👑Bài ca đoàn kịch (4)
◎ Dấu tay máu ◎
Vân An bị bắt cùng Trình La Kinh đến sân khấu, tất cả các diễn viên trong đoàn kịch đều đã có mặt, ngồi ở ba hàng ghế đầu tiên ngay giữa phòng.
Mọi người không ngồi quá sát nhau, có vài chỗ ngồi lẻ tẻ rải rác. Vân An ngay lập tức chọn một chỗ ở chính giữa hàng để ngồi xuống. Chỉ khi ngồi giữa đám đông, cậu mới cảm thấy an toàn hơn.
Chỉ khi ngồi xuống, Vân An mới nhận ra lý do vì sao chỗ này vẫn còn trống, bởi vì người ngồi bên trái cậu là Hoa Cương.
Nhớ lại những cuộc trò chuyện của các đồng nghiệp trong đoàn kịch lúc ăn sáng, Vân An trở nên lo lắng, khuôn mặt trắng trẻo của cậu ửng lên chút đỏ.
Các diễn viên trong đoàn kịch nói rằng Hoa Cương không thích có người ngồi bên phải mình, nghe nói chỗ đó được để lại cho người bạn gái đã mất của hắn. @ThThanhHinVng
Đó là một lý do có vẻ kỳ quặc nhưng vì Hoa Cương có ngoại hình điển trai và địa vị đặc biệt trong đoàn kịch nên mọi người đều tự nguyện tôn trọng ý muốn của hắn.
Vì vậy, vị trí bên phải của Hoa Cương luôn trống.
Khi Vân An ngồi xuống, ánh mắt của Hoa Cương chỉ thoáng qua người cậu trong giây lát, làm Vân An càng thêm bối rối, cảm giác như mình vừa quấy rầy điều gì đó.
Cậu lúng túng đứng dậy, đôi tai mềm mại ửng hồng.
Vân An định tìm một chỗ khác để ngồi nhưng thời gian tập hợp đã gần đến, và các chỗ ở ba hàng ghế đầu đã đầy. Đạo diễn cũng từ hậu trường bước ra chuẩn bị bắt đầu buổi họp.
Vân An siết chặt góc áo với đôi tay trắng xanh, môi cậu tái nhợt khẽ mím lại, chỉ có thể ngồi lại chỗ cũ.
Cậu không dám quay sang nhìn biểu cảm của Hoa Cương, chỉ khẽ thì thầm một lời xin lỗi.
Không biết Hoa Cương có nghe thấy lời xin lỗi của cậu hay không nhưng Vân An cảm nhận được hắn đã rời mắt khỏi mình. Điều này khiến cậu thở phào nhẹ nhõm.
"Vân An, em không muốn thử tranh vai diễn nàng tiên cá nhỏ sao?" Trình La Kinh không biết từ khi nào đã đổi chỗ ngồi bên phải của Vân An, nói nhỏ vào tai cậu.
Vân An không thích khoảng cách gần gũi như vậy, cậu hơi nhíu mày và khẽ đáp: "Đạo diễn đã chọn xong nữ chính rồi mà."
Vì vậy, mới gọi toàn bộ đoàn kịch đến họp.
"Đúng là đã chọn, nhưng không phải là quyết định cuối cùng." Trình La Kinh nói với vẻ đắc ý. Đây là thông tin gã ta vừa nghe ngóng được. "Anh nghe các diễn viên khác nói rằng thực ra đạo diễn vẫn chưa thực sự chọn được người phù hợp. Hôm nay chỉ là tạm thời thôi, nếu có người diễn tốt hơn, vai diễn vẫn có thể thay đổi."
"Nhưng... tôi không thể làm được." Vân An cúi đầu nhìn bộ váy của mình, cậu không quên nhân vật của mình, không biết hát hay nhảy múa.
Mặc dù《 Bài Ca Bi Thương Của Biển 》không phải là một vở nhạc kịch hay kịch múa, nhưng trong phần mở đầu của câu chuyện, nữ chính là nàng tiên cá đã thu hút nam chính là thiếu gia bởi giọng ca du dương của mình.
"Không sao, không biết hát hay nhảy múa cũng không vấn đề gì." Trình La Kinh đặt tay lên vai Vân An và bóp mạnh.
Qua lớp vải mỏng manh, da thịt mềm mại của Vân An làm Trình La Kinh nhớ lại những chuyện xảy ra đêm qua trong phòng tắm. Trình La Kinh không thể kiềm chế suy nghĩ của mình, cảm giác phấn khích lại trỗi dậy.
"Đoàn kịch có nhiều nữ diễn viên tài năng, tôi không có cửa đâu." Vân An nhẹ nhàng lắc người để tránh bàn tay của Trình La Kinh.
Cậu ghét việc Trình La Kinh luôn động tay động chân như vậy, rất chán ghét!
"Em xinh đẹp như thế, sao có thể không có cửa chứ?" Trình La Kinh buột miệng nói.
Trong cả đoàn phim, không có nữ diễn viên nào xinh đẹp hơn Vân An. Nếu để một mỹ nhân như cậu đóng vai phụ thì thật là quá lãng phí.
Hơn nữa...
Trình La Kinh trong lòng đang tính toán cẩn thận, rõ ràng việc chọn nữ chính của《 Bài Ca Bi Thương Của Biển 》chính là bước đột phá cho nhiệm vụ lần này.
Vân An là người nhút nhát và dễ bị thuyết phục, Trình La Kinh rất tự tin về việc có thể thuyết phục cậu. Nếu Vân An thực sự có thể trở thành nữ chính trong lần công diễn thứ ba của《 Bài Ca Bi Thương Của Biển 》, điều này sẽ mang lại lợi ích rất lớn cho nhiệm vụ của Trình La Kinh.
Dù sao, Vân An chỉ là một NPC có vẻ ngoài đẹp đẽ. Ngay cả khi cậu chết, chỉ cần vì nhiệm vụ của gã thì cái chết của cậu cũng có ý nghĩa. Trình La Kinh thản nhiên nghĩ vậy.
Càng nghĩ, Trình La Kinh càng cảm thấy mình đúng. Gã ta không ngừng khuyến khích Vân An, mãi đến khi đạo diễn lên sân khấu bắt đầu nói chuyện thì mới miễn cưỡng dừng lại.
Vân An im lặng, chỉ cúi đầu, không để lộ cảm xúc trong đáy mắt. @ThThanhHinVng
【Hệ thống, nếu tôi không phải là người chơi, có lẽ tôi sẽ thực sự tin rằng Trình La Kinh là đang tốt với tôi.】
Vì cũng là người chơi nên Vân An biết Trình La Kinh không hề có ý tốt.
Trong một trò chơi kinh dị như thế này, Vân An đã chuẩn bị tâm lý rằng những người chơi khác sẽ không đặc biệt thân thiện. Nhưng cậu không ngờ rằng, không chỉ NPC mà ngay cả người chơi cũng không coi trọng mạng sống của người khác.
【Lòng người khó đoán, bạn trai của cậu đã dạy cho cậu một bài học thực tế đấy.】
Hệ thống ngừng lại vài giây rồi nói tiếp: 【Nhưng tôi nghĩ ý tưởng của anh ta, dù không tốt lành gì, vẫn rất đáng cân nhắc.】
Vân An ngạc nhiên.
【Nhiệm vụ của cậu là tìm ra kẻ phá hoại buổi công diễn. Ngay cả khi cậu luôn ở bên cạnh Hoa Cương để giảm thiểu khả năng gặp phải quỷ, nhưng nếu nhiệm vụ thất bại, kết cục của cậu cũng sẽ không tốt hơn.】
Hệ thống nói rất khéo léo.
Nếu không hoàn thành nhiệm vụ, người chơi chỉ có một kết cục, đó là bị những con quỷ trong trò chơi tra tấn đến chết, trở thành nguồn dinh dưỡng cho chúng.
【Giả sử cậu có thể trở thành nữ chính trong lần công diễn thứ ba của《 Bài Ca Bi Thương Của Biển 》, rất có khả năng cậu sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Sau khi hoàn thành, cậu sẽ không phải đối mặt với những con quỷ này nữa.】
Như biết Vân An sẽ không dễ dàng đồng ý, hệ thống tiếp tục đưa ra một lời dụ dỗ lớn đối với cậu.【Điều quan trọng nhất là, khi trở thành nữ chính, cậu sẽ phải diễn đôi với nam chính Hoa Cương. Điều này sẽ cho cậu một lý do để ở bên hắn suốt ngày và cậu sẽ không còn gặp phải chuyện giống như đêm qua, khi bị quỷ anh tìm tới.】
Vân An không quá chấp nhất việc hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng ý tưởng không phải đối mặt với những con quỷ nữa thì thực sự làm cậu động lòng.
Cậu không thể ngăn mình liếc mắt về phía Hoa Cương đang ngồi bên trái. @ThThanhHinVng
Ánh đèn màu vàng ấm chiếu lên khuôn mặt Hoa Cương, làm nổi bật những đường nét góc cạnh. Ánh mắt của hắn nghiêm túc và tập trung nhìn về phía đạo diễn. Nếu đến gần hơn, còn có thể thấy những sợi lông tơ tinh tế trên mặt hắn lấp lánh dưới ánh đèn.
Vân An cảm thấy Hoa Cương không giống một NPC, mà giống một con người thật sự.
Nếu có thể ở bên cạnh hắn mãi, có lẽ những con quỷ kia sẽ không tìm đến cậu nữa.
Nhưng...
Nghĩ đến cuộc trò chuyện tối qua trước cửa phòng tắm, Vân An lại lặng lẽ thu ánh mắt về. Dường như Hoa Cương không thực sự thích cậu, mặc dù hắn đã cứu cậu ba lần.
Giữa nỗi sợ bị quỷ tra tấn và việc biết rõ người khác không thích mình nhưng vẫn phải cố gắng bám víu, Vân An chỉ có thể chọn một.
Khi cậu còn đang rối rắm, đạo diễn trên sân khấu bất ngờ công bố tên của nữ chính đã được chọn.
Vân An sững sờ vài giây mới phản ứng lại, nữ chính mới được chọn là một người mà cậu có chút quen thuộc. Đó là nữ diễn viên hôm qua đã đóng vai chị gái của nữ chính.
Khi đó, Vân An đã tận mắt thấy cô ấy quay đầu 180 độ, trên người còn có những vết bầm lớn và mùi hôi thối của xác chết. Nhưng chỉ trong chớp mắt, cô ấy đã trở lại bình thường.
Vân An không biết liệu những gì mình thấy trên sân khấu hôm qua là thật hay chỉ do nỗi sợ hãi của bản thân mà sinh ra ảo giác.
Nhưng trong lòng cậu có một dự cảm không lành.
Hôm qua, cậu đã thấy hai nữ diễn viên trên sân khấu có dấu hiệu "biến đổi." Một người đã chết ngay tại chỗ, người còn lại hôm nay lại được chọn làm nữ chính mới. Liệu đây có phải chỉ là trùng hợp thôi không?
Trên sân khấu, đạo diễn vẫn đang lớn tiếng gọi tên nữ chính mới nhưng gọi mãi vẫn không có ai trả lời.
Dưới sân khấu, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao, tìm kiếm xung quanh. Cuối cùng có người đáp: "Chị Hân hôm nay hình như không đến đoàn kịch." @ThThanhHinVng
Đạo diễn cau mày trên sân khấu, nhỏ giọng chửi thề và phân công trợ lý nhanh chóng liên lạc với người đó.
Nữ chính của buổi họp mặt quan trọng này lại không có mặt!
Biết rằng cô ấy không đến, cảm giác lo lắng và hoảng sợ trong lòng Vân An càng tăng cao. Cậu đan những ngón tay trắng nõn vào nhau, bóp mạnh, căng thẳng đến mức đầu ngón tay trở nên trắng bệch.
Năm phút sau, trợ lý từ hậu trường chạy đến chỗ đạo diễn, thở hổn hển, ánh mắt đầy sợ hãi. Khi nói chuyện, giọng người đó run rẩy.
"Đạo, đạo diễn, chị Hân... cô ấy... không thể diễn được." Trợ lý sợ đến mức giọng mang theo tiếng nức nở, vang vọng khắp hội trường qua micro trên sân khấu. "Gia đình cô ấy vừa gọi điện thoại nói rằng... cô ấy đã chết!"
"Cái gì? Đã chết?" Đạo diễn không tin nổi. "Chết như thế nào?"
Trợ lý lắc đầu, trông như sắp khóc, lời nói trở nên lộn xộn.
"Không biết... Không ai có thể nói rõ. Gia đình cô ấy nói rằng cô ấy chết đuối trong bồn tắm, nhưng cửa phòng tắm lại bị khóa từ bên trong. Điều quan trọng là..."
"Mấu chốt là trong toàn bộ phòng tắm đều đầy dấu tay máu đỏ tươi! Là dấu tay của trẻ con!"
Như có một cơn gió lạnh lẽo thổi qua khiến cho toàn thân Vân An như đông cứng lại, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt. @ThThanhHinVng
*Tác giả có lời muốn nói:
Hoa Cương: Cấm bịa đặt!
Quỷ anh: Hắc hắc, chị xinh đẹp không cho dán dán, chỉ có thể tìm tiếp chị khác ~
🌟 Luôn ủng hộ việc mọi người tìm lỗi edit (lỗi chính tả/câu từ mà mọi người thấy không phù hợp với ngữ cảnh), có thể để lại bình luận và mình sẽ sửa.
❤️ Mong mọi người bình luận / góp ý một cách nhẹ nhàng và văn minh ạ!!! Xin cảm ơn ạ!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro