Chap17
Cause ur like caffeine, nan bamsae jam mot deulgo
Simjangeun gyesok ttwigo geureodaga tto niga neomu mipgo
Like caffeine meolliharyeogo haedo
Ijeoboryeogo haedo geureol suga eojjeol suga eobtjanha
-"Alo ?"
-"Luda , cậu vẫn chưa dậy sao ?"
-"À không , mình dậy rồi ....có chuyện gì không ?"
-"Mình đang đợi cậu trước cửa ,mau ra đi !"
-"Cái gì ??...sao lại ..."
-"Tútt ...tút ..."
Luda hoảng hốt nhìn lên đồng hồ , 8h sáng đúng và Seola đang đứng trước cửa . Ngộ nhỡ Nam Dawon hôm nay có việc ra ngoài sớm thì đúng là tai hoạ . Cô phóng như bay ra khỏi giường , làm công tác vệ sinh trong luyến thoắng suýt chút nữa mặc luôn cả đồ ngủ chạy ra ngoài nếu như không sực nhớ ra .
-"Luda..."
-"Cậu đến lâu chưa ???"
Không cần đoán cũng biết vừa ra ngoài cô đã kéo luôn Seola rời khỏi cửa căn hộ . Những bước chân dài cùng vận tốc giống như chạy bộ ,ngay cả Luda cũng cảm thấy khó khăn khi cứ phải vừa đi vừa nói như thế này . Bàn tay cô thoăn thoắt ấn nút thang máy , chỉ đến khi dấu hiệu của tầng 1 sáng đỏ lên mới an lòng .
-"Có chuyện gì buồn cười à ?"
Giờ mới có thời gian để ý tới người kia với nụ cười trên môi . Hôm nay Seola thật tinh khôi trong chiếc áo sơmi màu trắng mỏng , chiếc áo khoác gió kẻ sọc đỏ nhạt được buộc quanh phần hông của chiếc quần Jean thật khoẻ khoắn . Nói không biết đúng không nhưng Luda có cảm giác từ ngày ở đảo Jedo về Seola hình như yêu thích đi giày bệt hơn là cao gót . Tiêu biểu chính là đôi giầy lười ở dưới chân , thật đem lại cho người khác cảm giác gần gũi và dễ chịu .
-"Luda , cậu hình như rất vội .."
-"là sao ..?"
Ánh mắt Seola nhìn thật khó hiểu , nó mang theo tiếu ý nhưng lại có chút gì đó rất bí hiểm cứ thế tiến lại gần cô . Gần tới mức hơi thở ấm nóng của người kia cũng đã phả vào mặt , mới sáng sớm không hiểu sao người lại nóng rần rần . Bất chợt bàn tay nhỏ đưa lên , miết nhẹ trên viền môi cô một đường sau đó lập lại hai ba lần cùng hơi thở cứ phả vào mặt không dứt . Tại thời điểm này , Luda có thể quan sát được gương mặt Seola đang phóng đại . Đôi mắt bồ câu trong vắt như mặt hồ yên ả in cả bóng cô lên trên , chiếc mũi nhỏ nhắn như con suối mát, thanh toát dẫn dắt xuống đôi môi mỏng ngọt ngào nhất thế gian kia . Chả thất thố đến nỗi nuốt ực nước bọt , nhưng mồ hôi thì cũng bắt đầu rịn ra bên thái dương khi Seo tiếp tục chăm chú chùi cái gì đó trên vành môi Luda .
-"Xin lỗi nhé , tại kem đánh răng hơi khó lau "
Chân lông mày nhếch lên cùng nụ cười tưởng như vô tư mà đầy tính châm chọc đó . Luda nhìn Seola chê cười mình mà chỉ biết ôm lấy đôi môi ửng đỏ ngượng chín mặt . Thì ra làm cái gì nhanh cũng có tác hại của nó , phải chăng cô đừng tiếc vài phút đánh răng cho tử tế thì cũng không đến nỗi tự luộc bản thân trong thang máy thế này . Chưa bao giờ Luda cảm thấy bước ra khỏi thang máy lại giống như thoát ra khỏi chảo rang cua.
-"Lee Luda !!!"
Tiếng gọi giật ngược lại khiến Luda ngạc nhiên cực độ . Đã bao lâu rồi cô không nghe thấy cái giọng bá đạo này ? Có lẽ ngoài nhị tiểu thư họ Kim ra thì chẳng có ai làm cô cảm thấy cái tên của mình khó nghe đến vậy .Nhẹ nhàng quay lại đã thấy Jiyeon đứng ngay ở đằng sau , cách cũng chỉ tầm vài bước chân , khuôn mặt hầm hầm như muốn đánh người .
-"Bona sao em lại ở đây ??"
Câu hỏi của Seola vô tình làm cô nhớ lại một số chuyện . Đứa nhỏ Bona năm nào giờ đã trưởng thành ,không chỉ xinh đẹp mà còn rất tài giỏi ,đáng tiếc là từ một đứa trẻ đáng yêu lớn lên lại trở thành loại người rất ngang tàng và phi lí . Luda tưởng nhớ đến đứa bé xinh xắn mất một chiếc răng cửa luôn cười khanh khách trên lưng cô rồi đem so với phó tổng Jiyeon bây giờ quả thật một trời một vực . Cảm giác thấy sợ nhiều hơn là muốn tiếp tục chăm sóc cho con bé .
-"Câu đó phải hỏi unnie mới đúng , tại sao hai người lại cùng nhau đi xuống ?"
Ánh mắt sắc bén tia về phía hai người , thật giống một loại lade thiêu đốt người khác . Luda có thể thấy Seola rơi vào lúng túng , việc này đúng là rất khó để giải thích nên vội vàng ra tay ứng cứu . Cô chủ động tiến về phía Bona , lần đầu tiên hướng tới cô ấy nở một nụ cười nhẹ , cử chỉ ôn nhu che dấu được thái độ muốn nịnh bợ .
-"Tìm tôi có việc gì sao phó tổng ?"
Lúc này Bona mới có biểu hiện bị thu hút , cô ấy thôi không còn liếc về phía Seo mà tập trung nhìn cô với đôi mắt him híp lại , ngữ điệu cũng trở nên nhẹ nhàng đến kì lạ .
-"Tại sao tội gọi điện lại không nghe máy ?"
-"À ..cái này vì ....."
-"Vì sao ?"
Luda ngập ngừng , cô có nên nói thẳng là vì cuộc điện đến từ Bona nên không muốn nghe ? không ! Thái độ nhẹ nhàng hiếm thấy của Bona hiện giờ khiến cho cô không nỡ làm việc đó . Hơn nữa , cứ nghĩ đến đứa bé mà mình đã chăm sóc 10 năm về trước cô càng không muốn lạnh lùng với cô ấy nữa , cảm giác cứ như tự vả vào bản thân trong quá khứ ấy .
-"Vì hôm qua tôi hơi mệt nên chẳng muốn nghe điện thoại của ai cả "
-"Là của ai cũng không nghe sao ?..."
-"Ừ ! Của ai cũng không nghe "
-"uhm"
Thấy Bona bỗng dưng giống Seola lạ , hai người bình thường khác biệt nhưng lúc ngượng ngùng lại y hệt nhau khiến Luda cảm thấy có chút thú vị đâm ra ánh mắt bỗng hướng Kim em đầy sủng ái . Hành vi đó không những được Bona chiêm ngưỡng mà ngay cả Seola bên cạnh cũng đã ghi lại , xem cô còn định câu dẫn "trẻ nhỏ" như thế nào . Nhưng căn cứ vào tình hình hiện tại thì là "trẻ nhỏ " câu dẫn người lớn thì đúng hơn khi mà Bona bỗng cười híp tịt mắt , toàn thân vận động đáng yêu ngang nhiên khoác lấy tay Luda trước mặt chị gái mình . Cái loại hành động này , ngoại trừ lúc định làm nũng với cô ra , Seola chưa thấy qua Bbo sử dụng nó đối với ai .
-"Ya ..tôi đi lâu như vậy , không cảm thấy nhớ sao ?"
Luda dĩ nhiên vẫn đang lạc trong thế giới cảm xúc của riêng mình nên không để ý lắm , cô cứ mặc cho Bona đối với mình thân mật còn bản thân chỉ cười cười . Nhưng mà đất càng lành thì chim đậu càng nhiều , thấy Luda không phản ứng tiểu yêu Bona đã nhanh chóng chuyển từ bám tay sang ôm lấy Luda từ đằng sau , khuôn mặt còn vùi vào tấm lưng cô mà làm nũng khiến ai đó nhìn như chết đứng . Trời buổi sáng còn nắng mai rực rỡ , xuyên qua các tán lá chiếu xuống hai người đang ôm nhau tình tứ cũng lãng mạn lắm, không kém gì cảnh trong phim .
-"này ruốt cuộc là có nhớ hay không đây ?"
Cảm ơn trời là cái giọng bá đạo của Bona trở lại đồng thời cũng làm Luda tỉnh mộng . Nhận thức được người ôm mình đây không phải Seola mà là đứa em bé tẹo năm nào càng khiến cô nổi da gà vội vã vùng khỏi cái ôm "chị em" đầy tình cảm . Hiển nhiên rồi , Luda đối với Bona chính là có một chút tình cảm chị em vì trước đây cô từng chăm sóc cho con bé chứ tuyệt nhiên không có một sự thu hút nào khác biệt cả . Có điều , người đó lại hoàn toàn không có nghĩ như vậy , đôi mắt to đã tràn ngập băng giá từ lúc nào .
-"Chả phải cô chuyển công tác luôn rồi mà , sau này không có cơ hội gặp nhau thì nhớ cái gì chứ ?!"
-"Nói thế mà cũng nghe được à ..chính vì không thể gặp thường xuyên nên mới nhớ đấy !!"
-"Dù sao thì ......."
Luda còn chưa nói hết câu đã thấy Seola chuyển bước . Cô ấy lạnh lùng rời đi trong im lặng khiến cô thật lo lắng níu tay lại , hai bàn tay cùng vung lên trong không trung nhưng lại hụt mất nhau trong khoảng giao gần nhất . Chính vì vậy mà Seola tiếp tục bước đi còn Luda khẩn trương nhìn Bona đánh bài chuồn .
-"Tôi hiện giờ phải cùng giám đốc đi làm việc , gặp lại cô sau ."
-"Đừng vội , hôm nay tôi sẽ xin unnie cho cô nghỉ ."
-"Bona , mau buông cô ấy ra đi !"
Bất thình lình Seola dừng bước , quay lại nói những lời rất đanh thép . Ngữ khí cũng hoàn toàn không có dấu hiệu của sự nhường nhịn . Lee Luda lúc này toàn thân run khẽ , không hiểu sao mỗi lần Seola dùng tông giọng đó lại khiến cô đứng cũng không còn vững , thật sự rất đáng sợ .E rằng trên đời , chỉ có mỗi Kim Hyun Jeong mới có thể nhởn nhơ với thái độ băng lãnh của chị mình , không những không run mà còn cười rất vô tư .
-"Unnie , hôm nay cho em mượn Lee Luda một ngày ."
-"Không được !"
-"Unnie......"
-"Cô ấy hiện phải làm việc , có gì thì để sau hẵng tính "
Giờ thì mới thấy Bona có chút sửng sốt , gương mặt cũng hiện lên một chút lo lắng trước thái độ không mấy bình thường của chị mình .Lớn đến từng này rồi nhưng cô chưa từng bị ai trách mắng mà nhất là chị gái thì càng không . Mọi người từng thắc mắc tại sao khi bên Seola cô lại ngoan hiền và đáng yêu đến lạ thì câu trả lời không chỉ nằm ở tình thân mà còn vì cô cảm nhận được rất rõ sự quan tâm , chăm sóc cũng như tình cảm gia đình đầm ấm mà Seola dành cho mình . Bona vẫn luôn hãnh diện rằng mình có một người chị gái tuyệt vời ,hết mực yêu chiều cô, dù chuyện lớn nhỏ đều dang tay bao che cho đứa em gái này . Nhưng đây là lần đầu tiên cô bị Seola to tiếng , quả thật không thể nào ngờ tới mà lí do cũng không hiểu vì sao .
-"Cô tốt nhất đừng chọc giận chị mình . Trước mắt cứ về đi , gặp lại sau ."
Luda thủ thỉ nhỏ vào tai Bona sau đó liền chạy tới chỗ Seo đứng . Thật ngại quá , cảm giác giống như hai chị em nhà này sắp cãi nhau vậy .
------------------------------------------------------
Ngồi trên xe khá căng thẳng , Luda tựa người vào ghế không dám nhúc nhích khi mặt Seola cứ như một tảng băng được tạc thành vậy . Đôi mắt cô ấy tập trung về phía trước mà cảm giác giống như đang kìm nén cơn giận . Luda lờ mờ đoán ra chắc có lẽ cô ấy không thích chuyện Bona vừa rồi nên đổ cơn giận lên đầu cô mà dù sao thì cũng không có gì vô lí . Chị gái thì luôn bảo vệ em mình , hẳn là cô ấy không muốn em gái thích một người như cô thôi .
Mọi chuyện thật đúng là chẳng có gì đáng nói cho đến khi gần một ngã tư, Seola bỗng dưng muốn vượt đèn đỏ và thiếu chút nữa thì đâm vào người qua đường nếu không phanh gấp . Khỏi phải nói Luda ngồi bên cạnh hoảng thế nào , nhất là khi gương mặt kinh hãi của người đàn ông nhìn rõ mồn một trước mặt , thiếu chút nữa thì ...
-"Mở cửa ra ,mau mở cửa ra !!"
Người đàn ông tức giận áp cửa xe gõ thật mạnh , Seola mặt không có phản ứng gì lớn chỉ là tay vẫn cầm vô lăng còn người thì cố hít thở đều . Cô ấy chắc chắn sẽ ý thức được chuyện gì xảy ra tiếp theo nên Luda cũng không tiện tay mở cửa , chỉ cố gắng suy nghĩa làm gì để thái độ người đàn ông kia bớt hung hãn lại . Chỉ một chút nữa thôi là tông trúng ông ta rồi , sợ rằng mở cửa lúc này cả cô và Seo sẽ bị chửi cho lên bờ xuống ruộng .
-"Seo à...chắc chúng ta phải ra ngoài nói chuyện với ông ta thôi . Để cảnh sát giao thông đến còn phiền hơn. "
-"............."
-"Nếu cậu ngại thì chuyện này cứ để tôi ra giải quyết "
-"Ngồi yên đấy !"
Tay vừa chạm đến chốt mở cửa thì giọng nói lạnh lùng cất lên , cô lập tức đem tay đặt về chỗ cũ . Nếu không phải là đã qua hơn hai chục cái xuân xanh , thể xác cũng lớn đùng thì cô còn tưởng mình đang đi học mẫu giáo nữa cơ . Chân bủn rủn tay run run , trong lòng Luda đang khiếp sợ thái độ băng giá của Seola biết nhường nào .
Seola mở cửa xe , nói chuyện với người đàn ông bên ngoài độ chục phút . Không rõ nói những gì nhưng cô thấy cô ấy có ký séc một lần rồi rất hào phóng đưa cho người đàn ông . Không những hết tức giận , thậm chí ông ta còn có điểm đắc ý thật gian xảo .Quay trở lại xe , gương mặt Seo đương nhiên càng không vui vẻ đến nỗi Luda chỉ ước mình có thể xuống xe ngay lập tức . Không khí cứ như thế bóp ngạt chết người , mãi đến khi công ty đã qua được một đoạn Luda mới giật mình hỏi
-"Chúng ta không đến công ty à ?"
-"Không , chúng ta không đến đấy "-gương mặt không cảm xúc nhẹ nhàng quẹo tay lái .
-"Nếu vậy thì đi đâu ?"
-"Không phải cậu hứa với mình sẽ cùng mình làm một số chuyện sao ? Chỉ cần làm theo mình và đừng thắc mắc bất cứ cái gì cả "
-"Oh........."
Không khí lại im lặng những tưởng chỉ còn tiếng đèn xi nhan nhưng Seola lại tiếp tục nói .
-"Cậu và Bona là quan hệ gì ?"
-"Thì giám đốc cũ với nhân viên chứ quan hệ gì ?!"
-"Mình cảm thấy hình như nó thích cậu "
-"........."-Đến rồi đây , cô biết ngay Seola sẽ không cho qua chuyện này . Nhưng cô có thể làm gì được ,là em gái cô ấy tự đâm đầu vào thích cô cơ mà . Đấy là trước đây chưa kể cô còn tránh nhóc ấy như tránh tà , ghét thì không còn gì có thể ghét hơn . Nói rằng Luda đi câu dẫn em của Sica kì thật là oan quá .
-"Cậu nhất định không được thích nó . Hứa với mình có được không ?"
-"Yên tâm , tôi tự biết đũa mốc không nên chòi mâm son ."
Luda tổn thương nhìn sang bên đường , con mắt đen linh hoạt điều tiết cảm xúc. Từ chính miệng người mình thích nói ra câu này , cho rằng bản thân cô không có tư cách theo đuổi em gái của người ấy trái tim quả là có chút xót . Vị đắng cũng đầm đậm nơi cuống họng . Đã bảo giờ Seola nhận ra , trên đời này cô chỉ muốn theo đuổi một mình cô ấy chưa ?
-"Mình không có ý đó . Ý của mình là cậu tuyệt đối không được thích ai cả ...Bona hay bất cứ ai cũng đều không được "
-"Tại sao ?"
-"Tại vì cậu là của mình "- Seola nghĩ thầm trong đầu .
-"Tốt quá , đến nơi rồi !"
Luda nhìn ra ngoài xe , trước mặt là cả một khu vui chơi nhộn nhịp , khá đông đúc mặc cho hôm nay là ngày bình thường . Những chiếc đu quay khổng lồ , những con thú đầy màu sắc và cả cái bạt to bự chảng hết sức sặc sỡ hút chặt lấy ánh mắt của cô .Lần đầu tiên trong đời Luda được đặt chân đến , đối với cô đây như một vùng đất mới đầy phép nhiệm màu mà tuổi thơ bất hạnh, Luda không may mắn được biết đến .Một thiên đường mới ...
-"Nhanh vào thôi !"
Nụ cười đầu tiên của Seola , nó tựa như mặt trời xuất hiện sau cơn bão vậy . Luda cảm thấy tâm tình của mình khá hơn hẳn , cộng hưởng thêm với sự háo hức khi được đến công viên giải trí , nói là Luda đang cực kì phấn khích cũng không ngoa
-"Woa, đây là lần đầu tiên tôi đến đây đấy !"
-"Hồi tiểu học ai cũng từng đến đây một lần , mình cũng rất hay được mẹ dẫn vào đây chơi ."
Luda không dấu nổi sự ngỡ ngàng nên cảm thán thành lời . Trong này có quá nhiều là trò chơi mà trò nào cô cũng muốn chơi thử hết . Xa xa là đám tàu lượn siêu tốc , đu quay ,rồi thậm chí là nhà phao , nhà bóng chúng làm chân cô cứ quấn hết lại với nhau rất là phấn khích .Seola chỉ cần nhìn vào đôi mắt sáng bừng , điệu bộ trẻ con của Luda cũng cảm thấy vui lây , không ngờ phản ứng lại tốt như vậy . Ngay lập tức tay siết chặt tay kéo Luda hùa vào với đám đông , lần lượt chơi thử tất cả các trò chơi. Dù cả hai đều mang thân xác người lớn nhưng họ lại dùng tâm hồn của những đứa trẻ để thưởng thức tất cả nên tiếng cười vang lên không ngớt . Suốt 10 năm qua Luda chưa bao giờ vừa cười vừa hét điên loạn như vậy , đến cả Seola cũng chưa từng không câu nệ cười hết công xuất . Ở đây , họ hoàn toàn bé đi chục tuổi để tận hưởng khoảnh khắc bên nhau .
-"Luda mình muốn ăn kem ...nóng quá ~"
-"Vậy ngồi ở đây đợi đi , tôi đi mua "
Seola và Luda chậm chạp đi bộ sau khi chơi đủ thứ mệt lả người . Theo yêu cầu của người ấy ,Luda định rẽ ngang đến một tiệm đồ ăn ở gần đó nhưng những ngón tay vẫn bị kèm chặt lại bởi bàn tay mềm mại kia . Seola nói rằng muốn ăn kem mà tay lại không chịu buông cho cô đi khiến cô quay lại nhìn đầy khó hiểu . Đáp lại , cô ấy cũng chỉ cười cợt thật đáng yêu .
-"Đi thật nhanh đấy nhé !"
-"Được rồi !"
Cô chỉ cười trước sự trêu chọc nhỏ đó , tuy nhỏ nhưng thật sự rất dễ thương . Cả ngày hôm nay nếu không phải do cô ảo tưởng thì cô và Seola đã có không ít những điều nhỏ nhặt mà ngọt ngào như thế này .Từ cái nắm tay thật chặt cho đến nhiều lần cô ấy len lén dựa vào vai mình , tất cả Luda đều biết hết chỉ là cố tình làm lơ đi mà thôi .Hơn ai hết ,cô hiểu cảm giác tuyệt vời này chẳng kéo dài được bao lâu vậy nên đành lặng lẽ , thầm kín mà tận hưởng chúng .
Seola ngồi đợi ở ghế đá mỗi khi Luda không có ở bên lại là lúc đầu óc cô trôi về với thực tại .Cô hiện nghĩ đến Bona với hàng loạt tính toán , mọi chuyện có vẻ phức tạp lên khi Bona xuất hiện với tình cảm tràn đầy nhiệt huyết dành cho Luda . Nó là em gái cô , tranh giành với nó là điều cô không muốn nhưng chẳng thể để cho Bbo đâm đầu vào một thứ không thuộc về mình được . Seo đang tính đến hai phương án, một là lập tức nói cho Bona biết Luda chính là người đã cứu hai chị em mười năm về trước . Hai là để sau này cô giải quyết xong được những rắc rối trước mắt rồi sẽ kêu Luda nhẹ nhàng khuyên nhủ, từ chối tình cảm của nó một cách kín đáo . Nhưng tính thế nào thì cũng thấy không ổn ,ngộ nhỡ sau khi Bona biết Luda là định mệnh của cô nhưng vẫn muốn yêu cô ấy thì sao ? Liệu lúc đấy cô có đủ dũng cảm để chị em tương tàn với nhau hay không ?! Mà nếu như để sau này đích thân Luda từ chối chỉ sợ đến lúc đấy tình cảm đã quá sâu đậm , đứa em gái bưởng bỉnh của cô lại không chịu nổi đả kích mà tổn thương cũng thật khổ . Cách một cách hai , cái nào xem ra cũng đều vô dụng .
-"Kem của cậu đây ."
-"Cảm ơn ."-Cô đón lấy quen kem từ tay Luda trong tươi cười , cô thích nó, vỏ socola cứng với lớp hạt điều phủ bên trên luôn làm cô cảm thấy hạnh phúc .
-"Cậu thích vị đấy chứ ?"
-"Đương nhiên rồi , mình rất thích "
-"Thật may vì tôi vẫn còn nhớ đúng "-Luda cười như không cười . Cô bắt đầu quay qua bóc vỏ cho cây kem của mình .Nhớ lại trước kia để có được một cây kem là bao nhiêu khao khát , ăn được chúng là loại hạnh phúc bao chùm lấy cả trái tim chứ không có dễ dàng như bây giờ . Chỉ vài nghìn won là có thể mua được thứ mà mình từng cho là quý giá .
-"Đó là tất cả những gì cậu có thể nhớ về mình sao ?"
-"không, cậu còn thích ăn bánh cá nữa , thích ngắm sao ,ghét dưa chuột và rất bường bỉnh , thường hay thắc mắc nhiều thứ và ..."
-"Và gì nữa ???"
-"Cậu hay gặp ác mộng .Đó là tất cả những gì tôi biết về cậu"
Seola không nói gì sau đó , chỉ ngồi lặng yên cầm que kem đang chảy dần . Đúng rồi , những cơn ác mộng hay đến với cô vào buổi tối .Seo sẽ chẳng bao giờ quên được khoảng thời gian khó khăn khi cô phải ngủ một mình mà không có Luda ở bên cạnh . Những cơn ác mộng liên tục kéo đến làm phiền cô , hầu như đêm nào cũng chỉ ngủ được 2,3 tiếng sau đó lại bật dậy gào thét . Cũng vì thế mà lớn lên cô lại có thêm một nỗi sợ nữa , đó là sợ cô đơn. Khác với Luda , cô không sinh ra trong cô đơn mà chỉ vô tình thích nghi với chúng ,chính vì vậy mà một thời gian sau cô buộc phải mò ra cuộc sống bên ngoài - nơi có thật nhiều ánh sáng để kết bạn , để yêu đương và kết hôn như những người bình thường . Tuy mọi thứ đến giờ là rất vô nghĩa khi người cô yêu cuối cùng vẫn chỉ có Lee Luda nhưng nếu 10 năm trước cô không làm điều đó , sẽ không có một Kim Seola mạnh mẽ tồn tại như bây giờ . Trước những nỗi đau mất mát , trước sự uất hận thầm kín đối với người thân ,cô phải xoá đi rất nhiều thứ mới có thể tiếp tục sống , trong đó vô tình có cả người cô yêu .
-"Seo à...."
Tiếng của Luda khiến cô bừng tỉnh , quay sang đã thấy gương mặt ấy với gương mặt cô cách nhau thật gần . Đôi mắt sâu nhìn cô thật chăm chú , cứ mỗi giây lại ngày một gần thêm nên Seola cũng từ từ khép mi lại . Không hiểu sao sự tĩnh lặng trong con người đen láy đầy cảm xúc ấy luôn khiến cô cảm thấy thật nhẹ nhàng . Ít nhất là qua hai lần , đôi mắt của Luda chưa bao giờ khiến cô cảm thấy đường đột khi sau đó là sự xuất hiện mãnh liệt của những nụ hôn .
-"Xin lỗi nhé nhưng kem lau rất nhanh,cậu không cần nhắm mắt ."
Đó là một trò đùa , sự trả đũa nhưng không khiến Seola cảm thấy xấu hổ hay tức giận . Cô lười biếng mở mắt , nhìn thẳng vào Luda đầy dụ hoặc nói
-"Ai mà biết được , lau kem cũng có rất nhiều cách mà ..."
Chỉ một câu nói nhưng thâm thuý chính là nội lực . Luda ngay lập tức cảm thấy choáng váng đầu óc , còn mặt thì nóng bừng . Lau kem đúng là có nhiều cách mà cách cô rất muốn làm đây ,Seola có sẵn sàng đón nhận ? Hay là cô làm liều một lần nữa , dù sao hôn thì cũng đã làm 2 lần rồi có làm đến lần thứ 3 chắc cũng chẳng có gì là quá to tát . Vì thế mà quyết định rướn lên , trong giây phút quyết định sắp chạm đến bờ môi mời gọi kia thì phốc ! Seola đã tự đưa lưỡi liếm hết phần kem dính trên viền môi mình .
-"Như mình đã nói , có rất nhiều cách để lau kem ."
Cô ấy cười rồi đứng dậy mang luôn cả cái "tôi" của cô đi . Tất cả những gì còn lại nơi đây là sự xấu hổ , đỏ mặt và chút gì đó không cam tâm .
-------------------------------------------------------------
Đỗ xe bên ngoài căn biệt thự của Seola , cô vỗ tay nhịp nhịp lên vô lăng cố gắng chờ đợi nhưng đã 7h tối vẫn chưa thấy tăm hơi đâu . Bona bắt đầu cảm thấy lo lắng , nói đúng hơn là hoang mang vì cô biết chị gái mình đi cùng Luda suốt từ sáng đến giờ . Đây là tiền lệ chưa từng có , cô hiểu chị mình - một con người không thích hoạt động nhiều , và chắc rằng phải có một việc rất quan trọng nào đó thì chị ấy mới nói dối là đến công ty làm việc trong khi đi vắng nguyên ngày hôm nay . Cô mong rằng trực giác của mình là không đúng , những linh cảm sai trái trong đầu sẽ không trở thành hiện thực vì thực tế là Seola đã có chồng . Hơn nữa lí do chính cô đến đây không phải vì chuyện đó , Bona đến đây là để thông báo với chị gái mình rằng cô sẽ chính thức theo đuổi Luda . Dù cho chị ấy có là con người hiện đại chấp nhận chuyện điên rồ này hay không thì cô vẫn cứ làm . Nó chỉ mang tính chất thông báo theo đúng nghĩa mà thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro