Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chúc mừng sinh nhật

Hello Mẫn :))) it's me again =))
Vì là năm thứ 20 nên móc điện thoạt gõ lạch cạch vài dòng cho Mẫn đây :)))
Cũng không ngờ tới được t vs Mẫn đã biết được sự hiện diện của nhau 20 năm rồi :)) hồi tưởng xíu =))
Kí ức đầu tiên của t về m đó là hình ảnh m chích thuốc bị đau, khóc tới đỏ mũi, nước mắt tèm lem, được cô Trâm vừa lau nước mắt vừa dắt lên cầu thang, trông vừa tội vừa buồn cười :)).
Sau đó t với m lại được học chung tận 5 năm cấp 1. Cũng không biết tại sao và từ khi nào mà t vs m lại thân nhau tới vậy. Chỉ biết cứ mỗi lần m khóc là t phóng ngay tới chỗ m để dỗ m rồi :)). Có bạn thân là đại nhân vật của trường nghe oách nhỉ :)) vừa là lớp trưởng vừa là chi đội trưởng vừa là liên đội trưởng của trường. Ngầu vđ :))). Nhớ cứ mỗi lần được nghỉ lại hay qua nhà nhau cả ngày. Không thì gọi điện thoại bàn đốt tiền ba mẹ. Ngoài số điện thoại ba mẹ thì nhớ nhất là số điện thoại nhà nhau 😂. T nhớ cứ mỗi lần giấy báo tiền điện thoại đưa về, nguyên list toàn là số 811909 🤣 không thì cũng là 852419 🤣. Thực ra lúc viết những dòng này đột nhiên phát hiện t lại quên mất số điện thoại bàn hồi xưa của nhà t rồi... =)). (Hong tin đc luôn má =)) )

Hồi xưa cứ nghĩ tụi mình là định mệnh không thể nào tách rời á hí hí. Nhưng bắt đầu lên cấp 2 thì t phát hiện ra tụi mình là cố gắng mới được ở gần nhau =)) tức xỉu :))) học khác trường thì không nói. Tới chỗ học thêm cũng ko 1 chỗ nào học chung. Dù cho xung quanh t học chung với tất cả bạn bè cùng lớp của m :))). Vậy nên hồi đó m cứ hỏi t tại sao m không nói gì nhưng cái gì t cũng biết là vậy đó :))) Trên lớp m bị sao, làm gì, thậm chí điểm kém tức phát khóc cũng có người nói cho t nghe nữa haha. Mà chắc cũng vì vậy nên hình thành luôn thói quen cho t. Cái thói quen im lặng theo dõi m thôi. Sau này mới nhận ra cái thói quen này biến thành tật xấu. Vì phải nghe chuyện của m từ chính m chứ không phải qua miệng của người khác. Càng lớn t càng tin vô chuyện tâm linh không đùa đc của t với m đó là mình gặp được nhau thật sự rất khó khăn :)) ví dụ như cứ sắp xếp gặp nhau thì đùng 1 cái lại có sự kiện gì đó không bỏ được mình đành hẹn nhau ngày khác :))) đó cũng là lí do vì sao 1 trong những điều ước nho nhỏ thầm kín của t mỗi năm đó là ông trời bớt ngăn cách t vs m 1 tí :))))).
Hai người không nói chuyện nhiều với nhau sẽ gây ra rất nhiều hiểu lầm. Vậy nên thật ra nhiều lúc t cũng sẽ ghen tị với hội chị em :))) vì được đi du lịch cùng m, cùng m thử mấy quán ăn ngon ở Sài Gòn, có ti tỉ những tấm hình xinh xắn với m hay nói với nhau đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Nhưng mà đó là lúc chưa trưởng thành, lúc ngu muội :)) lúc t đắc tội vs m, m nói vs t: không dễ gì tìm đc người gặp mà chỉ ngủ cạnh thôi không cần nói gì. Lúc đó t giống như chợt tỉnh ra vậy :)). Vì chỉ có ở gần người mình thực sự tin tưởng thì mới không phải lo nghĩ xem mình phải nói những gì với họ. Cũng không sợ rằng mình không nói gì người ta sẽ giận. Chỉ cần đơn giản ở gần nhau không cần nói gì nhưng vẫn thoải mái. Giống như t ở gần người khác thì sẽ là một đứa khá hiểu chuyện. Nhưng cứ ở gần m thì đặc biệt không hiểu chuyện, mà sau này t mới nhận ra. T cũng vậy. Vì ở gần người mình tin tưởng nên mới để lộ ra cái tính xấu của bản thân. Vậy nên mới bắt đầu ỷ lại, thờ ơ với m, chọc m giận. Nghĩ lại tự muốn đấm bản thân mấy cái 😩. T không có cố ý đâu. Thiệt đó.
Hôm trước m có hỏi t sao t lại nhớ những chuyện mà lúc nhắc lại m hoàn toàn không có kí ức gì :)) nhưng mà chắc m không biết đâu, tất cả những chuyện liên quan tới m từ lúc t bắt đầu có nhận thức t đều nhớ rất rất rõ :)) ví dụ như giữa trưa t đón m đi học về, dừng đèn đỏ, vì nắng nên t cho tay ra đằng sau cho đỡ cháy nắng, m miệng vừa làu bàu tại sao t dám không tắt nồi canh hầm ở nhà mà dám chạy ra đường, vừa nắm tay t cho đỡ nóng. Hay là lúc đồng hồ vừa điểm 00:00 ngày 30/10 m xoay sang hát chúc mừng sinh nhật t bằng 4 thứ tiếng trong thều thào vì 2 đứa ngủ với má :))). Hoặc là lúc đi ăn với Thư, Yến. Chỉ món nào t cũng gật đầu ok vì đi ăn với người khác thì t không muốn kén chọn nhưng m ngồi kế bên vừa càm ràm chửi t không ăn được cay mà bày đặt gật vừa chỉ món không cay cho t :))). Còn ti tỉ chuyện khác nữa mà t kể ra chắc viết được luận văn 10000 chữ :))). T thích cách m ngủ sẽ luôn quay sang ôm t hoặc gác chân lên người t, thích lúc t vs m cùng đi bộ, m sẽ khoác tay t. Và cũng nhận ra thích luôn cả cách t vs m im lặng ở gần nhau, thỉnh thoảng sẽ vu vơ kể vài câu chuyện của nhau, sau đó ôm nhau ngủ.
T có thể không có nhiều sở thích chung vs m như Tú, không vui tính như Thư, không dễ thương như Trinh, cũng không tinh tế hiểu chuyện như Oanh. Nhưng t sẽ cố gắng để luôn là chỗ để Mẫn buông bỏ hết suy nghĩ, có thể khóc với t, trút hết tâm sự với t hay làm bất cứ cái gì m thấy thoải mái. T giỏi nghe, cũng giỏi lau nước mắt. M biết mà đúng không :)))
Muốn cảm ơn m bao nhiêu thì cũng muốn xin lỗi m bấy nhiêu. Vì đã sống lỗi sống tệ với m, vì đã ngu ngốc trẻ con không hiểu chuyện. Cũng cảm ơn m vì đã chửi cho t tỉnh, đã bỏ qua những lần t đối xử tồi tệ với m như v. Cảm ơn nhiều lắm luôn không biết phải diễn tả sao cho hết.
M nói năm nào sinh nhật cũng có 1 chuyện gì đó làm m khóc. Vậy nên năm mới tuổi mới t chúc Mẫn sẽ vui vẻ, không khóc trong ngày sinh nhật nữa. Mặc dù có lẽ là mấy năm gần đây không còn nữa. Nhưng nếu còn thì không khóc nữa nhé. Phải luôn khoẻ mạnh để còn thực hiện được nhiều điều Mẫn mong ước. T vẫn luôn ở đây để lau nước mắt cho Mẫn mỗi khi Mẫn khóc. Mong rằng trong mỗi cột mốc của sự trưởng thành của chúng ta sẽ luôn có sự hiện diện của đối phương. Sinh nhật vui vẻeeeee.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #friendship