Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 167. Chủ động quyến rũ (H)

"...cho ta thêm một cái khăn nữa."

Giọng nói trầm ấm của Riftan vang lên, âm điệu trầm lắng làm Max rùng mình, cảm giác như từng sợi tóc gáy dựng lên. Nàng cố giữ bình tĩnh đưa khăn cho chàng, tránh để ánh mắt mình vô tình lướt xuống.

Riftan chậm rãi nhận lấy chiếc khăn, nhúng vào chậu nước rồi từ từ lau đôi chân ướt đẫm. Max quay lưng cố ý không nhìn nhưng lòng nàng căng thẳng và nhịp tim không thể nào lắng lại. Nàng bồn chồn nắm chặt viền váy, cảm giác như mọi giác quan trong nàng đều đang kêu gào vì chàng. Max khẽ liếm đôi môi khô khốc.

Đầu ngón tay nàng ngứa ran vì mong muốn được nhìn và nhào vào lòng chàng bằng cả trái tim. Sau những giây phút kìm nén bản thân và những tưởng tượng xấu hổ, nàng nghĩ đến cảm giác khi chạm vào chồng mình.

Riftan không phải đã nói rằng việc các cặp đôi khao khát nhau là điều tự nhiên sao?

Max bốc đồng tiến lại phía sau chàng và nhẹ nhàng đặt tay mình lên tấm lưng bóng loáng, cứng cáp của chàng. Riftan cứng người lại khi bị chạm vào và thô bạo kéo nàng ra xa.

"...đừng như thế nữa."

Giọng nói gầm gừ của chàng khiến Max sợ hãi, nàng lùi bước. Nghĩ rằng chàng đã từ chối mình, khuôn mặt nàng gần như chuyển sang màu tím.

"X-Xin lỗi..."

Nàng nhìn xuống sàn, không biết phải làm gì, Riftan rên lên yếu ớt và ôm nàng vào lòng.

"Hôm qua, nàng dùng hết năng lượng để cứu một kỵ sĩ, nếu như nàng làm việc quá sức rồi ngất đi như trước thì sao?"

Như thể muốn trấn an nàng, Riftan nhẹ nhàng vuốt tóc Max bằng lòng bàn tay ướt. Một hơi thở run rẩy bật ra từ nàng khi cảm nhận được hơi ấm của chàng xuyên qua lớp váy mỏng. Một cảm giác sung sướng lan tỏa khắp người. Cơ thể chàng phảng phất mùi mồ hôi, thoang thoảng hương xạ hương lẫn chút mùi đất mà không gì có thể xóa nhòa. Đó không phải là hương thơm quyến rũ điển hình, nhưng với Max, mùi hương ấy thật cuốn hút và gần gũi.

"Em ổn. Em-em không hao phí... nhiều n-năng lượng đến thế... Em đã ng-nghỉ ngơi đủ rồi... Em đã hoàn t-toàn bình phục rồi."

Riftan gật đầu và phát ra âm thanh rên rỉ trong khi cọ mũi vào ngực nàng. Chàng lẩm bẩm một cách thiếu kiên nhẫn, những ngón tay chàng nghịch ngợm mái tóc tết của nàng.

"...Ta đã nhịn rất lâu rồi, ta nghĩ mình không thể kiềm chế được nữa."

Max nghiêng đầu. Chàng đã từng kiềm chế ư? Nàng không nhớ rõ. Lúc đầu, chàng sẽ chậm rãi và cẩn thận làm nàng thỏa mãn, nhưng một khi dương vật ở trong nàng, chàng sẽ tăng tốc như một con thú. Nhớ lại những khoảnh khắc đó cực kỳ sung sướng, Max ngước nhìn chàng trêu chọc.

"...Chàng không cần phải kiềm chế đâu...không sao đâu."

Với những lời đó, sự tự chủ của Riftan như vỡ vụn. Chàng kéo Max vào lòng, ôm chặt lấy nàng, rồi trong thoáng chốc áp chặt môi mình lên môi nàng một cách mãnh liệt. Max luồn những ngón tay vào mái tóc đen ẩm ướt của chàng, cảm nhận sự mềm mại trơn trượt. Đôi môi chàng thoang thoảng vị ngọt như mật, khiến nàng đắm chìm và càng thêm khao khát. Nàng khẽ đưa lưỡi, khám phá và quấn chặt lấy chàng, ôm đầu chàng sát vào mình hơn. Riftan khẽ rên rỉ, vòng tay qua ngực nàng, xoa bóp làn da ấm áp phía dưới lớp lụa mỏng.

Ngay lập tức, một luồng nhiệt nóng bỏng từ từ lan tỏa trong nàng, khiến nàng vô thức nâng ngực mình vào bàn tay rắn chắc của chàng. Trong nhịp thở gấp gáp của hai người, nàng nghe thấy một tiếng thở dài nhẹ nhàng thoát ra từ đôi môi của Riftan, môi chàng kề sát môi nàng chỉ cách một khoảng rất nhỏ.

"Chết tiệt... nàng thật sự rất xinh đẹp, ta không nhịn được."

Max nhìn chàng với vẻ bối rối, như thể chàng vừa nói rằng mặt trăng có màu xanh lá cây. Riftan vuốt ve má nàng bằng đôi môi của mình, kéo cổ áo xuống và luồn tay vào trong váy nàng. Khi lòng bàn tay thô ráp của chàng nhẹ nhàng xoa dịu làn da mềm mại của nàng, một sự phấn khích tột độ dâng trào trong nàng. Nàng rên rỉ yếu ớt, đôi môi run rẩy. Khi Riftan nhìn xuống nàng, chàng thì thầm một cách sung sướng.

"Mỗi lần chạm vào em, ta đều phát điên. Cơ thể của một người sao có thể như vậy? Thật mềm mại, giống như muốn tan chảy vậy... từ đầu ngón tay đến ngón chân, không gì lộng lẫy bằng."

"Em-em không c...ó"

Suy nghĩ của nàng lạc lối khi chàng kéo áo lót để lộ một bên ngực của nàng. Chàng vuốt ve gò má của nàng rồi mơn trớn bầu ngực hồng hào của nàng bằng miệng, liếm núm vú của nàng bằng chiếc lưỡi nóng ẩm của mình. Nàng tuyệt vọng bám chặt vào cổ chàng, rùng mình vì khoái cảm thuần túy. Riftan ôm mông và đặt nàng nằm hoàn hảo trên cơ thể đỏ lên vì tình dục của chàng. Max run rẩy trước sự đụng chạm trần trụi của chàng, đôi mắt lo lắng khẽ liếc về phía cửa.

"Ri...Riftan...d-dừng lại...nước để tắm...có thể sẽ tới..."

"Tốt hơn em nên nghĩ đến điều đó trước khi quyết định quyến rũ ta."

"Em có không quyến rũ... ah... Em không quyến rũ. Em-em không quyến rũ..."

"Em cầu xin ta ôm em và đoạt lấy ta như thể em muốn nuốt chửng ta. Nếu đó không phải là quyến rũ, vậy thì là gì?"

Chàng nới lỏng dây váy và hạ nó xuống eo nàng. Max đỏ mặt nhìn xuống khi những nụ hôn của Riftan phủ dọc lên vùng bụng phẳng của nàng. Đôi chân nàng dường như mất đi sức lực, như thể chúng mềm nhũn ra. Chàng từ từ kéo váy nàng xuống đầu gối, nhẹ nhàng dang rộng hai chân nàng ra và cúi đầu hôn lên làn da mỏng manh ở đó. Max yếu ớt ngã vào vai chàng, cơ thể nàng run rẩy với sự khao khát dâng trào.

Riftan khéo léo vuốt ve vùng nhạy cảm của nàng, mơn trớn vùng da mềm mại phía bên trong đùi khiến từng đầu ngón chân nàng cong lại trong cơn khoái cảm, nàng khóc nấc lên như một đứa trẻ. Cơ thể nàng nóng bừng, lý trí dần nhòa đi, chìm trong cảm giác ngọt ngào mãnh liệt. Max không thể ngăn được bản thân run rẩy, tiếng thở dốc ngày càng lớn. Chàng khéo léo tăng cường khoái cảm của nàng ngay cả khi không đẩy ngón tay và đầu lưỡi vào sâu bên trong nàng. Khi nàng sắp đạt đến cực khoái, một tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

"Chủ nhân, nước tắm đã chuẩn bị xong."

Riftan ngẩng đầu lên. Max túm lấy và vỗ nhẹ vào tay chàng, chàng không nên tiếp tục để nàng ở trong tình trạng lõa thể như vậy. Lí trí của chàng đã không còn tỉnh táo, chàng không thương tiếc đẩy nàng lên giường và tiếp tục việc còn dang dở.

"Cố chịu đựng một chút, được không?"

"K-không được."

"Đã lâu rồi. Ta không muốn làm vội vàng chỉ để hoàn thành nó."

Như thể chàng đang dỗ nàng, chàng nhẹ nhàng xoa bụng nàng và lướt môi lên thái dương Max. Max ngước nhìn chàng với đôi mắt ướt át, run rẩy như một con nai mới sinh. Riftan nín thở nhìn xuống nàng, rồi hôn nàng dữ dội. Sau đó, như thể vừa mới tìm thấy ý chí, chàng phủ chăn lên người nàng và nhanh chóng mặc một chiếc áo choàng.

"Làm nhanh lên."

Khi chàng mở cửa, những người hầu bước vào với một bồn tắm bốc hơi. Max trốn dưới tấm ga trải giường, lòng bàn tay áp vào bộ ngực nóng bỏng của mình. Cảm giác như hàng giờ đồng hồ trôi qua khi những người hầu điều chỉnh nhiệt độ nước, đặt sẵn quần áo sạch, xà phòng và khăn tắm. Riftan giục họ, giọng mất kiên nhẫn không kém phần khẩn thiết.

"Xong rồi, nhanh ra ngoài."

"C-chúng tôi xin lỗi."

Những người hầu rời khỏi phòng với vẻ mặt bối rối, tay cầm những chiếc chậu rỗng. Ngay khi nàng nghe thấy tiếng cửa đóng lại, Max vội vã chạy đến bên Riftan. Chàng ôm lấy và ghì chặt lấy nàng, đặt nàng lên giữa hai đầu gối của mình. Max vén chiếc váy ngủ của mình và quấn chân nàng quanh eo trần của chàng. Một khối thịt cứng rắn đẩy nhẹ nhàng vào bên trong nàng và lấp đầy tử cung nàng.

"Aaa..."

Xương sống nàng ngứa ran. Nàng nhìn chàng bằng đôi mắt mơ màng, run rẩy vì hơi nóng. Khuôn mặt người đàn ông tràn ngập dục vọng trông dữ tợn nhưng đồng thời cũng yếu mềm. Chàng ôm chặt nàng và run rẩy như một người đàn ông phải chịu đựng nỗi đau khủng khiếp. Nhưng Max không thể chờ đợi lâu hơn nữa. Nàng di chuyển eo và nghịch ngợm cơ thể chàng. Riftan thở hổn hển và hít vào một cách nặng nề, giữ chặt xương chậu của nàng bằng cả hai tay, những nếp nhăn in hằn trên trán chàng.

"Đ-đợi đã! Đ-đợi đã! Maxi..."

"R-Riftan"

"Nếu em không đợi..." Chàng cố gắng trấn tĩnh nàng, dùng lòng bàn tay vuốt ngược mái tóc bóng mượt của nàng ra sau. "Ta muốn nhẹ nhàng nhất có thể. Nếu... Nếu em bị thương..."

Max nhìn chàng một cách khó chịu. Những lời chàng vừa nói khiến nàng cảm thấy bực bội. Nàng cắn môi Riftan và nhấp mông mãnh liệt như trừng phạt chàng. Cơ thể Riftan ngay lập tức căng cứng lại, rồi nhanh chóng nằm xuống giường, kéo nàng theo phối hợp từ bên dưới. Max nức nở, bám chặt vào chàng như thể không muốn buông, nhưng sức mạnh mãnh liệt của chàng nhanh chóng lấn át sự nôn nóng trong nàng. Chàng đặt những nụ hôn lên ngực nàng một cách mạnh mẽ và đầy đam mê

Max cảm thấy như đang cưỡi một con ngựa đực hết tốc lực, và nàng không thể chịu đựng được. Không thể theo kịp tốc độ của chàng, sự run rẩy bắt đầu xuất hiện ở đùi và lan tỏa khắp cơ thể, tựa như ngọn lửa thiêu đốt giữa đôi chân. Nàng hoàn toàn mất kiểm soát cơ thể mình, vặn vẹo và khóc lóc. Khoảnh khắc nàng nghĩ rằng mọi chuyện sắp kết thúc, chàng lại đẩy nàng lên một cấp độ khoái cảm cao hơn. Không thể chịu đựng được khoái cảm mãnh liệt dâng trào khắp cơ thể, nàng theo bản năng vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay chàng. Sau đó, Riftan cắn vào vành tai nàng và thở gấp.

"Không. Em đã khiến ta thành ra thế này. Em phải giải quyết đến cùng."

"K-Khoan đã... Khoan đã... Em-em không thể."

"Em có thể."

Chàng thở hổn hển giữa hai hàm răng và di chuyển như điên. Trong một khoảnh khắc, mắt nàng trắng dã, toàn bộ cơ thể nàng ưỡn ra như một cây cung căng. Nàng hét lên và cơ thể nàng giật mạnh. Lưng Riftan cũng cứng lại, và chàng rùng mình vì khoái cảm. Họ ôm chặt nhau như thể hòa làm một và chờ đợi cực khoái lắng xuống, rồi chàng lẩm bẩm bằng giọng nói nửa vời.

"Chết tiệt, đây là thiên đường ư... Ta thậm chí không biết mình đang ở đâu nữa..."

Max ngẩng khuôn mặt đẫm mồ hôi lên với vẻ lo lắng. " Chàng cảm thấy... tệ ư?"

"Có cách nào tệ được đây. Ta sẽ đi bắt một con rồng khác để trải nghiệm lại những gì ta vừa trải nghiệm sao."

Chàng mỉm cười và nhẹ nhàng hôn lên vai nàng. Max tủi hờn ôm đầu chàng và rụi mặt mình vào gáy chàng. Riftan đứng dậy khỏi giường và cười như thể mình đang bị nhột.

"Chúng ta không thể lãng phí nước tắm mà họ đã chuẩn bị."

Sau đó, chàng sải bước tới và ngâm mình trong bồn tắm. Max thở dài khi nước ấm chạm vào làn da nóng bỏng của nàng. Chàng múc một ít nước, nhẹ nhàng đổ lên cổ và bờ vai nàng, những giọt nước chảy dọc xuống làn da mềm mại. Riftan cúi xuống, đặt môi lên làn da ướt át, để lại những nụ hôn nhẹ nhàng và đầy mê đắm.

"Da của nàng luôn mềm mại và ẩm ướt; cảm giác thật tuyệt."

"Em có rất nhiều tàn nhang...Chỉ là em không muốn chàng nhìn thấy..."

"Trông nàng như được rắc đường vậy, thật ngọt ngào." Như để chứng minh cho lời khẳng định của mình, Riftan liếm những đốm tàn nhang màu nâu nhạt trên vai nàng. Cổ họng Max thắt lại và mặt nàng ửng hồng. Chàng cười khúc khích và hôn lên má nàng. "Ta thích khi nàng đỏ mặt như quả đào."

Max đảo mắt. Khi nghe chàng nói, nàng thực sự tự hỏi liệu mình có trông đẹp không. Sở thích của Riftan hẳn đã đi chệch khỏi những gì thường được coi là đẹp.

"Nàng có thấy khó chịu ở đâu không?"

"K-không. Như em đã nói, em ổn mà."

Chàng nhìn thật cẩn thận, gạt tóc ra khỏi mặt nàng. Max thở dài khi vẫn tiếp tục lo lắng.

"T-thật sự, không có gì đâu. Hồi đó... Em đã chữa lành rất nhiều người bị thương nghiêm trọng... đ-đó là lý do tại sao em cạn kiệt năng lượng và ngất đi. Nếu em không làm nhiều như hồi đó... thì sẽ không sao đâu."

Riftan nhìn nàng với vẻ suy tư nói. "Ruth nói rằng nàng đã làm rất tốt nên cậu ấy không còn gì để làm nữa. Chàng hiệp sĩ trẻ tuổi kia nói với ta rằng cậu ta rất may mắn và muốn cảm ơn nàng."

Đây là lần đầu tiên Riftan thừa nhận khả năng pháp thuật của nàng. Max ngước nhìn chàng với đôi mắt rung động đầy niềm vui.

"Em rất mừng... vì em đã giúp được."

"...Ừ, đó thực sự là sự giúp đỡ lớn."

Trong khi đáp lại một cách nhẹ nhàng, Riftan mang một biểu cảm phức tạp, khiến tâm trạng của Max chùng xuống. Nàng tự hỏi liệu có ổn không khi nói với chàng về việc nàng đang học pháp thuật từ Ruth. Nhìn vào khuôn mặt chàng, Max khép chặt môi lại. Nhắc đến điều đó lúc này dường như là vô ích, và nàng không muốn phá vỡ bầu không khí thân mật trong lúc này.

Thực tế, chàng cũng không hề ngăn cản nàng học pháp thuật, vậy nên mọi chuyện sẽ ổn miễn là nàng không hành động liều lĩnh. Khi lý giải như vậy, Max gạt bỏ cảm giác lo lắng trong lòng. Hiện tại, nàng chỉ muốn tận hưởng từng khoảnh khắc bên chàng mà không để những suy nghĩ khác làm phiền.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro