ѕereιn
|I will look into your eyes
And say, "I missed you" |
Cả ngày dài đi dạy, ryujin mệt mỏi trở về nhà. Xuống xe, ryujin bước được một bước thì beomgyu vịnh lại. ryujin mệt nhưng đành nán lại.
- ryujin.
beomgyu gọi.
- vâng ?
ryujin quay mặt lại, không chút cảm xúc gì đối với beomgyu. Vở kịch này thật sự là ryujin đã diễn quá lâu rồi, cô rõ ràng không yêu beomgyu nhưng mà lại chấp nhận quen anh ta, ryujin rốt cuộc là vì cái gì mà chấp nhận như vậy?
- anh muốn chúng ta đi ăn, lát anh đến đón em nhé?
Đột nhiên ngỏ lời, ryujin hiện cũng mệt mỏi, định từ chối nhưng umma shin từ trong nhà đi ra. Gương mặt hớn hở, vui vẻ. Bà chạy ra, liền hỏi thăm đến người " con rể tương lai" của mình kia.
- beomgyu, con đưa ryujin về đấy à? Ôi phiền con quá.
- dạ không , chuyện bình thường ấy mà bác.
beomgyu nhanh chóng lấy được lòng của umma shin nên bây giờ bà cực kì quý beomgyu còn hơn chính con gái ruột của mình.
- ừm bác à, con muốn đi ăn với ryujin nhưng mà em ấy không chịu bác.
beomgyu giở thói mách lẻo, cái đồ trẻ con này vẫn không bỏ được thói mách lẻo. ryujin mệt mỏi đứng bên cạnh cũng không thèm nói lời nào. Mặt kệ cả hai làm gì làm.
- rồi, lát con cứ đến đón nó nhé, bác sẽ lo cho, giờ con về đi.
Nói xong, umma shin liền kéo ryujin vào nhà. ryujin uể ỏa , không muốn tiếp chuyện nên định đi thẳng lên phòng nhưng umma shin giữ cô lại.
- con này, sao lại không chịu đi ăn với nó?
umma shin có chút bất bình, bà chau mày chất vấn.
- con mệt mẹ à, con muốn ở nhà.
ryujin từ chối thẳng, hôm nay quá nhiều thứ đè lên người cô, nào là giáo án, bài giảng chưa kể .. nụ hôn đầu của cô với con bé kia nữa. Giờ đầu óc ryujin hoàn toàn trống rỗng.
- ở nhà là thế nào? Thằng bé tốt như vậy sao con vẫn không chấp nhận nó?
- con.. không- thôi bỏ đi.
Chữ " không thích" mà ryujin đem giấu đi thì không biết bao giờ mới có thể nói ra đây. Cảm xúc này thật mơ hồ, cô có cảm tình với beomgyu nhưng cô không muốn ai đó khác lấy mất yuna. Rốt cuộc là tâm trí cô bị làm sao?
- mau đi lên chuẩn bị đi, thằng bé sẽ đến đó.
ryujin không một lời, bỏ lên phòng.
-----------------
yuna vui vẻ trở về nhà, tại sao vui đến vậy hả? Vì đã chạm được môi người ta chứ sao nữa~ . Nhưng mà vẫn cảm thấy tội lỗi làm sao khi mà hôn lén người ta như thế, đã thế người ta vẫn là hoa đã có chủ kia chứ.
* ting*
Tin nhắn mới từ Taehyun.
" lát đi ăn không yuna đần? Có chuyện muốn nói"
yuna nhếch môi, gì chứ ai đần?
" được chỗ cũ, 7:00"
yuna chạy xuống nhà để thông báo với umma và appa về cuộc hẹn của mình.
- umma, lát nữa con đi ăn với taehyun, umma không cần nấu đồ ăn cho con đâu.
- rồi, umma biết rồi.
yuna nằm trên giường, đầu óc cứ nhớ là buổi sáng hôm nay. Tay cũng vô thức chạm lên môi mình mà mỉm cười. Tự tưởng tượng ra viễn cảnh nếu ryujin biết thì sẽ thế nào đây? Chắc yuna ngại độn thổ chết mất.
.
.
.
.
7:00
yuna và taehyun đến nhà hàng mà cả hai hay ăn với nhau. Sau khi checkin nhận bàn, yuna và taehyun bắt đầu gọi món. Vài phút sau, thì công việc chọn món cũng đã xong.
-này có chuyện gì?
yuna sực nhớ là taehyun bảo có chuyện muốn nói nên sẵn tiện hỏi luôn.
- sao gấp thế, đợi đồ ăn ra đã.
Tầm mười phút sau, đồ ăn cũng đã lên hết, mùi hương, màu sắc đều vô cùng bắt mắt. yuna tranh thủ lấy điện thoại ra và làm vài bức hình sau đấy lại đăng lên mạng xã hội của mình.
- cậu đã hôn cô shin.
Vừa nghe xong, yuna sặc phun hết đồ ăn đang dang dở ra bên ngoài. Trông thấy biểu cảm của yuna mà taehyun phụt cười. Đưa khăn giấy cho yuna và tiếp tục nói.
- sáng nay tớ vô tình thấy thôi, một tên nhãi trong lớp đau bụng nên phải lấy thuốc cho nó, ai ngờ lại bắt gặp cảnh đấy.
taehyun vội thanh minh cho bản thân. yuna lau chùi sạch sẽ rồi tiếp tục nói.
- thế đây là chuyện cậu muốn nói sao?
- thế thôi
Bên ngoài cổng đột nhiên truyền vào âm thân quen thuộc, dường như cảm thấy gì đó không đúng. yuna liền gọi taehyun.
- này, cậu nhìn ra ngoài cổng xem phải người quen không vậy?
taehyun vừa ngước lên thì va phải ngay ánh mắt của beomgyu.
- chết, thầy choi cô shin!!
taehyun hốt hoảng thông báo. yuna thừa biết thể nào họ cũng sẽ đến đây thôi nên lập tức thông báo với taehyun.
- này này, bây giờ tớ với cậu đang hẹn hò nghe không? ryujin có hỏi thì nhớ nói đúng vậy nghe chưa!?
taehyun há hốc, định hỏi lại nhưng không kịp thì beomgyu và ryujin đã đi đến bàn của cả hai.
- ô, không ngờ lại gặp hai em ở đây!!
beomgyu tỏ vẻ vui mừng nhưng trong lòng ghim yuna chắc như định đóng cột thì làm sao vui cho nỗi. ryujin trông thấy yuna đi một mình với taehyun thì câu nói đêm hôm ấy lại trở về với ryujin.
- chúng tôi tham gia cùng được chứ?
ryujin đột nhiên ngỏ ý, yuna cũng lật đật đứng dậy nhường chỗ của mình cho ryujin và sang ngồi bên cạnh. ryujin và beomgyu ngồi đối diện với yuna và taehyun, không khí đột nhiên có chút khó thở nên yuna gọi phục vụ đến.
- cho tôi một vang đỏ. Hai người ăn gì thì gọi nhé.
yuna cười tươi, cố gắng diễn cho ra nét đang đi hẹn hò với taehyun. taehyun ngồi bên cạnh cũng lo lắng không kém khi người ngồi đối diện chính là beomgyu.
Đồ ăn ra, cả bốn người đều ăn và trò chuyện.
- taehyunie, rót giúp tớ ly rượu.
Thấy ly rượu mình hết nhưng không thể gọi taehyun không nên yuna đành ỏ a ỏ ẹo gọi taehyun như cách gọi người yêu mình vậy. ryujin để ý thấy sự khác lạ của yuna liền đưa mắt mình.
- hai em đang hẹn hò sao?
Cứ ngỡ ryujin sẽ là người hỏi nhưng không, người vui nhất nếu yuna buông ryujin thì không ai khác ngoài choi beomgyu cả.
- à vâng ạ.
taehyun ngại ngùng " thừa nhận" , yuna cũng gật đầu cười với beomgyu và ryujin.
- thế hai em quen nhau bao lâu rồi?
Câu hỏi tiếp theo là do ryujin hỏi. yuna cũng thuận miệng trả lời.
-cũng mới đây thôi ạ. Thôi không nói nữa, chúng ta cạn ly nhé!
yuna nâng ly của mình lên rồi nốc cạn.
ryujin nhìn vẻ mặt yuna cười cười nói nói thế, lòng cô đăm ra cho rằng đúng là yuna hẹn hò với taehyun rồi, không phải nói dối, không phải đùa giỡn. Nghĩ đến đây, ryujin từ thất vọng chuyển sang tức giận. Thế nụ hôn ban sáng là gì? Tại sao lại hôn cô!? Tại sao kia chứ!? Nụ hôn đó.. Tại nó mà bây giờ lòng ryujin không lặng, tâm rối. Cảm xúc cứ thế mà rối loạn.
" em .. đồ khốn"
ryujin chửi thầm rồi lại uống rượu, uống hết ly này đến ly khác đến khi say mèm.
- thầy choi, ryujin cô ấy say rồi, thầy đưa cô ấy về đi.
yuna nhìn ryujin với ánh mắt lo lắng. Lòng không mấy yên tâm mỗi khi trong thấy ryujin say như thế này. beomgyu thì không say, anh ta cũng chẳng để ý lắm đến ánh mắt của yuna. Chỉ biết bây giờ ryujin say và anh phải bảo vệ cô ấy.
- vậy tôi xin phép.
beomgyu đỡ ryujin dậy rồi cả hai ra về trước. yuna và taehyun cũng theo sau mà ra về.
Trên xe, vì trời tối beomgyu không thể thấy được khóe mắt ryujin ướt hẳn đi nhưng anh có thể nghe được vài câu chửi rủa ai đó.
" đồ khốn"
" tại sao"
"chết đi"
Mè nheo trong cơn say nên ryujin nói nghe cũng không rõ. Bình thương chẳng bao giờ say thế nhưng đột nhiên hôm nay lại say khiến beomgyu khó hiểu.
.
.
.
- đồ đần nhà cậu, đem tôi ra làm bia chắn cho hai người à.
taehyun lớn giọng quở trách yuna sau khi nghe được lý do vì sao mà cậu và cô bất đắc dĩ phải " hẹn hò"
- thôi tớ chỉ nói vậy thôi, ai ngờ là chị ấy ghim đến vậy.
taehyun thở dài, lườm rồi kí vào đầu yuna vài cái.
- cậu thật là.. đừng vì người ta không yêu cậu thì cậu lại đi hành người khác đấy.
yuna ríu rít xoa đầu rồi năn nỉ, xin lỗi taehyun.
- rồi biết rồi, chỉ cần diễn trước mặt chị ấy thôi mà
- biết rồi. Vào nhà đi, về đây.
taehyun buông câu chào rồi nhanh chóng chạy xe đi. yuna thì đứng đó xoa đầu rồi chửi thầm taehyun.
" đồ khỉ"
-------------------------
end.
hỏng iu mà hong cho người ta hẹn hò lseo @shinryujin????
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro