Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4. Lâu đài của Quái vật (3)

Một cây lao bằng sắt đâm xuyên qua đền thờ của lính đánh thuê và cỗ xe, khiến nó bị đổ.  Người đàn ông thậm chí không có cơ hội để hét lên, và máu chảy xuống từ đầu anh ta, nơi vũ khí vẫn còn bị kẹt ở đấy.

"Ư... ah..."

Lily đã bị nghiền nát bởi thực tế rằng cô ấy không thể làm bất cứ điều gì trong khi cô ấy bị đóng băng vì sợ hãi.

Chân cô run rẩy và cô ấy ngã gục xuống, tạo ra một âm thanh kỳ lạ giữa tiếng rên rỉ và tiếng thút thít.  Cây lao đi qua xe ngựa bay ngược lại theo hướng mà nó xuất phát khi nó được kéo ra khỏi thành xe một cách cưỡng bức.

"X-Xe đang đổ!"

Sau tiếng hét của bảo mẫu, Lily ngẩng đầu lên để thấy chiếc xe ngựa đang đổ về phía mình khi nó đổ bóng lớn lên khung hình nhỏ nhắn của cô.

Ngay lúc đó, một người nào đó trên một con ngựa đen đã nhảy vào để bảo vệ cô.  Một âm thanh chói tai của dây xích lạch cạch vang vọng khắp xung quanh.

Dưới ánh trăng mờ ảo, Lily gần như không thể phân biệt được bóng dáng của anh trong khu rừng tối.  Tất cả những gì cô có thể nhận ra là một người đàn ông mặc áo giáp đen trên một con ngựa đen to lớn với chiếc bờm sang trọng.

Thậm chí dường như hình bóng của anh ấy đã hấp thụ tất cả ánh sáng xung quanh để anh ấy có thể ở trong bóng tối.

Một tay cầm sợi xích dài và quấn quanh bánh xe, người đàn ông trông giống như miêu tả về Chúa tể Địa ngục đang nhảy ra khỏi vực thẳm.

"Bằng một tay, cỗ xe..."

Lily cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe những lời thì thầm nhẹ nhàng của bà vú mình.

Con ngựa đen phình to với cơ bắp giống như chủ nhân của nó, người đang đỡ trọng lượng của cỗ xe theo đúng nghĩa đen.

Con ngựa khịt mũi thích thú và lùi lại vài bước khi người đàn ông ném chiếc xe sang phía bên kia khu rừng.  Tiếng va chạm vang dội

Tiếng xe ngựa sang bên kia khu rừng vang vọng ầm ĩ, những con ngựa cũng ngã nhào đau đớn.

Giống như đang ở trên chiến trường, anh quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt với Lily.  Đôi mắt đỏ rực của anh nhìn thấu tâm hồn cô.  Cô có thể nghe thấy nhịp tim đập thình thịch bên tai và cảm thấy miệng mình khô khốc như thể cô sắp bị anh ta nuốt chửng.

Bầu không khí kỳ lạ dày đặc và nặng nề với sự căng thẳng.

Chính sự cổ vũ của bà nhũ mẫu đã cứu Lily khỏi cuộc giao tiếp bằng mắt không ngừng kéo dài.

"Tuyệt... Tuyệt!"

Lily vội vàng quay sang phát ra âm thanh.  Người bảo mẫu của cô ấy thậm chí không thể nhìn thấy ánh mắt của Lily và nắm lấy chiếc xe ngựa bị đổ để hỗ trợ.

Cô ấy há hốc mồm.

Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Run rẩy như chiếc lá, cô lại nhìn tên lính đánh thuê vừa túm tóc lúc nãy.  Cái đầu bị đâm xuyên qua cây lao quá khủng khiếp để nhìn ngay cả trong bóng tối.

"Ưm."

Có một vũng máu lớn gần đó, và Lily che miệng lại, nhận ra rằng cô vừa nhìn thấy một người đàn ông chết trước mặt mình, cô cố nuốt cơn buồn nôn.

Sẽ không có gì lạ nếu cô ấy ngất xỉu ngay lúc đó.

Tuy nhiên, Lily bò ra khỏi cái xác, chịu đựng cơn buồn nôn.

"Một đội quân nữa đang đến!"  một tên lính đánh thuê kêu lên khi tiếng ngựa phi ầm ầm mỗi lúc một gần hơn.

Các hiệp sĩ nhảy ra khỏi bóng tối và bao vây những người lính đánh thuê ngay lập tức với thanh kiếm của họ trên tay.  Người đàn ông đã cứu Lily, dường như là cấp trên của họ, nhảy xuống khỏi con ngựa của mình và liếc nhìn các hiệp sĩ.

"Chúa ơi, những người này là ai?  Tôi đã nghĩ rằng đó là một con quái vật vì nó đột ngột chạy theo hướng này ".

Đôi mắt của Lily lóe sáng.

Nếu anh ấy là Chúa...

"Có lẽ nào ngài là ... chồng ta?"

Sự im lặng giảm xuống ngay lập tức.

Lily từ từ đứng dậy, để mắt đến anh.  Bóng dáng của anh lọt vào mắt cô.

Mũ giáp của anh ta che khuất toàn bộ khuôn mặt, nhưng phần còn lại của áo giáp tạo điểm nhấn cho cơ thể anh ta.  Bờ vai rộng và bộ ngực rắn chắc bên dưới đôi vạc và miếng giáp ngực, thon gọn thành một vòng eo hẹp.  Có lẽ đôi chân dài khiến anh trông thật mảnh mai mặc dù đang khoác trên mình bộ giáp cồng kềnh.

"Chồng ta, Công tước Vladislav de Winter, phải không... Agh!"

Tiếng gầm của con quái vật nghe gần hơn và theo phản xạ, Lily cuộn mình lại và bịt tai lại.  Ớn lạnh chạy dọc sống lưng khi cô ấy cào da vào một tảng đá sắc nhọn

Sau khi âm thanh của con quái vật dừng lại, một giọng nói trầm ấm cất lên.

"Hãy bảo vệ vợ ta dưới danh nghĩa của ta.  Ta sẽ đi tìm con quái vật. "

Do có áo giáp nên giọng nói càng trầm hơn.  Ở trước mặt anh, Lily cảm thấy như mình đang chết chìm.

"Chúng tôi đã hiểu."

Cô đỏ mặt khi các hiệp sĩ giơ vũ khí lên.

"Đ-đợi đã!"  Lily vội vàng đi tới chỗ anh, chuyện đau lòng bị lãng quên trong chốc lát làm suy nghĩ khác trở nên cấp bách hơn.  "Chàng muốn đi một mình?  Con quái vật hẳn đã biết rằng mọi người đang theo đuổi nó.  Thật nguy hiểm khi đi một mình... "

Cô run lên.

Vào ngày lẽ ra cô phải đến dinh thự của chồng mình, một con quái vật nguy hiểm xuất hiện.

Người phụ nữ bị nguyền rủa.

Những lời mà lính đánh thuê hét lên cứ quanh quẩn trong đầu cô.

Đúng vậy, dạ dày của Lily cảm thấy khó chịu vì cô ấy sợ tình huống này.  Tuy nhiên, loại sợ hãi này không đáng kể so với việc góa vợ lần thứ ba.

Cô không thể hiểu được sự thờ ơ của các hiệp sĩ, trái ngược với sự lo lắng của chính mình.

"Tại sao các hạ không ngăn cản công tước?  Các hiệp sĩ, các người không lo lắng cho ngài ấy sao? "

Một khoảng lặng trôi qua.  Lily chắc chắn rằng cô ấy không nói bất cứ điều gì lạc lõng, nhưng bầu không khí có vẻ kỳ lạ.

"Nàng đang quá lo lắng rồi."  Lại là giọng nói trầm thấp.  Dường như có một tiếng cười khẽ được gắn vào cuối câu nói của anh ta.

"Chờ trong phòng.  Ta sẽ quay lại. "

Công tước quay ngựa về hướng ngược lại, nắm chặt dây cương.  "Talin, đi cùng nàng ấy," anh nói, liếc nhìn các hiệp sĩ.

Anh ta biến mất trong bóng tối trước khi Lily kịp nói gì.  Tiếng vó ngựa phi nước đại của anh nhanh chóng tan biến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro