227 ngày
Chap 15
cre : ssvn
Ngày thứ 11
Jessica ngồi bật dậy
Nàng dáo dác nhìn quanh
Rồi nàng gào, nàng hét, nàng rú ầm ĩ =,=
Lý do thì quá đơn giản, ai cũng biết
Hôm nay đã là ngày thứ 2 Yoongie không đến làm.
Và Mều đang thực sự phát điên vì nhớ Yoongie.
Nàng nhớ khủng khiếp luôn ý.
Nàng cứ tưởng chỉ cần nàng lơ một hôm thôi, Yoongie sẽ đi học và dỗ dành nàng như lần trước.
Nhưng Yoongie thậm chí còn không đến lớp.
Cũng không thèm gọi điện cho nàng
Nàng thực sự khó chịu khi không có YoonA ở bên mỗi ngày, còn hơn cả việc nhìn thấy cái cô Fany mắt cười kia ôm hôn bạn ấy.
Nàng cũng muốn gọi điện cũng muốn hỏi thăm lắm lắm ý, mà khổ, nàng kiêu mà.
Nàng lại sỉ nửa=))
Nàng nghĩ mình là vô giá
Nên nàng nhất quyết không chịu gọi điện hay hỏi thăm, nhắc gì đến cái tên Im YoonA lấy một lần.
Với cả
Yoongie là seobang, phải gọi cho nàng trước chứ ai lại để nàng chủ động bao giờ không (gớm chị)
o.0
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA – Jessica hét ầm ĩ lên, ném gối chăn loạn xạ.
- Tiểu thư à…Nếu cô nhớ YoonA…Á…tôi nhầm, ý tôi là nếu cô muốn YoonA đến làm như vậy, hay để tôi gọi cho cô ấy.
- Không được, cháu cấm đấy! – Nàng gằn từng tiếng một với quản gia Han làm ông sợ hãi, chỉ biết khép nép cúi đầu gật lia lịa.
*Suy nghĩ*
- Nhưng…..có nên gọi không nhỉ? =, – Jessica bĩu môi.
- Vậy để tôi gọi nhé . – Quản gia hí hửng, chuyện, ai chứ riêng ông là ông mong YoonA đến đây nhất, nếu YoonA đến, ông sẽ đỡ phải hầu hạ cái cô nàng sớm nắng chiều mưa này, sẽ có thời gian tâm tình với bà quản gia hành xóm, tội gì ông không muốn bạn Móm đến chứ.
- …….Không, tại sao cháu phải gọi cho cái tên đáng ghét đó chứ? – Nàng khoanh tay ngoảnh mặt đi.
- Er~~ Vậy chứ giờ tiểu thư muốn gì?
- …………
Cái tên đó, khéo nhân cơ hội mình giận
Là lẻn trốn việc luôn
Biết đâu hôm nay “hắn” vẫn đến trường thì sao?
Phải rồi, biết đâu hôm nay vẫn mò đến tí tởn với Fany mắt cười gì đó thì sao?!!
Không được ~~
- Đến trường. – Jessica ra lệnh.
-------------------o.0----------------------
“Bốp!”
- Ui da….Mắt với mũi cái kiểu…Ơ Jessica, mình tưởng cậu nghỉ học? – Sò nhăn nhó cầm bịch snack, tay xoa xoa đầu, nhìn thấy Sica, Sò ta không thể không sửng sốt.
- Không phải chuyện của cậu. – Nàng phũ, đẩy SooYoung qua một bên, nàng hớn hớn vào bên trong lớp. Mắt lia một vòng.
Không có
Không có ở đây.
- À….Mình biết rồi, cậu tìm YoonA hả? – SooYoung hí hửng, tay vừa vốc bim bim cho vào miệng vừa toe toét ra trêu Sica.
“Bốp!”
Đáng đời =,=
Nàng cho một cái bạt tai rồi đe dọa:
- Ăn nói cho cẩn thận.
- Huhu mình có làm gì đâu, đùa tý thôi mà ~….Ơ vậy YoonA không đến nhà cậu làm sao? – SooYoung ngơ ngác.
- Đến thì mắc công đến đây làm gì. – Nàng lầm bầm rồi thở dài.
Buồn chết đi được ý
T^T
Phải gọi cho Yoongie thôi
Mình sắp không sống được rồi
Nàng phụng phà phụng phịu đến tội, đáng lẽ ra hôm đấy nàng nên mở cổng cho ô sin vào, như thế, có phải vừa được dỗ dành vừa được gặp ô sin hàng ngày không?
Đúng là sai một li mà đi một dặm mà, Sica thấm thía…
- Jessica à, hình như Sunny biết YoonA đang ở đâu đấy. Lúc sáng mình thấy cậu ấy gọi cho cậu ta. – SooYoung thật thà khai báo, mắt nàng thấy thế sáng rực lên, lâu lâu mới thấy cái tên tham ăn này được việc.
- Sunny đâu? – Sica hỏi.
- Kia kìa. *chỉ chỉ tay* - SooYoung chán nản – Cậu ra hỏi đi nhé, mình đi đây.
- Không bám theo bé Min nữa hả? – Nàng vênh cái mặt lên trêu ngươi Sò, mắt liếc về phía Sún và Min đang chơi cờ ca rô với nhau.
- Dẹp đi! Đời thiếu quái gì gái đẹp (phải, ý cậu là HyoYeon hả ). Vì cậu ta lùn nên mình mới nhường thôi. – Sò hậm hực ra mặt, tay lại ăn bim bim liến thoắng và bỏ đi trước khi để lọt thêm tí hình ảnh nào của hai kẻ đang chơi cờ đã làm tổn thương trái tim “yếu đuối” của bạn ấy.
Nàng nhún vai, chuyện nhà người ta, nàng quan tâm làm cái gì.
Nàng bước thẳng đến chỗ Sún.
- Này Sunny. *Cao giọng*
- Ơ….Sica hả? Đến khi nào zợ? Mình tưởng mấy hôm nay cậu bận quay phim?– Sún hớn ha hớn hở ngẩng lên đáp, từ ngày cặp kè với HyoMin, trông bạn ý phởn đời hẳn ra luôn ấy. HyoMin cũng mỉm cười chào Sica.
- Mới. Biết Yoongie của mình đâu không? (gớm YoonA được rồi lại còn Yoongie của mình) – Sica cất tiếng hỏi, mắt liếc qua bạn HyoMin, nàng cố tình đấy, nàng cố tình nói cho bé Min biết Yoongie được nàng dán tem đóng dấu sở hữu đầy đủ rồi, cấm có tranh của nàng.
- Ờm… Yoongie của cậu á?- Sún nhìn HyoMin cười cười – Là ai vậy?
- Ờ thì…..Cậu ta là ô sin của mình thì là của mình thôi, Yoongie là tên con nai thấy trên tạp chí. Hợp thì đặt. – Nàng ngượng đỏ cả mặt, vội lấp liếm.
- Cậu ấy bị ốm thì phải….
- ỐM????
Nàng hét toáng lên.
Ô sin bị ốm sao????
- Ừ…Sáng nay mình với Min có gọi điện hỏi thăm cậu ấy. YoonA bảo vì hôm trước dầm mưa nên bị cảm, giờ nói nghe như vịt, lại nghe thấy tiếng hắt xì hơi liên tục nữa. Nên bọn mình bảo cậu ấy ở nhà cho khỏe hẳn rồi đi. – Sún trả lời liền một mạch.
Mặt nàng tối sầm lại
Nàng cắn môi bứt rứt, hai chân di di vào nhau.
Là do nàng
Hôm trước, nàng không cho Yoongie vào nhà
Yoongie đứng đợi ngoài trời mưa
Nên mới ốm
Đùa chứ
Đã yếu lại còn thích ra gió
Sao mình thấy tội lỗi thế này
Không được Jessica
Mặc xác
Chả liên quan đến mình
Nhưng mà
Nàng ……..
------------------------o.0----------------------------------
- Hơ…Hơ….Hắt xì! A…A ắt xì! – YoonA vơ nhanh mấy tờ khăn giấy nhét vội vào mũi, sụt sà sụt sịt.
- Gớm quá, em làm ơn tránh cái pizza của chị một tí đi, vi khuẩn bay tứ tung rồi. – HyoYeon đang vắt va vắt vẻo trên ghế salon, nhảy chồm lên lấy hai tay
che cái bánh của mình, cằn nhằn với YoonA.
- Mệt quá mất thôi. – YoonA than thở, thả phịch người xuống ghế, đôi mắt thâm quầng vì mất ngủ, nước mắt nước mũi từa lưa, quần áo thì xộc xệch. Trông bạn ấy bây giờ thê thảm đến tội.
- Có ai mượn đâu tự dưng đi dầm mưa làm cái gì? – HyoYeon mắt dán màn hình tivi trách móc.
- Em có muốn đâu. Tự dưng nó mưa.
- Thôiiiiiiiiiiiiiiiiiii, chị tưởng có đứa ngốc nào đạp xe giữa trời mưa bão rồi đứng đợi ở cổng nhà người ta cả tiếng đồng hồ nên mới thế.
- Ờ thì…
- Mà đứng thì đứng luôn đi, đứng có tí đã về thế thà ở nhà có phải nhanh không? – Hyo lên mặt dạy đời.
YoonA ấp úng, gãi gãi tai, cô không biết nói thế nào nữa, vì sự thật thì đúng là như thế nên phải đành cho qua.
Tất cả cũng chỉ tại Jessica Jung
Nếu không phải sợ bị đuổi việc với sợ cô ta giận mình
Thì đã chả mò đến rồi
YoonA lầm bầm, hôm đó, bất chấp mưa gió bão bùng, hoàng thân Im YoonA hạ mình đạp cái xe đạp hường đến nhà Jessica, một phần vì đến giờ làm.
Một phần vì lo lắng.
Mà cũng chả biết tại sao lại đi lo nữa.
YoonA tự thấy hôm đó thần kinh mình có vấn đề.
Đi nghĩ vớ va vớ vẩn, lo nghĩ cho Sica. Cuối cùng thì sao?
Gọi, bị phũ cho té tát.
Mà YoonA thì biết lượng sức mình, biết không thể đứng mãi ngoài trời mưa lâu thế được, lại cũng không phải tuýp người lãng mạn, nàng không cho vào là đứng dưới mưa gào thét quyết cắm trại đến khi nào nàng mở cửa mới về. Thế nên vừa bị phũ xong.
Phóng xe về luôn.
Kết quả là hắt hơi sổ mũi nằm ốm liệt giường, mà đáng ra thì cũng chỉ ốm dăm hôm là khỏi.
Nhưng cảm tạ trời đất nhờ có cái món cháo dinh dưỡng do đích thân Fany Fany yêu dấu mong YoonA khỏi bệnh, nên mới nặng thế này.
Đúng là cái số mình
Tránh vỏ dưa thì gặp vỏ nấm
Rõ khổ.
Nhưng bạn ý cũng không thể phủ nhận.
Cũng có chút nhớ nhớ công chúa.
Kiểu như bị hành hạ quen rồi nên giờ sướng mấy hôm là không chịu được XD.
Đang mải lẩm bẩm trách móc, YoonA và HyoYeon bị giật mình vì tiếng chuông cửa.
- Ơ…….Sao Fany về sớm thế nhỉ? – YoonA ngạc nhiên
- Chắc được nghỉ tiết. Em ra mở cửa đi. – Hyo thờ ơ và tiếp tục ăn.
YoonA thở dài, cố lết cái xác ốm yếu của mình lết ra cửa.
- Fany ah~ Sao chị về sớm thế? Có mang gì về cho em…..*Đông cứng*
- Fany nào? *Lạnh te*
- Er ~~~
YoonA nuốt nước bọt.
Hai cái khăn giấy nhét vào mũi cũng rơi luôn ra.
Lạnh quá
Vừa mở cửa đã thấy gió Bắc cực ùa vào rồi.
YoonA chớp chớp mắt
Lại mơ ngủ rồi
Ốm nặng quá mắt mũi tèm nhem cả
“Rầm!”
- Mình sốt cao rồi sốt cao rồi. – YoonA lẩm bẩm lắc lắc đầu, tay đóng sầm cửa lại.
3s
Mở ra lần nữa.
*Lạnh như băng*
- Chẳng lẽ là thật?? – YoonA ngơ ngác hỏi.
- Ý gì thế hả?! – Nàng thét lên.
Sica đứng trước cửa.
Và tức muốn khóc luôn.
Hay tin Yoongie của mình ốm.
Nàng lao ngay đến đây
Thế mà cái tên vừa đần vừa ngơ này làm nàng giận đến mức khóc luôn được.
Gì mà vừa mở cửa đã Fany Fany.
Trong mắt Yoongie không hề có nàng ư? (đâu có đâu)
- S…Sica à…..- YoonA lúng túng khi nhìn gương mặt phụng phịu, giận dỗi như mèo con của Jessica. Đôi mắt nàng long lanh, nước mắt như sắp tràn ra. Đôi môi nàng thì cứ chu chu lên vì giận. Nàng cúi gằm mặt xuống.
- Đồ ….đáng ghét. – Nàng lí nhí, nàng không muốn cho Yoongie thấy cái mặt mếu máo sắp khóc của mình.
- Ơ…. – YoonA như tên ngố, cứ đứng ấp a ấp úng không biết làm gì, tim thì đập mạnh, chân thì run run. – Sica à, sao biết nhà Yoong mà đến đây? *Hỏi ngớ ngẩn*
- Nghĩ tôi là ai chứ? Có cái nhà cũng không tìm được sao? – Nàng trách móc, vẫn không ngẩng lên, vì nàng khóc mất rồi. ~~
- Ờ….nhỉ…. – YoonA cười ngố, trái tim chợt thắt lại – Sica à, khóc đấy hả?
- Kệ tôi. *Phũ*
- ……..
YoonA lúng túng, vội dùng hai tay áp lên má Sica và ép công chúa ngẩng lên.
“Thịch…..thịch….thịch….
Đ….Đáng yêu quá
Đ…Đau tim quá
Cô ấy khóc vì mình…..
- Si….ca….. – Ánh mắt YoonA chùng xuống, nhìn Sica và thật sự muốn ôm công chúa bé nhỏ vào lòng. Bạn oàng thân không muốn nhìn thấy công chúa khóc một tí nào. – Đừng khóc mà…..
- Đồ đần…. – Nàng đấm thùm thụp vào người bạn Móm, miệng thì không ngừng “đồ đần, đồ đáng ghét, Yoongie ngốc”
- Ái ái….Sao lại đánh người ốm chứ?!!! – YoonA giãy nảy, kêu la.
- ……
Sica dừng lại và không đánh nữa, nàng ngây ra =,=, nàng nghĩ mình vừa đánh Yoongie đau quá thì phải.
- Đau không….
- Có chứ sao không? Yoong đánh Sica thử xem đau không nhé? – YoonA bật nàng như tép nhảy.
- Ai bảo Yoong hư! – Nàng cũng bật lại, giờ nàng mới nhìn kĩ Yoongie của mình, người đã gầy như con mắm thì chớ giờ ốm còn gầy hơn, nhìn mà nàng xót kinh lên được.
- Yoong hư khi nào? – YoonA nhướn mắt, thầm nghĩ: Nghĩ đây lên ba à mà dùng từ hư
- …… - Sica ấp úng không nói gì nữa, nàng nhìn Yoongie, rồi không kiềm lòng được, nàng nhảy lên ôm chầm lấy luôn.
*Cứng đờ*
YoonA trợn tròn hai mắt nhìn con người đang hồn nhiên dụi dụi vào ngực áo mình.
- Sica nhớ Yoong lắm ý. – Nàng thủ thỉ. Lần đầu tiên được ôm Yoongie vào lòng, lần đầu tiên nàng không biết tại sao tay chân nàng không còn nghe lời nàng nữa.
Eo ôi thích vãi ý ~^o^~
Nàng như bị mùi hương và hơi ấm của Yoongie làm cho quên sạch ý nghĩ hỏi tội lăng nhăng, cảm giác ghen tuông và giận dỗi suốt mấy ngày qua. Nàng chỉ muốn ôm chặt hơn thôi
- …………… - YoonA không nói gì, mất lúc lâu, cô mỉm cười, bất giác đưa tay lên xoa đầu công chúa - Ừ, Yoong cũng thế.
- Thật chứ?
- Thật. – YoonA bật cười – Nhớ vì không có ai lôi mình ra hành hạ.
“Phập!”
- Ái ái ái!!! Sao cắn Yoong!???!! – YoonA giật nẩy người và buông công chúa ra.
Sau mấy ngày không gặp
Giờ cô ta lên level mới
Học được tuyệt chiêu cắn người ở đâu không biết
Mình hận tên ba lăm nào dạy cho Jessica cái trò này
- Ai bảo nói xấu Sica. – Nàng lè lưỡi, rồi ngó nghiêng vào nhà. – Có ai ở cùng Yoong hả?
- Ơ….Thì… *ấp úng* ( ở với gái trong nhà sao không ấp úng được)
- Không có hả? Sica vào nha! – Nàng hí hửng. Ấy ấy chị ơi cứ từ từ người ta đã nói xong hết
- Im YoonA! Em mắc màn ngoài cửa luôn rồi hả?!!!!!
o.0
HyoYeon loẹt quẹt đôi dép bông bước ra ngoài cửa.
Thôi chết rồi
Đi vào đi!
YoonA vội vã lấy thân che mắt Jessica lại, đằng sau thì cứ vẫy vẫy tay bảo HyoYeon mau trốn ngay đi kẻo có biến.
HyoYeon cũng nhận ra trước cửa nhà Fany đang có một con Mều lai Hổ liền vội làm phép tàng hình ngay lập tức. Loắng cái đã chả thấy đôi dép bông nào nữa.
- Yoon…Yoong ở cùng nhà với ai hả?! – Sica ngờ vực.
- Làm gì có ai?! *Lắc đầu chối như cuội*
- Đừng có nói dối, rõ ràng Sica vừa nghe thấy có tiếng con gái gọi Yoong! – Sica cau có – Y…Yoong là đồ trăng hoa, đồ ong bướm! – Nàng tức giận đẩy Yoongie ra và lao xồng xộc vào nhà.
Đồ lăng nhăng
Đợi đấy Jessica này không tin là không tìm ra được
Tiffany! Cô trốn ở đâu ra ngay đây! Tưởng xí Yoongie của tôi mà được hả
Cơn ghen trong nàng bùng nổ thật sự rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro