Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1. Mở đầu

"Không, Công tước, ta không muốn phạm tội nhiều hơn những gì ta đã có.  Ta sẽ làm bất cứ điều gì ngài muốn từ bây giờ, làm ơn ... "

Tấm màn đen gắn trên mái tóc bạch kim dài của Lily buông lỏng và rơi xuống sàn nhà thờ.  Đôi lông mày thanh lịch của cô ấy chau lại vào nhau khi những giọt nước mắt đọng lại trên đôi mắt xanh lục của cô ấy ..

Chân đèn bằng bạc và cây thánh giá, được cho là trên bàn thờ, được đặt trên sàn một cách tế lễ cùng với đồ lót của cô.

Ánh trăng xuyên qua tấm kính màu không hề làm cô ấm áp khi cô nằm ngửa;  nó thậm chí không đủ để giúp cô ấy nhìn thấy chồng mình.  Cô yếu ớt vùng vẫy, sợi tóc bay loạn.

Một bàn tay đè xuống bụng cô, to và khỏe đến mức có thể ôm trọn cả người cô.  Cô tái mặt, kháng cự trước sức nặng.  Nó vô ích, khi người đàn ông to lớn dựa vào cô.

Một mùi hương nam tính tràn ngập trong mũi cô.  Vóc dáng cường tráng của anh khiến Lily cảm thấy như một con linh dương bị mắc kẹt trong hang động của một con thú hoang.

"Tội lỗi... đó là từ phù hợp với ta, không phải với nàng."

Một giọng nói trầm thấp đầy mê hoặc quỷ dị vang lên trong tai tôi.  Nó nghe nặng và sâu như thể nó phát ra từ một hang động.

Đó là một giọng nam trung mê hoặc một cách quỷ dị, giống như một tiếng ầm ầm sâu thẳm từ một hang động.  Lily dường như không nhận thấy nó có vẻ như anh đang kiềm chế cơn tức giận của mình như thế nào.

Đây là lần đầu tiên cô nghe thấy giọng nói của anh.

"Nói với ta.  Nàng đã để tang cho ai cho đến ngày cưới của chúng ta hôm nay? "

Lily mặc một chiếc váy đen trơn che kín từ cổ đến chân bằng chất liệu vải khó coi và khó chịu.  Ngay cả khi cô ấy thực sự đang để tang, bộ trang phục cũng quá mức.

"Có phải vì người chồng đầu tiên của nàng, người đã chết trong chiến tranh?  Hay là vì người chồng thứ hai của nàng đã mất gần đây? "

"Nó không phải như vậy.  Ta thực sự... Ah! "

Anh lật người cô cho đến khi cô bằng bốn chân.  Một bàn tay không thương tiếc luồn vào trong váy của cô.  Âm thanh nhàu nát của lớp vải cứng ngắc kèm theo tiếng hét của cô.

Rõ ràng là một cái chạm vào đùi trong có nghĩa là gì.  Sự căng thẳng và sợ hãi cuộn tròn trong ruột cô khi công tước giữ chặt tóc cô, khiến cô nhìn lên và nhìn thấy những đồ tạo tác và tượng thiêng liêng trên tường. Tâm trạng cô nao núng.

Lily nhắm mắt lại và giọng nói của anh lại xuyên qua như một hình phạt.

"Hay nàng đang nghĩ về cái chết của người chồng thứ ba của mình?"

Công tước Vladislav de Winter.  Và cho đến hôm nay, người phối ngẫu thứ ba của Lily.

Họ được cho là sẽ tổ chức đám cưới của mình trong chính nhà thờ này.

Lily không thể trả lời câu hỏi của anh ta khi ngón tay anh ta bất ngờ vuốt ve vào đỉnh đùi cô.  Những ngón tay dày cộm, đầy nhẫn tâm bóp da thịt cô và chạm vào một điểm đặc biệt nhạy cảm.

Dòng điện chạy khắp cơ thể cô.

Kinh nghiệm của cô trong lĩnh vực này chủ yếu bao gồm những lần đụng chạm thô bạo trước khi quan hệ tình dục.  Thành thật mà nói thường không mất nhiều thời gian.  Ngay cả người chồng thứ hai của cô cũng hầu như không làm được gì.

Giống như những người chồng khác của mình, cô cũng mong anh ta sẽ thâm nhập vào cô ngay lập tức ngay cả khi cô đang run lên vì sợ hãi.

Thay vào đó, anh nghiêng người và vén tóc khỏi chiếc cổ mảnh mai của cô, áp môi mình vào phần gáy mới lộ ra của cô.  Ban đầu, những nụ hôn chậm rãi và gợi cảm, cho đến khi anh ngậm lấy làn da của cô và dùng lưỡi của mình vuốt ve khu vực đó.  Lily rùng mình.

Những ngón tay anh ấn vào một khu vực mà cô không hề biết là có tồn tại, và một cơn giật nhanh chóng đi dọc sống lưng cô.

"Ah, haa....  Ah...!"

Tôi không biết rằng có những nơi mà phụ nữ cũng có thể cảm thấy khoái cảm.

Thần kinh cô bùng cháy theo từng ngón tay anh chà xát, ức chế dần biến mất.  Cô cứng người, và một cơn nóng bất thường bắt đầu tụ lại ở bụng dưới.

Lily chỉ có thể thở hổn hển như một con cá bị kéo lên mặt nước, không thể tin được những âm thanh phát ra từ cô ấy lại tục tĩu đến mức nào.

Không, trên thực tế, cô ấy thậm chí không đủ khả năng để nghĩ về điều đó.

"K-Không... Ha!  Dừng lại, đ-điều này thật kỳ lạ.  Thật là kỳ lạ!  Haa... "

Cô ấy không thể nói gì hơn khi mí mắt cô ấy rung lên và cô ấy thở hổn hển như thể sắp ngất đi.

Anh khéo léo xoa các ngón tay quanh vùng sưng tấy.

Một cảm giác nóng bỏng và sắc bén tràn ngập trong cô.

"Ah ah!  Công tước, cái này thật đáng sợ, hah!  Haaah!  Dừng lại!"

Khoái lạc bùng nổ từ đầu ngón tay anh.  Lily nhắm mắt lại, run rẩy vì bị kích thích và gần như quên thở.  Bàn tay còn lại của anh đang nắm tóc cô chuyển sang luồn một ngón tay vào trong miệng cô.  Đè lưỡi cô xuống.

"Thư giãn đi," anh khẽ thì thầm vào tai cô.  "Hít vào và thở ra.  Từ từ... cứ thế. "

Chuyển động của bàn tay anh rất chậm và nhẹ nhàng, như thể đang cố gắng làm cô bình tĩnh lại.

Khoảnh khắc hô hấp của cô bắt đầu nhẹ nhàng, anh dần dần khuấy động ngón tay của mình trong miệng cô.

Khi những ngón tay anh từ từ thèm muốn chiếc miệng nhạy cảm của cô, một hơi thở ấm áp trào ra từ cổ họng Lily.

Một tiếng rên siết cổ thoát ra từ cổ họng cô.  Lily không còn chút sức lực nào trên đôi chân của mình, cảm giác nóng và cảm giác lên đỉnh đầu tiên của cô vẫn kéo dài khi cô đang nằm úp sấp.  Nơi cô có thể cảm thấy những ngón tay đang vuốt ve đùi trong của mình, cô cũng cảm thấy một sự cứng rắn bộc lộ sự kích thích của chính anh.  Lưng và hông cô bất giác giật nảy mình.

"Bây giờ hãy trả lời, phu nhân đáng kính.  Nàng đang làm gì ở đây?"

Cô rùng mình trước giọng nói trầm ấm đó của anh, giống như một phản ứng bản năng trước một lời đe dọa.

Giữ lấy lý do cuối cùng của mình, Lily gần như không mở miệng được.  "Ta đã cầu nguyện để được tha thứ và chồng ta sẽ không chết lần này.  Đó là sự thật ... "

Anh nắm tóc cô lỏng ra khi anh bắt đầu nhẹ nhàng vuốt tóc cô.  "Nàng đang nói thật ư.  Làm tốt lắm."

Những lời nói ra rất ngọt ngào, như thể đang khen ngợi một đứa trẻ, nhưng giọng điệu như dã thú ẩn chứa một ham muốn mạnh mẽ đến nguy hiểm.

Bắt chước lời nói của anh, nụ hôn anh đặt lên cổ cô thật ngọt ngào và ân cần.

Cẳng tay dày của anh ở bên ép đầu cô trước đó đã thâm nhập vào giữa thân và bụng của Lily.  Bàn tay to lớn của anh bóp mạnh bầu vú căng tròn của cô từ dưới lên trên.

Một trong những cánh tay dày của anh trượt xuống dưới thân cô, và bàn tay to lớn nhào nặn ngực cô một cách kỹ lưỡng.

Tiếng rên rỉ nông cạn vang vọng khắp nhà thờ mỗi khi anh liên tục chạm vào cô qua lớp vải.

Anh véo đỉnh vú cô, kéo một cách hành hạ, lăn nhẹ và ấn mạnh.  Đầu óc cô trở nên trống rỗng một cách nguy hiểm vì sung sướng khi cô được kích thích đồng thời ở hai nơi khác nhau

Ngón tay vuốt ve đùi cô giờ đã ướt đẫm.  Lily theo bản năng biết bàn tay to lớn của anh sẽ hướng tới đâu tiếp theo.  Anh xoa xoa cô, eo cô run lên theo đáp lại.

Vẫn còn nhạy cảm từ cao trào ban nãy, cô ướt đẫm và sưng tấy, như muốn nuốt chửng anh.  Tuy nhiên, theo bản năng, nỗi sợ hãi và sự từ chối dâng lên trong cô khi cô cảm thấy sự cứng rắn của anh một lần nữa.  Rõ ràng là họ thực sự sẽ làm điều đó.

Cô lắc đầu nguầy nguậy.  "Ta-ta không thể làm được nữa.  Ta thực sự không thể. "

Đối với cô, quan hệ với đàn ông là một trong hai: nhàm chán hoặc đau khổ.

Rõ ràng là tại sao người đàn ông này lại hành động theo cách này.

Bởi vì anh ta là con hoang của hoàng đế, một anh hùng chiến tranh khét tiếng là tàn ác, Công tước Vladislav de Winter.

"Nàng có thói quen nói dối," anh thì thào một cách thô bạo.  "Đồ lót của nàng ướt sũng.  Nếu chúng ta cứ để nàng như thế này, nàng có thể sẽ tan chảy. "

Hơi thở khắc nghiệt của công tước đã đốt lên ngọn lửa trong lòng cô.  Lily nghiêng người sang một bên để vươn tay và nắm lấy cánh tay giữa hai chân cô.  Da anh nóng bừng, cơ bắp bên dưới cứng như đá.

"Nếu ngài đưa nó vào, ngài sẽ chết.  Ta ghét điều này, ta thực sự, thực sự làm.  Không được nữa ― ah! "

(G/n: phần này nói về những người chồng trước của Lily)

Anh luồn ngón tay vào bên trong cô không chút do dự, máu dồn lên mặt.

Những cơn rùng mình chạy dọc sống lưng cô.  Nỗi sợ hãi và cảm giác tội lỗi ban đầu của cô biến mất khi má Lily áp vào sàn, hông cô gần như đuổi theo cái chạm của anh.

"Ah, ah... ahnng... Ah...!"

Công tước tăng nhanh tốc độ di chuyển của mình và vì vậy những tiếng rên rỉ tục tĩu của cô vang lên lớn hơn.  Một lúc nào đó, cô bắt đầu thổn thức vì khoái cảm tràn ngập khắp cơ thể.  "Ngay cả khi ta chết vì nàng, thì đó cũng là điều ta muốn," anh lẩm bẩm.

Lily chỉ thở hổn hển bên dưới anh, mặt cô tái mét.

Những ngón tay anh chạm vào một rãnh nhạy cảm bên trong cô khiến Lily ưỡn người ra sau.  Cô đấu tranh chống lại anh ta, chống lại khoái cảm liên tục...

"Ah!  M-một lần nữa... Ahhh...! "  Cô siết chặt lấy anh.

Công tước bật ra một hơi thở nhỏ đầy phấn khích.

Các đầu ngón tay và ngón chân của Lily cứng lại với cảm giác sung sướng khi tất cả các dây thần kinh của cô ấy được thả lỏng.

"Từ nay nàng là của ta.  Đừng quên, tất cả những điều này... "

Khoái lạc nóng rực cắt đứt mọi giác quan của cô, và mắt cô khép lại trước khi cô có thể nghe thấy câu kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro