Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TƯỚNG QUÂN LỆNH - THANH MAI




Tên truyện: TƯỚNG QUÂN LỆNH – THANH MAI
Tác giả: Mạch Bắc
Thể loại: Truyện ngắn, cổ đại, thanh mai trúc mã, nữ chính sau đi lấy chồng vì tình thế ép buộc, nam chính trở thành tướng quân uy danh lẫy lừng nơi Tây Bắc nhưng lòng luôn hướng về Giang Nam ấm áp, SE.
Tình trạng: Hoàn

Một trang thiếu niên tài hoa đầy mình như Trần Phượng Chương mà lại xin làm tướng tại Tây Bắc xa xôi chứ không ham an nhàn nơi cung đình. Phượng Chương ca ca trong vườn mơ năm xưa nay đã trở thành Bạch mã tướng quân oai hùng nơi trận mạc.

Phương Thanh Mai giờ cũng không còn là cô gái nhỏ thích cải nam trang, chơi chọi dế, cưỡi ngựa, bắn cung và không chịu gọi Phượng Chương ca ca nữa. A Thanh giờ đã là phu nhân của Chu công tử Giang Nam ấm áp, nhưng xa xôi.

Những tháng năm ấu thơ của cặp thanh mai trúc mã luôn tràn ngập tiếng cười, niềm hạnh phúc của những buổi cùng nhau ra ngoài dạo chơi, ngồi dưới gốc mai, người uống rượu là đà say sưa, kẻ hân hoan ngắm nhìn, "nếm" trộm vị "mơ xanh" lòng ngập tràn vui sướng.

" "Em đã từng nhìn thấy chim nhạn chưa?"
... Hẳn sẽ là một con chim lớn tiêu sái tuấn mỹ nhỉ?
"Không chỉ nhìn thấy đâu, ta còn ăn rồi cơ! Một mũi xuyên qua, mùi vị khi nướng là thơm nhất."
Trần Phượng Chương nghe đến trợn mắt há miệng.
Hắn đã hiểu cái gì gọi là tụt hết cảm xúc rồi."

Có yêu thương, có giận hờn, thêm một chút "giấm". Mọi thứ những tưởng sẽ viên mãn. Tất cả bỗng thay đổi. Nàng không còn nghịch ngợm bướng bỉnh. Hắn cũng không còn cố chấp bởi sự đã đành. Nụ sen ấy e ấp yểu điệu, chỉ là không phải nở rộ trong lòng hắn.

"Huynh trưởng như cha, giờ lành hôm nay, vẫn cứ nên để vị huynh trưởng này tiễn muội lên kiệu."

Một cái ôm, tiễn nàng vào chiếc kiệu mềm, cũng là tiễn nàng một đời bình an. Không ở bên nàng vậy có lẽ cũng không ở bên ai, mà cầu xin để được đến nơi nàng từng ở, cảm nhận những gì nàng từng kể với hắn, tràn ngập hoài niệm mà thấm đẫm đau thương.

"Trường Can chung một xóm, vui đùa chẳng sầu bi;
Chàng phi ngựa tre đến, mơ xanh ném nhau cười..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: