Bạn là ai?
Trong một buổi la cà ở Starbuck với Váy Đỏ nó bảo:
-Con người là động vật ko thành thật nhất, luôn khoác lên mình một diện mạo được tô điểm chỉnh chu nhất, tốt đẹp nhất.
Tôi bật cười nói:
-Sao tự nhiên mày lại cảm thán vậy?
Váy đỏ chậm rãi nhấp một ít trà rồi nói:
-Chứ m ko thấy sao.
-Mọi người đều thể hiện những điều tốt đẹp nhất của mình hoặc tự vẽ lên rồi bày tỏ cho đối phương xem, là thật hay là giả thì hồi sau mới biết.
Tôi tựa ghế ngả đầu ra sau, mắt nhìn lên trần nhà suy nghĩ về câu nói của Váy đỏ đang miên mang thì nó chợt hỏi:
-Mày nghĩ sao? Tôi lắc đầu đáp:
-Tao ko hiểu nổi. Nhưng tao nghĩ họ thể hiện mọi thứ khác đi là muốn đẹp trong mắt của người khác, đe được sự chú ý và quan tâm, dù sự quan tâm đó chỉ là ảo trong vài phút để cảm thấy có bản thân có giá trị hơn.
Váy đỏ gật gù nói thêm:
-Cũng hợp lý nhưng quan tâm ảo thì cho ra giá trị ảo, nó chỉ có tác dụng một chút thôi, vậy nên càng muốn cảm giác đó nhiều hơn lại càng phô bày nhiều hơn.
Váy đỏ nói đúng. Hầu hết mọi người chỉ muốn cho người khác thấy những điều tốt đẹp nhất hoặc thậm chí thể hiện khác với con người thật của mình chỉ để thỏa mãn cảm giác nhất thời trong chuỗi ngày sống của mình. Như những vở diễn được tập tuồng kỹ lưỡng, họ diễn về cuộc đời, họ tạo nên tính cách, họ lập trình quá trình của cuộc sống mà ko thuận theo tự nhiên.
Người diễn vai bi kịch, người hát bài hạnh phúc, đạo đức thâm sâu, cứ theo đà như thế họ thi nhau vẽ vời về chân dung của mình mà ko cần ngắm. Họ tiếp tục chờ đợi những màu sắc khác tới đến cuộc sống của họ, họ tiếp tục tô lên ấy màu mà họ được cho. Chấp nhận mà ko cần suy xét, chấp nhận như thể họ ko được lựa chọn, cứ tô trong vô thức đến khi ko còn màu đó nữa lại tiếp tục chờ một màu khác. Cả một vòng tuần hoàn chờ đợi.
Xong tôi vẫn nghĩ chờ đợi vốn là việc ko dễ làm.
-Chờ một điều mà mình biết rõ là điều gì đã mệt mỏi, huống chi là mình cứ ngóng trông ko mục đích.
Đáng lý chúng ta có thể vẽ những bức tranh khác nhau, có thể bày tỏ theo một cách thật hơn.Nếu họ nhận ra mỗi người là một cá thể khác biệt, khi bạn biết bạn đặc biệt bạn sẽ hiểu giá trị của mình ở đâu và mình đáng quý như thế nào. Trân trọng bản thân mình, tự khám phá và hiểu rõ bản thân trước khi muốn hiểu người khác.
Bao nhiêu lâu rồi bạn ko tự nói chuyện với mình?
Bao nhiêu lâu bạn ko nhìn thật rõ, thật kỷ con người mình bằng một ánh mắt tận tình nhất?
Có một sự thật là chỉ có bạn mới biết bạn cần gì.
Và cũng chỉ có bạn mới có thể nhìn thấu bạn.
Càng thấu hiểu bao nhiêu, bạn càng biết làm cách nào để cuộc sống của bạn màu sắc hơn mà ko cần chờ đợi.
Bạn chủ động trong việc khám phá con người bên trong mình dù xấu dù đẹp, nó vẫn là một khối thật nhất và độc nhất.
Bạn hiểu mỗi người xuất hiện trong cuộc đời bạn, bạn có thể chia sẻ với họ điều gì, và họ ý nghĩa với bạn ra sao.
Hãy bay bằng đôi cánh của bạn
Và sống theo cách của bạn.
Min.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro