Giấc mơ thứ Tám
"Ba!"
Jungkook giật mình tỉnh giấc. Giấc mơ ấy chẳng phải ác mộng. Nó thậm chí là một giấc mơ đẹp về biển, về tuổi thơ, về ngôi nhà Hanok ngày xưa của cậu. Nhưng Jungkook cảm thấy khó hiểu. Ba của cậu. Lại xuất hiện trong giấc mơ với vai trò là bạn của Jungkook và Jimin.
Jungkook ấy, có phải là cậu hay không?
Hay chỉ là một Jungkook khác trong ký ức của Jimin?
Bây giờ đã là 5 giờ sáng. Và Jungkook quyết định không để phí bất kỳ giây phút nào trong kỳ nghỉ này.
Nhà cậu cách biển khoảng 10 phút đi bộ, đi ngang qua một chợ cá nổi tiếng và một ngôi đền. Mẹ Jungkook từng nói ngôi đền đó vừa linh thiêng vừa kỳ lạ. Chẳng biết kỳ lạ như thế nào, cậu chỉ biết rằng ngôi đền ấy luôn sáng đèn, luôn rực rỡ, chẳng bao giờ nhìn thấy sự u tối bí ẩn của những ngôi đền cổ.
Đường ra biển vào 5 giờ rưỡi sáng đông đúc hơn cậu nghĩ. Các cô các dì đang tấp nập ở chợ cá, kẻ bán người mua, giống như những gì trong ký ức của cậu về vùng biển nhỏ bé này.
- Jungkookie hả con? Trời ơi xem nó lớn nhanh chưa kìa? Bà Han đâu rồi? Ra xem con trai của ông Yoonjae này!
- Cái bà Lee này, mới sáng ra đã náo nhiệt rồi! Jungkook hả con? Không nhận ra là con nhà Jeon luôn đó! Giống thằng Jungkook hồi xưa ghê nhỉ?
Jungkook hồi xưa? Vậy là trước đây từng có một Jungkook sống ở đây rồi sao?
- Trời ơi nói nhỏ thôi, thằng bé nghe thấy bây giờ! Ah...haha đừng để ý nha con!
- Dạ! Con chúc hai bác hôm nay bán đắt nhé!
Jungkook lại tiếp tục đi ra biển, trong đầu ngập tràn những câu hỏi không có lời giải đáp. Phải chăng việc cậu mơ thấy Jimin không phải là ngẫu nhiên? Phải chăng ông trời muốn nói với cậu một điều gì đó?
Những suy nghĩ cứ bủa vây lấy Jungkook cho đến khi cậu nhận ra mình đang đứng trên cát với từng cơn sóng biển vỗ vào bàn chân. Biển Busan đẹp như tranh vẽ. Mặt trời đang dần nhô lên khỏi mặt nước, đằng xa kia có thể thấy những mõm đá nhô lên đón từng đợt sóng, nước biển thì xanh biếc như màu trời. Jungkook thề rằng đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được hoàn toàn vẻ đẹp của bãi biển này và nó sẽ luôn là bãi biển đẹp nhất trong lòng cậu.
Giấc mơ giữa trưa của cậu không khiến Jungkook giật mình như lúc sáng. Cậu thấy mình đang đuổi theo ba cậu - Yoonjae nhỏ - chạy vào tiệm tạp hóa ở góc đường, mua hai cây kem và cùng liếm láp những giọt mùa hè tươi mát giữa cái nắng oi ả của vùng biển. Cảnh tượng yên bình, hạnh phúc mà tưởng chừng như Jungkook chỉ tìm thấy trong giấc mơ hoặc những mảnh ký ức vụn vặt thời thơ ấu.
Và tất nhiên, chẳng có bóng dáng của Jimin...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro