Đôi chút trầm lắng
Dành ra vài phút đọc cái này sẽ không phiền tới bạn chứ?
Hôm nay là ngày 17/2/2022. Vào ngày này năm 1979, Trung Quốc đã đem quân tràn sang biên giới phía bắc nước ta vì chúng bảo rằng: " chỉ chống trả cuộc tấn công của Việt Nam"
(sau đây sẽ là một màn mang tính chất thô tục, khó chịu đề nghị ra ngoài)
Ủa, cái bọn kia, Việt Nam đã làm gì mày đâu mà mày đánh bọn tao??? Đánh ở biên giới đã đành, mắc gì tụi bây tiến tít vào tận 15-20km? Hảaaaaaaaaa
Bao nhiêu người lính vì bọn bay mà không kịp về nhà báo hiếu cha mẹ, không kịp chăm sóc gia đình nhỏ của mình. Tụi bây không thấy tội lỗi hả???
À, tụi mày làm gì thấy tội lỗi đâu nhỉ? Cái lũ khom đít cúi đầu phục tùng người ta thì chắc cũng chẳng khá hơn là bao đâu.
Chúng mày rồi cũng sẽ chịu báo ứng cay đắng mà thôi. Sẽ phải chịu 1000 năm nô lệ như nước tao mà thôi
Tôi viết những lời này không có nghĩa là tôi ghét Trung Quốc. Tôi chỉ căm hận những kẻ xâm phạm chủ quyền của Việt Nam thôi. Xin đừng nhầm lẫn
Cảm ơn các người lính năm ấy đã ngã xuống để bảo vệ quê hương như ngày hôm nay. Tôi xin thề rằng sẽ trung thành với tổ quốc cho đến khi ngã xuống, sẽ cố hết sức cùng nhân dân tiếp nối truyền thống cha ông và cùng đưa đất nước phát triển
Tôi viết theo cảm xúc với bộ não đã văng ra xa, xin lỗi nếu khiến bạn khó chịu
(20h10/17/2/2022)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro