Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

9

đã ấn định trước mà làm, em không phải khách khí mới nói vậy, là em thật tâm muốn thế.” Hoàng Tử Thao dùng ánh mắt kiên định đáp lại ánh mắt thăm dò của Ngô Phàm, “ Em có thể tự chăm sóc mình, giống như anh nói, em muốn học được làm thế nào để không sợ hãi nữa, học được cách chính mình đối mặt với mọi chuyện. Anh cứ yên tâm đi đi, anh dùng phương thức của anh để trở nên càng mạnh mẽ, em cũng có cách của mình để lớn lên, chờ đến khi chúng ta gặp lại nhau, sẽ để cho đối phương cảm thấy vui mừng cùng ngạc nhiên thật nhiều có được không.”

Ngô Phàm thực sự bị thuyết phục, anh đã từng nghĩ đến Hoàng Tử Thao sẽ nổi cáu, tìm đủ loại lí do để không cho anh đi, hoặc là giận dỗi anh, miệng lạnh lùng  không nói mặt nghiêm túc kháng nghị. Nhưng toàn bộ đều không phải, cậu cũng muốn bảo hộ mọi người, càng không phải chỉ mù quáng tiếp nhận tình yêu của anh, còn thay anh suy nghĩ, nghĩ sẽ cùng anh kề vai sát cánh bên nhau. Ngô Phàm cảm thấy được nỗ lực trước đây của mình đều rất đáng giá, đối với mọi nghi ngờ về chuyện Hoàng Tử Thao có phải hay không dựa vào phần thể chất của anh mà chấp nhận đoạn tình cảm này cũng hoàn toàn tan biến.

Ngô Phàm vùi mặt vào hõm cổ của cậu, hạnh phúc mà cười ra tiếng, khiến cho Hoàng Tử Thao đột nhiên lại trở thành không hiểu chuyện gì, vừa khẽ giãy dụa lại vừa muốn giải thích tiếp, liền bị người kia giữ lấy thân thể đang làm loạn mà nói “Anh biết, anh biết nên làm như thế nào rồi.”

 

ông phải có anh ấy hỗ trợ, cậu và Ngô Phàm có lẽ sẽ không ở bên nhau, hiện tại lại chỉ im lặng, vui vẻ nhìn đám tiểu quỷ bọn họ nói chuyện cười đùa.

“Tới bên kia thì nhanh chóng liên lạc với Ngô Phàm, sau đó báo tin cho tôi.”

“Cảm ơn Tuấn  Miên ca.”

“Ha ha, để cho Ngô Phàm tới cảm tạ tôi đi.”

“Được, Đô Đô đâu?”

“Sân bay nhiều người dương khí rất nhiều, cậu ấy không thể ra ngoài, ở lại bên trong này rồi.” Vừa nói vừa chỉ lên ngọc bội đeo trên cổ.

“Chuyến bay số hiệu XXX thuộc hãng hàng không Đông Phương Trung Quốc sắp cất cánh, đề nghị các hành khách chú ý đến tới gian lên máy bay…”

“Thay em nói từ biệt với Đô Đô, em đi đây, tạm biệt.”

Mọi người không ngừng vẫy tay, Hoàng Tử Thao một mình bước về phía trước trên con đường tới nước Mỹ xa xôi. Đêm trước khi đi còn hưng phấn tới mất ngủ, ở trên giường lăn qua lăn lại cả đêm, lúc này máy bay vừa mới cất cánh đã ngủ thật say, không biết ngủ qua bao lâu, mãi đến khi bên ngoài cửa sổ ánh nắng chói mắt chiếu tới làm cậu tỉnh giấc, dụi dụi mắt, cũng không biết là bay tới đâu, trong chốc lát liền nghiêng đầu. Cuối cùng có thể cách Ngô Phàm càng ngày càng gần. Cậu khẽ đưa tay sờ lên cửa sổ mạn máy bay “Ngô Phàm, em tới đây.”

________________TOÀN VĂN HOÀN _________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: