CHƯƠNG 130
Max run rẩy yếu ớt khi nàng cảm thấy đầu gối của Riftan đang đẩy vào váy nàng. Chàng rên rỉ, nhẹ nhàng mút lấy đôi môi ẩm ướt của nàng.
"Được rồi, nàng có thể làm bất cứ điều gì mình muốn. Nhưng làm ơn, đừng làm ra vẻ mặt đó. "
Max nghẹn ngào bởi một giọng cầu xin.
"Ri-Riftan... C-chàng cứ đột nhiên nổi giận."
"Ta xin lỗi. Ta sẽ không làm như thế nữa. "
Như thể xoa dịu một con vật nhỏ đang run rẩy vì sợ hãi, Riftan liên tục vuốt ve lưng nàng bằng đôi bàn tay to lớn của mình.
Lòng bàn tay to và thô ráp sờ thấy lớp quần áo mỏng tang của Max dần dần làm giảm bớt căng thẳng trên cơ thể.
Max vùi mặt vào cổ chàng, nàng có thể cảm thấy một cơn rùng mình yếu ớt chạy dọc cơ thể Riftan.
"Maxi..."
"C-cơ thể của chàng... lạnh quá. C-chàng đã ra ngoài à. "
"Ta chỉ đang cố gắng làm đầu óc mình bình tĩnh trong giây lát..."
Khi Max chạm vào ngực mình, giọng nói của Riftan nhỏ dần như một ngọn nến sắp tàn. Max đỏ mặt khi nàng cảm thấy cơ thể mình chạm vào đùi chàng căng cứng vì phấn khích. Nàng lo lắng rằng mình có thể quá táo bạo, nhưng chàng không có vẻ ghét điều đó, vì vậy nàng dụi mũi vào ngực chàng.
"V-vì chàng giận em sao?"
"Tôi không giận nàng. Ta..."
Giọng nói của Riftan run rẩy một cách không ổn định. Max do dự và vuốt ve nó trên gấu quần áo của mình. Mặt chàng đanh lại vì say mê.
Max cảm thấy một cơn sốt bốc lên đỉnh đầu. Mong muốn làm cho chàng thêm rối loạn cứ thế tăng vọt. Max luồn tay mình vào bên dưới áo dài của chàng và vuốt ve phần eo thon được bao phủ bởi những múi cơ săn chắc. Riftan thở vào như thể bị đá vào bụng.
"Maxi..."
Bỏ qua giọng nói của chàng, Max cảm thấy đầu ngón tay của mình ở những vết rạn trên bụng chàng. Nàng có thể cảm thấy cái bụng rắn chắc của chàng đang cứng lại như một cục đá. Thật hấp dẫn, vì vậy nàng ấn đầu ngón tay để xem phản ứng của chàng, và nàng giữ ngón tay mình gần rốn chàng. Một tiếng rên rỉ bị kìm nén tuôn ra từ miệng Riftan.
"Bây giờ, nàng có biết mình đang làm gì không?"
Max ngước lên nhìn khuôn mặt méo mó vì ham muốn của mình. Trán của Riftan nhăn lại và miệng thì căng thẳng.
Max ngẩng đầu lên và hôn nhẹ lên khóe miệng chàng. Sau đó Riftan cứng người và hôn sâu hơn. Chàng rên rỉ trước cái chạm nhẹ nhàng, khi nàng kéo gấu quần áo của chàng.
Riftan nắm lấy bàn tay nàng đang lang thang trên bụng mình và dẫn nó xuống. Hơi nóng trong lòng bàn tay nàng khiến tai chàng đỏ bừng. Chàng thở hổn hển, dứt khoát đẩy người mình vào lòng bàn tay nàng.
"Uh..."
Một tiếng rên rỉ rền rĩ tạo cảm giác tê dại sau tai nàng. Max do dự và vuốt ve cơ thể mình. Khi nàng phủ tay lên nơi nam tính của chàng, quai hàm Riftan run lên. Một biểu hiện vô cùng hấp dẫn. Người đàn ông luôn khiến nàng phát điên đang run rẩy yếu ớt như một con thú bị thương trong tay nàng.
"Chàng đang đau à...?"
"Ừ... ta như sắp chết"
Riftan ôm vai nàng và thì thầm điều gì đó. Max lấy hết can đảm của mình và cởi dây thắt lưng của chàng. Hơi thở bất ổn dồn lên vai chàng, nhưng không có dấu hiệu gì khiến Riftan can ngăn. Sau khi do dự, Max di chuyển tay mình cẩn thận như khi chàng chạm vào nàng. Nó mịn và nóng đến nỗi nàng không thể nghĩ đó là nơi quấy nhiễu mình một cách dữ dội đến thế.
"Max, Maxi..."
Riftan rùng mình và giữ chặt vai nàng. Max nhìn vào khuôn mặt chàng, mờ đi vì dục vọng. Nàng có thể cảm thấy cơ thể chàng vặn vẹo lạ thường với sự khao khát và hơi thở nóng bỏng. Đôi mắt nàng ngứa ran vì nghĩ rằng nàng đã đi quá xa để xử lý. Khi nàng chỉ đang nghĩ xem mình có thể làm gì khác, chàng đã vội vàng cho nàng.
"Maxi... chỉ một chút nữa thôi...."
"Ưm, em phải làm gì đây...."
Riftan áp mu bàn tay lên trán như một kẻ say trước mặt nàng, chàng kéo hai tay nàng xuống bao quanh hoàn toàn nơi nóng bỏng của mình.
"... Từ từ lên xuống... ừm... Đúng rồi... ưm, như vậy... Hhhhhhhhhhhh"
Khuôn mặt của Riftan hoàn toàn đỏ bừng vì phấn khích. Nhìn vào đôi mắt đen láy vì hơi nóng của chàng, Max từ từ chạm vào cơ thể chàng. Tim nàng đập nhanh một cách đau đớn. Cơ thể của Max uốn éo bên dưới lớp quần áo được cuộn lại, đôi má ửng đỏ, những hơi thở run rẩy ngắt quãng... Tất cả đều quá hời hợt và thu hút.
Max quên mất sự xấu hổ của mình và hôn lên cổ chàng và di chuyển tay nàng nhanh hơn một chút. Như thể chàng đã đạt đến giới hạn kiên nhẫn của mình sau những nhịp thở ngắn, nàng vội vàng bỏ tay ra và đặt giữa hai chân chàng.
Max sẵn sàng mở lòng vì chàng. Ngay lập tức, Riftan cuộn lên đến thắt lưng của chàng ấy và cơ thể chàng bị đẩy vào một cách nặng nhọc.
"Uh..."
Một cảm giác rùng mình khi hai cơ thể va chạm nhau. Max thở dốc. Sức nặng đè nén khiến nàng khó mà thở nổi. Có lẽ nàng tự thấy mình chưa chuẩn bị đủ, nhưng chàng lại từ từ lui ra.
Max được giải tỏa khỏi áp lực, nhưng trong một khoảnh khắc, cơ thể chàng quay trở lại. Max giữ chặt cánh tay chàng và đùi nàng run lên. Cảm giác nóng hổi như thể đang ôm một quả cầu lửa.
"Ri, Riftan...."
Mắt chàng giật giật. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, rơi xuống hàng mi dài của chàng. Một người đàn ông chạy lên cầu thang mà không đổ một giọt mồ hôi, và một người đàn ông không hề hụt hơi ngay cả khi chạy trên một con ngựa không ngừng nghỉ trên một đoạn đường dài, lại ở trong tình trạng này bởi vì nàng. Một cảm giác thỏa mãn kỳ lạ, có thể gọi là xấu xa, tràn ngập trong nàng. Theo thời gian, người đàn bà hư hỏng trỗi dậy từ nội tâm nàng tham lam trêu chọc nàng một cách thô bạo.
Max kéo người mình lại gần trong nức nở. Sau đó, chàng bắt đầu di chuyển mạnh mẽ, ấn vào toàn bộ cơ thể nàng với âm thanh thống khổ. Cơn khoái lạc đang làm nàng tan chảy. Max khẽ cào đầu ngón tay lên tấm lưng trơn mượt của chàng với một tiếng rên nhẹ. Quần áo ướt đẫm mồ hôi bám vào da thịt một cách khó chịu, và cơ thể đang gắt gao tiếp xúc thì rung lắc dữ dội như một cái trống. Nàng dường như đang trải qua một cơn sốt tồi tệ.
Nàng ngọ nguậy lưng để tìm cảm giác mãnh liệt hơn. Riftan gần như mất trí, hơn cả Max. Cảm giác tuyệt đến không tả nổi. Max thích khi thấy chàng ấy bối rối, thật tốt khi chàng băn khoăn. Với một nhu cầu tội lỗi dâng lên trong cổ họng, nàng cắn vào vai chàng. Riftan run lên, kéo sát cổ nàng để hôn lên môi Max. Một nụ hôn như thể Riftan đang nóng lòng nuốt chửng lấy nàng.
"Maxi..."
Max hổn hển, thô bạo cọ xát lưỡi mình với chàng. Những hạt mồ hôi đọng lại giữa hai hàng lông mày nhíu chặt. Max không thể hiểu nổi dấu vết đau lòng trên gương mặt chàng. Max mới là người lo lắng, nhưng vì sao Riftan lại trông buồn bã như vậy. Nàng sợ một ngày nào đó chàng sẽ trở nên lạnh nhạt.
"Nàng định làm ta điên cuồng hơn thế nào nữa đây..."
Riftan lẩm bẩm một cách bực dọc rồi đâm sâu vào đến mức đau đớn. Chàng rót đầy bụng nàng như thể không bao giờ là đủ dù nàng đã hết chịu nổi rồi. Max không còn hiểu được những gì chàng đang nói. Chỉ có cảm giác sung sướng mãnh liệt bởi những lần va chạm sâu tận bên trong chất chứa trí óc nàng. Max bấu chặt ngón chân, vòng chân quanh eo chàng.
Riftan lắc lư người, hai cái lưỡi ướt át quấn lấy nhau. Max cảm thấy trong miệng có mùi máu tanh, nhưng nàng mặc kệ. Max lim dim nhắm mắt.
***
Max cảm thấy đùi mình mở ra và có thứ gì đó mát lạnh lọt vào giữa hai chân nàng. Max giật mình mở mắt, run rẩy thở dài khi thấy khuôn mặt nam tính của chàng lộ rõ đường nét ngay cả trong bóng tối. Riftan đang lau người nàng bằng khăn ướt. Cảm giác mát lạnh làm nàng rên rỉ một cách uể oải.
"Trời vẫn còn rạng đông. Đừng đứng dậy. "
Anh nhẹ nhàng lau sạch nước bằng khăn khô và đắp chăn lên lưng nàng. Sau đó, nàng mới nhận ra rằng chàng đã chuẩn bị sẵn sàng để đi ra ngoài. Chàng hất tóc khỏi trán nàng. Max ngước nhìn chàng với vẻ vẫn còn uể oải. Riftan mặt nghiêm túc như mọi khi, như thể không có chuyện gì xảy ra. Vẻ ngoài bí ẩn khiến Riftan dường như vẫn còn nguyên vẹn ngay cả sau trải nghiệm căng thẳng như vậy. Lo lắng vô cùng, nàng vội vàng đứng dậy.
"E-em cũng phải dậy nữa..."
"Ta nói nàng hãy ngủ thêm đi mà."
Với giọng nói khá cưỡng chế, nàng ngước nhìn chàng với ánh mắt ái ngại. Riftan nở một nụ cười cay đắng quanh miệng.
"Ta đã nói rằng nàng có thể làm bất cứ điều gì mình muốn. Đừng làm vẻ mặt đó. "
"N-nhưng...."
"Ta không hiểu tại sao nàng lại cố gắng học phép thuật mà chẳng có ích lợi gì, nhưng..."
Max nhún vai với giọng nói khô khan. Chàng dường như không tiếp thu những gì nàng nói rằng mình muốn là người có ích. Riftan tiếp tục bình tĩnh, buộc chặt dây giày của mình.
"Học một câu thần chú phòng thủ cũng không có hại gì cả. Tất nhiên, nàng sẽ không bao giờ rơi vào trường hợp phải tự mình dùng đến nó."
"Em, em...."
Max định nói rằng mình không cố bảo vệ bản thân mình, nàng đang cố gắng học pháp thuật vì muốn giúp Riftan.
Max cảm thấy nàng chẳng có chút tín nhiệm nào cả. Theo một cách tự nhiên nào đó, Riftan không mong đợi nàng thành một pháp sư giỏi, một người trợ thủ đáng tin cậy. Chàng chỉ thấy nàng run lên vì sợ hãi.
Max gật đầu, cố gắng che giấu sự thất vọng của mình trước sự xuất hiện của chàng như thể chàng đang xoa dịu một đứa trẻ. Thật là may mắn khi sự cho phép đã được xác nhận. Rõ ràng, nếu nàng xây dựng kỹ năng của mình và thể hiện phẩm giá của mình, Riftan sẽ thay đổi thái độ của chàng. Nàng không có lựa chọn nào khác ngay lúc này. Max tự an ủi bản thân, bình thản thốt lên.
"Ừm, c-cảm ơn chàng... vì sự c-cho phép."
Riftan giữ vẻ mặt tinh tế, không cười cũng không nhíu mày, hôn lên trán nàng một cái rồi đứng dậy.
"Nếu Ruth cố lôi kéo em vào một thử nghiệm kì lạ nào đó, hãy nói với cậu ta ngay lập tức."
"E-em sẽ ổn. E-em đoán mình s-sẽ nói với anh ta... "hãy nghiêm túc giảng dạy cho ta"
Những lời cố trấn an của nàng khiến Riftan mỉm cười. Max lo lắng liệu mình có lỡ lời hay không. Tuy nhiên, Riftan chỉ mở cửa rời đi mà không nói lời nào.
Max nằm trên giường và lặng lẽ lắng nghe tiếng bước chân xa xăm của Riftan. Cửa sổ mờ ảo bởi ánh sáng xanh của bình minh. Nhìn nó một lúc, nàng thở dài và trùm chăn lên đỉnh đầu.
Một cảm giác mệt mỏi kỳ lạ ập đến với nàng. Nàng nhắm nghiền đôi mắt mệt mỏi.
P/s: chúc các bạn 1 tuần vui vẻ ʕ•ᴥ•ʔ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro