Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

👑Bài ca đoàn kịch (16)

◎ Kịch bản ◎

Sau khi bị quỷ anh dọa suốt nửa đêm, Vân An cứ nghĩ rằng nửa đêm về sau mình sẽ ngủ không yên, nhưng không ngờ lại có một giấc ngủ ngon lành.

Có lẽ là do Hoa Cương nằm bên cạnh, ngay cả trong giấc ngủ, Vân An cũng có thể ngửi thấy hương thơm dễ chịu trên người hắn, một mùi hương giống như cỏ xanh mùa xuân pha lẫn với mùi tuyết chưa tan trên núi quanh năm.

Hương thơm đó như hương an thần, giúp Vân An thư giãn thần kinh căng thẳng.

Khi Vân An tỉnh dậy, Hoa Cương đã rời giường. Sau khi cả hai cùng rửa mặt xong thì rời ký túc xá nhưng Vân An quên lấy quần áo tắm, nên phải quay lại phòng một lần nữa. Vân An không dám đi một mình, cậu nhờ Hoa Cương đi cùng.@ThThanhHinVng

Nhưng Hoa Cương dù sao cũng là con trai, không tiện vào ký túc xá nữ nên Vân An để hắn ở ngoài cửa chờ, còn mình thì đi vào.

Vừa vào phòng, Vân An nghe thấy tiếng nước chảy từ phòng rửa mặt, có chút ngạc nhiên, vì đã 9 giờ sáng, bình thường giờ này Sở Nguyệt đã ra ngoài từ lâu.

Nghe thấy tiếng mở cửa, Sở Nguyệt chưa kịp lau khô mặt liền vội vàng chạy ra từ phòng rửa mặt, nhìn thấy Vân An thì ánh mắt bỗng sáng lên.

"Tối qua cậu đi đâu vậy? Sao không về ký túc xá ngủ? Gọi điện cho cậu mà cậu cũng không nghe máy, làm tớ lo chết đi được." Sở Nguyệt trách móc.

Nhìn vẻ lo lắng của Sở Nguyệt, Vân An có chút áy náy. Tuy thời gian ở chung với Sở Nguyệt không lâu, nhưng Vân An cảm nhận được tình cảm chân thành mà Sở Nguyệt dành cho mình.

Sở Nguyệt là một diễn viên bình thường trong đoàn phim, Vân An không muốn cô phải lo lắng, nên tóm tắt sự việc, chỉ nói rằng tối qua diễn tập với Hoa Cương muộn quá nên ở lại phòng hắn ngủ.

Vân An vốn có thể nói dối nhưng mấy ngày tới cậu sẽ phải dính lấy Hoa Cương như hình với bóng, dù có nói dối với Sở Nguyệt thì cũng chẳng giấu được bao lâu nên Vân An quyết định nói thật.Vừa nghe Vân An nói xong, sắc mặt Sở Nguyệt lập tức thay đổi.

Cô giận dữ nhưng lại xen lẫn nỗi đau đớn, nhìn Vân An nói: "Sao cậu lại ở bên Hoa Cương? Trước đây tôi đã nói với cô rồi mà? Tôi đã bảo cậu tránh xa Hoa Cương và Lâm Lương, tại sao cô không nghe lời tôi?"

Vân An hơi thắc mắc, cậu biết Sở Nguyệt không thích Lâm Lương vì tính cách đào hoa của anh, nhưng tại sao ngay cả Hoa Cương cô cũng tránh xa?

Cậu hỏi Sở Nguyệt điều mình đang thắc mắc. Giọng Sở Nguyệt chững lại, vẻ mặt rõ ràng có chút mất tự nhiên. Cô không trả lời thẳng câu hỏi của Vân An, chỉ úp mở nói: "Tóm lại, Hoa Cương không phải người tốt. Vân An, cô phải tin tôi, tôi sẽ không hại cô đâu, cô nên tránh xa họ càng xa càng tốt!"

"Đám đàn ông đó! Không ai ra hồn cả!"

Giọng Sở Nguyệt trở nên kích động, khuôn mặt xinh đẹp cũng vì vậy mà trở nên méo mó khiến Vân An sợ hãi.@ThThanhHinVng

Hai người chưa kịp nói thêm câu nào thì tiếng gõ cửa vang lên, Hoa Cương đứng ngoài cửa, giọng nói ôn hòa truyền vào, có chút thắc mắc: "Vân An? Cô ở trong đó có sao không?"

"Không sao, không sao." Vân An vội vàng trả lời: "Tôi ra ngay đây."

Buổi sáng cần đi tập luyện, Vân An cũng không có thời gian nói chuyện nhiều với Sở Nguyệt, cậu nhẹ nhàng vỗ vai cô, định nói rằng chờ có thời gian sẽ tâm sự sau, vì Vân An cảm thấy Sở Nguyệt hẳn phải biết nhiều điều mới có phản ứng cực đoan như vậy.

Nhưng khi Vân An chạm vào, Sở Nguyệt theo phản xạ tránh ra, cô ngây người nhìn ra cửa, mắt lộ vẻ sợ hãi và hoang mang.

Vân An nhíu mày, Sở Nguyệt đang sợ Hoa Cương sao?

Nhưng khi Vân An nhìn kỹ lại thì Sở Nguyệt đã trở lại vẻ nhút nhát, co cụm như trước, dường như vừa rồi chỉ là ảo giác.

"Hoa Cương chắc đang đợi, hai người còn phải tập luyện buổi sáng, mau đi đi." Sở Nguyệt nói nhỏ khi thấy Vân An thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi, cô lại níu tay cậu, vẻ mặt buồn bã nói: "Hoa Cương tính tình không tốt, Vân An, cô đừng chọc anh ấy tức giận."

Vân An ngơ ngác gật đầu, rời ký túc xá rồi mà vẫn còn nghĩ mãi về lời nói của Sở Nguyệt khi nhìn thấy gương mặt sắc nét của Hoa Cương đi bên cạnh. Hoa Cương tính tình không tốt sao?

Vân An chưa bao giờ thấy hắn nổi giận, nhưng lạnh lùng xa cách thì đã từng vài lần.

Nhưng Vân An nhanh chóng không còn thời gian suy nghĩ về lời nói của Sở Nguyệt, sau khi ăn sáng xong thì đạo diễn liền vội vàng dẫn mọi người vào hậu trường bắt đầu tập diễn.

Nhờ có Hoa Cương tập dợt trước đêm qua nên Vân An lần này tuy còn hơi lúng túng nhưng vẫn tạm qua được cửa của đạo diễn, chỉ là vẫn còn vài chỗ chưa quen lời thoại.

Đạo diễn yêu cầu Vân An đọc lại kịch bản, Vân An quan sát sắc mặt đạo diễn, cẩn thận nói: "Đạo diễn, em không có kịch bản."@ThThanhHinVng

Không ai đưa kịch bản cho Vân An, tối qua khi tập dợt cậu còn phải dùng kịch bản của Hoa Cương. Có vẻ như cả đoàn kịch đều ngầm hiểu rằng Vân An sẽ giống hai nữ diễn viên trước, đã thuộc lòng kịch bản.

Vân An vẻ mặt khổ sở, thực ra cậu cũng không quá thích đóng vai diễn này.

Biết Vân An không có kịch bản, đạo diễn lập tức nổi giận, trong phòng hậu trường nổi trận lôi đình, mắng tổ kế hoạch không tiếc lời vì làm trễ tiến độ diễn tập, mọi hành vi cản trở tiến độ biểu diễn đều là không thể tha thứ trong mắt đạo diễn!

Tổ kế hoạch hốt hoảng vội vàng đi tìm kịch bản cho Vân An, trong khi chờ, Vân An phải đi hóa trang và sẽ tiếp tục tập luyện khi đã có kịch bản.

Hóa trang là một công việc khá rườm rà, Vân An không biết gì cả, chỉ để chuyên viên trang điểm tùy ý bôi vẽ trên mặt mình. Khi chuyên viên trang điểm yêu cầu nhắm mắt để vẽ mắt, một giọng nói lạ bỗng vang lên sau lưng cậu.

"Vân An, kịch bản của cậu đặt trên bàn rồi đó."

Nói xong, có tiếng bước chân rời đi.

Khi Vân An mở mắt ra, trên bàn trang điểm quả nhiên có một cuốn kịch bản dày cộp với bìa hơi cũ, như thể đã được dùng qua nhiều lần. Vân An đoán có thể là do tổ kế hoạch quên không đóng dấu kịch bản mới nên đã lấy tạm một cuốn đã dùng trước đó cho cậu.

Vân An cũng không để ý chuyện đó, tranh thủ lúc chuyên viên trang điểm làm việc thì cầm kịch bản lên, mở ra và lật từng trang xem.

Chỉ là... khi nhìn vào tập kịch bản dày như một viên gạch này, Vân An thắc mắc, tối qua kịch bản của Hoa Cương xem qua hình như đâu có nhiều như thế?

Thời gian có hạn, Vân An mở trang đầu tiên.

Ban đầu trong vở kịch《 Bài Ca Bi Thương Của Biển 》, Vân An chỉ đóng vai thị nữ của người chị bên cạnh nhân vật nữ chính. Sau đó, cậu được đạo diễn thăng lên thành chị của nàng tiên cá, và giờ lại được đổi thành vai nữ chính.@ThThanhHinVng

Khi đóng vai hai nhân vật trước, Vân An chưa từng xem qua kịch bản hoàn chỉnh, chỉ nhận những phần kịch bản ngắn thuộc về nhân vật của mình, vì hai nhân vật đó cũng không có nhiều thời gian xuất hiện.

Đây là lần đầu tiên Vân An xem kịch bản hoàn chỉnh của《 Bài Ca Bi Thương Của Biển 》.

Mặc dù hệ thống trước đó đã giới thiệu sơ qua về cốt truyện, nhưng Vân An vẫn có chút tò mò.

Mặc dù kịch bản này đã qua sử dụng nhưng nó được bảo quản rất tốt, không bị cuộn hay nhăn, bên trong cũng không có bất kỳ vết bẩn nào. Có vẻ như khi được sử dụng, nó đã được người ta trân trọng rất nhiều.

Vân An đã chuẩn bị tâm lý rằng đây có thể là kịch bản mà một nữ diễn viên nào đó trước đây đã sử dụng. Nhưng khi mở ra và thấy rất nhiều đoạn lời thoại của nữ chính đã được đánh dấu bằng bút dạ quang, tim cậu vẫn không khỏi khựng lại.

Cậu lật nhanh qua nửa đầu cuốn kịch bản và khi nhìn thấy phần tiếp theo của cốt truyện, cậu nhíu mày.

Cậu vẫn nhớ hệ thống từng nói với cậu về nội dung câu chuyện.

Một người thừa kế giàu có, đẹp trai vì giọng hát mà gặp và yêu một nàng tiên cá xinh đẹp trên biển. Nàng tiên cá đã sử dụng ma thuật để tạm thời biến chiếc đuôi cá của mình thành hai chân, và cùng vị thiếu gia trải qua một hành trình khó quên trên biển.

Nhưng khi thuyền cập bến, nàng tiên cá không thể đi theo thiếu gia lên bờ và đành phải rời xa.

Thiếu gia vô cùng đau lòng khi nàng tiên cá bỏ đi mà không nói lời nào, thậm chí còn hủy bỏ hôn ước với vị hôn thê của mình và thề rằng nhất định phải tìm lại nàng tiên cá để kết hôn với nàng.

Nàng tiên cá cảm động trước tình cảm sâu đậm của thiếu gia nên đã hy sinh giọng nói và tiếng hát của mình để đổi lấy cơ hội biến đuôi cá thành đôi chân mãi mãi.

Nàng tiên cá không thể nói chuyện và cũng không thể ca hát nữa nhưng cuối cùng nàng và thiếu gia lại gặp nhau. Tuy nhiên, họ phải đối mặt với những trở ngại đến từ gia đình và chủng tộc của mình.@ThThanhHinVng

Kết thúc câu chuyện là thiếu gia từ bỏ mọi thứ để trở về biển với nàng tiên cá và họ sống hạnh phúc bên nhau.

Lúc đọc xong, Vân An còn thảo luận với hệ thống rằng cốt truyện này giống như phiên bản hiện đại của《 Nàng tiên cá 》, chỉ là cái kết có chút khác biệt.

Tuy nhiên, khi Vân An đọc kịch bản trên tay, cậu phát hiện ra kết thúc của câu chuyện không giống như những gì hệ thống đã nói. Kết thúc trong kịch bản là nàng tiên cá từ bỏ gia đình và thân phận của mình, biến thành một con người thực sự và luôn ở bên cạnh thiếu gia.

Thậm chí, kịch bản còn không nhắc đến việc liệu họ có kết hôn hay không.

Vân An xem xong cái kết này, cảm thấy không thoải mái và nhíu mày. Nhưng dường như câu chuyện vẫn chưa kết thúc ở đây, cậu tiếp tục lật các trang tiếp theo. Phần sau của kịch bản dày cộm này kể về một câu chuyện mới, giống như câu chuyện mà hệ thống đã từng nói với Vân An.

《 Bài Ca Bi Thương Của Biển 》có hai phiên bản kịch bản sao?

Vân An nghi ngờ hỏi chuyên viên trang điểm. Người này trả lời: "Đúng vậy, ban đầu chúng tôi đều cảm thấy phiên bản đầu tiên khá ổn, mọi người đã bắt đầu tập luyện rồi nhưng biên kịch bỗng nhiên cảm thấy không hài lòng và đã sửa lại cái kết."

"Phải nói thật lòng, phiên bản sau sửa lại không còn thực tế nữa. Nam chính có tiền, có quyền, làm sao lại đi theo một nàng tiên cá xuống đáy biển sống được? Cả câu chuyện tình yêu này chỉ là để lừa gạt các cô gái trẻ thôi."

Vân An lật xem kịch bản, và nhận ra rằng suy nghĩ của người chủ trước của kịch bản này khá giống với chuyên viên trang điểm.

Trong phần nhận xét của phiên bản đầu tiên, người chủ cũ còn viết rằng cô cảm thấy nam chính là một người chân thành, mạnh mẽ và đáng để trao gửi cuộc đời. Nếu có thể gặp được một người đàn ông như vậy trong đời thực thì thật tốt.@ThThanhHinVng

Nhưng khi đến phiên bản thứ hai, suy nghĩ của người này đã thay đổi. Sau khi cái kết bị sửa đổi, cô giận dữ viết: "Một người đàn ông đầy dối trá sẽ sẵn sàng từ bỏ tất cả để ở bên người mình yêu sao? Không đời nào! Người anh ta yêu nhất mãi mãi chỉ là bản thân anh ta thôi!"

"Kẻ lừa đảo! Tôi hận anh! Tôi hận anh!"

Ba chữ "Tôi hận anh" được viết bằng bút đỏ, ngay tại phần cuối của kịch bản, đỏ chói mắt như máu tươi khiến ai nhìn vào cũng cảm thấy nhức mắt.

Vân An chỉ dám nhìn thoáng qua, rồi không dám xem tiếp. Cậu không biết người chủ trước của kịch bản này đã trải qua những gì nhưng khi nhìn thấy những dòng chữ đỏ thẫm đó và nỗi đau ẩn sau sự phẫn nộ, cậu có thể cảm nhận được nỗi thống khổ của người đó.

Cảm giác này thực sự không dễ chịu chút nào. Vân An nhắm mắt lại, nghỉ ngơi trong chốc lát để lấy lại sự bình tĩnh.

Cậu đoán rằng người chủ cũ của kịch bản có thể là Lâm Thần - người bị chiếc đèn trên sân khấu rơi xuống trúng và chết. Cô đã trao trọn tình yêu và sinh con cho người mình yêu nhưng rồi phải chịu cảnh bị bỏ rơi.

Cô hận người đàn ông đó đến tận xương tủy.


* Tác giả nói thêm:

Đôi khi, việc rời xa một người đàn ông chính là rời xa sự bất hạnh.

🌟 Luôn ủng hộ việc mọi người tìm lỗi edit (lỗi chính tả/câu từ mà mọi người thấy không phù hợp với ngữ cảnh), có thể để lại bình luận và mình sẽ sửa.

❤️ Mong mọi người bình luận / góp ý một cách nhẹ nhàng và văn minh ạ!!! Xin cảm ơn ạ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro