gia sư cún con mít ướt của lee minhyung
phân loại: oneshot, r18, niên hạ, học trò x gia sư.
- bài tập đâu lee minhyeong?
ryu minseok quắc mắt nhìn tên học trò kém mình hai tuổi. lee minhyeong co rúm người mỗi khi gia sư nhỏ dọa dẫm. thực ra bài tập hôm nay nó còn chưa làm nữa, mấy tuần nghỉ lễ mải chơi đến quên cả học hành, không ngờ ryu minseok thế mà vẫn nhớ bản thân đã giao cả một tập đề tiếng anh trong buổi học cách đây cả tháng.
thằng trai khúm núm giương mắt nhìn ryu minseok cầu mong sự thương hại, mắt nó tưởng như sắp chảy cả nước.
- anh ơi, anh tha lỗi cho em với huhu... doongie tha mất tờ đề của em đi đâu mất rồi ấy ạ...
"thằng này lại nữa rồi..." ryu minseok nghĩ vậy khi tay anh rút một tờ đề khác ra từ trong cặp sách.
- thế thì giờ em làm vào đây em nhé? làm tới đâu anh chấm tới đó. không hiểu ở đâu thì hỏi anh, anh giảng luôn cho!
lee minhyeong khóc không ra nước mắt, nó thậm chí còn chẳng đếm nổi đây là lần thứ mấy nó dùng chiêu này, ấy vậy mà anh trai trước mặt luôn có cách đối phó với tên lười học nhất thế giới là nó.
thế rồi nó vẫn ngồi trên bàn học, tay cầm bút chì, tay còn lại thì chống cằm ra vẻ suy nghĩ. nó biết nếu mình không giải xong tờ đề vẻn vẹn ba mươi câu này trong vòng bốn mươi lăm phút thì nó sẽ đi đời nhà ma. tuy nhiên cứ vào những khoảnh khắc quan trọng như thế này thì đầu óc nó lại như trên mây. nó dành mười phút đầu tiên chỉ để nghĩ về những trận liên minh lúc đêm muộn với đám bạn, rồi năm phút tiếp theo để tưởng nhớ tờ đề bị nhét xuống bồn cầu, trong vòng năm phút sau đó, nó thấy hối hận vì quyết định sai lầm của mình biết mấy... giá như nó kiên nhẫn ngồi lật lại những trang vở, giá như nó đủ khôn ngoan để tra cứu từ điển, giá như nó nhẫn nại nhắn tin hỏi đứa bạn giỏi tiếng anh của mình, ôi giá như...
- gì đây lee minhyeong? đùa anh hả?
ôi không, ryu minseok đang chửi nó, vậy là chút nữa mẹ nó sẽ biết chuyện và có lẽ chiếc điện thoại của nó cũng tới lúc nằm gọn trên nóc tủ rồi và thế là nó sẽ phải làm bạn với chiếc laptop cùi bắp chạy hệ điều hành win 7 chỉ đáp ứng đủ nhu cầu tìm kiếm thông tin.
lee minhyeong giờ này chỉ muốn quay ngược thời gian về lại ba ngày trước, khi nó quyết định xé nát tờ đề và thả trôi những mảnh giấy vụn xuống bồn cầu rồi nhấn nút xả nước, để mà đấm cho bản thân một cái, nói với cái thằng ngu trong quá khứ: "tỉnh ngộ đi thằng chó đẻ, mày sẽ không bao giờ thoát khỏi móng vuốt của môn tiếng anh!"
- có nghe không đó lee minhyeong? muốn chết hả? bốn mươi lăm phút rồi em chưa viết được một chữ nào vào tờ đề là sao? thằng nhóc này?
ryu minseok liên tục chất vấn nó, đôi môi mọng nước chu ra như đòi hôn, làm sao đây? lee minhyeong bây giờ chỉ chú ý đến hai phiến môi đang dẩu ra của anh gia sư mà thôi.
- anh ơi sao môi anh xinh thế?
trong vô thức nó thốt ra câu hỏi, lee minhyeong thậm chí còn chẳng thể kiểm soát nổi cái miệng của mình. ryu minseok tức muốn xì khói, người gì đâu bị mắng còn nhơn nhơn cái mặt ra, đã thế còn dám trêu chọc người lớn nữa?
- em ơi em chú ý giùm anh, anh cầu xin em luôn đó em! em sắp cuối cấp luôn rồi đó, còn có vài tháng nữa thôi là em lên lớp mười hai đó em, mà sao em không có nghe anh nói vậy? anh nói để tốt cho em đó minhyeong? tỉnh ngộ đi em, giờ không phải lúc để chơi! chí ít em làm ơn hãy để anh nhận lương tháng trong tư thế ngẩng cao đầu với. chứ từ lúc anh giảng bài cho em, anh thấy điểm em nó vẫn như cũ à... hay do anh dạy không hay? hay là anh xin thôi việc nhé? để người khác dạy em, chứ anh thấy vô vọng quá em...
lee minhyeong nhìn thẳng vào mắt ryu minseok, nó nói:
- không phải là anh giảng không hay mà vấn đề là ở em, em nghĩ em cần động lực lớn hơn...
- ví dụ như?
ryu minseok nghiêng đầu hỏi nó, gương mặt tràn đầy sự khó hiểu. và rồi ryu minseok đã thực sự bất ngờ khi lee minhyeong ghé sát vào tai, thầm thì đáp án duy nhất, nó nói với anh:
- nếu mình nắm tay nhau, em có thể vượt lên trong bài sát hạch lần tới, thứ mười được chứ?
ryu minseok lừ mắt.
- ngưng nói đùa và bắt đầu học ngay đi lee minhyeong!
nhưng lee minhyeong không chịu nghe lời anh, nó cố thỏa hiệp:
- một lần thôi, em hứa đấy! nếu không thì tùy anh xử trí nhé?
ryu minseok thở dài, chỉ là một cái nắm tay thôi mà, cho cũng được, dù sao cũng là hai thằng đàn ông với nhau. bàn tay nhỏ nhắn đặt ngửa lên bàn học, những ngón tay bé xinh khẽ cựa mình ra hiệu cho lee minhyeong mau nắm lấy.
- nhanh?
và đó là cách mà mối quan hệ tội lỗi này bắt đầu, mối quan hệ dây dưa không rõ ràng, không hạn định, không quy củ giữa một người không giỏi từ chối và một kẻ chuyên mượn gió bẻ măng.
ryu minseok vốn là người chỉ mạnh miệng, cuối cùng cũng không chịu nổi mà mềm lòng trước một lee minhyeong quá đỗi ranh mãnh, quá giỏi thao túng. càng lúc, những yêu cầu thằng trai đưa ra càng quá đáng hơn mà đi kèm với những điều kiện ấy là việc trình độ tiếng anh học thuật của nó càng lúc càng cao, thậm chí đã có lúc nó đạt được điểm tối đa trong bài thi trên trường.
và rồi giới hạn của ryu minseok càng được nới lỏng, từ những cái chạm hờ hững nơi lòng bàn tay mang theo hơi ấm của một thằng trai mười bảy cho đến những cái ôm trong bóng tối, táo bạo vượt rào với những quấn quýt ướt át của môi lưỡi không rời và giống như hiện tại, khi ryu minseok quỳ dưới chân nó, gương mặt ngây thơ bị ép sát vào đũng quần đùi.
- anh minseok giúp em với...
lại nữa rồi, cái giọng điệu chảy nước của lee minhyeong. ryu minseok rũ mắt, không biết làm thế nào cho đúng. trước mắt là túp lều dựng đứng, bên trên là lee minhyeong nhìn mình chòng chọc, không hiểu sao lại cảm thấy bản thân như bị dồn sát chân tường, mọi thứ trở nên mờ mịt, cảm thấy mình mới là người yếu thế, thấy sự cầu xin của lee minhyeong hệt như một mệnh lệnh bắt buộc, khó lòng chối từ.
ryu minseok mím môi nhìn nó, con ngươi màu trà ngước lên nhìn nó, lee minhyeong thấy nhiệt độ quanh mình tăng nhanh chóng mặt, trước sự ngỡ ngàng của nó, anh nhỏ dưới gầm bàn nắm lấy dương vật cách hai lớp quần mà xoa nắn. tại sao mọi thứ lại đi xa tới vậy? liệu rằng có giới hạn nào giữa tụi nó hay không? lee minhyeong sẽ không bao giờ biết được, trong thâm tâm, loại ý niệm mang tính chinh phục và chiếm hữu tự bao giờ lớn đến khó lòng kiểm soát.
bàn tay bé nhỏ của anh sờ soạng đũng quần của thằng trai, lee minhyeong đã bao lần mường tượng cảnh trước mặt. men theo những đầu ngón tay anh, cơn nóng bỏng rát phủ lên dương vật trong quần, lee minhyeong không muốn che giấu dục vọng nữa, nó bắt lấy những ngón tay bé xinh, như dạy trẻ tập viết, nắn những đầu ngón tay vào cạp quần, giúp anh kéo xuống.
mái đầu bé nhỏ cúi gằm không dám nhìn thẳng, con hàng đỏ tím bật ra khỏi boxer, nảy lên gương mặt đỏ bừng.
- anh phải nhìn mới giúp em được chứ?
ryu minseok sợ sệt trước khối dục vọng trước mắt, trụ thịt thô dài tỏa ra mùi đặc trưng của giống đực khiến anh hãi hùng.
- không muốn nhìn đâu... anh ngại.
lee minhyeong cười nhạt, nó áp tay mình lên gò má hây hây, nâng gương mặt anh nhỏ lên.
- đừng ngại, để em chỉ cho anh nhé!
ryu minseok không dám nhìn sâu vào mắt nó, dường như đôi mắt của lee minhyeong chứa chất thôi miên, mỗi lần chạm nhau đều không nhịn được mà buộc mình phải thỏa mãn những tham vọng ngông cuồng hoang dã của thằng trai trẻ.
dương vật được bao bọc bởi lòng bàn tay mềm mại, những đầu ngón tay áp sát từng đường gân xanh tím, ngón cái nhỏ nhắn chà sát nơi lỗ sáo rỉ nước, cổ tay nhịp nhàng lên xuống như múa lên vũ điệu giao hoan của ngày trần trụi. lee minhyeong thấy máu từ khắp cơ thể mình như dồn cả xuống thân dưới, cổ họng nó khô nóng và con cặc thì căng cứng như sắp phát nổ, nơi gốc trụ trướng tới phát đau và con ngươi hằn lên những tia máu đỏ chói.
mỗi khi xiết chặt vật cứng trong tay, ryu minseok thấy rõ ràng sự vận động của mạch máu dưới lớp da thâm đỏ, anh cảm nhận được từng cái giật dưới bàn tay mình, từng đường gân theo trụ thịt nằm trong tay anh, bắt nạt anh bằng thứ nhiệt độ khiếp người.
- anh ơi, anh giúp em liếm liếm một chút, em đau quá, anh minseok...
khi nó gọi tên anh, ryu minseok có lẽ đã hiểu được thế nào là lời thì thầm của quỷ, hệt như người bộ hành đi lạc trong rừng sâu xanh thẳm, lạc lối giữa những cây cao nơi đại ngàn và tìm thấy nơi trú chân tạm thời, khi bước vào mới nhận ra đó là cửa địa ngục, ngọn lửa hỏa ngục cháy bùng bùng thiêu rụi lý trí, số phận hoàn toàn phụ thuộc vào sự dẫn dắt của ác ma.
đầu lưỡi non mềm thè ra khỏi khuôn miệng ngọt ngào, khẽ khàng mà rụt rè xoa dịu đầu khấc rỉ nước. hương vị tanh nồng xộc thẳng vào mũi, chất lỏng nơi niệu đạo len lỏi vào tận những gai lưỡi. lưỡi nhỏ ngây thơ liếm dọc thân dương vật, từng thớ gân lấp lánh nước bọt, mạch đập phía dưới khó kiềm mà tăng nhanh. ryu minseok ngước mắt nhìn nó rồi từ từ ngậm cả con hàng vào trong miệng. từ đầu buồi tím đỏ đến những nếp gấp phía dưới, khuôn miệng nhỏ nhắn không thể nuốt trọn dương vật đồ sộ vào trong đành ngậm ngùi bao lấy một phần ba thân trụ.
trong khuôn miệng nóng bỏng và ẩm ướt, lee minhyeong nhìn người dưới gầm bàn, nhiệt độ của dục vọng đen tối hun đỏ cả gương mặt nhỏ nhắn, vầng trán ướt đẫm mồ hôi.
- đừng chỉ liếm như vậy, anh thử mút giúp em nhé? có được không anh?
lee minhyeong biết ryu minseok sẽ chẳng bao giờ từ chối mình đâu, vậy nên nó vươn tay xoa loạn mái tóc mềm mại của anh nhỏ. cả cặp mắt to tròn ngập nước nhìn nó ai oán, thế rồi hai má phúng phính hóp lại, nhóp nhép mút vào thứ đồ vật đáng sợ. hương vị tanh nồng trước đó lại càng mạnh mẽ hơn, ép nước mắt từng dòng lấp lánh theo nhau khắc họa sườn mặt đáng thương.
- ahh... đúng rồi, nữa đi anh...
khoang miệng bị nhồi đầy nhức mỏi không thể khép lại hẳn hoi, từ khóe môi, nước bọt chảy xuống cằm, xuống cổ, ướt át phát điên. lee minhyeong phó mặc cho dục vọng ra lệnh, bàn tay thô bạo nắm lấy đầu nhỏ, ép anh phải nuốt xuống con cặc thô dài nóng bỏng. cảm giác buồn nôn tràn ngập trong cổ họng, dịch ngọt phân bổ theo phản xạ bảo vệ cơ thể chạy xuống xương quai xanh ẩn hiện nơi cổ áo phông. cổ họng thắt lại vì phản xạ có điều kiện, nghiến vào đầu khấc dâm đãng, lee minhyeong gầm gừ trong cơn sướng lên tận da đầu, mọi giác quan như tê liệt trong khoảnh khắc ấy, hai tay nó bá vào đầu anh, con cặc không biết xấu hổ ra vào trong không gian nhỏ hẹp mà nóng ẩm.
- argh... hmm...
nó không kiềm được những tiếp rên rỉ như gầm lên giữa những cú thúc, giã vào miệng ryu minseok tê rần, anh nghẹn ngào nức nở giọng mũi, ấm ức nắm lấy cạp quần nơi đầu gối thằng trai, trong cổ họng nghẹn ứ đầu buồi to như quả trứng, môi mềm chịu chà xát nóng rát và đám lông mu trơ trẽn ve vãn chóp mũi ngứa ngáy.
nó thét lên, bắn gọn đống tinh dịch tanh nồng vào miệng anh, mặn, đắng và tanh tưởi, ryu minseok theo phản xạ mà nuốt trọn chất lỏng để rồi bản thân vì thế mà ho khan đến nỗi mặt đỏ bừng bừng, tủi thân tới phát khóc.
khi nước mắt lấp lánh trào ra khỏi đuôi mắt đỏ ửng, lee minhyeong vội vàng ẵm anh nó lên, đặt anh nhỏ ngồi trong lòng mình, bàn tay nhẹ nhàng vuốt dọc sống lưng run rẩy.
- anh ơi đừng khóc... anh khó chịu lắm hả? em xin lỗi anh!
anh nó không nói gì, hệt như không để lời nó vào tai, phiến môi chu ra như trách móc, hàng mi khép chặt không thèm nhìn nó. lee minhyeong sợ hãi ôm chặt anh trong lòng, cơ thể bé nhỏ khẽ cựa mình thoát khỏi vòng tay của thằng trai.
- đồ ngốc nghếch, anh không giúp em nữa đâu...
lee minhyeong tá hỏa vuốt ve vai gầy.
-anh ơi em xin lỗi anh mà... em không dám nữa đâu...
có một ryu minseok nhát cáy như thỏ cố gắng thoát khỏi vòng tay của nó, cậu nhỏ trong quần không biết từ lúc nào đã chào cờ, anh nhỏ không muốn cho nó biết, liều mạng trốn tránh người trước mặt.
- bỏ ra đi, anh muốn đi vệ sinh mà.
ryu minseok đã thôi khóc nhưng gò má đỏ bừng của anh khiến lee minhyeong sinh nghi, dương vật giữa khoảng cách chật hẹp của hai cơ thể chọc vào bụng nó, lee minhyeong bỗng chốc hiểu ra mọi sự. vòng tay ôm lấy eo anh nó, lee minhyeong bảo:
- anh đã giúp em rồi, vậy thì để em giúp anh nhé?
ryu minseok choáng váng trước câu hỏi của nó, đầu óc đần độn chả nghĩ được gì, anh muốn bỏ chạy trước lời chào mời của quỷ, nhưng rồi khi gót chân muốn nhấc lên thì đầu ngón chân anh lại ghì xuống mặt đất, chính anh cũng chẳng biết được bản thân thực sự muốn gì.
lee minhyeong cúi đầu hôn lên đôi môi còn vương tinh dịch, lưỡi cuốn lấy lưỡi, dây dưa chẳng rời. trong miệng anh toàn là mùi vị của nó, lee minhyeong không chê bai mà mút lấy đầu lưỡi rụt rè, phiến môi hết sức tự nhiên mà hút vào, nước bọt ra trao đổi với nhau.
- anh từng nói với em khi muốn có được thứ mình muốn, mình phải đưa ra một điều kiện hấp dẫn, vậy thì anh có đồng ý hay không? chuyện này và cả chuyện về sau của chúng mình?
ryu minseok biết nó đang nói về điều gì, hơi ấm thầm thì bên tai như kịch độc bóp nghẹt trái tim, trong miệng, dư vị hỗn loạn của tinh dịch bị thay thế hoàn toàn bởi mật ngọt vô hình vô dạng. ryu minseok không nói gì nhưng chính đầu lưỡi nhỏ nhắn của anh đã liếm lên môi nó thật nhẹ, lee minhyeong lờ mờ nghe thấy lời đồng thuận của anh nhỏ.
tay nó luồn vào trong từ cạp quần chun của anh, mò mẫm dương vật dựng đứng trong đũng quần baggy. lồng ngực nó cách quần áo dán chặt lấy anh nhỏ, cọ xát lẫn nhau, ryu minseok nhút nhát nắm chặt vạt áo lee minhyeong, anh sợ mình rồi sẽ bị cuốn theo nhịp độ của cuộc chơi trác táng sắp tới.
lee minhyeong nắm gọn dương vật nhỏ nhắn trong lòng bàn tay, những đầu ngón tay chai sạn của người quanh năm chơi thể thao chà lên bộ phận yếu ớt nhất trên cơ thể, ryu minseok run rẩy như có điện chạy dọc sống lưng, da gà da vịt theo đó nổi lên gai cả tay. nếp gấp nơi đầu khấc bị lee minhyeong kéo căng rồi xoa nắn bằng lòng bàn tay in hằn những tì vết. anh khó khăn há miệng hớp lấy từng đợt không khí, như người đuối nước vớ được cọc, bám chặt lấy bắp tay của thằng trai, đầu nhỏ gục lên vai rộng mà rên rỉ vô vọng.
khi tinh dịch trắng đục đẫm đầy bàn tay nó, lee minhyeong liếc mắt nhìn anh nhỏ trong lòng, khi ấy ryu minseok còn đang đắm chìm trong cảm giác của cực khoái, hai mắt mê man nhắm chặt, lồng ngực phập phồng điều chỉnh lại hơi thở của bản thân. lee minhyeong với tay kéo ngăn bàn ra, gel bôi trơn đã dùng được một lần nằm gọn nơi góc trong cùng. nó bóp lấy thân lọ, chất lỏng thơm đặc mùi dâu tây giàn giụa chảy từ đầu khấc xuống thân cặc. nó nhét vội mấy ngón tay vào bên trong anh, đó là lần đầu tiên nó giúp anh nới lỏng. lần trước khi lee minhyeong làm bài thi giữa kì nó đã dụ ryu minseok tự thủ dâm trước mặt mình, nó vẫn còn nhớ rõ cái khung cảnh động tình khi ấy, khi mà anh nó ngồi dạng chân trên giường, cả gương mặt cúi gằm xuống và nước mắt rơi lã chã trên chăn ga cùng những ngón tay bé xinh vùi trong miệng huyệt đỏ hồng.
và giờ thì nó gửi tặng anh hai ngón tay, khéo léo mở rộng giữa vách thịt mềm ẩm và mọng nước, chỉ gãi lên đôi lần, dịch ruột non phía trong lại theo kẽ hở giữa ngón tay len lỏi ra ngoài. ryu minseok cấu lấy bắp tay lee minhyeong, cảm giác dị vật xâm nhập đằng sau khiến anh sợ hãi.
- anh đừng sợ, có em rồi.
nó đỡ lấy cặp má anh nhỏ, đầu lưỡi liếm lên chóp mũi ưng ửng đỏ, răng cửa trêu đùa cắn lấy má bánh bao. rồi dần dà, huyệt nhỏ ép lấy ngón tay lee minhyeong, ryu minseok đỏ bừng mặt mũi, cố kìm những tiếng rên sắp bật ra khỏi làn môi. lee minhyeong đút thêm ngón tay thứ ba vào bên trong, chiều dài ngón tay cựa quậy bên trong tìm điểm dâm của anh nhỏ, mỗi lần di chuyển lại xông vào từng ngõ ngách bí ẩn, dịch ruột non rò rỉ ướt cả bàn tay, theo má đùi non nớt lấp lánh cả khoảng da trắng hồng.
lee minhyeong biết nó đã tìm thấy điểm g của anh khi đầu ngón tay chai sạn mò mẫm thấy vùng thịt gồ lên giữa không gian ẩm ướt và mềm mại, vì tò mò mà trêu chọc không dứt. ryu minseok thấy mình như sắp bị ép khô, có gì đó ngứa ngáy lắm bên trong anh và dường như ai đó đang thét lên trong đầu anh, người ta mong ước được chèn ép, được lấp đầy, được thỏa mãn thứ dục vọng ban sơ.
- cho anh đi, minhyeong, cho anh thứ mà em có ấy!
tựa như thiên thần ghé xuống mặt đất, sát vào tai thằng trai, nói với nó rằng: tất cả những gì của anh, của em, đêm nay hãy khiến chúng hòa làm một. lee minhyeong đã bị mê hoặc bởi tiếng than của anh, nó chẳng thể giữ mình tỉnh táo trước những điều kiện quá đỗi hấp dẫn từ ryu minseok. nó nâng mông anh nhỏ rồi mạnh mẽ dập vào trong. gò mông trắng nõn bị dập cho đỏ bừng, dương vật thiếu niên mỗi lần nhấp đều vào tận cùng, nhồi đầy anh nhỏ đến không nói thêm được lời nào.
lee minhyeong không phải một thằng nhóc có kinh nghiệm giường chiếu, dù tình trường của nó cũng có thể nói là tương đối dài. song, người duy nhất cùng nó hôn môi từ trước tới giờ chỉ có ryu minseok, xúc cảm tinh tế khi da kề da, dương vật chà sát bên trong huyệt thịt nóng bỏng khiến nó phát mê, nó yêu anh xiết bao mỗi khi bờ môi anh mím chặt cũng không ngăn nổi tiếng rên, từng lời bật ra và vô thức gọi tên nó giữa những khoái cảm ma quỷ.
làm sao bây giờ, khi trên gương mặt ngây thơ của anh tràn ngập dục ý, đôi mắt trong trẻo như chứa cả dải ngân hà giờ phủ cả biển sương mù mờ mịt nhìn nó, cánh môi lơ đễnh cất lên lời than vẽ đường cho hươu chạy. hơi thở ấm nồng sạch sẽ phả lên cổ nó, mạch gân hằn lên xanh tím trên vầng trán rộng, lee minhyeong đè anh nhỏ lên bàn học, giữa đống sách vở ngổn ngang viết đầy những cấu trúc tiếng anh và những tờ đề cương phấp phới rơi đầy mặt sàn nhà, anh nhỏ mặc áo thụng, đưa lưng về phía nó, mông nhỏ tròn đầy vểnh lên chờ nó chịch vào.
ryu minseok vì dương vật chôn sâu trong hậu huyệt đột ngột xoay vòng mà khóc không thành tiếng, nước mắt rơi trên từng dòng chữ nhòe ướt. khi quy đầu đỏ tím nghiến lấy điểm g trong anh và con cặc to béo xoáy tròn, áp sát vách thịt ấm nóng, ryu minseok tưởng như mình không thể nhịn nổi mà xuất tinh. tuyến tiền liệt đáng thương bị chèn ép tới ngộp thở, cả khối não bị ngâm trong nước, lý trí theo dòng nước trôi tuột đến phương trời xa lạ nào, cuộc làm tình thô bạo khiến ryu minseok đắm chìm trong những làn sóng dập dìu vỗ.
- giảng em nghe về mệnh đề quan hệ đi anh, có giống như hai đứa mình quan hệ không ạ?
ryu minseok không nói gì, đầu nhỏ lắc loạn lên, có lẽ điều mà lee minhyeong đang nói ra ấy khiến anh chẳng bao giờ hiểu được, hiện tại bên tai chẳng còn gì ngoài thanh âm của va chạm đáng xấu hổ, túi tinh nặng trịch đập vào mông anh vang vọng khắp không gian, giống như nơi họ đang làm tình đây không phải căn phòng nhỏ của học sinh lớp mười hai mà chính là một nhà hát vắng tanh, chung quanh chỉ có hai người cùng nhau phổ lên bản song tấu đầy hỗn loạn chúc mừng cho bữa tiệc sinh nhật dâm dật của lee minhyeong.
lee minhyeong không thấy anh nhỏ trả lời bèn tức giận ngắt nhéo lấy đầu vú ẩn mình sau lớp vải dày dặn của chiếc áo thụng màu trắng. anh nức nở mỗi khi nó kéo nhẹ đầu vú và đầu ngón tay chai sạn vân vê lấy quả hồng trước ngực.
- ahhh... đừng nhéo nữa mà... lee minhyeong, đồ ngốc này!
lee minhyeong xoa đầu anh nhỏ, mỗi lần nó đẩy thân dưới vào trong là một lần mái tóc nâu màu trà của anh nó nảy lên, ryu minseok của nó quá mỏng manh trước sự tấn công dồn dập của thằng con trai sắp trưởng thành.
- vậy thì... hmmm... anh phải giảng cho em nghe cơ, về mệnh đề quan hệ ấy? anh nói thử xem chúng có quan hệ giống mình không?
ryu minseok không thể ngừng khóc, nước mắt sinh lý chảy dài trên má chẳng dừng nổi, mỗi lần thúc vào đều đẩy cả nước mắt ra ngoài, giàn giụa , lã chã rơi đầy cặp má bánh bao.
- mệnh đề... ahh... mệnh đề quan hệ là mệnh đề phụ... hng... thường được dùng để nối với mệnh đề...ư... chính.
từng lời khó khăn thốt ra khỏi môi, nước bọt thấm đẫm cả mảng giấy trên mặt bàn, lee minhyeong không khỏi có cảm giác như mình là một thằng côn đồ mất dạy, bắt nạt anh bạn rụt rè nhút nhát mà yếu đuối khiến cho anh khóc mãi không dỗ nổi. nhưng có lẽ vì vậy nên nó thấy thoải mái lắm, học hành suốt khiến đầu óc nó mụ mị vì những kiến thức chỉ nằm trên trang sách, học thế này không phải dễ vào hơn à?
quả đúng là như vậy chứ, dương vật nó ra vào bên trong một cách dễ dàng nhưng lại chẳng thể dứt ra nổi, vách thịt như có ngàn cái miệng thi nhau bú mút, liếm láp dương vật nó ướt sũng, hương dâu tây ban đầu bẹo hình bẹo dạng vì trộn lẫn với tinh dịch và dịch ruột non, bết dính vào gốc dương vật đỏ tím của lee minhyeong.
- anh vẫn chưa nói cho em biết... chuyện tụi nó có quan hệ như tụi mình không? mệnh đề chính có chịch mệnh đề phụ như em chịch anh không?
ryu minseok lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt rơi xuống cả tay thằng trai trẻ, nó cúi đầu xuống, liếm láp mu bàn tay đầy nước mắt, trầm giọng nói:
- anh nói đi ạ, anh gia sư ơi?
trí não ryu minseok như chiếc đài hỏng, bên tai toàn là âm thanh rè rè, cái gì cũng không nghe rõ, trong đầu trắng xóa như tờ giấy, như người mộng du tuân theo sự chỉ dẫn của ác quỷ mà cất lời:
- không đâu... ahh... hức... em chịch... em chịch anh mạnh quá... hng... tụi nó sẽ không thể theo kịp được...
lee minhyeong biết nó sắp tới giới hạn, ân ẩn nơi sâu thẳm của nó có điều gì chực chờ nổ tung, khiến tất cả mọi thứ trắng xóa rồi biến mất. và ngay khi con cặc nó tăng tốc, thúc ngày một sâu vào trong anh thì tiếng gõ cửa vang lên, là mẹ.
- minhyeong à, minseok à, học xong chưa các con? xuống ăn cơm đã nhé?
không một ai lên tiếng trong vòng ba mươi giây tiếp theo, mẹ lee minhyeong bỗng thấy thật khó hiểu, bình tường giờ này lũ trẻ hẳn là đói rồi mà sao hôm nay không đứa nào chịu xuống phòng ăn, thế là bà quyết gọi cửa lần nữa.
- minseok à? mọi thứ vẫn còn ổn chứ?
ryu minseok cắn lấy bắp tay thằng trai ngăn cho những tiếng rên rỉ mờ ám lớn dần và tràn ra khỏi khung cửa gỗ. lee minhyeong cố điều chỉnh lại hơi thở, nó biết đằng sau cánh cửa kia, mẹ nó đang lo lắng thế nào nhưng trong đầu nó, trí tưởng tượng đã theo chân suy nghĩ hoang đường dạo bước đến một vũ trụ xa xôi, khi mẹ nó mở cửa ra và chứng kiến toàn bộ khung cảnh trụy lạc bên trên bàn học của con trai mình.
- mẹ mở cửa nhé?
nói là làm, mẹ lee minhyeong nắm lấy tay nắm cửa, và khi khóa cửa xoay tròn được một nửa, nó nghe thấy tiếng anh trai mình ngoài hành lang, anh nó nói:
- thôi cứ xuống ăn trước đi mẹ, đói thì tự xuống ăn sau, kệ tụi nhỏ.
thế rồi mẹ nó gọi vọng vào trong:
- mẹ ăn trước đây nhé? mẹ sẽ chừa phần cho hai đứa ở trong tủ lạnh, nhớ hâm nóng lại trước khi ăn đó!
và rồi tiếng bước chân nối gót nhau xa dần, không gian được trả về với sự yên tĩnh vốn có, cho đến bây giờ lee minhyeong mới dám nhìn xuống dưới, anh nhỏ nằm xụi lơ dưới thân mình, dương vật bắn ra chất lỏng như nước lênh láng sàn nhà, lee minhyeong thích thú nhìn từng giọt nước dâm rỉ ra từ đầu khấc đỏ hồng.
- anh minseok dâm quá rồi đó! mẹ em đứng bên ngoài mà anh dám bắn vậy luôn? hết nói anh gia sư ryu minseok luôn đó...
thế rồi nó nắm trọn dương vật bé nhỏ trong tay, sóc mạnh lên xuống, trụ thịt địt vào trong như người chạy nước rút, càng lúc càng nhanh, nhồi ryu minseok tới hai mắt trợn tròn, đầu vú cách lớp vải theo đó mà bị ma sát bởi mặt bàn lạnh lẽo không thương tiếc. ryu minseok thấy bên trong mình nóng như thể sắp bị sáp ra lửa, cơn ngứa ngáy từ lâu lắm rồi tan biến đi, chỉ còn lại cảm giác sung sướng đến mức anh tưởng như mình sắp chết. thế rồi bàn tay đan vào nhau, túi tinh đập mạnh vào phiến mông đỏ bừng, tinh dịch đặc sệt bắn nóng cả bụng ryu minseok. anh nhớ mình đã nấc lên nghẹn ngào khi lee minhyeong rút dương vật bán cương ra khỏi miệng huyệt, thớ thịt nơi lối vào bị chơi không thể khép lại ngay và đó cũng là nơi chất lỏng trắng ngà kia tràn ra ngoài, chảy xuống bìu dái nhạt màu của anh nhỏ, theo đó rơi rớt nơi má đùi trong bị dày vò đầy vết đỏ tím, cặp đùi bị chịch giờ run rẩy không thể đứng hẳn hoi.
lee minhyeong đỡ lấy anh nhỏ, nó lại ôm lấy anh một lần nữa, trong hộc bàn là khăn giấy ướt được mẹ nó đút vào. lee minhyeong giúp anh lau sạch những vết tích hoan ái rồi mới thu dọn đồ đạc trên mặt bàn, dưới sàn nhà. ryu minseok vùi trong chăn nhắm mắt vờ ngủ, lee minhyeong biết anh đang giận nó lắm.
- đừng giận em mà... mình tạm thời đình chiến để xuống ăn tối nhe? tối nay sinh nhật em nên em dặn mẹ nấu nhiều món anh thích lắm đó? nếu anh không ăn tối thì xíu nữa anh sẽ đau bụng đó anh...
lee minhyeong tự biết nó là đứa có lỗi, dù rằng tụi nó quan hệ dưới sự đồng thuận của hai bên nhưng mà vụ giảng bài kia và cộng thêm cả việc mẹ nó gõ cửa nữa, có lẽ anh nó thấy tổn thương lòng tự trọng lắm. lee minhyeong biết hối hận cũng chẳng thể làm được gì nữa rồi, vì giờ anh nó thà chết chứ không chịu mở mắt ra.
- anhhhh, đi mà anh! nếu mà anh không ăn thì em sẽ... em sẽ... em sẽ nhịn cho anh coi, em không ăn luôn, chết ở đây luôn đó!
ryu minseok nhăn nhó nhìn nó, miệng lí nhí nói:
- không đi được...
lee minhyeong có banh lỗ tai cũng chẳng thể nghe được anh nhỏ nói gì, nó ghé sát tai vào miệng anh.
- dạ?
ryu minseok tức đỏ cả mặt, anh quát lên:
- anh không đi được!
lee minhyeong chợt khôn ra, hóa ra là do bị nó làm mạnh quá nên không đi nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro