Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 124. Những lời khen ngợi hiếm có (1)

Max tỉnh dậy vì tiếng kêu của một con mèo. Nàng miễn cưỡng mở đôi mi nặng trĩu của mình và nao núng trước ánh sáng chói chang hắt qua cửa sổ khiến nàng đau đầu. Nàng đau đớn rên rỉ khi ngồi xuống, ôm lấy cái đầu đau nhói giữa hai tay.

Bụng nàng nặng trĩu như đầy cát, và đầu nàng đau nhức như thể ai đó đã đóng đinh vào hộp sọ của nàng suốt đêm. Nàng cau mày vì cảm giác khó chịu bất thường và đột nhiên thấy một cốc đầy nước hiện ra trước mắt mình.

Max từ từ ngẩng đầu lên.

Với một khuôn mặt u ám, Riftan nhìn xuống nàng, và lần đầu tiên nàng nhận ra rằng có ba con mèo con đang nằm bên chân nàng dường như đã lấy lại hoàn toàn sức mạnh của chúng.

"Dậy đi, quý bà say xỉn" Riftan nói với nàng.

Max cứng người khi những ký ức về đêm qua tràn ngập trong suy nghĩ của nàng. Riftan đưa cho nàng cốc nước mà nàng nhận được trong sự xấu hổ.

"Ngày hôm qua rất đáng xem. Ta không biết rằng vợ mình lại nghiện rượu như vậy ". Riftan nói với nàng bằng một giọng trầm.

"Ôi không! H-hôm qua là lần đầu tiên em uo-uống say như vậy. " Max đáp lại bằng một giọng yếu ớt.

Riftan nhìn Max đầy nghi ngờ trước khi ngồi xuống giường bên cạnh nàng. Nàng cảm thấy chàng đang thở sâu, như thể để xoa dịu cơn tức giận của mình.

Max càng cảm thấy lo lắng trước hành động của mình. Nàng vùi khuôn mặt sưng tấy của mình vào ga trải giường, nhưng bằng cách nào đó, giọng nói nhẹ nhàng của Riftan đi thẳng vào tai nàng, rõ ràng hơn cả tiếng hét của chàng.

"Ta sẽ nói với nàng một điều, Maxi, nếu ta thấy nàng say xỉn giữa những tên đàn ông nào thêm một lần nữa, ta sẽ khiến nàng không thể đi được một khoảng thời gian."

Max ngạc nhiên nhìn chồng mình.

Nàng nhận ra rằng mình còn ngạc nhiên hơn bởi thực tế là những lời nói của chàng dường như không làm nàng sợ hãi hơn là từ chính lời đe dọa. Nàng tin rằng chàng không thể làm gì nàng và sẽ không làm hại nàng.

"Nàng có hiểu những gì ta đang cố gắng nói với nàng không?"

Chàng hỏi nàng, nhưng chàng càu nhàu nhẹ nhàng ngay khi thấy nàng không hề tỏ ra sợ hãi. Chan chỉ có vẻ khó chịu vì nàng không coi trọng lời nói của chàng.

"Em-em sẽ không làm điều đó m-một la-lần nào nữa" Max hứa.

"Có vẻ như nàng chỉ đang nói vậy thôi."

Với ánh mắt bất mãn, chàng nhìn xuống cơ thể khổ sở của nàng, và ngay sau đó thở dài mệt mỏi.

"Ta sẽ nhờ người giúp việc mang cho nàng một ít trà thảo mộc tốt cho việc giảm mệt mỏi sau khi dung thức uống có nồng độ cao, vì vậy hãy nghỉ ngơi. Chúng ta sẽ nói chuyện này vào buổi tối. "

"Rif-Riftan..." Max yếu ớt gọi chàng.

"Hiện giờ, ta có một số công việc ưu tiên cần giải quyết," Riftan trả lời, từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

Chàng cởi giày cho con mèo, đặt nó lên giường bên cạnh Max, và rời khỏi phòng. Max vội vàng ôm những con mèo đang bật khóc vì bất mãn trong vòng tay của mình. Tiếng hét the thé như kim đâm vào não nàng.

Trong khi nàng đang xoa dịu những con mèo bị bệnh trên tay, Rudis bước vào phòng với một khay ấm trà.

"Người cảm thấy thế nào, thưa phu nhân?" Rudis chào nàng.

"Tôi kh-không sao. không có gì." Max trả lời.

Thực tế, nàng cảm thấy khủng khiếp, nhưng cảnh tượng ngày hôm qua còn tồi tệ hơn nhiều so với cảm giác nôn nao thảm hại mà nàng có. Max xoa dịu cơn đau bụng của nàng bằng cách nhấp một ngụm trà nóng trong khi cố gắng duy trì phẩm giá của mình trước mặt Rudis.

"Tôi sẽ lấy một ít nước tắm cho người. Người sẽ cảm thấy dễ chịu hơn nếu tắm mình bằng nước nóng và xoa dịu dạ dày bằng món cháo trứng đặc biệt của đầu bếp ". Rudis nói với nàng với một nụ cười.

Max gật đầu trước sự cân nhắc của mình với vẻ cảm kích, nhẹ nhõm trước những lời chu đáo của người hầu gái.

"Tôi sẽ."

Rudis gọi cho Max sau một lúc, và nàng được chào đón bởi một bồn tắm đầy nước nóng. Max cởi quần áo của mình và đi vào bồn tắm. Trong làn hơi nước nóng ấm nóng, nàng ngâm mình và gội đầu bằng hỗn hợp thuốc bắc.

Nàng thích tắm nước nóng cho đến khi cảm thấy nước chuyển sang âm ấm. Max sau đó đã thay một chiếc váy mới, bồng bềnh.

Rudis đã mang đến cho Max một món cháo đặc nấu sôi với lúa mạch, khoai tây, hành tây và trứng để sau này thưởng thức trong khi chải chuốt.

Sau bữa sáng với món cháo đặc đó của Max, nàng ngồi trước đống lửa và mở một cuốn sách ra đọc. Trà thảo mộc có tác dụng làm nàng hết nôn nao, và cơn đau đầu của nàng biến mất, vì vậy nàng có thể nhìn vào giá sách của mình và chọn một cuốn sách để đọc.

"Tôi có nên đưa lũ mèo ra ngoài không?" Rudis hỏi Max.

Người giúp việc hẳn đã thấy nàng lật trang một cách tập trung, và lo lắng về việc nàng bị gián đoạn bởi lũ mèo.

Max lắc đầu và nàng không muốn đuổi những con vật nhỏ ra khỏi phòng.

"Ồ không. Ch-chúng không làm phiền tôi. Điều đó không th-thực sự qu-quan tr-trọng đối với tôi nếu chúng ở lại. " Max trả lời.

Sau đó, Rudis mỉm cười khi một trong những con mèo kêu rừ rừ và cọ vào người nàng. Nàng cúi xuống xoa tai con mèo.

"Con mèo đen rất bình tĩnh. Mặt khác, con mèo trắng và con sọc, lại tỏ ra rất vui tươi. Anh chàng này sẽ bắt đầu di chuyển xung quanh ngay khi nó tìm thấy can đảm của mình. Tôi chắc chắn rằng khi nó lớn hơn, nó sẽ là một chàng thợ săn chuột cừ khôi ".

Rudis nói với con mèo, Max thầm thở phào nhẹ nhõm trước vẻ mặt mềm mại của nó. Nàng lo lắng rằng công việc của Rudis có thể đã tăng lên. Tuy nhiên, Rudis dường như cũng bị ám ảnh bởi những con mèo nhỏ.

"Ồ, tôi đã đặt tên cho chúng vào ng-ngày hôm qua. Con đe-đen là Roy... con trắng là La-Laura, và con mèo sọc xám là R-Ron. "

Max nhận ra khi nàng đang nói thì Rudis nhắm mắt lại như thể để ghi nhớ chúng, và thì thầm tên của những con mèo với vẻ mặt hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro