Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 158. Dã chiến (H)

Lần đầu tiên trong đời, Max thử vận may với trò xúc xắc. Sau đó, nàng hòa mình vào đám đông xem một buổi biểu diễn đường phố, thử loại bia lên men và nếm bánh nhân thịt bò. Khi bụng đã no với những món ăn lạ lẫm, Agnes ném cho Max một chiếc lao và mời nàng tham gia trò chơi ném lao. 

Agnes ném thử một cây lao để hướng dẫn Max, cô giải thích nhẹ nhàng: "Người phải giữ phần đuôi của cây lao để ném xa. Giữ nó ở đây và nghiêng một góc đúng cách trước khi thả ra."

Max loạng choạng bước lên bục và nuốt nước bọt, Riftan đang theo dõi nàng từ xa với hai tay khoanh lại. Nàng hy vọng rằng nếu mình thể hiện tốt, chàng sẽ tin tưởng và bớt lo lắng về nàng hơn. Max ném cây lao với vẻ mặt quyết tâm, nhưng thay vì chạm tới lá cờ, cây lao lại nảy ra khỏi sàn cách chân nàng chưa đầy năm cubit* (1,5 mét). Mặt nàng đỏ bừng. Ngay cả cậu bé mười hai tuổi chơi trước nàng cũng chơi tốt hơn.

"Cô gái à, cô phải hướng cây lao lên trên!" Một khán giả râu quai nón cười nói. Anh ta lại đưa cho nàng cây lao.

Dù vẫn còn ngượng ngùng, Max biết nếu bỏ cuộc, đám đông sẽ cười nhạo nhiều hơn, nên nàng ném thêm lần nữa. Lần này, cây lao bay vút lên và nhẹ nhàng vượt qua lá cờ thứ hai. Max vui mừng quay lại tìm ánh mắt của Riftan, nhưng niềm phấn khởi nhanh chóng tan biến.

Hai người phụ nữ trong trang phục Romani đặc trưng, ​​rực rỡ đang đứng quanh Riftan và Hiệp sĩ Karon một cách kỳ lạ. Khi một trong hai cô gái Romani tiến lại gần Riftan, Max cảm thấy bên trong nàng sôi lên. Nàng bước xuống khỏi bục, tiến về phía chàng trong cơn thịnh nộ.

"Ri-Riftan!" nàng kêu lên.

Riftan trông có vẻ khó chịu khi những người lạ tiếp cận chàng. Mặc dù chàng vẫn đứng khoanh tay, nhưng ánh mắt giờ đã hướng lên bầu trời như thể chàng cố gắng lờ đi tình huống này. Khi Max gọi tên chàng, cả bốn cặp mắt đều đồng loạt nhìn về phía nàng. Mặc dù có chút lo lắng, Max không chần chừ mà chen vào giữa Riftan và những người phụ nữ Romani, đứng chắn trước mặt chàng. Ánh mắt của nàng cứng rắn và kiên quyết, gửi một thông điệp rõ ràng rằng họ cần giữ khoảng cách.

"C-các người có vấn đề gì với chồng tôi sao?"

"Ôi trời! Vợ chồng mà đi lễ hội cùng nhau á?"

Hai người Romani vỗ tay và cười không sợ hãi, họ có mùi rượu nồng nặc. Max cau mày và lùi lại. Họ bắt đầu đi vòng quanh nàng một cách chậm rãi, cười toe toét với vẻ nghịch ngợm, như những con mèo săn mồi vây quanh một con cá.

"Tôi ghen tị với cô đấy. Có một người đàn ông đẹp trai như thế làm chồng" , một người nói. "Ồ, cô có thể chia sẻ không? Chỉ cần cho chúng tôi mượn anh ấy một chút thôi" , người kia nói thêm.

Sự trơ tráo của họ khiến Max đỏ mặt, cơn giận âm ỉ trong lòng dâng lên. Nàng đã luôn được dạy rằng phụ nữ phải khiêm tốn và giữ chừng mực, nên nàng kinh ngạc khi những người phụ nữ này không chỉ dám say xỉn nơi công cộng mà còn tiếp cận một cách táo bạo với người đàn ông đã có vợ.

Cảm thấy bị đe dọa và khó chịu, Max siết chặt tay lên cánh tay của Riftan, như muốn khẳng định chủ quyền với chồng mình.

"Không, tôi không thể chia sẻ chàng ấy được!"

"Ồ, đừng như vậy, cho chúng tôi mượn anh ấy một lúc nhé."

"T-tuyệt đối không. Không được, dù chỉ một giây!" Max hét lên, cố gắng bắt lấy ánh mắt của Riftan. Nàng muốn chàng ở bên mình.

Riftan vẫn đứng im như tượng đá, chuyển động mắt một cách điên cuồng và đưa tay thô bạo lên che mặt. Khuôn mặt chàng thường có màu đồng vì bị cháy nắng, giờ đã chuyển sang màu đỏ.

"Ờ, ừ" chàng lẩm bẩm tránh xa mọi người. Chàng cố gắng tìm điều gì khác để nói. "Nàng ấy nói... mấy người không thể mượn ta."

Đó là một tuyên bố kỳ lạ đến nỗi Max nhìn chàng với vẻ không tin. Đột nhiên, có người bật cười.

"HAHAHA!" Agnes cười sặc sụa. "Sẽ chẳng ai tin điều này đâu. Rằng Mahgo có thể nói ra điều ngu ngốc như thế này..."

Công chúa Agnes sau khi đuổi kịp Max trống hông và cười lớn. Qua những giọt nước mắt vì cười, cô nhìn thẳng vào mắt những người phụ nữ Romani say xỉn.

"Một người đàn ông tốt thì thật đáng để thưởng thức, nhưng có vẻ như anh ta đã có hẳn hai người phụ nữ bên cạnh", một người trong số họ nói phá vỡ giao tiếp bằng mắt với Agnes. Cô nhún vai và lạnh lùng bước lùi lại, như thể trò chơi không còn vui nữa.

"Không còn cách nào khác, chị à. Chúng ta hãy đến đó và thưởng thức thêm chút đồ uống đi", người kia nói.

Người Romani thở dài vì bất mãn và vẫy tay trước khi quay đi. Nếu có ai trong các bạn thay đổi ý định và muốn vui vẻ, chúng tôi chờ ở Reddin Inn." Với những bước chân nhẹ nhàng, hai người phụ nữ Romani rời đi, giống như những chú mèo vẫy đuôi trong gió.

Max nheo mắt nhìn bóng lưng đang dần khuất xa của họ. Sao những người phụ nữ này lại dám cố quyến rũ một người đàn ông đã có vợ một cách trơ tráo như vậy?

Agnes vẫn giữ vẻ kiêu hãnh của một công chúa, tiếp tục cười khúc khích khi tiến lại gần Max. Vai cô hơi khom xuống khi cố gắng lấy lại hơi thở sau tràng cười.

"Những người phụ nữ như vậy thường tiếp cận Riftan. Những người đàn ông mạnh mẽ rất được ưa chuộng hiện nay."

Agnes lau nước trên mắt và kéo mũ trùm đầu của Riftan lên đầu chàng. "Cậu mới là người cần che mặt, không phải ta hay vợ cậu đâu. Cậu đã khiến Maximilian ghen, Riftan à."

"Ngài có ý gì vậy?" Riftan hét lên và quay lại nhìn Max. "Ta đã bảo họ tránh ra, nhưng họ cứng đầu hơn ta nghĩ." Max nghi ngờ đáp lại ánh mắt của chàng. "Đúng vậy, em đã bảo họ rời đi!"

Biểu cảm của chàng có vẻ nửa xấu hổ nửa vui mừng. Nàng nhướng mày, nghiên cứu khuôn mặt Riftan. Khi Nàng thấy khóe miệng Riftan nhếch lên, nàng tức giận và kéo cánh tay Agnes.

"C-chúng ta nên tận hưởng lễ hội này. Và Riftan, chàng m-muốn làm gì cũng được."

Trước khi chàng kịp trả lời, nàng đã vội vã chạy đi cùng công chúa. Agnes cười khúc khích trước khi sải bước theo sau.

"Đó là một ý tưởng hay, Maximilian. Hãy cùng vui vẻ, chỉ có hai chúng ta thôi."

Những người phụ nữ chạy như gió, để lại Riftan và Sir Karon chìm đắm trong sự nhục nhã của họ. Họ hướng đến cánh đồng xanh nơi có tiếng nhạc đang vang lên.

Những cô gái trẻ được trang điểm bằng vải Uigru truyền thống quấn quanh eo đang nhảy múa trên ngọn đồi xanh mướt. Không bỏ lỡ một nhịp nào, Agnes nắm tay Max để tham gia.

"Tới nhảy đi!"

Max bị cuốn vào vòng xoay của những người phụ nữ khác đang nhảy múa xung quanh nàng. Họ nắm tay nhau, xoay tròn trong niềm hân hoan, không phân biệt Agnes là nông dân hay quý tộc. Điệu nhảy này sôi nổi hơn nhiều so với valse thông thường, nhưng lại vô cùng tự nhiên và dễ dàng để hòa theo. Tất cả những người phụ nữ dường như chỉ nhảy vì niềm vui thuần khiết khi hòa mình vào giai điệu. Không suy nghĩ nhiều, Max đi theo nhóm dọc theo ngọn đồi đến một cánh đồng.

Giai điệu bắt đầu trở nên nhanh và mạnh mẽ hơn, không giống như âm nhạc nhẹ nhàng, tao nhã có tại Lâu đài Croix. Tiếng trống truyền thống, sống động, tiếng vọng nhẹ nhàng của đàn luýt và tiếng huýt sáo của ống hòa quyện tạo nên một giai điệu tuyệt vời. Nghe như tiếng sậy dày thổi trong rừng. Bước chân của các quý cô bắt đầu nhanh dần theo nhịp điệu của âm nhạc, khi những nốt nhạc vang vọng trên bầu trời.

Max cảm nhận được nhịp điệu ấy len lỏi qua cơ thể, mang theo niềm vui bùng nổ khi lần đầu tiên cô thực sự cảm thấy sự tự do trong từng bước nhảy. Những người phụ nữ xung quanh cười vang khi tiếng trống lục lạc vang lên hòa nhịp với tiếng nhạc. Ngay cả những người đứng bên lề cũng không thể cưỡng lại, bắt đầu gõ chân mạnh theo từng nhịp trống dồn dập. Có người bắt đầu hát theo tiếng đàn luýt:

Và rồi, hiệp sĩ nâng lên thân xác vỡ nát

Khi linh hồn tan biến

Linh hồn cây sồi mà chàng yêu thương

Chỉ còn chàng cô đơn trên đồi

Gió lay nhẹ những cánh sồi dịu dàng

Bên cạnh chàng

Người yêu dấu ơi, khi tuyết tan

Và mùa đổi

Những chiếc lá mới sẽ mọc lên từ thân thể em

Và em sẽ hát khúc ca dành cho chàng

À, cơn gió chính là lời ca của em

Mà em hy vọng gửi gắm tới chàng

Bài hát vang lên có giai điệu quen thuộc một cách kỳ lạ đối với Max. Dường như nó kể về một câu chuyện mà nàng từng nghe trước đây: truyền thuyết về Ngài Uigru huyền thoại và nàng tiên yêu ngài.

Những cô gái quấn những tấm vải truyền thống quanh eo hát những lời ca buồn bã, tạo ra một sự đối lập hoàn toàn với giai điệu tươi vui của các nhạc cụ vẫn đang vang lên. Sự kết hợp kỳ lạ đó khiến tất cả trở nên thật độc đáo, và Max không thể nhịn được mà bật cười lớn, tiếng cười vang dội đến nỗi cơ thể nàng run rẩy và nàng cảm thấy đầu óc quay cuồng. Nàng không thể nhớ lần cuối cùng mình đã cười to đến thế là khi nào.

Tim nàng đập nhanh theo nhịp trống cảm giác như dòng máu đang chảy nhanh hơn trong tĩnh mạch, lan tỏa khắp cơ thể cho đến tận đầu ngón tay. Nàng cảm thấy tự do. Phải chăng việc đứng dưới ánh mặt trời, không cần lo nghĩ gì và chỉ nhảy múa để tận hưởng niềm vui luôn mang lại cảm giác dễ chịu như thế này?

"Maxi." Có người nắm lấy cánh tay nàng.

Max ngước lên và bắt gặp ánh mắt của Riftan, đôi mắt rực lửa của chàng như thiêu đốt nàng. Chiếc mũ trùm đầu chàng đội thấp xuống trán nhưng không thể che giấu được sự ham muốn cháy bỏng hiện rõ trên khuôn mặt căng thẳng của chàng. Cảm giác kích thích bỗng trào dâng trong nàng khi nhận ra mong muốn mãnh liệt của chàng. Không nói một lời, Riftan nhanh chóng dẫn nàng ra khỏi đám đông, bỏ lại phía sau âm nhạc và sự náo nhiệt của lễ hội. Agnes vẫn đang mải mê nhảy múa cùng những cô gái khác, không hề để ý đến họ.

Max phải cố gắng bắt kịp tốc độ khi Riftan kéo nàng đi, hơi thở của nàng trở nên gấp gáp. Những âm thanh lễ hội dần mờ nhạt sau lưng khi họ lách qua đám đông. Chàng vòng tay ôm lấy eo nàng, ánh mắt chàng đầy căng thẳng và quyết liệt khi nhìn xung quanh, dường như đang tìm kiếm một nơi kín đáo. Max cảm nhận rõ sự rung động trong cơ thể Riftan khi chàng áp sát vào người nàng. Đầu óc nàng xoáy sâu vào suy nghĩ về những cái chạm của chàng, về một nụ hôn đầy đam mê mà nàng khao khát nhưng chưa dám thổ lộ. Đó là một cảm giác hoàn toàn mới mẻ, đầy cám dỗ mà nàng chưa từng trải qua. Ngay cả cơn giận nhẹ của nàng đối với chàng dường như chuyển hóa thành đam mê thôi thúc nàng.

"Ri-Riftan..."

"Ở đây." Chàng kéo nàng vào một nơi rậm rạp và hôn nàng một cách thô bạo, như thể chàng không thể kiềm chế được nữa. Hơi thở nóng bỏng của chàng lướt qua đôi môi Max khi chàng đẩy lưỡi vào.

Vẫn chưa đủ. Max cảm thấy ham muốn bùng lên mãnh liệt hơn, như thể mỗi lần chạm vào Riftan chỉ khiến cơn khát trong nàng thêm cháy bỏng. Nàng muốn nhiều hơn, khao khát nhiều hơn, như thể đang nuốt lấy chàng nhưng chỉ nhận được vị mặn của khoang miệng. Riftan rên rỉ khi nàng đáp lại, rồi đẩy nàng dựa vào một cái cây. Max vòng tay qua cổ chàng, tựa lưng vào lớp vỏ cây thô ráp khi đôi môi họ tìm đến nhau. Cái lưỡi mềm mại, nóng bỏng của chàng bắt đầu khám phá khoang miệng nàng một cách đầy đam mê.

Max rên rỉ, tay nàng chạm lên xương đòn của Riftan, cảm nhận nhịp đập từ chàng. Lưỡi của chàng dường như là phần duy nhất mềm mại trên cơ thể rắn chắc, tiếp tục truy đuổi lưỡi nàng như muốn khám phá từng phần nhạy cảm nhất. Nàng bắt đầu cảm thấy chóng mặt khi nụ hôn kéo dài và hơi thở của nàng trở nên gấp gáp đầy khó khăn.

"Ri-Riftan..." nàng rên lên.

Phổi Max căng lên, như thể muốn nổ tung trong cơn khao khát. Riftan nâng nàng lên bằng đùi, và nàng cảm nhận được sự tiếp xúc của chàng qua lớp váy mỏng. Nàng rùng mình khi đôi chân quấn chặt quanh cơ thể rắn chắc của chàng, từng cảm giác như hòa quyện vào nhau trong một thế giới riêng biệt.

Thật khó tin khi họ lại hành động như vậy ở nơi công cộng trong khi lễ hội vẫn đang diễn ra ngay gần đó.

Nàng mất trí rồi sao? Max vuốt ve ngực và vai Riftan, rồi nắm lấy bả vai và kéo chàng lại gần hơn.

Riftan phản ứng như một con sói đói khát, hạ những nụ hôn rạo rực dọc theo cổ nàng. Chàng đẩy váy nàng lên luồn tay vào bên dưới lớp vải, lòng bàn tay nóng bỏng và những ngón tay chai sạn của chàng nhẹ nhàng chạm vào những vùng nhạy cảm trên cơ thể nàng.

Nàng thở dài, run rẩy vì cái chạm ấm áp đó, cọ trán vào vai chàng. Riftan đẩy dương vật cứng rắn của mình vào trong nàng, tiếp tục xoa bóp ngực nàng. Một cảm giác ấm áp dâng trào trong hoa huyệt Max, như thể ngọn lửa đang âm thầm bùng cháy.

Nàng dang rộng chân hơn, cảm nhận nỗi đau quen thuộc và khao khát được chấp nhận từ chàng, tuyệt vọng kéo áo choàng, cọ xát cơ thể mình vào chàng như thể đang mở lòng. Riftan trở nên mạnh mẽ hơn, như thể chàng đang khao khát nhiều hơn, cơ thể chàng run rẩy vì phấn khích khi chàng nâng gấu váy của nàng lên.

Đúng lúc đó, một tiếng gầm lớn vang lên trên bầu trời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro