[Hoàn] Bạn cùng bàn
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ Rơm <3…
Tác giả: NyNy Phan
Thể loại: hiện đại, mỹ công mỹ thụ, cường cường, dụ dỗ, ngược. 1x1
Văn án:
Một thư kí "đặc biệt" lúc nào cũng thích quản chuyện của con trai boss mình.
Một lãng tử ăn chơi cố gắng đuổi cái đuôi mà cha hắn phái tới.
Một người cha kiêu ngạo thích kiểm soát mọi thứ.
Giằng co qua lại, chuyện dường như sáng tỏ lại ẩn trong đó bí mật không tưởng. Tốt xấu không phân biệt được, tương lai sẽ thế nào đây?
Bộ liên quan: Tổng tài là hài tử của ta
Nguồn ảnh: zerochan/Pixiv Id #548203
ĐÃ CÓ BẢN QUYỀN VÀ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.
Từ chối chuyển VER.
Published on Wattpad ONLY.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ Rơm <3…
Tên truyện: Tiểu Thiếp Không Dễ Làm (小妾不好當)Tác giả: Đào Giai Nhân (陶佳人) Converter: Củ LạcLink convert: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=139843 Editor: Y Nhã a.k.a Ryuu-chanThể loại: Xuyên sách, sủng, cổ dại.Độ dài: 145 chương + 2 ngoại truyệnTiến độ: Đã hoàn ^^Nhân vật chính: Dư Lộ - Tiêu Duệ Văn án: Dư Lộ xuyên qua, xuyên đến một quyển tiểu thuyết mà cô mới đọc xong. Không có xuyên thành nữ chính là nha hoàn đi theo Vương phi từ nhỏ, mà là thành một cái chướng ngại vật trên đường thành công của nữ chính. Dư Lộ nhìn nam chính đại nhân đang nhìn cô chằm chằm không chuyển mắt, trong lòng lệ rơi đầy mặt. Lời editor:Truyện cũng được đăng bên nhà mình, mời các nàng ghé qua xem: ryuuchanblog.wordpress.com…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Tác giả: Thương Sanh (từ 01-17)Về sau: Tui 😤😤😤😊😊🤪Thể loại: 1vs1, caoH, Full 😙😙😙Lang kỵ trúc mã tới, vòng giường lộng thanh mai. anh trai trúc mã - thân cao chân dài, thân thể cường kiện, đương nhiên phần cứng càng là tốt đến ko thể tốt hơn. Bị ăn mạt sạch sẽ nguyên mãn càng là bị các loại dạy dỗ. Play tại công viên, phòng tập thể hình, siêu thị, dã ngoại, thậm chí khi hít đất cũng có thể chơi, tập yoga, phòng bếp..P/s: Tìm được bộ truyện " CaoH" rất thích định nhảy hố cày nhưng mà chỉ có bản dịch, " khô cằn" quá cày ko trôi nên thoy. Bỏ công edit lại cho " màu mỡ " xíu dễ cày...❤…
Thể loại: nhất thụ nhất công, xã hội đen bá đạo mỹ công vs ôn nhu công tử mỹ thụ, H văn, ấm áp, ngọt ngào, chút ngược, đô thị tình duyên, thế gia, hắc bang.Văn Án:Rõ ràng đã bị cha cảnh báo qua nên tránh xa người nọ, nhưng cũng không cách nào kháng cự người nọ bá đạo tới gần. Người nọ là con riêng của đại ca hắc đạo, nhiều năm sống một mình bên ngoài, còn trẻ lại thành thục, mười mấy tuổi đầu đã là nhà đầu tư tài chính lớn. Người nọ tặng cậu đồng hồ, đưa cậu đàn Piano, ôm cậu lọt thỏm vào lòng nâng niu đôi tay dịu dàng cắt móng, đối với người khác lại chỉ nhận về một dáng vẻ khinh thường. Mười mấy tuổi đầu cuộc sống đã bị người nọ mạnh mẽ xâm lấn, không thể chống cự mà sa vào. Nhưng khi người nọ chiếm được cả thảy trái tim cậu, tâm trí lẫn tình yêu của cậu một cách triệt để sau lại hung hăng đẩy cậu ra. Trải qua bi kịch khôi hài đến khó tin khiến cậu trở nên lì lợm, nước lửa bất xâm. Cậu đã chân chính đánh mất năng lực yêu...Note: đây không phải là truyện của mình, mình chỉ là người đăng…
Hán Việt: Pháo hôi mỹ nhân bị điên phê cưỡng chế số mệnh (khoái xuyên )Tác giả: Tam Nhi Bất KiệtTình trạng: Còn tiếpTình trạng bản edit : đang editEditor : ShilinaThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , Tương lai , OE , Tình cảm , H văn , Song tính , NP , Chủ thụ , Cường thủ hào đoạt , 1v1Mất acc cũ lập acc mới viết lại , lần này mất là thôi nhé…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…
Thể loại: nhất thụ lưỡng công, hiện đại, 3P, song tính, sinh tử, hơi ngược, sủng.Nhân vật chính: Triển Tô Nam, Kiều Thiệu Bắc x Cố KhêEdit: Lenivy, Nấm RơmTại sao?Khi nhìn thấy khuôn mặt giân dữ của Thiệu Bắc và Tô Nam, suy nghĩ của Cố Khê chính là: Tại sao?Cuối cùng thì cậu đã làm gì sai?Cơn đau từ thể xác không thể nào so sánh với sự tổn thương trong tim.Liệu rằng điều đó có đúng? Cố Khê mang theo vết thương đó luôn tự hỏi bản thân mình.Bí mật của thân thể cùng với một bí mật khác.Vì nó mà nhất định cậu phải sống sót, phải cắn răng chịu đựng.....Mười hai năm, tất cả đều muối bỏ biển...Gặp lại nhau, nỗi niềm xúc động cùng sự bi thương giờ chỉ còn lại sự bình thản...Cậu vẫn là Cố Khê nhưng là một Cố Khê đã thay đổi.Tựa như dòng suối đã chảy xuôi thì vô phương chảy ngược lại.TRUYỆN ĐĂNG CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ NÊN ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU NHÁ !…