Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2. Hát dưới cơn mưa

-“ Nhóc ra Lặng đi . Anh chờ .” 

Tôi đọc lướt qua dòng tin nhắn của anh , vơ vội chiếc áo khoác gần nhất mà lao nhanh ra ngoài đường. Đó là một ngày tràn ngập nắng rất hiếm hoi ở thành phố này , tôi bước đi trên từng hạt nắng vàng rộm , thích thú như một đứa con nít giẫm lung tung lên những chiếc lá khô cong queo trên mặt đường . Rồi chợt bật cười khúc khích khi nhớ ra chính Zen là người đã nhuốm dần vào trong tôi thói quen ấy , và thường tôi lại chính là người hay nhăn mặt khó chịu khi nghe cái tiếng sột soạt đó . Thật lạ cái cách con người ta có thể thay đổi khi ở bên cạnh một ai đó quá lâu , đến nỗi chính ta còn không nhận ra sự thay đổi ấy , và chỉ có thể chấp nhận mà không thể làm được gì . Tôi bước vào Lặng - cái quán bé tẹo nằm trong một góc của một khu dân cư thưa thớt , nhưng cũng lại là nơi tập trung đông người Việt nhất, đủ mọi lứa tuổi , và cũng là quán quen của tôi và Zen . 

It’s been a long day 

And all I’ve got to say is make it strong ..

It’s been a long day 

And all I’ve got to say is I’ve been wrong ..

Tiếng piano vang lên dìu dập khắp căn phòng , cùng với chất giọng trầm ấm của người ca sĩ nữ cứ dôi lại mãi trong tôi , như những cơn sóng cuồn cuộn không dứt . Tôi chợt buột miệng hát khe khẽ theo lời bài hát yêu thích , nhưng cũng đủ để Zen nghe thấy .

-Có vẻ anh đã kêu đúng bản nhạc của em rồi . Lên hát đi K ! 

Tôi ngạc nhiên nhìn anh , nhưng vẫn không nói gì , không hiểu sao từng trang ký ức miên man lại được lật giở lại vào chính cái ngày chủ nhật buồn ấy , cái ngày tôi và anh cùng nằm dài trên bãi cỏ xanh mượt , cứ để mặc thời gian trôi tuột đi một cách ương bướng , cùng lẩm nhẩm hát theo bản Been a long day như bây giờ vậy. 

-K này ! Nếu có một ngày anh chợt biến mất , hứa với anh em sẽ đủ can đảm mà bước qua những nỗi buồn cũ nhé , được không ? Cười thật to khi vui , và khóc khi buồn ..Coi như bài hát này là một lời hứa đi vậy , để mỗi lần em nghe nó , em sẽ luôn có cảm giác như anh đang ở bên cạnh em vậy.

… 

-Anh chỉ đùa thôi , anh không đi đâu đâu mà lo .

Zen không đùa như những lần trước nữa . Sáng hôm sau , anh đã đi rồi , chỉ để lại một bầu trời kỉ niệm đầy sao sau bài hát tối qua.  Có cảm giác như một thứ gì đó vừa vỡ , mông lung không rõ , nhưng lại có thể cứa vào sâu trong tôi , làm bật lên những vết thương cũ vẫn còn rướm máu . Tôi có khóc , khóc cho tất cả những gì tôi đã phải kìm nén , cho tất cả những nỗi buồn lênh láng tôi đã trải qua , để không bao giờ phải đau những nỗi đau cũ nữa . Cái gì đã ở trong quá khứ , thì đành để cho nó qua vậy . 

Kết thúc một ngày nắng đẹp hiếm hoi .

...

Một buổi sáng mùa thu , những cơn gió lành lạnh không báo trước bất chợt len lỏi qua cửa sổ , đung đưa trên những lọn tóc mềm mại xoăn mượt . Tôi ngồi dậy , buông thõng 2 chân xuống nền đất lạnh cóng . Đã bao lâu rồi tôi mới có lại cảm giác nhẹ bẫng này , chẳng còn nỗi buồn dai dẳng nào đeo bám nữa , chỉ còn hình bóng Zen như cơn gió chợt thoảng qua , nhẹ thôi , nhưng mỗi lần nhớ đến đều để lại một khoảng trống sâu hun hút  . Mọi chuyện vẫn trôi chảy như cuộc sống vốn như thế : tôi được nhận vào 1 trường đại học danh giá , ra trường rồi đi làm , trải qua một vài chuyện tình ngắn con con , nhưng vẫn chưa lần nào tôi tìm lại được cái cảm xúc mãnh liệt như khi bên Zen . Dù không muốn thừa nhận , nhưng tôi vẫn không ngừng tìm kiếm anh , trong các bữa tiệc , trên những con đường bụi bặm cũ kỹ . Chẳng hiểu sao , luôn có một tia hi vọng mong manh trong tôi ,chỉ lóe sáng như một ngôi sao nhỏ trong màn đêm dày đặc thôi , nhưng đủ để níu tôi lại mỗi khi tôi buông xuôi định bỏ cuộc. Như chính bài hát cuối cùng tôi và anh cùng nghe , cứ vang vọng mãi từ một miền xa xôi mỗi khi sự cô đơn lại bủa vây tôi trong căn phòng nhỏ . Hay câu nói mà Kiều Nhiên * đã nói trước khi đi du học “ Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt , mà là một lời hứa “ , tôi luôn tin rằng Zen sẽ giữ lời hứa ấy , có thể không phải hôm nay , ngày mai hay ngày mốt , chỉ cần có niềm tin , thì mọi thứ khác sẽ trở nên cao thượng . 

“ Này nhóc , có muốn đi ngắm sao với anh không ? “ . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: