Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18

kim taehyung quay xuống khích đểu bạn mình, rất nhanh bàn chân jimin chui từ khe ghế lên thọc vào đít của cậu. thảo mai với cả thế giới, chân thực với mình kim taehyung.

"ừ, vậy 3 hôm sau là thứ bảy, các cậu cứ căn buổi sáng mà tới nhé"

"giả tạo" - taehyung lẩm bẩm

trong lớp hiện đang xốn xang như vậy, có bạn học sinh nào đó ngồi ngay bàn đầu dãy một sát cửa ra vào không màng quan tâm tới, lạc vào thế giới riêng của bản thân.

kim minjeong khẳng định, chắc chắn vị socola em uống thường ngày ngon hơn vị chuối mà wonyoung giới thiệu rồi bắt em mua uống để uống. chỉ tới khi nghe đến chữ "bánh" tâm hồn mới trở lại về với các bạn mình, kinh hồn bạt vía khi thấy cậu bạn fan boy thứ thiệt của lớp trưởng yu - bạn ngồi cùng bàn đang hú hét như sói hoang.

"bánh của jimin làm? chưa, tớ đã ăn bao giờ đâu"

"hả? sao lại thế? năm trước cậu ấy tặng lớp một mẻ bánh riêng ngon muốn chết luôn mà"

irene ngồi sau minjeong, khó hiểu nhìn cùng câu nói vô lí từ miệng em thốt ra.

mẻ bánh cookie năm trước, đúng là được chia đều cho cả lớp, ai cũng có phần, riêng kim minjeong đặc biệt sau khi đi vệ sinh về thấy trong cặp mình được bí mật nhồi thêm cái nữa. em hí hửng khoe với wonyoung rồi bị bạn gặm hết, kết quả là không có chút kí ức gì về mùi vị bánh của jimin.

------

"về nhà viết bản kiểm điểm, có chữ kí phụ huynh vì tội vào sổ đầu bài rủ giáo viên bộ môn lí chơi bài trong giờ cho tôi"

"cô đừng có tưởng năm cuối rồi thì lên mặt với bọn em? là giáo viên chủ nhiệm mà nghĩ thân lớn lắm à cô?"

"anh...... VẢ NGAY VÀO MIỆNG NĂM CÁI CHO TÔI, CÓ BIẾT MÌNH VỪA NÓI GÌ KHÔNG HẢ"

"tôi đếm từ 1 đến 3"

"1"

"2"

"3"

"ta cùng thổi tắt nến"

yu jimin đứng dậy kéo theo đàn đệ tử, lôi hộp bánh được làm thủ công cẩn thận từ trong ngăn bàn ra.

đừng ai hỏi trò này lấy idea từ ai, kim taehyung sẽ hất mặt lên tận trời vì sướng đó. biết rõ phong cách nói chuyện, cách đưa ra hình phạt cho học sinh là một ưu điểm lớn giúp cậu nghĩ ra trò con bò. ban đầu bị lớp trưởng yu cho ăn tán, nhưng sau lại thấy cũng bá bá, quyết định thử xem sao.

.....

tiếng rầm rầm chạy dọc hành lang bởi một nữ học sinh khối 9, trên tay vẫn ướt đẫm vì chưa kịp lau qua. kim minjeong phải chạy xuống tầng 2 đi vệ sinh vì trên này hết giấy, chó chết.

là một tín đồ của bánh ngọt, em không thể bỏ lỡ cơ hội thưởng thức hương hoa mĩ vị từ tay lớp trưởng yu làm. may mắn, khi vào tới lớp vẫn còn một đĩa bánh nhỏ chưa ai lấy, không chần chừ thêm nữa liền lấy dĩa xẻo một miếng cho vào miệng.

sao nó

chua

cay

mặn

đắng

ngọt

có đủ hết vậy.

em vừa chạy từ nhà vệ sinh về xong giờ lại phải chạy tới đó tiếp, giam mình ở trong mà gọi tên bạn huệ. làm park chaeyoung đi lấy giấy về lớp, thấy phần bánh đặc biệt của mình đã bị con chuột hư đốn nào gặm mất một góc.

------

"hoá ra đấy là lí do minjeong né tôi suốt 2 tháng sau đợt ăn bánh tôi làm hả"

"ừ, chỉ tới hôm sau khi đi ăn tiệc cuối năm với chúng nó tôi mới biết được sự thật"

"sự thật?"

------

"nhân ngày cuối cùng của năm, tớ thật sự rất hạnh phúc vì có các cậu ở bên cạnh"

irene mang túi bánh kem vừa mua ở cửa hàng gần nhà ra đãi các bạn, không nhân ngày đặc biệt gì, chỉ là muốn chia vui cùng mọi người.

chaeyoung mắt phát sáng, minjeong mắt tối lại, trố mắt hỏi anh em.

"ủa minjeong không biết hả, từ đợt sinh nhật cô là cả lũ ai cũng ú ớ hết rồi mà"

"lúc đấy tớ đi vệ sinh"

tớ đi vệ sinh, nên mới không biết bạn học park có sở thích ăn bánh kèm vắt chanh, tương ớt, mù tạt. bảo sao hôm đó, ừm, tớ đã gọi tên một người rất lâu trong nhà vệ sinh.

------

yu jimin cười hố hố, hai tay véo má bánh bao của em bé đang ngồi ngoan ăn sáng kể chuyện hài

hài dón.

em bé để yên cho người lớn trêu đùa, tới khi chán rồi lại chạy ra lấy remote bật chiếc tivi to đùng đoàng trong phòng nghe tin tức của buổi sáng mở bát đầu năm, bật xong lại nhắng nhít chạy tới bếp, cầm lấy mấy quả cam nằm lăn lóc được mẹ kim ép mang về mấy tuần trước.

"minjeong uống nước cam nhé, để tôi vắt"

"khác gì mẹ chăm con không"

"thế càng tốt chứ sao, tôi sẽ là su gờ mom my còn cô là su gờ bây bi, hi hi"

hài dón x2.

giọng nói của mc phát ra từ loa ti vi, bao trùm lấy toàn bộ gian bếp nhỏ trong phòng khách. họ nói về việc đã qua một năm mới, ba hoa mấy câu chúc quen thuộc rồi bước vào chủ đề chính.

"ngay sáng hôm nay, chúng tôi đã bắt giữ được 3 đối tượng thanh niên trẻ đi náo loạn cả phố đêm qua, tất cả đều trong tình trạng say mèm. tới khi tỉnh lại thì đều phủ nhận không có chút kí ức gì về đêm qua"

"vì lí do riêng tư chúng tôi sẽ che mặt, chỉ có thể tiết lộ họ tên lần lượt là ning yizhuo, choi beomgyu, an yujin"

vài miếng cam thơm phức trên tay jimin rơi xuống, tiếng keng keng từ bát đĩa do minjeong làm rơi dĩa xuống cũng phát ra. yu jimin quay phắt đầu, hàm của kim minjeong cũng chưa thể khép lại.

"tối qua vào 23 giờ 44 phút, cả ba đã cùng chơi tại một tiệm billiard, bắn bi làm thủng 3 lỗ dưới sàn, vỡ 1 cửa kính rồi chạy trốn tới một quán karaoke dù chưa trả tiền và đền bù. tới lúc ở quán hát, cô gái trẻ tên ning do hát quá nội lực dẫn tới hỏng hết dàn loa, họ lén kéo nhau đi tới khu điện tổng của quán rồi ngắt hết cầu dao trong tình trạng men đầy người. tới 5 giờ 10 phút sáng nay, người dân thành phố đã tìm thấy cả ba nằm lăn lóc gần bãi rác khu ngã ba. hiện chúng tôi đang xét xử và đưa ra hình phạt thích đáng"

cô lặng người, em tặc lưỡi.

"đồng nghiệp mình chất thật"

"chất độc màu da cam"

......

thành phố nườm nượp người đổ qua đổ lại, thả mình vào trong cái rộn ràng của bầu không khí tết một năm chỉ có duy nhất một lần để cảm nhận thứ cảm xúc tích cực khó tả này. tết khác hẳn với các sự kiện lẻ tẻ khác trong năm, bảo sao được cả già lớn trẻ yêu thích.

yu jimin cũng thích, thích nhất là được tay trong tay dạo bước với người mình yêu thầm suốt 18 năm qua trên phố. ban đầu cô định chở em đi chơi đi đây đi đó bằng xe, nhưng em lắc đầu, bảo rằng muốn tản bộ hơn. phận thê nô 12 bến nước, vợ bảo gì cũng dạ dạ vâng vâng, tìm lấy tay xinh của vợ đan 5 ngón thon dài vào rồi lắc lư tung tăng.

nhiều lúc kim minjeong tưởng mình hoá single mom phải trông mấy bé con (cao 1m67 to cũng gần gấp đôi mình).

"cô không trang trí nhà cửa gì à, trông chả chút không khí tết gì cả"

"cần gì, tôi ở một mình, thường ngày tết cũng chả có ai sang thăm"

một câu trả lời vu vơ vậy thôi, ấy sao jimin lại nghe thấy u sầu ảm đạm trong đó, mặt xụ xuống thay cả phần em.

"chưa ai làm gì?? đi cùng thì tươi lên hộ xem nào"

"hay tôi chọn một chậu nhài nhỏ xinh thui, mang về để ở ngoài ban công nhá, chỗ nào cũng được miễn là minjeong đồng ý"

"sao lại là hoa nhài?"

tết tự dưng chọn hoa nhài, yu - super random - jimin.

"tại hoa nhài khiến tôi nhớ tới minjeong. tôi cũng muốn minjeong nhớ về tôi khi thấy hoa nhài"

jimin dứt lời, thấy khả năng liên kết câu văn của mình chả có tí gì gọi là liên quan đến nhau. cô chắp tay, mếu máo dùng mĩ nhân kế mong muốn thôi thúc nữ nhân trước mặt sẽ đồng ý.

một lượt thở dài, 3 phần bất mãn, 7 phần bất mãn, 90 phần cưng chiều của minjeong bonus cái gật đầu. đứa trẻ m67 nhảy cẫng lên một cái, bao người đi đường đều nhìn vào, người lớn m65 thật thấy hối hận nhục chả biết giấu mặt đi đâu.

"yêu kim minjeong nhất trên đờiii!!"

------

nhoáng một cái, đồng hồ đã điểm 6 giờ chiều, yu jimin nằm ăn vạ dưới sảnh chung cư vì bị chủ nhà đuổi về, chừa cái tội nằm trên giường mà cứ thích bám dính bobo vào má, nóng điên lên.

"huhu ứ chịu đâu, mẹ ơi bố ơi, huhu yujin taehyung wonyoung ơi, bớ làng nước ơi KIM MINJEONG SỐNG Ở PHÒNG 5XX TẦNG SỐ 5 BẮT N-"

một cú đá giương thẳng vào mông của yu jimin. kim minjeong đứng đó tay bịt hai tai, mặt mũi méo xệch khi người qua đường ai cũng nhìn rồi cười cười, thậm chí bọn trẻ con chơi ở khu vui chơi gần đó còn không ngại chỉ trỏ cười với nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: