
Chap 18
Đang tuyệt vọng thì anh nhận được tin nhắn từ cậu. Cậu nói rằng cậu đang ở nhà ba mẹ, còn cho anh cả địa chỉ. Lúc đó anh vui đến mức muốn chạy xe đi ngay trong đêm đó nhưng thấy đã trễ nên đợi đến sáng mới đi. Ngay sáng hôm sau, anh gấp rút chạy đến nhà Ba Mẹ Choi.
"Ding Dong! Ding Dong! "
- Cháu chào bác ạ! - Anh lễ phép cúi đầu, tươi cười chào ba Choi.
- Ồ! Cháu là Im Jaebum? - Ba Choi cười híp mắt nhìn 'con rể tương lai'.
- Bác có phải là ba của Youngjae không ạ?
- Đúng rồi. Cháu vào đi! - Ba Choi mở cửa mời anh vào nhà.
Rồi anh cũng nhanh chóng lấy được lòng mẹ Choi. Hai người hẳn là rất thích anh.
Anh để ý thấy cửa phòng cậu không đóng, bèn nhẹ nhàng đẩy cửa vào, bước đến bên cậu.
- Em giận tôi? - Anh đứng sau lưng cậu nhẹ giọng hỏi.
- Anh không đáng để tôi phải tốn tâm tư vào. - Cậu quay lưng về phía anh.
- Chẳng phải đã hết giận rồi sao? Em đã nhắn địa chỉ cho anh. - Jaebum nói.
- Đó là do mẹ tôi bắt thôi! - Cậu vẫn đanh đá nói.
- Anh nhớ em! - Anh không nói nhiều, ôm lấy cậu.
Giây phút anh thốt ra câu nói ấy, tim cậu như ngừng đập. Chỉ là ba chữ đơn giản như vậy đã làm cậu động lòng rồi sao? Anh còn thay đổi cách xưng hô nữa. KHOAN! Cậu là đang giận anh mà! Không được! Phải làm giá. Đúng vậy, làm giá!!
- Anh là ai? Sao lại ôm tôi!? - Cậu đẩy anh ra rồi lại quay mặt đi.
- Chỉ có một đêm mà em đã quên anh sao? Thôi được, anh sẽ khiến em nhớ! - Anh nhếch môi, đẩy cậu xuống giường và nằm đè lên người cậu.
- Aaaa! Anh làm cái gì thế hả? - Cậu vùng vẫy.
Anh chậm rãi cúi mặt xuống. Cậu hồi hộp nhắm chặt mắt lại, môi bất giác hơi chu ra chờ đợi anh...
- Haizz...ngủ thôi! - Anh cười nhẹ. Không làm điều tiếp theo như cậu đang trông chờ. Anh nằm xuống bên cạnh cậu.
Giày anh đã được tháo ra. Tay anh đưa lên nới lỏng cà vạt của mình rồi cởi hai cúc áo đầu làm lộ ra chiếc cổ nam tính.
Yết hầu của cậu di chuyển lên xuống nhìn anh đang nằm bên cạnh mình. Cậu thoáng đỏ mặt.
-...Ya! Anh mau bỏ ra đi! CHOI PHU NHÂN, JAMIE, NGÀI CHOI ƠI CỨU CON! CÓ NGƯỜI CHUẨN BỊ 'NẠO' CON! - Cậu la lớn.
- Nằm ngoan nào. Em mà vùng vẫy nữa là anh không biết sẽ làm gì em đâu.
Lời nói của anh thật nhẹ nhàng, trầm lắng nhưng hiệu quả rất cao. Cậu nghe thấy liền nằm im rồi đấy!
- Anh hơi mệt...Cho anh ôm em một chút thôi... - Lời nói của anh đã làm cậu rung động rồi. Nghe anh khẩn cầu như thế, trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi chua xót. Cậu cũng nằm yên để anh ôm trọn vào lòng.
Lát sau, cậu nghe tiếng thở đều đặn của anh liền biết anh đã chìm vào giấc ngủ. Cậu nhẹ nhàng nhấc tay anh ra, kéo chăn lên đắp cho anh.
- Em lại thích anh rồi...làm sao đây? - Cậu đặt nụ hôn lên trán anh rồi hướng người quay ra cửa.
- Hai đứa sao rồi? - Mẹ Choi thấy cậu đang đứng một mình liền đến bên cậu hỏi chuyện.
- Con lỡ thích anh ta nữa rồi.
- Con có yêu Jaebum không?
- Không chắc nữa ạ...có một chút.
- Ta thấy con đã yêu Jaebum lắm rồi, ở đó mà một chút.
-...Chắc vậy rồi ạ!
- "Thích thì chưa chắc đã là yêu...mà yêu có nghĩa là đã rất thích rồi"
- Choi phu nhân, người coi ngôn tình nhiều quá rồi a! - Khóe miệng cậu giật giật nhìn mẹ Choi.
- Tối nay rủ nhau vào phòng rủ rỉ cho đàng hoàng cho ta đấy! - Mẹ Choi chống nạnh.
- Tối nay? Người định cho anh ta ngủ lại đây à?
- Bingo! Và Jaebum sẽ ngủ ở phòng con.
- Người đang giao con cho sói đó!
- Là đang giúp con đấy! Yêu con! Moah~
Cậu quay vào phòng rồi tiến đến bên giường nhìn anh đang ngủ say, tim cậu đập thình thịch khi chậm rãi vươn tay chạm vào gương mặt anh tú của anh. Bất giác cúi người xuống, ngày càng gần, khi mà môi của hai người sắp chạm vào nhau...Anh đột ngột mở mắt.
Cậu đỏ mặt, lắp bắp biện minh:
- Tôi không có làm gì đâu nha...chỉ là có gì đó trên...ưm - Chưa nói hết lời, cậu bị anh kéo vào một nụ hôn dài.
- Không ngờ em lại lợi dụng lúc anh ngủ để làm chuyện đồi bại với anh nha. - Cậu lúng túng không biết nói gì thì giọng hét to rõ của Jamie truyền tới :
- VỢ CHỒNG ANH IM XUỐNG ĂN CƠM!!
- Đi thôi vợ ơi! - Anh tiến đến, ôm lấy eo cậu đi xuống phòng bếp.
- Em chưa có bạn trai đấy! Bớt đóng phim tình cảm lại. Em đội ơn! - Jamie khinh bỉ nhìn hai con người trước mắt.
Chiều hôm ấy, cả nhà ngồi ăn với nhau như một đại gia đình. Anh sủng vợ mà liên tục gắp thức ăn cho cậu. Thằng nhỏ mới cắn có một miếng thịt, quay qua quay lại thì lại chình ình thêm hai miếng trong chén nữa. Ba mẹ Choi thì luôn gắp thức ăn cho anh làm cậu ganh tị.
- Con là con ruột của hai người sao hai người không gắp cho con mà toàn gắp cho anh ta không vậy!
- Nhìn lại cái chén mình đi rồi hả nói nha con trai! Con xem Jamie nó ngồi ăn ngoan như thế, có ganh tị không? Ta phải tẩm bổ cho con rể thì sau này con rể mới lo lại cho con được chứ! - Mẹ Choi bình tĩnh nói.
- Cái gì mà con rể chứ! Người lại nói xằng bậy nữa rồi Choi phu nhân.
- Em sao lại nói mẹ như vậy! - Anh lên tiếng.
- Còn anh! Ở ĐÂY KHÔNG CÓ AI LÀ MẸ ANH HẾT NHA!! - Cậu giận cá chém thớt, quay sang nổi cáu với anh.
- Ôi lũ trẻ ngày nay...- Jamie bên cạnh lắc lắc đầu than thở.
- Em nói ai là lũ trẻ vậy? Anh hơn em 1 tuổi đấy nhóc! - Cậu chuyển sang cô.
- Con từ nhỏ đã giống em trai của Jimin rồi, ở đó mà lên giọng! - Ba Choi cũng hùa theo trêu cậu.
- Aa! Hôm nay mọi người đứng lên chống lại con! Được rồi, tối nay con sẽ đập đầu vào gối tự tử cho mọi người vừa lòng! - Cậu hùng hổ nói, má đỏ ửng vì tức giận.
Mọi người thấy cậu giận dỗi đáng yêu đến như thế nên ai cũng cười một trận.
Một lúc sau, cậu bị mẹ Choi bắt ở lại dọn dẹp chén dĩa. Mẹ bảo là 'thụ' phải thế!
Cậu đang hì hục rửa chén thì bị ai đó ôm từ phía sau.
Jaebum đặt cằm lên vai cậu.
- Vợ anh nay đảm đang phết nha!
- Vợ cái cù lôi!
Vài giây sau cậu liền cảm nhận được thứ gì đó cứng cứng đang chọt vào mông mình...mặt cậu tối sầm lại.
- Vào phòng tắm tự thẩm và dạy dỗ lại 'tiểu đệ' của anh cho tôi! Tên đầu heo động dục nhà anh!
Anh cười nhẹ, thổi nhẹ vào tai cậu:
- Anh chỉ biến thái với mình em thôi!
Cậu quay sang hất thẳng chén nước vào mặt anh rồi cười tít mắt. Phần tóc mái của anh ướt đẫm, anh lắc lắc đầu, nước lại bắn vào người cậu. Cậu muốn trả thù, lại lấy tô lớn hơn đổ hết vào người anh. Anh lại ôm lấy cậu, dụi dụi vào người cậu khiến cậu cũng bị ướt lây. Tóc anh cạ vào người khiến cậu nhột.
- Aha...mau bỏ ra...a~ Thôi mà, tôi thua. Tôi chịu thua!!
Ba con người nhiều chuyện đang đứng ở ngoài nghe lén. Nghe thấy tiếng rên của cậu liền nghĩ bậy, nhìn nhau cười nham hiểm.
Sau tầm nửa tiếng 'dọn dẹp' , đôi trẻ dắt nhau ra phòng khách.
- Ủa? Oppa rửa chén mà sao ướt như chuột lội thế kia? - Jamie vờ hỏi.
- Làm chút chuyện riêng thôi. Thưa mọi người, bọn con đi lên phòng.
Anh ôm lấy thắt lưng của cậu, chậm rãi đi lên lầu.
- Này, anh làm gì thế!? Tôi cũng không phải là thai phụ, đỡ đỡ cái *beep*! - Cậu trừng mắt với anh
- Em còn nói bậy nữa là anh hôn em đấy!
-...
-----------------------
Thank u 💚
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro