưới cũng đồng dạng, đều bị Lê Diễm liếm sạch sẽ.
"A...ha... A..."
Phía dưới vừa thơm vừa ngọt, Lê Diễm dùng hai tay tách cặp mông của cậu ra, sau đó đâm đầu lưỡi vào càng sâu hơn.
"Ưm a... Không được... Chủ nhân... Đừng liếm nữa... Nhanh tiến vào đi..." Nam nhân liếm như vậy không khác gì sự tra tấn ngọt ngào, hai nơi đã quen được tận hưởng tình ái lúc này đây đều cảm thấy trống rỗng, kêu gào muốn được âu yếm.
Lê Diễm biết em ấy muốn, thế là anh vỗ vỗ vào mông của Lâm Văn Tịch, "Bảo bối, nếu muốn, tự nằm sấp lại, tách chỗ đó ra để ông xã tiến vào nha."
Lâm Văn Tịch nghe lời đứng dậy, xoay người lại nằm sấp ở trên giường, nhổng mông lên thật cao, quay đầu nhìn về phía nam nhân, đôi mắt trong veo như nước, "Chủ nhân muốn thao phía trước hay là phía sau?"
Bộ dáng Lâm Văn Tịch dâm đãng như vậy thiếu chút nữa đã khiến cho nam nhân không khống chế được, nhưng anh vẫn cố chịu đựng nói, "Tiểu tao hóa, không phải muốn sinh cục cưng cho ông xã sao? Em nói xem nên thao ở đâu đây?"
Lâm Văn Tịch đỏ mặt nhổng mông lên cao thêm một chút, dùng sức tách hoa huyệt ở phía trước ra, bởi vì tư thế như vậy nên đương nhiên cúc huyệt đã bày rõ ra ở trước mặt nam nhân, bên trên dính không ít nước, còn có sô cô la do nam nhân vừa mới liếm ra nữa. Đã thao nhiều thế rồi mà màu sắc vẫn còn đẹp như vậy, bụng dưới của Lê Diễm căng thẳng, chỉ cảm thấy hai chỗ đó của Lâm Văn Tịch đều là bảo vật.
"Chủ nhân... Bên trong ngứa quá... Nhanh tiến vào... Thao em đi..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro